Chương 867: Trảm Thanh Đao, Đoạn Bạch Hổ. (Hạ)
Phục Túy
24/10/2016
Chương 846: Trảm Thanh Đao, Đoạn Bạch Hổ. (Hạ)
Sau khi cân nhắc một phen, Diệp Dương Thành bây giờ ở cách vị trí tuyển chọn ba mươi mét, cuối cùng nhìn qua sơn thể và nâng tay phải lên, lòng bàn tay hướng lên, ánh mắt nhìn qua vị trí chấn vỡ, thời gian trôi qua từng giây.
Nếu như có Quỷ Đế cao giai nào ở gần, tuyệt đối sẽ bị áp khí bàng bạc mà Diệp Dương Thành ngưng tụ chấn hồn phi phách tán!
Đây là áp lực vô hình, lúc bộc phát sẽ sinh ra lực phá hoại khôn cùng, trước đó Diệp Dương Thành đỉnh núi chính là khống chế áp khí vô hình này.
Chỉ cần hắn nguyện ý, hắn thập chí có thể ép xương cốt một người thành thịt vụn, đây chính là lợi thế của áp khí, cũng có xưng hô khác, chính là... Thần uy!
Sau khi đạt tới Cửu Tiêu Thần Quyết tầng thứ bảy, dung hợp một phần Cửu Tiêu thần cách, làm cho Diệp Dương Thành chạm tới biên giới thế giới thần bí khó lường, tuy hiện tại hắn chỉ đụng một chút, nhưng mà có nắm giữ và thể ngộ, làm cho Diệp Dương Thành được lợi không nhỏ, cũng như hiện giờ...
- Hô!
Cánh tay phải nâng lên đã hạ xuống, mu bàn tay đập mạnh xuống dưới, xuất hiện cuồng phong tàn sát bừa bãi quét qua lưng Bắc Nhạc Sơn.
Áp khí bàng bạc đánh xuống, bởi vì áp khí nặng nề sinh ra cuồng phong, cát bay đá chạy mạnh, cây gỗ trên núi bị cuồng phong ảnh hưởng.
Nói thì chậm, diễn ra thì nhanh, lốc xoáy hình thành xé rách an tĩnh của Bắc Nhạc Sơn, động đất sinh ra chưa từng có, làm cho người trong Thanh Ngõa Thai chấn động!
Thời điểm này Diệp Dương Thành lư lửng giữa không trung, hắn nhìn thấy khối bùn đất phía dưới đang vỡ ra răng rắc, Diệp Dương Thành hiểu mục đích của mình đã đạt được.
Trong sơn thể Bắc Nhạc Sơn đã xuất hiện vô số khe hở, mà những khe hở này trong vài năm sau sẽ lan tràn ra cả Bắc Nhạc Sơn, cuối cùng là đổ xuống.
Nhìn thấy Bắc Nhạc Sơn đã bị phá hủy, không cách nào ngăn cản số mệnh tán đi, Diệp Dương Thành nghe được trong Thanh Ngõa Thai có tiếng ồn ào truyền ra, xem ra là đám cảnh vệ sắp tới.
Nhưng mà bọn họ chỉ lao nhanh tới địa điểm mà thôi, nhìn qua Thanh Ngõa Thai, Diệp Dương Thành cười lạnh, hắn trực tiếp bay qua rặng núi lớn thứ hai hội tụ số mệnh tám hướng, chính là thanh long Tham Sơn.
Tham Sơn không cao, nhưng mà từ hình thái mà nhìn, Diệp Dương Thành cố ý phỏng đoán, Tham Sơn này giống như con rồng đang nằm, đỉnh núi chính là đầu rồng lớn.
Đánh rắn giập đầu, giết rồng chém đầu là được!
Híp mắt nhìn qua đầu thanh long, Diệp Dương Thành giơ tay lên cao, trực tiếp vung tay thành đao vung qua.
Khí áp bàng bạc hơi mỏng lại sắc bén như lưỡi đao, chúng theo động tác Diệp Dương Thành bay đi, cắt đứt đỉnh núi Tham Sơn như cắt đậu hủ.
