Chương 1
Thanh Thanh Hà Biên Mã
02/03/2024
"Tức chết ta!" Vạn Sương tức giận ném điện thoại di động lên trên giường, dùng sức đánh đấm vào gối ôm nhung mềm.
"Này nam chính là cái thể loại rác rưởi không ai sánh bằng? Đang cùng Tiểu Y Y yêu đương, còn đi thân cận cùng nữ nhân khác?" Vạn Sương lại nhặt trở về điện thoại di động đã ném ở trên giường, tức giận chọc màn hình.
"Này đúng là gương mặt của tra nam mà! Tiểu Y Y ngươi vì cái gì muốn yêu hắn!?"
Bạn cùng phòng ký túc xá nghe thấy Vạn Sương rít gào, nghi hoặc hỏi: "Ngươi xem tiểu thuyết thôi mà lại kích động như vậy làm gì?"
"A! Ngươi không hiểu! Nữ chính này rất là tốt. Gia thế, bộ dạng, tài dào dạt không kém, chính là mắt nhìn nam nhân tương đối kém!" Vạn Sương thở ra một hơi thật sâu, đem trong lòng tích tụ phun ra.
Bắt đầu vì bạn cùng phòng kể lại nguyên nhân chính mình tức giận, "Cái này nam chính, cùng nữ chính làm người yêu, bởi vì bị gia trưởng của mình buộc cùng nữ nhân khác thân cận. Này còn chưa tính, nhưng hắn vậy mà còn cùng người ở hộp đêm nhận thức chưa đến một phút ra ngoài quan hệ!"
"Nữ chính không cùng hắn chia tay? Loại này lăng nhăng không phải nên *truy thê hỏa táng tràng sao?"
"Không có chia tay, mà còn kết hôn nữa đây!" Nét mặt Vạn Sương lộ ra một cái mỉm cười chết chóc, động tác trong tay không ngừng, đem tiểu thuyết từ thư viện xóa bỏ.
"Ta nếu có thể xuyên vào trong sách, ta nhất định phải tác hợp nữ chính cùng với nam phụ ở bên nhau."
"Vì cái gì?"
"Chậc, cái này ngươi không hiểu đi." Gõ gõ đầu bạn cùng phòng, tiếp tục nói: "Kiểu tiểu thuyết cẩu huyết bá đạo tổng tài như này. Nam phụ, vĩnh viễn đều là một người có học thức, ôn nhu, si tình, sở hữu tất cả các hình tượng tốt đẹp của một con người."
"Nam phụ này chính là thần kì như vậy tồn tại trong quyển sách này."
"........" Ngươi vui vẻ là tốt rồi.
Bạn cùng phòng thầm nói trong lòng một câu, liền không để ý đến Vạn Sương, thân mình nằm xuống chuẩn bị đi ngủ.
Mà Vạn Sương cũng từ nói nhỏ dần dần thành nói thầm trong lòng.
Có chút buồn cười hỏi một chút chính mình: "Còn không phải là một quyển tiểu thuyết sao? Ta như vậy so đo làm gì? Hơn nữa, ban đầu ta xem quyển tiểu thuyết này không phải vì nam nữ chính! Nếu không phải nữ phụ trà xanh vừa lúc trùng tên trùng họ với chính mình, ta mới không xem đến nó đâu!"
Vạn Sương một bên dùng tay vỗ mông chính mình, dỗ chính mình ngủ. Một bên còn an ủi chính mình: Được rồi, không giận không giận.
Lúc sau liền nặng nề ngủ đi.
Lúc vừa mở mắt, Vạn Sương ngây người.
Nàng phát hiện chính mình xuyên vào bên trong thân thể người khác.
Đơn giản là trong đầu đột nhiên xuất hiện một lượng lớn kí ức thuộc về người khác.
Vạn Sương đem mắt vừa mở ra đóng chặt lại, đem tin tức từng cái một sắp xếp lại.
Vạn Sương, nữ, hai mươi tuổi, nữ sinh viên. Cha mẹ mất sớm, có một người ca ca, tên là Vạn Thịnh. Có yêu thầm một người, tên là Cảnh Dật Kiệt.
Vạn Sương? Vạn Thịnh? Cảnh Dật Kiệt?
Vạn Sương tiếp nhận được ba tin tức quen thuộc, liền khẳng định chính mình xuyên thư.
Xuyên vào chính là quyển tiểu thuyết vừa xem tối qua tiểu thuyết cẩu huyết bá đạo tổng tài 《Bá đạo yêu say đắm: Kiều thê trong ngực》
Vạn Sương phiền muộn thở dài một hơi, "Ta nói xuyên thư cũng chỉ là nói chơi mà thôi a! Vì cái gì làm ta thật sự xuyên vào trong sách? Ta vừa mới mua một túi đồ ăn vặt rất lớn còn chưa có ăn đâu!!"
Từ từ
Vạn Sương nghĩ đến một chuyện vô cùng quan trọng.
Kết cục của nữ phụ Vạn Sương trong quyển tiểu thuyết này là như thế nào?
Nga~ hình như là ngồi tù.
Ngồi tù?!
Vạn Sương sợ tới mức từ trên giường ngồi dậy, đôi tay bực bội xoa tóc, trong miệng gầm nhẹ, " Nữ phụ vì cái gì ngồi tù? Bực mình thật, hôm qua chỉ nghĩ tới tra nam nam chính, đã sớm quên nữ phụ vì cái gì lại ngồi tù."
Một lát sau, Vạn Sương bình tĩnh xuống giường. Hai tròng mắt nhắm chặt, trong lòng cẩn thận nhớ lại nội dung tiểu thuyết.
Tiểu thuyết này viết dưới góc nhìn của cả nam chính và nữ chính.
Nữ chính Thời Y là con gái của một gia đình khá giả, nhưng lại phiền chán sự sắp xếp công việc của người nhà, ngược lại tự mình mở một tiệm hoa. Mà nam chính Cảnh Dật Kiệt ngẫu nhiên một lần vào thời điểm mua hoa, coi trọng nữ chính.
Từ đó về sau vẫn luôn mãnh liệt theo đuổi nữ chính.
Nam chính có một người bạn thân chơi cùng từ nhỏ đến lớn, gọi là Vạn Thịnh.
Vạn Sương chính là Vạn Thịnh muội muội, từ nhỏ vẫn luôn thích Cảnh Dật Kiệt.
Nhưng Cảnh Dật Kiệt vẫn luôn xem nàng như muội muội của mình.
Lúc sau biết được Cảnh Dật Kiệt và Thời Y bên nhau, Vạn Sương liền tìm người phá cửa hàng bán hoa của Thời Y, tìm người bắt cóc Thời Y uy hiếp nàng đem chính mình cách xa Cảnh ca ca một chút.
Cuối cùng bị người nhà có tiền có thể của Thời Y phát hiện, báo cảnh sát.
Vạn Sương như vậy bị giam vào ngục.
.........
Vạn Sương đem quá trình câu chuyện xưa trong tiểu thuyết cùng với kí ức của nguyên chủ đại khái sắp xếp lại một chút, trong lòng cũng có lựa chọn.
Chính mình khẳng định sẽ không đi thích nam chính, cho nên sẽ không vì nam chính mà đi bắt cóc nữ chính.
Cho nên khẳng định về sau sẽ không phải tiến vào ngục giam!
Kí ức hiện tại của nguyên chủ không có tin tức nào về nữ chính Thời Y, vậy có thể nói rằng Cảnh Dật Kiệt hiện tại còn chưa có nhận thức Thời Y, hoặc là vừa mới bắt đầu theo đuổi Thời Y.
Như vậy.
Vạn Sương gợi lên một mạt cười tà, tràn đầy tự tin giơ lên nắm đấm, giống như đang thật sự tuyên chiến.
Tiểu Y Y ta muốn giúp ngươi tìm được chân chính hạnh phúc! Nam phụ ta tới giúp ngươi đây!!
Vì cái gì Vạn Sương như vậy cố chấp muốn giúp nam phụ (?)thượng vị? Trừ bỏ nam chính ở ngoài làm nàng không vui, còn có một nguyên nhân, đó chính là ở thời điểm Vạn Sương đọc tiểu thuyết, nàng xem nam phụ giống như nhi tử của mình.
Đối với nam phụ không theo đuổi nữ chính, Vạn Sương là hận sắt không thành thép.
Nam phụ trong tiểu thuyết tên là Giản Hi Trác, là một bác sĩ thú y.
Hắn cùng nữ chính quen biết khi nữ chính đem mèo cưng của mình qua phòng khám của hắn khám qua.
Về sau, sau mỗi lần ở chung, Giản Hi Trác dần dần mà yêu Thời Y.
Cho đến kết cục của tiểu thuyết, hắn vẫn như cũ sống độc thân.
Cuối tiểu thuyết nguyên văn Giản Hi Trác được miêu tả như sau: Tâm của hắn, đã sớm bị thế nhân đoán được. Đặt ở trên người phụ nữ bán hoa kia.
Ý nghĩ của Vạn Sương đối với nam chính là muốn giết hắn, đối với Giản Hi Trác lại là tràn ngập thương tiếc cùng yêu thương.
