Chương 562: Một trăm tỷ
Hứa Đệ
12/03/2021
Vẫn còn có rất nhiều người sống ích kỷ, chỉ biết nghĩ đến lợi ích cá
nhân, không thành tâm nỗ lực phát triển công ty trở thành doanh nghiệp
hàng đầu thế giới.
Tuy nhiên, nếu họ có ý tưởng như vậy thì cũng không có nghĩa là họ sai, cũng không thể nói rằng họ là những người dễ bị chiêu dụ hay phản bội.
Tại sao mọi người lại đến đây làm việc? Chẳng phải là để kiếm tiền hay sao?
Bây giờ có cơ hội kiếm tiền, tại sao lại không nắm lấy chứ.
Từ góc độ này mà nói thì họ không hề sai.
Chỉ có điều những người có ý tưởng như vậy thì sau này sẽ có nguy cơ cao trở thành những gián điệp bị các thế lực bên ngoài cài cắm vào đây.
Hoắc Khải đã viết ra tất cả các ứng viên có nguy cơ cao trong tương lai mà anh nghĩ tới, kể từ giờ phút này, số phận của những người đó sẽ không còn được kết nối với Hi Vọng Mới. Tương lai của họ trong công ty này đã kết thúc.
Hoắc Khải sẽ không đuổi họ đi ngay lập tức, nhưng đến khi thế lực ngầm được giải quyết xong thì sẽ không ai trong số những người đó được ở lại.
Người cuối cùng mà anh gặp hôm nay là Giản Tư Tư.
Vừa bước vào văn phòng, Giản Tư Tư đã nóng lòng hỏi: "Ông chủ, anh thật sự muốn bán công ty sao?"
Cô ấy đã hỏi câu hỏi tương tự một lần vào ngày hôm qua, nhưng Hoắc Khải đã không đưa ra câu trả lời chính xác cho cô ấy.
Hôm qua đã không cho biết câu trả lời, nên tất nhiên hôm nay cũng sẽ như vậy, anh chỉ cười nói: "Cô đừng căng thẳng, chẳng phải tôi đang hỏi ý kiến của mọi người sao? Sao vậy, cô cũng cho rằng tôi sẽ bán công ty đi à?"
"Nếu là bình thường, tôi chắc chắn không nghĩ rằng anh sẽ bán công ty. Anh có năng lực và tham vọng, nếu không thì định giá cổ phiếu của chúng ta đã không cao như vậy. Nhưng hôm nay tôi đã nhận được một email. Người trong email nói với tôi rằng họ là người sẽ có được Hi Vọng Mới. Họ muốn tuyển tôi làm tổng giám đốc công ty, họ nói rằng chắc chắn công ty sẽ bị thâu tóm, nếu tôi đồng ý ngay thì họ có thể cho tôi mức lương hàng năm trên mười triệu, công với một số cổ phần lớn. Và để làm cho tôi tin tưởng, bây giờ họ có thể ứng trước cho tôi lương trong hai năm".
Chính email tuyển dụng đặc biệt này đã khiến cho Giản Tư Tư hoảng sợ, cô ấy cảm thấy Hoắc Khải hẳn là đang rất muốn bán công ty đi. Nếu không thì tại sao cô ấy lại bị chiêu dụ, hơn nữa còn được hứa hẹn về việc sở hữu cổ phần.
Cho dù hôm nay Hoắc Khải không gọi cô ấy, thì Giản Tư Tư cũng sẽ chủ động đến tìm anh.
Hoắc Khải không ngạc nhiên về việc Giản Tư Tư bị chiêu dụ, bởi vì chính anh đã bảo người ta làm điều đó.
Có vẻ như thế lực ngầm đang rất khẩn trương, đã bắt đầu hành động sớm như vậy.
Thành thật mà nói, những điều kiện mà bọn chúng đưa ra cho Giản Tư Tư cũng không đặc biệt hấp dẫn.
Xét trên tiềm lực của công ty Hy Vọng Mới, trả lương cho vị trí tổng giám đốc mười triệu mỗi năm hoàn toàn không phải là một con số quá cao, nếu có tăng gấp ba, gấp bốn lần con số đó thì có khi còn chưa xứng đáng.
Lý do tại sao bọn chúng không đưa ra mức giá cao hơn là vì bọn chúng muốn thăm dò Giản Tư Tư trước.
Nếu Giản Tư Tư bị dao động dù chỉ là một chút, thì bọn chúng có thể giữ nguyên mức giá này, hoặc nâng lên thêm một chút để hạ gục cô ấy hoàn toàn. Dù gì thì bọn chúng cũng đang để mắt đến công ty, nên sẽ không khó để đoán ra Giản Tư Tư đang nghĩ gì.
Nhưng nếu như Giản Tư Tư từ chối một cách dứt khoát và không đồng ý tiếp tục thương lượng, thì bọn chúng đương nhiên sẽ tăng giá cho đến khi chiêu dụ cô ấy thành công.
Hoắc Khải nhìn Giản Tư Tư và hỏi: "Vậy cô đã trả lời như thế nào?"
"Đương nhiên là tôi bảo bọn họ biến đi rồi!", Giản Tư Tư bất giác đáp lời, sau đó mới phản ứng lại, khó chịu nói: "Điều tôi muốn nói không phải là chuyện này, mà là chuyện tại sao anh lại muốn bán công ty. Tuy rằng số tiền 10 tỷ nghe có vẻ nhiều, nhưng so với tiềm năng của công ty thì nó chẳng là cái gì cả. Nếu anh nghĩ rằng bây giờ công ty đang kiếm được ít tiền hơn trước, thì tôi cũng có thể làm thêm giờ cùng với những người khác và bắt đầu tiến hành một vài dự án hoặc hoạt động có lợi nhuận hơn..."
"Đừng vội vàng lo lắng, không phải tôi vừa mới nói sao, tôi chỉ đang nói chuyện phiếm vài câu, sao lại nghiêm túc như vậy chứ", Hoắc Khải nói.
Giản Tư Tư tức đến mức sắp khóc, ngay cả cổ phần cũng muốn giao ra rồi, vậy mà vẫn còn nói là chỉ đang nói chuyện phiếm. Anh đang muốn lừa ai vậy?
Bây giờ cả công ty đều biết rằng anh đang dò hỏi về vấn đề bán công ty, tất cả mọi người đều đang hoảng sợ và cảm thấy rằng có thể anh đã thật sự muốn bán công ty đi.
Một người nói thì còn có thể xem đó là tin giả, nhưng tất cả mọi người đều nói thì đó chính là sự thật rồi.
"Cô vẫn còn quá non nớt. Mặc dù bình thường làm mọi việc một cách bình tĩnh, nhưng khi gặp những trường hợp khẩn cấp thì cô liền cảm thấy bối rối. Cô cần phải cố gắng rèn luyện hơn nữa. Nhân tiện, gần đây Ninh Hạo Bân thường làm việc chung với cô phải không? Giờ cậu ta thế nào?”, Hoắc Khải hỏi.
“Bây giờ không phải là lúc để quan tâm đến anh ta!”, Giản Tư Tư tức giận nói: “Tôi chỉ muốn biết, ông chủ, anh đang nghĩ cái quái gì trong đầu vậy, rốt cuộc là anh có bán công ty hay là không? Hơn nữa những người đó xem chúng ta là những kẻ ngu ngốc chăng? Công ty của chúng ta chỉ có giá trị 10 tỷ à? Chỉ cần một lời từ ông chủ, dù cho có định giá công ty 100 tỷ thì tôi tin rằng vẫn có người chịu chi ra!"
“Vậy ý của cô là, nếu như có thể bán được với mức giá 100 tỷ thì cũng có thể cân nhắc đúng không?”, Hoắc Khải hỏi.
Giản Tư Tư sững sờ, sau đó ngay lập tức nói: "Tôi không có ý đó, tôi chỉ nói họ..."
Ý tứ của Giản Tư Tư rất đơn giản, chính là muốn nói những người đó không có mắt nhìn mới xem Hi Vọng Mới như một công ty bình thường để mà ép giá. Đây rõ ràng là một sự xúc phạm. Tuy nhiên, điều này không có nghĩa là cô ấy sẽ đồng ý bán công ty với giá 100 tỷ.
Tiền rất quan trọng đối với Giản Tư Tư, nhưng nó cũng không quan trọng đến mức cần phải bán công ty để thu về tiền mặt. Cô ấy hoàn toàn không vui vẻ gì với chuyện này.
Tuy nhiên, Giản Tư Tư còn chưa kịp nói gì thì Hoắc Khải đã xua tay nói: "Cô đi ra ngoài trước đi".
“Ông chủ, tôi...”
“Đi ra ngoài trước đi, sau này có thời gian lại nói chuyện sau”, Hoắc Khải tiếp tục xua tay, giọng điệu nghiêm túc hơn trước.
Giản Tư Tư thấy anh không muốn nói về chuyện đó nữa, nên cô ấy không thể làm gì khác hơn là vác vẻ mặt đưa đám đi ra ngoài.
Ngay sau khi rời khỏi văn phòng, cô ấy liền bị một vài người đồng nghiệp cấp trung và cấp cao vây quanh hỏi: "Sếp Giản, ông chủ đã nói gì? Có thật sự muốn bán công ty không?"
"Tôi hình như nghe được cô nói là cần 100 tỷ hả?"
Giản Tư Tư trừng mắt nhìn họ và nói: "Ai cho phép các người nghe trộm cuộc nói chuyện của sếp? Các người không biết như vậy là vi phạm quy chế làm việc à!"
"Chúng tôi không muốn nghe trộm. Nhưng chuyện này liên quan đến vận mệnh của mọi người trong công ty, ai mà chịu cho được chứ", có người bức xúc nói.
"Đúng đó, nếu như không phải do ông chủ muốn bán công ty đi thì chúng tôi cũng không lười biếng ở đây mà đã sớm ai làm việc nấy rồi".
Giản Tư Tư tức giận nói: "Đúng vậy, ông chủ đang định bán công ty với giá 100 tỷ, các người đã hài lòng chưa? Đi làm việc hết đi, nếu các người không có việc gì làm thì tôi sẽ cho nghỉ phép hết!"
Thấy Giản Tư Tư tức giận như vậy nên mọi người cũng không dám hỏi thêm, đành phải từ bỏ.
Nói thế nào đi chẳng nữa, Giản Tư Tư là phó tổng giám đốc của công ty, hơn nữa còn là bạn tâm giao của Ninh Thần và Hoắc Khải. Địa vị của cô ấy ở trong công ty vẫn rất cao, ngay cả khi có vài người khác cũng vào công ty cùng đợt với cô ấy. Ngay cả giám đốc chi nhánh lúc này cũng phải có mấy phần nể nang khi nói chuyện với cô ấy.
Ngay sau đó, một tin tức đã lan truyền khắp công ty.
Ông chủ không bán công ty với giá 10 tỷ, mà là 100 tỷ!
Khi tin tức được lan truyền, rất nhiều người đã bất ngờ và chết lặng.
100 tỷ?
Đây là một con số mà họ thậm chí còn không thể nghĩ tới, trong lịch sử các thương vụ thâu tóm trên thế giới, con số này chắc chắn nằm trong top đầu của bảng xếp hạng.
Có ai thật sự sẵn sàng chi nhiều tiền như vậy cho Hy Vọng Mới không?
Tuy nhiên khi mọi người nghĩ lại thì thấy khả năng này cũng không lớn lắm. Vì dù sao thì trước mắt công ty Hi Vọng Mới chỉ được định giá hơn ba mươi tỷ một chút, nên chỉ những nhà đầu tư mạo hiểm điên rồ lắm mới đi thu mua với niềm tin rằng mức định giá có thể lên tới hơn trăm tỷ đồng.
Tuy nhiên, những nhà đầu tư mạo hiểm vẫn luôn là như vậy, dù sao tiền mà họ dùng để đầu tư cũng không phải của bản thân họ, bất quá có thất bại thì cũng chỉ bị mắng cho một trận thôi, không mất đi miếng thịt nào. Nhưng nếu thành công, thì họ có thể khoe khoang cả đời.
Do đó, định giá của họ đối với công ty chỉ có thể được sử dụng như một tài liệu tham khảo, không đáng tin cậy.
Khi tin tức được lan truyền, mọi người trong công ty mỗi khi đang làm việc gì đó cũng đều sẽ luôn bất giác bàn luận đôi câu.
Mặc dù rất nhiều người lo lắng về nơi họ sẽ đi sau khi công ty bị người khác mua lại, nhưng không có nhiều người sẵn sàng chủ động rời khỏi Hy Vọng Mới trước, lý do là vì họ đã rút được một bài học từ tình huống khó khăn của công ty trước đó.
Chỉ một số ít người trong số họ đã bị chiêu dụ bởi các công ty môi giới việc làm, nhưng hầu hết những người khác đã chọn cách bám vào công việc hiện tại của mình.
Hiện tại đây chỉ là một tin tức chưa được xác nhận. Chưa nói đến việc ông chủ chưa bao giờ công khai thừa nhận rằng mình muốn bán công ty, nhưng nếu ông chủ thật sự thừa nhận điều đó thì sao chứ?
Chỉ cần một ngày công ty còn chưa bị thu mua, thì chắc chắn tình hình sẽ vẫn còn nhiều biến động bất ngờ.
Bên cạnh đó, tiềm năng của Hi Vọng Mới lớn đến mức dù có thâu tóm được thì chỉ những nhà quản lý cấp trung và cấp cao mới phải lo lắng. Những nhân viên bình thường về cơ bản sẽ không có nhiều ảnh hưởng.
Cho nên bọn họ không có việc gì phải buồn lo vô cớ, cứ tiếp tục làm việc mà mình nên làm là được rồi.
Tuy nhiên, nếu họ có ý tưởng như vậy thì cũng không có nghĩa là họ sai, cũng không thể nói rằng họ là những người dễ bị chiêu dụ hay phản bội.
Tại sao mọi người lại đến đây làm việc? Chẳng phải là để kiếm tiền hay sao?
Bây giờ có cơ hội kiếm tiền, tại sao lại không nắm lấy chứ.
Từ góc độ này mà nói thì họ không hề sai.
Chỉ có điều những người có ý tưởng như vậy thì sau này sẽ có nguy cơ cao trở thành những gián điệp bị các thế lực bên ngoài cài cắm vào đây.
Hoắc Khải đã viết ra tất cả các ứng viên có nguy cơ cao trong tương lai mà anh nghĩ tới, kể từ giờ phút này, số phận của những người đó sẽ không còn được kết nối với Hi Vọng Mới. Tương lai của họ trong công ty này đã kết thúc.
Hoắc Khải sẽ không đuổi họ đi ngay lập tức, nhưng đến khi thế lực ngầm được giải quyết xong thì sẽ không ai trong số những người đó được ở lại.
Người cuối cùng mà anh gặp hôm nay là Giản Tư Tư.
Vừa bước vào văn phòng, Giản Tư Tư đã nóng lòng hỏi: "Ông chủ, anh thật sự muốn bán công ty sao?"
Cô ấy đã hỏi câu hỏi tương tự một lần vào ngày hôm qua, nhưng Hoắc Khải đã không đưa ra câu trả lời chính xác cho cô ấy.
Hôm qua đã không cho biết câu trả lời, nên tất nhiên hôm nay cũng sẽ như vậy, anh chỉ cười nói: "Cô đừng căng thẳng, chẳng phải tôi đang hỏi ý kiến của mọi người sao? Sao vậy, cô cũng cho rằng tôi sẽ bán công ty đi à?"
"Nếu là bình thường, tôi chắc chắn không nghĩ rằng anh sẽ bán công ty. Anh có năng lực và tham vọng, nếu không thì định giá cổ phiếu của chúng ta đã không cao như vậy. Nhưng hôm nay tôi đã nhận được một email. Người trong email nói với tôi rằng họ là người sẽ có được Hi Vọng Mới. Họ muốn tuyển tôi làm tổng giám đốc công ty, họ nói rằng chắc chắn công ty sẽ bị thâu tóm, nếu tôi đồng ý ngay thì họ có thể cho tôi mức lương hàng năm trên mười triệu, công với một số cổ phần lớn. Và để làm cho tôi tin tưởng, bây giờ họ có thể ứng trước cho tôi lương trong hai năm".
Chính email tuyển dụng đặc biệt này đã khiến cho Giản Tư Tư hoảng sợ, cô ấy cảm thấy Hoắc Khải hẳn là đang rất muốn bán công ty đi. Nếu không thì tại sao cô ấy lại bị chiêu dụ, hơn nữa còn được hứa hẹn về việc sở hữu cổ phần.
Cho dù hôm nay Hoắc Khải không gọi cô ấy, thì Giản Tư Tư cũng sẽ chủ động đến tìm anh.
Hoắc Khải không ngạc nhiên về việc Giản Tư Tư bị chiêu dụ, bởi vì chính anh đã bảo người ta làm điều đó.
Có vẻ như thế lực ngầm đang rất khẩn trương, đã bắt đầu hành động sớm như vậy.
Thành thật mà nói, những điều kiện mà bọn chúng đưa ra cho Giản Tư Tư cũng không đặc biệt hấp dẫn.
Xét trên tiềm lực của công ty Hy Vọng Mới, trả lương cho vị trí tổng giám đốc mười triệu mỗi năm hoàn toàn không phải là một con số quá cao, nếu có tăng gấp ba, gấp bốn lần con số đó thì có khi còn chưa xứng đáng.
Lý do tại sao bọn chúng không đưa ra mức giá cao hơn là vì bọn chúng muốn thăm dò Giản Tư Tư trước.
Nếu Giản Tư Tư bị dao động dù chỉ là một chút, thì bọn chúng có thể giữ nguyên mức giá này, hoặc nâng lên thêm một chút để hạ gục cô ấy hoàn toàn. Dù gì thì bọn chúng cũng đang để mắt đến công ty, nên sẽ không khó để đoán ra Giản Tư Tư đang nghĩ gì.
Nhưng nếu như Giản Tư Tư từ chối một cách dứt khoát và không đồng ý tiếp tục thương lượng, thì bọn chúng đương nhiên sẽ tăng giá cho đến khi chiêu dụ cô ấy thành công.
Hoắc Khải nhìn Giản Tư Tư và hỏi: "Vậy cô đã trả lời như thế nào?"
"Đương nhiên là tôi bảo bọn họ biến đi rồi!", Giản Tư Tư bất giác đáp lời, sau đó mới phản ứng lại, khó chịu nói: "Điều tôi muốn nói không phải là chuyện này, mà là chuyện tại sao anh lại muốn bán công ty. Tuy rằng số tiền 10 tỷ nghe có vẻ nhiều, nhưng so với tiềm năng của công ty thì nó chẳng là cái gì cả. Nếu anh nghĩ rằng bây giờ công ty đang kiếm được ít tiền hơn trước, thì tôi cũng có thể làm thêm giờ cùng với những người khác và bắt đầu tiến hành một vài dự án hoặc hoạt động có lợi nhuận hơn..."
"Đừng vội vàng lo lắng, không phải tôi vừa mới nói sao, tôi chỉ đang nói chuyện phiếm vài câu, sao lại nghiêm túc như vậy chứ", Hoắc Khải nói.
Giản Tư Tư tức đến mức sắp khóc, ngay cả cổ phần cũng muốn giao ra rồi, vậy mà vẫn còn nói là chỉ đang nói chuyện phiếm. Anh đang muốn lừa ai vậy?
Bây giờ cả công ty đều biết rằng anh đang dò hỏi về vấn đề bán công ty, tất cả mọi người đều đang hoảng sợ và cảm thấy rằng có thể anh đã thật sự muốn bán công ty đi.
Một người nói thì còn có thể xem đó là tin giả, nhưng tất cả mọi người đều nói thì đó chính là sự thật rồi.
"Cô vẫn còn quá non nớt. Mặc dù bình thường làm mọi việc một cách bình tĩnh, nhưng khi gặp những trường hợp khẩn cấp thì cô liền cảm thấy bối rối. Cô cần phải cố gắng rèn luyện hơn nữa. Nhân tiện, gần đây Ninh Hạo Bân thường làm việc chung với cô phải không? Giờ cậu ta thế nào?”, Hoắc Khải hỏi.
“Bây giờ không phải là lúc để quan tâm đến anh ta!”, Giản Tư Tư tức giận nói: “Tôi chỉ muốn biết, ông chủ, anh đang nghĩ cái quái gì trong đầu vậy, rốt cuộc là anh có bán công ty hay là không? Hơn nữa những người đó xem chúng ta là những kẻ ngu ngốc chăng? Công ty của chúng ta chỉ có giá trị 10 tỷ à? Chỉ cần một lời từ ông chủ, dù cho có định giá công ty 100 tỷ thì tôi tin rằng vẫn có người chịu chi ra!"
“Vậy ý của cô là, nếu như có thể bán được với mức giá 100 tỷ thì cũng có thể cân nhắc đúng không?”, Hoắc Khải hỏi.
Giản Tư Tư sững sờ, sau đó ngay lập tức nói: "Tôi không có ý đó, tôi chỉ nói họ..."
Ý tứ của Giản Tư Tư rất đơn giản, chính là muốn nói những người đó không có mắt nhìn mới xem Hi Vọng Mới như một công ty bình thường để mà ép giá. Đây rõ ràng là một sự xúc phạm. Tuy nhiên, điều này không có nghĩa là cô ấy sẽ đồng ý bán công ty với giá 100 tỷ.
Tiền rất quan trọng đối với Giản Tư Tư, nhưng nó cũng không quan trọng đến mức cần phải bán công ty để thu về tiền mặt. Cô ấy hoàn toàn không vui vẻ gì với chuyện này.
Tuy nhiên, Giản Tư Tư còn chưa kịp nói gì thì Hoắc Khải đã xua tay nói: "Cô đi ra ngoài trước đi".
“Ông chủ, tôi...”
“Đi ra ngoài trước đi, sau này có thời gian lại nói chuyện sau”, Hoắc Khải tiếp tục xua tay, giọng điệu nghiêm túc hơn trước.
Giản Tư Tư thấy anh không muốn nói về chuyện đó nữa, nên cô ấy không thể làm gì khác hơn là vác vẻ mặt đưa đám đi ra ngoài.
Ngay sau khi rời khỏi văn phòng, cô ấy liền bị một vài người đồng nghiệp cấp trung và cấp cao vây quanh hỏi: "Sếp Giản, ông chủ đã nói gì? Có thật sự muốn bán công ty không?"
"Tôi hình như nghe được cô nói là cần 100 tỷ hả?"
Giản Tư Tư trừng mắt nhìn họ và nói: "Ai cho phép các người nghe trộm cuộc nói chuyện của sếp? Các người không biết như vậy là vi phạm quy chế làm việc à!"
"Chúng tôi không muốn nghe trộm. Nhưng chuyện này liên quan đến vận mệnh của mọi người trong công ty, ai mà chịu cho được chứ", có người bức xúc nói.
"Đúng đó, nếu như không phải do ông chủ muốn bán công ty đi thì chúng tôi cũng không lười biếng ở đây mà đã sớm ai làm việc nấy rồi".
Giản Tư Tư tức giận nói: "Đúng vậy, ông chủ đang định bán công ty với giá 100 tỷ, các người đã hài lòng chưa? Đi làm việc hết đi, nếu các người không có việc gì làm thì tôi sẽ cho nghỉ phép hết!"
Thấy Giản Tư Tư tức giận như vậy nên mọi người cũng không dám hỏi thêm, đành phải từ bỏ.
Nói thế nào đi chẳng nữa, Giản Tư Tư là phó tổng giám đốc của công ty, hơn nữa còn là bạn tâm giao của Ninh Thần và Hoắc Khải. Địa vị của cô ấy ở trong công ty vẫn rất cao, ngay cả khi có vài người khác cũng vào công ty cùng đợt với cô ấy. Ngay cả giám đốc chi nhánh lúc này cũng phải có mấy phần nể nang khi nói chuyện với cô ấy.
Ngay sau đó, một tin tức đã lan truyền khắp công ty.
Ông chủ không bán công ty với giá 10 tỷ, mà là 100 tỷ!
Khi tin tức được lan truyền, rất nhiều người đã bất ngờ và chết lặng.
100 tỷ?
Đây là một con số mà họ thậm chí còn không thể nghĩ tới, trong lịch sử các thương vụ thâu tóm trên thế giới, con số này chắc chắn nằm trong top đầu của bảng xếp hạng.
Có ai thật sự sẵn sàng chi nhiều tiền như vậy cho Hy Vọng Mới không?
Tuy nhiên khi mọi người nghĩ lại thì thấy khả năng này cũng không lớn lắm. Vì dù sao thì trước mắt công ty Hi Vọng Mới chỉ được định giá hơn ba mươi tỷ một chút, nên chỉ những nhà đầu tư mạo hiểm điên rồ lắm mới đi thu mua với niềm tin rằng mức định giá có thể lên tới hơn trăm tỷ đồng.
Tuy nhiên, những nhà đầu tư mạo hiểm vẫn luôn là như vậy, dù sao tiền mà họ dùng để đầu tư cũng không phải của bản thân họ, bất quá có thất bại thì cũng chỉ bị mắng cho một trận thôi, không mất đi miếng thịt nào. Nhưng nếu thành công, thì họ có thể khoe khoang cả đời.
Do đó, định giá của họ đối với công ty chỉ có thể được sử dụng như một tài liệu tham khảo, không đáng tin cậy.
Khi tin tức được lan truyền, mọi người trong công ty mỗi khi đang làm việc gì đó cũng đều sẽ luôn bất giác bàn luận đôi câu.
Mặc dù rất nhiều người lo lắng về nơi họ sẽ đi sau khi công ty bị người khác mua lại, nhưng không có nhiều người sẵn sàng chủ động rời khỏi Hy Vọng Mới trước, lý do là vì họ đã rút được một bài học từ tình huống khó khăn của công ty trước đó.
Chỉ một số ít người trong số họ đã bị chiêu dụ bởi các công ty môi giới việc làm, nhưng hầu hết những người khác đã chọn cách bám vào công việc hiện tại của mình.
Hiện tại đây chỉ là một tin tức chưa được xác nhận. Chưa nói đến việc ông chủ chưa bao giờ công khai thừa nhận rằng mình muốn bán công ty, nhưng nếu ông chủ thật sự thừa nhận điều đó thì sao chứ?
Chỉ cần một ngày công ty còn chưa bị thu mua, thì chắc chắn tình hình sẽ vẫn còn nhiều biến động bất ngờ.
Bên cạnh đó, tiềm năng của Hi Vọng Mới lớn đến mức dù có thâu tóm được thì chỉ những nhà quản lý cấp trung và cấp cao mới phải lo lắng. Những nhân viên bình thường về cơ bản sẽ không có nhiều ảnh hưởng.
Cho nên bọn họ không có việc gì phải buồn lo vô cớ, cứ tiếp tục làm việc mà mình nên làm là được rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.