Chị À! Đời Này Dành Hết Cho Em
Chương 36: Đến Ở Cùng Nhị Sư Huynh Và Tam Sư Huynh.
Bỉ Ngạn Vong Xuyên
26/07/2019
Lại một tuần nữa trôi qua, mặc dù đã nhờ đến sự giúp đỡ của đại sư huynh nhưng tôi vẫn không có được một chút tin tức gì về hắn cả, Thế Cẩn Tư thật ra hắn đã đi đâu rồi! Tôi còn đang nghi ngờ lời nói của ông quản gia đó, liệu ông ấy có phải cố tình nói vậy với Duy Bối Bối hay không, hay Cẩn Tư hắn vẫn còn trong nước, thật chất chưa từng đến nhật.
Di Y! Muội có muốn ra ngoài không?
Giọng đại sư huynh làm tôi không hiểu tự dưng bảo ra ngoài?.
Sao ạ?
Ngồi xuống đối diện tôi, huynh ấy vẫn thông thả rót trà vào chung.
Thấy muội cứ như người mất hồn vậy huynh cũng lo, lúc đầu đâu nghĩ là muội đến đây tìm người, không ngờ lại là người quan trọng như thế, làm huynh còn khá là ngạc nhiên nữa cơ mà!
Nói đoạn huynh ấy uống xong chung trà lại đưa mắt nhìn tôi, mặt đã đầy ý cười và quả nhiên.
Tưởng muội ế tới già rồi chứ!
Tôi ngượng muốn chết, đại sư huynh càng lúc càng giống nhị sư huynh và tam sư huynh lúc nào cũng thích chọc ghẹo tôi.
Tại người ta không muốn! Chứ có phải không ai chịu lấy đâu chứ!
Thấy tôi đã đỏ bừng mặt vì xấu hổ huynh ấy càng đắc ý mà cười lớn hơn.
Phải! Phải! Di Y nhà ta là đang đợi tên tiểu tử ấy lớn đây mà!
Đại sư huynh!
Thôi! Thôi! Không chọc muội nữa, huynh kêu muội ra ngoài là đến chỗ của nhị sư huynh và tam sư huynh của muội, hai tên đó đã có tin tức đang ở Osaka
Tôi hơi ngạc nhiên, vì hai huynh ấy không chịu về giờ còn ở tận Osaka nữa.
Sao muội phải đến đó ạ? Mẫu thân đại nhân mà biết sẽ rất tức giận
Huynh không nói, muội không nói, sao sư mẫu biết được
Tôi biết là vậy nhưng mẫu thân đại nhân rất lợi hại nhất định người sẽ biết thôi! Người vốn không thích nhị sư huynh cùng tam sư huynh cho lắm nên luôn không cho tôi tiếp xúc với họ nhiều nhưng tôi lại không nghe lời người vì đơn giản họ là sư huynh của tôi, những người đã cùng tôi lớn lên, còn rất thương yêu tôi nữa, nói vậy thôi chứ dù bất cứ giá nào tôi cũng sẽ đi đến tìm các huynh ấy.
Đại sư huynh cho địa chỉ đi, muội sẽ đến đó ngay
=========================
Ding-dong! Ding-dong! Ding-dong!
Tôi đã bấm chuông ngóng đợi nhưng chẳng ai mở cửa, ngó một lúc tôi lại bấm thêm vài cái nữa.
Muốn bấm hỏng chuông nhà người ta luôn hả gì?
Một giọng bực bội khi cửa được mở ra, tôi thừa biết cái giọng đó là ai và người đó cũng mở to mắt khi nhìn thấy tôi.
Di...Di Y!
Ngay lập tức tam sư huynh đã ôm lấy tôi mà mừng gỡ.
Nhớ muội quá Di Y!
Đỗ mồ hôi tôi không quen lắm với cái kiểu mừng gỡ thế này đưa tay định đẩy nhẹ huynh ấy ra thì một giọng nói giận dữ khác đã cất lên.
Anh đúng là đồ lừa đảo mà!
Cả tôi và tam sư huynh điều giật mình, huynh ấy cũng vội buông tôi ra, mà đi đến bên cô gái kia.
Cổn Cổn nghe anh giải thích!
Thì Bốp! Một cái đã vang lên.
Đồ dối trá! Tôi ghét anh
Cô ấy đẩy mạnh tam sư huynh mà chạy đi trong bực tức, tôi ái náy nhìn huynh ấy, thay vì đau lòng huynh ấy lại gãy gãy đầu cười trừ.
Để tiểu sư muội bé bỏng của huynh thấy chuyện không hay rồi!
Nào vào nhà đi Nhanh huynh ấy cũng kéo tôi vào trong cùng với mớ hàng lý của tôi.
Mười phút sau.
Nhị sư huynh tối nay phải dự buổi tiệc, nên sẽ không về được
Vậy sao!
Nhận lấy tách sữa nóng trên tay tam sư huynh đưa đến, thuận miệng tôi cũng uống lấy một ngụm, huynh ấy ngồi xuống đối diện tôi, khuôn mặt tót lên nụ cười ôn hòa, thật trái ngược với tính cách của huynh ấy.
Di Y muội nói thật đi!
Gì? Tôi tròn mắt không hiểu.
Muội bị tên tiểu tứ đó bỏ bùa đúng không?
Ẹc! Chợt huynh ấy chòm đến nắm lấy tay tôi, làm tôi giật cả mình.
Sao...sao ạ?
Đại sư huynh đã kể bọn huynh nghe rồi! Muội đến đây là tìm thằng nhóc thua muội đến tận chín tuổi kia, có phải muội bị tên đó bỏ bùa gì không? Huynh thật không dám tin đâu Di Y
Rịn mồ hôi tôi thật không nghĩ tam sư huynh lại phản ứng thái quá như vầy.
Không! Muội yêu Cẩn Tư!
Đoàng! Tôi có phải nghe nhầm tiếng sét đánh đâu đó không? Mặt tam sư huynh đen lại trông thật đáng sợ mà.
Hu...hu Di Y! Muội thật tàn nhẫn
Tôi muốn té ngửa, huynh ấy đổi cảm xúc nhanh thật, giờ như con cún nhỏ thật đáng thương đến hết đường nói.
Di Y! Sao muội lại chọn thứ ranh con đó chứ? Muội là bảo bối của huynh...
Thằng đần đang làm gì vậy hả?
Một cái đạp mạnh làm tam sư huynh phải té nhào và dĩ nhiên người đó không ai xa lạ là..
Nhị sư huynh tôi bật dậy mừng gỡ.
Lại đây bé con
Giang tay huynh ấy cùng nụ cười chói lòa của một nam nhân soái thật thụ nhưng đó là trong mắt người khác thôi chứ với tôi chắc ngoài Cẩn Tư ra thì ai cũng như ai.
Chết tiệt! Huynh làm gì thế hả?
Tam sư huynh đã ngồi dậy với vẻ khó chịu, còn nhị sư huynh chẳng chút quan tâm mà cứ nhìn đến tôi.
Vẫn xinh đẹp như ngày nào! Nhưng đã gầy đi thì phải Vừa nói huynh ấy vừa xoa lấy đầu tôi.
Vậy sao? Muội vẫn vậy mà!
Huynh xem tôi chết rồi hả? Nghiến răng.
Lần này nhị sư huynh đã nhìn đến, mặt như muốn nói: Vậy thì sao?.
Di Y! Muội có muốn ra ngoài không?
Giọng đại sư huynh làm tôi không hiểu tự dưng bảo ra ngoài?.
Sao ạ?
Ngồi xuống đối diện tôi, huynh ấy vẫn thông thả rót trà vào chung.
Thấy muội cứ như người mất hồn vậy huynh cũng lo, lúc đầu đâu nghĩ là muội đến đây tìm người, không ngờ lại là người quan trọng như thế, làm huynh còn khá là ngạc nhiên nữa cơ mà!
Nói đoạn huynh ấy uống xong chung trà lại đưa mắt nhìn tôi, mặt đã đầy ý cười và quả nhiên.
Tưởng muội ế tới già rồi chứ!
Tôi ngượng muốn chết, đại sư huynh càng lúc càng giống nhị sư huynh và tam sư huynh lúc nào cũng thích chọc ghẹo tôi.
Tại người ta không muốn! Chứ có phải không ai chịu lấy đâu chứ!
Thấy tôi đã đỏ bừng mặt vì xấu hổ huynh ấy càng đắc ý mà cười lớn hơn.
Phải! Phải! Di Y nhà ta là đang đợi tên tiểu tử ấy lớn đây mà!
Đại sư huynh!
Thôi! Thôi! Không chọc muội nữa, huynh kêu muội ra ngoài là đến chỗ của nhị sư huynh và tam sư huynh của muội, hai tên đó đã có tin tức đang ở Osaka
Tôi hơi ngạc nhiên, vì hai huynh ấy không chịu về giờ còn ở tận Osaka nữa.
Sao muội phải đến đó ạ? Mẫu thân đại nhân mà biết sẽ rất tức giận
Huynh không nói, muội không nói, sao sư mẫu biết được
Tôi biết là vậy nhưng mẫu thân đại nhân rất lợi hại nhất định người sẽ biết thôi! Người vốn không thích nhị sư huynh cùng tam sư huynh cho lắm nên luôn không cho tôi tiếp xúc với họ nhiều nhưng tôi lại không nghe lời người vì đơn giản họ là sư huynh của tôi, những người đã cùng tôi lớn lên, còn rất thương yêu tôi nữa, nói vậy thôi chứ dù bất cứ giá nào tôi cũng sẽ đi đến tìm các huynh ấy.
Đại sư huynh cho địa chỉ đi, muội sẽ đến đó ngay
=========================
Ding-dong! Ding-dong! Ding-dong!
Tôi đã bấm chuông ngóng đợi nhưng chẳng ai mở cửa, ngó một lúc tôi lại bấm thêm vài cái nữa.
Muốn bấm hỏng chuông nhà người ta luôn hả gì?
Một giọng bực bội khi cửa được mở ra, tôi thừa biết cái giọng đó là ai và người đó cũng mở to mắt khi nhìn thấy tôi.
Di...Di Y!
Ngay lập tức tam sư huynh đã ôm lấy tôi mà mừng gỡ.
Nhớ muội quá Di Y!
Đỗ mồ hôi tôi không quen lắm với cái kiểu mừng gỡ thế này đưa tay định đẩy nhẹ huynh ấy ra thì một giọng nói giận dữ khác đã cất lên.
Anh đúng là đồ lừa đảo mà!
Cả tôi và tam sư huynh điều giật mình, huynh ấy cũng vội buông tôi ra, mà đi đến bên cô gái kia.
Cổn Cổn nghe anh giải thích!
Thì Bốp! Một cái đã vang lên.
Đồ dối trá! Tôi ghét anh
Cô ấy đẩy mạnh tam sư huynh mà chạy đi trong bực tức, tôi ái náy nhìn huynh ấy, thay vì đau lòng huynh ấy lại gãy gãy đầu cười trừ.
Để tiểu sư muội bé bỏng của huynh thấy chuyện không hay rồi!
Nào vào nhà đi Nhanh huynh ấy cũng kéo tôi vào trong cùng với mớ hàng lý của tôi.
Mười phút sau.
Nhị sư huynh tối nay phải dự buổi tiệc, nên sẽ không về được
Vậy sao!
Nhận lấy tách sữa nóng trên tay tam sư huynh đưa đến, thuận miệng tôi cũng uống lấy một ngụm, huynh ấy ngồi xuống đối diện tôi, khuôn mặt tót lên nụ cười ôn hòa, thật trái ngược với tính cách của huynh ấy.
Di Y muội nói thật đi!
Gì? Tôi tròn mắt không hiểu.
Muội bị tên tiểu tứ đó bỏ bùa đúng không?
Ẹc! Chợt huynh ấy chòm đến nắm lấy tay tôi, làm tôi giật cả mình.
Sao...sao ạ?
Đại sư huynh đã kể bọn huynh nghe rồi! Muội đến đây là tìm thằng nhóc thua muội đến tận chín tuổi kia, có phải muội bị tên đó bỏ bùa gì không? Huynh thật không dám tin đâu Di Y
Rịn mồ hôi tôi thật không nghĩ tam sư huynh lại phản ứng thái quá như vầy.
Không! Muội yêu Cẩn Tư!
Đoàng! Tôi có phải nghe nhầm tiếng sét đánh đâu đó không? Mặt tam sư huynh đen lại trông thật đáng sợ mà.
Hu...hu Di Y! Muội thật tàn nhẫn
Tôi muốn té ngửa, huynh ấy đổi cảm xúc nhanh thật, giờ như con cún nhỏ thật đáng thương đến hết đường nói.
Di Y! Sao muội lại chọn thứ ranh con đó chứ? Muội là bảo bối của huynh...
Thằng đần đang làm gì vậy hả?
Một cái đạp mạnh làm tam sư huynh phải té nhào và dĩ nhiên người đó không ai xa lạ là..
Nhị sư huynh tôi bật dậy mừng gỡ.
Lại đây bé con
Giang tay huynh ấy cùng nụ cười chói lòa của một nam nhân soái thật thụ nhưng đó là trong mắt người khác thôi chứ với tôi chắc ngoài Cẩn Tư ra thì ai cũng như ai.
Chết tiệt! Huynh làm gì thế hả?
Tam sư huynh đã ngồi dậy với vẻ khó chịu, còn nhị sư huynh chẳng chút quan tâm mà cứ nhìn đến tôi.
Vẫn xinh đẹp như ngày nào! Nhưng đã gầy đi thì phải Vừa nói huynh ấy vừa xoa lấy đầu tôi.
Vậy sao? Muội vẫn vậy mà!
Huynh xem tôi chết rồi hả? Nghiến răng.
Lần này nhị sư huynh đã nhìn đến, mặt như muốn nói: Vậy thì sao?.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.