"Tiểu Sương? Ngươi gào khóc cái gì vậy?" Theo tiếng gõ cửa "Cốc", "Cốc", một tràng hơi thở thanh âm tràn ngập mặt trời từ ngoài cửa truyền vào trong.
Là Vạn Thịnh, Vạn Sương ca ca, bạn thân nam chủ.
Số lần xuất hiện của Vạn Thịnh trong tiểu thuyết không nhiều lắm, vài lần xuất hiện đều bởi vì nam chính thông báo rằng bị từ chối tìm Vạn Thịnh uống rượu, sau đó khiến Vạn Thịnh vì hắn bày mưu tính kế.
Có thể nói, nam chính theo đuổi được nữ chính, phần lớn công lao đều thuộc về Vạn Thịnh.
Đến cuối cùng về sau khi Vạn Sương vào ngục giam, tình bạn giữa hắn cùng nam chính cũng chấm dứt.
...........
"Ca ca vào được nga~" người ở ngoài cửa không nghe được đáp lại, lo lắng đem cửa phòng ngủ đẩy ra, đi vào.
Bởi vì giữa phòng ngủ có đơn độc một phòng vệ sinh, cho nên lúc sau khi mở cửa phòng ra, không thấy một bóng người nào.
Vạn Sương nghe thấy tiếng bước chân ngày càng gần, trong lòng bỗng có chút lo lắng.
Nếu hắn biết được chính mình không phải muội muội ruột, mà là một người từ ngoài đến.
Vạn Thịnh có thể hay không bóp chết chính mình?
"Ngươi đang làm cái gì?" Vạn Thịnh nhìn đến muội muội mình trên giường rũ đầu, không thèm liếc mắt nhìn mình chút nào. Trong lòng có chút ưu thương.
Chẳng lẽ muội muội không thích mình sao? Thế nào đều không thèm liếc mắt nhìn mình một cái?
Vạn Sương hơi hơi ngẩng đầu, nhìn về hướng người đang đứng ở đuôi giường.
Vạn Thịnh bộ dáng bây giờ cực kì ủy khuất, lông mày cong thành cuộn sóng, đôi môi hơi hơi mở. Toàn bộ trên mặt đều muốn viết một câu: Muội muội không yêu ta làm sao bây giờ?
Vạn Sương ngây người.
Này, đây là con người cơ trí, trầm ổn trong tiểu thuyết, lấy năng lực bản thân ngăn lại cơn sóng dữ, đem công ty sắp phá sản biến thành cường thịnh Vạn Thịnh?
Trừ bỏ trên người hắn mặc bộ tây trang màu lam có thể thể hiện ra bên ngoài hắn thành thục, hiện tại cả người khí chất hoàn toàn là một tiểu quỷ ủy khuất a!
"Ách, ca?" Vạn Sương mang theo nghi hoặc, nhỏ giọng kêu một câu, "Ngươi làm sao vậy?"
Vạn Thịnh ủy khuất nửa ngày, lúc sau rốt cuộc nghe thấy muội muội kêu chính mình, khóe miệng cứng ngắc dần dần biến ngọt, trả lời: "Lúc ca ca tiến vào, ngươi đều không có nhìn ca ca!"
"........"
Này là cái gì vậy? Muội khống sao? Vạn Sương có chút không rõ.
Trong tiểu thuyết cũng không có nói Vạn Thịnh là một cái muội khống a! Chỉ là có chút sủng muội muội thôi mà a?!
"Ca ca muốn đi tìm Dật Kiệt chơi, ngươi muốn đi hay không a?" Vạn Thịnh đi đến đầu giường, duỗi tay ôn nhu xoa đầu Vạn Sương, thanh âm nhu hòa nói.
Dật Kiệt? Cảnh Dật Kiệt? Nam chính?
"Ta không đi." Vạn Sương đối với nam chính chỉ có ác ý, nàng quyết đoán từ chối lời mời của Vạn Thịnh.
Nàng sợ đến lúc đó chính mình không nhịn được đánh Cảnh Dật Kiệt.
"Ừm, vậy đi." Bị Vạn Sương từ chối, Vạn Thịnh có chút mất mát, thấp giọng nói.
Sau lại xoa xoa đầu Vạn Sương, rồi rời phòng ngủ.
"Hô." Cánh cửa vừa đóng, Vạn Sương thở phào một hơi, "Còn may là chưa bị lộ."
.........
M thị, quán bar Tử Mị.
Tiếng DJ ầm ĩ, một đám người đang nhảy theo nhạc, ánh đèn mờ ảo. Vạn Thịnh giờ phút này đang ngồi ở một góc quán bar, chất lỏng trong ly theo động tác tay mà lắc qua lắc lại, hiện rõ men say.
