Chấp Niệm Tình Yêu: Ông Xã Quá Tuyệt Tình
Chương 92
VyVy1905
19/10/2022
Tiểu Thiên Đức một tuổi đã bị cho ngủ riêng vì ba ba muốn gần gũi với
mẹ. Đan Tâm thì xót con nhưng mà lại bị lời lẽ nuôi dưỡng con trẻ của
Đồng Thiên Vũ thuyết phục. Tuy nói ngủ riêng nhưng Đồng Thiên Vũ vẫn
thường xuyên nửa đêm dậy sang phòng xem con thế nào rồi mới yên tâm về
phòng ngủ tiếp.
Trong phòng ngủ màu trắng lập loè ánh đèn vàng ấm áp, trên chiếc giường lớn thân thể màu đồng tráng kiện vô cùng mạnh mẽ mà chuyển động. Tấm lưng to chảy mồ hôi còn có thêm mấy vết cào vô cùng chói mắt. Tiếng rên nức nở của người phụ nữ dưới thân vang vọng khắp phòng…
“Ưm…Thiên Vũ…nhẹ một chút….”
Đan Tâm dưới thân thể cường tráng khuôn mặt đỏ ửng, người cô chuyển động theo từng cái rút ra cắm vào của vật bên dưới đang ở trong cô. Mái tóc xoăn đỏ xoã bung trên gối có vài sợi dính vào mặt. Hai cánh tay choàng chặt lấy cổ Đồng Thiên Vũ, miệng không ngừng phát ra những tiếng kêu mê hồn.
“Vợ yêu em thích không, thích cảm giác anh bên trong em không?”
Đồng Thiên Vũ vén tóc cô ra sau tai khẽ hỏi, anh vùi khuôn mặt tuấn tú của mình vào hõm cổ trắng nõn mút lấy, bên dưới vẫn mạnh mẽ ra vào. Đan Tâm thở dốc, đứt quãng mà đáp lại:
“Á…thích…em thích….ư….sâu quá Thiên Vũ…”
Đồng Thiên Vũ chớp lấy đôi môi đỏ mọng ngấu nghiến, hai bàn tay to lớn đan chặt vào đôi bàn tay nhỏ nhắn, thân đươi càng chuyển động mãnh liệt khiến Đan Tâm rên rỉ mà đón nhận từng trận khoái cảm….
“Anh yêu em Đan Tâm, vợ yêu của anh!”
“Ưm…a…em…em cũng yêu anh…chồng yêu….Á…ư…ưm….”
Đêm dài nhưng trên chiếc giường lớn vẫn tràn ngập kích tình nóng bỏng…
—————————————————————
Đan Tâm giúp Đồng Thiên Vũ giải quyết công việc tại nhà, vừa tiện phụ cho anh một phần, vừa tiện chăm sóc con trai. Bây giờ là buổi trưa, cô tranh thủ con ngủ rồi mình chợp mắt một chút, khoảng xế chiều khi tiểu Thiên Đức vẫn say giấc liền dậy làm việc. Ánh mắt nghiêm chỉnh lướt trên laptop, tư thế làm việc vô cùng chuyên nghiệp dù đang ở nhà. Khi liếc đến góc màn hình cô nhìn thấy ngày tháng của hôm nay, vẻ mặt rất suy tư. Qua một lúc đôi mắt to tròn trợn lên rồi bật dậy chạy vào nhà vệ sinh không quên mang theo hộp que thử thai. Cho đến khi cô quay lại phòng ngủ thì vẻ mặt cứ như trên mây, tay cầm vài cây que thử thai đã dùng. Trịnh trọng đặt lên bàn ước chừng khoảng mười que cổ họng liền nuốt nước bọt cái ực…Ôi trời gần đây cô và chồng yêu thân mật rất nhiều, Đồng Thiên Vũ chồng cô đòi hỏi quá độ cứ như sói đói lâu năm vậy….không ngờ cô lại tiếp tục mang thai rồi….Mắt nhìn mười cây que hiện hai vạch đỏ chói mắt mà trong lòng bồi hồi hạnh phúc khó tả. Cô khó mang thai nên nghĩ rằng có được Thiên Đức đã là may mắn lắm rồi nhưng không ngờ con trai mới hơn một tuổi cô lại mang thai tiếp, đây có phải là do trời cao có mắt mà thương cô tiếp tục để đứa bé thứ hai bị sảy lần nữa đến với vợ chồng cô hay không…Trái tim run lên nhanh chóng lấy điện thoại chụp hình mấy cây que thử thai gửi cho Đồng Thiê Vũ rồi tắt đi.
Đan Tâm ngồi ôm con trai đã tỉnh dậy trong lòng hỏi đủ thứ để bé con vui vẻ. Tiếng mở cửa vang lên Đồng Thiên Vũ gấp gáp đi vào, anh vươn tay ôm lấy Đan Tâm vào lòng, nhỏ giọng:
“Thật sao em, chúng ta lại có con nữa rồi sao?”
Đan Tâm mỉm cười gật đầu rồi trả lời:
“Dạ, em thử tận mười que với cả tháng nay kinh nguyệt em chưa xuất hiện…”
“Tốt…tốt, bé con thứ hai mất chắc chắn đã tha thứ cho chúng ta nên bây giờ mới quay về. Vợ ơi, chiều anh đưa em đến bác sĩ khám xem thế nào nhé.”
Đan Tâm dụi đầu trong lòng anh gật nhẹ, hiện giờ cô hạnh phúc lắm nên chẳng biết nói gì cả. Đồng Thiên Vũ vuốt ve lưng cô rồi buông ra bế tiểu Thiên Đức lên. Anh hào hứng hôn má con trai, vui vẻ nói:
“Con sắp có em rồi con trai ơi, nhà chúng ta sắp đón thành viên mới rồi.”
Đan Tâm dịu dàng nở nụ cười nhìn hai ba con đang nô đùa, tay xoa xoa bụng, khoé mắt có chút cay cay….Cảm ơn bé con, con đã nghe được tiếng lòng ba mẹ lần nữa đến với chúng ta…
Ngay chiều đó Đồng Thiên Vũ đưa Đan Tâm đến bệnh viện kiểm tra thật sự đã mang thai rồi. Tin mừng này nhanh chóng lan đến mọi người, ai cũng gửi lời chúc đến hai vợ chồng.
Đan Tâm mang thai nhưng rất nhàn giống như khi mang thai Thiên Đức vì mọi việc Đồng Thiên Vũ đã lo. Tuy mang thai nhưng cô vẫn chăm sóc cho tiểu Thiên Đức đàng hoàng để bé không cảm thấy cô đơn. Ai trong nhà cũng vậy dù tiểu Thiên Đức có lớn hay Đan Tâm đang mang thai thì mọi người đều chăm lo cho chu toàn cho ba mẹ con.
Cứ thế tháng ngày trôi qua tích tắc đã đến ngày sinh của Đan Tâm. Lần này Đồng Thiên Vũ để cô nhập viện sớm nên khi sinh liền có bác sĩ túc trực đưa đi đến phòng sinh. Vì có kinh nghiệm rồi nên Đan Tâm quyết định sinh thường tiếp và rất nhanh đã đón được tiểu bảo bảo ra đời. Bé con là một bé trai nha lại còn giống hệt Đồng Thiên Vũ và Đồng Thiên Đức nữa. Tin tức nhanh chóng lan truyền, trên dưới Đồng gia vui mừng như lễ hội vì liên tiếp hai năm có được hai cháu nội. Con trai thứ hai của vợ chồng cô có tên là Đồng Thiên Vương, cái tên nói lên khí chất bức người của cậu bé sau này.
Đối với tiểu Thiên Vương thì việc chăm con của hai vợ chồng lại càng dễ dàng do đã lấy kinh nghiệm từ con trai lớn. Hôm đầy tháng bạn bè thân thiết kéo nhau đến nhà chính dùng bữa mang theo mấy bé con nữa. Nhìn một nhà toàn cháu trai, ông nội Vũ liền nói:
“Không lẽ đại gia đình chúng ta không thể có được cháu gái nhỉ, gen con trai mấy đứa các con mạnh thế à? Tiểu Vy và Tiểu Đan một lần được cặp song sinh trai. Minh Ngọc, Mỹ Hương, An Hy sinh cách nhau một tuần cũng là con trai. Con bé Lệ Ái mở đường lại sinh con trai trước. Elena vợ Khánh Luân, Phương Diễm vợ Mạnh Tường còn có Thuỳ Ân vợ Văn Tuấn cũng sinh con trai. Bây giờ Đan Tâm hai năm liên tiếp sinh hai đứa con trai nữa. Annie, Hà My, Hương Ly đi siêu âm cũng chuẩn bị sinh lại tiếp tục là bé trai….”
Mọi người vui vẻ mỉm cười vì ông nội Vũ, chẳng hiểu sao lại có thể thật sự trùng hợp đến vậy. Cưới trước cưới sau, sinh trước sinh sau đều là con trai. Mấy ông chồng mong có con gái lắm rồi, vợ bạn có thai lập tức lên tinh thần đi bế ké lấy vía nhưng lúc siêu âm hay sinh ra là con trai thì chỉ đành kìm nén cảm xúc lại. Thật ra các cô không biết mấy người đàn ông của mình đã bàn tính hết rồi, vợ ai sinh con gái trước thì mấy người còn lại sẽ tặng quà thật giá trị xem như là của hồi môn cho tiểu công chúa sau này. Còn nếu mãi không có được con gái thì đành đi nựng ké rồi nuôi con dâu từ bé vậy.
