[Chạy Nạn Làm Giàu] Sau Khi Bị Lưu Đày, Ta Giật Dây Cấp Trên Tạo Phản
Chương 34: Hàn Gia Các Người Thực Sự Đã Rước Được Một Tức Nhi Tốt! Hôm Nay Đủ Loại, Vương Gia Ta Nhớ Kỹ (2)
Lạc Vũ Thu Hàn
23/09/2023
Nhóm Dịch: Tuyết Lạc Sơn Trang
Tiếp theo nàng ta ra vẻ thoải mái nói: "A Noãn ra ngoài rồi, rất tốt, kết cục như chúng ta, thật sự không cần phải thêm nàng ấy nữa.”
Vương gia bên này, một con dâu thứ Trương Thị nhấc mắt lên, lạnh nhạt nói: "Ngươi quả thực có lòng quá.”
"A Noãn làm như vậy là có khổ tâm, mọi người đừng trách nàng." Ngụy Thu Du nói xong lời này, bộ dáng muốn nói nhưng lại thôi.
Trương thị nhìn thấy bộ dáng 'ta có việc, nhưng ta không nói, các người mau đến hỏi ta đi', khinh thường bĩu môi, thủ đoạn này của Ngụy Thu Du đơn giản thẳng thắn đến buồn cười, nàng ấy sau mười lăm tuổi đã không chơi trò này, nàng ta ngược lại có thể chơi được. Hơn nữa có phải nàng ta quên rồi không? Lần trước khi Diêu Xuân Noãn vào tù thăm bọn họ thuận tiện tặng bánh cho bọn họ, Diêu Xuân Noãn gọi một cách không khách sáo với nàng ta, lời nói thiếu chút nữa giận lên mặt nàng ta, sao bây giờ nàng ta còn giả bộ hai người rất tốt, có thể thay đối phương nói chuyện?
Có điều, hiện tại bọn họ đều đã như vậy rồi, bị lợi dụng hay không cũng chẳng sao, cứ nghe nàng ta nói cái gì là được rồi.
Vì thế, nàng ấy lạnh lùng tiếp lời: "Nàng ấy thì có khổ tâm gì?”
Chỉ thấy Ngụy Thu Du chần chờ một chút, mới nói: "A Noãn nàng – nàng ấy mang thai rồi! Ta biết nàng muốn bảo vệ con trong bụng nàng, mới nhẫn tâm bỏ quan hệ với Vương gia.”
Một hòn đá khơi dậy ngàn tầng sóng, lời này của Ngụy Thu Du khiến tập thể các nữ quyến Vương gia lên tiếng.
"Ngươi nói cái gì?"
"Diêu Xuân Noãn mang thai rồi?"
"Làm sao ngươi biết?" Câu cuối cùng là Vương đại tẩu hỏi, nàng quản lý nội viện, tháng trước bà còn giặt đồ cho Diêu Xuân Noãn, ngay cả bà cũng không biết Diêu Xuân Noãn mang thai, Ngụy Thu Du làm sao biết được?
Hai tay Ngụy Thu Du bịt miệng, trong mắt kinh hoảng thất thố, giống như vừa phát hiện mình lỡ lời.
Trương thị chậc chậc thành tiếng, Ngụy Thu Du này được đấy, ngoài miệng cười hì hì, phía sau xuống tay đúng là tàn nhẫn. Diêu Xuân Noãn thành thân nửa năm, không có con, có thể thoát khỏi vũng bùn Vương gia này, thật may mà người bên trên lấy lớn bỏ nhỏ, không muốn khiến dân oán sôi trào tâm tư. Nếu như nàng mang thai con nối dõi Vương gia, vậy khẳng định phải trở về đại lao.
Nghe thấy tin tức này, Vương phu nhân vừa kinh ngạc vừa giận, kinh ngạc là đương nhiên, Diêu Xuân Noãn mang thai rồi, đứa con là của lão nhị nhà bà, tức giận chính là hành động của Ngụy Thu Du, thoáng nghĩ một chút, đã biết nàng ta không muốn nhìn thấy Diêu Xuân Noãn sống tốt, muốn mượn đao giết người, kéo nàng xuống nước.
Những người còn lại cũng dần dần bình tĩnh lại, Ngụy Thu Du vào lúc này lộ ra chuyện Diêu Xuân Noãn mang thai, chắc chắn không có lòng tốt, nàng ta coi bọn họ đều ngu xuẩn sao?
Vương phu nhân nhìn nàng thật sâu, sau đó nói với Hàn phu nhân: "Được, rất tốt, Hàn phu nhân, Hàn gia các người thật sự là rước được một tức nhi tốt! Hôm nay đủ loại, Vương gia ta nhớ kỹ rồi.”
Nói thật, bà đã dự cảm lần này Vương gia bọn họ sợ là không tốt được. Nếu Ngụy Thu Du không nói ra chuyện Diêu Xuân Noãn mang thai, Vương gia bọn họ còn có thể đee lại một chút huyết mạch. Bây giờ đã quá muộn để nói bất cứ điều gì rồi.
Hàn phu nhân vô tội bị Vương phu nhân kéo ra, không vui nói: "Chỉ có ngươi thông minh, chuyện nhà người khác, ngươi xen vào cái gì?”
Nữ quyến ở đây ai không phải hồ ly ngàn năm, chút mánh khóe nhỏ này của nàng, có thể đùa bỡn được ai?
Tiếp theo nàng ta ra vẻ thoải mái nói: "A Noãn ra ngoài rồi, rất tốt, kết cục như chúng ta, thật sự không cần phải thêm nàng ấy nữa.”
Vương gia bên này, một con dâu thứ Trương Thị nhấc mắt lên, lạnh nhạt nói: "Ngươi quả thực có lòng quá.”
"A Noãn làm như vậy là có khổ tâm, mọi người đừng trách nàng." Ngụy Thu Du nói xong lời này, bộ dáng muốn nói nhưng lại thôi.
Trương thị nhìn thấy bộ dáng 'ta có việc, nhưng ta không nói, các người mau đến hỏi ta đi', khinh thường bĩu môi, thủ đoạn này của Ngụy Thu Du đơn giản thẳng thắn đến buồn cười, nàng ấy sau mười lăm tuổi đã không chơi trò này, nàng ta ngược lại có thể chơi được. Hơn nữa có phải nàng ta quên rồi không? Lần trước khi Diêu Xuân Noãn vào tù thăm bọn họ thuận tiện tặng bánh cho bọn họ, Diêu Xuân Noãn gọi một cách không khách sáo với nàng ta, lời nói thiếu chút nữa giận lên mặt nàng ta, sao bây giờ nàng ta còn giả bộ hai người rất tốt, có thể thay đối phương nói chuyện?
Có điều, hiện tại bọn họ đều đã như vậy rồi, bị lợi dụng hay không cũng chẳng sao, cứ nghe nàng ta nói cái gì là được rồi.
Vì thế, nàng ấy lạnh lùng tiếp lời: "Nàng ấy thì có khổ tâm gì?”
Chỉ thấy Ngụy Thu Du chần chờ một chút, mới nói: "A Noãn nàng – nàng ấy mang thai rồi! Ta biết nàng muốn bảo vệ con trong bụng nàng, mới nhẫn tâm bỏ quan hệ với Vương gia.”
Một hòn đá khơi dậy ngàn tầng sóng, lời này của Ngụy Thu Du khiến tập thể các nữ quyến Vương gia lên tiếng.
"Ngươi nói cái gì?"
"Diêu Xuân Noãn mang thai rồi?"
"Làm sao ngươi biết?" Câu cuối cùng là Vương đại tẩu hỏi, nàng quản lý nội viện, tháng trước bà còn giặt đồ cho Diêu Xuân Noãn, ngay cả bà cũng không biết Diêu Xuân Noãn mang thai, Ngụy Thu Du làm sao biết được?
Hai tay Ngụy Thu Du bịt miệng, trong mắt kinh hoảng thất thố, giống như vừa phát hiện mình lỡ lời.
Trương thị chậc chậc thành tiếng, Ngụy Thu Du này được đấy, ngoài miệng cười hì hì, phía sau xuống tay đúng là tàn nhẫn. Diêu Xuân Noãn thành thân nửa năm, không có con, có thể thoát khỏi vũng bùn Vương gia này, thật may mà người bên trên lấy lớn bỏ nhỏ, không muốn khiến dân oán sôi trào tâm tư. Nếu như nàng mang thai con nối dõi Vương gia, vậy khẳng định phải trở về đại lao.
Nghe thấy tin tức này, Vương phu nhân vừa kinh ngạc vừa giận, kinh ngạc là đương nhiên, Diêu Xuân Noãn mang thai rồi, đứa con là của lão nhị nhà bà, tức giận chính là hành động của Ngụy Thu Du, thoáng nghĩ một chút, đã biết nàng ta không muốn nhìn thấy Diêu Xuân Noãn sống tốt, muốn mượn đao giết người, kéo nàng xuống nước.
Những người còn lại cũng dần dần bình tĩnh lại, Ngụy Thu Du vào lúc này lộ ra chuyện Diêu Xuân Noãn mang thai, chắc chắn không có lòng tốt, nàng ta coi bọn họ đều ngu xuẩn sao?
Vương phu nhân nhìn nàng thật sâu, sau đó nói với Hàn phu nhân: "Được, rất tốt, Hàn phu nhân, Hàn gia các người thật sự là rước được một tức nhi tốt! Hôm nay đủ loại, Vương gia ta nhớ kỹ rồi.”
Nói thật, bà đã dự cảm lần này Vương gia bọn họ sợ là không tốt được. Nếu Ngụy Thu Du không nói ra chuyện Diêu Xuân Noãn mang thai, Vương gia bọn họ còn có thể đee lại một chút huyết mạch. Bây giờ đã quá muộn để nói bất cứ điều gì rồi.
Hàn phu nhân vô tội bị Vương phu nhân kéo ra, không vui nói: "Chỉ có ngươi thông minh, chuyện nhà người khác, ngươi xen vào cái gì?”
Nữ quyến ở đây ai không phải hồ ly ngàn năm, chút mánh khóe nhỏ này của nàng, có thể đùa bỡn được ai?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.