Chấp Chưởng Thần Quyền

Chương 939: Tất cả mọi người là quỷ, cần gì chứ?

Phục Túy

24/10/2016

Chương 900: Tất cả mọi người là quỷ, cần gì chứ?

Nếu như thời điểm này, hung hồn trong tầng mười tám dốc toàn bộ lực lượng, không chỉ có đám lệ quỷ gặp tai họa ngập đầu, ngay cả Xích Mi Quỷ Đế hắn chỉ sợ cũng hồn phi phách tán.

Bởi vậy phải mau chóng gia cố cánh cửa địa ngục, trấn áp đám hung hồn mới là vương đạo, quyết không thể để chúng chạy ra khỏi tầng mười tám.

Nhìn thấy chấn động càng ngày càng lớn, âm thanh va chạm bang bang càng ngày càng rõ ràng, Xích Mi Quỷ Đế gấp tới mức như lửa đốt chân, quát:

- Còn đứng ngây đó làm gì? Nhanh động thủ đi!

- Vâng. . . Đế tôn!

Hơn vạn Quỷ Vương hắn mang theo cùng kêu lên, lập tức tụ tập quanh cánh cửa địa ngục, sau khi bảo trì khoảng cách an toàn nhất định, liền toàn lực tìm cách gia cố cánh cửa địa ngục.

Hơn vạn Quỷ Vương đều xuất thủ, hơn nữa Xích Mi Quỷ Đế tận hết sức lực trấn áp, cánh cửa địa ngục đang nứt ra đã dừng lại, ẩn ẩn có dấu hiệu khôi phục..

Thấy cảnh này, Xích Mi Quỷ Đế vui mừng, quả quyết quát:

- Tăng lực thêm nữa! Nhanh!

- Tất cả mọi người là quỷ, cần gì chứ?

Ngay vào lúc Xích Mi Quỷ Đế hạ lệnh tăng thêm lực lượng, một giọng nói mơ hồ vang lên trong tai hắn, mang theo hương vị trêu chọc:

- Ngươi chính là Xích Mi Quỷ Đế a? Bổn tọa nghe nói qua ngươi.

- Ách!

Xích Mi Quỷ Đế sửng sốt, bổn tọa?

- Nghe nói ngươi cố ý đánh địa cầu?

Quỷ vật tự xưng là bổn tọa thấy Xích Mi Quỷ Đế ngây người, phối hợp nói ra:

- Bổn tọa cũng muốn đi địa cầu chơi đùa, có thể đồng hành chứ?

- Ngươi...

Xích Mi Quỷ Đế há hốc mồm, thật lâu sau đó khàn giọng hỏi:

- Ngươi rốt cuộc là ai?

- Ngươi có thể xưng hô bổn tọa là... Địa ngục Ma Thần! Khặc khặc... Ha ha ha...

Oanh!

Tiếng nổ lớn vang lên, cánh cửa địa ngục lập tức vỡ vụn!

- Hơn bốn nghìn vạn.

Diệp Dương Thành khoát tay xua tan đàn cá xacdinh đi, hắn cho chúng phân tán tới các nơi hẻo lánh.



Nhìn qua cá trên mặt biển tản ra, hắn lười biếng lẩm bẩm:

- Sáu trăm ngàn con có thể phân tán ra khắp bắc Thái Bình Dương, sau khi cường hóa có thể lặn xuống sáu ngàn mét, có thể dò xét đáy biển rồi.

Thấp giọng nỉ non, hắn ngẩng đầu nhìn qua ánh sáng mặt trời, nhẹ giọng thở dài:

- Sau trận kinh biến này, không biết địa cầu biến đổi như thế nào?

Diệp Dương Thành thật không biết, nhưng mà hắn chỉ cố gắng lớn nhất, chỉ chờ qua một tháng nữa nên làm thế nào chống lại đám quái vật kia.

Hắn nhìn qua mặt trời nửa ngày, lúc này lắc đầu lẩm bẩm:

- Tận hết sức để không phải hối hận, ta cũng không tin không bảo hộ được hàng tỉ sinh linh ở địa cầu!

Nói xong câu đó, Diệp Dương Thành giơ tay lên trời vẫy tay, hô:

- Đồng Hân, đừng chơi đùa nữa, xuống đi!

- Rống.!

Trong tầng mây có tiếng rống đinh tai nhức óc, Diệp Đồng Hân từ trên cao lao xuống, thân dài mười tám mét tỏa ra hào quang tử kim dưới ánh mặt trời càng đẹp mắt.

Nhưng Diệp Dương Thành không có ý niệm thưởng thức, nhìn thấy nàng lao xuống thì vỗ vào đầu lớn của nàng, vuốt nhẹ long giác, nói ra:

- Đi thôi, đi Ấn Độ Dương!

- Rống!

Diệp Đồng Hân dường như rất hưởng thụ khi hóa thành nguyên hình, lại rống một tiếng lao đi, mang theo Diệp Dương Thành bay về phía Ấn Độ Dương.

Cùng lúc đó, khoảng đất trống ở ngoại ô phía nam huyện Ôn Nhạc đang giăng đèn kết hoa, kín hết cả người.

Lâm Mạn Ny mặc trang phục chức nghiệp màu đen, trên mặt mang theo tươi cười đón đám người bị hại cuối cùng tới.

Hai ngày trước công an đã cứu thành công người bị hại đưa tới huyện Ôn Nhạc, lúc này bọn họ đã chờ được về nhà.

Hôm nay sẽ có hơn mười chiếc xe buýt lớn, một đám người được giải cứu thành công đi ra, ah, nói đúng ra, là một đám người cuối cùng trong năm mươi vạn người bị hại.

Lâm Mạn Ny không cách nào biết được Diệp Dương Thành tại sao phải cứu năm mươi vạn người bị hại này, nhưng nàng biết Diệp Dương Thành nhất định không làm chuyện vô ích.

Lâm Mạn Ny chờ mười chiếc xe buýt đi tới, như vậy mục tiêu cứu năm mươi vạn người đã hoàn thành.

Ánh mắt nhìn qua đường cái, nhìn thật lâu nhưng không có bóng dáng xe buýt đâu, nàng quay đầu nhìn qua một nhân viên từ thiện hỏi:

- Xe đâu?

- Lâm hội trưởng, xem đang đi trên đường cao tốc, đi tới trấn Thải Hải thì kẹt xe.

Viên chức này rất trẻ tuổi, rất ái mộ nhìn qua Lâm Mạn Ny, sau đó hắn lại cúi đầu xuống, nhỏ giọng nói ra:



- Đoán chừng sẽ tới chậm nửa giờ.

- Kẹt xe?

Nghe được người trẻ tuổi kia trả lời, Lâm Mạn Ny vốn sững sờ, sau đó cười nói:

- Biết rồi, ngươi không có ý định đi qua giúp đỡ soa?

Thuận tay chỉ qua người nhà của những người bị hại đang chờ đợi, Lâm Mạn Ny khóe mắt mang theo vui vẻ.

Thấy nàng nhìn qua, chàng trai trẻ tuổi cảm thấy như bị khám phá tâm tư, hắn đỏ mặt ứng tiếng chạy đi trợ giúp các người khác ổn định người nhà của bị hại.

Khi thấy chàng trai trẻ kia chạy đi, Trần An Thiến hai ngày trước từ Vân Nam trở về thần bí tới gần Lâm Mạn Ny, nhỏ giọng hỏi:

- Mạn Ny, vì sao bạn của ngươi không tới?

- À?

Lâm Mạn Ny ngơ ngác, cười:

- Hắn bận rất nhiều việc, tối hôm qua gọi điện thoại nói với ta có việc nên mấy ngày nữa mới về.

- Ơ, có nha đầu xinh đẹp như thế làm vợ mà còn chạy ra ngoài?

Trần An Thiến trêu đùa, nói:

- Nếu ta là hắn, ta chắc chắn không đi đâu cả, ở nhà ngắm ngươi thôi.

- Ngươi nói cái gì đó!

Lâm Mạn Ny chống đỡ không được, lại náo với Trần An Thiến.

Cả hiện trường phi thường náo nhiệt, cũng không có ai quá chú ý Lâm An Thiến và Lâm Mạn Ny hai nữ hài đang trêu đùa nhau, tâm tư đa số người đang chờ người thân của mình, tuy quỹ từ thiện Dương Thành liên tục xác nhận, nhưng mà có ít người vẫn lo nghĩ...

Vạn nhất người nhà của mình không có trong đó thì sao? Vạn nhất quỹ từ thiện Dương Thành lầm thì sao? Nếu....

Thời gian trôi qua từng giây, hào khí ở hiện trường vẫn không náo nhiệt lắm, tất cả mọi người cố gắng cười nói để giảm bớt bầu không khí căng thẳng.

Rốt cục khi qua nửa giờ thì có nhân viên quỹ từ thiện từ ngoài chạy vào, hô:

- Đến! Xe đến!

Hiện trường đang ồn ào yên tĩnh lại, mọi người nhìn qua hướng nhân viên từ thiện, quả nhiên trên đường cái nhìn thấy một đoàn xe chạy tới.

Xe buýt tạo thành đoàn xe dần dần tới gần hiện trường, thời điểm những chiếc xe đỏ chót hiện ra, hào khí ở hiện trường tăng lên cao nhất.

- Đến, rốt cục đến!

- Cửu Tiêu Thần Cách nhiệm vụ sự kiện trọng đại thiện ác tầng thứ năm hoàn thành nhắc nhở: cứt vớt người bị hại trong phạm vi Hoa Hạ Thần Quốc không phải tự nguyện bị lừa bán. Mục tiêu nhiệm vụ: Cứu vớt người bị hại trong phạm vi Hoa Hạ Thần Quốc không phải tự nguyện bị lừa bán 500000 tên; thời hạn nhiệm vụ: sáu tháng. Ban thưởng cho nhiệm vụ: công đức huyền điểm 6144000000 điểm, thần nguyên 12288000 điểm, trước mắt đã hoàn thành tiến độ: 500000/500000.

- Chúc mừng người nắm giữ Cửu Tiêu Thần Cách đã hoàn thành nhiệm vụ sự kiện thiện ác trọng đại tầng thứ năm, đạt được phần thưởng nhiệm vụ công đức huyền điểm 6144000000 điểm, thần nguyên 12288000 điểm, mời người nắm giữ Cửu Tiêu Thần Cách không ngừng cố gắng, trả lại cho chúng sinh khu vực quản lý một mảnh trời xanh trong sáng!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Chấp Chưởng Thần Quyền

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook