Chương 689: Tiến quân thần tốc.
Phục Túy
24/10/2016
Chương 696: Tiến quân thần tốc.
Chẳng lẽ lực kháng cự đặc biệt trên người Koichi Yamaguchi là do vị Thánh Tổ này động tay chân trên người hắn, dẫn đến vị thần sử chịu trách nhiệm theo dõi hắn chỉ cần tới gần phạm vi mười mét quanh hắn, sẽ cảm nhận được một loại lực kháng cự mãnh liệt, thậm chí không thể đụng đến Koichi Yamaguchi.
Chính vì tình huống như thế mới khiến Diệp Dương Thành trước khi lên đường chạy tới Nhật Bản, mới thông qua Dương Đằng Phi tập trung sửa sang lại tin tức tình báo để hiểu rõ tình huống, cũng chính vì loại hiện tượng quỷ dị này, khiến cho Diệp Dương Thành phải sử dụng phương pháp âm thầm tìm kiếm Koichi Yamaguchi , chứ không phải trực tiếp bắt hắn.
Loại lực kháng cự loáng thoáng, nhưng một khi nhích tới gần lại trở nên vô cùng mãnh liệt tựa hồ vô hiệu đối với Diệp Dương Thành, nhưng thủ đoạn hắn có thể thu hoạch tin tức, cũng chỉ có con đường tra tấn bức cung này mà thôi.
Bây giờ nhìn lại, thật giống như tiến triển của chuyện này nhanh hơn hắn tưởng tượng rất nhiều, ít nhất từ trong điện thoại của Koichi Yamaguchi không khó nghe ra, người núp ở phía sau chỉ huy Koichi Yamaguchi là tên Thánh Tổ chó má gì đó.
Không biết tại sao, vừa nghe thấy hai chữ Thánh Tổ này, Diệp Dương Thành không tự chủ nghĩ tới hai tên thần tù giả trâng tráo, tự phong là Thánh chủ, Thánh mẫu, không biết tên Thánh Tổ này cũng thế. . .
Trong lòng hoài nghi vài phần, Diệp Dương Thành lập tức kiềm chế vọng động muốn lập tức động thủ, lẳng lặng yên ngồi ở vị trí cách Koichi Yamaguchi chưa đầy hai mười phân, tỉ mỉ lắng nghe cuộc nói chuyện giữa hắn và vị Thánh Tổ kia, cố gắng thu hoạch một số tin tức đầy đủ bên trong, tiến tới đưa ra phán đoán chuẩn xác.
Nhưng tên Thánh Tổ này tựa hồ cũng không phải kẻ nhiều lời, sau khi nói với Koichi Yamaguchi mấy câu, liền trực tiếp cúp điện thoại, căn bản không thể để cho Diệp Dương Thành đạt được nhiều tin tức hơn, hơn nữa, thanh âm của hắn nghe qua tựa hồ hết sức quái dị, thay vì nói là giọng nói của một người, chi bằng nói là giọng nói của một người máy.
Thanh âm khàn khàn phối hợp thêm giọng nói trầm thấp, thật sự cảm giác giống như thông qua một chiếc máy nói ra, chứ không phải là một người sống sờ sờ cầm điện thoại nói chuyện với Koichi Yamaguchi.
Thánh Tổ Thánh Tổ. . . Kể từ khi trải qua chuyện với thần tù giả, Diệp Dương Thành đã theo bản năng quy nạp chữ ‘ thánh ’ lên người đám cặn bã bại hoại, nhất là người tên là Thánh Tổ này, ngươi có tài đức gì, làm được cái gì mà được gọi là hai chữ Thánh Tổ?
Hơn nữa, trên người Koichi Yamaguchi lại mang theo một loại thứ kháng cự thần sử cắn nuốt linh hồn cưỡng chiếm thể xác, vật này có phải là của Thánh Tổ kia cho hắn , Thánh Tổ rút cuộc là nhân vật như thế nào?
Trong đầu dâng lên bao hoài nghi, Diệp Dương Thành cũng chỉ có thể tạm thời dằn xuống đáy lòng. Ngồi trên chiếc xe của Koichi Yamaguchi tiến vào bãi đậu xe một khách sạn ở Ginza, sau khi rời xe đứng từ rất xa trơ mắt nhìn Koichi Yamaguchi và tám hộ vệ cùng đi vào khách sạn.
Cho đến lúc này, Diệp Dương Thành mới đưa tay vẫy tên thần sử vẫn chịu trách nhiệm theo dõi Koichi Yamaguchi, thi triển tự nhiên chi đạo ẩn mình ở trong góc, thông qua liên lạc tâm linh dò hỏi tên thần sử:
- Trên người hắn rốt cuộc có cái gì cổ quái?
- Chủ nhân, không chỉ có hắn, ngay cả trên người tám hộ vệ bên cạnh hắn đều cũng mang theo lực kháng cự.
Tên thần sử này ẩn thân bên cạnh Diệp Dương Thành, sau khi nghe thấy Diệp Dương Thành hỏi thăm sau lập tức cung kính hồi đáp:
- Tiểu bộc chỉ cần nhích tới gần bọn họ mười mét sẽ gặp phải loại lực kháng cự này, hình như trên người bọn họ đeo thứ gì đó, chính là chuyên nhằm vào linh thể như tiểu bộc.
- Trong phạm vi mười mét quanh người đều có loại lực kháng cự này?
Câu trả lời của thần sử khiến Diệp Dương Thành bất giác nhíu mày, nếu như thứ đó thật sự nhằm vào linh thể..., như vậy chuyện sẽ rất phiền toái, tất cả thủ hạ thần sử của Diệp Dương Thành đều là linh thể, cho dù là những thần sử cấp ba như Dương Đằng Phi, cũng khó trốn khỏi hạn chế của hai chữ linh thể này.
Chỉ có chờ đến khi bọn họ tu luyện thần tu thuật tới cực hạn, hơn nữa hoàn thành dung hợp với thần cách, bọn họ mới có thể chân chính đạt được thân thể huyết nhục thuộc về mình, từ đó lột xác làm một vị thần chân chính, chứ không phải một thần sử chỉ có linh thể.
Nhưng nếu trên người Koichi Yamaguchi và hộ vệ của hắn đều có chứa thứ khắc chế linh thể, như vậy, đây tuyệt đối là một tin tức cực xấu đối với Diệp Dương Thành, một khi thứ này phân tán ra..., hậu quả quả thực khó có thể dự liệu. . .
Nghĩ tới đây, trong lòng Diệp Dương Thành không khỏi chấn động, hỏi tiếp:
- Cường độ của lực kháng cự đó nhiều thế nào? Nếu như ngươi muốn mạnh mẽ chiếm cứ thể xác của hắn..., có bao nhiêu nắm chắc?
- Hồi bẩm chủ nhân.
Vừa nghe thấy Diệp Dương Thành hỏi vấn đề này, tên thần sử này có chút kinh ngạc lập tức hưng phấn hồi đáp:
- Mặc dù lực kháng cự trên người Koichi Yamaguchi và hộ vệ của hắn có chút cường độ, nhưng còn xa mới đạt tới trình độ chống lại tiểu bộc, nếu như không phải tiểu bộc kiêng kỵ lực kháng cự kia một khi bị toàn diện dẫn phát, làm cho kẻ chủ mưu sau lưng Koichi Yamaguchi cảnh giác, rước lấy phiền toái cho chủ nhân ..., chút lực kháng cự cường độ này căn bản không thể phản kháng tiểu bộc chiếm cứ.
- Nói cách khác, nếu như ngươi không phải lo lắng bởi vì toàn diện dẫn phát lực kháng cự mà rước lấy Thánh Tổ kia cảnh giác, là có thể dễ dàng xông phá kháng cự bắt được thể xác của Koichi Yamaguchi?
Trong đôi mắt Diệp Dương Thành lóe lên tinh quang, lên tiếng hỏi tên thần sử.
- Vâng, chủ nhân.
Tên thần sử vô cùng tự tin khẳng định suy đoán của Diệp Dương Thành, thật ra trước đó hắn đã thử mấy lần, kết quả cho ra kết luận, nếu như không phải lo lắng bởi vì mình lỗ mãng mà phá vỡ kế hoạch của Diệp Dương Thành, như vậy, hắn có thể dễ dàng giải quyết lực kháng cự kia, tiến quân thần tốc lấy được quyền khống chế thân thể Koichi Yamaguchi.
Cho nên, khi Diệp Dương Thành hỏi tới vấn đề này, hắn dĩ nhiên cũng có chuẩn bị, trả lời cũng vô cùng lưu loát:
- Thứ sinh ra lực kháng cự trên người Koichi Yamaguchi và hộ vệ của hắn, cũng chỉ có thể ngăn cản lệ quỷ bình thường chiếm cứ thân thể của bọn họ, thậm chí lệ quỷ kém hơn một chút trong quá trình mạnh mẽ công chiếm có thể sẽ gặp phải thương tổn, nặng thì hồn phi phách tán nhẹ thì ý chí tiêu mất, nhưng đối với tiểu bộc mà nói, lực kháng cự cường độ này tuyệt đối có thể dễ dàng phá vỡ.
- Tốt.
Sau khi xác định tên thần sử này quả thật có thể trực tiếp chiếm cứ thân thể của Koichi Yamaguchi, Diệp Dương Thành cũng nặng nề gật đầu, nói:
- Vậy ngươi cùng tiến lên với ta, nắm cơ hội khống chế thân thể của hắn.
Kẻ chủ mưu sau lưng Koichi Yamaguchi đã vô cùng rõ ràng, hiển nhiên chính là tên Thánh Tổ ở sau lưng giở trò quỷ. Dưới tình huống như vậy, nếu muốn thông qua những biện pháp bình thường đi điều tra thân phận của Thánh Tổ, tuy nói có thể sẽ viên mãn đạt thành mục đích, nhưng thời gian thì sao?
Chẳng lẽ lực kháng cự đặc biệt trên người Koichi Yamaguchi là do vị Thánh Tổ này động tay chân trên người hắn, dẫn đến vị thần sử chịu trách nhiệm theo dõi hắn chỉ cần tới gần phạm vi mười mét quanh hắn, sẽ cảm nhận được một loại lực kháng cự mãnh liệt, thậm chí không thể đụng đến Koichi Yamaguchi.
Chính vì tình huống như thế mới khiến Diệp Dương Thành trước khi lên đường chạy tới Nhật Bản, mới thông qua Dương Đằng Phi tập trung sửa sang lại tin tức tình báo để hiểu rõ tình huống, cũng chính vì loại hiện tượng quỷ dị này, khiến cho Diệp Dương Thành phải sử dụng phương pháp âm thầm tìm kiếm Koichi Yamaguchi , chứ không phải trực tiếp bắt hắn.
Loại lực kháng cự loáng thoáng, nhưng một khi nhích tới gần lại trở nên vô cùng mãnh liệt tựa hồ vô hiệu đối với Diệp Dương Thành, nhưng thủ đoạn hắn có thể thu hoạch tin tức, cũng chỉ có con đường tra tấn bức cung này mà thôi.
Bây giờ nhìn lại, thật giống như tiến triển của chuyện này nhanh hơn hắn tưởng tượng rất nhiều, ít nhất từ trong điện thoại của Koichi Yamaguchi không khó nghe ra, người núp ở phía sau chỉ huy Koichi Yamaguchi là tên Thánh Tổ chó má gì đó.
Không biết tại sao, vừa nghe thấy hai chữ Thánh Tổ này, Diệp Dương Thành không tự chủ nghĩ tới hai tên thần tù giả trâng tráo, tự phong là Thánh chủ, Thánh mẫu, không biết tên Thánh Tổ này cũng thế. . .
Trong lòng hoài nghi vài phần, Diệp Dương Thành lập tức kiềm chế vọng động muốn lập tức động thủ, lẳng lặng yên ngồi ở vị trí cách Koichi Yamaguchi chưa đầy hai mười phân, tỉ mỉ lắng nghe cuộc nói chuyện giữa hắn và vị Thánh Tổ kia, cố gắng thu hoạch một số tin tức đầy đủ bên trong, tiến tới đưa ra phán đoán chuẩn xác.
Nhưng tên Thánh Tổ này tựa hồ cũng không phải kẻ nhiều lời, sau khi nói với Koichi Yamaguchi mấy câu, liền trực tiếp cúp điện thoại, căn bản không thể để cho Diệp Dương Thành đạt được nhiều tin tức hơn, hơn nữa, thanh âm của hắn nghe qua tựa hồ hết sức quái dị, thay vì nói là giọng nói của một người, chi bằng nói là giọng nói của một người máy.
Thanh âm khàn khàn phối hợp thêm giọng nói trầm thấp, thật sự cảm giác giống như thông qua một chiếc máy nói ra, chứ không phải là một người sống sờ sờ cầm điện thoại nói chuyện với Koichi Yamaguchi.
Thánh Tổ Thánh Tổ. . . Kể từ khi trải qua chuyện với thần tù giả, Diệp Dương Thành đã theo bản năng quy nạp chữ ‘ thánh ’ lên người đám cặn bã bại hoại, nhất là người tên là Thánh Tổ này, ngươi có tài đức gì, làm được cái gì mà được gọi là hai chữ Thánh Tổ?
Hơn nữa, trên người Koichi Yamaguchi lại mang theo một loại thứ kháng cự thần sử cắn nuốt linh hồn cưỡng chiếm thể xác, vật này có phải là của Thánh Tổ kia cho hắn , Thánh Tổ rút cuộc là nhân vật như thế nào?
Trong đầu dâng lên bao hoài nghi, Diệp Dương Thành cũng chỉ có thể tạm thời dằn xuống đáy lòng. Ngồi trên chiếc xe của Koichi Yamaguchi tiến vào bãi đậu xe một khách sạn ở Ginza, sau khi rời xe đứng từ rất xa trơ mắt nhìn Koichi Yamaguchi và tám hộ vệ cùng đi vào khách sạn.
Cho đến lúc này, Diệp Dương Thành mới đưa tay vẫy tên thần sử vẫn chịu trách nhiệm theo dõi Koichi Yamaguchi, thi triển tự nhiên chi đạo ẩn mình ở trong góc, thông qua liên lạc tâm linh dò hỏi tên thần sử:
- Trên người hắn rốt cuộc có cái gì cổ quái?
- Chủ nhân, không chỉ có hắn, ngay cả trên người tám hộ vệ bên cạnh hắn đều cũng mang theo lực kháng cự.
Tên thần sử này ẩn thân bên cạnh Diệp Dương Thành, sau khi nghe thấy Diệp Dương Thành hỏi thăm sau lập tức cung kính hồi đáp:
- Tiểu bộc chỉ cần nhích tới gần bọn họ mười mét sẽ gặp phải loại lực kháng cự này, hình như trên người bọn họ đeo thứ gì đó, chính là chuyên nhằm vào linh thể như tiểu bộc.
- Trong phạm vi mười mét quanh người đều có loại lực kháng cự này?
Câu trả lời của thần sử khiến Diệp Dương Thành bất giác nhíu mày, nếu như thứ đó thật sự nhằm vào linh thể..., như vậy chuyện sẽ rất phiền toái, tất cả thủ hạ thần sử của Diệp Dương Thành đều là linh thể, cho dù là những thần sử cấp ba như Dương Đằng Phi, cũng khó trốn khỏi hạn chế của hai chữ linh thể này.
Chỉ có chờ đến khi bọn họ tu luyện thần tu thuật tới cực hạn, hơn nữa hoàn thành dung hợp với thần cách, bọn họ mới có thể chân chính đạt được thân thể huyết nhục thuộc về mình, từ đó lột xác làm một vị thần chân chính, chứ không phải một thần sử chỉ có linh thể.
Nhưng nếu trên người Koichi Yamaguchi và hộ vệ của hắn đều có chứa thứ khắc chế linh thể, như vậy, đây tuyệt đối là một tin tức cực xấu đối với Diệp Dương Thành, một khi thứ này phân tán ra..., hậu quả quả thực khó có thể dự liệu. . .
Nghĩ tới đây, trong lòng Diệp Dương Thành không khỏi chấn động, hỏi tiếp:
- Cường độ của lực kháng cự đó nhiều thế nào? Nếu như ngươi muốn mạnh mẽ chiếm cứ thể xác của hắn..., có bao nhiêu nắm chắc?
- Hồi bẩm chủ nhân.
Vừa nghe thấy Diệp Dương Thành hỏi vấn đề này, tên thần sử này có chút kinh ngạc lập tức hưng phấn hồi đáp:
- Mặc dù lực kháng cự trên người Koichi Yamaguchi và hộ vệ của hắn có chút cường độ, nhưng còn xa mới đạt tới trình độ chống lại tiểu bộc, nếu như không phải tiểu bộc kiêng kỵ lực kháng cự kia một khi bị toàn diện dẫn phát, làm cho kẻ chủ mưu sau lưng Koichi Yamaguchi cảnh giác, rước lấy phiền toái cho chủ nhân ..., chút lực kháng cự cường độ này căn bản không thể phản kháng tiểu bộc chiếm cứ.
- Nói cách khác, nếu như ngươi không phải lo lắng bởi vì toàn diện dẫn phát lực kháng cự mà rước lấy Thánh Tổ kia cảnh giác, là có thể dễ dàng xông phá kháng cự bắt được thể xác của Koichi Yamaguchi?
Trong đôi mắt Diệp Dương Thành lóe lên tinh quang, lên tiếng hỏi tên thần sử.
- Vâng, chủ nhân.
Tên thần sử vô cùng tự tin khẳng định suy đoán của Diệp Dương Thành, thật ra trước đó hắn đã thử mấy lần, kết quả cho ra kết luận, nếu như không phải lo lắng bởi vì mình lỗ mãng mà phá vỡ kế hoạch của Diệp Dương Thành, như vậy, hắn có thể dễ dàng giải quyết lực kháng cự kia, tiến quân thần tốc lấy được quyền khống chế thân thể Koichi Yamaguchi.
Cho nên, khi Diệp Dương Thành hỏi tới vấn đề này, hắn dĩ nhiên cũng có chuẩn bị, trả lời cũng vô cùng lưu loát:
- Thứ sinh ra lực kháng cự trên người Koichi Yamaguchi và hộ vệ của hắn, cũng chỉ có thể ngăn cản lệ quỷ bình thường chiếm cứ thân thể của bọn họ, thậm chí lệ quỷ kém hơn một chút trong quá trình mạnh mẽ công chiếm có thể sẽ gặp phải thương tổn, nặng thì hồn phi phách tán nhẹ thì ý chí tiêu mất, nhưng đối với tiểu bộc mà nói, lực kháng cự cường độ này tuyệt đối có thể dễ dàng phá vỡ.
- Tốt.
Sau khi xác định tên thần sử này quả thật có thể trực tiếp chiếm cứ thân thể của Koichi Yamaguchi, Diệp Dương Thành cũng nặng nề gật đầu, nói:
- Vậy ngươi cùng tiến lên với ta, nắm cơ hội khống chế thân thể của hắn.
Kẻ chủ mưu sau lưng Koichi Yamaguchi đã vô cùng rõ ràng, hiển nhiên chính là tên Thánh Tổ ở sau lưng giở trò quỷ. Dưới tình huống như vậy, nếu muốn thông qua những biện pháp bình thường đi điều tra thân phận của Thánh Tổ, tuy nói có thể sẽ viên mãn đạt thành mục đích, nhưng thời gian thì sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.