Chương 111: Bắt đầu kế hoạch
Nhoxanh
28/11/2022
Triệu Phi nghe lời Lâm Khải Trạch mở cuộc họp báo gấp, cuộc họp này có cả cổ đông của Trương Thị và cả các nhà báo phóng viên. Họ đều đã tập trung đầy đủ chỉ còn chờ mỗi Triệu Phi.
Triệu Phi ngồi trong phòng làm việc đi tới đi lui đợi Hắc Minh đem giấy tờ tới cho mình, ông không cam tâm giao lại Trương Thị nhưng Lâm Khải Trạch đã hứa sẽ cho ông giữ nguyên chức vị nên ông đành ngậm ngùi đồng ý.
-Triệu tổng, bên dưới đã có mặt đông đủ rồi chúng ta cũng nên đi xuống thôi.
Trợ lý riêng của Triệu Phi đã nhắc ông đến lần thứ ba rồi, bên dưới đang nhốn nháo lên vì đột nhiên Triệu Phi lại tổ chức họp báo, cũng không cho hay là thông cáo chuyện gì. Triệu Phi không trả lời, ông còn đang đợi người, hắn sẽ đến nhanh thôi.
“Cốc, cốc.”
-Nhanh, ra mở cửa.
Triệu Phi cuống lên theo tiếng gõ cửa, ông ta biết người đến là ai, một lát sau Hắc Minh đi vào, đầu trùm kín mít khiến người khác không nhận dạng được, anh ta đặt tập hồ sơ vào tay của Triệu Phi đặc biệt dặn dò.
-Diễn cho giống một chút, nếu để cảnh sát sờ gáy người chịu trách nhiệm chính là Triệu tổng đây.
Triệu Phi đổ mồ hôi lạnh liên tục gật đầu rồi cùng trợ lí đi xuống phòng họp báo.
Triệu Phi ngồi ở trên chào hỏi một hồi mới nói ra mục đích mở cuộc họp báo này, trước khi lên tiếng còn nặn ra vài giọt nước mắt khiến ai nấy đều hết sức ngạc nhiên.
-Triệu Phi tôi hôm nay mời các vị tới đây là để thông báo một chuyện rất quan trọng. Các vị cũng đã biết Trương Nhược Vũ cháu gái của tôi là người thừa kế hợp pháp 60 phần trăm cổ phần Trương Thị nhưng chẳng may Tiểu Vũ ngắn số, thời gian qua một mình tôi chống đỡ cho Trương Thị, dẫu còn nhiều thiếu sót nhưng đã dốc hết lòng lo cho trọn.
Dừng một chút, Triệu Phi lấy khăn giấy lau mắt mình, hít một hơi rồi nói tiếp.
-Tối hôm qua trong lúc dọn dẹp lại biệt thự của Trương gia, tôi vô tình tìm thấy cái này, đây là di chúc của Tiểu Vũ để lại, toàn bộ tài sản và cổ phần Trương Thị đều để lại hết cho vị hôn phu của mình Lâm Khải Trạch.
Triệu Phi mở xấp giấy tờ đưa lên, bên dưới ồ lên kinh ngạc, máy ảnh lia tới chụp liên tục, Trương Nhược Vũ chết hơn nửa năm rồi, sao cái này bây giờ mới tìm thấy, nếu là di chúc để lại thì ít nhất cũng phải để ở chỗ nào dễ tìm chứ.
-Xin được hỏi Triệu tổng, Lâm tổng đã biết chuyện này chưa?
Một phóng viên đứng lên hỏi.
-Tôi mới báo cho cậu ấy biết tối hôm qua thôi, cậu ấy rất sốc, có lẽ bây giờ còn đang khóc bên mộ của Tiểu Vũ.
Lúc này những người quan tâm xem trực tiếp trên điện thoại ở gần khu mộ của Trương gia cũng đổ xô ra đó để kiểm chứng, quả nhiên Lâm Khải Trạch quần áo xốc xếch cầm bình rượu, hai mắt đỏ ngầu ôm bia mộ của Trương Nhược Vũ vật vã khóc. Họ tranh nhau chụp ảnh đăng trạng thái đầy mạng xã hội. Chuyện Trương Nhược Vũ để lại di chúc giao hết tài sản cho Lâm Khải Trạch lan truyền khắp nơi.
Nhược Vũ cũng xem toàn bộ diễn biến qua điện thoại, cô nhếch môi cười vỗ tay khen ngợi diễn xuất của Lâm Khải Trạch và cậu ba của mình, họ đúng là một lũ đê tiện làm trò cười.
Nhược Vũ lấy điện thoại gọi cho Uyển Dư hẹn gặp mặt, khoảng 30 phút sau Uyển Dư có mặt tại Lâm gia. Lâm Nhất Phàm đã tới Lâm Thị, có lẽ anh ấy cũng đã biết được mọi chuyện rồi.
Uyển Dư vào phòng của Nhược Vũ, vẫn chưa biết tại sao cô gọi mình tới đây.
-Có chuyện gì sao?
-Uyển Dư, tớ muốn nhờ cậu một chuyện.
Uyển Dư trố mắt nhìn Nhược Vũ, cô dù gì cũng là chị họ của Nhất Phàm, dù Châu Nhược Vũ có là bạn thân của Tiểu Vũ đi nữa thì cũng phải biết phép tắc là như thế nào chứ.
Nhược Vũ biết Uyển Dư sắp phùng mang với mình nên cô giải quyết cho nhanh gọn.
-Tần Uyển Dư, 23 tuổi, trải qua 5 mối tình, bị đá đủ cả 5, hận tình hận người nên quyết định sống chết với cô đơn, có ba nốt ruồi ở mông, răng cửa đã trồng lại đến hai lần. Đó có phải là cậu không?
Nhược Vũ nói một tràng dài không ngưng nghỉ, Uyển Dư đứng hình nhìn cô, một lát sau mới đứng dậy lắc lắc Nhược Vũ.
-Trương Nhược Vũ, có phải cậu nhập hồn vào thân xác này về đây thăm tớ không, tớ sợ ma lắm cậu đừng doạ tớ nữa.
Nhược Vũ gạt tay Uyển Dư kể hết tất cả bí mật của mình cô nghe, Uyển Dư cũng giống như Lâm Nhất Phàm không thích ứng kịp, suốt 1 tiếng đồng hồ cứ ngồi ôm đầu nhìn Nhược Vũ, không thể tin được chuyện trọng sinh nhảm nhí và sốc nhất là biết được Lâm Khải Trạch là hung thủ gϊếŧ người, còn gϊếŧ chết bạn thân nhất của cô.
-Hôm nay tớ gọi cậu đến đây là muốn cậu giúp tớ tạo ra nhiều tài khoản đăng tải những bức ảnh này lên mạng.
Nhược Vũ đưa tấm ảnh của mình và Lâm Khải Trạch chụp ở bãi biển cho Uyển Dư. Uyển Dư có quen biết một đội ngủ hacker chuyên nghiệp, giao cho họ sẽ không ai tra được hành tung, Lâm Khải Trạch cũng không biết được là ai đứng sau làm.
Triệu Phi ngồi trong phòng làm việc đi tới đi lui đợi Hắc Minh đem giấy tờ tới cho mình, ông không cam tâm giao lại Trương Thị nhưng Lâm Khải Trạch đã hứa sẽ cho ông giữ nguyên chức vị nên ông đành ngậm ngùi đồng ý.
-Triệu tổng, bên dưới đã có mặt đông đủ rồi chúng ta cũng nên đi xuống thôi.
Trợ lý riêng của Triệu Phi đã nhắc ông đến lần thứ ba rồi, bên dưới đang nhốn nháo lên vì đột nhiên Triệu Phi lại tổ chức họp báo, cũng không cho hay là thông cáo chuyện gì. Triệu Phi không trả lời, ông còn đang đợi người, hắn sẽ đến nhanh thôi.
“Cốc, cốc.”
-Nhanh, ra mở cửa.
Triệu Phi cuống lên theo tiếng gõ cửa, ông ta biết người đến là ai, một lát sau Hắc Minh đi vào, đầu trùm kín mít khiến người khác không nhận dạng được, anh ta đặt tập hồ sơ vào tay của Triệu Phi đặc biệt dặn dò.
-Diễn cho giống một chút, nếu để cảnh sát sờ gáy người chịu trách nhiệm chính là Triệu tổng đây.
Triệu Phi đổ mồ hôi lạnh liên tục gật đầu rồi cùng trợ lí đi xuống phòng họp báo.
Triệu Phi ngồi ở trên chào hỏi một hồi mới nói ra mục đích mở cuộc họp báo này, trước khi lên tiếng còn nặn ra vài giọt nước mắt khiến ai nấy đều hết sức ngạc nhiên.
-Triệu Phi tôi hôm nay mời các vị tới đây là để thông báo một chuyện rất quan trọng. Các vị cũng đã biết Trương Nhược Vũ cháu gái của tôi là người thừa kế hợp pháp 60 phần trăm cổ phần Trương Thị nhưng chẳng may Tiểu Vũ ngắn số, thời gian qua một mình tôi chống đỡ cho Trương Thị, dẫu còn nhiều thiếu sót nhưng đã dốc hết lòng lo cho trọn.
Dừng một chút, Triệu Phi lấy khăn giấy lau mắt mình, hít một hơi rồi nói tiếp.
-Tối hôm qua trong lúc dọn dẹp lại biệt thự của Trương gia, tôi vô tình tìm thấy cái này, đây là di chúc của Tiểu Vũ để lại, toàn bộ tài sản và cổ phần Trương Thị đều để lại hết cho vị hôn phu của mình Lâm Khải Trạch.
Triệu Phi mở xấp giấy tờ đưa lên, bên dưới ồ lên kinh ngạc, máy ảnh lia tới chụp liên tục, Trương Nhược Vũ chết hơn nửa năm rồi, sao cái này bây giờ mới tìm thấy, nếu là di chúc để lại thì ít nhất cũng phải để ở chỗ nào dễ tìm chứ.
-Xin được hỏi Triệu tổng, Lâm tổng đã biết chuyện này chưa?
Một phóng viên đứng lên hỏi.
-Tôi mới báo cho cậu ấy biết tối hôm qua thôi, cậu ấy rất sốc, có lẽ bây giờ còn đang khóc bên mộ của Tiểu Vũ.
Lúc này những người quan tâm xem trực tiếp trên điện thoại ở gần khu mộ của Trương gia cũng đổ xô ra đó để kiểm chứng, quả nhiên Lâm Khải Trạch quần áo xốc xếch cầm bình rượu, hai mắt đỏ ngầu ôm bia mộ của Trương Nhược Vũ vật vã khóc. Họ tranh nhau chụp ảnh đăng trạng thái đầy mạng xã hội. Chuyện Trương Nhược Vũ để lại di chúc giao hết tài sản cho Lâm Khải Trạch lan truyền khắp nơi.
Nhược Vũ cũng xem toàn bộ diễn biến qua điện thoại, cô nhếch môi cười vỗ tay khen ngợi diễn xuất của Lâm Khải Trạch và cậu ba của mình, họ đúng là một lũ đê tiện làm trò cười.
Nhược Vũ lấy điện thoại gọi cho Uyển Dư hẹn gặp mặt, khoảng 30 phút sau Uyển Dư có mặt tại Lâm gia. Lâm Nhất Phàm đã tới Lâm Thị, có lẽ anh ấy cũng đã biết được mọi chuyện rồi.
Uyển Dư vào phòng của Nhược Vũ, vẫn chưa biết tại sao cô gọi mình tới đây.
-Có chuyện gì sao?
-Uyển Dư, tớ muốn nhờ cậu một chuyện.
Uyển Dư trố mắt nhìn Nhược Vũ, cô dù gì cũng là chị họ của Nhất Phàm, dù Châu Nhược Vũ có là bạn thân của Tiểu Vũ đi nữa thì cũng phải biết phép tắc là như thế nào chứ.
Nhược Vũ biết Uyển Dư sắp phùng mang với mình nên cô giải quyết cho nhanh gọn.
-Tần Uyển Dư, 23 tuổi, trải qua 5 mối tình, bị đá đủ cả 5, hận tình hận người nên quyết định sống chết với cô đơn, có ba nốt ruồi ở mông, răng cửa đã trồng lại đến hai lần. Đó có phải là cậu không?
Nhược Vũ nói một tràng dài không ngưng nghỉ, Uyển Dư đứng hình nhìn cô, một lát sau mới đứng dậy lắc lắc Nhược Vũ.
-Trương Nhược Vũ, có phải cậu nhập hồn vào thân xác này về đây thăm tớ không, tớ sợ ma lắm cậu đừng doạ tớ nữa.
Nhược Vũ gạt tay Uyển Dư kể hết tất cả bí mật của mình cô nghe, Uyển Dư cũng giống như Lâm Nhất Phàm không thích ứng kịp, suốt 1 tiếng đồng hồ cứ ngồi ôm đầu nhìn Nhược Vũ, không thể tin được chuyện trọng sinh nhảm nhí và sốc nhất là biết được Lâm Khải Trạch là hung thủ gϊếŧ người, còn gϊếŧ chết bạn thân nhất của cô.
-Hôm nay tớ gọi cậu đến đây là muốn cậu giúp tớ tạo ra nhiều tài khoản đăng tải những bức ảnh này lên mạng.
Nhược Vũ đưa tấm ảnh của mình và Lâm Khải Trạch chụp ở bãi biển cho Uyển Dư. Uyển Dư có quen biết một đội ngủ hacker chuyên nghiệp, giao cho họ sẽ không ai tra được hành tung, Lâm Khải Trạch cũng không biết được là ai đứng sau làm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.