Chương 21: Yu Gui Wan
Úy Trúc
01/10/2020
Edit: Gấu Đại Tỷ
Beta: Gấu Beo
---------
Ở trong phòng hờn dỗi một ngày một đêm cuối cùng Ngu Quy Vãn cũng chuẩn bị ra ngoài để nhìn thấy ánh sáng, giữ cửa chỉ hé ra một chút, bên ngoài rất yên tĩnh, mẹ Ngu và ba Ngu hiển nhiên đã đi ra ngoài rồi, cô rón rén chạy đến phòng bếp chỉ nhìn lướt qua mà nuốt nước miếng hai mắt đã sáng lên.
"Móng giò hầm buổi sáng, vẫn còn nóng."
"Wow wow! Lại còn có mực xào."
"Gan lợn xào ớt, ôi! Không thể ăn không thể ăn." Đang chìm đắm trong thế giới của phòng bếp thì điện thoại trong túi áo ngủ "reng reng" vang lên.
Ngu Quy Vãn buồn phiền nhíu nhíu mày, ai vậy nhỉ! Có cần phải làm người ta mất hứng thế không, tối hôm qua sau khi cô tắt chế độ máy bay đi thì điện thoại liên tiếp, nhận mà muốn mềm tay, thật sự có cảm giác chỉ muốn tắt luôn điện thoại đi.
May mắn thay cô vẫn còn giữ chút lý trí.
Công việc đến rồi này, nhìn điện thoại nhắc nhở là Thành Vi gọi đến cô nhận ngay không dám chậm trễ chút nào.
Gắp một miếng mực cho vào trong miệng, ai da! Cay quá nhưng tuyệt vời, cô cảm thấy mỹ mãn mà "alo" với đầu bên kia.
"Đại Vãn, cám ơn trời đất chuyện kia cuối cùng cũng giải quyết rồi, không có ảnh hưởng xấu gì cho em mà lại giúp đỡ không ít, Phó tổng thật sự là người đàn ông tốt, nói lại chuyện của hai người, hì hì! Cấu kết với nhau từ lúc nào vậy, ngay cả chị cũng bị lừa, quá không nghĩa khí rồi."
Ngu Quy Vãn lại bất đắc dĩ giải thích lần nữa nói: "Giả." Hai chữ này gần như là câu nói ngoài miệng của cô hai ngày hôm nay.
"Quan tâm gì thật hay giả, dù sao mọi người tin là được rồi." Thành Vi nói vô cùng thoải mái.
Ngu Quy Vãn đang chuẩn bị trả lời thì đúng lúc này ――
Tiếng mở cửa vang lên, cô sợ tới mức quên mất định nói gì, con miệng trong mực cũng quên cả nhai.
Đến khi phản ứng lại thì ba Ngu đã lấy tốc độ nhanh chóng đứng ở cửa bếp, hai cha con nhìn nhau đều xấu hổ.
Con gái bảo bối và bà xã bảo bối giận nhau, ông đành an phận làm thịt kẹp giữa không dám nghiêng bên nào.
"Ha hả, là ba à, tín hiệu trong phòng không tốt, con đang nhận điện thoại." Ngu Quy Vãn vừa nói chuyện vừa chỉ vào điện thoại.
"Đúng thật là tín hiệu phòng bếp tốt hơn, con cứ nói từ từ công việc quan trọng hơn, ba và mẹ quay về lấy chút đồ rồi đi ngay." Ba Ngu nhanh chóng đẩy bà xã vào trong phòng.
Hai người đều ngượng ngùng nói với nhau.
Lúc mẹ Ngu không cười nhìn rất nghiêm khắc, cô thè lưỡi nghịch nghợm về phía hai người rồi lén lút gắp mực đặt trong miệng, rồi nhẹ chân như mèo về phòng đặt sự chú ý vào điện thoại.
Món này lúc mới ăn thì rất ngon, càng ăn càng nghiện không nghĩ tới phía sau mới thực sự cay, không nhịn được mà xuýt xoa thở ra.
"Chị Vi, có việc gì nói nhanh lên, không thì em dập máy nhé."
Giọng nói lạnh lùng của Thành Vi làm người ta rùng mình truyền từ đầu bên kia tới "Có phải em lại ăn ớt cay linh tinh không đấy?"
"Chị biết ngay, em về nhà là không thành thật mà, có biết mai em phải ghi hình cho tiết mục đêm giao thừa không, có biết mấy ngày nữa em lại phải về đoàn làm phim không, đến lúc đó dưới máy bay đều có fans đón, không mụn thì tốt nếu có mụn thì cứ chờ chị tính sổ với em."