Trong phòng ngủ màu trắng lập loè ánh đèn vàng ấm áp, trên chiếc giường lớn thân thể màu đồng tráng kiện vô cùng mạnh mẽ mà chuyển động. Tấm lưng to chảy mồ hôi còn có thêm mấy vết cào vô cùng chói mắt. Tiếng rên nức nở của người phụ nữ dưới thân vang vọng khắp phòng…
“Ưm…Thiên Vũ…nhẹ một chút….”
Đan Tâm dưới thân thể cường tráng khuôn mặt đỏ ửng, người cô chuyển động theo từng cái rút ra cắm vào của vật bên dưới đang ở trong cô. Mái tóc xoăn đỏ xoã bung trên gối có vài sợi dính vào mặt. Hai cánh tay choàng chặt lấy cổ Đồng Thiên Vũ, miệng không ngừng phát ra những tiếng kêu mê hồn.
“Vợ yêu em thích không, thích cảm giác anh bên trong em không?”
Đồng Thiên Vũ vén tóc cô ra sau tai khẽ hỏi, anh vùi khuôn mặt tuấn tú của mình vào hõm cổ trắng nõn mút lấy, bên dưới vẫn mạnh mẽ ra vào. Đan Tâm thở dốc, đứt quãng mà đáp lại:
“Á…thích…em thích….ư….sâu quá Thiên Vũ…”
Đồng Thiên Vũ chớp lấy đôi môi đỏ mọng ngấu nghiến, hai bàn tay to lớn đan chặt vào đôi bàn tay nhỏ nhắn, thân đươi càng chuyển động mãnh liệt khiến Đan Tâm rên rỉ mà đón nhận từng trận khoái cảm….
“Anh yêu em Đan Tâm, vợ yêu của anh!”
“Ưm…a…em…em cũng yêu anh…chồng yêu….Á…ư…ưm….”
Đêm dài nhưng trên chiếc giường lớn vẫn tràn ngập kích tình nóng bỏng…
—————————————————————
Đan Tâm giúp Đồng Thiên Vũ giải quyết công việc tại nhà, vừa tiện phụ cho anh một phần, vừa tiện chăm sóc con trai. Bây giờ là buổi trưa, cô tranh thủ con ngủ rồi mình chợp mắt một chút, khoảng xế chiều khi tiểu Thiên Đức vẫn say giấc liền dậy làm việc. Ánh mắt nghiêm chỉnh lướt trên laptop, tư thế làm việc vô cùng chuyên nghiệp dù đang ở nhà. Khi liếc đến góc màn hình cô nhìn thấy ngày tháng của hôm nay, vẻ mặt rất suy tư. Qua một lúc đôi mắt to tròn trợn lên rồi bật dậy chạy vào nhà vệ sinh không quên mang theo hộp que thử thai. Cho đến khi cô quay lại phòng ngủ thì vẻ mặt cứ như trên mây, tay cầm vài cây que thử thai đã dùng. Trịnh trọng đặt lên bàn ước chừng khoảng mười que cổ họng liền nuốt nước bọt cái ực…Ôi trời gần đây cô và chồng yêu thân mật rất nhiều, Đồng Thiên Vũ chồng cô đòi hỏi quá độ cứ như sói đói lâu năm vậy….không ngờ cô lại tiếp tục mang thai rồi….Mắt nhìn mười cây que hiện hai vạch đỏ chói mắt mà trong lòng bồi hồi hạnh phúc khó tả. Cô khó mang thai nên nghĩ rằng có được Thiên Đức đã là may mắn lắm rồi nhưng không ngờ con trai mới hơn một tuổi cô lại mang thai tiếp, đây có phải là do trời cao có mắt mà thương cô tiếp tục để đứa bé thứ hai bị sảy lần nữa đến với vợ chồng cô hay không…Trái tim run lên nhanh chóng lấy điện thoại chụp hình mấy cây que thử thai gửi cho Đồng Thiê Vũ rồi tắt đi.
Đan Tâm ngồi ôm con trai đã tỉnh dậy trong lòng hỏi đủ thứ để bé con vui vẻ. Tiếng mở cửa vang lên Đồng Thiên Vũ gấp gáp đi vào, anh vươn tay ôm lấy Đan Tâm vào lòng, nhỏ giọng:
“Thật sao em, chúng ta lại có con nữa rồi sao?”
Đan Tâm mỉm cười gật đầu rồi trả lời:
“Dạ, em thử tận mười que với cả tháng nay kinh nguyệt em chưa xuất hiện…”
“Tốt…tốt, bé con thứ hai mất chắc chắn đã tha thứ cho chúng ta nên bây giờ mới quay về. Vợ ơi, chiều anh đưa em đến bác sĩ khám xem thế nào nhé.”
Đan Tâm dụi đầu trong lòng anh gật nhẹ, hiện giờ cô hạnh phúc lắm nên chẳng biết nói gì cả. Đồng Thiên Vũ vuốt ve lưng cô rồi buông ra bế tiểu Thiên Đức lên. Anh hào hứng hôn má con trai, vui vẻ nói:
“Con sắp có em rồi con trai ơi, nhà chúng ta sắp đón thành viên mới rồi.”
Đan Tâm dịu dàng nở nụ cười nhìn hai ba con đang nô đùa, tay xoa xoa bụng, khoé mắt có chút cay cay….Cảm ơn bé con, con đã nghe được tiếng lòng ba mẹ lần nữa đến với chúng ta…
Ngay chiều đó Đồng Thiên Vũ đưa Đan Tâm đến bệnh viện kiểm tra thật sự đã mang thai rồi. Tin mừng này nhanh chóng lan đến mọi người, ai cũng gửi lời chúc đến hai vợ chồng.
Đan Tâm mang thai nhưng rất nhàn giống như khi mang thai Thiên Đức vì mọi việc Đồng Thiên Vũ đã lo. Tuy mang thai nhưng cô vẫn chăm sóc cho tiểu Thiên Đức đàng hoàng để bé không cảm thấy cô đơn. Ai trong nhà cũng vậy dù tiểu Thiên Đức có lớn hay Đan Tâm đang mang thai thì mọi người đều chăm lo cho chu toàn cho ba mẹ con.
Cứ thế tháng ngày trôi qua tích tắc đã đến ngày sinh của Đan Tâm. Lần này Đồng Thiên Vũ để cô nhập viện sớm nên khi sinh liền có bác sĩ túc trực đưa đi đến phòng sinh. Vì có kinh nghiệm rồi nên Đan Tâm quyết định sinh thường tiếp và rất nhanh đã đón được tiểu bảo bảo ra đời. Bé con là một bé trai nha lại còn giống hệt Đồng Thiên Vũ và Đồng Thiên Đức nữa. Tin tức nhanh chóng lan truyền, trên dưới Đồng gia vui mừng như lễ hội vì liên tiếp hai năm có được hai cháu nội. Con trai thứ hai của vợ chồng cô có tên là Đồng Thiên Vương, cái tên nói lên khí chất bức người của cậu bé sau này.
Đối với tiểu Thiên Vương thì việc chăm con của hai vợ chồng lại càng dễ dàng do đã lấy kinh nghiệm từ con trai lớn. Hôm đầy tháng bạn bè thân thiết kéo nhau đến nhà chính dùng bữa mang theo mấy bé con nữa. Nhìn một nhà toàn cháu trai, ông nội Vũ liền nói:
“Không lẽ đại gia đình chúng ta không thể có được cháu gái nhỉ, gen con trai mấy đứa các con mạnh thế à? Tiểu Vy và Tiểu Đan một lần được cặp song sinh trai. Minh Ngọc, Mỹ Hương, An Hy sinh cách nhau một tuần cũng là con trai. Con bé Lệ Ái mở đường lại sinh con trai trước. Elena vợ Khánh Luân, Phương Diễm vợ Mạnh Tường còn có Thuỳ Ân vợ Văn Tuấn cũng sinh con trai. Bây giờ Đan Tâm hai năm liên tiếp sinh hai đứa con trai nữa. Annie, Hà My, Hương Ly đi siêu âm cũng chuẩn bị sinh lại tiếp tục là bé trai….”
Mọi người vui vẻ mỉm cười vì ông nội Vũ, chẳng hiểu sao lại có thể thật sự trùng hợp đến vậy. Cưới trước cưới sau, sinh trước sinh sau đều là con trai. Mấy ông chồng mong có con gái lắm rồi, vợ bạn có thai lập tức lên tinh thần đi bế ké lấy vía nhưng lúc siêu âm hay sinh ra là con trai thì chỉ đành kìm nén cảm xúc lại. Thật ra các cô không biết mấy người đàn ông của mình đã bàn tính hết rồi, vợ ai sinh con gái trước thì mấy người còn lại sẽ tặng quà thật giá trị xem như là của hồi môn cho tiểu công chúa sau này. Còn nếu mãi không có được con gái thì đành đi nựng ké rồi nuôi con dâu từ bé vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.