Chương 348: Tiếp tục cường hóa
Phục Túy
26/08/2015
Trong đầu hiện ra Cửu Tiêu Thần Cách nêu lên, nhưng ngay thời điểm này hắn không có lòng thanh thản đi xem xét, cùng tiểu Tuyết nhanh chóng lặn xuống biển sâu.
Trong quá trình này hắn nhìn thấy được thi thể Limulus chậm rãi trầm xuống, hơn nữa…
- Xử lý tàu ngầm!
Vừa nhìn thấy ba tàu ngầm đang không ngừng đến gần, không cần suy nghĩ hắn cũng biết bọn hắn muốn làm gì, không chút do dự liền phát ra mệnh lệnh công kích.
Hơn mười Limulus cũng nhận được kích thích trước tử vong của đồng bạn, ngay sau khi Diệp Dương Thành mệnh lệnh, chúng liền vũ động kìm sắt hung tợn đánh về phía tàu ngầm đang muốn trục vớt thi thể đồng bạn của chúng!
Đối với Diệp Dương Thành mà nói sau khi Limulus cường hóa đã đứng đầu thực vật liên tại địa cầu, một khi để thi thể của chúng rơi vào trong tay người khác, có trời mới biết bọn hắn sẽ phát hiện ra vật chất gì hữu dụng hay không?
Mà cả ba chiếc tàu ngầm đều đã thấy rõ bộ dáng của Limulus, tuy Diệp Dương Thành còn chưa xác định bộ dáng của Limulus có bị thấy rõ ràng hay chưa, nhưng vì phòng ngừa vạn nhất, hoặc là nói theo bản năng nên che giấu thực lực của mình, hắn không có lý do buông tha ba chiến thuyền tàu ngầm này.
Bọn hắn, phải chết!
Nghĩ đến đây, Diệp Dương Thành dừng lại, trôi nổi ở chỗ cũ, đưa mắt nhìn về hướng tàu ngầm, cùng nhóm Limulus còn lại đang xông thẳng tới…
- Không, không xong!
Đang chuẩn bị kéo lưới, muốn đem thi thể kềnh càng thu đi, một binh sĩ hét lên:
- Triệt! Mau lui! Quái vật đến đây! Đám quái vật đang xông thẳng về phía chúng ta!
- Oanh long long…
Thậm chí còn chưa kịp chuẩn bị thoát đi, hoặc là nói cơ hội công kích, thanh âm tiếng thét của hắn vừa ra khỏi miệng, cả chiếc tàu ngầm đã chao đảo kịch liệt, ngay sau đó truyền ra thanh âm tiếng kim loại ma xát:
- Két két…
- Không!!!!
Thanh âm tiếng thét hoảng sợ lẫn tiếng rít gào cơ hồ ngay lúc tàu ngầm bị đứt đoạn ở giữa truyền ra, ngay sau đó nước biển dũng mãnh tràn vào, hết thảy chấm dứt trong vòng mười giây ngắn ngủi, cuối cùng lại bình tĩnh trở lại.
Toàn bộ thuyền viên ba chiếc tàu ngầm bị nhóm Limulus phát tiết vung đuôi, bị xé thành mảnh nhỏ, mà tàu ngầm đã chìm nghỉm không thấy bóng dáng.
- Hô…
Thấy một màn này, Diệp Dương Thành thở ra một hơi, xem ra nhóm Limulus trải qua trận đánh khi nãy, đã nắm giữ kỹ xảo tập kích tàu chiến, chỉ theo điểm này có thể nhìn ra, sau khi được cường hóa chúng ta đã có linh trí nhất định!
Ngay lúc Diệp Dương Thành định hạ lệnh tiếp tục lặn xuống, nhóm Limulus đột nhiên lặn xuống cực nhanh, tựa hồ đang truy đuổi gì đó.
Diệp Dương Thành có chút kỳ quái hành động của chúng, chỉ có thể gọi tiểu Tuyết gắt gao theo sát phía sau, tiếp tục lặn sâu xuống biển.
Chậm rãi, nhóm Limulus đuổi theo xuống đáy biển, ngay khi Diệp Dương Thành tưởng chúng muốn đem xác tàu ngầm phát tiết, lại phát hiện chúng bơi vượt qua khỏi mảnh vụn tàu ngầm, không ngừng gia tốc, lại gia tốc…
Rất nhanh, khi thi thể một Limulus đang chìm xuống rơi vào tầm mắt Diệp Dương Thành, lúc này thủ lĩnh Limulus đột nhiên lao tới, đúng vậy, nó lao thẳng tới cỗ thi thể đồng bạn kia!
