Chỉ Dịu Dàng Với Mỗi Em

Chương 35: Trì Noãn Noãn: "Không chụp ảnh sao?"

Lựu Liên Hương Thái

08/12/2022

Editor: Nơ

Khi Trì Noãn Noãn đến phòng thí nghiệm thì nghe thấy mọi người đang bàn tán về Công nghệ Ứng Chi.

Những người trong đội nhìn thấy Trì Noãn Noãn đến thì lập tức im lặng.

Trì Noãn Noãn nhướng mày, "Mọi người cứ nói tự nhiên, không cần để ý đến tôi."

Vì quan tâm đến cảm xúc của cô nên những người trong đội hiếm khi nhắc đến tên của Tiết Ứng Chi trong phòng thí nghiệm, nhưng gần đây đột nhiên lan truyền tin tức về một dự án mới của Công nghệ Ứng Chi, trong lúc nhất thời mọi người đều tò mò, nhưng nhiều nhất là cảm thấy khó hiểu.

"Lão đại, chị có biết chuyện Công nghệ Ứng Chi hợp tác với Natural Spring không?" Em út trong đội là người rất vô tư, nghe thấy Trì Noãn Noãn không để tâm đến tên khốn Tiết Ứng Chi nên chủ động nhiều chuyện.

Cậu ta vừa hỏi ra, những người khác cũng tò mò.

Trên lý thuyết, Trì Noãn Noãn vẫn nắm giữ cổ phần của Công nghệ Ứng Chi, bây giờ Công nghệ Ứng Chi đột nhiên muốn đi theo con đường khác, cô là cổ đông nên chắc hẳn sẽ biết được một số thông tin nội bộ.

Trì Noãn Noãn quả thật có biết.

Tuy nhiên, trong số các cổ đông thì có lẽ cô là người biết về chuyện này muộn nhất.

Tiết Ứng Chi tự biết không thể liên lạc với cô, nên đã nhờ trợ lý nói cho cô biết thay vì hỏi ý kiến ​​của cô về việc hợp tác với Natural Spring, nói đúng hơn là anh ta chỉ đang thông báo cho cô.

Natural Spring hiện là thương hiệu chăm sóc da hàng đầu tại Trung Quốc được chị em phụ nữ vô cùng yêu thích, người phát ngôn của hãng là Mạnh Dĩnh, một nữ ngôi sao hạng A.

Lúc đầu, Trì Noãn Noãn đã rất ngạc nhiên khi nghe tin Công nghệ Ứng Chi sẽ hợp tác với Natural Spring, cô không ngờ Tiết Ứng Chi lại vô dụng như vậy, không làm ra được sản phẩm khoa học nào khác liền vươn tay tiếp cận sản phẩm làm đẹp.

Có lẽ anh ta đã quên mất ý định ban đầu khi họ là thành lập Công nghệ Ứng Chi.

Ban đầu, Công nghệ Ứng Chi được thành lập để trở thành một công ty nghiên cứu khoa học có thể được quốc gia công nhận và có thể nghiên cứu thêm nhiều nguồn năng lượng mới cho đất nước...

Nhưng bây giờ, tất cả dự định ban đầu đã biến mất từ ​​​​lâu, cũng không biết là bắt đầu từ bao giờ, Tiết Ứng Chi đã không còn là chàng trai trẻ tràn đầy nhiệt huyết như thuở ban đầu.

"Ừm, tôi biết rồi." Trì Noãn Noãn nói thật.

Em út khiếp sợ, "Vậy mà lão đại còn đồng ý? Từ trước đến nay, Công nghệ Ứng Chi vẫn luôn tạo ra năng lượng mới, đột nhiên tham gia vào thị trường mỹ phẩm, cái này không phải là... Tự hạ thấp giá trị sao?"

Nói xong, chợt nhận ra mình nói không đúng lắm, em út bổ sung thêm: "Em không có ý nói thị trường mỹ phẩm không tốt, em chỉ cảm thấy đang làm về mảng tạo nguồn năng lượng mới thì cứ tiếp tục phát triển nó, tại sao phải rẽ sang con đường khác."

Em út nói cũng không sai, dù sao Công nghệ Ứng Chi cũng đạt được giải thưởng Nghiên cứu Khoa học quốc gia, bây giờ đột nhiên chuyển sang mỹ phẩm làm đẹp, cá chắc ai nghe đến đây cũng sẽ thốt lên rằng: Công nghệ Ứng Chi bây giờ thiếu tiền lắm à?

Trì Noãn Noãn không tham gia vào việc đưa ra chiến lược cho chuyện hợp tác lần này, trước khi Tiết Ứng Chi thông báo cho cô thì cũng đã mượn sức của các cổ đông khác, cổ phần của họ cộng lại lớn hơn của cô rất nhiều.

Hơn nữa, dù cô không tham gia, nhưng cô cũng có tính toán của riêng mình.

Công nghệ Ứng Chi không thể tiếp tục nằm dưới tay Tiết Ứng Chi, vì vậy, cô sẽ nhân cơ hội này lấy lại một thể.

Cô tin chắc rằng sẽ có người không đồng tình với hành vi "râu ông này cắm cằm bà nọ" trong chuyện hợp tác sản xuất mỹ phẩm của Tiết Ứng Chi.

"Tôi có đồng ý hay không cũng không quan trọng, bọn họ muốn làm thì cứ làm." Trì Noãn Noãn bày tỏ lập trường, ngay sau đó lại vỗ tay, "Được rồi, mọi người bắt đầu làm việc đi."

Những người trong đội nghe thấy lời của cô thì lập tức ngộ ra.

Tám chín phần là sau khi cổ phần bị bán ra ngoài, tên khốn lòng dạ hẹp hòi Tiết Ứng Chi liền muốn pha loãng cổ phần mà lão đại nhà bọn họ đang nắm giữ.

"Đậu móa, thật sự không đáng cho lão đại mà, sao lúc trước có thể thấy anh ta tốt cơ chứ!" Em út chửi thề một câu ở sau lưng.

Cô gái bên cạnh cũng tức giận nói: "Đúng vậy! Tức chết tôi, xem ra tên khốn này chỉ muốn giành lại cổ phần trong tay lão đại thôi!!"

Hai người ở phía sau càng mắng càng hăng, chàng trai cao gầy ở phía trước đột nhiên xoay người lại, hoảng sợ che miệng, đè thấp giọng nói: "Má ơi!!"

Em út và cô gái bên cạnh: "?"

Chàng trai cao gầy vốn đã hưng phấn lại còn nói năng lộn xộn, trên mặt tràn ngập drama "Mẹ kiếp mẹ kiếp mẹ kiếp! Mấy người nhìn vào cổ và môi của lão đại đi! Vừa rồi tôi có thấy môi của lão đại hơi sưng lên! Rồi đột nhiên phát hiện ra ở trên cổ của lão đại, hình như có... Có con mẹ nó dấu hôn!"

Chàng trai cao gầy càng nói càng cảm thấy mình đoán đúng!

Anh ta vừa nói ra câu này, em út và cô gái bên cạnh trợn mắt há mồm, sau đó ba cặp mắt đồng loạt nhìn về phía trước, nhưng vừa nhìn sang đã bị Trì Noãn Noãn đang xoay người lấy đồ bắt gặp.



Tuy tiếng nói chuyện của bọn họ rất nhỏ, nhưng khi ba người cùng hưng phấn thì âm thanh khá lớn.

Trì Noãn Noãn: "..."

Cô đã nghe thấy tất cả.

Trì Noãn Noãn đưa tay lên sờ cổ, sao cô lại không nhớ Yến Bạch đã hôn mình ở đây nhỉ? Hình như là dấu vết tạo thành do đầu ngón tay anh xoa nắn?

Nhưng vì mọi người đã phát hiện ra nên cô không có ý định giấu giếm.

Vì vậy, khi đến giờ tan tầm, cuối cùng Trì Noãn Noãn cũng thỏa mãn sự tò mò của các thành viên trong phòng thí nghiệm.

"Tôi có chuyện muốn nói với mọi người." Trì Noãn Noãn vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh và lãnh đạm như vậy, nhưng lỗ tai hơi phiếm hồng, lại bị mọi người nhìn chằm chằm bằng ánh mắt hóng hớt, cô xấu hổ ho khan một tiếng: "Hẹn mọi người hôm nào rảnh rỗi, tôi và bạn trai sẽ mời mọi người ăn một bữa cơm."

