Chỉ Có Em Mới Xứng Đáng Làm Vợ Của Tôi
Chương 17
Ngọc Băng Hinzy
23/07/2017
- Gọi tao đến đây làm gì?- Cậu lúc nảy đang nói chuyện với nó thì anh
gọi cậu đến đây nói có việc gấp, cậu liền lấy xe phóng nhanh đến đây.
- Có người muốn gặp mày- Anh
- Ai?- cậu vừa nói xong thì từ cửa hắn bước vào, cậu thấy hắn thì sắc mặt liền thay đổi.
- Anh tới đây làm gì?- cậu lạnh lùng
- Tất nhiên là đến thăm em!- hắn ngồi xuống
- Tôi vẫn chưa chết nên anh không cần thăm tôi- cậu
- Em vẫn còn hiểu lầm anh sao?- hắn
- Chính mắt tôi thấy mà anh nói hiểu lầm sao?- Cậu tức giận
- Nhưng người đó không phải là anh, anh phải nói bao nhiêu lần em mới tin đây- Hắn
- Vậy thì chứng minh đi!- cậu
- Chứng minh như thế nào?- Hắn
- Đem người hại chết Hạ Vy nhận tội trước mặt tôi- Cậu
- Được anh nhất định sẽ chứng minh tai nạn của Hạ Vy không phải anh làm- Hắn
- Được thôi tôi đợi- Cậu nói xong thì bỏ đi.
_______________________
Sau khi rời khỏi nơi nó cậu đi mua một bó hoa hồng trắng rồi lại đến mộ của Hạ Vy.
- Anh đến rồi đây!- Cậu ngồi xuống đặt bó hoa xuống lên ngôi mộ.
- Em biết không người đã hại em đã quay trở về anh có thể trả thù cho em được rồi, nhưng suốt 5 năm qua anh ta cứ nói mình vô tội, không lẻ anh đã hiểu lầm anh ta thật sao nhưng chính mắt anh thấy anh ta lái chiếc xe đó- Cậu
...............
>>>
Vào một ngày đẹp trời trên con phố dòng người qua lại tấp nập có hai người một nam một nữ đang nắm tay nhau vừa đi vừa nói chuyện rất vui vẻ, trông họ rất là đẹp đôi làm cho mọi người đi đường ai cũng phải ganh tị
- Anh à mai mình đi mua sắm nha!- cô gái quay sang nói với chàng trai
- Ừa, sao cũng được chỉ cần vợ anh thích là được- chàng trai đó chính là cậu còn cô gái kia chính là Hạ Vy
- Chưa gì đã kêu là vợ rồi à- Hạ Vy
- Trước sao gì em cũng là vợ của anh à, gọi trước có sao đâu- Cậu
Reng Reng
- Alo- điện thoại của cô reo lên
-........
- Dạ con về liền- Hạ Vy
- Có chuyện gì vậy em- cậu quay sang
- À mẹ em nói mọi người đang đợi chúng ta ở nhà anh kêu chúng ta về liền để bàn chuyện đính hôn của em và anh- Hạ Vy
- Vậy em đứng đây chờ anh, anh đi lấy xe- Cậu
- Dạ- Hạ Vy. Sau khi cậu đi chỉ còn mình cô đứng đó vì gió lớn nên chiếc khăn choàng trên cổ cô mà cậu đã tặng cho cô bị bay ra đường nên cô ra nhặt lại nhưng khi chuẩn bị buớc vào trong thì có một chiếc xe hơi lao nhanh tới về phía cô
- Hạ Vy cẩn thận- Cậu chạy xe tới vừa bước xuống xe thì thấy cảnh đó nên hét lên nhưng đã không kịp chiếc xe đã tông vào cô làm cô văng ra xa. Cô nằm trên đường tay thì nắm chặt chiếc khăn máu chảy đầy đường mọi người tụ tập rất đông. Cậu chạy lại chổ cô ôm lấy cô vào lòng
- Hạ Vy em nhất định sẽ không sao cố gắng lên anh sẽ đưa em đến bệnh viện- Nhìn cậu bây giờ vô cùng đáng thương, tay thì cứ ôm chặt lấy cô vừa gọi tên cô vừa khóc làm cho mọi người đi đường cũng buồn theo.
---Hết chương 17---
Hình như dạo này mình thấy không còn ai quan tâm truyện này nữa thì phải, chắc tại truyện của mình chán quá phải không?.Mình thành thật xin lỗi mọi người vì vấn đề này mình hứa sẽ cố gắng hơn để truyện có thể hay hơn nữa. Mong mọi người có thể tiếp tục ủng hộ mình. Ai còn ủng hộ truyện của mình cho mình biết với ạ để mình có thêm tí động lực để tiếp tục viết truyện...
- Có người muốn gặp mày- Anh
- Ai?- cậu vừa nói xong thì từ cửa hắn bước vào, cậu thấy hắn thì sắc mặt liền thay đổi.
- Anh tới đây làm gì?- cậu lạnh lùng
- Tất nhiên là đến thăm em!- hắn ngồi xuống
- Tôi vẫn chưa chết nên anh không cần thăm tôi- cậu
- Em vẫn còn hiểu lầm anh sao?- hắn
- Chính mắt tôi thấy mà anh nói hiểu lầm sao?- Cậu tức giận
- Nhưng người đó không phải là anh, anh phải nói bao nhiêu lần em mới tin đây- Hắn
- Vậy thì chứng minh đi!- cậu
- Chứng minh như thế nào?- Hắn
- Đem người hại chết Hạ Vy nhận tội trước mặt tôi- Cậu
- Được anh nhất định sẽ chứng minh tai nạn của Hạ Vy không phải anh làm- Hắn
- Được thôi tôi đợi- Cậu nói xong thì bỏ đi.
_______________________
Sau khi rời khỏi nơi nó cậu đi mua một bó hoa hồng trắng rồi lại đến mộ của Hạ Vy.
- Anh đến rồi đây!- Cậu ngồi xuống đặt bó hoa xuống lên ngôi mộ.
- Em biết không người đã hại em đã quay trở về anh có thể trả thù cho em được rồi, nhưng suốt 5 năm qua anh ta cứ nói mình vô tội, không lẻ anh đã hiểu lầm anh ta thật sao nhưng chính mắt anh thấy anh ta lái chiếc xe đó- Cậu
...............
>>>
Vào một ngày đẹp trời trên con phố dòng người qua lại tấp nập có hai người một nam một nữ đang nắm tay nhau vừa đi vừa nói chuyện rất vui vẻ, trông họ rất là đẹp đôi làm cho mọi người đi đường ai cũng phải ganh tị
- Anh à mai mình đi mua sắm nha!- cô gái quay sang nói với chàng trai
- Ừa, sao cũng được chỉ cần vợ anh thích là được- chàng trai đó chính là cậu còn cô gái kia chính là Hạ Vy
- Chưa gì đã kêu là vợ rồi à- Hạ Vy
- Trước sao gì em cũng là vợ của anh à, gọi trước có sao đâu- Cậu
Reng Reng
- Alo- điện thoại của cô reo lên
-........
- Dạ con về liền- Hạ Vy
- Có chuyện gì vậy em- cậu quay sang
- À mẹ em nói mọi người đang đợi chúng ta ở nhà anh kêu chúng ta về liền để bàn chuyện đính hôn của em và anh- Hạ Vy
- Vậy em đứng đây chờ anh, anh đi lấy xe- Cậu
- Dạ- Hạ Vy. Sau khi cậu đi chỉ còn mình cô đứng đó vì gió lớn nên chiếc khăn choàng trên cổ cô mà cậu đã tặng cho cô bị bay ra đường nên cô ra nhặt lại nhưng khi chuẩn bị buớc vào trong thì có một chiếc xe hơi lao nhanh tới về phía cô
- Hạ Vy cẩn thận- Cậu chạy xe tới vừa bước xuống xe thì thấy cảnh đó nên hét lên nhưng đã không kịp chiếc xe đã tông vào cô làm cô văng ra xa. Cô nằm trên đường tay thì nắm chặt chiếc khăn máu chảy đầy đường mọi người tụ tập rất đông. Cậu chạy lại chổ cô ôm lấy cô vào lòng
- Hạ Vy em nhất định sẽ không sao cố gắng lên anh sẽ đưa em đến bệnh viện- Nhìn cậu bây giờ vô cùng đáng thương, tay thì cứ ôm chặt lấy cô vừa gọi tên cô vừa khóc làm cho mọi người đi đường cũng buồn theo.
---Hết chương 17---
Hình như dạo này mình thấy không còn ai quan tâm truyện này nữa thì phải, chắc tại truyện của mình chán quá phải không?.Mình thành thật xin lỗi mọi người vì vấn đề này mình hứa sẽ cố gắng hơn để truyện có thể hay hơn nữa. Mong mọi người có thể tiếp tục ủng hộ mình. Ai còn ủng hộ truyện của mình cho mình biết với ạ để mình có thêm tí động lực để tiếp tục viết truyện...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.