Khí áp tiêu tán, đỉnh núi Tham Sơn chảy xuống không dấu hiệu, chỉ nghe được tiếng nổ mạnh ầm ầm, chỉ còn lại một khối đất bằng.
Diệp Dương Thành đoán trước, nguyên nhân chấn động của Bắc Nhạc Sơn không rõ ràng, đám cảnh vệ thở hồng hộc chạy tới, bọn họ chưa kịp phục hồi tình thần đã nghe được tiếng nổ mạnh ở Tham Sơn.
Cuối cùng đám cảnh vệ lưu mấy người trông coi hiện trường, hơn bốn mươi cảnh vệ chạy như điên đi Tham Sơn.
Nhưng mà bọn họ vất vả chạy tới Tham Sơn, nhìn thấy đỉnh núi cahyr xuống thì kinh ngạc không biết làm sao, bạch hổ Nhân Vương Sơn đối diện Tham Sơn có động tĩnh lớn truyền qua.
Hai tay Diệp Dương Thành vỗ vào nhau, nhìn chằm chằm vào lưng núi Nhân Vương Sơn, giống như hai quả tạ nện xuống.
Ầm ầm!
Nhân Vương Sơn căn bản không ngăn cản được động tác hung bạo của Diệp Dương Thành, nó bị Diệp Dương Thành xé thành hai đoạn.
Cuối cùng Bắc Nhạc Sơn bị chấn nát, Tham Sơn bị chém đầu, Nhân Vương Sơn bị chấn thành hai đoạn, phúc địa đệ nhất thiên hạ đã biến mất.
Nhưng mà hủy phong thủy bảo địa do thiên địa sinh thành sẽ gặp báo ứng...
Một khu vực đầy cát vàng nhỏ, ở không gian thứ nguyên bao la chim không thèm ỉa đã có một gia hỏa mặc long bào đỏ thẫm, đầu mang vương miệng sáng ngời đang lơ lửng giữa không trung, giống như ngủ như tỉnh.
Lúc trước kế hoạch thoát khỏi không gian thứ nguyên thất bại, Xích Mi Quỷ Đế đã thu liễm tâm thần, hắn chờ đợi cơ hội giáng lâm, lúc này hắn không biết hai tên Quỷ Đế đã sinh ra lòng phản nghịch, trong đó tích động Quỷ Đế càng bỏ mạng dưới tay Diệp Dương Thành, mà chấn cương Quỷ Đế đang cố gắng tu luyện trong không gian thứ nguyên!
Nếu như không có gì ngoài ý muốn xảy ra, sợ rằng không biết Quỷ Đế đỉnh phong như hắn chịu tội trong không gian thứ nguyên hoang vu này, mà hắn bị phong ấn vĩnh viễn ở đây, cho tới khi âm linh lực của hắn hao tổn không còn, cuối cùng bất lực hồn phi phách tán.
Tất cả đều là thứ Xích Mi Quỷ Đế không dự liệu được, trong khái niệm của hắn, hắn hiện tại hoạt động cánh tay, hắn đang suy nghĩ biện pháp đột phá, đánh vỡ ghi chép âm tào địa phủ năm ngàn năm qua chưa người nào đột phá Quỷ Tiên.
Cho nên hắn bình tĩnh chờ cơ hội tới, bởi vì trong lý giải của hắn, chấn cương Quỷ Đế và tích động Quỷ Đế sớm muộn gì cũng dẫn người giải cứu hắn, hắn tâm bình khí hòa, chờ đợi bộ hạ trung thành tới hoan nghênh hắn trở về thế giới bổn nguyên.
Xích Mi Quỷ Đế không nghĩ tới hàng lâm ngoài ý muốn, hơn nữa còn là hàng lâm đột ngột.
Két!
Một tiếng vang nhỏ truyền ra trong không gian thứ nguyên yên tĩnh, tuy âm thanh rất nhỏ, nhưng đối với Xích Mi Quỷ Đế mà nói không thua gì sóng to gió lớn.
Hắn đang nhắm mắt giữa không trung, cơ hồ lúc âm thanh vang lên thì hắn mở hai mắt ra, vô cùng kinh ngạc nhìn qua hướng có âm thanh truyền tới.
Ngay sau đó hắn biến mất giữa không trung, lóe lên tới chỗ có âm thanh vang lên, đó là một khối nham thạch màu xám nâu.
Két!
Lại tiếng vang nhỏ vang lên, lúc này âm thanh rõ ràng hơn vài phần, Xích Mi Quỷ Đế vô cùng khẳng định, âm thanh tuyệt đối truyền từ trong nham thạch ra ngoài.
Khối nham thạch màu xám nâu kia chính là căn nguyên của thần chi cấm chế, bởi vì thần chi cấm chế vẫn tồn tại cho nên hắn không cách nào giãy dụa khỏi gông xiềng cấm chế, càng đừng nói rời khỏi không gian thứ nguyên mà người ta sinh lòng chán ghét này.
Với tư cách một cường giả Quỷ Đế đỉnh phong gần vô hạn tới bán thần, Xích Mi Quỷ Đế đương nhiên biết nham thạch màu xám nâu cần năng lượng lớn mới tồn tại được, mà năng lượng duy trì nó tồn tại hiển nhiên không phải trong không gian thứ nguyên này, cách giải thích duy nhất chính là tới từ thế giới bổn nguyên.
Hắn biết rõ, chỉ cần diệt trừ ngọn nguồn cung cấp năng lượng trong thế giới bổn nguyên, khối nham thạch này sẽ tự sụp đổ, hắn cũng dễ dàng thoát đi, rời khỏi không gian thứ nguyên làm hắn phát điên này.
Nhưng mà hắn vì tìm được đầu nguồn cung cấp năng lượng, hắn đã tìm thật lâu, nhưng cho tới nay không phát hiện nguồn cung cấp năng lượng nằm ở nơi nào!
Cho nên hắn mới lui mà cầu tiếp theo, lựa chọn cường công tiêu hao năng lượng và tỷ lệ thất bại lớn, không nghĩ tới trù bị nửa năm cường công, cuối cùng bởi vì Diệp Dương Thành can thiệp mà tan tác toàn diện, mà con trốn đi hắn sớm buông tha lại đột nhiên xuất hiện.
Sau khi cân nhắc một phen, Diệp Dương Thành bây giờ ở cách vị trí tuyển chọn ba mươi mét, cuối cùng nhìn qua sơn thể và nâng tay phải lên, lòng bàn tay hướng lên, ánh mắt nhìn qua vị trí chấn vỡ, thời gian trôi qua từng giây.
Nếu như có Quỷ Đế cao giai nào ở gần, tuyệt đối sẽ bị áp khí bàng bạc mà Diệp Dương Thành ngưng tụ chấn hồn phi phách tán!
Đây là áp lực vô hình, lúc bộc phát sẽ sinh ra lực phá hoại khôn cùng, trước đó Diệp Dương Thành đỉnh núi chính là khống chế áp khí vô hình này.
Chỉ cần hắn nguyện ý, hắn thập chí có thể ép xương cốt một người thành thịt vụn, đây chính là lợi thế của áp khí, cũng có xưng hô khác, chính là... Thần uy!
Sau khi đạt tới Cửu Tiêu Thần Quyết tầng thứ bảy, dung hợp một phần Cửu Tiêu thần cách, làm cho Diệp Dương Thành chạm tới biên giới thế giới thần bí khó lường, tuy hiện tại hắn chỉ đụng một chút, nhưng mà có nắm giữ và thể ngộ, làm cho Diệp Dương Thành được lợi không nhỏ, cũng như hiện giờ...
- Hô!
Cánh tay phải nâng lên đã hạ xuống, mu bàn tay đập mạnh xuống dưới, xuất hiện cuồng phong tàn sát bừa bãi quét qua lưng Bắc Nhạc Sơn.
Áp khí bàng bạc đánh xuống, bởi vì áp khí nặng nề sinh ra cuồng phong, cát bay đá chạy mạnh, cây gỗ trên núi bị cuồng phong ảnh hưởng.
Nói thì chậm, diễn ra thì nhanh, lốc xoáy hình thành xé rách an tĩnh của Bắc Nhạc Sơn, động đất sinh ra chưa từng có, làm cho người trong Thanh Ngõa Thai chấn động!
Thời điểm này Diệp Dương Thành lư lửng giữa không trung, hắn nhìn thấy khối bùn đất phía dưới đang vỡ ra răng rắc, Diệp Dương Thành hiểu mục đích của mình đã đạt được.
Trong sơn thể Bắc Nhạc Sơn đã xuất hiện vô số khe hở, mà những khe hở này trong vài năm sau sẽ lan tràn ra cả Bắc Nhạc Sơn, cuối cùng là đổ xuống.
Nhìn thấy Bắc Nhạc Sơn đã bị phá hủy, không cách nào ngăn cản số mệnh tán đi, Diệp Dương Thành nghe được trong Thanh Ngõa Thai có tiếng ồn ào truyền ra, xem ra là đám cảnh vệ sắp tới.
Nhưng mà bọn họ chỉ lao nhanh tới địa điểm mà thôi, nhìn qua Thanh Ngõa Thai, Diệp Dương Thành cười lạnh, hắn trực tiếp bay qua rặng núi lớn thứ hai hội tụ số mệnh tám hướng, chính là thanh long Tham Sơn.
Tham Sơn không cao, nhưng mà từ hình thái mà nhìn, Diệp Dương Thành cố ý phỏng đoán, Tham Sơn này giống như con rồng đang nằm, đỉnh núi chính là đầu rồng lớn.
Đánh rắn giập đầu, giết rồng chém đầu là được!
Híp mắt nhìn qua đầu thanh long, Diệp Dương Thành giơ tay lên cao, trực tiếp vung tay thành đao vung qua.
Khí áp bàng bạc hơi mỏng lại sắc bén như lưỡi đao, chúng theo động tác Diệp Dương Thành bay đi, cắt đứt đỉnh núi Tham Sơn như cắt đậu hủ.
Khí áp tiêu tán, đỉnh núi Tham Sơn chảy xuống không dấu hiệu, chỉ nghe được tiếng nổ mạnh ầm ầm, chỉ còn lại một khối đất bằng.
Diệp Dương Thành đoán trước, nguyên nhân chấn động của Bắc Nhạc Sơn không rõ ràng, đám cảnh vệ thở hồng hộc chạy tới, bọn họ chưa kịp phục hồi tình thần đã nghe được tiếng nổ mạnh ở Tham Sơn.
Cuối cùng đám cảnh vệ lưu mấy người trông coi hiện trường, hơn bốn mươi cảnh vệ chạy như điên đi Tham Sơn.
Nhưng mà bọn họ vất vả chạy tới Tham Sơn, nhìn thấy đỉnh núi cahyr xuống thì kinh ngạc không biết làm sao, bạch hổ Nhân Vương Sơn đối diện Tham Sơn có động tĩnh lớn truyền qua.
Hai tay Diệp Dương Thành vỗ vào nhau, nhìn chằm chằm vào lưng núi Nhân Vương Sơn, giống như hai quả tạ nện xuống.
Ầm ầm!
Nhân Vương Sơn căn bản không ngăn cản được động tác hung bạo của Diệp Dương Thành, nó bị Diệp Dương Thành xé thành hai đoạn.
Cuối cùng Bắc Nhạc Sơn bị chấn nát, Tham Sơn bị chém đầu, Nhân Vương Sơn bị chấn thành hai đoạn, phúc địa đệ nhất thiên hạ đã biến mất.
Nhưng mà hủy phong thủy bảo địa do thiên địa sinh thành sẽ gặp báo ứng...
Một khu vực đầy cát vàng nhỏ, ở không gian thứ nguyên bao la chim không thèm ỉa đã có một gia hỏa mặc long bào đỏ thẫm, đầu mang vương miệng sáng ngời đang lơ lửng giữa không trung, giống như ngủ như tỉnh.
Lúc trước kế hoạch thoát khỏi không gian thứ nguyên thất bại, Xích Mi Quỷ Đế đã thu liễm tâm thần, hắn chờ đợi cơ hội giáng lâm, lúc này hắn không biết hai tên Quỷ Đế đã sinh ra lòng phản nghịch, trong đó tích động Quỷ Đế càng bỏ mạng dưới tay Diệp Dương Thành, mà chấn cương Quỷ Đế đang cố gắng tu luyện trong không gian thứ nguyên!
Nếu như không có gì ngoài ý muốn xảy ra, sợ rằng không biết Quỷ Đế đỉnh phong như hắn chịu tội trong không gian thứ nguyên hoang vu này, mà hắn bị phong ấn vĩnh viễn ở đây, cho tới khi âm linh lực của hắn hao tổn không còn, cuối cùng bất lực hồn phi phách tán.
Tất cả đều là thứ Xích Mi Quỷ Đế không dự liệu được, trong khái niệm của hắn, hắn hiện tại hoạt động cánh tay, hắn đang suy nghĩ biện pháp đột phá, đánh vỡ ghi chép âm tào địa phủ năm ngàn năm qua chưa người nào đột phá Quỷ Tiên.
Cho nên hắn bình tĩnh chờ cơ hội tới, bởi vì trong lý giải của hắn, chấn cương Quỷ Đế và tích động Quỷ Đế sớm muộn gì cũng dẫn người giải cứu hắn, hắn tâm bình khí hòa, chờ đợi bộ hạ trung thành tới hoan nghênh hắn trở về thế giới bổn nguyên.
Xích Mi Quỷ Đế không nghĩ tới hàng lâm ngoài ý muốn, hơn nữa còn là hàng lâm đột ngột.
Két!
Một tiếng vang nhỏ truyền ra trong không gian thứ nguyên yên tĩnh, tuy âm thanh rất nhỏ, nhưng đối với Xích Mi Quỷ Đế mà nói không thua gì sóng to gió lớn.
Hắn đang nhắm mắt giữa không trung, cơ hồ lúc âm thanh vang lên thì hắn mở hai mắt ra, vô cùng kinh ngạc nhìn qua hướng có âm thanh truyền tới.
Ngay sau đó hắn biến mất giữa không trung, lóe lên tới chỗ có âm thanh vang lên, đó là một khối nham thạch màu xám nâu.
Két!
Lại tiếng vang nhỏ vang lên, lúc này âm thanh rõ ràng hơn vài phần, Xích Mi Quỷ Đế vô cùng khẳng định, âm thanh tuyệt đối truyền từ trong nham thạch ra ngoài.
Khối nham thạch màu xám nâu kia chính là căn nguyên của thần chi cấm chế, bởi vì thần chi cấm chế vẫn tồn tại cho nên hắn không cách nào giãy dụa khỏi gông xiềng cấm chế, càng đừng nói rời khỏi không gian thứ nguyên mà người ta sinh lòng chán ghét này.
Với tư cách một cường giả Quỷ Đế đỉnh phong gần vô hạn tới bán thần, Xích Mi Quỷ Đế đương nhiên biết nham thạch màu xám nâu cần năng lượng lớn mới tồn tại được, mà năng lượng duy trì nó tồn tại hiển nhiên không phải trong không gian thứ nguyên này, cách giải thích duy nhất chính là tới từ thế giới bổn nguyên.
Hắn biết rõ, chỉ cần diệt trừ ngọn nguồn cung cấp năng lượng trong thế giới bổn nguyên, khối nham thạch này sẽ tự sụp đổ, hắn cũng dễ dàng thoát đi, rời khỏi không gian thứ nguyên làm hắn phát điên này.
Nhưng mà hắn vì tìm được đầu nguồn cung cấp năng lượng, hắn đã tìm thật lâu, nhưng cho tới nay không phát hiện nguồn cung cấp năng lượng nằm ở nơi nào!
Cho nên hắn mới lui mà cầu tiếp theo, lựa chọn cường công tiêu hao năng lượng và tỷ lệ thất bại lớn, không nghĩ tới trù bị nửa năm cường công, cuối cùng bởi vì Diệp Dương Thành can thiệp mà tan tác toàn diện, mà con trốn đi hắn sớm buông tha lại đột nhiên xuất hiện.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.