Chương 482: Lần tăng giá thứ hai
Hứa Đệ
25/02/2021
Cùng lúc đó, trong một công ty chi nhánh của nhà họ Hoắc, Hoắc Lập Quần
đang tát thẳng vào mặt cấp dưới và giận dữ chửi rủa: "Làm ăn kiểu gì
vậy, bây giờ mới đến nói cho tôi biết!"
Người bị đánh là giám đốc bộ phận quan hệ công chúng của công ty chi nhánh, tuy cũng mang họ Hoắc nhưng hoàn toàn không thể so sánh với cốt cán của gia tộc như Hoắc Lập Quần.
Người này thậm chí không dám che mặt, chỉ biết cúi đầu giải thích: "Vốn dĩ chúng tôi cho rằng có thể tiếp tục cung cấp nguyên liệu thông qua các công ty ở nước ngoài, vì vậy chúng tôi mới không để tâm đến vấn đề này. Chẳng ngờ rằng nguồn hàng ở nước ngoài đã bị Quốc Tế Đường Thị cắt đứt. Sếp cũng biết đấy, tầm ảnh hưởng của nhà họ Hoắc ở trong nước mạnh hơn Quốc Tế Đường Thị, nhưng ở nước ngoài thì hoàn toàn trái ngược. Quốc Tế Đường Thị đã hoạt động ở nước ngoài nhiều năm như vậy, với mạng lưới rộng lớn và hiểu biết về các quy tắc kỹ lưỡng hơn chúng ta. Những công ty nước ngoài đó thậm chí còn thích làm việc với bọn họ hơn, ngay cả khi chúng ta sẵn sàng hỗ trợ trả tiền phạt, họ cũng quyết không phá vỡ hợp đồng".
"Vậy nên các người mới chủ động để những người đó mua nguyên liệu thô từ Hi Vọng Mới với giá cao? Các người có biết làm thế là ngu xuẩn đến mức nào không! Chúng ta đã bao vây và đàn áp bọn họ trong mấy tháng qua, để bây giờ tất cả đều trở thành vô ích vì cách làm việc ngu xuẩn đó!”, Hoắc Lập Quần tức giận nói.
"Nhưng theo tôi được biết, lần này bọn họ chỉ bán được gần một trăm triệu tiền nguyên liệu thô. Sử dụng những nguyên liệu thô này, phe ta có thể sản xuất nhiều sản phẩm hơn, đủ để bù lại số tiền đó. Hơn nữa dòng tiền hiện tại của Hi Vọng Mới gần như đã bị cắt đứt. Nếu không có kinh phí bổ sung, họ sẽ vẫn ở trong tình trạng tuyệt vọng", giám đốc phòng quan hệ công chúng nói.
“Các người thì biết cái quái gì!”, Hoắc Lập Quần hung hăng trừng mắt nhìn người trước mặt rồi nói: “Bây giờ đối với Hi Vọng Mới, điều quan trọng nhất không phải là kiếm tiền, mà là duy trì tình trạng ổn định càng lâu càng tốt. Đừng quên là chúng ta cũng đang trợ cấp cho những nhà sản xuất đó, để hỗ trợ mức giá bán thấp của họ! Tuy không tốn kém bao nhiêu nhưng đó cũng là tiền. Nếu còn trì hoãn thêm một ngày, sẽ mất nhiều hơn được. Thậm chí Hi Vọng Mới còn có thể bán công ty cho người khác, chẳng hạn như bán cho Quốc Tế Đường Thị".
"Nhưng chúng tôi đã điều tra rồi. Cốt lõi công nghệ VR của họ đến từ công ty do Hoắc Giai Minh sáng lập. Mặc dù chúng tôi phát hiện ra rằng Hoắc Giai Minh và người đàn ông tên Lý Phong này đã trở thành bạn bè thông qua giáo sư Triệu Vĩnh An, nhưng chúng tôi tin khi gia tộc đối mặt với những rắc rối lớn, Hoắc Giai Minh sẽ không đi giúp người ngoài. Hơn nữa không phải sếp đã nói rồi sao, chúng ta sẽ sử dụng điều này để ra điều kiện với Quốc Tế Đường Thị. Nếu như họ muốn sử dụng công nghệ VR của chúng ta thì họ phải nhường ra một phần thị phần nhất định".
