[Chạy Nạn - Làm Giàu] Trước Hòa Ly, Ta Âm Thầm Lấy Đi Đồ Cực Phẩm Nhà Chồng
Chương 32: Sự Ủng Hộ Của Gia Tộc (1)
Hương Diệc
05/03/2024
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lý Quân biết lòng tốt của Tạ Nghiễn Chi nên không trực tiếp từ chối như trước.
"Được rồi! Tạ ca, nếu không có việc gì gấp thì ngươi có thể ở nhà nghỉ ngơi. Dương ca và ta sẽ đi thôn Thủy Vân một chuyến xem sao."
Tạ Nghiễn Chi vẫy tay chào hắn, sau đó từ trong túi tay áo móc ra một cái bánh bao đã nguội rồi, cẩn thận lấy ra rồi bắt đầu ăn từng chút một, sợ cắn miếng lớn sẽ bị nghẹn lần nữa.
Lý Quân dẫn theo Dương Cao Vũ, không có lập tức đi tới thôn Thủy Vân, mà là đi đến một căn nhà cổ đã nhiều năm không đến.
Trước khi hắn mười tuổi, phụ thân hắn vẫn còn sống và gia đình hắn đã sống ở đó.
Nhưng sau khi hắn được mười tuổi, phụ thân hắn qua đời, hắn cũng đột ngột bị chia cắt và chuyển ra ngoài sống.
Ngày nay, ông bà và thúc bá của hắn đang sống trong ngôi nhà cũ ấy.
Khi gia đình bị chia cắt, chỉ có gia đình của họ bị chia cắt, còn những người còn lại trong Lý gia vẫn chưa chia cắt ra.
Khi hắn tới cửa, mọi người trong Lý gia cũng vừa quay lại ăn trưa.
Mọi người trong Lý gia đều rất ngạc nhiên khi nhìn thấy hắn, dù sao họ cũng đã là hai gia đình riêng và đã nhiều năm không qua lại với nhau.
"Hôm nay sao ngươi lại rảnh tới nhà thế?"
Sau khi Lý lão đầu kinh ngạc xong, vẻ mặt rất nhanh khôi phục bình tĩnh, cùng hắn nói chuyện giống như đang nói chuyện với một học sinh ít tuổi bình thường.
Nếu có thể, Lý Quân không muốn tới đây chứ đừng nói chi là bước qua cánh cửa này.
Nhưng hôm nay hắn muốn làm chỗ dựa cho tỷ tỷ mình, hắn biết tính cách của mình không tốt lắm, ngày xưa nhất định sẽ gây gổ động tay động chân.
Bên kia là Lưu thị nhất tộc, hắn dẫn Dương Cao Vũ đến đó, đối mặt nhiều người như vậy, hai tay khó địch được bốn tay.
Lý đại cô đã đi gọi những người khác trong tộc, hắn phải nói chuyện với ông bà và những người khác thì người trong tộc mới đi theo được.
Bọn họ đồng ý đi theo thì tốt nhất, nếu không đồng ý, người trong thôn cũng sẽ không nói hắn không để người lớn vào mắt.
Cái gì mà có chuyện lớn như vậy mà không nói cho người lớn trong nhà biết.
Dù thế nào đi nữa, cho dù hắn không muốn thừa nhận thì gia đình trước mặt hắn vẫn là ông bà và các thúc bá của hắn.
Chính vì biết rõ điều này, Lý Quân liền trả lời ngay sau khi Lý lão nói: "Tình trạng của tỷ tỷ ta không tốt lắm, vừa rồi Lý đại cô trở về bảo ta để ta đi xem xem. Nếu tỷ ấy được đưa về vẫn còn cơ hội sống sót, nhưng nếu cứ để tỷ ấy ở đó thì chỉ có thể chuẩn bị để nhặt xác tỷ ấy thôi. Năm nay tỷ tỷ ta mới hai mươi bốn tuổi, không thể nào tự dưng lại bị như thế được. Qua lời của Lý đại cô thì tỷ ấy đang bị bắt nạt, bị bắt nạt đến nỗi sắp chết, các người muốn đi cùng không?"
Lý Quân biết lòng tốt của Tạ Nghiễn Chi nên không trực tiếp từ chối như trước.
"Được rồi! Tạ ca, nếu không có việc gì gấp thì ngươi có thể ở nhà nghỉ ngơi. Dương ca và ta sẽ đi thôn Thủy Vân một chuyến xem sao."
Tạ Nghiễn Chi vẫy tay chào hắn, sau đó từ trong túi tay áo móc ra một cái bánh bao đã nguội rồi, cẩn thận lấy ra rồi bắt đầu ăn từng chút một, sợ cắn miếng lớn sẽ bị nghẹn lần nữa.
Lý Quân dẫn theo Dương Cao Vũ, không có lập tức đi tới thôn Thủy Vân, mà là đi đến một căn nhà cổ đã nhiều năm không đến.
Trước khi hắn mười tuổi, phụ thân hắn vẫn còn sống và gia đình hắn đã sống ở đó.
Nhưng sau khi hắn được mười tuổi, phụ thân hắn qua đời, hắn cũng đột ngột bị chia cắt và chuyển ra ngoài sống.
Ngày nay, ông bà và thúc bá của hắn đang sống trong ngôi nhà cũ ấy.
Khi gia đình bị chia cắt, chỉ có gia đình của họ bị chia cắt, còn những người còn lại trong Lý gia vẫn chưa chia cắt ra.
Khi hắn tới cửa, mọi người trong Lý gia cũng vừa quay lại ăn trưa.
Mọi người trong Lý gia đều rất ngạc nhiên khi nhìn thấy hắn, dù sao họ cũng đã là hai gia đình riêng và đã nhiều năm không qua lại với nhau.
"Hôm nay sao ngươi lại rảnh tới nhà thế?"
Sau khi Lý lão đầu kinh ngạc xong, vẻ mặt rất nhanh khôi phục bình tĩnh, cùng hắn nói chuyện giống như đang nói chuyện với một học sinh ít tuổi bình thường.
Nếu có thể, Lý Quân không muốn tới đây chứ đừng nói chi là bước qua cánh cửa này.
Nhưng hôm nay hắn muốn làm chỗ dựa cho tỷ tỷ mình, hắn biết tính cách của mình không tốt lắm, ngày xưa nhất định sẽ gây gổ động tay động chân.
Bên kia là Lưu thị nhất tộc, hắn dẫn Dương Cao Vũ đến đó, đối mặt nhiều người như vậy, hai tay khó địch được bốn tay.
Lý đại cô đã đi gọi những người khác trong tộc, hắn phải nói chuyện với ông bà và những người khác thì người trong tộc mới đi theo được.
Bọn họ đồng ý đi theo thì tốt nhất, nếu không đồng ý, người trong thôn cũng sẽ không nói hắn không để người lớn vào mắt.
Cái gì mà có chuyện lớn như vậy mà không nói cho người lớn trong nhà biết.
Dù thế nào đi nữa, cho dù hắn không muốn thừa nhận thì gia đình trước mặt hắn vẫn là ông bà và các thúc bá của hắn.
Chính vì biết rõ điều này, Lý Quân liền trả lời ngay sau khi Lý lão nói: "Tình trạng của tỷ tỷ ta không tốt lắm, vừa rồi Lý đại cô trở về bảo ta để ta đi xem xem. Nếu tỷ ấy được đưa về vẫn còn cơ hội sống sót, nhưng nếu cứ để tỷ ấy ở đó thì chỉ có thể chuẩn bị để nhặt xác tỷ ấy thôi. Năm nay tỷ tỷ ta mới hai mươi bốn tuổi, không thể nào tự dưng lại bị như thế được. Qua lời của Lý đại cô thì tỷ ấy đang bị bắt nạt, bị bắt nạt đến nỗi sắp chết, các người muốn đi cùng không?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.