Chương 458: Thoáng như giao long ra biển
Phục Túy
04/10/2015
Nghe Ngải Nặc Tư Bỉ Đức nói, bốn nam nữ rất thất vọng nhưng chỉ có thể cung kính quỳ, đồng thanh kêu lên:
- Tuân lệnh thần tôn!
Ngải Nặc Tư Bỉ Đức nghe ra sự thất vọng trong giọng điệu của bốn người, gã thản nhiên nói:
- Bản tôn sẽ dùng trái tim của Ngải Thụy Bỉ Tư Tháp Mỗ, Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư làm phần thưởng cho mùa giấc đấu sau. Người thắng trận sẽ được trái tim của hai người kia, thành thần sử thập tam giai thứ nhất dưới tay bản tôn. Các ngươi hiểu chưa?
Cảm giác tuyệt vọng rồi lại dấy lên hy vọng khiến bốn nam nữ lộ vẻ mặt mừng rỡ, không hề che giấu dục vọng tham lam của mình.
Bọn họ đồng thanh kêu lên:
- Vâng thưa thần tôn!
Ngải Nặc Tư Bỉ Đức hờ hững liếc bốn người, nói:
- Ngải Thụy Bỉ Tư Tháp Mỗ, Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư chết trong tinh hệ kia cách khá xa hằng tinh Tứ hệ chúng ta. Lần này bản tôn đi tinh hệ kia lấy về thần cách, tới lui ít nhất cần hai năm. Ta không hy vọng khi ta trở về nghe được tin xấu nào.
Bốn nam nhân đồng thanh kêu lên:
- Tiểu phó đã hiểu!
Bọn họ ngẩng đầu lên. Ngải Nặc Tư Bỉ Đức đứng trên bậc thang trước ngai vàng sớm biến mất chẳng biết đi đâu.
* * *
- Grao!
Thanh âm trầm thấp như tiếng sấm vang vọng trên bầu trời. Diệp Dương Thành nghiêng người né kv hình nón của huyết vệ, bàn long ngân thương như giao long ra biển kèm theo uy thế vô biên từ dưới đâm lên cằm đối phương, xuyên thấu vỏ não.
Rầm bịch!
Huyết vệ cuối cùng bị Diệp Dương Thành giết chết, từ trên cao rớt xuống biển. Huyết vệ lênh đênh trên biển một lúc sau chậm rãi chìm xuống đáy.
Diệp Dương Thành cầm bàn long ngân thương đẫm máu lơ lửng trên cao cách mặt biển hơn tám mươi thước, hắn bọn họ bình ổn tâm tình phập phồng. Trận huyết chiến khiến Diệp Dương Thành hiểu sâu hơn về Quy Nhất thân thuật, Bôn Lôi thương thuật, kết hợp cả hai đến trình độ cực kỳ quen thuộc. Ban đầu Diệp Dương Thành cần thi triển hai thần tộc chiến thuật một lúc, động tác trúc trắc. Hậu quả phân tâm hai đầu lộ rõ ra.
Qua phen này rèn luyện, khi Diệp Dương Thành lại thi triển hai thần tộc chiến thuật thì nhẹ nhàng, tư nhiên hơn, mây bay nước chảy. Quan trọng là Diệp Dương Thành có kinh nghiệm thực chiến càng phong phú.
Diệp Dương Thành đứng trong không trung tiêu hóa ích lợi huyết chiến mang đến, cũng để bình ổn nỗi lòng kích động. Thần tù giả đã chết, hơn một trăm quái vật bị hủy diệt hết. Đối với Diệp Dương Thành thì niềm vui xóa sổ kẻ địch lớn nhất rất là đậm đặc.
Trong mong ước của Diệp Dương Thành chưa từng nghĩ đến một hơi giải quyết hai thần tù giả, đám quái vật thuộc hạ. Diệp Dương Thành chỉ nghĩ có thể tổn thương thần tù giả, hoặc khiến hai người hao binh tổn thương đã là kết quả cực kỳ hoàn mỹ. Diệp Dương Thành không ngờ kết quả cuối cùng sẽ là như vậy.
Diệp Dương Thành điều chỉnh tâm tình, hắn cảm thấy nguyên nhân thần tù giả chết là do tàn hồn bọn họ phân liệt không có chủ thể. Sau khi Diệp Dương Thành xử lý thân thể đám tàn hồn bám vào, tàn hồn bay ra khỏi thể xác lại tìm thân thể khác để hoàn thành mục đích sống lại.
Ngải Thụy Bỉ Tư Tháp Mỗ, Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư Không phải tàn hồn, không là cô hồn biến dị. Hồn phách và cơ thể hai thần tù giả dung hợp vào nhau, khi nhân loại bình thường bị thương trí mạng thì cơ thể chết, linh hồn rời khỏi thể xác là có thể luân hồi. Nhưng linh hồn Ngải Thụy Bỉ Tư Tháp Mỗ, Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư đã hòa vào cơ thể, khi cơ thể bị tổn hại nặng sẽ chết, linh hồn cũng bị trọng thương theo, cùng thể xác chết đi.