Mười một con Limulus còn lại thấy thủ lĩnh đã nhào về hướng thi thể kia, vẫn duy trì tốc độ ban đầu, tiếp tục lặn xuống.
Tiếp theo là cỗ thi thể thứ hai bị phát hiện…ngay sau đó là thứ ba, thứ tư…
- Đây là…
Đại não Diệp Dương Thành có chút không kịp phản ứng, bởi vì hắn trơ mắt nhìn thấy thủ lĩnh Limulus xé rách cỗ thi thể đồng bạn, sau đó cỗ thi thể kia rất nhanh đã bị nó cắn nuốt hơn phân nửa!
Hành động cắn nuốt thi thể đồng loại vẫn đang tiếp tục…
Diệp Dương Thành trải qua thoáng kinh ngạc ngắn ngủi, chậm rãi bình tĩnh lại, lẳng lặng duy trì khoảng cách chừng ba thước, trơ mắt nhìn thấy thủ lĩnh Limulus trầm xuống, đem toàn bộ thi thể đồng bạn nuốt chửng.
Lại thêm vài thanh âm răng rắc truyền tới, tỏ rõ mười một con Limulus còn lại cũng đang cắn nuốt thi thể đồng bạn, hơn nữa khẩu vị thật kinh người!
Đại khái qua thêm chừng năm phút thời gian, thủ lĩnh Limulus đã hoàn toàn cắn nuốt xong thi thể kia, ngay sau đó trong ánh mắt kinh ngạc của Diệp Dương Thành, xác ngoài của nó chợt sáng lên ngân quang, tiếp theo sau nhanh chóng xuyên thấu qua xác ngoài cứng rắn, cuối cùng lan tràn khắp toàn thân.
Giáp xác của nó bắt đầu xuất hiện rậm rạp khe nứt, lập tức vỡ vụn, giáp xác bóc ra, nguyên bản giáp xác màu đen nhanh chóng bị màu đen nhạt thay thế, mà bản thân nó lại tự nuốt lấy giáp xác của mình, lúc này nhìn nó như dài hơn thêm vài thước so với lúc ban đầu.
Nhưng thật hiển nhiên quá trình biến hóa của nó vẫn chưa dừng lại, giáp xác mới vừa xuất hiện lại xuất hiện khe nứt dày đặc…
Trong suốt mười phút thời gian, màu sắc giáp xác thủ lĩnh Limulus từ màu đen nhạt biến thành xám nhạt, lại thành thuần trắng, sau đó là màu bạc tinh thuần, cuối cùng…dừng lại ở màu xám bạc.
Đến lúc này thể tích của nó từ dài 45m, rộng 34m biến thành dài 65m, rộng 52m, giáp xác màu xám bạc, nhìn qua thật giống như một đầu hung thú máy móc!
- Nguyên lai là như vậy…
Từ ban đầu chứng kiến đến cuối cùng, khi kết quả hiện ra trước mắt, Diệp Dương Thành rốt cục hiểu rõ, chợt nói:
- Khó trách…
Khó trách nhóm Limulus còn sống lại truy theo thi thể của đồng bạn, chỉ sợ là do lúc hắn cường hóa cho chúng nó, sử dụng linh thể, tuy nói hoàn thành cường hóa nhưng linh lực cũng tiến vào trong máu thịt của chúng, nói cách khác thi thể của chúng đã biến thành một loại thuốc bổ thật mạnh!
Hiện tại chúng nó cắn nuốt thi thể đồng loại, cũng là một cách tiến hóa!
Nói cách khác, nếu Diệp Dương Thành tàn nhẫn, có thể để cho thủ lĩnh Limulus cắn nuốt đồng loại, đến lúc đó nó tuyệt đối có thể ném đi bất kỳ chiến thuyền nào, thậm chí là hàng không mẫu hạm chính quy!
Đương nhiên loại chuyện hung tàn này hắn không làm được, nhưng nếu là thi thể thì hắn lại thật tán thành.
Bởi vì nếu suy đoán của hắn là đúng, thi thể Limulus rơi vào miệng loài sinh vật biển khác, rất có thể tạo ra chủng tộc càng quái dị, hơn nữa quái vật như vậy hắn hoàn toàn không thể khống chế!
Cho nên vô luận là vì cường hóa hay vì tiêu trừ tai họa ngầm, nhất định phải xử lý sạch sẽ thi thể của đàn Limulus sau khi tử vong, mà cách cắn nuốt đồng loại cũng là biện pháp hữu hiệu nhất.
Nhìn thấy thương thế thủ lĩnh Limulus đã hoàn toàn khỏi hẳn, hơn nữa càng thêm khổng lồ, càng thêm uy vũ, Diệp Dương Thành lại truyền ra mệnh lệnh, đem mười một con còn lại đều triệu tập tới.
Đàn Limulus cũng đã thuế biến, màu sắc giáp xác trở thành xám bạc, dài 40m, rộng 29m, mỗi con biến thành bộ dáng ban đầu của thủ lĩnh Limulus.
Nói cách khác, hi sinh mười một con Limulus, thực lực của Diệp Dương Thành cũng không hao tổn, ngược lại càng thêm tăng cường!
- Có lẽ…ta hẳn nên làm như vậy…
Trên mặt Diệp Dương Thành lộ ra ý cười nghiền ngẫm.
- Chết tiệt, mau giúp tôi lên ah!
Trên mặt biển ồn ào ầm ĩ, những binh lính rơi xuống biển thật vất vả tránh được tai họa ngập đầu khi cự hạm chìm vào đáy biển tạo ra lốc xoáy, nhờ vậy cũng tránh thoát bị kéo nhập vào biển sâu.
Nhưng thật vất vả thoát khỏi nguy hiểm như thế, bọn hắn lại gặp phải đàn cá mập ngửi được mùi máu tươi mà đến, đàn cá mập chẳng những cắn xé thi thể trôi nổi, thậm chí còn uy hiếp những binh lính đang chờ đợi cứu viện…
Trong đợt tập kích thứ hai của đàn Limulus, ba chiếc hộ vệ hạm chỉ huy đều chìm nghỉm, nhưng bởi tàu quá lớn nên không đến nỗi lập tức bị kéo vào đáy biển, bởi vì kịp thời phản ứng, đại bộ phận binh lính trên tàu dùng thuyền cứu hộ kịp thời tránh thoát vùng biển lốc xoáy, may mắn nhặt lại mạng nhỏ.
Chỉ còn lại một phần binh sĩ xui xẻo không tránh thoát, cùng chiến hạm cùng nhau trầm xuống đáy biển…
Trong quá trình này hắn nhìn thấy được thi thể Limulus chậm rãi trầm xuống, hơn nữa…
- Xử lý tàu ngầm!
Vừa nhìn thấy ba tàu ngầm đang không ngừng đến gần, không cần suy nghĩ hắn cũng biết bọn hắn muốn làm gì, không chút do dự liền phát ra mệnh lệnh công kích.
Hơn mười Limulus cũng nhận được kích thích trước tử vong của đồng bạn, ngay sau khi Diệp Dương Thành mệnh lệnh, chúng liền vũ động kìm sắt hung tợn đánh về phía tàu ngầm đang muốn trục vớt thi thể đồng bạn của chúng!
Đối với Diệp Dương Thành mà nói sau khi Limulus cường hóa đã đứng đầu thực vật liên tại địa cầu, một khi để thi thể của chúng rơi vào trong tay người khác, có trời mới biết bọn hắn sẽ phát hiện ra vật chất gì hữu dụng hay không?
Mà cả ba chiếc tàu ngầm đều đã thấy rõ bộ dáng của Limulus, tuy Diệp Dương Thành còn chưa xác định bộ dáng của Limulus có bị thấy rõ ràng hay chưa, nhưng vì phòng ngừa vạn nhất, hoặc là nói theo bản năng nên che giấu thực lực của mình, hắn không có lý do buông tha ba chiến thuyền tàu ngầm này.
Bọn hắn, phải chết!
Nghĩ đến đây, Diệp Dương Thành dừng lại, trôi nổi ở chỗ cũ, đưa mắt nhìn về hướng tàu ngầm, cùng nhóm Limulus còn lại đang xông thẳng tới…
- Không, không xong!
Đang chuẩn bị kéo lưới, muốn đem thi thể kềnh càng thu đi, một binh sĩ hét lên:
- Triệt! Mau lui! Quái vật đến đây! Đám quái vật đang xông thẳng về phía chúng ta!
- Oanh long long…
Thậm chí còn chưa kịp chuẩn bị thoát đi, hoặc là nói cơ hội công kích, thanh âm tiếng thét của hắn vừa ra khỏi miệng, cả chiếc tàu ngầm đã chao đảo kịch liệt, ngay sau đó truyền ra thanh âm tiếng kim loại ma xát:
- Két két…
- Không!!!!
Thanh âm tiếng thét hoảng sợ lẫn tiếng rít gào cơ hồ ngay lúc tàu ngầm bị đứt đoạn ở giữa truyền ra, ngay sau đó nước biển dũng mãnh tràn vào, hết thảy chấm dứt trong vòng mười giây ngắn ngủi, cuối cùng lại bình tĩnh trở lại.
Toàn bộ thuyền viên ba chiếc tàu ngầm bị nhóm Limulus phát tiết vung đuôi, bị xé thành mảnh nhỏ, mà tàu ngầm đã chìm nghỉm không thấy bóng dáng.
- Hô…
Thấy một màn này, Diệp Dương Thành thở ra một hơi, xem ra nhóm Limulus trải qua trận đánh khi nãy, đã nắm giữ kỹ xảo tập kích tàu chiến, chỉ theo điểm này có thể nhìn ra, sau khi được cường hóa chúng ta đã có linh trí nhất định!
Ngay lúc Diệp Dương Thành định hạ lệnh tiếp tục lặn xuống, nhóm Limulus đột nhiên lặn xuống cực nhanh, tựa hồ đang truy đuổi gì đó.
Diệp Dương Thành có chút kỳ quái hành động của chúng, chỉ có thể gọi tiểu Tuyết gắt gao theo sát phía sau, tiếp tục lặn sâu xuống biển.
Chậm rãi, nhóm Limulus đuổi theo xuống đáy biển, ngay khi Diệp Dương Thành tưởng chúng muốn đem xác tàu ngầm phát tiết, lại phát hiện chúng bơi vượt qua khỏi mảnh vụn tàu ngầm, không ngừng gia tốc, lại gia tốc…
Rất nhanh, khi thi thể một Limulus đang chìm xuống rơi vào tầm mắt Diệp Dương Thành, lúc này thủ lĩnh Limulus đột nhiên lao tới, đúng vậy, nó lao thẳng tới cỗ thi thể đồng bạn kia!
Mười một con Limulus còn lại thấy thủ lĩnh đã nhào về hướng thi thể kia, vẫn duy trì tốc độ ban đầu, tiếp tục lặn xuống.
Tiếp theo là cỗ thi thể thứ hai bị phát hiện…ngay sau đó là thứ ba, thứ tư…
- Đây là…
Đại não Diệp Dương Thành có chút không kịp phản ứng, bởi vì hắn trơ mắt nhìn thấy thủ lĩnh Limulus xé rách cỗ thi thể đồng bạn, sau đó cỗ thi thể kia rất nhanh đã bị nó cắn nuốt hơn phân nửa!
Hành động cắn nuốt thi thể đồng loại vẫn đang tiếp tục…
Diệp Dương Thành trải qua thoáng kinh ngạc ngắn ngủi, chậm rãi bình tĩnh lại, lẳng lặng duy trì khoảng cách chừng ba thước, trơ mắt nhìn thấy thủ lĩnh Limulus trầm xuống, đem toàn bộ thi thể đồng bạn nuốt chửng.
Lại thêm vài thanh âm răng rắc truyền tới, tỏ rõ mười một con Limulus còn lại cũng đang cắn nuốt thi thể đồng bạn, hơn nữa khẩu vị thật kinh người!
Đại khái qua thêm chừng năm phút thời gian, thủ lĩnh Limulus đã hoàn toàn cắn nuốt xong thi thể kia, ngay sau đó trong ánh mắt kinh ngạc của Diệp Dương Thành, xác ngoài của nó chợt sáng lên ngân quang, tiếp theo sau nhanh chóng xuyên thấu qua xác ngoài cứng rắn, cuối cùng lan tràn khắp toàn thân.
Giáp xác của nó bắt đầu xuất hiện rậm rạp khe nứt, lập tức vỡ vụn, giáp xác bóc ra, nguyên bản giáp xác màu đen nhanh chóng bị màu đen nhạt thay thế, mà bản thân nó lại tự nuốt lấy giáp xác của mình, lúc này nhìn nó như dài hơn thêm vài thước so với lúc ban đầu.
Nhưng thật hiển nhiên quá trình biến hóa của nó vẫn chưa dừng lại, giáp xác mới vừa xuất hiện lại xuất hiện khe nứt dày đặc…
Trong suốt mười phút thời gian, màu sắc giáp xác thủ lĩnh Limulus từ màu đen nhạt biến thành xám nhạt, lại thành thuần trắng, sau đó là màu bạc tinh thuần, cuối cùng…dừng lại ở màu xám bạc.
Đến lúc này thể tích của nó từ dài 45m, rộng 34m biến thành dài 65m, rộng 52m, giáp xác màu xám bạc, nhìn qua thật giống như một đầu hung thú máy móc!
- Nguyên lai là như vậy…
Từ ban đầu chứng kiến đến cuối cùng, khi kết quả hiện ra trước mắt, Diệp Dương Thành rốt cục hiểu rõ, chợt nói:
- Khó trách…
Khó trách nhóm Limulus còn sống lại truy theo thi thể của đồng bạn, chỉ sợ là do lúc hắn cường hóa cho chúng nó, sử dụng linh thể, tuy nói hoàn thành cường hóa nhưng linh lực cũng tiến vào trong máu thịt của chúng, nói cách khác thi thể của chúng đã biến thành một loại thuốc bổ thật mạnh!
Hiện tại chúng nó cắn nuốt thi thể đồng loại, cũng là một cách tiến hóa!
Nói cách khác, nếu Diệp Dương Thành tàn nhẫn, có thể để cho thủ lĩnh Limulus cắn nuốt đồng loại, đến lúc đó nó tuyệt đối có thể ném đi bất kỳ chiến thuyền nào, thậm chí là hàng không mẫu hạm chính quy!
Đương nhiên loại chuyện hung tàn này hắn không làm được, nhưng nếu là thi thể thì hắn lại thật tán thành.
Bởi vì nếu suy đoán của hắn là đúng, thi thể Limulus rơi vào miệng loài sinh vật biển khác, rất có thể tạo ra chủng tộc càng quái dị, hơn nữa quái vật như vậy hắn hoàn toàn không thể khống chế!
Cho nên vô luận là vì cường hóa hay vì tiêu trừ tai họa ngầm, nhất định phải xử lý sạch sẽ thi thể của đàn Limulus sau khi tử vong, mà cách cắn nuốt đồng loại cũng là biện pháp hữu hiệu nhất.
Nhìn thấy thương thế thủ lĩnh Limulus đã hoàn toàn khỏi hẳn, hơn nữa càng thêm khổng lồ, càng thêm uy vũ, Diệp Dương Thành lại truyền ra mệnh lệnh, đem mười một con còn lại đều triệu tập tới.
Đàn Limulus cũng đã thuế biến, màu sắc giáp xác trở thành xám bạc, dài 40m, rộng 29m, mỗi con biến thành bộ dáng ban đầu của thủ lĩnh Limulus.
Nói cách khác, hi sinh mười một con Limulus, thực lực của Diệp Dương Thành cũng không hao tổn, ngược lại càng thêm tăng cường!
- Có lẽ…ta hẳn nên làm như vậy…
Trên mặt Diệp Dương Thành lộ ra ý cười nghiền ngẫm.
- Chết tiệt, mau giúp tôi lên ah!
Trên mặt biển ồn ào ầm ĩ, những binh lính rơi xuống biển thật vất vả tránh được tai họa ngập đầu khi cự hạm chìm vào đáy biển tạo ra lốc xoáy, nhờ vậy cũng tránh thoát bị kéo nhập vào biển sâu.
Nhưng thật vất vả thoát khỏi nguy hiểm như thế, bọn hắn lại gặp phải đàn cá mập ngửi được mùi máu tươi mà đến, đàn cá mập chẳng những cắn xé thi thể trôi nổi, thậm chí còn uy hiếp những binh lính đang chờ đợi cứu viện…
Trong đợt tập kích thứ hai của đàn Limulus, ba chiếc hộ vệ hạm chỉ huy đều chìm nghỉm, nhưng bởi tàu quá lớn nên không đến nỗi lập tức bị kéo vào đáy biển, bởi vì kịp thời phản ứng, đại bộ phận binh lính trên tàu dùng thuyền cứu hộ kịp thời tránh thoát vùng biển lốc xoáy, may mắn nhặt lại mạng nhỏ.
Chỉ còn lại một phần binh sĩ xui xẻo không tránh thoát, cùng chiến hạm cùng nhau trầm xuống đáy biển…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.