[Chạy Nạn-Làm Giàu] Vương Phi Bị Lưu Đày Sau Khi Mang Thai, Vương Gia Nổi Nóng
Chương 1: Hòa Ly Vương Phi. (1)
Tử Hư Ô Hữu Quân
07/01/2024
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
“Vương gia, thần thiếp tự xin được hòa ly.”
Vừa nói dứt lời, thị vệ và nha hoàn khắp viện tử đều hận không thể chui được xuống đất, giọng nói nhẹ đến mức đến cả cây kim rơi xuống cũng có thể nghe rõ.
Chỉ có một tiểu nha hoàn rưới nước quét sân vừa mới vào Vương phủ, bởi vì đứng ở trong góc nên lén lút ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn về phía nữ tử đẹp tuyệt sắc vô song mặc váy hoa mẫu đơn vàng dệt trên lụa hoa, đầu đeo trâm vàng bộ dao Loan Điểu ngậm ngọc.
Giây phút nhìn thấy Vương phi, tiểu nha hoàn tưởng rằng mình nhìn thấy tiên nữ trên trời trong lời kể của nãi nãi.
“Nàng nói nghiêm túc sao?”
Giọng nói dịu dàng từ mái hiên truyền tới, tiểu nha hoàn hiếu kỳ nhìn xung quanh, chỉ kịp nhìn thoáng qua một góc áo lụa vàng đen liền bị ma ma ở bên cạnh túm đầu xuống.
Chu Vân Thù nhìn Cơ Sinh ở trên bậc thềm dung mạo đẹp như tranh vẽ, có vẻ đẹp quyến rũ nhất Đại Chu, cho dù đã cách 20 năm rồi nhưng nàng vẫn không kìm được sự kinh ngạc ở trong lòng.
À, đúng rồi, Cơ Sinh ghét nhất là người khác bàn tán về tướng mạo của hắn.
Nghe nói 10 năm trước từng có một nam tử cầm ly rượu ba hoa khoác lác ở tửu lâu nói vẻ đẹp của Cơ Sinh không thua kém gì Cửu Thiên Huyền Nữ, hơn cả Điêu Thuyền, Tây Thi, vì thế mà bị hắn chém cho một phát mất lưỡi, chẻ đôi miệng, chặt đứt hai tay và đuổi ra khỏi tửu lâu.
Cộng thêm vì hắn công chính nghiêm minh nên phụ trách quản lý Hắc Ngục Ty chịu trách nhiệm bí mật hành hình, giết người tịch thu tài sản vô số, nên có một cái tên là Diêm Vương máu lạnh.
Chu Vân Thù thầm nghĩ, lúc đối mặt với đôi mắt lạnh lùng sâu thẳm, nàng vô thức di chuyển ánh mắt, sợ bị hắn nhìn thấy sự bất thường của bản thân lúc này.
Đúng vậy, Chu Vân Thù ở trước mắt này đã không còn là Chu Vân Thù trước đây nữa, mà là Chu Vân Thù ở kiếp trước khó sinh mà chết, đầu thai tới thời hiện đại, 20 năm sau vì một tai nạn xe cộ lại trọng sinh trở về vương triều Đại Chu.
Nghĩ tới thời gian mình trọng sinh lúc này, Chu Vân Thù ngước ánh mắt kiên định lên nhìn Cơ Sinh ở trên bục, nghiêm túc nói: “Thần thiếp nghiêm túc.”
“Thần thiếp tự xin hòa ly!”
Hôm nay nàng nhất định phải rời khỏi Vương phủ.
Nhà nương của Chu Vân Thù là Trấn Bắc Vương phủ nổi tiếng trong triều Đại Chu, nếu không thì khi đó nàng cũng sẽ không gả cho Ngụy Vương Cơ Sinh.
Nhưng chiều ngày hôm qua U Châu biên giới phía Bắc truyền tới tin cấp báo nói là trong Trấn Bắc Vương thông đồng với kẻ địch bên ngoài, bán quốc cầu vinh, câu kết với Đông Đột Quyết nổi loạn, khiến cho Bích Ngọc quan ở U Châu rơi vào tay giặc.
Sau khi đại quân của Đông Đột Quyết và Thiết Lặc kéo xuống phía Nam, đốt phá cướp bóc, phóng hỏa giết hại dân trong thành, dẫn đến sĩ binh ở biên giới phía Bắc thương vong nghiêm trọng, bách tính không có chốn dung thân.
Dưới tình hình như thế này, Tát Xuyên, thống đốc U Châu linh động xử lý các vấn đề trong trường hợp khẩn cấp, tiền trảm hậu tấu.
“Vương gia, thần thiếp tự xin được hòa ly.”
Vừa nói dứt lời, thị vệ và nha hoàn khắp viện tử đều hận không thể chui được xuống đất, giọng nói nhẹ đến mức đến cả cây kim rơi xuống cũng có thể nghe rõ.
Chỉ có một tiểu nha hoàn rưới nước quét sân vừa mới vào Vương phủ, bởi vì đứng ở trong góc nên lén lút ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn về phía nữ tử đẹp tuyệt sắc vô song mặc váy hoa mẫu đơn vàng dệt trên lụa hoa, đầu đeo trâm vàng bộ dao Loan Điểu ngậm ngọc.
Giây phút nhìn thấy Vương phi, tiểu nha hoàn tưởng rằng mình nhìn thấy tiên nữ trên trời trong lời kể của nãi nãi.
“Nàng nói nghiêm túc sao?”
Giọng nói dịu dàng từ mái hiên truyền tới, tiểu nha hoàn hiếu kỳ nhìn xung quanh, chỉ kịp nhìn thoáng qua một góc áo lụa vàng đen liền bị ma ma ở bên cạnh túm đầu xuống.
Chu Vân Thù nhìn Cơ Sinh ở trên bậc thềm dung mạo đẹp như tranh vẽ, có vẻ đẹp quyến rũ nhất Đại Chu, cho dù đã cách 20 năm rồi nhưng nàng vẫn không kìm được sự kinh ngạc ở trong lòng.
À, đúng rồi, Cơ Sinh ghét nhất là người khác bàn tán về tướng mạo của hắn.
Nghe nói 10 năm trước từng có một nam tử cầm ly rượu ba hoa khoác lác ở tửu lâu nói vẻ đẹp của Cơ Sinh không thua kém gì Cửu Thiên Huyền Nữ, hơn cả Điêu Thuyền, Tây Thi, vì thế mà bị hắn chém cho một phát mất lưỡi, chẻ đôi miệng, chặt đứt hai tay và đuổi ra khỏi tửu lâu.
Cộng thêm vì hắn công chính nghiêm minh nên phụ trách quản lý Hắc Ngục Ty chịu trách nhiệm bí mật hành hình, giết người tịch thu tài sản vô số, nên có một cái tên là Diêm Vương máu lạnh.
Chu Vân Thù thầm nghĩ, lúc đối mặt với đôi mắt lạnh lùng sâu thẳm, nàng vô thức di chuyển ánh mắt, sợ bị hắn nhìn thấy sự bất thường của bản thân lúc này.
Đúng vậy, Chu Vân Thù ở trước mắt này đã không còn là Chu Vân Thù trước đây nữa, mà là Chu Vân Thù ở kiếp trước khó sinh mà chết, đầu thai tới thời hiện đại, 20 năm sau vì một tai nạn xe cộ lại trọng sinh trở về vương triều Đại Chu.
Nghĩ tới thời gian mình trọng sinh lúc này, Chu Vân Thù ngước ánh mắt kiên định lên nhìn Cơ Sinh ở trên bục, nghiêm túc nói: “Thần thiếp nghiêm túc.”
“Thần thiếp tự xin hòa ly!”
Hôm nay nàng nhất định phải rời khỏi Vương phủ.
Nhà nương của Chu Vân Thù là Trấn Bắc Vương phủ nổi tiếng trong triều Đại Chu, nếu không thì khi đó nàng cũng sẽ không gả cho Ngụy Vương Cơ Sinh.
Nhưng chiều ngày hôm qua U Châu biên giới phía Bắc truyền tới tin cấp báo nói là trong Trấn Bắc Vương thông đồng với kẻ địch bên ngoài, bán quốc cầu vinh, câu kết với Đông Đột Quyết nổi loạn, khiến cho Bích Ngọc quan ở U Châu rơi vào tay giặc.
Sau khi đại quân của Đông Đột Quyết và Thiết Lặc kéo xuống phía Nam, đốt phá cướp bóc, phóng hỏa giết hại dân trong thành, dẫn đến sĩ binh ở biên giới phía Bắc thương vong nghiêm trọng, bách tính không có chốn dung thân.
Dưới tình hình như thế này, Tát Xuyên, thống đốc U Châu linh động xử lý các vấn đề trong trường hợp khẩn cấp, tiền trảm hậu tấu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.