Diệp Dương Thành không ngốc, hắn nhìn ra được thực lực của Ngải Thụy Bỉ Tư Tháp Mỗ, Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư bị hao tổn nhiều. Nếu hai người ở trạng thái cao nhất . . . không, cho dù chỉ phục hồi năm, sau phần thực lực thì kết cuộc hôm nay đã khác.
Có một điều không thể phủ nhận là may mắn thuộc một phần của thực lực. Hôm nay Diệp Dương Thành may mắn hoàn toàn nhờ vào lòng can đảm, nếu hắn không có gan tìm đến thì làm sao bắt được giây phút thần tù giả yếu ớt nhất, cho bọn họ một kích trí mệnh?
Diệp Dương Thành giải quyết thần tù giả, vũ lực lá bài tẩy hai người tích lũy mấy trăm năm, tâm tình của hắn siêu tốt. Đặc biệt là qua trận huyết chiến này hắn có được 174387585 công đức huyền điểm. Chỉ một ngày, không, mới có mấy tiếng Diệp Dương Thành đã tăng trưởng hơn một ức hai ngàn vạn công đức huyền điểm, cách một ức tám ngàn vạn điểm lên thần cách thập giai không còn xa.
Trừ tăng vọt công đức huyền điểm ra còn có bão linh lực, thần nguyên. Bây giờ Diệp Dương Thành có 73089632 linh lực, 1430500 thần nguyên. Tài sản kếch sù làm Diệp Dương Thành cảm giác túi tiền phồng to, sống lưng thẳng tắp.
Diệp Dương Thành lơ lửng trên bầu trời điều chỉnh tâm tình, hắn xem xét số liệu hiện tại của mình. Khi Diệp Dương Thành cười tủm tỉm định xuống dưới phân giải xác hai thần tù giả, đám quái vật tránh cho tạo rắc rối không cần thiết thì nụ cười đông trên mặt.
Diệp Dương Thành vỗ mạnh trán mình:
- Chết tiệt!
Diệp Dương Thành vung trường thương, ánh mắt cảnh quét tới quét lui trên mặt biển, biểu tình cực kỳ ân hận.
Lúc trước Diệp Dương Thành bị đám quái vật vây công, hắn chìm trong trạng thái hưng phấn thi triển Quy Nhất thân thuật, Bôn Lôi thương thuật liên tục chém giết đám quái vật. Dần dần đầu óc Diệp Dương Thành trống rỗng, hắn chìm đắm trong quyết đấu thực chiến, diễn luyện chiêu thức. Khi đó trong đầu Diệp Dương Thành chỉ có một chữ: Giết.
Diệp Dương Thành không quan tâm hoàn cảnh như thế nào, bây giờ hết cơn nghiện giết chóc, kiếm lời đủ thỏa mãn, hắn lấy lại tinh thần và phát hiện . . . Không thấy Lưu Tuyết Doanh đâu.
Diệp Dương Thành ngước nhìn trời sao lại ngó xuống mặt biển. Trời đêm lấp lánh ánh sao, bên dưới là nước biển hơi hồng ra làm gì có bóng dáng Lưu Tuyết Doanh đâu? Diệp Dương Thành chắc chắn trong huyết chiến vừa rồi hắn không thấy bóng dang Lưu Tuyết Doanh, khi đó hắn chìm trong trạng thái liều đấu phấn khởi, chưa từng chú ý đến nàng.
Hiện giờ Lưu Tuyết Doanh vô tình bị Diệp Dương Thành lãng phí đã biến mất, không còn bóng dáng.
Phát hiện tình huống này làm Diệp Dương Thành điều động thần quyền ẩn ngay, sưu tầm tung tích của Lưu Tuyết Doanh. Nhưng Cửu Tiêu thần cách định vị vẫn không thấy Lưu Tuyết Doanh, không phải Cửu Tiêu thần cách có vấn đề mà do nàng đã trốn khỏi khu vực Diệp Dương Thành quản lý.
Phát hiện này như chậu nước đá đổ xuống đầu Diệp Dương Thành, làm hắn lạnh cóng tay chân.
Vẻ mặt Diệp Dương Thành buồn bực chửi tục:
- Tổ cha nó!
Diệp Dương Thành không biết nên làm sao.
Trái đất nói lớn không lớn nói nhỏ không nhỏ, muốn tìm một người trong thiên địa này là cực kỳ khó khăn. May mắn thần tù giả đã bị Diệp Dương Thành giải quyết, bầy quái vật cao cấp cũng bị diệt sạch. Một mình Lưu Tuyết Doanh là nữ nhân chắc sẽ không gây ra sóng gió gì lớn.
Diệp Dương Thành thầm an ủi mình, vẫy tay thu về bàn long ngân thương. Diệp Dương Thành lộn cù mèo mấy vòng trong không trung chui vào mặt biển.
Đám sinh vật được Diệp Dương Thành cường hóa vì trong cơ thể chứa linh lực nên có tác dụng tiến hóa sinh vật bình thường. Mỗi lần có sinh vật cường hóa chết là Diệp Dương Thành sẽ khiến sinh vật cường hóa khác nuốt xác nó, tránh cho tạo thành vài rắc rối không nên xảy ra.
Trừ kiêng dè sinh vật bình thường bị cường hóa rồi không theo điều khiển gây họa, Diệp Dương Thành cũng lo xác sinh vật cường hóa rơi vào tay người cố ý, phát hiện thứ gì từ người chúng nó rồi lợi dụng điều đó làm một số chuyện không nên làm.
Diệp Dương Thành chú trọng xác sinh vật được mình cường hóa như thế, hắn không có lý nào để mặc thần tù giả, đám quái vật. Lỡ như sinh vật bình thường ăn thịt bọn chúng xong biến dị thì sao? Lỡ như tổ chức, người nước nào đó vớt xác bọn họ làm một số nghiên cứu thực nghiệm nguy hiểm thì sao?
Diệp Dương Thành chưa bao giờ sợ rắcrối, nhưng hắn thích bóp nát manh mối từ trong trứng nước. Vì không để một phút lơ là gây ra rắc rối sau này, Diệp Dương Thành đóng vai nhân viên vệ sinh dọn xác một lần, hắn sẽ không để mặc mấy cái xác chìm xuống biển sau đó gây rắc rối cho hắn.
Diệp Dương Thành chui vào biển, hắn cảm nhận mùi máu nồng nặc lan tỏa. Nếu bây giờ Diệp Dương Thành không giải quyết mấy cái xác này thì rất nhanh động vật ăn thịt trong biển sẽ bu lại, mở tiệc lớn thịt người.
Diệp Dương Thành xuyên qua tới lui trong nước biển, hễ thấy xác chết nào là hắn thi triển phân giải thuật ngay, phân giải cái xác thành các loại vật chất dung nhập vào nước biển.
Diệp Dương Thành dùng Cửu Tiêu thần cách tìm kiếm trong biển hơn mười phút sau hắn đãp hân giải đa số xác chết quái vật, nhưng mãi không tìm được xác của Ngải Thụy Bỉ Tư Tháp Mỗ, Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư.
- Lạ lùng.
Cửu Tiêu thần cách sẽ không nói dối, có được công đức huyền điểm, linh lực, thần nguyên cũng không phải giả dối. Chắc chắn Ngải Thụy Bỉ Tư Tháp Mỗ, Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư chết rồi, Diệp Dương Thành tin tưởng điều này.
Nhưng vấn đề là xác của hai tên điên kia đi đâu rồi? Diệp Dương Thành bản năng nghĩ đến Lưu Tuyết Doanh chạy trốn.
- Không thể nào!
Rất nhanh Diệp Dương Thành phủ định suy đoán Lưu Tuyết Doanh nhặt xác giúp Ngải Thụy Bỉ Tư Tháp Mỗ, Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư trước khi chạy trốn. Vì theo Diệp Dương Thành hiểu biết về Lưu Tuyết Doanh, bọn họ này ích kỷ cao đến nỗi người ngoài không thể với tới.
Dựa theo tính cách của Lưu Tuyết Doanh, nàng chạy trốn chứ không phải du lịch, Diệp Dương Thành kết luận xác Ngải Thụy Bỉ Tư Tháp Mỗ, Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư Không phải do Lưu Tuyết Doanh mang đi. Lưu Tuyết Doanh không thể nào mang theo hai cục nợ chạy trốn.
Diệp Dương Thành tiếp tục tìm kiếm ba phút trong biển nhưng vẫn không thấy xác chết của Ngải Thụy Bỉ Tư Tháp Mỗ, Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư. Diệp Dương Thành bất đắc dĩ sử dụng thần quyền điều khiển đông đúc đàn cá hỗ trợ tìm kiếm.
Diệp Dương Thành cách vòng bảo vệ nhớ lại hình dạng của Ngải Thụy Bỉ Tư Tháp Mỗ, Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư, mở miệng nói:
- Toàn bộ sinh vật biển trong phạm vi 100 km lập tức tìm xác hai người.
- Những sinh vật tham gia hành động phải nhớ kỹ, không được cắn xé, nuốt, đụng vào xác chết mục tiêu. Phải nghiêm ngặt phòng ngừa trấn linh thuật khác cắn xé, nuốt, đụng vào xác chết. Một khi phát hiện mục tiêu nhớ báo cho ta biết ngay, bắt đầu hành động đi.
Trong phạm vi 100 km vùng biển có bao nhiêu sinh vật biển? Diệp Dương Thành không chắc, nhưng hắn biết số lượng khổng lồ vượt qua tưởng tượng của hắn.
Cùng với Diệp Dương Thành ra lệnh, đám sinh vật biển trong phạm vi 100 km vùng biển tản ra hành động. Trên từ mặt biển, dưới đến đáy biển bị tìm tòi kỹ càng, quy mô sưu tầm hùng vĩ, mức độ sưu tầm hùng hổ đủ để bất cứ người nào trố mắt líu lưỡi.
