Chương 4
Cheery_Candy
17/05/2022
CỘC…CỘC….tiếng gõ cửa phòng hắn nhè nhẹ vang lên .Hắn vẫn không
biết gì vì hiện tại hắn đang nghe bài nhạc quá là “hiphop” hồng hồng tuyết tuyết với cái
volum cao hết cỡ,đã vậy cái mồm hắn cứ rống lên theo lời bài hát mà nghe muốn lọt
tai…lâu lâu cứ chêm mấy câu ứ hự nghe khiếp…=.=” nên không biết có người gõ cửa.
Bà Tr. gõ cữa mãi mà chẳng thấy thằng con yêu quái ra mở cửa ,đang gõ nhẹ nhàng
bà chuyển qua thái độ ăn cướp .Gõ cửa mà muốn cho cánh cửa vỡ vụn theo từng tiếng
gõ cửa của bà…Vẫn không nghe , bà đành phải dùng nội lực thần công thôi . Bà bắt
đầu hít vào thở ra giơ chân lên cao ,hai tay co lại đặt ở trước ngực giống các tư thế
phá cửa của karate và bắt đầu : HÂY DA .Bà định đá cửa thì cái chân vừa suýt đụng
chỉ còn cách cái cửa chừng 2 mm nữa thôi thì bà bỗng xoay người lại rồi từ từ trở lại
về trạng thái ban đầu .Quay lưng lại rồi bắt đầu bước đi .Vừa đi vừa nói : Xém nữa
quên mới sơn móng chân ,tí nữa thì bị hư móng rồi.Về phòng lấy chìa khóa sơ cua
mở có hơn không ?? (_ _”) . Candy mệt với bà nội hai này rồi.
Sau khi lấy chìa khóa ở phòng mình , bà đến phòng hắn rồi tra nhẹ chìa khóa vào nắm
đấm cửa . Tách…bà Tr. mở cửa phòng hắn nhẹ nhàng rồi nhẹ nhàng đóng cửa.Thái
độ của bà hiện tại y chang ăn trộm-tất cả đều nhẹ nhàng ( ý đồ gì đây??).Bà rón rén
bước đến bên giường hắn rồi hét toáng lên:
- LÀM GÌ MÀ KHÔNG MỞ CỬA CHO MẸ HẢ??
-
Bà hét to đến nỗi cho dù đã mở hết volum mà hắn vẫn phải giật mình ngồi dậy đến nỗi
rớt cả cái tai nghe .
- Mẹ làm gì ở đây??Sao vô phòng con mà không gõ cửa??Lại còn hét muốn bể cả
-
nhà bể cả tai??
- Chứ không phải tại con à….Gõ cửa muốn sưng cả tay khàn cả tiếng mà còn
- nói.Mém nữa là mẹ ra chiêu “ một chân đập nát cửa gỗ “ rồi đấy nhá . Con làm gì
-
- nói mẹ nghe.
-
- Thì con nghe nhạc.Mà sao mẹ vô được.Mà vô tìm con có chuyện gì không .
-
- Xuyên tường vô.Xuống ăn cơm nhanh lên . Time cũ 12’ , trễ một giây là con tơi
-
- bời hoa lá nghe chưa??
-
- Con không ăn đâu .Con mệt . Với lại xuống ăn cơm cái con Osin ấy lại nhìn con
-
- thẫn thờ .Mất công lại bị con nhỏ đó nói là con bỏ bùa.
-
- Mắc gì mệt.Bé My thích con thì nó nhìn con có gì thắc mắc.
-
- Sao thích con nhanh thế được.Con biết con rất handsome baby nhưng mà sao dính
-
- nhanh thế được??
- Haizz…khổ công nuôi con ăn học mà ngu quá.Con học cùng trường với cô bé mà
-
- con lại không quen à??
-
- Mẹ cũng biết là con có bao giờ nhìn mặt con gái đâu.Mắc gì con phải để ý tới con
-
- Osin ấy chứ.Tired quá.Mẹ xuống đi..con không ăn …
-
- Mẹ không biết ,đúng 12’ sau mà không thấy con xuống thì….-bà Tr. lấy ngón tay
-
- trỏ lia ngang qua cổ.Dường như chiêu hù dọa này ngày nào cũng có thì phải >”
-
Nói xong , bà Tr. đi ra ngoài để cho hắn ở trong phòng với một cục tức.
