Chương 305: Trình diễn tiết mục nghệ thuật thân thể người phương đông ở Las Vegas
Phục Túy
18/08/2015
Diệp Dương Thành xoay quanh trong không trung nhìn hai mục tiêu cuối cùng đứng bên dưới, hắn điều khiển ruồi trâu lao xuống. Diệp Dương Thành muốn tốc chiến tốc thắng.
Không ai đoán được đằng sau cánh cửa đóng kín, tám mươi chín người tham gia bữa tiẹc bị phán quyết trói buộc thành con rối gỗ giật dây.
Diệp Dương Thành nhìn chằm chằm vào nguyên phó thị trưởng Ninh Ba thị, hắn điều khiển ruồi trâu mang theo hai con ong vàng cường hóa chung cực xoay người chui qua khe cửa, bay ra cửa lớn khách sạn Metro Gold. Khi Diệp Dương Thành và hai con ong vàng rời đi năm giây sau, những quan tham lớn Trung Quốc ngồi trên sofa lần lượt đứng dậy, mỉm cười nối đuôi nhau rời khỏi buổi tiệc.
Một bảo vệ đứng gác trước cửa khách sạn Metro Gold bỗng than thở:
- Ôi chúa ơi!
Bảo vệ biểu tình ngạc nhiên nhìn một đám người Trung Quốc xuyên qua đại sảnh đi ra cửa lớn.
Bảo vệ lấy làm lạ hỏi:
- Buổi tối rồi đám khỉ da vàng này đi ra làm gì?
Nghe bảo an tràn ngập ngạc nhiên khẽ kêu, một nam nhân mặc đồ tây đen đeo tai nghe đứng cạnh gã quay người lại.
- A?
Nam nhân mặc đồ tây đen nhìn đám người Trung Quốc mỉm cười, nhỏ giọng nói chuyện bước ra, vẻ mặt gã thay đổi.
Nam nhân mặc đồ tây đen ấn nút màu đỏ trên tai nghe, nhỏ giọng nói:
- Cửa có tình huống lạ, đám quan Trung Quốc đi ra.
Các bảo vệ đứng ở cửa bắt đầu cảnh giác, bọn họ phải như vậy. Đám tham quan ô lại trốn khỏi Trung Quốc quanh năm suốt tháng chèn chén trong khách sạn Metro Gold, bình thường hai, ba người đi ra thì không có gì lạ. Khách sạn Metro Gold còn chủ động cung cấp mấy bảo vệ đi theo đam tham quan ô lại này. Nhưng những quan tham Trung Quốc sau khi vào khách sạn Metro Gold chưa từng tập thể ra ngoài như bây giờ.
Đừng nói là tám mươi chín người cùng đi, bình thường có năm, sáu người đi ra đủ làm khách sạn Metro Gold cảnh giác. Bọn họ không lo mấy ông chủ lớn bỏ khách sạn, chỉ lo sau khi nhóm người này đi sáng tạo cơ hội cho điệp viên Trung Quốc chờ sẵn ngoài cửa.
Những điệp viên Trung Quốc không thể thông qua can thiệp dẫn độ đám quan tham cầm thẻ xanh nước Mỹ về nước, không thể đòi lại tài sản quốc gia tổn thất, không chừng bọn họ sẽ bùng nổ bắn lén, giết một tên quan tham lớn đỡ một tên.
Những quan tham này chết cũng không sao, nhưng sau khi bọn họ chết sẽ ảnh hưởng danh tiếng khách sạn Metro Gold, khơi dòng cho điệp viên các nước, sau này các đợt tập kích nối gót kéo đến.
Dù là vì tài sản kếch sù trong tay đám tham quan ô lại hay vì giữ danh tiếng của khách sạn Metro Gold, hành động của đám quan Trung Quốc khiến khách sạn chú ý cao độ. Đám người Đậu Kiến Đức chưa bước ra khỏi cửa khách sạn Metro Gold thì bên ngoài đã vây quanh hơn ba mươi bảo vệ cầm súng, chia hai hàng gác cửa, chuẩn bị sẵn sàng ứng đối tập kích.
Không ai ngăn cản đường đi của đám quan tham Trung Quốc. Dù sao bọn họ chỉ bỏ tiền vui chơi trong khách sạn Metro Gold chứ không phải tù phạm của khách sạn. Khách sạn Metro Gold không hề hạn chế thân thể tự do của đám tham quan ô lại Trung Quốc.
Đội trưởng đội bảo vệ vùng ngoài nghe tin chạy tới nơi, đó là một nam nhân da đen vóc dáng to lớn. Đội trưởng bảo an đứng yên đủ kích thích thần kinh người bình thường, không ai nghi ngờ nắm đấm của gã dễ dàng đập bể sọ não người.
- Đám khỉ da vàng Trung Quốc ngu xuẩn!
Đội trưởng bảo vệ da đen đứng ở cửa nhìn đám quan tham Trung Quốc nói cười đi ra, gã tức giận ngứa răng, hận không thể nhào lên đánh xỉu đám tham quan ô lại này rồi kéo trở vào khách sạn Metro Gold.
Tuy khách sạn Metro Gold đã thanh minh chỉ giới hạn trong khách sạn chứ không phải toàn Las Vegas, ở mặt ngoài đám tham quan ô lại này rời khỏi khách sạn dù có bị ám sát chết cũng không liên quan gì đến khách sạn Metro Gold. Nhưng sự thật không phải thế.
Khách sạn Metro Gold có nhiều đối thủ cạnh tranh trong Las Vegas. Những đối thủ cạnh tranh đỏ mắt nhìn tám mươi hần trăm quan tham các nước trốn đến Las Vegas tụ tập tại khách sạn Metro Gold. Một khi những quan tham Trung Quốc bị điệp viên Trung Quốc bắn chết, mặc kệ là trong hay ngoài khách sạn Metro Gold đều không là vấn đề, bọn họ giỏi khả năng đảo lộn đổi trắng thay đen.
Tương tự, bọn họ không ngại lại châm lửa góp gió thêm, đổ nước bẩn lên khách sạn Metro Gold. Dù thế nào thì đám quan tham Trung Quốc không thể bị điệp viên Trung Quốc ám sát, vì danh tiếng thiên đường quan tham của khách sạn Metro Gold!
Bởi vì tám mươi chín quan tham Trung Quốc xuất hiện nên một phần mười đội viên bảo vệ vùng ngoài của khách sạn Metro Gold nhanh chóng hành động, với tốc độ nhanh nhất chiếm tất cả góc, điểm cao thích hợp ám sát xung quanh khách sạn, để bảo đảm không có điệp viên Trung Quốc ám sát, dù có cũng tuyệt đối không thể cho điệp viên Trung Quốc thành công.
Trong khi đội bảo vệ vòng ngoài hành động, bên khách sạn Metro Gold cũng mau chóng phái năm phó quản lý tầng lầu chạy tới cửa khách sạn can thiệp với đám người Đậu Kiến Đức, khuyên nhủ bọn họ trở vào ngay. Hy vọng bọn họ đừng đưa mạng sống, danh tiếng khách sạn Metro Gold đến trước họng súng của kẻ địch.
Tuy khách sạn Metro Gold không quan tâm số tiền một, hai ức đô la của một, hai quan tham, nhưng bọn họ quan tâm đám quan tham các nước mỗi năm cung cấp mấy chục ức đô la thu nhập cho khách sạn. Khách sạn Metro Gold quan tấm là tài sản kếch sù mấy trăm ức đô la trên người tám mươi chín quan tham.
Vì vậy khách sạn Metro Gold nhanh chóng hành động, sắp xếp là rất bình thường.
Đội trưởng bảo vệ da đen ra hiệu đội viên hình thành vòng vây bảo vệ tám mươi chín quan tham Trung Quốc chặt chẽ.
Đội trưởng bảo vệ da đen cách vòng vây nhìn quan tham Trung Quốc cười nói vui vẻ, gã siết chặt nắm đấm.
- Con khỉ ngu ngốc, khỉ Trung Quốc ngốc nghếch!
Đội trưởng bảo vệ da đen nhỏ giọng chửi mắng:
- Thật hy vọng lão bản đuổi bọn họ ra khỏi đây, để ta bẻ cổ bọn họ làm banh đầu đá chơi, chết tiệt!
Đội trưởng bảo vệ da đen cứ tưởng tám mươi chín quan tham Trung Quốc ra khỏi khách sạn sẽ tản ra, hoặc tập thể đi hướng nào đó. Nhưng sự việc phát triển làm đội trưởng bảo an người da đen hoang mang. Bởi vì tám mươi chín quan tham Trung Quốc bước xuống bậc thang khách sạn, dừng bước trên quảng trường bên ngoài khách sạn Metro Gold. Đám người xếp thành hai hàng, một hàng bốn mươi lăm người, hàng kia bốn mươi bốn người.
Thấy tình hình này, trong lòng đội trưởng bảo vệ da đen dâng lên cảm giác cực kỳ bất an, nghi ngờ nhìn đám quan tham Trung Quốc.
- Chết tiệt, mấy con khỉ Trung Quốc định làm gì?
Đội trưởng bảo vệ da đen do dự, không biết gã có nên làm cái gì đó?
Tám mươi chín nam nữ da vàng xếp thành hai hàng trên quảng trường khiến nhiều người đứng xem. Khác với trong Trung Quốc ùa lên chen lấn ngó xem, trong Las Vegas đa số người đứng từ xa. Có người móc di động, máy quay, máy chụp hình vân vân, các sản phẩm quay phim tám mươi chín nam nữ da vàng lứa tuổi khác nhau, hành động kỳ lạ. Trực giác nói cho bọn họ biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì đó.
Các tiếng kêu liên tiếp nổi lên:
- Ôi chúa ơi!
Một nữ nhân da trắng trẻ tuổi che miệng kêu lên:
- Những người phương đông này định trình diễn tiết mục nghệ thuật thân thể người phương đông tại đây sao?
Tám mươi chín người không phân biệt nam nữ, tuổi tác sau khi xếp hàng xong nhanh chóng cởi thứ dơ bẩn ngắn nhỏ áo trên, thứ rũ xuống biến hình trong khoảnh khắc lộ ra trong không khí quảng trường phố lớn Las Vegas nước Mỹ.
Đội trưởng bảo vệ da đen ngây người nhìn:
- Chết tiệt, chết tiệt!
Trừ chửi thầm ra đội trưởng bảo vệ da đen không biết nên làm gì, dù sao thoạt trông đám quan tham Trung Quốc tự nguyện làm, không ai có quyền can thiệp tự do khoe thân của bọn họ.
Một thiếu nữ da vàng nước Châu Á nói tiếng Hàn không chuẩn kinh ngạc nói:
- Nhìn kìa, hình như trên lưng bọn họ có gì đó!
- Đó là cái gì?
Mấy người đứng cạnh thiếu nữ Châu Á vội nhìn sau lưng tám mươi chín quan tham Trung Quốc, nhưng vì khoảng cách và ánh sáng này nọ nên chỉ thấy mấy đường nét thô như ký hiệu bí ẩn của phù thủy khắc lên. Trong một thoáng khó phán đoán được đường nét thống nhất trên lưng đám quan tham Trung Quốc có ý nghĩa gì.
Hình ảnh xảy ra sau đó làm đa số người có mặt ngẩn ngơ.
Tám mươi chín người cùng quay lại, mặt hướng đông, quỳ xuống nền đá cẩm thạch lạnh lẽo cứng rắn.
Đội trưởng bảo vệ da đen đầu óc chết máy trơ mắt nhìn. Cảm xúc rối rắm có nên ra tay hoặc không chiếm một nửa tư duy của đội trưởng bảo vệ da đen, nhưng hiển nhiên gã không có thời gian băn khoăn. Bởi vì tám mươi chín quan tham Trung Quốc sau khi quỳ xuống nền đá cẩm thạch hướng đông, đồng thanh kêu lên:
- Chúng ta có tội!
Rầm!
Trán va chạm đá cẩm thạch lạnh lẽo, cứng rắn. Tám mươi chín quan tham Trung Quốc dập đầu phát ra tiếng vang kích thích tinh thần mọi người rất lớn. Động tác cùng dập đầu trông như bữa tiệc thị giác.
Đội trưởng bảo vệ da đen nghiến răng đứng ngây tại chỗ:
- Khỉ Trung Quốc chết tiệt!
Đội trưởng bảo vệ da đen vừa lo đám quan tham Trung Quốc xảy ra chuyện, bên kia là lão bản dặn đi dặn lại không thể làm thủ đoạn cưỡng ép hạn chế quan tham trong khách sạn, phải cho bọn họ quyền tự do lớn nhất.
Đội trưởng bảo vệ da đen chỉ lo chửi mắng, gã không có can đảm đi lên ngăn cản. So với sự sống chết của đám quan tham Trung Quốc, đội trưởng bảo vệ da đen càng lo sợ trái ý lão bản sẽ bị trừng phạt.
- Chúng ta có tội!
Tiếng hét thứ hai cao vút hơn lần trước, tám mươi chín quan tham Trung Quốc dập đầu mạnh hơn.
Trong đám người đứng xem trừ khách du lịch đi Las Vegas nghỉ phép ra có hai nam nhân da vàng hơn ba mươi tuổi, một cao một thấp đang trợn mắt há hốc mồm nhìn cảnh tượng trên quảng trường. Bộ dáng trố mắt líu lưỡi của hai nam nhân hơn ba mươi tuổi làm người ta buồn cười.
Hai nam nhân hơn ba mươi tuổi đứng ngây tại chỗ, mãi khi tám mươi chín quan tham Trung Quốc hét lớn lần thứ ba, dập đầu lần thứ ba.
Nam nhân lùn gầy quay đầu lại lắp bắp nói:
- Đây . . . Đây là . . .
Nam nhân lùn gầy nói với nam nhân cao to:
- Mục . . . Mục tiêu của chúng ta?
Tiếng Trung Quốc chính gốc.
Nghe nam nhân lùn gầy nói, nam nhân cao to ngồi canh trong Las Vegas hơn ba tháng lấy lại tinh thần.
Nam nhân cao to gật mạnh đầu, mặt đầy sát khí nói:
- Đúng là bọn họ.
- Vậy còn đứng đây làm gì?
Nghe nam nhân cao to khẳng định, nam nhân lùn gầy lộ biểu tình hưng phấn nói:
- Giết đám khốn kiếp này là chúng ta hoàn thành nhiệm vụ.
Nam nhân lùn gầy nói xong duỗi tay vào ba lô đen luôn cõng theo.
Nam nhân cao to bắt chặt cổ tay nam nhân lùn gầy lại:
- Chờ chút.
Nam nhân lùn gầy kinh ngạc hỏi:
- Như thế nào?
- Nhìn xem một lúc nữa đi.
Nam nhân cao to ngần ngừ nói:
- Chuyện này . . . Là lạ.
- Chúng ta có tội!
Lại qua một đợt hét to, tám mươi chín người dập mạnh đầu xuống đá cẩm thạch cứng rắn.
Dập đầu xong mươi ba nữ quan tham lớn, bao gồm Chung Tú Hoa lảo đảo. Máu chảy đầy mặt tám mươi chín quan tham Trung Quốc. Dưới ánh đèn không quá sáng trên quảng trường, bọn họ khiến người ta sợ.
Nhưng tám mươi chín quan tham Trung Quốc như không cảm giác đau đớn, vừa ngồi thẳng dậy lại đồng thanh kêu lên:
- Chúng ta có tội!
Dập đầu lần thứ sáu qua đi, mười ba nữ quan tham lớn không ngồi thẳng được nữa. Các nàng quỳ dưới đất hướng đông, trán kề sát mặt cẩm thạch, máu chảy lai láng, nằm im không nhúc nhích.
- Chúng ta có tội!
Bảy mươi sáu nam quan tham lớn còn lại như không thấy mười ba nữ quan tham lớn đã chết, bọn họ dập đầu lần thứ sáu, ngồi thẳng dậy lại hét to rồi đập mạnh trán xuống đất lần bảy.
Rầm!
Tiếng dập đầu trầm đục liên tục vang trong quảng trường. Mọi người chứng kiến cảnh tượng này đều bị đánh sâu vào tâm hồn.
Đợt dập đầu thứ bảy qua đi, có tám nam nhân giữ tư thế dập đầu, mắt mãi mãi khép kín.
Giờ phút này, còn lại sáu mươi tám nam nhân lảo đảo, máu không chỉ chảy đầy mặt còn thấm ướt quần áo.
Nhưng bọn họ thờ ơ, tiếp tục vòng dập đầu thứ tám.
- Chúng ta có tội!
Thanh âm trầm thấp hơn trước, tiếng la khàn khàn, tiếng va chạm trầm đục đánh thức đội trưởng bảo vệ da đen từ trạng thái ngơ ngẩn.
Đội trưởng bảo vệ da đen nhìn đám quan tham Trung Quốc dập đầu đến chết, trái tim gã hốt hoảng. Đội trưởng bảo vệ da đen không lo nghĩ lão bản có ra lệnh không được hạn chế đám quan tham Trung Quốc tự do, gã ấn nút trên tai nghe.
Đội trưởng bảo vệ da đen rít gào:
- Lên, đi lên mang đám khỉ Trung Quốc chết tiệt này về khách sạn!
Nếu những quan tham này tự ngược chết trước cửa khách sạn, đội trưởng bảo vệ da đen rất khó tưởng tượng lão bản sẽ bùng nổ cơn giận lớn cỡ nào. Gã là đội trưởng đội bảo vệ vùng ngoài sẽ chịu bao nhiêu cơn giận từ lão bản?
Nghĩ đến lão bản giết người không chớp mắt, đội trưởng bảo vệ da đen rùng mình. Đội trưởng bảo vệ da đen vừa gầm rống kêu đội viên xông lên cưỡng ép lôi đám quan tham Trung Quốc còn quỳ trên quảng trường về khách sạn, gã vừa nhanh chân xông lên.
Nhưng phán quyết đã được truyền ra, Diệp Dương Thành muốn những quan tham dùng cách tự tội tự sát sao chịu để đội bảo vệ vòng ngoài khách sạn Metro Gold kéo đám quan tham vào trong?
Lại nghĩ đến bởi vì khách sạn Metro Gold ngăn cản làm điệp viên Trung Quốc lần này đến lần khác tay không mà về, khách sạn còn thanh minh cung cấp chỗ lánh nạn cho đám tham quan ô lại.
Diệp Dương Thành nhìn đội bảo vệ vòng ngoài khách sạn Metro Gold từng bước đến gần đám quan tham Trung Quốc, lòng thầm quyết định:
- Nên cho no một bài học.
Diệp Dương Thành điều khiển hai con con ong vàng cường hóa chung cực từ trên cao trăm thước sà xuống.
Đám quan tham Trung Quốc làm ngơ như không biết chuyện xảy ra trên quảng trường, còn lại năm mươi mấy người lại điên cuồng đồng thanh kêu lên:
- Chúng ta có tội!
Bọn họ đập mạnh đầu xuống đá cẩm thạch phát ra tiếng trầm đục.
Năm mươi mấy người giảm xuống còn hơn hai mươi tham quan ô lại. Tuy hai mươi mấy người sống sót lý trí mơ hồ, máu che mờ đôi mắt bọn họ nhưng phán quyết ảnh hưởng khiến họ không xỉu hoặc bỏ cuộc.
Không ai đoán được đằng sau cánh cửa đóng kín, tám mươi chín người tham gia bữa tiẹc bị phán quyết trói buộc thành con rối gỗ giật dây.
Diệp Dương Thành nhìn chằm chằm vào nguyên phó thị trưởng Ninh Ba thị, hắn điều khiển ruồi trâu mang theo hai con ong vàng cường hóa chung cực xoay người chui qua khe cửa, bay ra cửa lớn khách sạn Metro Gold. Khi Diệp Dương Thành và hai con ong vàng rời đi năm giây sau, những quan tham lớn Trung Quốc ngồi trên sofa lần lượt đứng dậy, mỉm cười nối đuôi nhau rời khỏi buổi tiệc.
Một bảo vệ đứng gác trước cửa khách sạn Metro Gold bỗng than thở:
- Ôi chúa ơi!
Bảo vệ biểu tình ngạc nhiên nhìn một đám người Trung Quốc xuyên qua đại sảnh đi ra cửa lớn.
Bảo vệ lấy làm lạ hỏi:
- Buổi tối rồi đám khỉ da vàng này đi ra làm gì?
Nghe bảo an tràn ngập ngạc nhiên khẽ kêu, một nam nhân mặc đồ tây đen đeo tai nghe đứng cạnh gã quay người lại.
- A?
Nam nhân mặc đồ tây đen nhìn đám người Trung Quốc mỉm cười, nhỏ giọng nói chuyện bước ra, vẻ mặt gã thay đổi.
Nam nhân mặc đồ tây đen ấn nút màu đỏ trên tai nghe, nhỏ giọng nói:
- Cửa có tình huống lạ, đám quan Trung Quốc đi ra.
Các bảo vệ đứng ở cửa bắt đầu cảnh giác, bọn họ phải như vậy. Đám tham quan ô lại trốn khỏi Trung Quốc quanh năm suốt tháng chèn chén trong khách sạn Metro Gold, bình thường hai, ba người đi ra thì không có gì lạ. Khách sạn Metro Gold còn chủ động cung cấp mấy bảo vệ đi theo đam tham quan ô lại này. Nhưng những quan tham Trung Quốc sau khi vào khách sạn Metro Gold chưa từng tập thể ra ngoài như bây giờ.
Đừng nói là tám mươi chín người cùng đi, bình thường có năm, sáu người đi ra đủ làm khách sạn Metro Gold cảnh giác. Bọn họ không lo mấy ông chủ lớn bỏ khách sạn, chỉ lo sau khi nhóm người này đi sáng tạo cơ hội cho điệp viên Trung Quốc chờ sẵn ngoài cửa.
Những điệp viên Trung Quốc không thể thông qua can thiệp dẫn độ đám quan tham cầm thẻ xanh nước Mỹ về nước, không thể đòi lại tài sản quốc gia tổn thất, không chừng bọn họ sẽ bùng nổ bắn lén, giết một tên quan tham lớn đỡ một tên.
Những quan tham này chết cũng không sao, nhưng sau khi bọn họ chết sẽ ảnh hưởng danh tiếng khách sạn Metro Gold, khơi dòng cho điệp viên các nước, sau này các đợt tập kích nối gót kéo đến.
Dù là vì tài sản kếch sù trong tay đám tham quan ô lại hay vì giữ danh tiếng của khách sạn Metro Gold, hành động của đám quan Trung Quốc khiến khách sạn chú ý cao độ. Đám người Đậu Kiến Đức chưa bước ra khỏi cửa khách sạn Metro Gold thì bên ngoài đã vây quanh hơn ba mươi bảo vệ cầm súng, chia hai hàng gác cửa, chuẩn bị sẵn sàng ứng đối tập kích.
Không ai ngăn cản đường đi của đám quan tham Trung Quốc. Dù sao bọn họ chỉ bỏ tiền vui chơi trong khách sạn Metro Gold chứ không phải tù phạm của khách sạn. Khách sạn Metro Gold không hề hạn chế thân thể tự do của đám tham quan ô lại Trung Quốc.
Đội trưởng đội bảo vệ vùng ngoài nghe tin chạy tới nơi, đó là một nam nhân da đen vóc dáng to lớn. Đội trưởng bảo an đứng yên đủ kích thích thần kinh người bình thường, không ai nghi ngờ nắm đấm của gã dễ dàng đập bể sọ não người.
- Đám khỉ da vàng Trung Quốc ngu xuẩn!
Đội trưởng bảo vệ da đen đứng ở cửa nhìn đám quan tham Trung Quốc nói cười đi ra, gã tức giận ngứa răng, hận không thể nhào lên đánh xỉu đám tham quan ô lại này rồi kéo trở vào khách sạn Metro Gold.
Tuy khách sạn Metro Gold đã thanh minh chỉ giới hạn trong khách sạn chứ không phải toàn Las Vegas, ở mặt ngoài đám tham quan ô lại này rời khỏi khách sạn dù có bị ám sát chết cũng không liên quan gì đến khách sạn Metro Gold. Nhưng sự thật không phải thế.
Khách sạn Metro Gold có nhiều đối thủ cạnh tranh trong Las Vegas. Những đối thủ cạnh tranh đỏ mắt nhìn tám mươi hần trăm quan tham các nước trốn đến Las Vegas tụ tập tại khách sạn Metro Gold. Một khi những quan tham Trung Quốc bị điệp viên Trung Quốc bắn chết, mặc kệ là trong hay ngoài khách sạn Metro Gold đều không là vấn đề, bọn họ giỏi khả năng đảo lộn đổi trắng thay đen.
Tương tự, bọn họ không ngại lại châm lửa góp gió thêm, đổ nước bẩn lên khách sạn Metro Gold. Dù thế nào thì đám quan tham Trung Quốc không thể bị điệp viên Trung Quốc ám sát, vì danh tiếng thiên đường quan tham của khách sạn Metro Gold!
Bởi vì tám mươi chín quan tham Trung Quốc xuất hiện nên một phần mười đội viên bảo vệ vùng ngoài của khách sạn Metro Gold nhanh chóng hành động, với tốc độ nhanh nhất chiếm tất cả góc, điểm cao thích hợp ám sát xung quanh khách sạn, để bảo đảm không có điệp viên Trung Quốc ám sát, dù có cũng tuyệt đối không thể cho điệp viên Trung Quốc thành công.
Trong khi đội bảo vệ vòng ngoài hành động, bên khách sạn Metro Gold cũng mau chóng phái năm phó quản lý tầng lầu chạy tới cửa khách sạn can thiệp với đám người Đậu Kiến Đức, khuyên nhủ bọn họ trở vào ngay. Hy vọng bọn họ đừng đưa mạng sống, danh tiếng khách sạn Metro Gold đến trước họng súng của kẻ địch.
Tuy khách sạn Metro Gold không quan tâm số tiền một, hai ức đô la của một, hai quan tham, nhưng bọn họ quan tâm đám quan tham các nước mỗi năm cung cấp mấy chục ức đô la thu nhập cho khách sạn. Khách sạn Metro Gold quan tấm là tài sản kếch sù mấy trăm ức đô la trên người tám mươi chín quan tham.
Vì vậy khách sạn Metro Gold nhanh chóng hành động, sắp xếp là rất bình thường.
Đội trưởng bảo vệ da đen ra hiệu đội viên hình thành vòng vây bảo vệ tám mươi chín quan tham Trung Quốc chặt chẽ.
Đội trưởng bảo vệ da đen cách vòng vây nhìn quan tham Trung Quốc cười nói vui vẻ, gã siết chặt nắm đấm.
- Con khỉ ngu ngốc, khỉ Trung Quốc ngốc nghếch!
Đội trưởng bảo vệ da đen nhỏ giọng chửi mắng:
- Thật hy vọng lão bản đuổi bọn họ ra khỏi đây, để ta bẻ cổ bọn họ làm banh đầu đá chơi, chết tiệt!
Đội trưởng bảo vệ da đen cứ tưởng tám mươi chín quan tham Trung Quốc ra khỏi khách sạn sẽ tản ra, hoặc tập thể đi hướng nào đó. Nhưng sự việc phát triển làm đội trưởng bảo an người da đen hoang mang. Bởi vì tám mươi chín quan tham Trung Quốc bước xuống bậc thang khách sạn, dừng bước trên quảng trường bên ngoài khách sạn Metro Gold. Đám người xếp thành hai hàng, một hàng bốn mươi lăm người, hàng kia bốn mươi bốn người.
Thấy tình hình này, trong lòng đội trưởng bảo vệ da đen dâng lên cảm giác cực kỳ bất an, nghi ngờ nhìn đám quan tham Trung Quốc.
- Chết tiệt, mấy con khỉ Trung Quốc định làm gì?
Đội trưởng bảo vệ da đen do dự, không biết gã có nên làm cái gì đó?
Tám mươi chín nam nữ da vàng xếp thành hai hàng trên quảng trường khiến nhiều người đứng xem. Khác với trong Trung Quốc ùa lên chen lấn ngó xem, trong Las Vegas đa số người đứng từ xa. Có người móc di động, máy quay, máy chụp hình vân vân, các sản phẩm quay phim tám mươi chín nam nữ da vàng lứa tuổi khác nhau, hành động kỳ lạ. Trực giác nói cho bọn họ biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì đó.
Các tiếng kêu liên tiếp nổi lên:
- Ôi chúa ơi!
Một nữ nhân da trắng trẻ tuổi che miệng kêu lên:
- Những người phương đông này định trình diễn tiết mục nghệ thuật thân thể người phương đông tại đây sao?
Tám mươi chín người không phân biệt nam nữ, tuổi tác sau khi xếp hàng xong nhanh chóng cởi thứ dơ bẩn ngắn nhỏ áo trên, thứ rũ xuống biến hình trong khoảnh khắc lộ ra trong không khí quảng trường phố lớn Las Vegas nước Mỹ.
Đội trưởng bảo vệ da đen ngây người nhìn:
- Chết tiệt, chết tiệt!
Trừ chửi thầm ra đội trưởng bảo vệ da đen không biết nên làm gì, dù sao thoạt trông đám quan tham Trung Quốc tự nguyện làm, không ai có quyền can thiệp tự do khoe thân của bọn họ.
Một thiếu nữ da vàng nước Châu Á nói tiếng Hàn không chuẩn kinh ngạc nói:
- Nhìn kìa, hình như trên lưng bọn họ có gì đó!
- Đó là cái gì?
Mấy người đứng cạnh thiếu nữ Châu Á vội nhìn sau lưng tám mươi chín quan tham Trung Quốc, nhưng vì khoảng cách và ánh sáng này nọ nên chỉ thấy mấy đường nét thô như ký hiệu bí ẩn của phù thủy khắc lên. Trong một thoáng khó phán đoán được đường nét thống nhất trên lưng đám quan tham Trung Quốc có ý nghĩa gì.
Hình ảnh xảy ra sau đó làm đa số người có mặt ngẩn ngơ.
Tám mươi chín người cùng quay lại, mặt hướng đông, quỳ xuống nền đá cẩm thạch lạnh lẽo cứng rắn.
Đội trưởng bảo vệ da đen đầu óc chết máy trơ mắt nhìn. Cảm xúc rối rắm có nên ra tay hoặc không chiếm một nửa tư duy của đội trưởng bảo vệ da đen, nhưng hiển nhiên gã không có thời gian băn khoăn. Bởi vì tám mươi chín quan tham Trung Quốc sau khi quỳ xuống nền đá cẩm thạch hướng đông, đồng thanh kêu lên:
- Chúng ta có tội!
Rầm!
Trán va chạm đá cẩm thạch lạnh lẽo, cứng rắn. Tám mươi chín quan tham Trung Quốc dập đầu phát ra tiếng vang kích thích tinh thần mọi người rất lớn. Động tác cùng dập đầu trông như bữa tiệc thị giác.
Đội trưởng bảo vệ da đen nghiến răng đứng ngây tại chỗ:
- Khỉ Trung Quốc chết tiệt!
Đội trưởng bảo vệ da đen vừa lo đám quan tham Trung Quốc xảy ra chuyện, bên kia là lão bản dặn đi dặn lại không thể làm thủ đoạn cưỡng ép hạn chế quan tham trong khách sạn, phải cho bọn họ quyền tự do lớn nhất.
Đội trưởng bảo vệ da đen chỉ lo chửi mắng, gã không có can đảm đi lên ngăn cản. So với sự sống chết của đám quan tham Trung Quốc, đội trưởng bảo vệ da đen càng lo sợ trái ý lão bản sẽ bị trừng phạt.
- Chúng ta có tội!
Tiếng hét thứ hai cao vút hơn lần trước, tám mươi chín quan tham Trung Quốc dập đầu mạnh hơn.
Trong đám người đứng xem trừ khách du lịch đi Las Vegas nghỉ phép ra có hai nam nhân da vàng hơn ba mươi tuổi, một cao một thấp đang trợn mắt há hốc mồm nhìn cảnh tượng trên quảng trường. Bộ dáng trố mắt líu lưỡi của hai nam nhân hơn ba mươi tuổi làm người ta buồn cười.
Hai nam nhân hơn ba mươi tuổi đứng ngây tại chỗ, mãi khi tám mươi chín quan tham Trung Quốc hét lớn lần thứ ba, dập đầu lần thứ ba.
Nam nhân lùn gầy quay đầu lại lắp bắp nói:
- Đây . . . Đây là . . .
Nam nhân lùn gầy nói với nam nhân cao to:
- Mục . . . Mục tiêu của chúng ta?
Tiếng Trung Quốc chính gốc.
Nghe nam nhân lùn gầy nói, nam nhân cao to ngồi canh trong Las Vegas hơn ba tháng lấy lại tinh thần.
Nam nhân cao to gật mạnh đầu, mặt đầy sát khí nói:
- Đúng là bọn họ.
- Vậy còn đứng đây làm gì?
Nghe nam nhân cao to khẳng định, nam nhân lùn gầy lộ biểu tình hưng phấn nói:
- Giết đám khốn kiếp này là chúng ta hoàn thành nhiệm vụ.
Nam nhân lùn gầy nói xong duỗi tay vào ba lô đen luôn cõng theo.
Nam nhân cao to bắt chặt cổ tay nam nhân lùn gầy lại:
- Chờ chút.
Nam nhân lùn gầy kinh ngạc hỏi:
- Như thế nào?
- Nhìn xem một lúc nữa đi.
Nam nhân cao to ngần ngừ nói:
- Chuyện này . . . Là lạ.
- Chúng ta có tội!
Lại qua một đợt hét to, tám mươi chín người dập mạnh đầu xuống đá cẩm thạch cứng rắn.
Dập đầu xong mươi ba nữ quan tham lớn, bao gồm Chung Tú Hoa lảo đảo. Máu chảy đầy mặt tám mươi chín quan tham Trung Quốc. Dưới ánh đèn không quá sáng trên quảng trường, bọn họ khiến người ta sợ.
Nhưng tám mươi chín quan tham Trung Quốc như không cảm giác đau đớn, vừa ngồi thẳng dậy lại đồng thanh kêu lên:
- Chúng ta có tội!
Dập đầu lần thứ sáu qua đi, mười ba nữ quan tham lớn không ngồi thẳng được nữa. Các nàng quỳ dưới đất hướng đông, trán kề sát mặt cẩm thạch, máu chảy lai láng, nằm im không nhúc nhích.
- Chúng ta có tội!
Bảy mươi sáu nam quan tham lớn còn lại như không thấy mười ba nữ quan tham lớn đã chết, bọn họ dập đầu lần thứ sáu, ngồi thẳng dậy lại hét to rồi đập mạnh trán xuống đất lần bảy.
Rầm!
Tiếng dập đầu trầm đục liên tục vang trong quảng trường. Mọi người chứng kiến cảnh tượng này đều bị đánh sâu vào tâm hồn.
Đợt dập đầu thứ bảy qua đi, có tám nam nhân giữ tư thế dập đầu, mắt mãi mãi khép kín.
Giờ phút này, còn lại sáu mươi tám nam nhân lảo đảo, máu không chỉ chảy đầy mặt còn thấm ướt quần áo.
Nhưng bọn họ thờ ơ, tiếp tục vòng dập đầu thứ tám.
- Chúng ta có tội!
Thanh âm trầm thấp hơn trước, tiếng la khàn khàn, tiếng va chạm trầm đục đánh thức đội trưởng bảo vệ da đen từ trạng thái ngơ ngẩn.
Đội trưởng bảo vệ da đen nhìn đám quan tham Trung Quốc dập đầu đến chết, trái tim gã hốt hoảng. Đội trưởng bảo vệ da đen không lo nghĩ lão bản có ra lệnh không được hạn chế đám quan tham Trung Quốc tự do, gã ấn nút trên tai nghe.
Đội trưởng bảo vệ da đen rít gào:
- Lên, đi lên mang đám khỉ Trung Quốc chết tiệt này về khách sạn!
Nếu những quan tham này tự ngược chết trước cửa khách sạn, đội trưởng bảo vệ da đen rất khó tưởng tượng lão bản sẽ bùng nổ cơn giận lớn cỡ nào. Gã là đội trưởng đội bảo vệ vùng ngoài sẽ chịu bao nhiêu cơn giận từ lão bản?
Nghĩ đến lão bản giết người không chớp mắt, đội trưởng bảo vệ da đen rùng mình. Đội trưởng bảo vệ da đen vừa gầm rống kêu đội viên xông lên cưỡng ép lôi đám quan tham Trung Quốc còn quỳ trên quảng trường về khách sạn, gã vừa nhanh chân xông lên.
Nhưng phán quyết đã được truyền ra, Diệp Dương Thành muốn những quan tham dùng cách tự tội tự sát sao chịu để đội bảo vệ vòng ngoài khách sạn Metro Gold kéo đám quan tham vào trong?
Lại nghĩ đến bởi vì khách sạn Metro Gold ngăn cản làm điệp viên Trung Quốc lần này đến lần khác tay không mà về, khách sạn còn thanh minh cung cấp chỗ lánh nạn cho đám tham quan ô lại.
Diệp Dương Thành nhìn đội bảo vệ vòng ngoài khách sạn Metro Gold từng bước đến gần đám quan tham Trung Quốc, lòng thầm quyết định:
- Nên cho no một bài học.
Diệp Dương Thành điều khiển hai con con ong vàng cường hóa chung cực từ trên cao trăm thước sà xuống.
Đám quan tham Trung Quốc làm ngơ như không biết chuyện xảy ra trên quảng trường, còn lại năm mươi mấy người lại điên cuồng đồng thanh kêu lên:
- Chúng ta có tội!
Bọn họ đập mạnh đầu xuống đá cẩm thạch phát ra tiếng trầm đục.
Năm mươi mấy người giảm xuống còn hơn hai mươi tham quan ô lại. Tuy hai mươi mấy người sống sót lý trí mơ hồ, máu che mờ đôi mắt bọn họ nhưng phán quyết ảnh hưởng khiến họ không xỉu hoặc bỏ cuộc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.