Sự thật lại chứng minh đạo lý nhiều người lực lượng lớn. Diệp Dương Thành mới ra lệnh chưa được mười phút thì một con cá kiếm dài hơn 60cm xuất hiện bên cạnh Diệp Dương Thành, dùng đầu nhọn nhẹ đụng vào cánh tay hắn. Cá kiếm bơi vòng quanh người Diệp Dương Thành ba vòng sau đó bơi nhanh trở về hướng đã đến.
Diệp Dương Thành chú ý đến hành động của cá kiếm, hắn biết đã tìm được xác chết của Ngải Thụy Bỉ Tư Tháp Mỗ, Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư. Diệp Dương Thành tỏa định cá kiếm bơi dẫn đường, hắn nhanh chóng tới gần mục đích.
Lúc xuống biển Diệp Dương Thành đã giải trừ hình dạng chiến đấu, vì để phòng ngừa, hắn biến mình thành một nam nhân trung niên. Lúc này Diệp Dương Thành bơi trong biển nhờ có lực lượng Cửu Tiêu phụ trợ nên lực cản nước không gây ảnh hưởng quá lớn.
Tốc độ bơi của cá kiếm rất nhanh, Diệp Dương Thành thì vô cùng nhẹ nhàng thoải mái theo sau nó.
Rất nhanh cá kiếm mang Diệp Dương Thành đến đáy biển cách khu vực chiến đấu mấy chục km. Tình hình bày ra trước mắt làm Diệp Dương Thành ngây người.
Đúng là xác của Ngải Thụy Bỉ Tư Tháp Mỗ, Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư ở dưới đáy biển, vấn đề là chỗ hai người chết cách nơi này mấy chục km. Xác chết sao có thể từ mặt biển mấy chục km chìm xuống đáy biển khu này?
Giải thích hợp lý nhất là sau khi Ngải Thụy Bỉ Tư Tháp Mỗ, Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư chết có người di chuyển xác của hai người, là một người dời xác bọn họ từ mấy chục km đến đây. Diệp Dương Thành dùng đầu ngón chân nghĩ cũng đoán được ngay kẻ dó chính là Lưu Tuyết Doanh.
Thần tù giả bị giết, đám quái vật bị Diệp Dương Thành tiêu diệt sạch. Diệp Dương Thành không chắc có quái vật nào trốn thoát không, nhưng hắn tin tưởng hễ quái vật nào còn ở lại hiện trường đều bị hắn giải quyết, phân giải xác chết.
Tổng hợp các tình huống lại, người di chuyển xác Ngải Thụy Bỉ Tư Tháp Mỗ, Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư chỉ có thể là Lưu Tuyết Doanh. Vấ đề là tại sao Lưu Tuyết Doanh đang chạy trốn còn muốn mang theo xác của hai người? Tại sao Lưu Tuyết Doanh mổ bụng . . . Hai thần tù giả?
Xác Ngải Thụy Bỉ Tư Tháp Mỗ, Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư dưới đáy biển bị xẻ thịt, có người dùng vật nhọn cắt lồng ngực ra, người đó là thánh nữ của bọn họ, Lưu Tuyết Doanh.
Diệp Dương Thành nhìn xác chết Ngải Thụy Bỉ Tư Tháp Mỗ, Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư bị phá hư, đầu óc hắn chết máy. Diệp Dương Thành kinh ngạc một thoáng, rất nhiều ý nghĩ lóe qua, hắn phất tay giải trừ mệnh lệnh sưu tầm xác chết. Đám sinh vật biển bơi xung quanh nhanh chóng tán đi. Diệp Dương Thành đáp xuống đáy biển, đạp cát mềm bước nhanh tới gần Ngải Thụy Bỉ Tư Tháp Mỗ, Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư.
Diệp Dương Thành đến gần xác chết, càng thấy rõ ràng hơn cảnh tượng làm người buồn nôn. Diệp Dương Thành ngồi xổm xuống, điều tra cẩn thận.
Diệp Dương Thành chậm rãi phát hiện tình huống không thích hợp. Diệp Dương Thành lần mò ngực Ngải Thụy Bỉ Tư Tháp Mỗ, nhíu mày.
Diệp Dương Thành lẩm bẩm:
- Chẳng lẽ bọn họ không có trái tim?
Không phải Ngải Thụy Bỉ Tư Tháp Mỗ, Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư Không có tim mà bị Diệp Dương Thành mổ ngực đào ra, chắc chắn, nhất định là như vậy.
Diệp Dương Thành nghĩ đến cá tính ích kỷ của Lưu Tuyết Doanh, đánh chết hắn cũng không tin nàng tốt bụng vừa chạy trốn vừa kéo theo xác Ngải Thụy Bỉ Tư Tháp Mỗ, Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư xuống đáy biển rồi bỏ lại tại đây. Nếu không có ích lợi, chẳng lẽ Lưu Tuyết Doanh sẽ chôn hai thần tù giả dưới biển?
Diệp Dương Thành không ngây thơ như thế. Diệp Dương Thành trầm ngâm giây lát sau hắn chắc chắn trên đường chạy trốn Lưu Tuyết Doanh mang theo Ngải Thụy Bỉ Tư Tháp Mỗ, Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư ngay từ đầu đã vì một mục tiêu.