Ngu Quy Vãn bẹp miệng đi nói: "Điểm của Thần dân không tốt sao?" Trong ánh mắt tất cả đều là ủy khuất.
Thành Vi đã bị tức giận đến không muốn nói chuyện.
Cô nói tiếp: "Chị Vi, chị cứ yên tâm, em nhất định sẽ không mọc mụn đâu đã làm tốt công tác phòng chống mụn rồi."
"Bà chị của tôi ơi chị bớt lo lắng quá đi thì trước sau vẫn là một thiếu nữ xinh đẹp mười tám tuổi."
"Moah moah, em cúp điện thoại nhé."
Màn đêm buông xuống, Ngu Quy Vãn ngủ một giấc tỉnh dậy thì ngửi thấy mùi thơm bên ngoài, không chịu được sự hấp dẫn, không có tiền đồ mà đi ra ngoài nhìn mẹ Ngu đang hoạt động giữa phòng bếp và bàn ăn, gãi đầu yếu ớt hỏi: "Mẹ, có cần con giúp đỡ gì không?" Giọng nói mang theo sự lấy lòng.
Giọng mẹ Ngu vẫn rất bình tĩnh chỉ vào ghế dựa trên bàn ăn: "Ngồi xuống đi."
Ngu Quy Vãn vui vẻ ra mặt, không dám không nghe.
Trên bàn cơm, mẹ Ngu vẫn không nói một lời, lão Ngu thấy thế kể chút chuyện cười để điều tiết không khí:" Mấy hôm trước có bạn học cũ của tôi vừa gọi điện nói con gái của ông ấy không biết xấu hổ, bọn trẻ bây giờ yêu đương không giống chúng ta hồi đấy, ngay cả hợp nhau mấy vẫn có thể chia tay, nghe ông bạn của tôi nói con gái ông ý chưa kết hôn đã có thai, còn lén trộm hổ khẩu đi đăng ký, đứa bé vừa sinh ra mấy tháng gia đình mâu thuẫn cãi nhau đòi ly hôn, ông bạn tôi vừa nói vừa chảy nước mắt nước mũi."
"Con gái à, ba mẹ không ép con nhưng việc hôn nhân nhất định phải nghĩ cho kỹ, không gấp được nhưng mắt nhất định phải sáng như tuyết."
Nghe vậy, Ngu Quy Vãn dừng động tác gắp thức ăn lại, trên mặt nín nhịn đầu cúi thấp yên tĩnh ăn cơm, giả vờ phụ họa hai câu: "Đúng vậy đúng vậy!"
Lão Ngu thấy đề tài này càng làm không khí lạnh hơn, ngượng ngùng cười.
Mẹ Ngu đặt chén canh trước mặt Ngu Quy Vãn, lúc này mới từ từ mở miệng: "Bây giờ Phó Trầm có bạn gái không?"
Ngu Quy Vãn được yêu mà sợ hãi, đột nhiên ngồi thẳng dậy: "Chắc không có!"
Nếu không sao lại đi đăng ký kết hôn với cô.
"Hai đứa đều đang giả vờ nhưng toàn thế giới đều biết con yêu đương với Phó Trầm, chẳng nhẽ mấy năm nữa cũng không định tìm đối tượng, không định kết hôn?" Mẹ Ngu nhấn mạnh từng chữ từng chữ một.
Ngu Quy Vãn phản ứng lại trả lời: "Không phải."
"Thế định như nào?"
"Con vẫn thích Phó Trầm." Ngu Quy Vãn chắc chắn, cho dù cậy mạnh cũng phải cậy mạnh cho giống một chút: "Nếu anh ấy chưa có bạn gái, con vẫn có cơ hội."
Mẹ Ngu quét mắt nhìn cô: "Không có tiền đồ."
Ngu Quy Vãn cảm thấy đồ ăn thơm ngon ngào ngạt cũng trở nên vô vị, "......" Cô thích một người dễ dàng lắm sao?
Cứ mỗi lần nói ra như thế, giống như lại sát muối vào vết thương đã được khép vào, mặc dù không đau nhưng vẫn khó chịu.
Cô tự thuyết phục bản thân, Phó Trầm không thích cô, cô vẫn giữ việc thích anh giống như ba bốn năm trước là được rồi, cho dù hèn mọn cũng không thể vất bỏ nguyên tắc được.
Lúc Ngu Quy Vãn cao trung còn vì chuyện này mà không chịu thua tranh luận với mẹ Ngu một trận.
Hình như lúc đấy cô lớp 11, bị Phó Trầm mê hoặc ám ảnh như ma quỷ, gửi bưu kiện cho Phó Trầm ở nước ngoài, kể những chuyện thú vị hoặc không thú vị trong ngày, còn viết tâm sự thiếu nữ vào trong một quyển sổ đặt trong ngăn kéo gỗ cũ.
