[Chạy Nạn-Làm Giàu] Vương Phi Bị Lưu Đày Sau Khi Mang Thai, Vương Gia Nổi Nóng
Chương 49: Làm Hộ Tịch, Mua Mua Mua 2
Tử Hư Ô Hữu Quân
03/09/2024
Chu Vân Thù biết người môi giới này vẫn đang đánh giá mình, nên không vội vàng đồng ý ngay, ngược lại nhìn người môi giới với vẻ mặt đau đớn: "Không thể rẻ hơn chút nữa sao?"
Người môi giới nghe xong nhíu mày, liếc nhìn Chu Vân Thù nói: "Giá niêm yết, biết giá niêm yết là gì không!"
"Ta chuẩn bị những thứ này cho ngươi đều phải chịu rủi ro, hơn nữa còn có cho ngươi trong vòng một canh giờ, ở Đồng Thành còn ai làm được như ta!"
"Ngươi có muốn không, không muốn thì..."
Chu Vân Thù kéo tay áo người môi giới đang định bỏ đi, nói: "Ta muốn!"
"Nhưng ta sẽ đưa ngươi ba mươi lượng trước, làm xong ta sẽ đưa ngươi bốn mươi lượng còn lại." Lúc này biểu cảm của Chu Vân Thù vừa đau xót vừa thận trọng, nhưng cũng vì thế mà không để lại ấn tượng gì nhiều cho người môi giới.
Dù sao thì những người đến nhờ hắn ta làm việc, mười người thì hết tám chín người đều có biểu cảm đau xót như Chu Vân Thù.
Người môi giới gật đầu qua loa, lấy bạc từ tay Chu Vân Thù rồi đưa cho nàng một mảnh giấy.
Chu Vân Thù viết tên đã thay đổi lên mảnh giấy, Chu Vân Thù thành Chu Vân Thư, nữ nhi là Chu Nam Hi.
Lý Giai Lan và Phương Huệ Văn chỉ giữ lại họ, bọn trẻ thì đổi thẳng tên thành Chu Lễ, Chu Nghĩa và Chu Nhược.
Không chỉ có họ, Chu Vân Thù còn viết cả tên của tổ mẫu và Ngô Quế lên hộ tịch, phòng khi có thể gặp họ ở Đồng Thành, phải chuẩn bị trước để phòng khi cần.
Làm xong Chu Vân Thù không đợi ở phường trung gian, nàng còn nhiều việc phải làm, nhân lúc Xuân Tước không có mặt, nàng phải nhanh chóng đi tích trữ lương thực.
Chu Vân Thù mang khuôn mặt vàng như sáp với đôi mắt xếch lại đi mua một chiếc xe la phổ biến nhất trên thị trường, chiếc xe la này chỉ có một cái lều đơn giản.
Chu Vân Thù dùng chiếc xe la này mua một nghìn cân bột mì trắng, năm trăm cân gạo, sáu trăm cân bột ngô, năm trăm cân khoai lang, năm trăm cân khoai tây, một trăm cân bột khoai lang, một trăm cân táo đỏ và một trăm cân kê, năm mươi cân bột nếp từ năm tiệm lương thực ở Đồng Thành.
May mà mua từ năm tiệm lương thực, nếu không người ta còn tưởng Chu Vân Thù đến nhập hàng.
Lúc này Chu Vân Thù cũng vô cùng may mắn vì thời đại này không có máy giám sát, nếu không nàng chắc chắn sẽ thu hút sự chú ý của những kẻ có ý đồ xấu.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Người môi giới nghe xong nhíu mày, liếc nhìn Chu Vân Thù nói: "Giá niêm yết, biết giá niêm yết là gì không!"
"Ta chuẩn bị những thứ này cho ngươi đều phải chịu rủi ro, hơn nữa còn có cho ngươi trong vòng một canh giờ, ở Đồng Thành còn ai làm được như ta!"
"Ngươi có muốn không, không muốn thì..."
Chu Vân Thù kéo tay áo người môi giới đang định bỏ đi, nói: "Ta muốn!"
"Nhưng ta sẽ đưa ngươi ba mươi lượng trước, làm xong ta sẽ đưa ngươi bốn mươi lượng còn lại." Lúc này biểu cảm của Chu Vân Thù vừa đau xót vừa thận trọng, nhưng cũng vì thế mà không để lại ấn tượng gì nhiều cho người môi giới.
Dù sao thì những người đến nhờ hắn ta làm việc, mười người thì hết tám chín người đều có biểu cảm đau xót như Chu Vân Thù.
Người môi giới gật đầu qua loa, lấy bạc từ tay Chu Vân Thù rồi đưa cho nàng một mảnh giấy.
Chu Vân Thù viết tên đã thay đổi lên mảnh giấy, Chu Vân Thù thành Chu Vân Thư, nữ nhi là Chu Nam Hi.
Lý Giai Lan và Phương Huệ Văn chỉ giữ lại họ, bọn trẻ thì đổi thẳng tên thành Chu Lễ, Chu Nghĩa và Chu Nhược.
Không chỉ có họ, Chu Vân Thù còn viết cả tên của tổ mẫu và Ngô Quế lên hộ tịch, phòng khi có thể gặp họ ở Đồng Thành, phải chuẩn bị trước để phòng khi cần.
Làm xong Chu Vân Thù không đợi ở phường trung gian, nàng còn nhiều việc phải làm, nhân lúc Xuân Tước không có mặt, nàng phải nhanh chóng đi tích trữ lương thực.
Chu Vân Thù mang khuôn mặt vàng như sáp với đôi mắt xếch lại đi mua một chiếc xe la phổ biến nhất trên thị trường, chiếc xe la này chỉ có một cái lều đơn giản.
Chu Vân Thù dùng chiếc xe la này mua một nghìn cân bột mì trắng, năm trăm cân gạo, sáu trăm cân bột ngô, năm trăm cân khoai lang, năm trăm cân khoai tây, một trăm cân bột khoai lang, một trăm cân táo đỏ và một trăm cân kê, năm mươi cân bột nếp từ năm tiệm lương thực ở Đồng Thành.
May mà mua từ năm tiệm lương thực, nếu không người ta còn tưởng Chu Vân Thù đến nhập hàng.
Lúc này Chu Vân Thù cũng vô cùng may mắn vì thời đại này không có máy giám sát, nếu không nàng chắc chắn sẽ thu hút sự chú ý của những kẻ có ý đồ xấu.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.