Chết Tiệt! Bạn Thân Của Em Trai Yêu Tôi Sao?
Chương 8: Say đến mất trí
Cẩm Tú
27/08/2024
Bạn bè lâu ngày không gặp lại nên mọi người nói chuyện khá nhiều, chủ yếu là ôn lại chuyện cũ. Rượu cũng được rót từ vòng này đến vòng khác, Thẩm Tuyết Ninh không biết mình đã uống bao nhiêu ly nhưng rượu dưới chân bọn họ đã gần 20 chay rồi.
Diệt Vĩ Mặc không biết cô đi đâu chỉ có thể trở về nhà cô chờ. Trước kia vì thường xuyên đến nhà và Thẩm Tuyết Ninh cũng tin tưởng hai đứa em mà cho chúng biết mật khẩu. Dù sao cũng là diễn viên nổi tiếng, cứ đứng ở ngoài chờ chắc chắn sẽ bị chụp lại.
Diệt Vĩ Mặc nhìn vào điện thoại không biết có nên gọi cho cô hơn, nhìn đồng hồ cũng đã hơn 0 giờ rồi.
Chần chừ một lúc thì anh cũng bấm gọi.
Đầu dây bên kia bắt máy khá chậm, ngay lúc anh vừa định cúp máy thì giọng nói vang lên khiến cho Diệt Vĩ Mặc không khỏi chau mày là giọng nam?
" Alo? "_ Là Ngụy Tư Vũ bắt máy.
Anh khẽ liếc nhìn cô gái đang say bí tỉ nằm trên bàn, rõ là tửu rượu cũng khá tốt lại bị mọi người chuốc đến không biết trời trăng là gì rồi.
" Thẩm Tuyết Ninh đâu? "_ Diệt Vĩ Mặc khó chịu đến quên cả kính ngữ.
" Cậu là ai? Bây giờ cô ấy say rồi, không tiện nghe máy. "_ Ngụy Tư Vũ
" Cho tôi địa chỉ, tôi đến đón cô ấy. "_ Vĩ Mặc
" ... "
Ngụy Tư Vũ trầm ngâm vài giây rồi đọc địa chỉ cho Diệt Vĩ Mặc đến. Trên màn hình ghi là Tiểu Mặc, hình như là em trai mà trước kia Thẩm Tuyết Ninh có nhắc đến vài lần. Anh vừa về nước nên vẫn chưa tìm hiểu qua các diễn viên đang nổi, huống hồ trước khi đi du học anh cũng không quan tâm đến đám diễn viên kia... Nhưng cách nói chuyện có hơi kì lạ...
Không lâu sau thì Diệt Vĩ Mặc đến nơi. Bây giờ cũng đã khuya nhưng quán nhậu vẫn còn khá đông người. Anh vừa mở cửa xe lại thở hắc ra một hơi đóng lại, vẫn là phải che chắn kĩ càng mà. Anh không sợ lên hotsearch, anh chỉ sợ ảnh hưởng tới cô ấy.
Vào trong quán, Vĩ Mặc nhanh chóng nhìn thấy Thẩm Tuyết Ninh đang nằm trên bàn bên cạnh là hai người đàn ông khác, một tên là Hạ Thuần Lâm cũng say bí tỉ đang hát hò gì đó còn tên còn lại thì anh không biết.
Nhìn số chén trên bàn anh đoán là có rất nhiều người nhưng có vẻ họ đều đã về rồi thì phải.
" Chị Ninh... "
Diệt Vĩ Mặc đến gần gọi cô dậy.
" Cậu là tiểu Mặc sao? "_ Ngụy Tư Vũ
" ... Tôi đưa cô ấy về. "_ Diệt Vĩ Mặc không trả lời anh mà cầm túi xách cô đeo lên người mình rồi bế cô lên. Hành động vô cùng nhanh nhẹn, như thể không muốn cô ở đây thêm một giây phút nào.
" Này, làm sao tôi có thể tin tưởng cậu? "_ Ngụy Tư Vũ đứng dậy chặn cậu lại.
" ? "
Diệt Vĩ Mặc khó hiểu nhìn anh ta.
Ngụy Tư Vũ chính là không tin người trước mặt mình đây là người tốt vì có ai vào lúc 1 giờ đêm lại đeo khẩu trang, đội nón kết, từ đầu đến chân chỉ hở có cặp mắt ra không? Lúc nãy anh hỏi cũng không thèm trả lời, không muốn nghi ngờ cũng khó.
" Để tôi đưa cô ấy về, vốn tưởng em trai đến đón nên tôi mới ngồi chờ vậy mà cậu... "_ Ngụy Tư Vũ định ôm lấy cô ấy thì Vĩ Mặc lại né sang một bước.
" Tôi là Diệt Vĩ Mặc. "
Diệt Vĩ Mặc nhìn xung quanh đảm bảo không có ai nghe thấy mới lên tiếng nói dù sao xung quanh cũng có tiếng nhạc lớn lấn át. Như đó đã đủ uy tín chưa? Nếu cô gái trong tay cậu có xảy ra vấn đề gì thì có thể mang cậu lên hotsearch chỉ trích.
Diệt Vĩ Mặc không đợi Ngụy Tư Vũ nói thêm một lời liền rời đi.
" Người đó, ực, quen thế? "_ Hạ Thuần Lâm bám vào vai của Tư Vũ nhìn theo ánh mắt của anh.
Ánh mắt vì say mà lờ đờ của cậu lại cảm thấy người trước mắt này vô cùng quen, hình như đã gặp đâu đó rồi thì phải.
Ngụy Tư Vũ mím môi cảm thấy khó chịu trong lòng.
Diệt Vĩ Mặc đặt Thẩm Tuyết Ninh vào ghế lái phụ rồi mới vòng lại đi qua ghế tài xế của mình. Vào trong xe anh tháo hết nón, khẩu trang ra không thương tiếc mà quăng chúng ra ghế sau cùng túi xách của cô. Cũng may là người bên ngoài nhìn vào xe sẽ không thể thấy gì.
Nhìn Thẩm Tuyết Ninh đang đổi tư thế nằm cho thoải mái khiến cho trái tim Vĩ Mặc mềm nhũn ra. Hai má cô vì say mà ửng đỏ cả lên trông vô cùng dễ thương.
Diệt Vĩ Mặc chồm người đã định cài dây an toàn cho cô, tay anh vừa chạm vào dây thì Thẩm Tuyết Ninh mở mắt ra khiến cho cậu giật mình vì khoảng cách hai người quá gần nên chỉ cần một cử động nhỏ thôi cũng sẽ khiến cho môi cô chạm vào má anh.
" Chị... "
" A, là Vĩ Mặc này. "
Thẩm Tuyết Ninh cười tít mắt giơ hai tay ôm lấy cổ anh kéo sát lại gần mình khiến cho môi cô chạm vào má của anh.
Diệt Vĩ Mặc bị hành động của cô làm cô vô cùng bất ngờ, mặt đầu nóng bừng cả lên. Chết tiệt, đóng bao nhiêu cảnh hôn rồi, hôn kiểu gì cũng thử qua vậy mà một cái chạm nhẹ vào má bây giờ lại khiến cậu nóng hết cơ thể.
" Tiểu Mặc của chị đẹp trai quá đi. Ước gì sau này bạn trai của chị là em a ~ "
Diệt Vĩ Mặc không biết cô đi đâu chỉ có thể trở về nhà cô chờ. Trước kia vì thường xuyên đến nhà và Thẩm Tuyết Ninh cũng tin tưởng hai đứa em mà cho chúng biết mật khẩu. Dù sao cũng là diễn viên nổi tiếng, cứ đứng ở ngoài chờ chắc chắn sẽ bị chụp lại.
Diệt Vĩ Mặc nhìn vào điện thoại không biết có nên gọi cho cô hơn, nhìn đồng hồ cũng đã hơn 0 giờ rồi.
Chần chừ một lúc thì anh cũng bấm gọi.
Đầu dây bên kia bắt máy khá chậm, ngay lúc anh vừa định cúp máy thì giọng nói vang lên khiến cho Diệt Vĩ Mặc không khỏi chau mày là giọng nam?
" Alo? "_ Là Ngụy Tư Vũ bắt máy.
Anh khẽ liếc nhìn cô gái đang say bí tỉ nằm trên bàn, rõ là tửu rượu cũng khá tốt lại bị mọi người chuốc đến không biết trời trăng là gì rồi.
" Thẩm Tuyết Ninh đâu? "_ Diệt Vĩ Mặc khó chịu đến quên cả kính ngữ.
" Cậu là ai? Bây giờ cô ấy say rồi, không tiện nghe máy. "_ Ngụy Tư Vũ
" Cho tôi địa chỉ, tôi đến đón cô ấy. "_ Vĩ Mặc
" ... "
Ngụy Tư Vũ trầm ngâm vài giây rồi đọc địa chỉ cho Diệt Vĩ Mặc đến. Trên màn hình ghi là Tiểu Mặc, hình như là em trai mà trước kia Thẩm Tuyết Ninh có nhắc đến vài lần. Anh vừa về nước nên vẫn chưa tìm hiểu qua các diễn viên đang nổi, huống hồ trước khi đi du học anh cũng không quan tâm đến đám diễn viên kia... Nhưng cách nói chuyện có hơi kì lạ...
Không lâu sau thì Diệt Vĩ Mặc đến nơi. Bây giờ cũng đã khuya nhưng quán nhậu vẫn còn khá đông người. Anh vừa mở cửa xe lại thở hắc ra một hơi đóng lại, vẫn là phải che chắn kĩ càng mà. Anh không sợ lên hotsearch, anh chỉ sợ ảnh hưởng tới cô ấy.
Vào trong quán, Vĩ Mặc nhanh chóng nhìn thấy Thẩm Tuyết Ninh đang nằm trên bàn bên cạnh là hai người đàn ông khác, một tên là Hạ Thuần Lâm cũng say bí tỉ đang hát hò gì đó còn tên còn lại thì anh không biết.
Nhìn số chén trên bàn anh đoán là có rất nhiều người nhưng có vẻ họ đều đã về rồi thì phải.
" Chị Ninh... "
Diệt Vĩ Mặc đến gần gọi cô dậy.
" Cậu là tiểu Mặc sao? "_ Ngụy Tư Vũ
" ... Tôi đưa cô ấy về. "_ Diệt Vĩ Mặc không trả lời anh mà cầm túi xách cô đeo lên người mình rồi bế cô lên. Hành động vô cùng nhanh nhẹn, như thể không muốn cô ở đây thêm một giây phút nào.
" Này, làm sao tôi có thể tin tưởng cậu? "_ Ngụy Tư Vũ đứng dậy chặn cậu lại.
" ? "
Diệt Vĩ Mặc khó hiểu nhìn anh ta.
Ngụy Tư Vũ chính là không tin người trước mặt mình đây là người tốt vì có ai vào lúc 1 giờ đêm lại đeo khẩu trang, đội nón kết, từ đầu đến chân chỉ hở có cặp mắt ra không? Lúc nãy anh hỏi cũng không thèm trả lời, không muốn nghi ngờ cũng khó.
" Để tôi đưa cô ấy về, vốn tưởng em trai đến đón nên tôi mới ngồi chờ vậy mà cậu... "_ Ngụy Tư Vũ định ôm lấy cô ấy thì Vĩ Mặc lại né sang một bước.
" Tôi là Diệt Vĩ Mặc. "
Diệt Vĩ Mặc nhìn xung quanh đảm bảo không có ai nghe thấy mới lên tiếng nói dù sao xung quanh cũng có tiếng nhạc lớn lấn át. Như đó đã đủ uy tín chưa? Nếu cô gái trong tay cậu có xảy ra vấn đề gì thì có thể mang cậu lên hotsearch chỉ trích.
Diệt Vĩ Mặc không đợi Ngụy Tư Vũ nói thêm một lời liền rời đi.
" Người đó, ực, quen thế? "_ Hạ Thuần Lâm bám vào vai của Tư Vũ nhìn theo ánh mắt của anh.
Ánh mắt vì say mà lờ đờ của cậu lại cảm thấy người trước mắt này vô cùng quen, hình như đã gặp đâu đó rồi thì phải.
Ngụy Tư Vũ mím môi cảm thấy khó chịu trong lòng.
Diệt Vĩ Mặc đặt Thẩm Tuyết Ninh vào ghế lái phụ rồi mới vòng lại đi qua ghế tài xế của mình. Vào trong xe anh tháo hết nón, khẩu trang ra không thương tiếc mà quăng chúng ra ghế sau cùng túi xách của cô. Cũng may là người bên ngoài nhìn vào xe sẽ không thể thấy gì.
Nhìn Thẩm Tuyết Ninh đang đổi tư thế nằm cho thoải mái khiến cho trái tim Vĩ Mặc mềm nhũn ra. Hai má cô vì say mà ửng đỏ cả lên trông vô cùng dễ thương.
Diệt Vĩ Mặc chồm người đã định cài dây an toàn cho cô, tay anh vừa chạm vào dây thì Thẩm Tuyết Ninh mở mắt ra khiến cho cậu giật mình vì khoảng cách hai người quá gần nên chỉ cần một cử động nhỏ thôi cũng sẽ khiến cho môi cô chạm vào má anh.
" Chị... "
" A, là Vĩ Mặc này. "
Thẩm Tuyết Ninh cười tít mắt giơ hai tay ôm lấy cổ anh kéo sát lại gần mình khiến cho môi cô chạm vào má của anh.
Diệt Vĩ Mặc bị hành động của cô làm cô vô cùng bất ngờ, mặt đầu nóng bừng cả lên. Chết tiệt, đóng bao nhiêu cảnh hôn rồi, hôn kiểu gì cũng thử qua vậy mà một cái chạm nhẹ vào má bây giờ lại khiến cậu nóng hết cơ thể.
" Tiểu Mặc của chị đẹp trai quá đi. Ước gì sau này bạn trai của chị là em a ~ "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.