Ngăn kéo gỗ cũ có mùi hương của gỗ, hy vọng tình cảm trong quyển sổ có thể giữ lâu được như thế.
Thật sự đáng sợ, giữ mãi cho đến hiện tại.
Ai biết, trong lúc vô tình mẹ Ngu phát hiện ra quyển sổ.
Phía trên viết về Phó Trầm:
"Hôm nay lúc học rất nhớ anh, nhìn thấy giáo viên lảm nhảm mà chỉ muốn lấy phấn ném vào đầu ông ấy, bởi vì ảnh hưởng đến em nhớ anh."
"Thực ra em không hề muốn gọi anh là chú, nhưng mỗi lần anh nhìn em đều làm em quên hết mọi thứ."
"Hôm nay ở trên Weibo có đọc được một câu, đã chán làm tiểu tiên nữ chỉ muốn làm vợ của anh."
"A a a a a hôm nay cuối cùng anh cũng trả lời thư của em rồi." nghiêm túc học thi cho tốt "Mặc dù không như em mong muốn nhưng vì của anh nên em thích."
"Nhưng em nói thật, không muốn đọc sách chỉ muốn ngủ với anh."
"..."
Còn nhớ rõ lúc ấy mẹ Ngu ném mạnh quyển sổ vào người cô, lạnh lẽo nhìn cô nói: "Tuổi còn nhỏ mà đã nói chuyện yêu đương cái gì?"
Ngu Quy Vãn ngẩng đầu ưỡn ngực, "Con thích anh ấy, anh ấy không thích con."
"Nói mà không biết xấu hổ."
"Con viết vào sổ mà." Chính vì ngại nói nên mới giữ mãi như thế.
"Không muốn học nữa?"
Ngu Quy Vãn: "..." Sao không theo như kịch bản viết ra thế này, không biết trước mặt là bẫy rập hay mứt hoa quả nên nhất thời không biết nói gì.
"Không nói gì là chấp nhận? Hay phủ nhận? Hoặc là nói cả hai đều có." Mẹ Ngu không dễ buông tha cho con gái như vậy, dù sao thì không yêu đương là được, ít nhất phải giáo dục cho con bé quan điểm đúng đắn về tình yêu.
Dưới ánh mắt áp lực, Ngu Quy Vãn cảm thấy chịu không nổi.
"Không học thì đi ra ngoài quán ăn bê mâm đi, một tháng được mấy đồng coi như trải nghiệm cuộc sống, gia thế Phó Trầm tốt như vậy, điều kiện của người ta cũng tốt, lại đi du học về không lo không tìm được bạn gái ."
"Nếu muốn tìm thì nên nghĩ tới những người giống điều kiện với mình, mới có chung đề tài mà nói, cái gọi là môn đăng hộ đối không chỉ tiền mà thôi."
"Con nhìn lại mình xem, trên người con có ưu điểm gì mà được người ưu tú như vậy để ý đến? Nếu con cố gắng học giỏi, nâng cao bản thân mình lên, cố gắng trờ thành người ưu tú trước khi cậu ấy về. Đó mới là tình yêu chân chính. Trước đó, hãy giấu cậu ấy dưới đáy lòng. Con gái nhất định phải học cách rụt rè yêu lấy bản thân mình mới được người ta thích, mới đáng giá có được tình yêu."
"Còn nữa, quyển sổ bảo bối này của con mẹ sẽ giữ trước, chờ thành tích ổn định mẹ sẽ dâng hai tay trả lại."
Mẹ Ngu đập chiếc đũa lên trên bàn: "Ăn cơm phải ăn cho tử tế, ngẩn người làm gì."
Ngu Quy Vãn giật mình một cái mới lấy lại tinh thần, lắc đầu nhìn nhìn lão Ngu trước mặt đang tốn tâm tư cho đồ ăn, nhưng vẫn không nhấc được đũa lên, ngước lên định nói: "Con ăn no rồi, mọi người từ từ ăn."
Mặt mẹ Ngu cuối cùng cũng đẹp hơn, giành nói trước khi cô mở miệng: "Uống canh trước đi, ba con rất quan tâm tới con, đều là đồ ăn tốt cho dạ dày."
Lão Ngu nằm không cũng trúng đạn, ánh mắt u oán mà chỉ đàng lén lút càu nhàu
Ngu Quy Vãn cầm thìa vừa ăn vừa nói: "Cảm ơn mẹ."
Mẹ Ngu lại nhấn mạnh lần nữa: "Lần sau có việc gì không được phép lừa mẹ."