Những chuyện như tình cảm đời tư thì không cần thiết nói với người ngoài, nhưng vì lịch sử đen tối của Tiết Ứng Chi nên các thành viên trong đội vẫn luôn quan tâm đến Trì Noãn Noãn.

Mọi người đều sợ cô bị tên cặn bã kia tổn thương quá sâu, hoặc là sau này gặp lại sẽ không tốt đẹp.

Trì Noãn Noãn vừa dứt lời, mọi người trong đội như muốn bùng nổ.

"Có thật không!"

"Lão đại, lão đại, có thể tiết lộ trước đối phương là người như thế nào không?"

"Lão đại, nhân phẩm của người đàn ông lần này ổn không? Nhất định phải mở to mắt nhìn cho rõ!"

"Đợi đến bữa cơm đó, chúng ta nhất định sẽ nghiêm khắc kiểm tra hộ lão đại!"

Bị một đám người ríu ra ríu rít ở bên tai, Trì Noãn Noãn bật cười: "Thôi, mau tan làm đi, tôi về trước đây."

Cô nói xong liền chuồn mất.

Ngay sau khi Trì Noãn Noãn rời đi, mấy người bọn họ lập tức vào nhóm WeChat đàm đạo, khi Trì Noãn Noãn mua đồ ăn về đến nhà, tin nhắn trong nhóm lên đến 99+.

Trì Noãn Noãn: "..."

Cô đành phải tắt thông báo, xách theo túi đồ ăn bấm chuông cửa nhà đối diện.

Cánh cửa gần như được mở ra ngay khi chuông cửa vang lên.

Bên trong cánh cửa, người đàn ông mặc đồ ở nhà đang nắm then cửa, trên môi không ngăn được ý cười.

"Nhanh vậy?" Trì Noãn Noãn buồn cười, cô phát hiện khi ở bên anh, cô thật sự rất dễ cười.

Yến Bạch nhìn màn hình điện thoại, hiện tại là sáu giờ rưỡi chiều.

"Mua đồ ăn rồi về đến nhà mất khoảng nửa tiếng." Yến Bạch cầm lấy đồ ăn trong tay cô, "Anh canh thời gian rất chuẩn."

Trì Noãn Noãn chỉ đưa cho anh túi nhẹ, sợ anh cầm nặng sẽ làm tổn thương miệng vết mổ.

Nghe anh giải thích mà lòng cô hạnh phúc.

Người đàn ông này dịu dàng đến mức cô không thể chống đỡ được, anh biết khi nào cô sẽ quay về nên vẫn luôn đợi cô ở cửa.

Để thưởng cho anh, Trì Noãn Noãn đã nhanh chóng hôn lên má anh một cái ngay sau khi anh đặt túi đồ ăn lên bàn đá cẩm thạch trong bếp.

Anh nói thích như vậy hơn, cô đương nhiên sẽ thỏa mãn anh.

Sau khi hôn trộm xong, Trì Noãn Noãn vô thức cong môi, bắt đầu chuẩn bị bữa tối.

Người được hôn thì ngây đơ ra đó, nhưng giây tiếp theo đã đưa tay ra, ôm cô gái nhỏ vừa hôn trộm mình vào lòng.

Trì Noãn Noãn rất thích được anh ôm, bờ vai anh rất rộng, vòng tay anh rất ấm áp, khiến cho người ta có cảm giác rất an toàn khi dựa vào, hơn nữa cô cũng rất thích mùi hương trên người anh.

"Noãn Noãn, từ nay về sau, ngày nào em cũng hôn anh có được không?" Yến Bạch cảm thấy mình có chút được voi đòi tiên, lúc đầu anh chỉ hy vọng có thể nhìn cô từ xa, nhưng sau này khi gặp lại cô, anh lại hy vọng mình có thể ở bên cạnh cô, rồi khi thật sự ở bên cạnh cô, anh lại càng khao khát nhiều hơn nữa.



Nụ hôn này, có thể không mang theo bất kỳ tạp niệm nào, anh chỉ muốn thông qua cách này để nói với bản thân rằng hết thảy đều là sự thật, không phải giấc mơ.

Anh thật sự đã đi vào thế giới của cô.

Trì Noãn Noãn cảm thấy, Yến Bạch càng ngày càng dính người, nhưng lạ ở chỗ là cô không cảm thấy phiền phức hay phản cảm mà chỉ muốn thỏa mãn mọi yêu cầu của anh càng nhiều càng tốt.

Chỉ là một nụ hôn, không phải chuyện gì sai trái.

"Được." Trì Noãn Noãn cười nói, sau khi nói xong lại giãy giụa hai cái: "Được rồi, buông em ra đi, em còn phải nấu cơm."

Chất giọng của cô rất hay, khi cô nói chuyện dịu dàng lại giống như đang làm nũng.

Trái tim Yến Bạch run lên, anh hơi buông tay, lúc cô xoay người đi lấy đồ ăn, anh lại ôm chặt cô từ phía sau, dụi cằm vào vai cô, ghé vào tai cô cười khẽ: "Vậy em làm đi, anh có thể hướng dẫn cho em."

Trên eo là đôi tay rắn chắc của người đàn ông, bên tai là giọng nói trầm ấm dễ nghe của người đàn ông, hai cái đều chiếm lấy tâm trí cô, Trì Noãn Noãn hoàn toàn không thể tập trung nấu ăn.

"Anh qua bên kia ngồi đi." Trì Noãn Noãn đánh yêu vào tay anh.

Yến Bạch dụi mặt vào cổ cô: "Không đâu, anh muốn ôm Noãn Noãn."

Dáng vẻ này của anh cực kỳ giống chó lông vàng.

Trì Noãn Noãn suýt chút nữa là bị mê hoặc, cô xoay người lại, đối diện với đôi mắt thâm thúy của người đàn ông, sắc mặt cô nghiêm túc, giọng điệu không thể phản bác: "Anh qua đó ngồi, nghe lời."

Yến Bạch cũng không biết bản thân bị làm sao, nhưng luôn cảm thấy cô gái nhỏ sẽ dung túng cho mình, cho nên nghe vậy cũng không buông tay ngay mà còn cười híp mắt vòi một nụ hôn từ cô, "Vậy em hôn anh đi, hôn xong anh sẽ buông tay."

Trì Noãn Noãn: "..."

Yến Bạch được hôn như ý muốn, ngoan ngoãn ngồi vào bàn ăn đối diện, chống cằm bắt đầu làm "hòn vọng thê".

Anh hoàn toàn không nghe thấy câu nói thầm "Đàn ông thật sự quá phiền phức." của cô gái nhỏ sau khi hôn anh. Chỉ là khi nói ra những lời này, khóe miệng cô gái nhỏ cũng không nhịn được mà cong lên.

Cô thật sự rất dung túng anh.

*

Sau bữa tối, Trì Noãn Noãn trở về nhà của mình.

Chưa được bao lâu đã nhận được tin nhắn WeChat của Yến Bạch.

Nhìn thấy tên WeChat của Yến Bạch hiện lên, trái tim Trì Noãn Noãn lỡ mất một nhịp, cô nhấn vào.

【Ghim cài áo và khuyên tai đều rất đẹp, cảm ơn Noãn Noãn [Bé gấu bắn tim.jpg]】

Trì Noãn Noãn bật cười khi nhìn thấy biểu tượng cảm cảm xúc vừa lạ vừa dễ thương của anh.

Đợi thêm hai phút, vẫn không thấy bên kia gửi ảnh selfie qua đây.

Trì Noãn Noãn:?

Không phải lúc này nên có một bức ảnh selfie anh đeo ghim cài áo và khuyên tai hay sao? Người đàn ông này sao lại thế?

Ba phút trôi qua, vẫn không có động tĩnh gì.

Trì Noãn Noãn gõ vài chữ trên bàn phím rồi gửi đi.

【Không chụp ảnh sao?】

Gần như là một giây sau, tiếng thông báo WeChat và chuông cửa nhà cô vang lên cùng một lúc.

Đôi mắt phượng chớp chớp, Trì Noãn Noãn đứng dậy chạy ra mở cửa, cô chưa từng nghĩ tới sẽ có một ngày mình vì một người đến nhà mà vui vẻ đến như vậy.

Mà trên giao diện WeChat của cô là tin nhắn mà Yến Bạch trả lời sau vài giây.

【Không có chụp ảnh, anh qua nhà em, em đeo giúp anh có được không?】

Sau đó, tin nhắn vừa đến một giây thì anh cũng đến.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Chỉ Dịu Dàng Với Mỗi Em

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook