Chị Dâu Tôi Từng Là Bạn Gái Cũ
Chương 3: Về Đường Gia
Sương Mun
16/11/2022
Sáng hôm sau cô vẫn đi làm bình thường nhưng hôm nay anh phải về nhà nên cô tự mình lái xe đi làm.
" Em đi đây anh về đó nhớ đừng nói gì đừng làm bà nội và ba mẹ giận có biết chưa "
" Được anh biết rồi nhớ đến sớm anh chờ "
" Vâng !Em đi làm đây "
Sau khi cô rời đi anh cũng về lại nhà cũng gần một năm anh không về rồi.
" Nhị thiếu gia về rồi " anh vừa chạy xe vào rồi bước xuống xe thì quản gia Châu bước tới chào hỏi ông cũng bất ngờ khi thấy anh về.
" Chào chú " anh cũng chào lại rồi đi vào nhà .
Quản gia Châu giúp anh xách đồ đi vào trong.
Vừa vào anh thấy bà nội Đường ba mẹ anh đều ngồi ở phòng khách xem tivi bà nội thấy anh trước vì bà ngồi hướng ra cửa nên lên tiếng.
" Cuối cùng cũng chịu về nhà rồi à " dù bà đã lớn tuổi có nhiều nếp nhăn nhưng bà vẫn rất minh mẫn.
.
" Dạ con chào bà nội con đã về , con chào ba mẹ "
" Được rồi lại đây ngồi đi " bà nội Đường nói rồi vỗ chỗ bên cạnh mình bảo anh tới ngồi xuống cạnh mình "
Ba anh có chút bất ngờ khi anh về còn mẹ anh thì lại không vì bà biết lí do anh về đây.
" Dạo này con ốm đi nhiều rồi có phải ở ngoài thức ăn không hợp khẩu vị không " bà rất thương anh bà có ba người cháu hai trai một gái ba đứa cháu đều rất ngoan nên bà đều thương yêu cháu mình .
" Dạ không có đâu bà đừng lo con khỏe lắm " anh biết bà lo cho mình.
" Hãy ở lại ăn cơm với ta Vi Vi con bé cũng nhớ con lắm nhưng vì phải đi học nên con bé cũng rất bận ba mẹ con thì phải coi quản công ty Quân Vũ thì nó lại ở nhà hàng của nó suốt ít khi về nhà lắm ở đây chỉ có mỗi bà già này quanh quẩn ở đây còn cháu thì "
"Vì hôm nay là chủ nhật nên ba mẹ cháu mới ở nhà "
Khuôn mặt buồn của bà làm anh cũng có lỗi.
" Vâng hôm nay cháu sẽ ăn cơm với bà con sẽ ở lại "
" Hạ Anh con kêu quản gia Châu làm những món mà Quân Viễn thích ăn đi cả Vi Vi và Quân Vũ nữa nhớ điện nó về ăn cơm cả tháng nay chẳng thấy mặt mũi tăm hơi đâu cả "
" Dạ con biết thưa mẹ "
" Dạo này công việc có ổn không " ba anh im lặng nãy giờ mới lên tiếng .
" Vẫn ổn ạ "
" Ừ " ông chỉ vỏn vẹn một từ.
" Quân Viễn này ba con cũng không thể gồng gánh công ty mãi được Quân Vũ thì nó lại không thích bị trói buộc Vi Vi lại là con gái bà cũng không muốn con bé phải vất vả con bé cũng không thể gánh vác cả công ty được "
" Cho nên con hãy về tiếp quản công ty có được không bà biết mẹ con có nhiều lúc nói không phải lòng nhưng dù sao thì cũng là muốn tốt cho con bà cũng không muốn công ty mà ông bà cố gắng gây dựng nên lại không có ai quản được cho nên "
" Thật ra hôm nay con đến đây cũng có chuyện muốn nói với bà và ba mẹ nhưng đợi người nữa đến rồi con sẽ nói chuyện "
" Được con muốn nói gì cũng được " bà nội Đường vui vẻ khi anh nói như vậy.
" Bác sĩ Lương bên kho máu không còn nhóm máu này nữa " cô y tá nói
" Liên lạc với các bệnh viện khác không được chậm trễ bệnh nhân chỉ có thể gắng gượng nữa tiếng nữa thôi bảo họ gấp rút lên "
" Vâng "
Đầu giờ chiều cô định sẽ về sớm nhưng không ngờ lại xảy ra tai nạn giao thông nên cô đã đứng xuất ba ca mổ giờ đã hơn năm giờ còn thêm hai ca nữa có lẽ cô phải thất hẹn với anh rồi đang suy nghĩ thì cô y tá lúc nãy đi vào trên tay là hai túi máu.
" Bác sĩ Lương máu có rồi "
" Được rồi cô truyền máu vào đi "
" Vâng "
Sau khi hoàn thành hai ca phẫu thuật thì đồng hồ cũng chỉ điểm mười một giờ cô đi vào phòng làm việc lấy điện thoại trong túi áo ra thì có mười cuộc gọi nhỡ của anh cô liền gọi nhưng không ai bắt máy cô biết có lẽ anh giận cô nhưng tính mạng bệnh nhân quan trọng cô cũng đành lòng để ngày mai về rồi xin lỗi anh sau giờ cô còn phải coi tình hình người bệnh nên cô không thể về nhà được.