Cô yên lặng uống canh không nói lời nào.
Sau khi ăn xong cô đi về phòng khóa trái cửa lại, cả người nằm trên giường lẩm bẩm kêu, mặc dù làm trong ngành diễn mấy năm nay nhưng ở trước mặt mẹ cô vẫn như mới ra đời.
Bí mật với Phó Trầm chỉ có hai người bọn họ biết, thật là quá nặng.
Những lời vừa nói hay cố gắng lại lần nữa.
Ngu Quy Vãn ngồi trên giường, cầm điện thoai vào nick nhỏ trên Weibo, chuẩn bị gửi những lời càu nhàu.
Mặc dù là nick nhỏ nhưng cũng không ít fans, gần hai mươi vạn, đây là chỗ kín đáo cô lập ra lúc học đại học, thỉnh thoảng gửi lên mấy câu lừa tình, chia sẻ những chuyện thú vị trong cuộc sống với fans, dùng mỹ phẩm trang điểm hay kem dưỡng này nào tốt.
Sau khi đăng nhập thành công, cô gửi liên tiếp ba tin lên Weibo.
"Kéo một người mình không thích đi đăng ký kết hôn là thế nào?"
"Phải làm gì để người đàn ông không thích bạn sẽ thích bạn?"
"Chủ top phát bệnh hằng ngày, mọi người có thể lựa chọn mất trí nhớ hoặc không nhìn thấy."
Vừa mới gửi đi xong, điện thoại rung lên liên tục. Ngu Quy Vãn tưởng bình luận hóa ra là tin nhắn Wechat, vốn dĩ không muốn quan tâm nhưng nhìn thấy người gửi là tiểu công chúa Phó gia nên đành để ý một chút.
"Chị Vãn, cuối cùng cũng ôm được mỹ nam về nhà, bạch bạch bạch!! Chúc mừng chúc mừng."
"A a a không đúng, em sai rồi, bây giờ phải gọi là thím ba mới đúng ha ha ha! / cười trộm // cười trộm /"
"Thím ba, ngày nào rảnh đấy! Đừng nói không rảnh với em nhé, bận linh tinh cẩn thận em mách lại chú ba nhé hừ hừ!"
Ngu Quy Vãn bất đắc dĩ cười trả lời: "Hay tối mai chị mời em đi ăn nhé, đúng lúc đêm Giáng Sinh, em gọi cả Thịnh Hoan nữa, còn đừng nói cho chú ba của em, không thì kệ em đấy."
Đợi mấy phút, bên kia không thấy nhắn lại. Ngu Quy Vãn quay lại giao diện trên Weibo, sốt ruột đọc bình luận.
"Kéo một người mình không thích đi đăng ký kết hôn là như nào?"
@ đậu đậu quá yêu tôi làm sao bây giờ: "Mất trí nhớ có chọn lọc, tôi không biết anh ấy vì sao không thích tôi! Nhưng lại rất thích gà xào tôi làm."
@ Thanh xuân mãi tuổi 28 không giải thích: "Đại bộ đội, bạn hãy đi lên phía trước, không phải sợ, nhào lên mà không ngã thì gặp tôi."
@ Phu nhân Trình công dân nhiệt tình ――: "Sông lớn thường chảy về phía đông, nói sao thì nói lúc cần ra tay thì phải ra tay!"
Đợt sóng này thực sự rất mạnh, Ngu Quy Vãn muốn quỳ.
Không nghĩ tới xuất sắc vẫn còn ở phía sau.
"Phải làm gì để người đàn ông không thích bạn sẽ thích bạn?"
@ Bạn có quả mông nhỏ: "Trêu chọc các loại, rồi oanh tạc, gửi lên vòng bạn bè những câu mập mờ, bố trí chỉ để một mình anh ta thấy được, vừa rụt rè nhưng không khô khan, cái này hiệu quả tốt vô cùng."
@ Thiên tài mới tin: "Đừng cho để em gặp anh, nếu không cứ gặp là thích, có câu cút khỏi thế giới của em, nếu không cút thì tắm sạch sẽ lên giường nằm, đợi bà đây hút xong điếu thuốc sẽ dạy anh, tay cầm tay như thế nào!"
@ liếm liếm cái ngực nhỏ: "Chị gái ơi sắc dụ!."
...... Mẹ nó chứ! Bình luận sau còn mạnh mẽ hơn bình luận trước, Ngu Quy Vãn không có lời gì để nói, cuối cùng trả lời trên Weibo: "6666666, các tiểu tiên nữ đều là cao thủ, đã tiếp thu đa số các ý kiến, tôi lặn trước có thay đổi sẽ bò lên báo cáo tiến độ với hội."
Beta: Gấu Beo
---------
Ở trong phòng hờn dỗi một ngày một đêm cuối cùng Ngu Quy Vãn cũng chuẩn bị ra ngoài để nhìn thấy ánh sáng, giữ cửa chỉ hé ra một chút, bên ngoài rất yên tĩnh, mẹ Ngu và ba Ngu hiển nhiên đã đi ra ngoài rồi, cô rón rén chạy đến phòng bếp chỉ nhìn lướt qua mà nuốt nước miếng hai mắt đã sáng lên.
"Móng giò hầm buổi sáng, vẫn còn nóng."
"Wow wow! Lại còn có mực xào."
"Gan lợn xào ớt, ôi! Không thể ăn không thể ăn." Đang chìm đắm trong thế giới của phòng bếp thì điện thoại trong túi áo ngủ "reng reng" vang lên.
Ngu Quy Vãn buồn phiền nhíu nhíu mày, ai vậy nhỉ! Có cần phải làm người ta mất hứng thế không, tối hôm qua sau khi cô tắt chế độ máy bay đi thì điện thoại liên tiếp, nhận mà muốn mềm tay, thật sự có cảm giác chỉ muốn tắt luôn điện thoại đi.
May mắn thay cô vẫn còn giữ chút lý trí.
Công việc đến rồi này, nhìn điện thoại nhắc nhở là Thành Vi gọi đến cô nhận ngay không dám chậm trễ chút nào.
Gắp một miếng mực cho vào trong miệng, ai da! Cay quá nhưng tuyệt vời, cô cảm thấy mỹ mãn mà "alo" với đầu bên kia.
"Đại Vãn, cám ơn trời đất chuyện kia cuối cùng cũng giải quyết rồi, không có ảnh hưởng xấu gì cho em mà lại giúp đỡ không ít, Phó tổng thật sự là người đàn ông tốt, nói lại chuyện của hai người, hì hì! Cấu kết với nhau từ lúc nào vậy, ngay cả chị cũng bị lừa, quá không nghĩa khí rồi."
Ngu Quy Vãn lại bất đắc dĩ giải thích lần nữa nói: "Giả." Hai chữ này gần như là câu nói ngoài miệng của cô hai ngày hôm nay.
"Quan tâm gì thật hay giả, dù sao mọi người tin là được rồi." Thành Vi nói vô cùng thoải mái.
Ngu Quy Vãn đang chuẩn bị trả lời thì đúng lúc này ――
Tiếng mở cửa vang lên, cô sợ tới mức quên mất định nói gì, con miệng trong mực cũng quên cả nhai.
Đến khi phản ứng lại thì ba Ngu đã lấy tốc độ nhanh chóng đứng ở cửa bếp, hai cha con nhìn nhau đều xấu hổ.
Con gái bảo bối và bà xã bảo bối giận nhau, ông đành an phận làm thịt kẹp giữa không dám nghiêng bên nào.
"Ha hả, là ba à, tín hiệu trong phòng không tốt, con đang nhận điện thoại." Ngu Quy Vãn vừa nói chuyện vừa chỉ vào điện thoại.
"Đúng thật là tín hiệu phòng bếp tốt hơn, con cứ nói từ từ công việc quan trọng hơn, ba và mẹ quay về lấy chút đồ rồi đi ngay." Ba Ngu nhanh chóng đẩy bà xã vào trong phòng.
Hai người đều ngượng ngùng nói với nhau.
Lúc mẹ Ngu không cười nhìn rất nghiêm khắc, cô thè lưỡi nghịch nghợm về phía hai người rồi lén lút gắp mực đặt trong miệng, rồi nhẹ chân như mèo về phòng đặt sự chú ý vào điện thoại.
Món này lúc mới ăn thì rất ngon, càng ăn càng nghiện không nghĩ tới phía sau mới thực sự cay, không nhịn được mà xuýt xoa thở ra.
"Chị Vi, có việc gì nói nhanh lên, không thì em dập máy nhé."
Giọng nói lạnh lùng của Thành Vi làm người ta rùng mình truyền từ đầu bên kia tới "Có phải em lại ăn ớt cay linh tinh không đấy?"
"Chị biết ngay, em về nhà là không thành thật mà, có biết mai em phải ghi hình cho tiết mục đêm giao thừa không, có biết mấy ngày nữa em lại phải về đoàn làm phim không, đến lúc đó dưới máy bay đều có fans đón, không mụn thì tốt nếu có mụn thì cứ chờ chị tính sổ với em."
Ngu Quy Vãn bẹp miệng đi nói: "Điểm của Thần dân không tốt sao?" Trong ánh mắt tất cả đều là ủy khuất.
