Chấp Niệm Giam Giữ Em

Chương 3: Đồ cặn bã ( H nhẹ )

Cung Tỏa Băng Tâm

10/09/2023

Hơn một năm sống chung nhà đây là ngày đầu thấy cô quay lại dáng vẻ xinh đẹp của năm xưa.

Tới giờ đi ngủ, bình thường Yên Đới Nam đều ở phòng của hai cô vợ bé hoặc phòng riêng của mình, không bao giờ hắn bước chân đến phòng của Vỹ Điệp, nay vì sự thay đổi của cô mà hắn cũng thay đổi.

"Chủ..."

"Lui đi."

Người hầu vừa mở miệng liền bị hắn ngắt lời, ngoắt tay ra hiệu cho người lui đi.

Hắn nhẹ nhàng đặt cánh tay mạnh mẽ lên nắm cửa, xoay từ từ bỗng khựng lại, nó vẫn bị khóa trái như mọi hôm, người ở bên trong chưa bao giờ tiếp nhận hắn kể từ lúc hắn thay đổi.

Bất kể ban ngày hay ban đêm cô gái kia luôn tránh né sự thân mật của hắn, hễ cô bước vào phòng thì luôn chốt cửa phòng hờ.

Cô phòng trong phòng ngoài lại quên mất hắn mãi là chủ của nơi này. Hôm nay hắn đã quyết định vào trong, sớm đã mang theo chìa khóa, hắn không gấp gáp, chậm rãi mở cửa rồi nhẹ nhàng tiến vào trong.

Căn phòng tối ôm như mực, gió lạnh từ điều hòa rất mạnh, Yến Vỹ Điệp luôn giữ thói quen ngủ mở điều hòa ở nhiệt độ thấp, làm cho hắn vừa vào đã có cảm giác muốn tìm hơi ấm.

Tiếng thở nặng nề dần một rõ khi hắn tiến đến gần, trên chiếc giường to lớn cô gái đang nằm ngủ say mê, dáng vẻ thơ ngây như một nàng công chúa.

Hắn rón rén trèo lên giường lật một góc chăn, chợt chững lại một lúc, cô gái này vẫn giữ cách ăn mặc mát mẻ gợi cảm khi ngủ, đồ cô mặc khá mỏng manh, có thể nhìn được những đường cong quyến rũ ở bên trong.

Yết hầu to lớn di chuyển mạnh mẽ, cảm giác trong miệng hắn cực kì khô khốc, chỉ muốn ra sức ăn tươi nuốt sống người trước mặt.

Có lẽ suốt một năm qua Vỹ Điệp không tiếp xúc với hắn, cũng không bị hắn làm phiền nên hình thành thói quen mất cảnh giác, cô vẫn ngủ rất say.

Hắn cư nhiên nằm xuống cạnh cô, còn vòng tay để cô gối đầu, cô lại vô tư không biết xoay mình ôm hắn như ôm gối.

Ở khoảng cách gần da thịt chạm nhau, hắn mang trong tâm dụng ý không tốt chốc chốc mình mẩy nóng ran. Từng chiếc cúc trên chiếc áo sơ mi xanh nhạt bị hắn thuần thục tháo ra, khuôn ngực vạm vỡ áp sát vào mặt cô gái.

Hơi thở kiều suyễn của cô làm lòng hắn rạo rực, ý thức nhiễu loạn. Đôi môi anh đào căng mọng làm hắn nổi sinh thú tính, hắn cúi đầu ngậm lấy, mùi vị ngọt ngào lâu nay bỗng dưng ùa về, ra sức cắn mút.

Bàn tay ngỗ nghịch lần mò từ đùi ngọc lên đến chân ngực nhỏ, thân hình của cô gái này không đẩy đà nhưng lại cực kì thu hút hắn không ngừng thèm khác.



Hắn bóp bóp vài cái không thấy thỏa mãn, rút tay kéo hẳn quai áo ngủ tụt xuống lộ ra bộ ngực xinh xắn đập vào mắt hắn.

Tiếp đến là màn trêu ghẹo không chút kiêng cữ của hắn, Vỹ Điệp trong mơ màng cảm giác cơ thể nóng bừng, trước ngực nặng nề không thở nổi, hô hấp dần trở nên khó khăn, ngột ngạt đến mức miễn cưỡng cô tỉnh giấc.

Mắt hạc mở to hốt hoảng, gương mặt tuấn mỹ có chút nóng ran đang ra sức cắn lấy môi cô, đôi tay mạnh mẽ không ngừng xoa nắn bộ ngực nhỏ.

Yên Đới Nam đang lên cơn hưng phấn, dường như không biết Vỹ Điệp đã tỉnh, cô mạnh tay đẩy hắn ra.

Hắn phát hiện được liền cường thế khóa hai tay nhỏ nhắn xuống nệm, phủ thân to lớn đè lên người cô gái.

"Yên Đới Nam, anh làm gì vậy? Cút ra khỏi phòng tôi ngay."

Vỹ Điệp hoảng sợ, gian nan giãy giụa dưới thân hắn, đồng tử lúng liếng nhiễm nước sắp khóc, toàn thân cô không ngừng run lên như lá rụng mùa thu, cảm nhận được sự nguy hiểm của người đàn ông.

Một chút quan tâm tới cảm giác của cô cũng không có, hắn lạnh lùng cưỡng chế kéo hai tay cô lên đỉnh đầu, tay kia của hắn mò xuống gối cô lấy ra một cây kéo.

Kẻ này quá hiểu tính cô gái, luôn giấu kéo dưới gối phòng hờ, Vỹ Điệp mắt thấy hắn hành động mà mồ hôi sau lưng túa ra đầm đìa, càng ra sức vùng vẫy.

"Yên Đới Nam, thả tôi ra! Anh làm gì vậy hả? Tại sao lại vào phòng tôi?"

"Phòng nào là của em?"

Hắn cười lạnh trên nỗi sợ hãi của cô gái, ngón tay lạnh lẽo của hắn chạm vào khóe mắt dần trào ra giọt lệ, gian tà nói.

"Vỹ Điệp, lâu lắm rồi chúng ta không hâm nóng lại tình cảm, tối nay hãy ngoan ngoãn hầu hạ tôi đi!

Tôi hài lòng sẽ cho em về thăm bố mẹ."

"Đồ cặn bã, buông tôi ra."

Thanh âm hoảng loạn, Vỹ Điệp khóc thét lên, ngọ nguậy trong vô lực, chỉ một bàn tay mạnh mẽ của hắn ấn lên eo nhỏ thu yếu, lực đạo như muốn nghiền nát khung xương đã đủ chế trụ cô nằm im.



"Ngoan, xong việc tôi hứa sẽ đưa em về thăm bố mẹ."

Giọng nói dụ hoặc, hắn mặc kệ cô có bao nhiêu phản kháng, hung hăng xé rách chiếc váy ngủ trắng mỏng manh, bàn tay dơ bẩn nhanh chóng đặt vào khe đùi ngọc đang ra sức khép chồng lên nhau, chạm vào địa phương mẫn cảm.

"Không."

Trên mặt ướt đẫm sáng bóng bởi giọt lệ mất khống chế trào ra, Vỹ Điệp yếu nhược lắc lắc, kêu khóc như hoa lê sau mưa.

Cơ thể ấm áp của hắn dán vào hai nhũ phong ngây ngô chứa nụ hoa anh đào tươi mới e lệ. Hương thơm kiều mềm thuần thục của cô rất mê người khiến hắn không ngừng hít lấy hít để.

Thân thể nhỏ bé này tựa như hoa lại mềm như nước làm cho hắn không nỡ mạnh hơn nỡ, tiếng nhỏ vụn khóc lóc bị rất nhanh bị hắn nuốt lấy không thoát ra được, thanh âm kêu gào khàn khàn mất sức nhỏ dần.

Vỹ Điệp bị hắn ép hôn triền miên, dưỡng khí dần thiếu hụt không thể khán cự, miễn cưỡng cô phải há miệng lớn tìm không khí trong miệng hắn.

Thân thể kiều mị thướt tha như dây đằng bắt đầu cuốn chặt dưới thân hắn, cảm nhận được cô đang nhu thuận theo sự kích thích hắn mới chịu buông lỏng hai tay nhỏ bé.

Cô gái nhỏ thừa cơ hắn thả lỏng phòng bị mạnh mẽ đẩy hắn ra, tặng hẳn một tát tay vào mặt hắn.

"Yên Đới Nam, đồ cặn bã, cút ra khỏi phòng tôi."

Cô gấp gáp kéo chăn che thân thể, trên gương mặt tuấn dật của người đàn ông in rõ dấu ngón mạnh mẽ của cô, như dùng hết sức lực để đánh khiến cho cả vòm miệng có chút ê ẩm.

Hắn đang nghiên mặt, chưa kịp phản ứng thì cô đã thẳng chân đá vào người hắn, cổ chân kiều xảo tức khắc bị hắn túm lấy.

Lực tay mạnh mẽ siết chặt như muốn bóp nát xương cốt, trong chớp mắt một mảng da đầu của cô bị hắn túm lấy, giựt ngược.

"Yến Vỹ Điệp, em dám đánh tôi?"

Giọng quát tháo, đầu tóc cô gắt gao bị hắn nắm chặt, đau đến nhức óc, không chịu nổi liền quơ quào gạt tay gạt chân hắn.

"Đồ cặn bã, buông ra! Ai cho phép anh vào phòng tôi chứ?"

Cô hung hăng xô hắn ra khỏi giường, gấp gáp rút ngay một cây kéo khác ở dưới nệm kề vào cổ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ma
Vạn Cổ Thần Đế

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Chấp Niệm Giam Giữ Em

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook