Chỉ Muốn He Với Ma Đầu Diệt Thế
Chương 13: Tặng Kiếm (2)
Thôn Ngư
02/09/2024
Đầu ngón tay y run lên.
Y nắm chặt cổ tay nàng, sức lực lớn đến mức như muốn bẻ gãy.
Nàng lại nhẹ nhàng dừng lại trên gò má y một lát, đặt Phục Ma kiếm vào tay y.
......
......
Hồi lâu sau, ma tướng thủ thành Mạc Tà cảm giác được khí tức của ma tôn, nên vội vàng chạy tới khách điếm.
Nhưng hắn ta nơm nớp lo sợ, căn bản không dám bước vào.
Ma tôn bên trong sắc mặt tâm tình bất định, giống như đang lâm vào trầm tư.
Vẫn là con giao long treo ở trước cửa cả đêm bò xuống, nhắc nhở ma tôn: "Chủ nhân, nàng ấy đi rồi.”
Y hoàn hồn, hỏi: "Ai?"
Ma tướng Mạc Tà cẩn thận nói: "Dạ, là thiếu tông chủ của Côn Luân Kiếm Tông.”
Ma tướng Mạc Tà: "Tôn thượng, muốn bắt nàng trở về sao?”
Ma Đầu: ...
Chàng trai tóc đen xinh đẹp chống trán, mặt không đổi sắc, ánh mắt xa xăm, lại bắt đầu thất thần.
Phục Ma kiếm, y đương nhiên vô cùng quen thuộc.
Thanh kiếm này chưa từng rời khỏi người nàng.
Vết sẹo nơi ba tấc dưới tim bên trái và ở xương sườn đầu tiên bên phải trên người y đều do nó lưu lại.
Y ghi nhớ từng nỗi đau mà nàng đã ban, thề sẽ trả lại gấp ngàn lần.
Nhưng hiện tại, nàng lại đưa Phục Ma kiếm cho y.
—— Là tặng sao? Y lại thấy do dự.
Nàng không phải đã từng thề sẽ chém hết tà ma trong thiên hạ sao? Một kiếm tu yêu kiếm như mạng, làm sao có thể tặng kiếm của mình cho người khác?
Còn là ma đầu nàng vẫn luôn hận không thể giết chết thật nhanh.
Bộ hạ không có mắt nhìn vẫn còn lải nhải bên tai.
Ma đầu: "Dù sao cũng đã chạy xa, không bắt lại được, để lần sau đi.”
Mạc Tà: ?
Ma tướng Mạc Tà: "Ơ, không phải, ngài, ngài có thể Súc Đại Thành Thốn [1] sao?”
[1] Súc Địa Thành Thốn: Chiêu thức thu nhỏ mặt đất thành một thốn, có thế biến khoảng cách xa thành khoảng cách ngắn, đến nơi chỉ trong nháy mắt. Một thốn khoảng 2cm-3cm.
Ma Đầu dừng lại một lúc: "Ngươi nói đúng.”
Y chậm rãi nói: "Ta muốn bắt nàng trở về, bầm thây vạn đoạn cho rắn ăn.”
Giao Xà: ???
Câu thoại vô cùng quen thuộc[2]!
[2] gốc "chiếc bánh lớn": tướng đương với nghĩa bóng của "bánh vẽ", ý chỉ những điều nghe hoặc nhìn có vẻ rất hoành tráng (nổ), rất đẹp, hấp dẫn nhưng lại không có thật, hoặc khó có thể xảy ra. Vậy nên có câu nói "...cho ăn bánh vẽ", ý là vẽ ra những điều không có thật nhằm lừa bịp người khác.
Lời nói vừa dứt, ma tôn liền hóa thành một làn khói đen biến mất.
Hệ thống đã ký khế ước thiên địa với nàng, thế nhưng năng lượng của hệ thống thống không đủ chèo chống, mãi cho đến một ngày sau mới khôi phục.
Hệ thống cho rằng mình đã bỏ lỡ cơ hội tốt ngàn năm có một, nên vô cùng lo lắng thức tỉnh, vốn tưởng ký chủ đã bỏ lỡ cơ hội tốt nhất, kết quả vừa nhìn...
Hệ thống: Tròng mắt chấn động muốn rớt!
Nó cho rằng ký chủ là một kẻ ngốc trong việc tình cảm, kết quả phát hiện nàng là một thiên tài tình yêu bình thường.
Nàng ấy thậm chí còn tặng cả kiếm ra ngoài!
Triêu Kim Tuế đang trên đường bay về hướng sơn động ngày hôm qua, thì nghe thấy âm thanh thập phần kích động của hệ thống.
Nó nói hồi lâu, Triêu Kim Tuế dừng lại, cuối cùng mới nghe hiểu nó đang nói gì.
Hệ thống muốn tránh diệt thế, thì chỉ có thể xuống tay từ trên người Ma Thần.
-- Tuy rằng nàng không hiểu giữa tránh diệt thế với ngủ với y có quan hệ gì.
Hệ thống vội vàng giải thích: "Đây gọi là cảm hóa, chúng ta muốn cảm hóa y.”
Kỳ thật chính là tránh khả năng y bị hắc hóa.
Nàng nở một tiếng cười thiện ý, mặc dù cũng chưa nói điều gì, nhưng hệ thống nhất thời cảm giác mình bị cười nhạo.
Nàng khẽ nói:
"Ngươi có biết huynh ấy chính là một ma chủng trời sinh không?"
Có ba loại ma trên thế giới.
Một là hỗn huyết giữa ma tộc và con người; hai là tu sĩ bị tẩu hỏa nhập ma, tự mình sa đọa. Loại cuối cùng cũng chính là ma chủng trời sinh.
Thật không khéo, Yến Tuyết Y chính là loại cuối cùng, y thậm chí còn là Ma thần chuyển thế.
Y bẩm sinh đã không có sự đồng cảm, chảy trong máu là giết chóc và tàn sát. Lần đầu tiên y giết người, ánh mắt thậm chí còn chẳng chớp lấy một cái. Y cũng khuyết thiếu cảm giác đau đớn, rất khó để hiểu được nỗi đau của người khác.
Y không cần hắc hóa, bởi vì y từ đầu đến cuối đều đen ngòm.
Cuối cùng, một khi Ma Thần quy vị, những khiếm khuyết trong tính cách này sẽ chỉ được phóng đại vô tận, mang đến vô số cuộc chinh chiến cho nhân gian.
Hệ thống cũng vô cùng đồng ý: "Đúng, vì vậy những người khác không thể, chỉ cô là có thể."
Y nắm chặt cổ tay nàng, sức lực lớn đến mức như muốn bẻ gãy.
Nàng lại nhẹ nhàng dừng lại trên gò má y một lát, đặt Phục Ma kiếm vào tay y.
......
......
Hồi lâu sau, ma tướng thủ thành Mạc Tà cảm giác được khí tức của ma tôn, nên vội vàng chạy tới khách điếm.
Nhưng hắn ta nơm nớp lo sợ, căn bản không dám bước vào.
Ma tôn bên trong sắc mặt tâm tình bất định, giống như đang lâm vào trầm tư.
Vẫn là con giao long treo ở trước cửa cả đêm bò xuống, nhắc nhở ma tôn: "Chủ nhân, nàng ấy đi rồi.”
Y hoàn hồn, hỏi: "Ai?"
Ma tướng Mạc Tà cẩn thận nói: "Dạ, là thiếu tông chủ của Côn Luân Kiếm Tông.”
Ma tướng Mạc Tà: "Tôn thượng, muốn bắt nàng trở về sao?”
Ma Đầu: ...
Chàng trai tóc đen xinh đẹp chống trán, mặt không đổi sắc, ánh mắt xa xăm, lại bắt đầu thất thần.
Phục Ma kiếm, y đương nhiên vô cùng quen thuộc.
Thanh kiếm này chưa từng rời khỏi người nàng.
Vết sẹo nơi ba tấc dưới tim bên trái và ở xương sườn đầu tiên bên phải trên người y đều do nó lưu lại.
Y ghi nhớ từng nỗi đau mà nàng đã ban, thề sẽ trả lại gấp ngàn lần.
Nhưng hiện tại, nàng lại đưa Phục Ma kiếm cho y.
—— Là tặng sao? Y lại thấy do dự.
Nàng không phải đã từng thề sẽ chém hết tà ma trong thiên hạ sao? Một kiếm tu yêu kiếm như mạng, làm sao có thể tặng kiếm của mình cho người khác?
Còn là ma đầu nàng vẫn luôn hận không thể giết chết thật nhanh.
Bộ hạ không có mắt nhìn vẫn còn lải nhải bên tai.
Ma đầu: "Dù sao cũng đã chạy xa, không bắt lại được, để lần sau đi.”
Mạc Tà: ?
Ma tướng Mạc Tà: "Ơ, không phải, ngài, ngài có thể Súc Đại Thành Thốn [1] sao?”
[1] Súc Địa Thành Thốn: Chiêu thức thu nhỏ mặt đất thành một thốn, có thế biến khoảng cách xa thành khoảng cách ngắn, đến nơi chỉ trong nháy mắt. Một thốn khoảng 2cm-3cm.
Ma Đầu dừng lại một lúc: "Ngươi nói đúng.”
Y chậm rãi nói: "Ta muốn bắt nàng trở về, bầm thây vạn đoạn cho rắn ăn.”
Giao Xà: ???
Câu thoại vô cùng quen thuộc[2]!
[2] gốc "chiếc bánh lớn": tướng đương với nghĩa bóng của "bánh vẽ", ý chỉ những điều nghe hoặc nhìn có vẻ rất hoành tráng (nổ), rất đẹp, hấp dẫn nhưng lại không có thật, hoặc khó có thể xảy ra. Vậy nên có câu nói "...cho ăn bánh vẽ", ý là vẽ ra những điều không có thật nhằm lừa bịp người khác.
Lời nói vừa dứt, ma tôn liền hóa thành một làn khói đen biến mất.
Hệ thống đã ký khế ước thiên địa với nàng, thế nhưng năng lượng của hệ thống thống không đủ chèo chống, mãi cho đến một ngày sau mới khôi phục.
Hệ thống cho rằng mình đã bỏ lỡ cơ hội tốt ngàn năm có một, nên vô cùng lo lắng thức tỉnh, vốn tưởng ký chủ đã bỏ lỡ cơ hội tốt nhất, kết quả vừa nhìn...
Hệ thống: Tròng mắt chấn động muốn rớt!
Nó cho rằng ký chủ là một kẻ ngốc trong việc tình cảm, kết quả phát hiện nàng là một thiên tài tình yêu bình thường.
Nàng ấy thậm chí còn tặng cả kiếm ra ngoài!
Triêu Kim Tuế đang trên đường bay về hướng sơn động ngày hôm qua, thì nghe thấy âm thanh thập phần kích động của hệ thống.
Nó nói hồi lâu, Triêu Kim Tuế dừng lại, cuối cùng mới nghe hiểu nó đang nói gì.
Hệ thống muốn tránh diệt thế, thì chỉ có thể xuống tay từ trên người Ma Thần.
-- Tuy rằng nàng không hiểu giữa tránh diệt thế với ngủ với y có quan hệ gì.
Hệ thống vội vàng giải thích: "Đây gọi là cảm hóa, chúng ta muốn cảm hóa y.”
Kỳ thật chính là tránh khả năng y bị hắc hóa.
Nàng nở một tiếng cười thiện ý, mặc dù cũng chưa nói điều gì, nhưng hệ thống nhất thời cảm giác mình bị cười nhạo.
Nàng khẽ nói:
"Ngươi có biết huynh ấy chính là một ma chủng trời sinh không?"
Có ba loại ma trên thế giới.
Một là hỗn huyết giữa ma tộc và con người; hai là tu sĩ bị tẩu hỏa nhập ma, tự mình sa đọa. Loại cuối cùng cũng chính là ma chủng trời sinh.
Thật không khéo, Yến Tuyết Y chính là loại cuối cùng, y thậm chí còn là Ma thần chuyển thế.
Y bẩm sinh đã không có sự đồng cảm, chảy trong máu là giết chóc và tàn sát. Lần đầu tiên y giết người, ánh mắt thậm chí còn chẳng chớp lấy một cái. Y cũng khuyết thiếu cảm giác đau đớn, rất khó để hiểu được nỗi đau của người khác.
Y không cần hắc hóa, bởi vì y từ đầu đến cuối đều đen ngòm.
Cuối cùng, một khi Ma Thần quy vị, những khiếm khuyết trong tính cách này sẽ chỉ được phóng đại vô tận, mang đến vô số cuộc chinh chiến cho nhân gian.
Hệ thống cũng vô cùng đồng ý: "Đúng, vì vậy những người khác không thể, chỉ cô là có thể."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.