Chương 1087: Thần Hoàng mạnh nhất.
Phục Túy
24/10/2016
Chương 1022: Thần Hoàng mạnh nhất.
Đối mặt Diệp Dương Thành kinh ngạc, Mễ Lệ Tư Thần Hoàng nhíu mày, ấn Diệp Dương Thành nằm xuống, nói:
- Thay thuốc trước rồi nói sau.
Diệp Dương Thành không biết đây là cảm giác gì, thậm chí Mễ Lệ Tư Thần Hoàng cũng không có nhận thức được, nàng dường như quá tốt với Diệp Dương Thành, loại chuyện thay thuốc này nên giao cho hạ nhân làm, vì cái gì cần nàng tự làm?
- Chuyện này...
- Đừng nói chuyện!
Diệp Dương Thành chờ một lát, lúc chuẩn bị nói chuyện thì Mễ Lệ Tư Thần Hoàng ngăn cản hắn, hơn nữa còn nói:
- Trên người của ngươi xương cốt đứt gãy nhiều, nội tạng lệch vị trí, nhiều kính mạch trên người đứt gãy, thời điểm này không nên cử động, nói nhiều, chờ ta thay thuốc xong nói sau.
Mễ Lệ Tư Thần Hoàng ngữ khí nhu hòa, nhu hòa làm Diệp Dương Thành xấu hổ không nói được gì.
Qua hai mươi phút sau, Mễ Lệ Tư Thần Hoàng cất khăn đi, cũng lấy chăn mỏng che người Diệp Dương Thành lại, sau đó nói:
- Thuốc đã thay xong, ít nhất ba năm không được xuống giường.
- Cái gì?
Vừa nghe Mễ Lệ Tư Thần Hoàng nói thế, Diệp Dương Thành giật mình.
- Ba năm không thể xuống giường? Ngươi nói đùa gì thế?
Ý của Diệp Dương Thành là, thương thế này không đủ trí mạng, cần gì phải nằm trên giường ba năm chứ?
Nhưng mà trong tai Mễ Lệ Tư Thần Hoàng biến thành Diệp Dương Thành không cách nào tiếp nhận sự thật này, Mễ Lệ Tư Thần Hoàng ôn nhu an ủi:
- Yên tâm đi, ba năm này ta sẽ chăm sóc ngươi, thẳng tới khi ngươi xuống đất đi lại mới thôi.
Dừng một chút, Mễ Lệ Tư Thần Hoàng tận lực di chuyển chú ý của Diệp Dương Thành, nói:
- Còn nữa, thi thể Tất Tất Lạp đã được đưa về tổng bộ lính đánh thuê tự do, ngươi định xử lý thế nào?
Diệp DƯơng Thành nói:
- Thú hạch Tất Tất Lạp ta muốn, thi thể các ngươi tùy tiện, có thể đổi thú hạch thú vương thì tốt nhất.
Nói xong câu này, Diệp Dương Thành nhìn qua Mễ Lệ Tư Thần Hoàng, sau đó xấu hổ nói:
- Kỳ thật, ta muốn biết... Ta bất tỉnh bao lâu rồi?
Diệp Dương Thành chỉ muốn hỏi thời gian, nhưng mà Mễ Lệ Tư Thần Hoàng lại hiểu sai ý, nói:
- Tới bây giờ, ngươi đã bất tỉnh bốn ngày hai mươi bảy giờ, trong thời gian này các nghị viên của hội nghị tối cao quyết định chờ thương thế của ngươi khỏi hẳn, ngươi sẽ trở thành nghị viên.
- Mặt khác, bởi vì ngươi đánh chết Tất Tất Lạp, trải qua hội nghị tối cao thương nghị, trao tặng ngươi danh hiệu Thần Hoàng mạnh nhất, còn nữa, ngươi yêu cầu xây học viện đã làm xong, nhưng bởi vì ngươi bị thương cho nên chuyện chọn đệ tử tạm hoãn lại...
Mễ Lệ Tư Thần Hoàng cho rằng Diệp Dương Thành ghi nhớ biến hóa trong bốn ngày qua, vì vậy nói rành mạch lại, mang các đại sự xảy ra trong vài ngày này nói với Diệp Dương Thành.
Thẳng tới khi Mễ Lệ Tư nói xong, Diệp Dương Thành xấu hổ nhìn nàng, sau đó nói:
- Kỳ thật trong bốn ngày ta bất tỉnh, đều là ngươi chiếu cố ta sao?
...
Mễ Lệ Tư Thần Hoàng sắc mặt cứng đờ, sau đó chậm rãi gật đầu, nói:
- Ngươi không cần cảm tạ ta, với tư cách là anh hùng của toàn nhân loại Vũ Không đại lục, nếu giao ngươi cho người khác chiếu cố, ta cũng không yên lòng, huống chi...
- Khục...
Diệp Dương Thành ho khan một tiếng, sau đó nói rất nhỏ:
- Kỳ thật ý của ta là... Trong bốn ngày qua, ngươi vẫn xử lý vết thương giúp ta sao?
Mễ LỆ Tư Thần Hoàng gật đầu.
- Nói cho đúng, trong thời điểm ta bất tỉnh, cũng là ngươi lau người cho ta sao?
Diệp Dương Thành xấu hổ, nhưng vấn đề này phải làm rõ ràng...
Mễ Lệ Tư Thần Hoàng lại gật đầu.
- Vậy ngươi xem sạch thân thể của ta rồi?
Diệp Dương Thành đỏ mặt, hắn là nam nhân hơn hai mươi tuổi bị một lão bà mấy ngàn tuổi xem sạch thân thể, hắn nghĩ thế nào cũng cảm thấy cổ quái.
Sắc mặt Mễ Lệ Tư Thần Hoàng cứng đờ.
Nàng nhìn thẳng vào Diệp Dương Thành hơn một phút, không nói một lời nào.
Thẳng tới khi Diệp Dương Thành bị nhìn tới mức sợ hãi, nàng yên lặng đứng lên, đi tới cửa thì dừng bước lại.
- Yên tâm, ta sẽ phụ trách!
Mễ Lệ Tư Thần Hoàng nói rất kiên quyết, Diệp Dương Thành há hốc mồm.
- Phụ... Phụ trách?
Hiện tại hắn phải nhanh khôi phục, sau đó thu ba trăm viên thú hạch thú vương tấn chức thần linh cao giai, Diệp Dương Thành phải vận dụng Quang Minh kính mới được.
- Giết một con Khiếu Thiên Hống đã rước lấy nhiều phiền toái như vậy, không biết giết Tất Tất Lạp sẽ gây ra bao nhiêu động tĩnh? Vài con hung thú hằng cổ sẽ đi ra báo thù cho Tất Tất Lạp sao?
Diệp Dương Thành nằm trên giường bệnh, hơi suy nghĩ:
- Nếu như hung thú hằng cổ đi ra tham gia náo nhiệt, như vậy thế giới này sẽ lộn xộn.
- Không được, ta phải mau chóng chữa tốt thân thể, nếu không vài con hung thú hằng cổ tới tận cửa, ta thậm chí không có năng lực bóp nát quả bóng.
Trong lòng sinh ra cảm giác nguy cơ, Diệp Dương Thành không do dự nữa, nhìn hai nữ võ sĩ đứng canh cửa, hắn dặn dò các nàng:
- Không có lệnh của ta, không cho bất cứ kẻ nào vào phòng, hiểu chưa?
- Vâng, tôn kính Diệp Dương Thành Thần Hoàng.
Hai nữ võ sĩ cung kính đáp, ánh mắt nhìn Diệp Dương Thành đầy cuồng nhiệt.
Diệp Dương Thành nằm trong bệnh viện dưỡng thương nên không biết, bởi vì hắn giết Tất Tất Lạp cho nên sinh ra oanh động lớn trên Vũ Không đại lục, hắn không biết tối cao hội nghị tuyên bố hắn là Thần Hoàng mạnh nhất, hắn ở trong lòng của người bình thường là cao cỡ nào.
Hắn thậm chí không biết mình đã thành nghị viên của tối cao hội nghị là đại biểu cái gì, hoặc là nói sinh ra cải biến gì.
Trong mắt người khác, Diệp Dương Thành chính là đại minh tinh, trên người tụ tập vũ lực, quyền lực, tài phú, là nam nhân hoàn mỹ siêu cấp, bởi vì Khiếu Thiên Hống và Tất Tất Lạp tử vong, Diệp Dương Thành có một đội ngũ hâm mộ to lớn trên Vũ Không đại lục.
Diệp Dương Thành phát giác ánh mắt nóng bỏng của hai nữ võ sĩ, nhưng mà hắn không đặt chuyện này trong lòng, có trời mới biết trong đầu hai nàng nghĩ gì?
Chờ khi hai người rời đi, cửa phòng đóng lại, Diệp Dương Thành nhìn lên trần nhỏ, khẽ cắn môi lấy Quang Minh Kính ra khỏi không gian thứ nguyên.
Tay phải có khí tức lạnh như băng truyền ra, Quang Minh Kính bị lấy ra, Diệp Dương Thành thử cảm ứng Cửu Tiêu Thần Cách, ý đồ từ Cửu Tiêu Thần Cách rút ra mười vạn thần nguyên điều động Quang Minh Kính.
Nhưng mà vụ nổ lớn làm hắn bị trọng thương quá nặng, nghiêm trọng tới mức hắn khó điều động Cửu Tiêu Thần Cách.
- Không thể điều động thần nguyên trong Cửu Tiêu Thần Cách, Quang Minh kính tạm thời không dùng được, xem ra chỉ có thể an tâm nằm vài ngày, chờ thương thế ổn định lại thì thử tiếp.
Diệp Dương Thành đang nằm trên giường bệnh nên không biết, sau khi tối cao hội nghị liệt hắn vào hàng ngũ nghị viên, không bao lâu sau một con thiết điểu máy móc từ tầng ba tổng bộ lính đánh thuê tự do bay ra ngoài.
Con thiết điểu này hai cánh dài chừng ba mươi hai cm, ngay miệng của nó có một viên thú hạch cấp tám cung cấp năng lượng, đủ chèo chống thiết điểu bay một vòng Vũ Không đại lục.
Con thiết điểu này bay thẳng về hướng đông với tốc độ cực nhanh.
Con thiết điểu này ay hai ngày tiến tới biển sâu mà nhân loại vừa nghe được đã biến sắc, đây là thiên đường của dị thú.
Đối mặt Diệp Dương Thành kinh ngạc, Mễ Lệ Tư Thần Hoàng nhíu mày, ấn Diệp Dương Thành nằm xuống, nói:
- Thay thuốc trước rồi nói sau.
Diệp Dương Thành không biết đây là cảm giác gì, thậm chí Mễ Lệ Tư Thần Hoàng cũng không có nhận thức được, nàng dường như quá tốt với Diệp Dương Thành, loại chuyện thay thuốc này nên giao cho hạ nhân làm, vì cái gì cần nàng tự làm?
- Chuyện này...
- Đừng nói chuyện!
Diệp Dương Thành chờ một lát, lúc chuẩn bị nói chuyện thì Mễ Lệ Tư Thần Hoàng ngăn cản hắn, hơn nữa còn nói:
- Trên người của ngươi xương cốt đứt gãy nhiều, nội tạng lệch vị trí, nhiều kính mạch trên người đứt gãy, thời điểm này không nên cử động, nói nhiều, chờ ta thay thuốc xong nói sau.
Mễ Lệ Tư Thần Hoàng ngữ khí nhu hòa, nhu hòa làm Diệp Dương Thành xấu hổ không nói được gì.
Qua hai mươi phút sau, Mễ Lệ Tư Thần Hoàng cất khăn đi, cũng lấy chăn mỏng che người Diệp Dương Thành lại, sau đó nói:
- Thuốc đã thay xong, ít nhất ba năm không được xuống giường.
- Cái gì?
Vừa nghe Mễ Lệ Tư Thần Hoàng nói thế, Diệp Dương Thành giật mình.
- Ba năm không thể xuống giường? Ngươi nói đùa gì thế?
Ý của Diệp Dương Thành là, thương thế này không đủ trí mạng, cần gì phải nằm trên giường ba năm chứ?
Nhưng mà trong tai Mễ Lệ Tư Thần Hoàng biến thành Diệp Dương Thành không cách nào tiếp nhận sự thật này, Mễ Lệ Tư Thần Hoàng ôn nhu an ủi:
- Yên tâm đi, ba năm này ta sẽ chăm sóc ngươi, thẳng tới khi ngươi xuống đất đi lại mới thôi.
Dừng một chút, Mễ Lệ Tư Thần Hoàng tận lực di chuyển chú ý của Diệp Dương Thành, nói:
- Còn nữa, thi thể Tất Tất Lạp đã được đưa về tổng bộ lính đánh thuê tự do, ngươi định xử lý thế nào?
Diệp DƯơng Thành nói:
- Thú hạch Tất Tất Lạp ta muốn, thi thể các ngươi tùy tiện, có thể đổi thú hạch thú vương thì tốt nhất.
Nói xong câu này, Diệp Dương Thành nhìn qua Mễ Lệ Tư Thần Hoàng, sau đó xấu hổ nói:
- Kỳ thật, ta muốn biết... Ta bất tỉnh bao lâu rồi?
Diệp Dương Thành chỉ muốn hỏi thời gian, nhưng mà Mễ Lệ Tư Thần Hoàng lại hiểu sai ý, nói:
- Tới bây giờ, ngươi đã bất tỉnh bốn ngày hai mươi bảy giờ, trong thời gian này các nghị viên của hội nghị tối cao quyết định chờ thương thế của ngươi khỏi hẳn, ngươi sẽ trở thành nghị viên.
- Mặt khác, bởi vì ngươi đánh chết Tất Tất Lạp, trải qua hội nghị tối cao thương nghị, trao tặng ngươi danh hiệu Thần Hoàng mạnh nhất, còn nữa, ngươi yêu cầu xây học viện đã làm xong, nhưng bởi vì ngươi bị thương cho nên chuyện chọn đệ tử tạm hoãn lại...
Mễ Lệ Tư Thần Hoàng cho rằng Diệp Dương Thành ghi nhớ biến hóa trong bốn ngày qua, vì vậy nói rành mạch lại, mang các đại sự xảy ra trong vài ngày này nói với Diệp Dương Thành.
Thẳng tới khi Mễ Lệ Tư nói xong, Diệp Dương Thành xấu hổ nhìn nàng, sau đó nói:
- Kỳ thật trong bốn ngày ta bất tỉnh, đều là ngươi chiếu cố ta sao?
...
Mễ Lệ Tư Thần Hoàng sắc mặt cứng đờ, sau đó chậm rãi gật đầu, nói:
- Ngươi không cần cảm tạ ta, với tư cách là anh hùng của toàn nhân loại Vũ Không đại lục, nếu giao ngươi cho người khác chiếu cố, ta cũng không yên lòng, huống chi...
- Khục...
Diệp Dương Thành ho khan một tiếng, sau đó nói rất nhỏ:
- Kỳ thật ý của ta là... Trong bốn ngày qua, ngươi vẫn xử lý vết thương giúp ta sao?
Mễ LỆ Tư Thần Hoàng gật đầu.
- Nói cho đúng, trong thời điểm ta bất tỉnh, cũng là ngươi lau người cho ta sao?
Diệp Dương Thành xấu hổ, nhưng vấn đề này phải làm rõ ràng...
Mễ Lệ Tư Thần Hoàng lại gật đầu.
- Vậy ngươi xem sạch thân thể của ta rồi?
Diệp Dương Thành đỏ mặt, hắn là nam nhân hơn hai mươi tuổi bị một lão bà mấy ngàn tuổi xem sạch thân thể, hắn nghĩ thế nào cũng cảm thấy cổ quái.
Sắc mặt Mễ Lệ Tư Thần Hoàng cứng đờ.
Nàng nhìn thẳng vào Diệp Dương Thành hơn một phút, không nói một lời nào.
Thẳng tới khi Diệp Dương Thành bị nhìn tới mức sợ hãi, nàng yên lặng đứng lên, đi tới cửa thì dừng bước lại.
- Yên tâm, ta sẽ phụ trách!
Mễ Lệ Tư Thần Hoàng nói rất kiên quyết, Diệp Dương Thành há hốc mồm.
- Phụ... Phụ trách?
Hiện tại hắn phải nhanh khôi phục, sau đó thu ba trăm viên thú hạch thú vương tấn chức thần linh cao giai, Diệp Dương Thành phải vận dụng Quang Minh kính mới được.
- Giết một con Khiếu Thiên Hống đã rước lấy nhiều phiền toái như vậy, không biết giết Tất Tất Lạp sẽ gây ra bao nhiêu động tĩnh? Vài con hung thú hằng cổ sẽ đi ra báo thù cho Tất Tất Lạp sao?
Diệp Dương Thành nằm trên giường bệnh, hơi suy nghĩ:
- Nếu như hung thú hằng cổ đi ra tham gia náo nhiệt, như vậy thế giới này sẽ lộn xộn.
- Không được, ta phải mau chóng chữa tốt thân thể, nếu không vài con hung thú hằng cổ tới tận cửa, ta thậm chí không có năng lực bóp nát quả bóng.
Trong lòng sinh ra cảm giác nguy cơ, Diệp Dương Thành không do dự nữa, nhìn hai nữ võ sĩ đứng canh cửa, hắn dặn dò các nàng:
- Không có lệnh của ta, không cho bất cứ kẻ nào vào phòng, hiểu chưa?
- Vâng, tôn kính Diệp Dương Thành Thần Hoàng.
Hai nữ võ sĩ cung kính đáp, ánh mắt nhìn Diệp Dương Thành đầy cuồng nhiệt.
Diệp Dương Thành nằm trong bệnh viện dưỡng thương nên không biết, bởi vì hắn giết Tất Tất Lạp cho nên sinh ra oanh động lớn trên Vũ Không đại lục, hắn không biết tối cao hội nghị tuyên bố hắn là Thần Hoàng mạnh nhất, hắn ở trong lòng của người bình thường là cao cỡ nào.
Hắn thậm chí không biết mình đã thành nghị viên của tối cao hội nghị là đại biểu cái gì, hoặc là nói sinh ra cải biến gì.
Trong mắt người khác, Diệp Dương Thành chính là đại minh tinh, trên người tụ tập vũ lực, quyền lực, tài phú, là nam nhân hoàn mỹ siêu cấp, bởi vì Khiếu Thiên Hống và Tất Tất Lạp tử vong, Diệp Dương Thành có một đội ngũ hâm mộ to lớn trên Vũ Không đại lục.
Diệp Dương Thành phát giác ánh mắt nóng bỏng của hai nữ võ sĩ, nhưng mà hắn không đặt chuyện này trong lòng, có trời mới biết trong đầu hai nàng nghĩ gì?
Chờ khi hai người rời đi, cửa phòng đóng lại, Diệp Dương Thành nhìn lên trần nhỏ, khẽ cắn môi lấy Quang Minh Kính ra khỏi không gian thứ nguyên.
Tay phải có khí tức lạnh như băng truyền ra, Quang Minh Kính bị lấy ra, Diệp Dương Thành thử cảm ứng Cửu Tiêu Thần Cách, ý đồ từ Cửu Tiêu Thần Cách rút ra mười vạn thần nguyên điều động Quang Minh Kính.
Nhưng mà vụ nổ lớn làm hắn bị trọng thương quá nặng, nghiêm trọng tới mức hắn khó điều động Cửu Tiêu Thần Cách.
- Không thể điều động thần nguyên trong Cửu Tiêu Thần Cách, Quang Minh kính tạm thời không dùng được, xem ra chỉ có thể an tâm nằm vài ngày, chờ thương thế ổn định lại thì thử tiếp.
Diệp Dương Thành đang nằm trên giường bệnh nên không biết, sau khi tối cao hội nghị liệt hắn vào hàng ngũ nghị viên, không bao lâu sau một con thiết điểu máy móc từ tầng ba tổng bộ lính đánh thuê tự do bay ra ngoài.
Con thiết điểu này hai cánh dài chừng ba mươi hai cm, ngay miệng của nó có một viên thú hạch cấp tám cung cấp năng lượng, đủ chèo chống thiết điểu bay một vòng Vũ Không đại lục.
Con thiết điểu này bay thẳng về hướng đông với tốc độ cực nhanh.
Con thiết điểu này ay hai ngày tiến tới biển sâu mà nhân loại vừa nghe được đã biến sắc, đây là thiên đường của dị thú.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.