Công ty chi nhánh ở nước ngoài của Hoắc Giai Minh đã lọt vào mắt xanh của dòng chính nhà họ Hoắc.
Từ trước đến nay không ai để ý đến đứa cháu chỉ thích đàn piano, cờ vua, thư pháp và hội họa là Hoắc Giai Minh, nhưng lần này, công ty chi nhánh ở nước ngoài do Hoắc Giai Minh sáng lập lại đạt được thành quả lớn như vậy, thật sự khiến cho người khác không thể tưởng tượng nổi.
Hoắc Lập Quần hừ một tiếng rồi nói: "Công ty chi nhánh ở nước ngoài đó nằm trong tay của Hoắc Giai Minh đúng là lãng phí. Cậu ta hoàn toàn không biết cách sử dụng những tài nguyên này. Nếu không thì làm sao đến bây giờ chúng ta mới biết công ty của cậu ta đã sở hữu loại công nghệ hàng đầu như công nghệ VR vậy".
“Đúng vậy, nếu như để sếp và Hoắc Thanh Vân phụ trách thì nhất định nguồn tài nguyên đó sẽ phát huy vai trò lớn hơn”, giám đốc phòng quan hệ công chúng bắt đầu tâng bốc.
"Được rồi, bớt nịnh hót! Bây giờ tôi nói rõ với các người một lần cuối, mau mau đi tìm nhà cung cấp mới càng sớm càng tốt, và chuyện tương tự như thế này không bao giờ được phép xảy ra nữa. Nếu như có lần sau thì đừng trách tôi không nể mặt ai!”, Hoắc Lập Quần nói.
Giám đốc phòng quan hệ công chúng không dám phản bác, chỉ có thể đáp lại rồi lui ra ngoài, nhưng trong lòng lại cảm thấy khổ sở không thôi.
Tìm một nhà cung cấp mới? Nói làm như dễ lắm vậy!
Hoắc Khải đều đã ký hợp đồng ưu tiên trước với tất cả các nhà cung cấp quy mô lớn, nghĩa là không ai có thể mua nguyên liệu trong vòng hai tháng nếu không có sự đồng ý của anh, nếu muốn mua thì chỉ có thể mua từ Hi Vọng Mới.
Công ty Hi Vọng Mới trước đó dự trữ hơn một tỷ tiền nguyên liệu, nếu giá tăng 30% thì ít nhất cũng phải mất hai tỷ mới ăn tới được.
Hai tỷ sao... Vừa nghĩ đến đây, giám đốc phòng quan hệ công chúng liền cảm thấy đau đầu, thậm chí người này còn nghĩ, hay là đi từ chức sớm, nếu không mấy ngày nữa lại bị Hoắc Lập Quần đánh cho một trận.
Nhà họ Hoắc sắp xếp thứ bậc vô cùng nghiêm khắc, con cháu trong hàng thừa kế thứ hai rất có quyền thế trong công ty chi nhánh. Ngay cả khi không phải là chủ tịch của chi nhánh này, anh ta vẫn có thể nắm quyền điều động cao nhất sau khi anh ta đến.
Đây là lý do tại sao con cháu nhà họ Hoắc luôn muốn leo lên cao hơn, và cũng chính là nguồn động lực của họ.
Muốn đứng trên người khác thì phải bỏ ra một nỗ lực xứng đáng, còn không thì đừng mong nghĩ tới.
Những ngày sau đó, công ty Hi Vọng Mới vẫn tiếp tục sống trong một khoản thời gian khó khăn.
Nguyên liệu đã nhanh chóng được các nhà sản xuất hàng nhái đó chuyển thành sản phẩm để bán ra thị trường. Theo yêu cầu của nhà họ Hoắc, những kẻ làm hàng nhái cứ gióng trống khua chiêng, rải hàng khắp đất nước, đến nỗi không thể phân biệt được cái nào là thật, cái nào là giả.
Hoắc Khải không hề quan tâm đến chuyện này, ngay cả khi các đại lý của công ty bí mật mua những hàng hóa rẻ tiền hơn và bán chúng với giá thấp, anh cũng không quan tâm.
Dù sao nhà Hoắc cũng đang theo dõi và yêu cầu cực kỳ cao về chất lượng, nhà sản xuất hàng nhái dù muốn kiếm tiền cũng không dám giảm chất lượng. Vì chất lượng cũng gần giống như nhau, vậy thì quan tâm nhiều đến bọn họ làm cái gì chứ?
Nguyên liệu đã nhanh chóng được thị trường tiêu thụ hết, sau đó các nhà sản xuất hàng nhái lại tìm nhà cung cấp yêu cầu được mua lại nguyên liệu.
Những nhà cung cấp nguyên liệu bây giờ cũng vô cùng khó xử, một bên là các nhà sản xuất khác thúc giục nguyên liệu, một bên là hợp đồng ưu tiên với công ty Hi Vọng Mới, bên nào cũng không thể đắc tội được.
Điều quan trọng nhất là, ngay cả khi công ty Hi Vọng Mới không truy cứu trách nhiệm ngay bây giờ, thì họ cũng không thể cung cấp thêm nguyên liệu được nữa.
Do hợp đồng một tỷ bán nguyên liệu trước đó đã tiêu thụ hết lượng hàng tồn kho, xét về khả năng tiêu thụ của thị trường đối với các nguyên liệu này không cao nên họ không tiếp tục tích trữ quá nhiều nguyên liệu.
Bây giờ khi muốn tích trữ thì họ lại nhận ra rằng các nhà cung cấp ở nước ngoài đã bị chặn, trong khi chất lượng dây chuyền tinh chế trong nước của những nguyên liệu này không cao, nên sau khi mua về thì họ còn phải thực hiện thêm các công đoạn xử lý thứ cấp, điều này không chỉ làm tăng chi phí mà còn làm chậm năng suất tiêu thụ.
Nhà họ Hoắc đã thông báo với các nhà sản xuất rằng họ đang gấp rút liên hệ với các nhà cung cấp mới, muốn nhà sản xuất giảm bớt lượng bán ra.
Tuy nhiên, các nhà sản xuất này cuối cùng cũng đã nắm bắt được cơ hội kiếm được nhiều tiền, làm sao họ có thể dễ dàng bỏ qua được.
Khi đứng trước quyền lợi thì tuyệt đối không ai muốn trở thành một đứa trẻ nghe lời cả.
Tên tuổi của nhà họ Hoắc có thể khiến các công ty có khối tài sản bạc tỷ, hàng chục tỷ, hàng trăm tỷ phải khiếp sợ.
Nhưng đối với những nhà sản xuất nhỏ này, những người chỉ nhắm mục tiêu vào khoảng hàng chục triệu, thì nhà họ Hoắc không phải là một vấn đề lớn.
Nếu như nhà họ Hoắc thật sự muốn gây sự với bọn họ, thì bọn họ cũng rất sẵn sàng đóng cửa. Dù sao mấy công ty nhỏ cũng không quan tâm nhiều đến cái gọi là hiệu ứng thương hiệu, có đóng cửa thì cũng có thể mở cửa trở lại ở bất kỳ đâu.
Uy nghiêm của nhà họ Hoắc chẳng là gì trước mặt những người làm ăn nhỏ này.
Sau đó thì công ty Hi Vọng Mới lại nhận được khoản thanh toán thứ hai.
Theo yêu cầu của Hoắc Khải, giá bán nguyên liệu lần này đã tăng thêm 30%. Tính ra, giá nguyên liệu đầu vào đã được nâng lên 60%, lợi nhuận mà các nhà sản xuất này thu được gần như đã bị công ty Hi Vọng Mới vắt kiệt.
Điều này khiến các nhà sản xuất rất không hài lòng, nhưng cũng không còn cách nào khác.
Có lẽ vì sự bao vây và chèn ép công ty Hi Vọng Mới của các nhà sản xuất hàng nhái trong khoảng thời gian qua, nên thương hiệu sản phẩm của công ty Hi Vọng Mới đã nở rộ trên cả nước, đại lý phân phối có mặt ở khắp nơi khiến ai cũng biết đến sản phẩm giảm cân của công ty này.
Ai đã từng dùng rồi đều giới thiệu cho người khác, còn người chưa dùng bao giờ thì nghĩ sản phẩm này có vẻ cũng không đắt, mua một ít dùng thử cũng không sao.
Nhìn toàn cuộc, có thể thấy rằng thị phần của công ty Hi Vọng Mới đã được mở rộng ra ít nhất là gấp ba lần.
Nếu chỉ dựa vào thực lực của công ty Hi Vọng Mới mà muốn tự mình nới rộng thị phần thì ít nhất cũng phải mất từ hai đến ba năm mới có thể thành công được như thế.
Chỉ trong vài tháng muốn hoàn thành được mục tiêu này thì cần phải tốn rất nhiều sức người và sức của.
Khi thị trường mở rộng và có quá nhiều người mua sẽ dẫn đến tình trạng lãi ít nhưng tiêu thụ quá nhanh. Các nhà sản xuất nhìn thấy nhiều khách hàng xếp hàng mua hàng của mình, nhưng lại rất muốn họ đừng mua nữa.
Trơ mắt nhìn lợi nhuận bị vắt kiệt, bọn họ cũng chỉ có thể vừa nguyền rủa công ty Hi Vọng Mới nham hiểm, vừa nguyền rủa nhà họ Hoắc vô dụng.
Đã biết là phải đối phó với công ty Hi Vọng Mới, vậy tại sao không biết tích trữ nguyên liệu sớm hơn chứ!
Nhưng chuyện này cũng không thể hoàn toàn trách nhà họ Hoắc.
Họ chỉ nghĩ về việc bắt đầu chèn ép công ty Hi Vọng Mới từ các sản phẩm cạnh tranh, nào đâu có thể nghĩ đến chuyện công ty Hi Vọng Mới lại bắt chẹt họ trong vấn đề nguyên liệu thô chứ. Chẳng phải ngay cả những nhà sản xuất kia cũng chưa từng nghĩ ra chuyện đó hay sao?
Đúng là chó chê mèo lắm lông.
Cũng có một số nhà sản xuất thông minh, để đề phòng việc bị tăng giá vào lần mua tiếp theo nên họ muốn mua thêm nhiều nguyên liệu thô, nhưng đã bị từ chối.
Hoắc Khải đã thu thập thông tin của những người này và nắm được mạng lưới hoạt động rõ ràng của tất cả các cửa hàng tiêu thụ hàng nhái.
Người bị đánh là giám đốc bộ phận quan hệ công chúng của công ty chi nhánh, tuy cũng mang họ Hoắc nhưng hoàn toàn không thể so sánh với cốt cán của gia tộc như Hoắc Lập Quần.
Người này thậm chí không dám che mặt, chỉ biết cúi đầu giải thích: "Vốn dĩ chúng tôi cho rằng có thể tiếp tục cung cấp nguyên liệu thông qua các công ty ở nước ngoài, vì vậy chúng tôi mới không để tâm đến vấn đề này. Chẳng ngờ rằng nguồn hàng ở nước ngoài đã bị Quốc Tế Đường Thị cắt đứt. Sếp cũng biết đấy, tầm ảnh hưởng của nhà họ Hoắc ở trong nước mạnh hơn Quốc Tế Đường Thị, nhưng ở nước ngoài thì hoàn toàn trái ngược. Quốc Tế Đường Thị đã hoạt động ở nước ngoài nhiều năm như vậy, với mạng lưới rộng lớn và hiểu biết về các quy tắc kỹ lưỡng hơn chúng ta. Những công ty nước ngoài đó thậm chí còn thích làm việc với bọn họ hơn, ngay cả khi chúng ta sẵn sàng hỗ trợ trả tiền phạt, họ cũng quyết không phá vỡ hợp đồng".
"Vậy nên các người mới chủ động để những người đó mua nguyên liệu thô từ Hi Vọng Mới với giá cao? Các người có biết làm thế là ngu xuẩn đến mức nào không! Chúng ta đã bao vây và đàn áp bọn họ trong mấy tháng qua, để bây giờ tất cả đều trở thành vô ích vì cách làm việc ngu xuẩn đó!”, Hoắc Lập Quần tức giận nói.
"Nhưng theo tôi được biết, lần này bọn họ chỉ bán được gần một trăm triệu tiền nguyên liệu thô. Sử dụng những nguyên liệu thô này, phe ta có thể sản xuất nhiều sản phẩm hơn, đủ để bù lại số tiền đó. Hơn nữa dòng tiền hiện tại của Hi Vọng Mới gần như đã bị cắt đứt. Nếu không có kinh phí bổ sung, họ sẽ vẫn ở trong tình trạng tuyệt vọng", giám đốc phòng quan hệ công chúng nói.
“Các người thì biết cái quái gì!”, Hoắc Lập Quần hung hăng trừng mắt nhìn người trước mặt rồi nói: “Bây giờ đối với Hi Vọng Mới, điều quan trọng nhất không phải là kiếm tiền, mà là duy trì tình trạng ổn định càng lâu càng tốt. Đừng quên là chúng ta cũng đang trợ cấp cho những nhà sản xuất đó, để hỗ trợ mức giá bán thấp của họ! Tuy không tốn kém bao nhiêu nhưng đó cũng là tiền. Nếu còn trì hoãn thêm một ngày, sẽ mất nhiều hơn được. Thậm chí Hi Vọng Mới còn có thể bán công ty cho người khác, chẳng hạn như bán cho Quốc Tế Đường Thị".
"Nhưng chúng tôi đã điều tra rồi. Cốt lõi công nghệ VR của họ đến từ công ty do Hoắc Giai Minh sáng lập. Mặc dù chúng tôi phát hiện ra rằng Hoắc Giai Minh và người đàn ông tên Lý Phong này đã trở thành bạn bè thông qua giáo sư Triệu Vĩnh An, nhưng chúng tôi tin khi gia tộc đối mặt với những rắc rối lớn, Hoắc Giai Minh sẽ không đi giúp người ngoài. Hơn nữa không phải sếp đã nói rồi sao, chúng ta sẽ sử dụng điều này để ra điều kiện với Quốc Tế Đường Thị. Nếu như họ muốn sử dụng công nghệ VR của chúng ta thì họ phải nhường ra một phần thị phần nhất định".
Công ty chi nhánh ở nước ngoài của Hoắc Giai Minh đã lọt vào mắt xanh của dòng chính nhà họ Hoắc.
Từ trước đến nay không ai để ý đến đứa cháu chỉ thích đàn piano, cờ vua, thư pháp và hội họa là Hoắc Giai Minh, nhưng lần này, công ty chi nhánh ở nước ngoài do Hoắc Giai Minh sáng lập lại đạt được thành quả lớn như vậy, thật sự khiến cho người khác không thể tưởng tượng nổi.
Hoắc Lập Quần hừ một tiếng rồi nói: "Công ty chi nhánh ở nước ngoài đó nằm trong tay của Hoắc Giai Minh đúng là lãng phí. Cậu ta hoàn toàn không biết cách sử dụng những tài nguyên này. Nếu không thì làm sao đến bây giờ chúng ta mới biết công ty của cậu ta đã sở hữu loại công nghệ hàng đầu như công nghệ VR vậy".
“Đúng vậy, nếu như để sếp và Hoắc Thanh Vân phụ trách thì nhất định nguồn tài nguyên đó sẽ phát huy vai trò lớn hơn”, giám đốc phòng quan hệ công chúng bắt đầu tâng bốc.
"Được rồi, bớt nịnh hót! Bây giờ tôi nói rõ với các người một lần cuối, mau mau đi tìm nhà cung cấp mới càng sớm càng tốt, và chuyện tương tự như thế này không bao giờ được phép xảy ra nữa. Nếu như có lần sau thì đừng trách tôi không nể mặt ai!”, Hoắc Lập Quần nói.
Giám đốc phòng quan hệ công chúng không dám phản bác, chỉ có thể đáp lại rồi lui ra ngoài, nhưng trong lòng lại cảm thấy khổ sở không thôi.
Tìm một nhà cung cấp mới? Nói làm như dễ lắm vậy!
Hoắc Khải đều đã ký hợp đồng ưu tiên trước với tất cả các nhà cung cấp quy mô lớn, nghĩa là không ai có thể mua nguyên liệu trong vòng hai tháng nếu không có sự đồng ý của anh, nếu muốn mua thì chỉ có thể mua từ Hi Vọng Mới.
Công ty Hi Vọng Mới trước đó dự trữ hơn một tỷ tiền nguyên liệu, nếu giá tăng 30% thì ít nhất cũng phải mất hai tỷ mới ăn tới được.
Hai tỷ sao... Vừa nghĩ đến đây, giám đốc phòng quan hệ công chúng liền cảm thấy đau đầu, thậm chí người này còn nghĩ, hay là đi từ chức sớm, nếu không mấy ngày nữa lại bị Hoắc Lập Quần đánh cho một trận.
Nhà họ Hoắc sắp xếp thứ bậc vô cùng nghiêm khắc, con cháu trong hàng thừa kế thứ hai rất có quyền thế trong công ty chi nhánh. Ngay cả khi không phải là chủ tịch của chi nhánh này, anh ta vẫn có thể nắm quyền điều động cao nhất sau khi anh ta đến.
Đây là lý do tại sao con cháu nhà họ Hoắc luôn muốn leo lên cao hơn, và cũng chính là nguồn động lực của họ.
Muốn đứng trên người khác thì phải bỏ ra một nỗ lực xứng đáng, còn không thì đừng mong nghĩ tới.
Những ngày sau đó, công ty Hi Vọng Mới vẫn tiếp tục sống trong một khoản thời gian khó khăn.
Nguyên liệu đã nhanh chóng được các nhà sản xuất hàng nhái đó chuyển thành sản phẩm để bán ra thị trường. Theo yêu cầu của nhà họ Hoắc, những kẻ làm hàng nhái cứ gióng trống khua chiêng, rải hàng khắp đất nước, đến nỗi không thể phân biệt được cái nào là thật, cái nào là giả.
Hoắc Khải không hề quan tâm đến chuyện này, ngay cả khi các đại lý của công ty bí mật mua những hàng hóa rẻ tiền hơn và bán chúng với giá thấp, anh cũng không quan tâm.
Dù sao nhà Hoắc cũng đang theo dõi và yêu cầu cực kỳ cao về chất lượng, nhà sản xuất hàng nhái dù muốn kiếm tiền cũng không dám giảm chất lượng. Vì chất lượng cũng gần giống như nhau, vậy thì quan tâm nhiều đến bọn họ làm cái gì chứ?
Nguyên liệu đã nhanh chóng được thị trường tiêu thụ hết, sau đó các nhà sản xuất hàng nhái lại tìm nhà cung cấp yêu cầu được mua lại nguyên liệu.
Những nhà cung cấp nguyên liệu bây giờ cũng vô cùng khó xử, một bên là các nhà sản xuất khác thúc giục nguyên liệu, một bên là hợp đồng ưu tiên với công ty Hi Vọng Mới, bên nào cũng không thể đắc tội được.
Điều quan trọng nhất là, ngay cả khi công ty Hi Vọng Mới không truy cứu trách nhiệm ngay bây giờ, thì họ cũng không thể cung cấp thêm nguyên liệu được nữa.
Do hợp đồng một tỷ bán nguyên liệu trước đó đã tiêu thụ hết lượng hàng tồn kho, xét về khả năng tiêu thụ của thị trường đối với các nguyên liệu này không cao nên họ không tiếp tục tích trữ quá nhiều nguyên liệu.
Bây giờ khi muốn tích trữ thì họ lại nhận ra rằng các nhà cung cấp ở nước ngoài đã bị chặn, trong khi chất lượng dây chuyền tinh chế trong nước của những nguyên liệu này không cao, nên sau khi mua về thì họ còn phải thực hiện thêm các công đoạn xử lý thứ cấp, điều này không chỉ làm tăng chi phí mà còn làm chậm năng suất tiêu thụ.
Nhà họ Hoắc đã thông báo với các nhà sản xuất rằng họ đang gấp rút liên hệ với các nhà cung cấp mới, muốn nhà sản xuất giảm bớt lượng bán ra.
Tuy nhiên, các nhà sản xuất này cuối cùng cũng đã nắm bắt được cơ hội kiếm được nhiều tiền, làm sao họ có thể dễ dàng bỏ qua được.
Khi đứng trước quyền lợi thì tuyệt đối không ai muốn trở thành một đứa trẻ nghe lời cả.
Tên tuổi của nhà họ Hoắc có thể khiến các công ty có khối tài sản bạc tỷ, hàng chục tỷ, hàng trăm tỷ phải khiếp sợ.
Nhưng đối với những nhà sản xuất nhỏ này, những người chỉ nhắm mục tiêu vào khoảng hàng chục triệu, thì nhà họ Hoắc không phải là một vấn đề lớn.
Nếu như nhà họ Hoắc thật sự muốn gây sự với bọn họ, thì bọn họ cũng rất sẵn sàng đóng cửa. Dù sao mấy công ty nhỏ cũng không quan tâm nhiều đến cái gọi là hiệu ứng thương hiệu, có đóng cửa thì cũng có thể mở cửa trở lại ở bất kỳ đâu.
Uy nghiêm của nhà họ Hoắc chẳng là gì trước mặt những người làm ăn nhỏ này.
Sau đó thì công ty Hi Vọng Mới lại nhận được khoản thanh toán thứ hai.
Theo yêu cầu của Hoắc Khải, giá bán nguyên liệu lần này đã tăng thêm 30%. Tính ra, giá nguyên liệu đầu vào đã được nâng lên 60%, lợi nhuận mà các nhà sản xuất này thu được gần như đã bị công ty Hi Vọng Mới vắt kiệt.
Điều này khiến các nhà sản xuất rất không hài lòng, nhưng cũng không còn cách nào khác.
Có lẽ vì sự bao vây và chèn ép công ty Hi Vọng Mới của các nhà sản xuất hàng nhái trong khoảng thời gian qua, nên thương hiệu sản phẩm của công ty Hi Vọng Mới đã nở rộ trên cả nước, đại lý phân phối có mặt ở khắp nơi khiến ai cũng biết đến sản phẩm giảm cân của công ty này.
Ai đã từng dùng rồi đều giới thiệu cho người khác, còn người chưa dùng bao giờ thì nghĩ sản phẩm này có vẻ cũng không đắt, mua một ít dùng thử cũng không sao.
Nhìn toàn cuộc, có thể thấy rằng thị phần của công ty Hi Vọng Mới đã được mở rộng ra ít nhất là gấp ba lần.
Nếu chỉ dựa vào thực lực của công ty Hi Vọng Mới mà muốn tự mình nới rộng thị phần thì ít nhất cũng phải mất từ hai đến ba năm mới có thể thành công được như thế.
Chỉ trong vài tháng muốn hoàn thành được mục tiêu này thì cần phải tốn rất nhiều sức người và sức của.
Khi thị trường mở rộng và có quá nhiều người mua sẽ dẫn đến tình trạng lãi ít nhưng tiêu thụ quá nhanh. Các nhà sản xuất nhìn thấy nhiều khách hàng xếp hàng mua hàng của mình, nhưng lại rất muốn họ đừng mua nữa.
Trơ mắt nhìn lợi nhuận bị vắt kiệt, bọn họ cũng chỉ có thể vừa nguyền rủa công ty Hi Vọng Mới nham hiểm, vừa nguyền rủa nhà họ Hoắc vô dụng.
Đã biết là phải đối phó với công ty Hi Vọng Mới, vậy tại sao không biết tích trữ nguyên liệu sớm hơn chứ!
Nhưng chuyện này cũng không thể hoàn toàn trách nhà họ Hoắc.
Họ chỉ nghĩ về việc bắt đầu chèn ép công ty Hi Vọng Mới từ các sản phẩm cạnh tranh, nào đâu có thể nghĩ đến chuyện công ty Hi Vọng Mới lại bắt chẹt họ trong vấn đề nguyên liệu thô chứ. Chẳng phải ngay cả những nhà sản xuất kia cũng chưa từng nghĩ ra chuyện đó hay sao?
Đúng là chó chê mèo lắm lông.
Cũng có một số nhà sản xuất thông minh, để đề phòng việc bị tăng giá vào lần mua tiếp theo nên họ muốn mua thêm nhiều nguyên liệu thô, nhưng đã bị từ chối.
Hoắc Khải đã thu thập thông tin của những người này và nắm được mạng lưới hoạt động rõ ràng của tất cả các cửa hàng tiêu thụ hàng nhái.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.