~ v ^ 0 ^ v
~ v ^ 0 ^ v
~~
- OA…đẹp quá..cháu sắp xếp bàn ăn hả?? Rất có mắt thẩm mỹ đấy cháu .Đẹp thật!!-bà Tr. khen nó khi thấy nó đang sắp mấy cái ly vào bàn ăn .Mà trên bàn ăn có rất nhiều món ngon được trang trí đẹp mắt
- Dạ đâu ạ .Chú Tr. dọn bàn ăn đấy ạ .Cháu chỉ xếp ly thôi à!!
- Haizz…Bà Tr. nhìn đồng hồ..Quá 2s rồi mà thằng Quân chưa chịu xuống nữa.Chắc nó muốn tôi quẳng nó xuống sông Hà làm con Hà Bá quá
Bà Tr. tức mình lấy chén cơm rồi và vào miệng một đống thức ăn ,trông bà bây giờ rất buồn cười .
- Ôi cô ơi .Cô ăn coi chừng bị mắc nghẹn đó…Sao cô cho nhiều thức ăn vào miệng thế ạ??
- Không sao đâu cháu .Cô có thói quen khi bực mình thì sẽ nốc rất nhiều thức ăn vào miệng .Mà theo cô đó là cách nhai cục tức của mình=>nghiền nát đối thủ (?!).Nhai cho đến khi nó nát rồi nuốt trôi khỏi cuống họng của mình =>nuốt giận, uống nước cho trôi đến bao tử => loại bỏ mãi mãi coi nó chưa hề xuất hiện.Mỗi lần giận cô đều làm thế và lần nào cũng rất có hiệu quả .Vì vậy cô chưa từng giận ai quá 10’.Chính vì vậy nên da mặt cô mới….hehe …đẹp như thế này này =.=? –Bà Tr. cười tươi rồi chỉ tay vào mặt mình èèNhiều khi cũng buồn vì mợ 2 nhí nhố này lắm .Ít ra ông Tr. cũng ra dáng một tổng giám đốc hơn một tí . ^0^
Sau khi đã ăn cơm trưa xong ,bà Tr. kéo ông Tr. lên phòng họp hội nghị chỉ có hai người. Không biết hai người đã nói gì với nhau mà khi ra khỏi phòng mặt của hai người này rất chi là gian tà và cứ bụm miệng cười mãi => Dẫn đến nguy cơ nổ não vì nó cứ suy nghĩ mãi và thắc mắc.
Nó bỗng nhận ra một một điều là “lúc nãy mình đã quá hiền với cậu ấy.Tại sao lúc cậu chửi mình trong phòng ăn mình lại không chửi lại chứ??Đó không phải là tính cách thật sự của mình cơ mà.Tính cách thật của mình đâu dễ cho người khác bắt nạt như vậy chứ.Cứ mỗi lần đứng trước cậu ấy mình lại như vậy.Mà mình cảm thấy một tuần nay mình quá yếu đuối thì phải.Trước khi bố mẹ mất mình đâu như vậy” .Nghĩ tới đây mặt nó thoáng buồn vì nhớ bố mẹ nó nhưng rồi cũng tươi tỉnh lại vì bên cạnh nó lúc nãy có ông bà Tr.-Là hai người bạn thân chí cốt của bố mẹ nó mà nó chỉ mới gặp trong buổi sáng này thôi mà nó đã rất có cảm tình với nọ ,đã vậy còn có bạn bè cùng lớp hết mực quan tâm ,lo lắng cho nó .Và đặc biệt hơn còn có hắn –tình yêu đầu tiên của nó…
Hiện tại nó đang cùng đi với ông bà Tr. lên phòng hắn-mà theo nó đó là căn phòng sặc mùi nước đá và sát khí nhưng cũng không kém mùi của tình yêu (ắcắc, ảo mà tưởng ).Nó thật không ngờ được ở chung nhà với hắn và càng không dám tin nó đang ở trước cửa phòng hắn.Cái cửa gỗ được sơn màu đen bóng với các họa tiết trang trí được trạm trổ tinh xảo là các hình xương người nhỏ đan chéo nhau màu trắng bàng bạc được khắc nổi nhẹ trên bốn mép cửa .Ở giữa cánh cửa ấy là một đầu lâu xương sọ đan chéo nhau khắc nổi đậm và to làm cho căn phòng trở nên kì bí lạ.Bà Tr. bước vào trong cùng với ông Tr. Nó vẫn tần ngần đứng ở cửa vì nó nghĩ không biết sau cái cửa đầu lâu đáng sợ kia là căn phòng đáng sợ đến nhường nào.
- Cháu vô đi ,đừng sợ .
- Vâ..ng
- Vào đi rồi sẽ biết ,cô có tin quan trọng muốn nói với cháu và Quân.
- Vâng ạ !
“ Không biết là chuyện gì nữa.Sao trông mặt cô ấy vui thế” .Nó cứ nghĩ mãi rồi bước qua ngưỡng cửa phòng hắn lúc nào không hay .
Á……-Nó bỗng hét lên khi tận mắt nhìn thấy phòng hắn.Căn phòng trông thật khủng
khiếp.Xung quanh tường được sơn màu đỏ như máu.Xung quanh bức tường đỏấy là
các hình vẽ đầu lâu , ma quái , yêu tinh cụt đầu màu trắng có,đen có ,xanh thẫm cũng
có.Chiếc giường đen từ đầu đến cuối:Cái gối nằm,cái gối ôm,cái chăn….Ngay cả con
gấu bông à quên con yêu tinh bông một mắt với cái lưỡi đỏ ngầu le ra trông đến mà
ớn cũng đen nốt.Bàn học thì màu trắng xung quanh là các hình đầu lâu…..Nói chung
các thứ trong phòng toàn là đen trắng cả ngoại trừ bức tường đỏ thẫm như máu đã qua
ba ngày…..
Hồn vía nó như nhập vào các hình ma quái trên tường rồi đấy.Nó đứng im như pho
tượng cho đến khi một chiếc dép trong nhà bay thẳng vào đầu nó kèm theo là lời nói chói tai làm nó tỉnh dậy:
- Osin..vào đây làm gì??Muốn chết à??Xông vô không thèm gõ cửa luôn hả??
Tự nhiên bị nguyên chiếc dép bay thẳng vô mặt.Nó như từ một con mèo con hiền lành đang cuộn tròn nằm ngủ bị người khác trêu phá ,con mèo con ấy chắc chắn sẽ tỉnh dậy và giơ nanh vuốt ra cào cấu cái người vừa trêu nó.Nó liền đáp trả:
- Đâu có.Cô chú dẫn tôi vô đấy chứ.Chứ tôi có tự ý vô đâu.-Nò trả lời
- Cô còn dám cãi à. –Hắn điên lên vì lần đầu có người dám trả lời hắn
- Tôi có cãi đâu .Nói đúng chứ bộ
- Cô dám…
Hắn chưa nói hết thì ….
- Thôi ngay.Là mẹ dẫn My vào .Mẹ và bố có chuyện muốn nói với các con-Bà Tr. giảng hòa ,vẻ mặt rất nghiêm túc
- chuyện gì mà mẹ/cô nghiêm túc thế??-Nó và hắn cùng nói
- Đứng có bắt chước giống tôi-hắn quát nó
- Ai bắt chước cậu…..c…h….ứ-Nó đang nói hùng hồn thì bỗng ngắt ngứ trở về lại thái độ rụt rè khi đứng trước mặt hắn như ban đầu.Nó sợ ánh mắt của hắn.Ánh mắt trong veo, lạnh lẽo như viên pha lê trong suốt đắm mình trong dòng nước cực lạnh của bắc cực.Còn giống cái roi điện ở trong rạp xiếc mà người ta thường dùng quất thẳng vào mõm con sư tử hung dữ để chế ngự nó.Cái roi điện là ánh mắt của hắn còn con sư tử chính là nó.Nó đang rất sợ.Nó cũng không biết tại sao mình lại sợ đến thế.Khi nhìn vào ánh mắt ấy ,nó bỗng trở nên ngắc ngứ và rụt rè không kiểm soát nổi.Nhận ra sự khác thường,ông Tr. lên tiếng giải vây cho nó.
Thôi nào hai đứa.Cãi nhau không lớn nổi đâu.Bây giờ nghe bố mẹ nói đây. Hai ông bà Tr. cùng đồng thanh nói:
- Ngày mai hai ta sẽ lên đường trở về Mỹ!!
biết gì vì hiện tại hắn đang nghe bài nhạc quá là “hiphop” hồng hồng tuyết tuyết với cái
volum cao hết cỡ,đã vậy cái mồm hắn cứ rống lên theo lời bài hát mà nghe muốn lọt
tai…lâu lâu cứ chêm mấy câu ứ hự nghe khiếp…=.=” nên không biết có người gõ cửa.
Bà Tr. gõ cữa mãi mà chẳng thấy thằng con yêu quái ra mở cửa ,đang gõ nhẹ nhàng
bà chuyển qua thái độ ăn cướp .Gõ cửa mà muốn cho cánh cửa vỡ vụn theo từng tiếng
gõ cửa của bà…Vẫn không nghe , bà đành phải dùng nội lực thần công thôi . Bà bắt
đầu hít vào thở ra giơ chân lên cao ,hai tay co lại đặt ở trước ngực giống các tư thế
phá cửa của karate và bắt đầu : HÂY DA .Bà định đá cửa thì cái chân vừa suýt đụng
chỉ còn cách cái cửa chừng 2 mm nữa thôi thì bà bỗng xoay người lại rồi từ từ trở lại
về trạng thái ban đầu .Quay lưng lại rồi bắt đầu bước đi .Vừa đi vừa nói : Xém nữa
quên mới sơn móng chân ,tí nữa thì bị hư móng rồi.Về phòng lấy chìa khóa sơ cua
mở có hơn không ?? (_ _”) . Candy mệt với bà nội hai này rồi.
Sau khi lấy chìa khóa ở phòng mình , bà đến phòng hắn rồi tra nhẹ chìa khóa vào nắm
đấm cửa . Tách…bà Tr. mở cửa phòng hắn nhẹ nhàng rồi nhẹ nhàng đóng cửa.Thái
độ của bà hiện tại y chang ăn trộm-tất cả đều nhẹ nhàng ( ý đồ gì đây??).Bà rón rén
bước đến bên giường hắn rồi hét toáng lên:
- LÀM GÌ MÀ KHÔNG MỞ CỬA CHO MẸ HẢ??
-
Bà hét to đến nỗi cho dù đã mở hết volum mà hắn vẫn phải giật mình ngồi dậy đến nỗi
rớt cả cái tai nghe .
- Mẹ làm gì ở đây??Sao vô phòng con mà không gõ cửa??Lại còn hét muốn bể cả
-
nhà bể cả tai??
- Chứ không phải tại con à….Gõ cửa muốn sưng cả tay khàn cả tiếng mà còn
- nói.Mém nữa là mẹ ra chiêu “ một chân đập nát cửa gỗ “ rồi đấy nhá . Con làm gì
-
- nói mẹ nghe.
-
- Thì con nghe nhạc.Mà sao mẹ vô được.Mà vô tìm con có chuyện gì không .
-
- Xuyên tường vô.Xuống ăn cơm nhanh lên . Time cũ 12’ , trễ một giây là con tơi
-
- bời hoa lá nghe chưa??
-
- Con không ăn đâu .Con mệt . Với lại xuống ăn cơm cái con Osin ấy lại nhìn con
-
- thẫn thờ .Mất công lại bị con nhỏ đó nói là con bỏ bùa.
-
- Mắc gì mệt.Bé My thích con thì nó nhìn con có gì thắc mắc.
-
- Sao thích con nhanh thế được.Con biết con rất handsome baby nhưng mà sao dính
-
- nhanh thế được??
- Haizz…khổ công nuôi con ăn học mà ngu quá.Con học cùng trường với cô bé mà
-
- con lại không quen à??
-
- Mẹ cũng biết là con có bao giờ nhìn mặt con gái đâu.Mắc gì con phải để ý tới con
-
- Osin ấy chứ.Tired quá.Mẹ xuống đi..con không ăn …
-
- Mẹ không biết ,đúng 12’ sau mà không thấy con xuống thì….-bà Tr. lấy ngón tay
-
- trỏ lia ngang qua cổ.Dường như chiêu hù dọa này ngày nào cũng có thì phải >”
-
Nói xong , bà Tr. đi ra ngoài để cho hắn ở trong phòng với một cục tức.
~ v ^ 0 ^ v
~ v ^ 0 ^ v
~~
- OA…đẹp quá..cháu sắp xếp bàn ăn hả?? Rất có mắt thẩm mỹ đấy cháu .Đẹp thật!!-bà Tr. khen nó khi thấy nó đang sắp mấy cái ly vào bàn ăn .Mà trên bàn ăn có rất nhiều món ngon được trang trí đẹp mắt
- Dạ đâu ạ .Chú Tr. dọn bàn ăn đấy ạ .Cháu chỉ xếp ly thôi à!!
- Haizz…Bà Tr. nhìn đồng hồ..Quá 2s rồi mà thằng Quân chưa chịu xuống nữa.Chắc nó muốn tôi quẳng nó xuống sông Hà làm con Hà Bá quá
Bà Tr. tức mình lấy chén cơm rồi và vào miệng một đống thức ăn ,trông bà bây giờ rất buồn cười .
- Ôi cô ơi .Cô ăn coi chừng bị mắc nghẹn đó…Sao cô cho nhiều thức ăn vào miệng thế ạ??
- Không sao đâu cháu .Cô có thói quen khi bực mình thì sẽ nốc rất nhiều thức ăn vào miệng .Mà theo cô đó là cách nhai cục tức của mình=>nghiền nát đối thủ (?!).Nhai cho đến khi nó nát rồi nuốt trôi khỏi cuống họng của mình =>nuốt giận, uống nước cho trôi đến bao tử => loại bỏ mãi mãi coi nó chưa hề xuất hiện.Mỗi lần giận cô đều làm thế và lần nào cũng rất có hiệu quả .Vì vậy cô chưa từng giận ai quá 10’.Chính vì vậy nên da mặt cô mới….hehe …đẹp như thế này này =.=? –Bà Tr. cười tươi rồi chỉ tay vào mặt mình èèNhiều khi cũng buồn vì mợ 2 nhí nhố này lắm .Ít ra ông Tr. cũng ra dáng một tổng giám đốc hơn một tí . ^0^
Sau khi đã ăn cơm trưa xong ,bà Tr. kéo ông Tr. lên phòng họp hội nghị chỉ có hai người. Không biết hai người đã nói gì với nhau mà khi ra khỏi phòng mặt của hai người này rất chi là gian tà và cứ bụm miệng cười mãi => Dẫn đến nguy cơ nổ não vì nó cứ suy nghĩ mãi và thắc mắc.
Nó bỗng nhận ra một một điều là “lúc nãy mình đã quá hiền với cậu ấy.Tại sao lúc cậu chửi mình trong phòng ăn mình lại không chửi lại chứ??Đó không phải là tính cách thật sự của mình cơ mà.Tính cách thật của mình đâu dễ cho người khác bắt nạt như vậy chứ.Cứ mỗi lần đứng trước cậu ấy mình lại như vậy.Mà mình cảm thấy một tuần nay mình quá yếu đuối thì phải.Trước khi bố mẹ mất mình đâu như vậy” .Nghĩ tới đây mặt nó thoáng buồn vì nhớ bố mẹ nó nhưng rồi cũng tươi tỉnh lại vì bên cạnh nó lúc nãy có ông bà Tr.-Là hai người bạn thân chí cốt của bố mẹ nó mà nó chỉ mới gặp trong buổi sáng này thôi mà nó đã rất có cảm tình với nọ ,đã vậy còn có bạn bè cùng lớp hết mực quan tâm ,lo lắng cho nó .Và đặc biệt hơn còn có hắn –tình yêu đầu tiên của nó…
Hiện tại nó đang cùng đi với ông bà Tr. lên phòng hắn-mà theo nó đó là căn phòng sặc mùi nước đá và sát khí nhưng cũng không kém mùi của tình yêu (ắcắc, ảo mà tưởng ).Nó thật không ngờ được ở chung nhà với hắn và càng không dám tin nó đang ở trước cửa phòng hắn.Cái cửa gỗ được sơn màu đen bóng với các họa tiết trang trí được trạm trổ tinh xảo là các hình xương người nhỏ đan chéo nhau màu trắng bàng bạc được khắc nổi nhẹ trên bốn mép cửa .Ở giữa cánh cửa ấy là một đầu lâu xương sọ đan chéo nhau khắc nổi đậm và to làm cho căn phòng trở nên kì bí lạ.Bà Tr. bước vào trong cùng với ông Tr. Nó vẫn tần ngần đứng ở cửa vì nó nghĩ không biết sau cái cửa đầu lâu đáng sợ kia là căn phòng đáng sợ đến nhường nào.
- Cháu vô đi ,đừng sợ .
- Vâ..ng
- Vào đi rồi sẽ biết ,cô có tin quan trọng muốn nói với cháu và Quân.
- Vâng ạ !
“ Không biết là chuyện gì nữa.Sao trông mặt cô ấy vui thế” .Nó cứ nghĩ mãi rồi bước qua ngưỡng cửa phòng hắn lúc nào không hay .
Á……-Nó bỗng hét lên khi tận mắt nhìn thấy phòng hắn.Căn phòng trông thật khủng
khiếp.Xung quanh tường được sơn màu đỏ như máu.Xung quanh bức tường đỏấy là
các hình vẽ đầu lâu , ma quái , yêu tinh cụt đầu màu trắng có,đen có ,xanh thẫm cũng
có.Chiếc giường đen từ đầu đến cuối:Cái gối nằm,cái gối ôm,cái chăn….Ngay cả con
gấu bông à quên con yêu tinh bông một mắt với cái lưỡi đỏ ngầu le ra trông đến mà
ớn cũng đen nốt.Bàn học thì màu trắng xung quanh là các hình đầu lâu…..Nói chung
các thứ trong phòng toàn là đen trắng cả ngoại trừ bức tường đỏ thẫm như máu đã qua
ba ngày…..
Hồn vía nó như nhập vào các hình ma quái trên tường rồi đấy.Nó đứng im như pho
tượng cho đến khi một chiếc dép trong nhà bay thẳng vào đầu nó kèm theo là lời nói chói tai làm nó tỉnh dậy:
- Osin..vào đây làm gì??Muốn chết à??Xông vô không thèm gõ cửa luôn hả??
Tự nhiên bị nguyên chiếc dép bay thẳng vô mặt.Nó như từ một con mèo con hiền lành đang cuộn tròn nằm ngủ bị người khác trêu phá ,con mèo con ấy chắc chắn sẽ tỉnh dậy và giơ nanh vuốt ra cào cấu cái người vừa trêu nó.Nó liền đáp trả:
- Đâu có.Cô chú dẫn tôi vô đấy chứ.Chứ tôi có tự ý vô đâu.-Nò trả lời
- Cô còn dám cãi à. –Hắn điên lên vì lần đầu có người dám trả lời hắn
- Tôi có cãi đâu .Nói đúng chứ bộ
- Cô dám…
Hắn chưa nói hết thì ….
- Thôi ngay.Là mẹ dẫn My vào .Mẹ và bố có chuyện muốn nói với các con-Bà Tr. giảng hòa ,vẻ mặt rất nghiêm túc
- chuyện gì mà mẹ/cô nghiêm túc thế??-Nó và hắn cùng nói
- Đứng có bắt chước giống tôi-hắn quát nó
- Ai bắt chước cậu…..c…h….ứ-Nó đang nói hùng hồn thì bỗng ngắt ngứ trở về lại thái độ rụt rè khi đứng trước mặt hắn như ban đầu.Nó sợ ánh mắt của hắn.Ánh mắt trong veo, lạnh lẽo như viên pha lê trong suốt đắm mình trong dòng nước cực lạnh của bắc cực.Còn giống cái roi điện ở trong rạp xiếc mà người ta thường dùng quất thẳng vào mõm con sư tử hung dữ để chế ngự nó.Cái roi điện là ánh mắt của hắn còn con sư tử chính là nó.Nó đang rất sợ.Nó cũng không biết tại sao mình lại sợ đến thế.Khi nhìn vào ánh mắt ấy ,nó bỗng trở nên ngắc ngứ và rụt rè không kiểm soát nổi.Nhận ra sự khác thường,ông Tr. lên tiếng giải vây cho nó.
Thôi nào hai đứa.Cãi nhau không lớn nổi đâu.Bây giờ nghe bố mẹ nói đây. Hai ông bà Tr. cùng đồng thanh nói:
- Ngày mai hai ta sẽ lên đường trở về Mỹ!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.