Hiện tại Vạn Thịnh không giống với lúc còn ở phòng ngủ của Vạn Sương ôn hòa, nhu tình. Mà là lạnh nhạt giống như một cỗ máy móc không chút cảm xúc nào.
"Như thế nào? Có tâm sự?" Một bóng người ngồi bên cạnh Vạn Thịnh, cùng Vạn Thịnh chạm vào một chút chén rượu, cười hỏi.
Vạn Thịnh ngước mắt nhìn một chút người mới tới, nhíu mày nói: "Ngươi thay đổi."
"Hử?"
"Biến xấu."
"?" Cảnh Dật Kiệt không biết bạn tốt vì sao nói một câu như vậy, nghi hoặc nhìn Vạn Thịnh.
"Đừng nhìn ta, ngươi quá xấu." Xấu đến mức Tiểu Sương nghe được tên của người, lúc sau đều không cười.
Tuy rằng Vạn Thịnh không muốn thừa nhận rằng trong mắt Vạn Sương, Cảnh Dật Kiệt so với hắn càng có lực hấp dẫn hơn. Nhưng là hắn không thể không chấp nhận hiện thực, trước đây chỉ cần Vạn Sương nghe được có Cảnh Dật Kiệt, mặc kệ có trường hợp gì nàng đều ầm ĩ muốn đến.
Nhưng hôm nay không biết vì sao, Tiểu Sương vậy mà lại từ chối.
Cảnh Dật Kiệt cạn lời uống một chén rượu, không để ý đến Vạn Thịnh đột nhiên phát điên. Nhìn chằm chằm trên sân khấu vẫn luôn có đám người đang nhảy, trong đầu như nghĩ đến cái gì đó, khóe miệng câu lên, đối với Vạn Thịnh nói: " Gần đây ta có coi trọng một người phụ nữ."
"Sau đó thì sao?"
"Reily còn chưa đồng ý cùng ta chia tay. Cho nên người anh em tốt, ngươi làm ơn giúp ta nghĩ biện pháp chia tay nàng đi."
Vạn Thịnh nghe được vế sau, trên mặt lộ ra vẻ ghét bỏ, "Ta chỉ giúp ngươi theo đuổi người, không giúp người vứt bỏ người."
Cảnh Dật Kiệt nghe hắn nói vậy, cười một chút, không tiếp tục nói nữa.
Không chia tay, vậy bắt cá hai tay.
.........
Sáng sớm hôm sau, Vạn Sương đã sớm rời giường, ra khỏi cửa.
Vạn Sương đặt ra cho chính mình một nhiệm vụ vĩ đại, đó chính là đến phòng khám thú y của nam phụ làm thêm hè.
May mắn Vạn Sương xuyên thư vào thời điểm không tồi, đúng lúc nguyên chủ nghỉ hè!
Vì muốn tác hợp nam phụ và nữ chính ở bên nhau ngày càng sớm, Vạn Sương quyết định trước tiên phải cùng nam phụ trở thành bạn bè.
Như vậy, chính mình giúp hắn bày mưu tính kế mới không khiến hắn hoài nghi.
Cho nên, làm nhân viên không còn gì tốt hơn. Vừa không đột ngột, lại không mới lạ.
Vạn Sương dựa vào hướng dẫn của điện thoại, tìm được phòng khám của nam phụ Giản Hi Trác.
Sửa sang lại chút quần áo, rồi đẩy cửa tiến vào.
*Truy thê hỏa táng tràng (追妻火葬場): Đây là câu nói được sử dụng phổ biến trong các bộ phim truyền hình, điện ảnh, tiểu thuyết Trung Quốc được hiểu là lúc đầu nam chính rất kiêu ngạo coi thường và ngược nữ chính về sau khi nữ chính từ bỏ, rời đi thì lại theo đuổi lấy lòng nữ chính, anh ta sẽ làm tất cả mọi thứ để cầu xin sự tha thứ khiến nữ chính trở về bên mình.
thượng vị(?): này mình không chắc lắm nên mình giữ nguyên văn, nhưng chắc nghĩa nó là thăng cấp hay gì đó tương tự vậy.
Những chỗ (?) này là do mình không biết nghĩa của nó là gì, nếu mọi người thấy mà có biết thì mong mọi người có thể giải đáp cho mình để mình biết thêm nhiều từ hơn. Cảm ơn mọi người, moah moah.
Vì đây là lần đầu mình edit nên sẽ không tránh khỏi có nhiều thiếu sót, mọi người cứ đóng góp ý kiến của mọi người, mình sẽ tiếp thu ý kiến và sửa đổi sao cho hợp lí hơn. Mong mọi người có thời gian đọc truyện vui vẻ. Kamsahamita!!