- Tuân lệnh thần tôn!
Ngải Nặc Tư Bỉ Đức nghe ra sự thất vọng trong giọng điệu của bốn người, gã thản nhiên nói:
- Bản tôn sẽ dùng trái tim của Ngải Thụy Bỉ Tư Tháp Mỗ, Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư làm phần thưởng cho mùa giấc đấu sau. Người thắng trận sẽ được trái tim của hai người kia, thành thần sử thập tam giai thứ nhất dưới tay bản tôn. Các ngươi hiểu chưa?
Cảm giác tuyệt vọng rồi lại dấy lên hy vọng khiến bốn nam nữ lộ vẻ mặt mừng rỡ, không hề che giấu dục vọng tham lam của mình.
Bọn họ đồng thanh kêu lên:
- Vâng thưa thần tôn!
Ngải Nặc Tư Bỉ Đức hờ hững liếc bốn người, nói:
- Ngải Thụy Bỉ Tư Tháp Mỗ, Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư chết trong tinh hệ kia cách khá xa hằng tinh Tứ hệ chúng ta. Lần này bản tôn đi tinh hệ kia lấy về thần cách, tới lui ít nhất cần hai năm. Ta không hy vọng khi ta trở về nghe được tin xấu nào.
Bốn nam nhân đồng thanh kêu lên:
- Tiểu phó đã hiểu!
Bọn họ ngẩng đầu lên. Ngải Nặc Tư Bỉ Đức đứng trên bậc thang trước ngai vàng sớm biến mất chẳng biết đi đâu.
* * *
- Grao!
Thanh âm trầm thấp như tiếng sấm vang vọng trên bầu trời. Diệp Dương Thành nghiêng người né kv hình nón của huyết vệ, bàn long ngân thương như giao long ra biển kèm theo uy thế vô biên từ dưới đâm lên cằm đối phương, xuyên thấu vỏ não.
Rầm bịch!
Huyết vệ cuối cùng bị Diệp Dương Thành giết chết, từ trên cao rớt xuống biển. Huyết vệ lênh đênh trên biển một lúc sau chậm rãi chìm xuống đáy.
Diệp Dương Thành cầm bàn long ngân thương đẫm máu lơ lửng trên cao cách mặt biển hơn tám mươi thước, hắn bọn họ bình ổn tâm tình phập phồng. Trận huyết chiến khiến Diệp Dương Thành hiểu sâu hơn về Quy Nhất thân thuật, Bôn Lôi thương thuật, kết hợp cả hai đến trình độ cực kỳ quen thuộc. Ban đầu Diệp Dương Thành cần thi triển hai thần tộc chiến thuật một lúc, động tác trúc trắc. Hậu quả phân tâm hai đầu lộ rõ ra.
Qua phen này rèn luyện, khi Diệp Dương Thành lại thi triển hai thần tộc chiến thuật thì nhẹ nhàng, tư nhiên hơn, mây bay nước chảy. Quan trọng là Diệp Dương Thành có kinh nghiệm thực chiến càng phong phú.
Diệp Dương Thành đứng trong không trung tiêu hóa ích lợi huyết chiến mang đến, cũng để bình ổn nỗi lòng kích động. Thần tù giả đã chết, hơn một trăm quái vật bị hủy diệt hết. Đối với Diệp Dương Thành thì niềm vui xóa sổ kẻ địch lớn nhất rất là đậm đặc.
Trong mong ước của Diệp Dương Thành chưa từng nghĩ đến một hơi giải quyết hai thần tù giả, đám quái vật thuộc hạ. Diệp Dương Thành chỉ nghĩ có thể tổn thương thần tù giả, hoặc khiến hai người hao binh tổn thương đã là kết quả cực kỳ hoàn mỹ. Diệp Dương Thành không ngờ kết quả cuối cùng sẽ là như vậy.
Diệp Dương Thành điều chỉnh tâm tình, hắn cảm thấy nguyên nhân thần tù giả chết là do tàn hồn bọn họ phân liệt không có chủ thể. Sau khi Diệp Dương Thành xử lý thân thể đám tàn hồn bám vào, tàn hồn bay ra khỏi thể xác lại tìm thân thể khác để hoàn thành mục đích sống lại.
Ngải Thụy Bỉ Tư Tháp Mỗ, Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư Không phải tàn hồn, không là cô hồn biến dị. Hồn phách và cơ thể hai thần tù giả dung hợp vào nhau, khi nhân loại bình thường bị thương trí mạng thì cơ thể chết, linh hồn rời khỏi thể xác là có thể luân hồi. Nhưng linh hồn Ngải Thụy Bỉ Tư Tháp Mỗ, Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư đã hòa vào cơ thể, khi cơ thể bị tổn hại nặng sẽ chết, linh hồn cũng bị trọng thương theo, cùng thể xác chết đi.
Diệp Dương Thành không ngốc, hắn nhìn ra được thực lực của Ngải Thụy Bỉ Tư Tháp Mỗ, Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư bị hao tổn nhiều. Nếu hai người ở trạng thái cao nhất . . . không, cho dù chỉ phục hồi năm, sau phần thực lực thì kết cuộc hôm nay đã khác.
Có một điều không thể phủ nhận là may mắn thuộc một phần của thực lực. Hôm nay Diệp Dương Thành may mắn hoàn toàn nhờ vào lòng can đảm, nếu hắn không có gan tìm đến thì làm sao bắt được giây phút thần tù giả yếu ớt nhất, cho bọn họ một kích trí mệnh?
Diệp Dương Thành giải quyết thần tù giả, vũ lực lá bài tẩy hai người tích lũy mấy trăm năm, tâm tình của hắn siêu tốt. Đặc biệt là qua trận huyết chiến này hắn có được 174387585 công đức huyền điểm. Chỉ một ngày, không, mới có mấy tiếng Diệp Dương Thành đã tăng trưởng hơn một ức hai ngàn vạn công đức huyền điểm, cách một ức tám ngàn vạn điểm lên thần cách thập giai không còn xa.
Trừ tăng vọt công đức huyền điểm ra còn có bão linh lực, thần nguyên. Bây giờ Diệp Dương Thành có 73089632 linh lực, 1430500 thần nguyên. Tài sản kếch sù làm Diệp Dương Thành cảm giác túi tiền phồng to, sống lưng thẳng tắp.
Diệp Dương Thành lơ lửng trên bầu trời điều chỉnh tâm tình, hắn xem xét số liệu hiện tại của mình. Khi Diệp Dương Thành cười tủm tỉm định xuống dưới phân giải xác hai thần tù giả, đám quái vật tránh cho tạo rắc rối không cần thiết thì nụ cười đông trên mặt.
Diệp Dương Thành vỗ mạnh trán mình:
- Chết tiệt!
Diệp Dương Thành vung trường thương, ánh mắt cảnh quét tới quét lui trên mặt biển, biểu tình cực kỳ ân hận.
Lúc trước Diệp Dương Thành bị đám quái vật vây công, hắn chìm trong trạng thái hưng phấn thi triển Quy Nhất thân thuật, Bôn Lôi thương thuật liên tục chém giết đám quái vật. Dần dần đầu óc Diệp Dương Thành trống rỗng, hắn chìm đắm trong quyết đấu thực chiến, diễn luyện chiêu thức. Khi đó trong đầu Diệp Dương Thành chỉ có một chữ: Giết.
Diệp Dương Thành không quan tâm hoàn cảnh như thế nào, bây giờ hết cơn nghiện giết chóc, kiếm lời đủ thỏa mãn, hắn lấy lại tinh thần và phát hiện . . . Không thấy Lưu Tuyết Doanh đâu.
Diệp Dương Thành ngước nhìn trời sao lại ngó xuống mặt biển. Trời đêm lấp lánh ánh sao, bên dưới là nước biển hơi hồng ra làm gì có bóng dáng Lưu Tuyết Doanh đâu? Diệp Dương Thành chắc chắn trong huyết chiến vừa rồi hắn không thấy bóng dang Lưu Tuyết Doanh, khi đó hắn chìm trong trạng thái liều đấu phấn khởi, chưa từng chú ý đến nàng.
Hiện giờ Lưu Tuyết Doanh vô tình bị Diệp Dương Thành lãng phí đã biến mất, không còn bóng dáng.
Phát hiện tình huống này làm Diệp Dương Thành điều động thần quyền ẩn ngay, sưu tầm tung tích của Lưu Tuyết Doanh. Nhưng Cửu Tiêu thần cách định vị vẫn không thấy Lưu Tuyết Doanh, không phải Cửu Tiêu thần cách có vấn đề mà do nàng đã trốn khỏi khu vực Diệp Dương Thành quản lý.
Phát hiện này như chậu nước đá đổ xuống đầu Diệp Dương Thành, làm hắn lạnh cóng tay chân.
Vẻ mặt Diệp Dương Thành buồn bực chửi tục:
- Tổ cha nó!
Diệp Dương Thành không biết nên làm sao.
Trái đất nói lớn không lớn nói nhỏ không nhỏ, muốn tìm một người trong thiên địa này là cực kỳ khó khăn. May mắn thần tù giả đã bị Diệp Dương Thành giải quyết, bầy quái vật cao cấp cũng bị diệt sạch. Một mình Lưu Tuyết Doanh là nữ nhân chắc sẽ không gây ra sóng gió gì lớn.
Diệp Dương Thành thầm an ủi mình, vẫy tay thu về bàn long ngân thương. Diệp Dương Thành lộn cù mèo mấy vòng trong không trung chui vào mặt biển.
Đám sinh vật được Diệp Dương Thành cường hóa vì trong cơ thể chứa linh lực nên có tác dụng tiến hóa sinh vật bình thường. Mỗi lần có sinh vật cường hóa chết là Diệp Dương Thành sẽ khiến sinh vật cường hóa khác nuốt xác nó, tránh cho tạo thành vài rắc rối không nên xảy ra.
Trừ kiêng dè sinh vật bình thường bị cường hóa rồi không theo điều khiển gây họa, Diệp Dương Thành cũng lo xác sinh vật cường hóa rơi vào tay người cố ý, phát hiện thứ gì từ người chúng nó rồi lợi dụng điều đó làm một số chuyện không nên làm.
Diệp Dương Thành chú trọng xác sinh vật được mình cường hóa như thế, hắn không có lý nào để mặc thần tù giả, đám quái vật. Lỡ như sinh vật bình thường ăn thịt bọn chúng xong biến dị thì sao? Lỡ như tổ chức, người nước nào đó vớt xác bọn họ làm một số nghiên cứu thực nghiệm nguy hiểm thì sao?
Diệp Dương Thành chưa bao giờ sợ rắcrối, nhưng hắn thích bóp nát manh mối từ trong trứng nước. Vì không để một phút lơ là gây ra rắc rối sau này, Diệp Dương Thành đóng vai nhân viên vệ sinh dọn xác một lần, hắn sẽ không để mặc mấy cái xác chìm xuống biển sau đó gây rắc rối cho hắn.
Diệp Dương Thành chui vào biển, hắn cảm nhận mùi máu nồng nặc lan tỏa. Nếu bây giờ Diệp Dương Thành không giải quyết mấy cái xác này thì rất nhanh động vật ăn thịt trong biển sẽ bu lại, mở tiệc lớn thịt người.
Diệp Dương Thành xuyên qua tới lui trong nước biển, hễ thấy xác chết nào là hắn thi triển phân giải thuật ngay, phân giải cái xác thành các loại vật chất dung nhập vào nước biển.
Diệp Dương Thành dùng Cửu Tiêu thần cách tìm kiếm trong biển hơn mười phút sau hắn đãp hân giải đa số xác chết quái vật, nhưng mãi không tìm được xác của Ngải Thụy Bỉ Tư Tháp Mỗ, Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư.
- Lạ lùng.
Cửu Tiêu thần cách sẽ không nói dối, có được công đức huyền điểm, linh lực, thần nguyên cũng không phải giả dối. Chắc chắn Ngải Thụy Bỉ Tư Tháp Mỗ, Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư chết rồi, Diệp Dương Thành tin tưởng điều này.
Nhưng vấn đề là xác của hai tên điên kia đi đâu rồi? Diệp Dương Thành bản năng nghĩ đến Lưu Tuyết Doanh chạy trốn.
- Không thể nào!
Rất nhanh Diệp Dương Thành phủ định suy đoán Lưu Tuyết Doanh nhặt xác giúp Ngải Thụy Bỉ Tư Tháp Mỗ, Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư trước khi chạy trốn. Vì theo Diệp Dương Thành hiểu biết về Lưu Tuyết Doanh, bọn họ này ích kỷ cao đến nỗi người ngoài không thể với tới.
Dựa theo tính cách của Lưu Tuyết Doanh, nàng chạy trốn chứ không phải du lịch, Diệp Dương Thành kết luận xác Ngải Thụy Bỉ Tư Tháp Mỗ, Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư Không phải do Lưu Tuyết Doanh mang đi. Lưu Tuyết Doanh không thể nào mang theo hai cục nợ chạy trốn.
Diệp Dương Thành tiếp tục tìm kiếm ba phút trong biển nhưng vẫn không thấy xác chết của Ngải Thụy Bỉ Tư Tháp Mỗ, Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư. Diệp Dương Thành bất đắc dĩ sử dụng thần quyền điều khiển đông đúc đàn cá hỗ trợ tìm kiếm.
Diệp Dương Thành cách vòng bảo vệ nhớ lại hình dạng của Ngải Thụy Bỉ Tư Tháp Mỗ, Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư, mở miệng nói:
- Toàn bộ sinh vật biển trong phạm vi 100 km lập tức tìm xác hai người.
- Những sinh vật tham gia hành động phải nhớ kỹ, không được cắn xé, nuốt, đụng vào xác chết mục tiêu. Phải nghiêm ngặt phòng ngừa trấn linh thuật khác cắn xé, nuốt, đụng vào xác chết. Một khi phát hiện mục tiêu nhớ báo cho ta biết ngay, bắt đầu hành động đi.
Trong phạm vi 100 km vùng biển có bao nhiêu sinh vật biển? Diệp Dương Thành không chắc, nhưng hắn biết số lượng khổng lồ vượt qua tưởng tượng của hắn.
Cùng với Diệp Dương Thành ra lệnh, đám sinh vật biển trong phạm vi 100 km vùng biển tản ra hành động. Trên từ mặt biển, dưới đến đáy biển bị tìm tòi kỹ càng, quy mô sưu tầm hùng vĩ, mức độ sưu tầm hùng hổ đủ để bất cứ người nào trố mắt líu lưỡi.
Sự thật lại chứng minh đạo lý nhiều người lực lượng lớn. Diệp Dương Thành mới ra lệnh chưa được mười phút thì một con cá kiếm dài hơn 60cm xuất hiện bên cạnh Diệp Dương Thành, dùng đầu nhọn nhẹ đụng vào cánh tay hắn. Cá kiếm bơi vòng quanh người Diệp Dương Thành ba vòng sau đó bơi nhanh trở về hướng đã đến.
Diệp Dương Thành chú ý đến hành động của cá kiếm, hắn biết đã tìm được xác chết của Ngải Thụy Bỉ Tư Tháp Mỗ, Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư. Diệp Dương Thành tỏa định cá kiếm bơi dẫn đường, hắn nhanh chóng tới gần mục đích.
Lúc xuống biển Diệp Dương Thành đã giải trừ hình dạng chiến đấu, vì để phòng ngừa, hắn biến mình thành một nam nhân trung niên. Lúc này Diệp Dương Thành bơi trong biển nhờ có lực lượng Cửu Tiêu phụ trợ nên lực cản nước không gây ảnh hưởng quá lớn.
Tốc độ bơi của cá kiếm rất nhanh, Diệp Dương Thành thì vô cùng nhẹ nhàng thoải mái theo sau nó.
Rất nhanh cá kiếm mang Diệp Dương Thành đến đáy biển cách khu vực chiến đấu mấy chục km. Tình hình bày ra trước mắt làm Diệp Dương Thành ngây người.
Đúng là xác của Ngải Thụy Bỉ Tư Tháp Mỗ, Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư ở dưới đáy biển, vấn đề là chỗ hai người chết cách nơi này mấy chục km. Xác chết sao có thể từ mặt biển mấy chục km chìm xuống đáy biển khu này?
Giải thích hợp lý nhất là sau khi Ngải Thụy Bỉ Tư Tháp Mỗ, Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư chết có người di chuyển xác của hai người, là một người dời xác bọn họ từ mấy chục km đến đây. Diệp Dương Thành dùng đầu ngón chân nghĩ cũng đoán được ngay kẻ dó chính là Lưu Tuyết Doanh.
Thần tù giả bị giết, đám quái vật bị Diệp Dương Thành tiêu diệt sạch. Diệp Dương Thành không chắc có quái vật nào trốn thoát không, nhưng hắn tin tưởng hễ quái vật nào còn ở lại hiện trường đều bị hắn giải quyết, phân giải xác chết.
Tổng hợp các tình huống lại, người di chuyển xác Ngải Thụy Bỉ Tư Tháp Mỗ, Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư chỉ có thể là Lưu Tuyết Doanh. Vấ đề là tại sao Lưu Tuyết Doanh đang chạy trốn còn muốn mang theo xác của hai người? Tại sao Lưu Tuyết Doanh mổ bụng . . . Hai thần tù giả?
Xác Ngải Thụy Bỉ Tư Tháp Mỗ, Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư dưới đáy biển bị xẻ thịt, có người dùng vật nhọn cắt lồng ngực ra, người đó là thánh nữ của bọn họ, Lưu Tuyết Doanh.
Diệp Dương Thành nhìn xác chết Ngải Thụy Bỉ Tư Tháp Mỗ, Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư bị phá hư, đầu óc hắn chết máy. Diệp Dương Thành kinh ngạc một thoáng, rất nhiều ý nghĩ lóe qua, hắn phất tay giải trừ mệnh lệnh sưu tầm xác chết. Đám sinh vật biển bơi xung quanh nhanh chóng tán đi. Diệp Dương Thành đáp xuống đáy biển, đạp cát mềm bước nhanh tới gần Ngải Thụy Bỉ Tư Tháp Mỗ, Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư.
Diệp Dương Thành đến gần xác chết, càng thấy rõ ràng hơn cảnh tượng làm người buồn nôn. Diệp Dương Thành ngồi xổm xuống, điều tra cẩn thận.
Diệp Dương Thành chậm rãi phát hiện tình huống không thích hợp. Diệp Dương Thành lần mò ngực Ngải Thụy Bỉ Tư Tháp Mỗ, nhíu mày.
Diệp Dương Thành lẩm bẩm:
- Chẳng lẽ bọn họ không có trái tim?
Không phải Ngải Thụy Bỉ Tư Tháp Mỗ, Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư Không có tim mà bị Diệp Dương Thành mổ ngực đào ra, chắc chắn, nhất định là như vậy.
Diệp Dương Thành nghĩ đến cá tính ích kỷ của Lưu Tuyết Doanh, đánh chết hắn cũng không tin nàng tốt bụng vừa chạy trốn vừa kéo theo xác Ngải Thụy Bỉ Tư Tháp Mỗ, Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư xuống đáy biển rồi bỏ lại tại đây. Nếu không có ích lợi, chẳng lẽ Lưu Tuyết Doanh sẽ chôn hai thần tù giả dưới biển?
Diệp Dương Thành không ngây thơ như thế. Diệp Dương Thành trầm ngâm giây lát sau hắn chắc chắn trên đường chạy trốn Lưu Tuyết Doanh mang theo Ngải Thụy Bỉ Tư Tháp Mỗ, Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư ngay từ đầu đã vì một mục tiêu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.