Thành Vi đã bị tức giận đến không muốn nói chuyện.
Cô nói tiếp: "Chị Vi, chị cứ yên tâm, em nhất định sẽ không mọc mụn đâu đã làm tốt công tác phòng chống mụn rồi."
"Bà chị của tôi ơi chị bớt lo lắng quá đi thì trước sau vẫn là một thiếu nữ xinh đẹp mười tám tuổi."
"Moah moah, em cúp điện thoại nhé."
Màn đêm buông xuống, Ngu Quy Vãn ngủ một giấc tỉnh dậy thì ngửi thấy mùi thơm bên ngoài, không chịu được sự hấp dẫn, không có tiền đồ mà đi ra ngoài nhìn mẹ Ngu đang hoạt động giữa phòng bếp và bàn ăn, gãi đầu yếu ớt hỏi: "Mẹ, có cần con giúp đỡ gì không?" Giọng nói mang theo sự lấy lòng.
Giọng mẹ Ngu vẫn rất bình tĩnh chỉ vào ghế dựa trên bàn ăn: "Ngồi xuống đi."
Ngu Quy Vãn vui vẻ ra mặt, không dám không nghe.
Trên bàn cơm, mẹ Ngu vẫn không nói một lời, lão Ngu thấy thế kể chút chuyện cười để điều tiết không khí:" Mấy hôm trước có bạn học cũ của tôi vừa gọi điện nói con gái của ông ấy không biết xấu hổ, bọn trẻ bây giờ yêu đương không giống chúng ta hồi đấy, ngay cả hợp nhau mấy vẫn có thể chia tay, nghe ông bạn của tôi nói con gái ông ý chưa kết hôn đã có thai, còn lén trộm hổ khẩu đi đăng ký, đứa bé vừa sinh ra mấy tháng gia đình mâu thuẫn cãi nhau đòi ly hôn, ông bạn tôi vừa nói vừa chảy nước mắt nước mũi."
"Con gái à, ba mẹ không ép con nhưng việc hôn nhân nhất định phải nghĩ cho kỹ, không gấp được nhưng mắt nhất định phải sáng như tuyết."
Nghe vậy, Ngu Quy Vãn dừng động tác gắp thức ăn lại, trên mặt nín nhịn đầu cúi thấp yên tĩnh ăn cơm, giả vờ phụ họa hai câu: "Đúng vậy đúng vậy!"
Lão Ngu thấy đề tài này càng làm không khí lạnh hơn, ngượng ngùng cười.
Mẹ Ngu đặt chén canh trước mặt Ngu Quy Vãn, lúc này mới từ từ mở miệng: "Bây giờ Phó Trầm có bạn gái không?"
Ngu Quy Vãn được yêu mà sợ hãi, đột nhiên ngồi thẳng dậy: "Chắc không có!"
Nếu không sao lại đi đăng ký kết hôn với cô.
"Hai đứa đều đang giả vờ nhưng toàn thế giới đều biết con yêu đương với Phó Trầm, chẳng nhẽ mấy năm nữa cũng không định tìm đối tượng, không định kết hôn?" Mẹ Ngu nhấn mạnh từng chữ từng chữ một.
Ngu Quy Vãn phản ứng lại trả lời: "Không phải."
"Thế định như nào?"
"Con vẫn thích Phó Trầm." Ngu Quy Vãn chắc chắn, cho dù cậy mạnh cũng phải cậy mạnh cho giống một chút: "Nếu anh ấy chưa có bạn gái, con vẫn có cơ hội."
Mẹ Ngu quét mắt nhìn cô: "Không có tiền đồ."
Ngu Quy Vãn cảm thấy đồ ăn thơm ngon ngào ngạt cũng trở nên vô vị, "......" Cô thích một người dễ dàng lắm sao?
Cứ mỗi lần nói ra như thế, giống như lại sát muối vào vết thương đã được khép vào, mặc dù không đau nhưng vẫn khó chịu.
Cô tự thuyết phục bản thân, Phó Trầm không thích cô, cô vẫn giữ việc thích anh giống như ba bốn năm trước là được rồi, cho dù hèn mọn cũng không thể vất bỏ nguyên tắc được.
Lúc Ngu Quy Vãn cao trung còn vì chuyện này mà không chịu thua tranh luận với mẹ Ngu một trận.
Hình như lúc đấy cô lớp 11, bị Phó Trầm mê hoặc ám ảnh như ma quỷ, gửi bưu kiện cho Phó Trầm ở nước ngoài, kể những chuyện thú vị hoặc không thú vị trong ngày, còn viết tâm sự thiếu nữ vào trong một quyển sổ đặt trong ngăn kéo gỗ cũ.
Ngăn kéo gỗ cũ có mùi hương của gỗ, hy vọng tình cảm trong quyển sổ có thể giữ lâu được như thế.
Thật sự đáng sợ, giữ mãi cho đến hiện tại.
Ai biết, trong lúc vô tình mẹ Ngu phát hiện ra quyển sổ.
Phía trên viết về Phó Trầm:
"Hôm nay lúc học rất nhớ anh, nhìn thấy giáo viên lảm nhảm mà chỉ muốn lấy phấn ném vào đầu ông ấy, bởi vì ảnh hưởng đến em nhớ anh."
"Thực ra em không hề muốn gọi anh là chú, nhưng mỗi lần anh nhìn em đều làm em quên hết mọi thứ."
"Hôm nay ở trên Weibo có đọc được một câu, đã chán làm tiểu tiên nữ chỉ muốn làm vợ của anh."
"A a a a a hôm nay cuối cùng anh cũng trả lời thư của em rồi." nghiêm túc học thi cho tốt "Mặc dù không như em mong muốn nhưng vì của anh nên em thích."
"Nhưng em nói thật, không muốn đọc sách chỉ muốn ngủ với anh."
"..."
Còn nhớ rõ lúc ấy mẹ Ngu ném mạnh quyển sổ vào người cô, lạnh lẽo nhìn cô nói: "Tuổi còn nhỏ mà đã nói chuyện yêu đương cái gì?"
Ngu Quy Vãn ngẩng đầu ưỡn ngực, "Con thích anh ấy, anh ấy không thích con."
"Nói mà không biết xấu hổ."
"Con viết vào sổ mà." Chính vì ngại nói nên mới giữ mãi như thế.
"Không muốn học nữa?"
Ngu Quy Vãn: "..." Sao không theo như kịch bản viết ra thế này, không biết trước mặt là bẫy rập hay mứt hoa quả nên nhất thời không biết nói gì.
"Không nói gì là chấp nhận? Hay phủ nhận? Hoặc là nói cả hai đều có." Mẹ Ngu không dễ buông tha cho con gái như vậy, dù sao thì không yêu đương là được, ít nhất phải giáo dục cho con bé quan điểm đúng đắn về tình yêu.
Dưới ánh mắt áp lực, Ngu Quy Vãn cảm thấy chịu không nổi.
"Không học thì đi ra ngoài quán ăn bê mâm đi, một tháng được mấy đồng coi như trải nghiệm cuộc sống, gia thế Phó Trầm tốt như vậy, điều kiện của người ta cũng tốt, lại đi du học về không lo không tìm được bạn gái ."
"Nếu muốn tìm thì nên nghĩ tới những người giống điều kiện với mình, mới có chung đề tài mà nói, cái gọi là môn đăng hộ đối không chỉ tiền mà thôi."
"Con nhìn lại mình xem, trên người con có ưu điểm gì mà được người ưu tú như vậy để ý đến? Nếu con cố gắng học giỏi, nâng cao bản thân mình lên, cố gắng trờ thành người ưu tú trước khi cậu ấy về. Đó mới là tình yêu chân chính. Trước đó, hãy giấu cậu ấy dưới đáy lòng. Con gái nhất định phải học cách rụt rè yêu lấy bản thân mình mới được người ta thích, mới đáng giá có được tình yêu."
"Còn nữa, quyển sổ bảo bối này của con mẹ sẽ giữ trước, chờ thành tích ổn định mẹ sẽ dâng hai tay trả lại."
Mẹ Ngu đập chiếc đũa lên trên bàn: "Ăn cơm phải ăn cho tử tế, ngẩn người làm gì."
Ngu Quy Vãn giật mình một cái mới lấy lại tinh thần, lắc đầu nhìn nhìn lão Ngu trước mặt đang tốn tâm tư cho đồ ăn, nhưng vẫn không nhấc được đũa lên, ngước lên định nói: "Con ăn no rồi, mọi người từ từ ăn."
Mặt mẹ Ngu cuối cùng cũng đẹp hơn, giành nói trước khi cô mở miệng: "Uống canh trước đi, ba con rất quan tâm tới con, đều là đồ ăn tốt cho dạ dày."
Lão Ngu nằm không cũng trúng đạn, ánh mắt u oán mà chỉ đàng lén lút càu nhàu
Ngu Quy Vãn cầm thìa vừa ăn vừa nói: "Cảm ơn mẹ."
Mẹ Ngu lại nhấn mạnh lần nữa: "Lần sau có việc gì không được phép lừa mẹ."
Cô yên lặng uống canh không nói lời nào.
Sau khi ăn xong cô đi về phòng khóa trái cửa lại, cả người nằm trên giường lẩm bẩm kêu, mặc dù làm trong ngành diễn mấy năm nay nhưng ở trước mặt mẹ cô vẫn như mới ra đời.
Bí mật với Phó Trầm chỉ có hai người bọn họ biết, thật là quá nặng.
Những lời vừa nói hay cố gắng lại lần nữa.
Ngu Quy Vãn ngồi trên giường, cầm điện thoai vào nick nhỏ trên Weibo, chuẩn bị gửi những lời càu nhàu.
Mặc dù là nick nhỏ nhưng cũng không ít fans, gần hai mươi vạn, đây là chỗ kín đáo cô lập ra lúc học đại học, thỉnh thoảng gửi lên mấy câu lừa tình, chia sẻ những chuyện thú vị trong cuộc sống với fans, dùng mỹ phẩm trang điểm hay kem dưỡng này nào tốt.
Sau khi đăng nhập thành công, cô gửi liên tiếp ba tin lên Weibo.
"Kéo một người mình không thích đi đăng ký kết hôn là thế nào?"
"Phải làm gì để người đàn ông không thích bạn sẽ thích bạn?"
"Chủ top phát bệnh hằng ngày, mọi người có thể lựa chọn mất trí nhớ hoặc không nhìn thấy."
Vừa mới gửi đi xong, điện thoại rung lên liên tục. Ngu Quy Vãn tưởng bình luận hóa ra là tin nhắn Wechat, vốn dĩ không muốn quan tâm nhưng nhìn thấy người gửi là tiểu công chúa Phó gia nên đành để ý một chút.
"Chị Vãn, cuối cùng cũng ôm được mỹ nam về nhà, bạch bạch bạch!! Chúc mừng chúc mừng."
"A a a không đúng, em sai rồi, bây giờ phải gọi là thím ba mới đúng ha ha ha! / cười trộm // cười trộm /"
"Thím ba, ngày nào rảnh đấy! Đừng nói không rảnh với em nhé, bận linh tinh cẩn thận em mách lại chú ba nhé hừ hừ!"
Ngu Quy Vãn bất đắc dĩ cười trả lời: "Hay tối mai chị mời em đi ăn nhé, đúng lúc đêm Giáng Sinh, em gọi cả Thịnh Hoan nữa, còn đừng nói cho chú ba của em, không thì kệ em đấy."
Đợi mấy phút, bên kia không thấy nhắn lại. Ngu Quy Vãn quay lại giao diện trên Weibo, sốt ruột đọc bình luận.
"Kéo một người mình không thích đi đăng ký kết hôn là như nào?"
@ đậu đậu quá yêu tôi làm sao bây giờ: "Mất trí nhớ có chọn lọc, tôi không biết anh ấy vì sao không thích tôi! Nhưng lại rất thích gà xào tôi làm."
@ Thanh xuân mãi tuổi 28 không giải thích: "Đại bộ đội, bạn hãy đi lên phía trước, không phải sợ, nhào lên mà không ngã thì gặp tôi."
@ Phu nhân Trình công dân nhiệt tình ――: "Sông lớn thường chảy về phía đông, nói sao thì nói lúc cần ra tay thì phải ra tay!"
Đợt sóng này thực sự rất mạnh, Ngu Quy Vãn muốn quỳ.
Không nghĩ tới xuất sắc vẫn còn ở phía sau.
"Phải làm gì để người đàn ông không thích bạn sẽ thích bạn?"
@ Bạn có quả mông nhỏ: "Trêu chọc các loại, rồi oanh tạc, gửi lên vòng bạn bè những câu mập mờ, bố trí chỉ để một mình anh ta thấy được, vừa rụt rè nhưng không khô khan, cái này hiệu quả tốt vô cùng."
@ Thiên tài mới tin: "Đừng cho để em gặp anh, nếu không cứ gặp là thích, có câu cút khỏi thế giới của em, nếu không cút thì tắm sạch sẽ lên giường nằm, đợi bà đây hút xong điếu thuốc sẽ dạy anh, tay cầm tay như thế nào!"
@ liếm liếm cái ngực nhỏ: "Chị gái ơi sắc dụ!."
...... Mẹ nó chứ! Bình luận sau còn mạnh mẽ hơn bình luận trước, Ngu Quy Vãn không có lời gì để nói, cuối cùng trả lời trên Weibo: "6666666, các tiểu tiên nữ đều là cao thủ, đã tiếp thu đa số các ý kiến, tôi lặn trước có thay đổi sẽ bò lên báo cáo tiến độ với hội."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.