"Này nam chính là cái thể loại rác rưởi không ai sánh bằng? Đang cùng Tiểu Y Y yêu đương, còn đi thân cận cùng nữ nhân khác?" Vạn Sương lại nhặt trở về điện thoại di động đã ném ở trên giường, tức giận chọc màn hình.
"Này đúng là gương mặt của tra nam mà! Tiểu Y Y ngươi vì cái gì muốn yêu hắn!?"
Bạn cùng phòng ký túc xá nghe thấy Vạn Sương rít gào, nghi hoặc hỏi: "Ngươi xem tiểu thuyết thôi mà lại kích động như vậy làm gì?"
"A! Ngươi không hiểu! Nữ chính này rất là tốt. Gia thế, bộ dạng, tài dào dạt không kém, chính là mắt nhìn nam nhân tương đối kém!" Vạn Sương thở ra một hơi thật sâu, đem trong lòng tích tụ phun ra.
Bắt đầu vì bạn cùng phòng kể lại nguyên nhân chính mình tức giận, "Cái này nam chính, cùng nữ chính làm người yêu, bởi vì bị gia trưởng của mình buộc cùng nữ nhân khác thân cận. Này còn chưa tính, nhưng hắn vậy mà còn cùng người ở hộp đêm nhận thức chưa đến một phút ra ngoài quan hệ!"
"Nữ chính không cùng hắn chia tay? Loại này lăng nhăng không phải nên *truy thê hỏa táng tràng sao?"
"Không có chia tay, mà còn kết hôn nữa đây!" Nét mặt Vạn Sương lộ ra một cái mỉm cười chết chóc, động tác trong tay không ngừng, đem tiểu thuyết từ thư viện xóa bỏ.
"Ta nếu có thể xuyên vào trong sách, ta nhất định phải tác hợp nữ chính cùng với nam phụ ở bên nhau."
"Vì cái gì?"
"Chậc, cái này ngươi không hiểu đi." Gõ gõ đầu bạn cùng phòng, tiếp tục nói: "Kiểu tiểu thuyết cẩu huyết bá đạo tổng tài như này. Nam phụ, vĩnh viễn đều là một người có học thức, ôn nhu, si tình, sở hữu tất cả các hình tượng tốt đẹp của một con người."
"Nam phụ này chính là thần kì như vậy tồn tại trong quyển sách này."
"........" Ngươi vui vẻ là tốt rồi.
Bạn cùng phòng thầm nói trong lòng một câu, liền không để ý đến Vạn Sương, thân mình nằm xuống chuẩn bị đi ngủ.
Mà Vạn Sương cũng từ nói nhỏ dần dần thành nói thầm trong lòng.
Có chút buồn cười hỏi một chút chính mình: "Còn không phải là một quyển tiểu thuyết sao? Ta như vậy so đo làm gì? Hơn nữa, ban đầu ta xem quyển tiểu thuyết này không phải vì nam nữ chính! Nếu không phải nữ phụ trà xanh vừa lúc trùng tên trùng họ với chính mình, ta mới không xem đến nó đâu!"
Vạn Sương một bên dùng tay vỗ mông chính mình, dỗ chính mình ngủ. Một bên còn an ủi chính mình: Được rồi, không giận không giận.
Lúc sau liền nặng nề ngủ đi.
Lúc vừa mở mắt, Vạn Sương ngây người.
Nàng phát hiện chính mình xuyên vào bên trong thân thể người khác.
Đơn giản là trong đầu đột nhiên xuất hiện một lượng lớn kí ức thuộc về người khác.
Vạn Sương đem mắt vừa mở ra đóng chặt lại, đem tin tức từng cái một sắp xếp lại.
Vạn Sương, nữ, hai mươi tuổi, nữ sinh viên. Cha mẹ mất sớm, có một người ca ca, tên là Vạn Thịnh. Có yêu thầm một người, tên là Cảnh Dật Kiệt.
Vạn Sương? Vạn Thịnh? Cảnh Dật Kiệt?
Vạn Sương tiếp nhận được ba tin tức quen thuộc, liền khẳng định chính mình xuyên thư.
Xuyên vào chính là quyển tiểu thuyết vừa xem tối qua tiểu thuyết cẩu huyết bá đạo tổng tài 《Bá đạo yêu say đắm: Kiều thê trong ngực》
Vạn Sương phiền muộn thở dài một hơi, "Ta nói xuyên thư cũng chỉ là nói chơi mà thôi a! Vì cái gì làm ta thật sự xuyên vào trong sách? Ta vừa mới mua một túi đồ ăn vặt rất lớn còn chưa có ăn đâu!!"
Từ từ
Vạn Sương nghĩ đến một chuyện vô cùng quan trọng.
Kết cục của nữ phụ Vạn Sương trong quyển tiểu thuyết này là như thế nào?
Nga~ hình như là ngồi tù.
Ngồi tù?!
Vạn Sương sợ tới mức từ trên giường ngồi dậy, đôi tay bực bội xoa tóc, trong miệng gầm nhẹ, " Nữ phụ vì cái gì ngồi tù? Bực mình thật, hôm qua chỉ nghĩ tới tra nam nam chính, đã sớm quên nữ phụ vì cái gì lại ngồi tù."
Một lát sau, Vạn Sương bình tĩnh xuống giường. Hai tròng mắt nhắm chặt, trong lòng cẩn thận nhớ lại nội dung tiểu thuyết.
Tiểu thuyết này viết dưới góc nhìn của cả nam chính và nữ chính.
Nữ chính Thời Y là con gái của một gia đình khá giả, nhưng lại phiền chán sự sắp xếp công việc của người nhà, ngược lại tự mình mở một tiệm hoa. Mà nam chính Cảnh Dật Kiệt ngẫu nhiên một lần vào thời điểm mua hoa, coi trọng nữ chính.
Từ đó về sau vẫn luôn mãnh liệt theo đuổi nữ chính.
Nam chính có một người bạn thân chơi cùng từ nhỏ đến lớn, gọi là Vạn Thịnh.
Vạn Sương chính là Vạn Thịnh muội muội, từ nhỏ vẫn luôn thích Cảnh Dật Kiệt.
Nhưng Cảnh Dật Kiệt vẫn luôn xem nàng như muội muội của mình.
Lúc sau biết được Cảnh Dật Kiệt và Thời Y bên nhau, Vạn Sương liền tìm người phá cửa hàng bán hoa của Thời Y, tìm người bắt cóc Thời Y uy hiếp nàng đem chính mình cách xa Cảnh ca ca một chút.
Cuối cùng bị người nhà có tiền có thể của Thời Y phát hiện, báo cảnh sát.
Vạn Sương như vậy bị giam vào ngục.
.........
Vạn Sương đem quá trình câu chuyện xưa trong tiểu thuyết cùng với kí ức của nguyên chủ đại khái sắp xếp lại một chút, trong lòng cũng có lựa chọn.
Chính mình khẳng định sẽ không đi thích nam chính, cho nên sẽ không vì nam chính mà đi bắt cóc nữ chính.
Cho nên khẳng định về sau sẽ không phải tiến vào ngục giam!
Kí ức hiện tại của nguyên chủ không có tin tức nào về nữ chính Thời Y, vậy có thể nói rằng Cảnh Dật Kiệt hiện tại còn chưa có nhận thức Thời Y, hoặc là vừa mới bắt đầu theo đuổi Thời Y.
Như vậy.
Vạn Sương gợi lên một mạt cười tà, tràn đầy tự tin giơ lên nắm đấm, giống như đang thật sự tuyên chiến.
Tiểu Y Y ta muốn giúp ngươi tìm được chân chính hạnh phúc! Nam phụ ta tới giúp ngươi đây!!
Vì cái gì Vạn Sương như vậy cố chấp muốn giúp nam phụ (?)thượng vị? Trừ bỏ nam chính ở ngoài làm nàng không vui, còn có một nguyên nhân, đó chính là ở thời điểm Vạn Sương đọc tiểu thuyết, nàng xem nam phụ giống như nhi tử của mình.
Đối với nam phụ không theo đuổi nữ chính, Vạn Sương là hận sắt không thành thép.
Nam phụ trong tiểu thuyết tên là Giản Hi Trác, là một bác sĩ thú y.
Hắn cùng nữ chính quen biết khi nữ chính đem mèo cưng của mình qua phòng khám của hắn khám qua.
Về sau, sau mỗi lần ở chung, Giản Hi Trác dần dần mà yêu Thời Y.
Cho đến kết cục của tiểu thuyết, hắn vẫn như cũ sống độc thân.
Cuối tiểu thuyết nguyên văn Giản Hi Trác được miêu tả như sau: Tâm của hắn, đã sớm bị thế nhân đoán được. Đặt ở trên người phụ nữ bán hoa kia.
Ý nghĩ của Vạn Sương đối với nam chính là muốn giết hắn, đối với Giản Hi Trác lại là tràn ngập thương tiếc cùng yêu thương.
"Tiểu Sương? Ngươi gào khóc cái gì vậy?" Theo tiếng gõ cửa "Cốc", "Cốc", một tràng hơi thở thanh âm tràn ngập mặt trời từ ngoài cửa truyền vào trong.
Là Vạn Thịnh, Vạn Sương ca ca, bạn thân nam chủ.
Số lần xuất hiện của Vạn Thịnh trong tiểu thuyết không nhiều lắm, vài lần xuất hiện đều bởi vì nam chính thông báo rằng bị từ chối tìm Vạn Thịnh uống rượu, sau đó khiến Vạn Thịnh vì hắn bày mưu tính kế.
Có thể nói, nam chính theo đuổi được nữ chính, phần lớn công lao đều thuộc về Vạn Thịnh.
Đến cuối cùng về sau khi Vạn Sương vào ngục giam, tình bạn giữa hắn cùng nam chính cũng chấm dứt.
...........
"Ca ca vào được nga~" người ở ngoài cửa không nghe được đáp lại, lo lắng đem cửa phòng ngủ đẩy ra, đi vào.
Bởi vì giữa phòng ngủ có đơn độc một phòng vệ sinh, cho nên lúc sau khi mở cửa phòng ra, không thấy một bóng người nào.
Vạn Sương nghe thấy tiếng bước chân ngày càng gần, trong lòng bỗng có chút lo lắng.
Nếu hắn biết được chính mình không phải muội muội ruột, mà là một người từ ngoài đến.
Vạn Thịnh có thể hay không bóp chết chính mình?
"Ngươi đang làm cái gì?" Vạn Thịnh nhìn đến muội muội mình trên giường rũ đầu, không thèm liếc mắt nhìn mình chút nào. Trong lòng có chút ưu thương.
Chẳng lẽ muội muội không thích mình sao? Thế nào đều không thèm liếc mắt nhìn mình một cái?
Vạn Sương hơi hơi ngẩng đầu, nhìn về hướng người đang đứng ở đuôi giường.
Vạn Thịnh bộ dáng bây giờ cực kì ủy khuất, lông mày cong thành cuộn sóng, đôi môi hơi hơi mở. Toàn bộ trên mặt đều muốn viết một câu: Muội muội không yêu ta làm sao bây giờ?
Vạn Sương ngây người.
Này, đây là con người cơ trí, trầm ổn trong tiểu thuyết, lấy năng lực bản thân ngăn lại cơn sóng dữ, đem công ty sắp phá sản biến thành cường thịnh Vạn Thịnh?
Trừ bỏ trên người hắn mặc bộ tây trang màu lam có thể thể hiện ra bên ngoài hắn thành thục, hiện tại cả người khí chất hoàn toàn là một tiểu quỷ ủy khuất a!
"Ách, ca?" Vạn Sương mang theo nghi hoặc, nhỏ giọng kêu một câu, "Ngươi làm sao vậy?"
Vạn Thịnh ủy khuất nửa ngày, lúc sau rốt cuộc nghe thấy muội muội kêu chính mình, khóe miệng cứng ngắc dần dần biến ngọt, trả lời: "Lúc ca ca tiến vào, ngươi đều không có nhìn ca ca!"
"........"
Này là cái gì vậy? Muội khống sao? Vạn Sương có chút không rõ.
Trong tiểu thuyết cũng không có nói Vạn Thịnh là một cái muội khống a! Chỉ là có chút sủng muội muội thôi mà a?!
"Ca ca muốn đi tìm Dật Kiệt chơi, ngươi muốn đi hay không a?" Vạn Thịnh đi đến đầu giường, duỗi tay ôn nhu xoa đầu Vạn Sương, thanh âm nhu hòa nói.
Dật Kiệt? Cảnh Dật Kiệt? Nam chính?
"Ta không đi." Vạn Sương đối với nam chính chỉ có ác ý, nàng quyết đoán từ chối lời mời của Vạn Thịnh.
Nàng sợ đến lúc đó chính mình không nhịn được đánh Cảnh Dật Kiệt.
"Ừm, vậy đi." Bị Vạn Sương từ chối, Vạn Thịnh có chút mất mát, thấp giọng nói.
Sau lại xoa xoa đầu Vạn Sương, rồi rời phòng ngủ.
"Hô." Cánh cửa vừa đóng, Vạn Sương thở phào một hơi, "Còn may là chưa bị lộ."
.........
M thị, quán bar Tử Mị.
Tiếng DJ ầm ĩ, một đám người đang nhảy theo nhạc, ánh đèn mờ ảo. Vạn Thịnh giờ phút này đang ngồi ở một góc quán bar, chất lỏng trong ly theo động tác tay mà lắc qua lắc lại, hiện rõ men say.
Hiện tại Vạn Thịnh không giống với lúc còn ở phòng ngủ của Vạn Sương ôn hòa, nhu tình. Mà là lạnh nhạt giống như một cỗ máy móc không chút cảm xúc nào.
"Như thế nào? Có tâm sự?" Một bóng người ngồi bên cạnh Vạn Thịnh, cùng Vạn Thịnh chạm vào một chút chén rượu, cười hỏi.
Vạn Thịnh ngước mắt nhìn một chút người mới tới, nhíu mày nói: "Ngươi thay đổi."
"Hử?"
"Biến xấu."
"?" Cảnh Dật Kiệt không biết bạn tốt vì sao nói một câu như vậy, nghi hoặc nhìn Vạn Thịnh.
"Đừng nhìn ta, ngươi quá xấu." Xấu đến mức Tiểu Sương nghe được tên của người, lúc sau đều không cười.
Tuy rằng Vạn Thịnh không muốn thừa nhận rằng trong mắt Vạn Sương, Cảnh Dật Kiệt so với hắn càng có lực hấp dẫn hơn. Nhưng là hắn không thể không chấp nhận hiện thực, trước đây chỉ cần Vạn Sương nghe được có Cảnh Dật Kiệt, mặc kệ có trường hợp gì nàng đều ầm ĩ muốn đến.
Nhưng hôm nay không biết vì sao, Tiểu Sương vậy mà lại từ chối.
Cảnh Dật Kiệt cạn lời uống một chén rượu, không để ý đến Vạn Thịnh đột nhiên phát điên. Nhìn chằm chằm trên sân khấu vẫn luôn có đám người đang nhảy, trong đầu như nghĩ đến cái gì đó, khóe miệng câu lên, đối với Vạn Thịnh nói: " Gần đây ta có coi trọng một người phụ nữ."
"Sau đó thì sao?"
"Reily còn chưa đồng ý cùng ta chia tay. Cho nên người anh em tốt, ngươi làm ơn giúp ta nghĩ biện pháp chia tay nàng đi."
Vạn Thịnh nghe được vế sau, trên mặt lộ ra vẻ ghét bỏ, "Ta chỉ giúp ngươi theo đuổi người, không giúp người vứt bỏ người."
Cảnh Dật Kiệt nghe hắn nói vậy, cười một chút, không tiếp tục nói nữa.
Không chia tay, vậy bắt cá hai tay.
.........
Sáng sớm hôm sau, Vạn Sương đã sớm rời giường, ra khỏi cửa.
Vạn Sương đặt ra cho chính mình một nhiệm vụ vĩ đại, đó chính là đến phòng khám thú y của nam phụ làm thêm hè.
May mắn Vạn Sương xuyên thư vào thời điểm không tồi, đúng lúc nguyên chủ nghỉ hè!
Vì muốn tác hợp nam phụ và nữ chính ở bên nhau ngày càng sớm, Vạn Sương quyết định trước tiên phải cùng nam phụ trở thành bạn bè.
Như vậy, chính mình giúp hắn bày mưu tính kế mới không khiến hắn hoài nghi.
Cho nên, làm nhân viên không còn gì tốt hơn. Vừa không đột ngột, lại không mới lạ.
Vạn Sương dựa vào hướng dẫn của điện thoại, tìm được phòng khám của nam phụ Giản Hi Trác.
Sửa sang lại chút quần áo, rồi đẩy cửa tiến vào.
*Truy thê hỏa táng tràng (追妻火葬場): Đây là câu nói được sử dụng phổ biến trong các bộ phim truyền hình, điện ảnh, tiểu thuyết Trung Quốc được hiểu là lúc đầu nam chính rất kiêu ngạo coi thường và ngược nữ chính về sau khi nữ chính từ bỏ, rời đi thì lại theo đuổi lấy lòng nữ chính, anh ta sẽ làm tất cả mọi thứ để cầu xin sự tha thứ khiến nữ chính trở về bên mình.
thượng vị(?): này mình không chắc lắm nên mình giữ nguyên văn, nhưng chắc nghĩa nó là thăng cấp hay gì đó tương tự vậy.
Những chỗ (?) này là do mình không biết nghĩa của nó là gì, nếu mọi người thấy mà có biết thì mong mọi người có thể giải đáp cho mình để mình biết thêm nhiều từ hơn. Cảm ơn mọi người, moah moah.
Vì đây là lần đầu mình edit nên sẽ không tránh khỏi có nhiều thiếu sót, mọi người cứ đóng góp ý kiến của mọi người, mình sẽ tiếp thu ý kiến và sửa đổi sao cho hợp lí hơn. Mong mọi người có thời gian đọc truyện vui vẻ. Kamsahamita!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.