Chỉ Có Em Mới Xứng Đáng Làm Vợ Của Tôi
Chương 24
Ngọc Băng Hinzy
27/08/2017
Hôm nay nó đến nha cậu làm mà cứ cảm thấy trong lòng không yên, cứ như
sấp có chuyện gì xảy ra vậy. Làm việc gì cũng không xong cả vì nó cứ
thấp thỏm lo âu.
- Ui da- Nó đang cầm ly nước định uống thì ly lại rớt xuống sàn nên bể nó định dọn dẹp lại thì không may bị mảnh đức thủy tinh cắt vào tay
- Sao vậy- Cậu nghe thấy tiếng đổ vỡ thì chạy vào bếp xem có chuyện gì thì thấy tay nó đang bị chảy máu
- Không sao?Chỉ là bị bể ly thôi à- nó
- Sao cô bất cẩn vậy tay bị chảy máu rồi kìa- Cậu đi lấy băng keo cá nhân băng bó lại cho nó.
- Hôm nay cô sao vậy thấy cô nhìn như đang lo lắng chuyện gì à- Cậu lo lắng cho nó vì trước giờ nó chưa bao giờ như vậy cả. Lần này đúng là lạ thật.
- Tôi cũng không biết nữa sao tôi cứ cảm thấy lo lo trong lòng- nó ngồi xuống ghế
Reng Reng Reng
- Alo- Điện thoại nó reo lên nó liền bắt máy
-.......
- Dạ phải!- nó
-........
- Sao? Bệnh viện nào ạ- nó liền thay đổi sắc mặt
-........
Sau khi nó nghe điện thoại xong thì bật khóc làm cậu không hiểu gì cả
- Có chuyện gì vậy?- Cậu lo lắng hỏi
- Ba....ba tôi bị tai nạn đang cấp cứu ở bệnh viện Vương Hàn- Nó vừa khóc vừa nói
- Vậy tôi đưa cô đến đó- Cậu
----- Phòng cấp cứu-----
- Cô đừng lo ba cô không sao đâu mà- Cậu đang ngồi an ủi nó
- Ba...ba mày sao rồi?- Cô lúc nảy nhận được điện thoại của nó nên chạy đến liền
- Tao cũng không biết nữa! Vẫn còn trong phóng cấp cứu- nó bật khóc
- Chắc chắn ba mày không sao đâu? Bác ấy ở hiền sẽ gặp lành mà!- Cô ngồi xuống cạnh nó an ủi
...................
- Minh Nhật ba tôi sao rồi?- nó vừa thấy anh đi ra từ phòng cấp cứu thì chạy lại hỏi liền.
- Tôi xin lỗi ba cô đã không qua khỏi vì Bác ấy bị mất quá nhiều máu. Cô mau vào gặp ba cô lần cuối đi- Anh. Sau khi nghe anh vậy liền chạy vào phòng
- Ba....ba là con đây- nó chạy lại nắm tay ba nó
- Ba hãy cố lên ba nhất định sẽ không sao đâu mà- Nó bật khóc nức nở
- Ba sắp được đoàn tụ với mẹ con rồi con ở lại nhớ sống tốt- Ba nó yếu ớt nói
- Không....không con không muốn xa ba, ba đừng có bỏ con mà- nó ôm lấy ba nó
- Con gái ngốc à, dù ba không ở bên cạnh con nhưng ba vẫn ở trên trời dõi theo con và bảo vệ cho con- Ba nó
- Khánh Bác có chuyện muốn nhờ con- Ba nó quay sang nói với cậu
- Dạ Bác cứ nói đi ạ- Cậu
- Sau khi Bác đi con hảy giúp Bác chăm sóc thật tốt cho Ngọc Ánh- Ba nó
- Dạ con hứa với Bác- Cậu
- Tâm nguyện lớn nhất của ba chính là tìm được chị con, con hảy giúp ba hoàn thành tâm nguyện này nha- Ba nó
- Dạ.....con nhất định sẽ tìm được chị mà- nó. Sau khi nó nói xong cũng là lúc ba nó rời khỏi thế gian này.
- Ba.....ba đừng có bỏ con mà- Giờ này trong lòng nó vô cùng đau, nó khóc rất nhiều rất nhiều.
- Ui da- Nó đang cầm ly nước định uống thì ly lại rớt xuống sàn nên bể nó định dọn dẹp lại thì không may bị mảnh đức thủy tinh cắt vào tay
- Sao vậy- Cậu nghe thấy tiếng đổ vỡ thì chạy vào bếp xem có chuyện gì thì thấy tay nó đang bị chảy máu
- Không sao?Chỉ là bị bể ly thôi à- nó
- Sao cô bất cẩn vậy tay bị chảy máu rồi kìa- Cậu đi lấy băng keo cá nhân băng bó lại cho nó.
- Hôm nay cô sao vậy thấy cô nhìn như đang lo lắng chuyện gì à- Cậu lo lắng cho nó vì trước giờ nó chưa bao giờ như vậy cả. Lần này đúng là lạ thật.
- Tôi cũng không biết nữa sao tôi cứ cảm thấy lo lo trong lòng- nó ngồi xuống ghế
Reng Reng Reng
- Alo- Điện thoại nó reo lên nó liền bắt máy
-.......
- Dạ phải!- nó
-........
- Sao? Bệnh viện nào ạ- nó liền thay đổi sắc mặt
-........
Sau khi nó nghe điện thoại xong thì bật khóc làm cậu không hiểu gì cả
- Có chuyện gì vậy?- Cậu lo lắng hỏi
- Ba....ba tôi bị tai nạn đang cấp cứu ở bệnh viện Vương Hàn- Nó vừa khóc vừa nói
- Vậy tôi đưa cô đến đó- Cậu
----- Phòng cấp cứu-----
- Cô đừng lo ba cô không sao đâu mà- Cậu đang ngồi an ủi nó
- Ba...ba mày sao rồi?- Cô lúc nảy nhận được điện thoại của nó nên chạy đến liền
- Tao cũng không biết nữa! Vẫn còn trong phóng cấp cứu- nó bật khóc
- Chắc chắn ba mày không sao đâu? Bác ấy ở hiền sẽ gặp lành mà!- Cô ngồi xuống cạnh nó an ủi
...................
- Minh Nhật ba tôi sao rồi?- nó vừa thấy anh đi ra từ phòng cấp cứu thì chạy lại hỏi liền.
- Tôi xin lỗi ba cô đã không qua khỏi vì Bác ấy bị mất quá nhiều máu. Cô mau vào gặp ba cô lần cuối đi- Anh. Sau khi nghe anh vậy liền chạy vào phòng
- Ba....ba là con đây- nó chạy lại nắm tay ba nó
- Ba hãy cố lên ba nhất định sẽ không sao đâu mà- Nó bật khóc nức nở
- Ba sắp được đoàn tụ với mẹ con rồi con ở lại nhớ sống tốt- Ba nó yếu ớt nói
- Không....không con không muốn xa ba, ba đừng có bỏ con mà- nó ôm lấy ba nó
- Con gái ngốc à, dù ba không ở bên cạnh con nhưng ba vẫn ở trên trời dõi theo con và bảo vệ cho con- Ba nó
- Khánh Bác có chuyện muốn nhờ con- Ba nó quay sang nói với cậu
- Dạ Bác cứ nói đi ạ- Cậu
- Sau khi Bác đi con hảy giúp Bác chăm sóc thật tốt cho Ngọc Ánh- Ba nó
- Dạ con hứa với Bác- Cậu
- Tâm nguyện lớn nhất của ba chính là tìm được chị con, con hảy giúp ba hoàn thành tâm nguyện này nha- Ba nó
- Dạ.....con nhất định sẽ tìm được chị mà- nó. Sau khi nó nói xong cũng là lúc ba nó rời khỏi thế gian này.
- Ba.....ba đừng có bỏ con mà- Giờ này trong lòng nó vô cùng đau, nó khóc rất nhiều rất nhiều.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.