Cô đành nhắn tin cho anh " Hôm nay em không về nhà được anh nhớ ngủ sớm ngày mai em tranh thủ về nhà với anh. Yêu Anh "
" Em đi đây anh về đó nhớ đừng nói gì đừng làm bà nội và ba mẹ giận có biết chưa "
" Được anh biết rồi nhớ đến sớm anh chờ "
" Vâng !Em đi làm đây "
Sau khi cô rời đi anh cũng về lại nhà cũng gần một năm anh không về rồi.
" Nhị thiếu gia về rồi " anh vừa chạy xe vào rồi bước xuống xe thì quản gia Châu bước tới chào hỏi ông cũng bất ngờ khi thấy anh về.
" Chào chú " anh cũng chào lại rồi đi vào nhà .
Quản gia Châu giúp anh xách đồ đi vào trong.
Vừa vào anh thấy bà nội Đường ba mẹ anh đều ngồi ở phòng khách xem tivi bà nội thấy anh trước vì bà ngồi hướng ra cửa nên lên tiếng.
" Cuối cùng cũng chịu về nhà rồi à " dù bà đã lớn tuổi có nhiều nếp nhăn nhưng bà vẫn rất minh mẫn.
.
" Dạ con chào bà nội con đã về , con chào ba mẹ "
" Được rồi lại đây ngồi đi " bà nội Đường nói rồi vỗ chỗ bên cạnh mình bảo anh tới ngồi xuống cạnh mình "
Ba anh có chút bất ngờ khi anh về còn mẹ anh thì lại không vì bà biết lí do anh về đây.
" Dạo này con ốm đi nhiều rồi có phải ở ngoài thức ăn không hợp khẩu vị không " bà rất thương anh bà có ba người cháu hai trai một gái ba đứa cháu đều rất ngoan nên bà đều thương yêu cháu mình .
" Dạ không có đâu bà đừng lo con khỏe lắm " anh biết bà lo cho mình.
" Hãy ở lại ăn cơm với ta Vi Vi con bé cũng nhớ con lắm nhưng vì phải đi học nên con bé cũng rất bận ba mẹ con thì phải coi quản công ty Quân Vũ thì nó lại ở nhà hàng của nó suốt ít khi về nhà lắm ở đây chỉ có mỗi bà già này quanh quẩn ở đây còn cháu thì "
"Vì hôm nay là chủ nhật nên ba mẹ cháu mới ở nhà "
Khuôn mặt buồn của bà làm anh cũng có lỗi.
" Vâng hôm nay cháu sẽ ăn cơm với bà con sẽ ở lại "
" Hạ Anh con kêu quản gia Châu làm những món mà Quân Viễn thích ăn đi cả Vi Vi và Quân Vũ nữa nhớ điện nó về ăn cơm cả tháng nay chẳng thấy mặt mũi tăm hơi đâu cả "
" Dạ con biết thưa mẹ "
" Dạo này công việc có ổn không " ba anh im lặng nãy giờ mới lên tiếng .
" Vẫn ổn ạ "
" Ừ " ông chỉ vỏn vẹn một từ.
" Quân Viễn này ba con cũng không thể gồng gánh công ty mãi được Quân Vũ thì nó lại không thích bị trói buộc Vi Vi lại là con gái bà cũng không muốn con bé phải vất vả con bé cũng không thể gánh vác cả công ty được "
" Cho nên con hãy về tiếp quản công ty có được không bà biết mẹ con có nhiều lúc nói không phải lòng nhưng dù sao thì cũng là muốn tốt cho con bà cũng không muốn công ty mà ông bà cố gắng gây dựng nên lại không có ai quản được cho nên "
" Thật ra hôm nay con đến đây cũng có chuyện muốn nói với bà và ba mẹ nhưng đợi người nữa đến rồi con sẽ nói chuyện "
" Được con muốn nói gì cũng được " bà nội Đường vui vẻ khi anh nói như vậy.
" Bác sĩ Lương bên kho máu không còn nhóm máu này nữa " cô y tá nói
" Liên lạc với các bệnh viện khác không được chậm trễ bệnh nhân chỉ có thể gắng gượng nữa tiếng nữa thôi bảo họ gấp rút lên "
" Vâng "
Đầu giờ chiều cô định sẽ về sớm nhưng không ngờ lại xảy ra tai nạn giao thông nên cô đã đứng xuất ba ca mổ giờ đã hơn năm giờ còn thêm hai ca nữa có lẽ cô phải thất hẹn với anh rồi đang suy nghĩ thì cô y tá lúc nãy đi vào trên tay là hai túi máu.
" Bác sĩ Lương máu có rồi "
" Được rồi cô truyền máu vào đi "
" Vâng "
Sau khi hoàn thành hai ca phẫu thuật thì đồng hồ cũng chỉ điểm mười một giờ cô đi vào phòng làm việc lấy điện thoại trong túi áo ra thì có mười cuộc gọi nhỡ của anh cô liền gọi nhưng không ai bắt máy cô biết có lẽ anh giận cô nhưng tính mạng bệnh nhân quan trọng cô cũng đành lòng để ngày mai về rồi xin lỗi anh sau giờ cô còn phải coi tình hình người bệnh nên cô không thể về nhà được.
Cô đành nhắn tin cho anh " Hôm nay em không về nhà được anh nhớ ngủ sớm ngày mai em tranh thủ về nhà với anh. Yêu Anh "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.