Chấp Chưởng Thần Quyền

Chương 902: Thần Long hiện thế.

Phục Túy

24/10/2016

Chương 874: Thần Long hiện thế.

Cùng lúc đó, ánh mắt toàn thế giới cũng đã tập trung đến huyện Ôn Lạc vốn không có danh tiếng gì, nói đúng ra, là tập trung đến Bảo Kinh trấn huyện Ôn Lạc, một trấn nhỏ có kinh tế thiếu phát triển.

Bắt đầu từ hơn bảy giờ tối hôm qua, trong thâm sơn phương hướng Đông Bắc của Bảo Kinh trấn bất chợt sáng lên một trận quang mang vô cùng lóng lánh, tựa hồ chiếu sáng cả Bảo Kinh trấn.

Sau đó, trên bầu trời xuất hiện đại lượng tường vân ngũ sắc, lượn lờ phía trên ngọn núi lớn này, làm cả tòa núi lớn nổi bật như nhân gian tiên cảnh.

Điều khiến cho mọi người cảm thấy không thể tin được chính là, đến hơn mười giờ tối, trong phạm vi Bảo Kinh trấn tụ tập đại lượng ký giả truyền thông và dân chúng vây xem, một tiếng rồng ngâm kinh thiên động địa vang dội phía chân trời.

Đó là một con rồng, một tồn tại chân chính trong thực tế, toàn thân bày biện ra quang mang màu tử kim sắc. Thần long này dài đến mười tám thước, xuyên qua tường vân thỉnh thoảng phát ra từng đợt rồng ngâm làm người ta run sợ, phảng phất như đang thủ vệ cái gì, hoặc như đang tuyên cáo cái gì.

Đối mặt với cảnh tượng thần bí, ly kỳ này, các ký giả truyền thông nhất thời vô cùng phấn khởi, vô số ống kính nhắm vào Thần Long quanh quẩn giữa không trung, đại lượng tin tức có liên quan đến Thần Long tử kim sắc xuất hiện ở Bảo Kinh trấn bắt đầu ùn ùn xuất hiện trên internet.

Trước sau không tới bốn giờ, tin tức Tử Kim Thần Long hiện thân ở Bảo Kinh trấn đã lưu truyền đến toàn thế giới, đài truyền hình huyện Ôn Lạc chạy tới hiện trường đầu tiên lại càng quyết định thật nhanh, lập tức an bài nhân thủ và thiết bị, tiến hành đưa tin trực tiếp tại hiện trường.

Những người biết tin khó có thể ức chế hiếu kỳ trong lòng, bắt đầu từ bốn phương tám hướng hội tụ tới Bảo Kinh trấn, một số tín đồ đạo giáo, phật giáo lại càng thành kính quỳ rạp xuống đất, tiến hành lễ bái.

Trong một đêm, Bảo Kinh trấn vốn chỉ có nhân khẩu không tới bảy vạn, bỗng chốc xuất hiện mấy chục vạn người, bọn họ đứng tràn lan khắp mọi ngóc ngách của Bảo Kinh trấn, chiếm cứ đường đi, cho tới nóc nhà.

Tình huống Thần Long hiện thân làm tất cả những người chạy tới hiện trường, tận mắt nhìn thấy chân tướng đều kinh ngạc, tiếp theo, bọn họ lập tức lấy điện thoại ra gọi điện cho mọi người chứng thật tin tức này.

Đây là một sự kiện đủ để oanh động toàn thế giới, mà nơi tin tức phát sinh cũng là quê của Diệp Dương Thành, cũng chính là Bảo Kinh trấn vốn không có một chút danh tiếng.

Thần Long xoay vần giữa không trung gần bảy giờ, bộ đội quốc gia cũng đã xuất hiện trong phạm vi Bảo Kinh trấn, nhưng điều khiến những nhân viên đặc vụ nước ngoài cảm thấy kinh ngạc chính là, chính phủ Trung Quốc vẫn có thói quen giấu diếm hiện tượng thần bí, cấm dư luận truyền bá, lần này lại. . .

Bọn họ chỉ phái bộ đội duy trì trật tự, chứ không có ý tứ động thủ với Thần Long, chẳng lẽ người Châu Á thật sự sùng bái Thần Long như vậy sao? Bọn họ cảm thấy có chút khó hiểu.



Nhưng chỉ có cao tầng hạ lệnh này biết, không phải bọn hắn không muốn động, mà là bọn hắn căn bản không dám động.

Trước khi hiện tượng thần bí phát sinh ở Bảo Kinh trấn, Diệp Dương Thành đã gọi điện thoại cho Trung Nam Hải, không giải thích quá nhiều nội dung, chỉ là nói, chuyện này quan hệ đến sinh tử tồn vong của ngàn vạn tính mạng dân chúng Địa Cầu, bất luận kẻ nào dám can đảm ra mặt ngăn trở. . .

Cao tầng Trung Quốc biết rõ thực lực của Diệp Dương Thành đã ngầm đồng ý cho chuyện này phát sinh, trên thực tế bọn họ cũng không có biện pháp đi ngăn cản, ngay cả nước Mĩ cũng không thể khiến hắn cúi đầu, Trung Quốc làm sao có thể ngăn trở?

Huống chi, Diệp Dương Thành là người Châu Á, cho dù thành lập tông giáo, dựa theo hành động tác phong trước kia của hắn, sợ cũng chỉ mang đến chỗ tốt rất lớn cho Trung Quốc, bởi vì nếu như Diệp Dương Thành muốn làm loạn, muốn làm hoàng đế..., thử hỏi trên địa cầu còn có ai có thể ngăn cản hắn?

Cho nên, sau khi trải qua một phen tranh luận kịch liệt ngắn ngủi, hai đoàn binh lực lập tức đi đến Bảo Kinh trấn, chỉ có điều không phải đi bắt Thần Long, mà chẳng qua đi duy trì trật tự ở hiện trường.

Đến hơn bốn giờ sáng hôm sau, tình huống càng làm cho người ta kinh ngạc lại xuất hiện trong tầm mắt của gần trăm vạn người—— trên bầu trời chiếu xuống đạo đạo tinh quang.

Đúng vậy, những ánh sáng rất nhỏ giống như hạt mè từ trên bầu trời bồng bềnh rơi xuống, phàm là người bị những điểm sáng này chạm đến, đều trong phút chốc cảm nhận được một loại thư sướng từ trong ra ngoài.

- Đinh đang. . .

Từng đợt tiếng vang tựa hồ vang dội cả Bảo Kinh trấn, tất cả những thứ trong tay mọi người đều vô thức rơi xuống, đập xuống mặt đất nhưng vẫn không có người nào phát hiện.

- Ta. . .

Trong đám người, một vị lão đại gia hơn 70 tuổi vốn chống gậy mới có thể miễn cưỡng đứng yên bất chợt vứt bỏ gậy, trên khuôn mặt tràn đầy nếp nhăn toát ra thần sắc rung động không cách nào so sánh.

Cái chân của hắn bị thương nghiêm trọng trong một cuộc tai nạn xe cộ hơn hai mươi năm trước, mặc dù được người nhà khẩn cấp mang đến bệnh viện mà cứu được cái mạng, nhưng chân trái bị thương cũng tàn tật cả đời, hơn 20 năm qua cây gậy chính là cái chân thứ 3 của hắn.

Nhưng hiện tại. . .

- Khỏi rồi sao?



Lão đại gia ngơ ngác cúi đầu nhìn xuống chiếc chân trái dị dạng của mình, lúc này chiếc chân trái vốn đã không còn cảm giác lại một lần nữa cảm nhận được.

Hắn không thể tin được, thần tình dại ra, đưa tay hung hăng bấu vào chân mình, cảm giác đau đớn làm hắn không nhịn được phá lên cười, trong lúc nhất thời nước mắt tuôn đầy mặt:

- Ông trời có mắt, ông trời có mắt, chân của ta khỏi rồi, chân của ta khỏi rồi.

Một trận cảm giác vui sướng khó có thể ức chế, vị lão gia mới từ từ quỳ xuống, vô cùng chân thành dập đầu ba cái về phía ngọn núi lớn:

- Lão Hán ta đời này không tin thần tiên, không ngờ tới lúc già rồi, cuối cùng lại là thần tiên thay ta chữa hết cái chân tàn này. . . Ta, xin dập đầu trước ngài.

- Trời ạ, chuyện gì xảy ra thế này?

Khi vị lão đại gia quỳ xuống thành kính lễ bái, trong đám người cách hắn không xa bất chợt vang lên một trận kinh hô.

Mọi người trừng lớn hai mắt, sững sờ, ngẩn người nhìn tên khất cái trung niên trước kia thường xuyên xin ăn ở Bảo Kinh trấn, nhìn cánh tay phải đã sớm đứt rời, dưới cái nhìn soi mói của mọi người từ từ mọc dài ra.

Đúng vậy, cánh tay phải vốn đã hoàn toàn đứt rời, lúc này lại giống như cây nhỏ nẩy mầm, dùng tốc độ mắt thường có thể thấy được, đắm chìm trong điểm sáng khỏe mạnh trưởng thành.

Trước sau không tới nửa phút, cánh tay phải đã hoàn thành trưởng thành, tựa hồ giống như cánh tay trái.

- Tay. . . Tay của ta. . .

Tên khất cái trung niên cũng u mê, hắn căn bản không ngờ cánh tay của mình lại có ngày mọc lại, chuyện này. . . quả thực khó có thể tin.

- Thần tiên, trong núi nhất định có một thần tiên đang tu luyện.

Rất nhiều hiện tượng thần kỳ xuất hiện trong đám người, từng trận kinh hô càng làm cho mọi người kiên định suy đoán trong lòng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Chấp Chưởng Thần Quyền

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook