Chương 751: Thượng phán Cửu Tiêu định càn khôn, hạ đoạn U Minh chưởng âm dương. (Thượng)
Phục Túy
24/10/2016
Chương 740: Thượng phán Cửu Tiêu định càn khôn, hạ đoạn U Minh chưởng âm dương. (Thượng)
Một khi Phù Không thần điện sơ cấp cấp hai hoàn thành xây dựng, sẽ tự động bay lên không trung ẩn vào tầng mây, chịu chi phối của Diệp Dương Thành, bất cứ lúc nào cũng có thể xuất hiện trên đỉnh đầu Diệp Dương Thành, có Phù Không thần điện, Diệp Dương Thành giống như có một tẩm cung có thể di động, sự thuận tiện dĩ nhiên không cần nói cũng biết.
Còn nguyên nhân chân chính thúc đẩy Diệp Dương Thành vô cùng mong đợi Phù Không thần điện, là bởi vì Phù Không thần điện có thể gia tăng pháp thuật thi triển của hắn, Phù Không thần điện sơ cấp cấp hai, pháp thuật gia tăng đã đạt đến trình độ năm mươi phần trăm, sau này nếu như lại tăng cấp mấy lần, có lẽ còn có thể đạt tới tình cảnh mấy trăm phần trăm.
Hơn nữa, mặc dù Phù Không thần điện sơ cấp cấp hai không có biện pháp rời khỏi phạm vi khu vực quản lý, chỉ có thể tùy ý ở trong khu vực quản lý của Diệp Dương Thành nhưng nó lại có thể gia tốc tiến triển tu luyện Cửu Tiêu thần quyết của Diệp Dương Thành, có thể hấp thu cảm ơn của thần dân trong phạm vi mười cây số vuông!
Những thứ này vẫn chỉ là chức năng Diệp Dương Thành biết được trước mắt, có lẽ đợi đến khi thần điện chính thức hoàn thành, sẽ có nhiều vui mừng lớn hơn nữa đang chờ hắn!
Vô số nguyên vật liệu từ khắp nơi trên thế giới được vận chuyển đến, sau đó được gia công thành từng tác phẩm nghệ thuật xinh đẹp tuyệt lâu, đợi sau khi gia công xong những đồ trang sức này, một tòa núi ngọc từ đầu tới đuôi chưa qua xử lý bất chợt rung động. . .
- Ầm!
Diệp Dương Thành căn bản không có biện pháp thấy rõ ngọn núi ngọc này đang xảy ra chuyện gì, bên tai chỉ nghe được một trận nổ ầm ầm, tòa núi ngọc trong nháy mắt biến thành một miếng bánh cực lớn che khuất bầu trời, chỉ nhìn lướt qua, đã khiến Diệp Dương Thành có chút sợ ngây người.
Miếng bánh khổng lồ này, ít nhất cũng phải có diện tích một cây số vuông, đổi ra cũng chính là một trăm vạn thước vuông. Nhìn thấy miếng bánh khổng lồ này, Diệp Dương Thành theo bản năng nghĩ đến, đây có phải là diện tích cuối cùng của thần điện hay không?
Miếng bánh trắng nuột giống như một miếng da lợn cực lớn bày ra trên không trung, Diệp Dương Thành thậm chí cũng có thể cảm nhận được từng đợt hơi thở ôn nhuận từ bên trong. . . Tu luyện, sính sống trên một miếng bánh như vậy hẳn là một chuyện vô cùng làm cho người ta vui mừng và hưởng thụ?
Thần điện còn chưa hoàn thành, lòng mong đợi của Diệp Dương Thành đối với thần điện cũng đã leo lên trạng thái cao nhất, mặc dù không cách nào khống chế thân thể của mình, nhưng cái này cũng không trở ngại hắn thưởng thức miếng bánh khổng lồ này!
Nhưng, Cửu Tiêu Thần Cách cũng không có nhiều thời gian để cho Diệp Dương Thành ở chỗ này say mê chiếc bánh của mình, sau khi chiếc bánh thành hình, các loại nguyên liệu trước đó đã được sửa sang lập tức bay vọt đến trên miếng bánh, bắt đầu dựa theo các chức năng tác dụng khác nhau, tung đến các vị trí khác nhau của miếng bánh.
Lúc này những loại gỗ trứ danh đến từ Nga , My-an-ma rốt cục cũng bắt đầu phát huy tác dụng của mình, trong nháy mắt hóa thành từng tấm ván gỗ chỉnh tề, bàt ra một con đường dài hẹp trên miếng bánh. . . Nếu như bị nhìn thấy, Diệp Dương Thành dùng những loại gỗ vô cùng quý giá làm sàn nhà, xác định chắc chắn sẽ bị mắng xối xả là phí của trời.
Cửu Tiêu Thần Cách khống chế thân thể của Diệp Dương Thành lơ lửng ngay phía trên miếng bánh, hai tay không ngừng vũ động, từng đình đài lầu các đột ngột từ mặt đất mọc lên, từng cột ngọc xinh đẹp sắp thành hai hàng, làm tay vịn.
Nếu như nói, những đình đài lầu các khiến cho Diệp Dương Thành liên tưởng đến nhân gian tiên cảnh..., như vậy, khi chín chín tám mươi mốt cây cột cao gần mấy chục thước tuyệt mỹ ầm ầm rơi xuống, khảm vào trong miếng bánh, trong đầu Diệp Dương Thành chỉ lưu lại một ý niệm duy nhất, chính là khí thế hào hùng!
Sau khi tám mươi mốt cây cột cao to trụ lạc định trên giải đất trống chính giữa miếng bánh, rốt cục cũng bắt đầu phát sinh biến hóa khiến Diệp Dương Thành trợn mắt há hốc mồm!
Tám mươi mốt cây cột tọa lạc ở các nơi trong giây lát sáng lên từng đợt ánh sáng ngọc mê người!
Tám mươi mốt đạo ánh sáng ngọc từ bốn phương tám hướng hội tụ đến vị trí chính giữa, phảng phất như phủ thêm một tầng áo ngoài cho toàn bộ tòa thần điện, tựa như mộng huyễn, làm cho người ta tựa hồ khó có thể kềm chế.
Cũng chính vào thời điểm tám mươi mốt đạo màn sáng xẹt qua không trung hội tụ với nhau, vô số nguyên liệu kiến trúc phóng lên cao, chỉ dùng không tới nửa phút, một tòa đại điện chiếm diện tích hơn hai vạn thước vuông, vô cùng tráng lệ xuất hiện trong tầm mắt Diệp Dương Thành!
Phía trước đại điện có viết một câu đối, vế trên là: Thượng phán Cửu Tiêu định càn khôn, vế dưới là: hạ đoạn u minh chưởng âm dương, hoành phi: Hoa Hạ thần điện!
- Thượng phán Cửu Tiêu định càn khôn, hạ đoạn u minh chưởng âm dương. . .
Khẩu khí này thật đúng là lớn! Vừa nhìn thấy câu đối phía trước cửa đại điện, thân thể Diệp Dương Thành khẽ hơi chấn động, tựa hồ có một loại tinh thần rót vào trong linh hồn của hắn. . .
Đây là khí thế và tự tin của một vị thần nên có sao?
Cũng chính trong thời điểm Diệp Dương Thành ngây người, Cửu Tiêu Thần Cách đã khống chế thân thể của hắn đem một số khối tử tinh kim lớn và đông đảo kim cương cùng những loại ngọc thạch, bảo thạch hiếm có khác, trang điểm khắp thần điện, hơn nữa còn dựng lên một tượng đá ngọc thạch khổng lồ cao ba mươi sáu thước ở phía trước thần điện!
Sau khi hoàn thành công đoạn trang điểm cuối cùng này, trong phạm vi tòa thần điện dâng lên từng đợt sương mù mông lung, biến cả tòa thần điện giống như tiên cảnh. . .
- Phù Không thần điện sơ cấp cấp hai xây dựng hoàn thành.
Đề kỳ ngắn gọn đầu tiên xuất hiện trong đầu Diệp Dương Thành, chất lỏng bao trùm bên ngoài thân thể Diệp Dương Thành chợt trở lui, một lần nữa hội tụ đến đỉnh đầu Diệp Dương Thành, sau đó hoàn toàn biến mất không thấy.
- Cảm giác như vậy. . .
Dựa theo tình huống bình thường mà nói, mất đi trợ lực của Cửu Tiêu Thần Cách, Diệp Dương Thành chưa kịp thi triển hành không thuật tuyệt đối sẽ rơi xuống. . . Nhưng sau khi Cửu Tiêu Thần Cách trở lại trong cơ thể, Diệp Dương Thành vẫn không nhúc nhích tiếp tục lơ lửng giữa không trung!
Một lần nữa cầm lại quyền khống chế đối với thân thể của mình, Diệp Dương Thành lộ vẻ kinh ngạc, ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời đêm, một loại cảm giác phảng phất như huyết mạch tương liên với cả tòa thần điện xuất hiện trong đầu hắn.
Theo bản năng nhắm mắt lại, cảnh tượng của cả tòa thần điện lại vô cùng rõ ràng xuất hiện trong đầu Diệp Dương Thành! Tuyệt đối nắm trong tay. . . Đây là cảm giác tuyệt đối nắm trong tay!
Trong giây lát mở hai mắt ra, hai đạo tia sáng ngân sắc chói mắt chợt lóe lên trong đôi mắt Diệp Dương Thành, thần sắc hưng phấn nổi lên trên mặt, hai tay Diệp Dương Thành vung lên, lớn tiếng nói:
- Mưa !
- Tách . .
Một khi Phù Không thần điện sơ cấp cấp hai hoàn thành xây dựng, sẽ tự động bay lên không trung ẩn vào tầng mây, chịu chi phối của Diệp Dương Thành, bất cứ lúc nào cũng có thể xuất hiện trên đỉnh đầu Diệp Dương Thành, có Phù Không thần điện, Diệp Dương Thành giống như có một tẩm cung có thể di động, sự thuận tiện dĩ nhiên không cần nói cũng biết.
Còn nguyên nhân chân chính thúc đẩy Diệp Dương Thành vô cùng mong đợi Phù Không thần điện, là bởi vì Phù Không thần điện có thể gia tăng pháp thuật thi triển của hắn, Phù Không thần điện sơ cấp cấp hai, pháp thuật gia tăng đã đạt đến trình độ năm mươi phần trăm, sau này nếu như lại tăng cấp mấy lần, có lẽ còn có thể đạt tới tình cảnh mấy trăm phần trăm.
Hơn nữa, mặc dù Phù Không thần điện sơ cấp cấp hai không có biện pháp rời khỏi phạm vi khu vực quản lý, chỉ có thể tùy ý ở trong khu vực quản lý của Diệp Dương Thành nhưng nó lại có thể gia tốc tiến triển tu luyện Cửu Tiêu thần quyết của Diệp Dương Thành, có thể hấp thu cảm ơn của thần dân trong phạm vi mười cây số vuông!
Những thứ này vẫn chỉ là chức năng Diệp Dương Thành biết được trước mắt, có lẽ đợi đến khi thần điện chính thức hoàn thành, sẽ có nhiều vui mừng lớn hơn nữa đang chờ hắn!
Vô số nguyên vật liệu từ khắp nơi trên thế giới được vận chuyển đến, sau đó được gia công thành từng tác phẩm nghệ thuật xinh đẹp tuyệt lâu, đợi sau khi gia công xong những đồ trang sức này, một tòa núi ngọc từ đầu tới đuôi chưa qua xử lý bất chợt rung động. . .
- Ầm!
Diệp Dương Thành căn bản không có biện pháp thấy rõ ngọn núi ngọc này đang xảy ra chuyện gì, bên tai chỉ nghe được một trận nổ ầm ầm, tòa núi ngọc trong nháy mắt biến thành một miếng bánh cực lớn che khuất bầu trời, chỉ nhìn lướt qua, đã khiến Diệp Dương Thành có chút sợ ngây người.
Miếng bánh khổng lồ này, ít nhất cũng phải có diện tích một cây số vuông, đổi ra cũng chính là một trăm vạn thước vuông. Nhìn thấy miếng bánh khổng lồ này, Diệp Dương Thành theo bản năng nghĩ đến, đây có phải là diện tích cuối cùng của thần điện hay không?
Miếng bánh trắng nuột giống như một miếng da lợn cực lớn bày ra trên không trung, Diệp Dương Thành thậm chí cũng có thể cảm nhận được từng đợt hơi thở ôn nhuận từ bên trong. . . Tu luyện, sính sống trên một miếng bánh như vậy hẳn là một chuyện vô cùng làm cho người ta vui mừng và hưởng thụ?
Thần điện còn chưa hoàn thành, lòng mong đợi của Diệp Dương Thành đối với thần điện cũng đã leo lên trạng thái cao nhất, mặc dù không cách nào khống chế thân thể của mình, nhưng cái này cũng không trở ngại hắn thưởng thức miếng bánh khổng lồ này!
Nhưng, Cửu Tiêu Thần Cách cũng không có nhiều thời gian để cho Diệp Dương Thành ở chỗ này say mê chiếc bánh của mình, sau khi chiếc bánh thành hình, các loại nguyên liệu trước đó đã được sửa sang lập tức bay vọt đến trên miếng bánh, bắt đầu dựa theo các chức năng tác dụng khác nhau, tung đến các vị trí khác nhau của miếng bánh.
Lúc này những loại gỗ trứ danh đến từ Nga , My-an-ma rốt cục cũng bắt đầu phát huy tác dụng của mình, trong nháy mắt hóa thành từng tấm ván gỗ chỉnh tề, bàt ra một con đường dài hẹp trên miếng bánh. . . Nếu như bị nhìn thấy, Diệp Dương Thành dùng những loại gỗ vô cùng quý giá làm sàn nhà, xác định chắc chắn sẽ bị mắng xối xả là phí của trời.
Cửu Tiêu Thần Cách khống chế thân thể của Diệp Dương Thành lơ lửng ngay phía trên miếng bánh, hai tay không ngừng vũ động, từng đình đài lầu các đột ngột từ mặt đất mọc lên, từng cột ngọc xinh đẹp sắp thành hai hàng, làm tay vịn.
Nếu như nói, những đình đài lầu các khiến cho Diệp Dương Thành liên tưởng đến nhân gian tiên cảnh..., như vậy, khi chín chín tám mươi mốt cây cột cao gần mấy chục thước tuyệt mỹ ầm ầm rơi xuống, khảm vào trong miếng bánh, trong đầu Diệp Dương Thành chỉ lưu lại một ý niệm duy nhất, chính là khí thế hào hùng!
Sau khi tám mươi mốt cây cột cao to trụ lạc định trên giải đất trống chính giữa miếng bánh, rốt cục cũng bắt đầu phát sinh biến hóa khiến Diệp Dương Thành trợn mắt há hốc mồm!
Tám mươi mốt cây cột tọa lạc ở các nơi trong giây lát sáng lên từng đợt ánh sáng ngọc mê người!
Tám mươi mốt đạo ánh sáng ngọc từ bốn phương tám hướng hội tụ đến vị trí chính giữa, phảng phất như phủ thêm một tầng áo ngoài cho toàn bộ tòa thần điện, tựa như mộng huyễn, làm cho người ta tựa hồ khó có thể kềm chế.
Cũng chính vào thời điểm tám mươi mốt đạo màn sáng xẹt qua không trung hội tụ với nhau, vô số nguyên liệu kiến trúc phóng lên cao, chỉ dùng không tới nửa phút, một tòa đại điện chiếm diện tích hơn hai vạn thước vuông, vô cùng tráng lệ xuất hiện trong tầm mắt Diệp Dương Thành!
Phía trước đại điện có viết một câu đối, vế trên là: Thượng phán Cửu Tiêu định càn khôn, vế dưới là: hạ đoạn u minh chưởng âm dương, hoành phi: Hoa Hạ thần điện!
- Thượng phán Cửu Tiêu định càn khôn, hạ đoạn u minh chưởng âm dương. . .
Khẩu khí này thật đúng là lớn! Vừa nhìn thấy câu đối phía trước cửa đại điện, thân thể Diệp Dương Thành khẽ hơi chấn động, tựa hồ có một loại tinh thần rót vào trong linh hồn của hắn. . .
Đây là khí thế và tự tin của một vị thần nên có sao?
Cũng chính trong thời điểm Diệp Dương Thành ngây người, Cửu Tiêu Thần Cách đã khống chế thân thể của hắn đem một số khối tử tinh kim lớn và đông đảo kim cương cùng những loại ngọc thạch, bảo thạch hiếm có khác, trang điểm khắp thần điện, hơn nữa còn dựng lên một tượng đá ngọc thạch khổng lồ cao ba mươi sáu thước ở phía trước thần điện!
Sau khi hoàn thành công đoạn trang điểm cuối cùng này, trong phạm vi tòa thần điện dâng lên từng đợt sương mù mông lung, biến cả tòa thần điện giống như tiên cảnh. . .
- Phù Không thần điện sơ cấp cấp hai xây dựng hoàn thành.
Đề kỳ ngắn gọn đầu tiên xuất hiện trong đầu Diệp Dương Thành, chất lỏng bao trùm bên ngoài thân thể Diệp Dương Thành chợt trở lui, một lần nữa hội tụ đến đỉnh đầu Diệp Dương Thành, sau đó hoàn toàn biến mất không thấy.
- Cảm giác như vậy. . .
Dựa theo tình huống bình thường mà nói, mất đi trợ lực của Cửu Tiêu Thần Cách, Diệp Dương Thành chưa kịp thi triển hành không thuật tuyệt đối sẽ rơi xuống. . . Nhưng sau khi Cửu Tiêu Thần Cách trở lại trong cơ thể, Diệp Dương Thành vẫn không nhúc nhích tiếp tục lơ lửng giữa không trung!
Một lần nữa cầm lại quyền khống chế đối với thân thể của mình, Diệp Dương Thành lộ vẻ kinh ngạc, ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời đêm, một loại cảm giác phảng phất như huyết mạch tương liên với cả tòa thần điện xuất hiện trong đầu hắn.
Theo bản năng nhắm mắt lại, cảnh tượng của cả tòa thần điện lại vô cùng rõ ràng xuất hiện trong đầu Diệp Dương Thành! Tuyệt đối nắm trong tay. . . Đây là cảm giác tuyệt đối nắm trong tay!
Trong giây lát mở hai mắt ra, hai đạo tia sáng ngân sắc chói mắt chợt lóe lên trong đôi mắt Diệp Dương Thành, thần sắc hưng phấn nổi lên trên mặt, hai tay Diệp Dương Thành vung lên, lớn tiếng nói:
- Mưa !
- Tách . .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.