Chị À! Đời Này Dành Hết Cho Em

Chương 34: Bị Bắt Về.

Bỉ Ngạn Vong Xuyên

26/07/2019

Bảo bối! Vẫn chưa muốn dậy sao?

Lèm nhèm mở mắt khi chưa tỉnh hẳn, đập vào mắt tôi là gương mặt đang tỏ sáng như thiên thần của Thế Cẩn Tư hắn, cùng với cái ôm khá chặt kia của hắn làm tôi thật muốn động đậy cũng không được.

Mệt lắm sao?

Hắn hỏi, môi đã chạm đến trán tôi một cái, rồi rời đi với bộ dạng khá thích thú, Thế Cẩn Tư tại sao hắn lại nằm trên giường tôi thế này? Câu hỏi đó làm tôi ngơ ngác khi nó vừa lướt qua, nhưng khi nhớ lại chuyện tối qua, cứng người, tôi thật không dám nhìn đến hắn nữa! Thật xấu hổ chết đi được, vậy mà tôi với Cẩn Tư hắn đã làm chuyện đó.

Sao vậy? Muốn tiếp tục không?

Lần này môi hắn đã khẽ chạm vào tai tôi mà thỏ thẻ, làm tôi muốn đánh người ngay lập tức, hắn còn muốn nữa sao? cả người đau nhức vì hắn, đến dậy tôi còn không dậy nổi, vậy mà mới sáng vẫn còn hăng hái như vậy?Thế Cẩn Tư đúng là một tên ác ma mà! Lần đầu của tôi lại bị hắn hành hạ đến bán sống bán chết thế này.

Tiếp...tiếp tục cái khỉ khô gì? Hôm qua đã bảo một lần thôi còn gì? Cẩn Tư thật lì lợm

Bậm môi trong hờn dõi, tôi không nghĩ bản thân lại có thể nói ra những từ đáng xấu hổ đến vậy, khi nhận ra đã quá muộn, cũng không rút lại kịp, vì môi hắn đã kéo cao.

Ai bảo em ngon thế này! Thật khó để dừng

Đỏ mặt tôi vội ngồi bật dậy, cái con người này không biết liên sĩ là gì mà! Đến khi phát hiện ánh mắt không đúng của hắn, tôi mới đưa mắt nhìn xuống ngực.

Thế Cẩn Tư! đây là cái gì thế hả?

Tất nhiên là cảm xúc yêu thương của tôi muốn để lại trên người em rồi!

Ai mà không biết kia chứ! nhưng hắn sao lại để nhiều dấu hôn trên người tôi thế này, nhìn cứ như là bị bệnh truyền nhiễm vậy!.

Thấy ghét! như vậy làm sao mặc đồ đây hả?

Có sao? mặc kín hết là không thấy thôi! mà em yên tâm, những ngày có tôi ở đây! đảm bảo em sẽ gặp được người lạ đâu!

Theo lời nói miệng hắn đã chạm đến cổ tôi còn đưa lưỡi mà liếm lấy, làm tôi phải đứng hình vì hắn, cái tên ác ma này nói chuyện cũng chẳng đứng đắng gì cả.

Không nói chuyện với Cẩn Tư nữa!

Bước được nửa chân xuống giường thì tay đã bị bắt lấy, ngay lập tức lại bị hắn ấn xuống giường.

Cẩn...Tư lại định làm gì nữa?

Bảo bối! buổi sáng nên vận động một chút sẽ rất tốt cho cơ thể

Hắn cười nụ cười đầy ranh mãnh, giết tôi đi, một đêm bao nhiêu lần tôi còn không nhớ nổi vậy mà hắn nói chuyện đến một chút xấu hổ cũng không có.

Cẩn Tư đừng...đừng phá nữa!



Trong lúc tôi lo lắng nhất, hắn đã thu lại vẻ mặt lúc nãy, thay vào đó là nụ cười hết sức dịu dàng, còn thuận tay mà kéo luôn tôi ngồi dậy khi hắn đã tự ngồi dậy trước.

Dậy đi! Tôi đưa em đi gặp một người

Ai vậy?

Hắn cười trừ, tỏ ra vẻ bí mật, tuy có chút tò mò nhưng cũng không muốn thêm, nếu đã dẫn đi gặp thì không phải lát nữa sẽ gặp sao!.

Nửa tiếng sau.

Vậy mà khi tôi vừa mở cửa ra thì mẹ ơi! Đinh Khiết đã đứng trước cửa, cậu ta đến đây làm nữa kia chứ?.

Sao vậy bảo bối?

Tiếng Cẩn Tư vọng ra cũng cùng lúc hắn đã đi ra, chạm mặt, hai con người họ nhìn nhau, tôi thấy rõ Đinh Khiết có chút ngạc nhiên nhưng cũng nhanh hiểu rõ mọi chuyện.

Đã nhanh tìm đến rồi à!

Anh đến đây làm gì?

Tìm Di Y

Đinh Khiết vẫn thản nhiên như thế, trái lại Cẩn Tư đã đen mặt.

Gặp rồi, về đi! Đừng đến làm phiền người khác nữa!

Nếu tôi nói không thì sao?

Lại mùi thuốc súng, hai cái con người này mới sáng đã làm người khác đau đầu thế này rồi!

Đinh Khiết sao lại đến nữa rồi?

Tôi chỉ vừa chen vô để ngăn chiến tranh, ai ngờ Cẩn Tư đã nhìn đến.

Hắn đã đến đây?

Biết không giấu nên tôi cũng đành nhắm mắt gật đầu.

Thật ra thì Đinh Khiết đến tìm tôi còn trước Cẩn Tư nữa!

Cẩn Tư nghe xong lại im lặng, tôi không biết hắn có giận không? Mà tôi cũng có làm chuyện gì đâu!.

Di Y, em định để tôi đứng ở cửa thế này!



Lời như nhắc nhở, tôi cũng không thể mất lịch sự như vậy nên đã nhanh mời cậu ta vào nhà, vậy là chuyến đi đã hủy bỏ.

Phòng khách.

Cậu rõ cô ấy chạy trốn mình mà vẫn thích bám theo như vậy?

Anh thừa quản chuyện người khác làm gì? Di Y là bạn gái tôi, dù giữa chúng tôi có hiểu lầm thì cũng không đến lượt người ngoài như như phải nhiều chuyện

Bạn gái? Người mà cậu gọi là bạn gái đã sinh trước cậu chín năm, cậu không thấy cả hai không hề xứng, tuổi tác là thứ nữ nhân sợ nhất, cậu có nghĩ cho Di Y không?

Thái độ của Đinh Khiết đã thay đổi, thay vì sự thản nhiên tự giờ đã pha chút phẫn nộ, Thế Cẩn Tư không phải không nghĩ đến chuyện đó, dù biết là thế hắn luôn cho rằng bản thân mình yêu Di Y thì dù sau này có thế nào? Hắn vẫn dành cả trái tim cho người con gái mình thương là đủ, hắn đã từng nghe bảo bối nhà mình đề cập đến, mặc bản thân không để ý thì có sao đâu chứ!.

Tôi không quan tâm, Di Y cũng thế nên Di Y mới đồng ý đến bên tôi

Một lời quả quyết làm Đinh Khiết hắn phải trầm tư trong suy nghĩ, hắn biết ngay từ đầu đã thua tên nhóc này rồi! Thay vì chấp nhận buông bỏ, hắn lại cố thiết phục bản thân, đây chỉ là một sai lầm không đáng có và Di Y của hắn sẽ thông suốt mà quên đi, ai ngờ người từ trước đến giờ sai lại là hắn, sao một người nam nhân phải nói thành công như hắn lại phải chịu thua một tên nhóc miệng còn hôi sữa thế này chứ? Không cam lòng, đúng là không cam lòng.

Tần tiểu thư có ở nhà không?

Cắt ngang cuộc nói chuyện của họ là giọng của một nam nhân ở ngoài vọng vào, cả Thế Cẩn Tây lẫn Đinh Khiết đều phải đứng dậy mà hướng đến ngoài cửa đi đến.

Tay Thế Cẩn Tư hắn vừa mở cửa ra, người đối diện cùng những người đứng phía sau lại làm hắn không vui.

Thiếu gia! Lão gia mời người trở về

Cút

Nam nhân đã lên tiếng mà Thế Cẩn Tư chẳng quan tâm, buông một câu lãnh cảm rồi đóng mạnh cửa lại.

Xin thiếu gia theo chúng tôi trở về, đừng làm khó chúng tôi

Thật khó chịu, bọn họ đã tìm đến tận đây! Đinh Khiết không định xen vào chuyện của hắn, vì đây xem như là một cơ hội tốt, tự hắn không cần ra tay cũng có kẻ tự nguyện đem Thế Cẩn Tư rời đi, nên hắn đã ngoảnh mặt mà bỏ vào trong.

Cẩn Tư sao vậy?

Tự nhiên thấy hắn đứng ở cửa với vẻ mặt đầy sát khí đó thật khiến tôi có chút lo lắng, thấy tôi hắn mới bước đến, vẻ không vui kia cũng đã biến mất.

Không sao!

Thiếu gia! Nếu người không chịu về, bất buột chúng tôi phải dùng đến bất ép rồi!

Ra là người của Thế gia đã đến muốn đem Cẩn Tư trở về, dù cảm giác bất an đã nổi lên nhưng Cẩn Tư hắn vẫn tạo cho tôi cảm giác an tâm, bằng vẻ mặt kiên định kia, khi tay đã ôm lấy cánh eo của tôi.

Yên tâm! Tôi sẽ không bao giờ rời xa em lần nữa!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Chị À! Đời Này Dành Hết Cho Em

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook