Chương 53
Tuế Kiến
17/02/2022
Ban đêm cuối thu tiêu điều thê lương, gió lạnh thổi ngang qua cánh rừng, nghĩa trang vắng vẻ yên tĩnh khiến cho tiếng phanh xe vô cùng rõ ràng.
Văn Tưởng dừng xe ở ven đường, thu hồi tầm mắt khỏi xe sau, đẩy cửa xe đi về phía xe đang đậu ở trong góc.
Trên mặt đường phủ một lớp lá khô, giẫm lên phát ra tiếng rất nhỏ. Gió ban đêm lạnh thấu xương, Văn Tưởng vùi mặt vào trong áo.
Trì Uyên ngồi trong xe nhìn thấy bóng dáng Văn Tưởng đi từng bước về phía này, rủ mắt khẽ buông tiếng thở dài, duỗi tay đẩy cửa xe đi xuống.
Anh đứng vững ở ngoài xe đồng thời Văn Tưởng cũng đi đến đầu xe.
Nghĩa trang vùi mình trong bóng đêm cùng sương mù, chỉ có rải rác một số đèn đường đang dốc hết sức phát huy sứ mệnh toả sáng của mình.
Ánh đèn chân không sáng ngời, khoảng cách hai bóng dáng không xa không gần, cái bóng dưới chân bị kéo dài như đang gặp nhau ở nơi vô hình.
Văn Tưởng nhìn anh, đôi mắt sáng ngời, cái cằm giấu dưới áo, lúc nói chuyện bên môi thở ra chút khói trắng, "Anh đói không?"
Câu hỏi này đến bất ngờ làm người ta bỗng chốc không phản ứng kịp.
"Hửm?" Văn Tưởng hơi nhướng mày, như là khó hiểu và thắc mắc khi anh yên lặng.
Trì Uyên cũng theo đó thở ra một hơi, giọng nói dịu dàng, "Vẫn ổn không đói lắm, em thì sao, đói à?"
"Có một chút." Thực ra không chỉ có một chút, cả ngày hôm nay Văn Tưởng đều ở lại nghĩa trang, gần như chưa ăn gì, lúc này vừa đói bụng vừa khó chịu.
"Vậy cùng đi ăn cơm đi." Nói xong, Trì Uyên kéo cửa xe ra, rút chìa khoá xe rồi lấy áo khoác, lại đứng trước mặt cô một lần nữa, "Anh ngồi xe em."
"Vậy xe anh làm sao?"
"Ngày mai anh bảo người tới lấy." Khoảng cách chỉ có mấy bước, Trì Uyên vắt áo khoác lên cánh tay, trên người chỉ mặc chiếc áo sơmi mỏng, dáng người cao ngất. "Đi thôi."
"Ừm."
Từ khi gặp mặt đến quay về, Văn Tưởng vẫn không hề hỏi Trì Uyên sao lại ở đây, Trì Uyên cũng không có biểu hiện dáng vẻ quan tâm hay lo lắng gì.
Hai người đều không cố gắng chọc thủng tấm giấy mỏng kia, giống như đây chỉ là cuối tuần bình thường, một cuộc gặp mặt bình thường.
Trên đường về có đi ngang qua trung tâm thương mại, Văn Tưởng dừng ở chỗ đậu xe tạm thời trước cửa trung tâm thương mại, "Tôi vào siêu thị mua ít đồ."
Trì Uyên không phát biểu ý kiến gì, chỉ là tháo dây an toàn rồi xuống xe cùng cô.
Có lẽ là do năm mới gần đến thêm cuối tuần nữa nên trong siêu thị người đông vượt ngoài tưởng tượng, rất nhiều nguyên liệu nấu ăn trên giá hàng đã hết rồi nhanh chóng được bổ sung vào, trong xe đẩy của mỗi người đều chất đầy đồ, chỗ quầy thu ngân xếp cả một hàng dài.
Văn Tưởng đẩy xe đẩy vào, sau khi vào bên trong, Trì Uyên lấy xe đẩy từ tay cô, "Muốn mua cái gì?"
Văn Tưởng không trả lời mà hỏi lại, "Anh muốn ăn cái gì?"
Trì Uyên nở nụ cười, người trong siêu thị như thuỷ triều, anh duỗi tay kéo cô đến bên cạnh mình, thuận miệng hỏi, "Làm sao, em muốn đích thân xuống bếp?"
"Không phải." Văn Tưởng cầm một hộp dâu tây, "Tôi chỉ không biết buổi tối ăn gì thôi."
"......"
"Nhưng nếu như anh muốn ăn gì, tôi có thể mua, lát về nói dì Dung làm cho anh." Văn Tưởng nói, "Tay nghề của dì Dung rất tốt."
Lúc cô nói lời này giọng điệu rất bình thường, cũng không khác như ngày thường nhưng Trì Uyên lại nhận ra một chút thân thiết trong đó.
Nghĩ đến đây, anh khẽ bật cười, cuối cùng còn chọn một vài món ăn.
Văn Tưởng lấy đủ nguyên liệu theo món ăn anh nói, lúc thanh toán, Trì Uyên đến trước mặt cô đưa thẻ ngân hàng cho nhân viên thu ngân, "Để anh, đáp lại lời mời mời anh về nhà ăn cơm của em."
Cô không từ chối, cũng không bỏ qua ánh mắt mờ ám của nhân viên thu ngân dành cho cô.
Sau khi mua đồ xong ra khỏi siêu thị, Trì Uyên không để Văn Tưởng xách đồ, hai túi mua sắm lớn đều bị anh xách trong tay.
Sức nặng quá lớn của chiếc túi mua sắm đã tạo nên vết hằn đỏ trong lòng tay anh.
Văn Tưởng thấy vậy, đưa tay muốn nhận lấy, "Đưa tôi một cái đi."
Trì Uyên không đồng ý, "Không sao, anh có thể."
Văn Tưởng không muốn tranh luận vấn đề này với anh mà động tay lấy đi, ngón tay vừa mới đến bên cạnh túi mua sắm, nghe thấy anh thở dài, "Được rồi, cho em một cái."
Nói xong, Văn Tưởng thấy anh đặt hai cái túi mua sắm xuống đất, sau đó lấy cái túi nhỏ đựng tỏi hành gừng từ trong cái túi to hơi đầy ra.
Văn tưởng có hơi dở khóc dở cười nhận lấy, "Đây là ý gì?"
Ánh mắt Trì Uyên rất vô tội, "Đây không phải là em muốn sao?"
"......"
Văn Tưởng dẫn Trì Uyên về nhà họ Trạch, trước đó cô nói không xuống bếp nhưng vì không muốn dì Dung vất vả quá nên cuối cùng vẫn vào nhà bếp làm món cuối cùng.
Sau khi ăn cơm tối xong, Trì Uyên không ở lại lâu, Văn Tưởng sắp xếp tài xế đưa anh về.
Sau đó cả hai người đều có những ngày bận hơn cả tưởng tượng.
Dự án viện nghiên cứu liên tiếp xảy ra các vấn đề vụn vặt, mảnh đất đấu giá trước kia vẫn còn những vấn đề lịch sử còn sót lại khiến quá trình mở rộng nhiều lần bị trì hoãn. Văn Tưởng và Trì Uyên chỉ có thể dẫn trợ lý và những người phụ trách hối hả ngược xuôi khắp nơi và giao tiếp với các nhân vật.
Cùng lúc đó, gameshow tài năng do Thịnh Hoa sản xuất chính thức phát sóng vào lễ Giáng Sinh, tỷ lệ xem đầu tiên đã vượt quá kết quả được tính dựa trên các loại số liệu.
Trên Weibo không ngớt lời khen ngợi, lượng fan của 108 thí sinh dự thi cũng tăng lên đáng kể sau khi chương trình được phát sóng.
Sau khi Văn Tưởng có cuộc họp với vài người phụ trách kế hoạch, dự định phỏng theo mô hình《Young》để chuẩn bị một gameshow của nhóm nhạc nữ tương tự, dự kiến ra mắt vào tháng 6 năm sau.
Cuộc sống bận rộn như mãi mãi không có điểm cuối.
Dự án thu mua ở nước ngoài của Trì thị tiến triển không thuận lợi, Trì Uyên làm người phụ trách chính nên ngày đầu năm đã tự thân bay qua Anh giải quyết chuyện liên quan.
Anh làm việc cẩn thận, tin tức ra nước ngoài bị phong toả. Trước khi chuyện chưa hoàn toàn chắc chắn, giới truyền thông bên ngoài cũng không rõ hành tung của anh. Chỉ có Văn Tưởng mỗi ngày duy trì liên lạc với anh, nghe anh nói một chút về người dân phong tục ở Anh, nói trước kia anh học đại học ở đây, còn gặp những đối tác kỳ quặc trong làm ăn.
Mặc dù Trì Uyên rất ít khi nói chuyện có liên quan đến thu mua với cô, nhưng thông qua lần nói chuyện điện thoại chẳng hề vui vẻ trước kia của anh, Văn Tưởng có thể tưởng tượng được lần này mọi chuyện không dễ dàng như anh nói.
Chỉ là anh không nhắc đến, Văn Tưởng đương nhiên cũng duy trì sự ăn ý. Mỗi ngày đều ở trên Wechat nghe anh nói chút chuyện cuộc sống vụn vặt.
Sau đó là cửa ải gần cuối năm, chuyện công ty rất nhiều nên hai người cũng bận suốt nên liên lạc cũng không thường xuyên, lại bởi vì chênh lệch múi giờ nên gần như không nói chuyện cùng lúc.
Bình thường vào đêm khuya Trì Uyên sẽ gửi tin nhắn cho cô, mà thường những lúc đó, Văn Tưởng hoặc là bận hoặc là đang họp, đợi đến khi nhìn thấy tin nhắn, anh ở bên kia cũng đã là rạng sáng.
Duy trì liên lạc như vậy qua nửa tháng, Văn Tưởng nhìn thấy Trì Uyên trên một tuần báo kinh tế trong nước, phần lớn nội dung của cuộc phỏng vấn đều là liên quan đến việc lần này Trì thị thành công thu mua công ty dược nổi tiếng ở Anh.
Biên tập viên phụ trách buổi phỏng vấn này khen Trì Uyên từ đầu đến cuối, đều là từ ngữ hoa mỹ nào là thanh niên anh tuấn tuổi trẻ đầy hứa hẹn.
Phía trên bài viết là tấm ảnh chụp Trì Uyên.
Anh mặc bộ vest màu sẫm ngồi trước ống kính, áo sơmi đen tuyền kết hợp với cà-vạt cùng màu, từ hàng cúc áo đến khuy măng sét, từng cái một đều lộ ra sự nghiêm túc kiêu ngạo không giống trước kia.
Mái tóc trước trán được chải gọn gàng lộ ra vầng trán đầy đặn, có lẽ là do trang điểm nên đường nét khuôn mặt sâu hơn bình thường, đuôi lông mày kéo dài đến đúng chỗ tóc mai thích hợp, lông mày sắc nét rõ ràng, đôi mắt đen láy sáng ngời.
Nhiếp ảnh gia am hiểu nhất là bắt được thần thái của người được chụp.
Trì Uyên trong ảnh chụp tác phong nhanh nhẹn, vẻ mặt ngược lại lạnh nhạt, dưới sống mũi cao thẳng là môi mỏng hơi cong, nụ cười mang theo sự lịch sự khéo léo, khí chất tao nhã.
Cuối bài viết là một gợi ý nhỏ của biên tập.
Video ngoài lề của cuộc phỏng vấn này có trên trang đầu Weibo chính thức. @Tuần san nhân vật thời đại.
Văn Tưởng nhìn thấy dòng này ma xui quỷ khiến mà mở Weibo.
Cuộc phỏng vấn đã diễn ra cách đây một tuần và trên trang Weibo chính thức có video ngoài lề trên cùng. Trì Uyên ở trong video phóng khoáng hơn những bức ảnh rập khuôn, mọi cử chỉ đều mang theo hơi thở khiến người ta mê muội.
Ngoại hình quá nổi bật nhanh chóng khiến fan trên Weibo bắt đầu chú ý đến Trì Uyên, dưới đoạn video ngoài lề đó còn có một số fan thậm chí kêu ý nghĩa của việc không ngủ trong cuộc đời của Trì tổng.
Văn Tưởng kéo thanh tiến trình, 3 phút 16 giây liền nhìn thấy Trì Uyên cầm điện thoại đứng trước bàn trang điểm, xung quanh có người đang tạo kiểu cho anh.
Cảnh ở chỗ này có hơi quen thuộc.
Văn Tưởng cầm lấy điện thoại mở khung nói chuyện với Trì Uyên, dựa theo ngày phỏng vấn để tìm nội dung trò chuyện của hai người bọn họ trong ngày hôm đó.
Trong Wechat, Trì Uyên đang than phiền phỏng vấn vừa nhàm chán lại buồn tẻ với cô, nội dung câu hỏi cũng rất ngây thơ, còn nghi ngờ chuyên viên trang điểm lúc tạo kiểu cho anh có ý chiếm tiện nghi của anh nữa...
So với Trì Uyên đội một lớp mặt nạ không dễ gần trong video, Trì Uyên ở trước mặt Văn Tưởng càng thêm chân thật hơn, thậm chí còn có hơi đáng yêu hơn dự đoán.
Một tuần sau, Trì Uyên kết thúc công việc bên Anh, trên đường về nước, anh đến đi một cách nhẹ nhàng. Lúc xuất ngoại, bên cạnh chỉ có Châu Trình, giám đốc tài vụ và giám đốc pháp lý của công ty đi cùng, trong nước cũng không có người biết tin anh về nước.
Trì Uyên cũng không nói cho Văn Tưởng biết trước chuyện mình về nước. Vốn dĩ muốn cho cô một bất ngờ nhưng không ngờ lúc xuống máy bay lại ồn ào.
Anh và nữ nghệ sĩ tuyến 1 nổi tiếng nào đó trong nước đi cùng chuyến bay, đúng lúc đoàn đội của nữ nghệ sĩ này hẹn cho nghệ sĩ nhà mình chụp ảnh đường phố sân bay hôm đấy. Do nhầm lẫn, Trì Uyên đã bị nhận nhầm thành bạn trai bí mật ngoài giới của nữ nghệ sĩ đấy và cùng nhau lên hotsearch. Tin tức anh về nước cũng vì vậy mà ai ai cũng biết.
Tốc độ lan truyền tin đồn trong giới giải trí vượt quá sức tưởng tượng, hơn nữa nghệ sĩ nữ đó còn hiểu biết về thân phận xuất thân của Trì Uyên nên có ý muốn cọ nhiệt, bèn dứt khoát để đoàn đội công ty đập tiền vào hotsearch của hai người. Thế cho nên người ngoài giới giải trí là Trì Uyên đây vinh hạnh có cơ hội trải nghiệm độ nổi tiếng.
Sau đó Văn Tưởng cũng thấy tin tức ở trên mạng, đương nhiên cũng không tránh được mà thấy được hotsearch có liên quan đến Trì Uyên và nữ nghệ sĩ kia.
#Hé lộ tình yêu của Nguyên Ý#
#Nguyên Ý Trì Uyên#
#Trì Uyên là ai#
"......"
À.
Thật đúng là trùng hợp.
Văn Tưởng dừng xe ở ven đường, thu hồi tầm mắt khỏi xe sau, đẩy cửa xe đi về phía xe đang đậu ở trong góc.
Trên mặt đường phủ một lớp lá khô, giẫm lên phát ra tiếng rất nhỏ. Gió ban đêm lạnh thấu xương, Văn Tưởng vùi mặt vào trong áo.
Trì Uyên ngồi trong xe nhìn thấy bóng dáng Văn Tưởng đi từng bước về phía này, rủ mắt khẽ buông tiếng thở dài, duỗi tay đẩy cửa xe đi xuống.
Anh đứng vững ở ngoài xe đồng thời Văn Tưởng cũng đi đến đầu xe.
Nghĩa trang vùi mình trong bóng đêm cùng sương mù, chỉ có rải rác một số đèn đường đang dốc hết sức phát huy sứ mệnh toả sáng của mình.
Ánh đèn chân không sáng ngời, khoảng cách hai bóng dáng không xa không gần, cái bóng dưới chân bị kéo dài như đang gặp nhau ở nơi vô hình.
Văn Tưởng nhìn anh, đôi mắt sáng ngời, cái cằm giấu dưới áo, lúc nói chuyện bên môi thở ra chút khói trắng, "Anh đói không?"
Câu hỏi này đến bất ngờ làm người ta bỗng chốc không phản ứng kịp.
"Hửm?" Văn Tưởng hơi nhướng mày, như là khó hiểu và thắc mắc khi anh yên lặng.
Trì Uyên cũng theo đó thở ra một hơi, giọng nói dịu dàng, "Vẫn ổn không đói lắm, em thì sao, đói à?"
"Có một chút." Thực ra không chỉ có một chút, cả ngày hôm nay Văn Tưởng đều ở lại nghĩa trang, gần như chưa ăn gì, lúc này vừa đói bụng vừa khó chịu.
"Vậy cùng đi ăn cơm đi." Nói xong, Trì Uyên kéo cửa xe ra, rút chìa khoá xe rồi lấy áo khoác, lại đứng trước mặt cô một lần nữa, "Anh ngồi xe em."
"Vậy xe anh làm sao?"
"Ngày mai anh bảo người tới lấy." Khoảng cách chỉ có mấy bước, Trì Uyên vắt áo khoác lên cánh tay, trên người chỉ mặc chiếc áo sơmi mỏng, dáng người cao ngất. "Đi thôi."
"Ừm."
Từ khi gặp mặt đến quay về, Văn Tưởng vẫn không hề hỏi Trì Uyên sao lại ở đây, Trì Uyên cũng không có biểu hiện dáng vẻ quan tâm hay lo lắng gì.
Hai người đều không cố gắng chọc thủng tấm giấy mỏng kia, giống như đây chỉ là cuối tuần bình thường, một cuộc gặp mặt bình thường.
Trên đường về có đi ngang qua trung tâm thương mại, Văn Tưởng dừng ở chỗ đậu xe tạm thời trước cửa trung tâm thương mại, "Tôi vào siêu thị mua ít đồ."
Trì Uyên không phát biểu ý kiến gì, chỉ là tháo dây an toàn rồi xuống xe cùng cô.
Có lẽ là do năm mới gần đến thêm cuối tuần nữa nên trong siêu thị người đông vượt ngoài tưởng tượng, rất nhiều nguyên liệu nấu ăn trên giá hàng đã hết rồi nhanh chóng được bổ sung vào, trong xe đẩy của mỗi người đều chất đầy đồ, chỗ quầy thu ngân xếp cả một hàng dài.
Văn Tưởng đẩy xe đẩy vào, sau khi vào bên trong, Trì Uyên lấy xe đẩy từ tay cô, "Muốn mua cái gì?"
Văn Tưởng không trả lời mà hỏi lại, "Anh muốn ăn cái gì?"
Trì Uyên nở nụ cười, người trong siêu thị như thuỷ triều, anh duỗi tay kéo cô đến bên cạnh mình, thuận miệng hỏi, "Làm sao, em muốn đích thân xuống bếp?"
"Không phải." Văn Tưởng cầm một hộp dâu tây, "Tôi chỉ không biết buổi tối ăn gì thôi."
"......"
"Nhưng nếu như anh muốn ăn gì, tôi có thể mua, lát về nói dì Dung làm cho anh." Văn Tưởng nói, "Tay nghề của dì Dung rất tốt."
Lúc cô nói lời này giọng điệu rất bình thường, cũng không khác như ngày thường nhưng Trì Uyên lại nhận ra một chút thân thiết trong đó.
Nghĩ đến đây, anh khẽ bật cười, cuối cùng còn chọn một vài món ăn.
Văn Tưởng lấy đủ nguyên liệu theo món ăn anh nói, lúc thanh toán, Trì Uyên đến trước mặt cô đưa thẻ ngân hàng cho nhân viên thu ngân, "Để anh, đáp lại lời mời mời anh về nhà ăn cơm của em."
Cô không từ chối, cũng không bỏ qua ánh mắt mờ ám của nhân viên thu ngân dành cho cô.
Sau khi mua đồ xong ra khỏi siêu thị, Trì Uyên không để Văn Tưởng xách đồ, hai túi mua sắm lớn đều bị anh xách trong tay.
Sức nặng quá lớn của chiếc túi mua sắm đã tạo nên vết hằn đỏ trong lòng tay anh.
Văn Tưởng thấy vậy, đưa tay muốn nhận lấy, "Đưa tôi một cái đi."
Trì Uyên không đồng ý, "Không sao, anh có thể."
Văn Tưởng không muốn tranh luận vấn đề này với anh mà động tay lấy đi, ngón tay vừa mới đến bên cạnh túi mua sắm, nghe thấy anh thở dài, "Được rồi, cho em một cái."
Nói xong, Văn Tưởng thấy anh đặt hai cái túi mua sắm xuống đất, sau đó lấy cái túi nhỏ đựng tỏi hành gừng từ trong cái túi to hơi đầy ra.
Văn tưởng có hơi dở khóc dở cười nhận lấy, "Đây là ý gì?"
Ánh mắt Trì Uyên rất vô tội, "Đây không phải là em muốn sao?"
"......"
Văn Tưởng dẫn Trì Uyên về nhà họ Trạch, trước đó cô nói không xuống bếp nhưng vì không muốn dì Dung vất vả quá nên cuối cùng vẫn vào nhà bếp làm món cuối cùng.
Sau khi ăn cơm tối xong, Trì Uyên không ở lại lâu, Văn Tưởng sắp xếp tài xế đưa anh về.
Sau đó cả hai người đều có những ngày bận hơn cả tưởng tượng.
Dự án viện nghiên cứu liên tiếp xảy ra các vấn đề vụn vặt, mảnh đất đấu giá trước kia vẫn còn những vấn đề lịch sử còn sót lại khiến quá trình mở rộng nhiều lần bị trì hoãn. Văn Tưởng và Trì Uyên chỉ có thể dẫn trợ lý và những người phụ trách hối hả ngược xuôi khắp nơi và giao tiếp với các nhân vật.
Cùng lúc đó, gameshow tài năng do Thịnh Hoa sản xuất chính thức phát sóng vào lễ Giáng Sinh, tỷ lệ xem đầu tiên đã vượt quá kết quả được tính dựa trên các loại số liệu.
Trên Weibo không ngớt lời khen ngợi, lượng fan của 108 thí sinh dự thi cũng tăng lên đáng kể sau khi chương trình được phát sóng.
Sau khi Văn Tưởng có cuộc họp với vài người phụ trách kế hoạch, dự định phỏng theo mô hình《Young》để chuẩn bị một gameshow của nhóm nhạc nữ tương tự, dự kiến ra mắt vào tháng 6 năm sau.
Cuộc sống bận rộn như mãi mãi không có điểm cuối.
Dự án thu mua ở nước ngoài của Trì thị tiến triển không thuận lợi, Trì Uyên làm người phụ trách chính nên ngày đầu năm đã tự thân bay qua Anh giải quyết chuyện liên quan.
Anh làm việc cẩn thận, tin tức ra nước ngoài bị phong toả. Trước khi chuyện chưa hoàn toàn chắc chắn, giới truyền thông bên ngoài cũng không rõ hành tung của anh. Chỉ có Văn Tưởng mỗi ngày duy trì liên lạc với anh, nghe anh nói một chút về người dân phong tục ở Anh, nói trước kia anh học đại học ở đây, còn gặp những đối tác kỳ quặc trong làm ăn.
Mặc dù Trì Uyên rất ít khi nói chuyện có liên quan đến thu mua với cô, nhưng thông qua lần nói chuyện điện thoại chẳng hề vui vẻ trước kia của anh, Văn Tưởng có thể tưởng tượng được lần này mọi chuyện không dễ dàng như anh nói.
Chỉ là anh không nhắc đến, Văn Tưởng đương nhiên cũng duy trì sự ăn ý. Mỗi ngày đều ở trên Wechat nghe anh nói chút chuyện cuộc sống vụn vặt.
Sau đó là cửa ải gần cuối năm, chuyện công ty rất nhiều nên hai người cũng bận suốt nên liên lạc cũng không thường xuyên, lại bởi vì chênh lệch múi giờ nên gần như không nói chuyện cùng lúc.
Bình thường vào đêm khuya Trì Uyên sẽ gửi tin nhắn cho cô, mà thường những lúc đó, Văn Tưởng hoặc là bận hoặc là đang họp, đợi đến khi nhìn thấy tin nhắn, anh ở bên kia cũng đã là rạng sáng.
Duy trì liên lạc như vậy qua nửa tháng, Văn Tưởng nhìn thấy Trì Uyên trên một tuần báo kinh tế trong nước, phần lớn nội dung của cuộc phỏng vấn đều là liên quan đến việc lần này Trì thị thành công thu mua công ty dược nổi tiếng ở Anh.
Biên tập viên phụ trách buổi phỏng vấn này khen Trì Uyên từ đầu đến cuối, đều là từ ngữ hoa mỹ nào là thanh niên anh tuấn tuổi trẻ đầy hứa hẹn.
Phía trên bài viết là tấm ảnh chụp Trì Uyên.
Anh mặc bộ vest màu sẫm ngồi trước ống kính, áo sơmi đen tuyền kết hợp với cà-vạt cùng màu, từ hàng cúc áo đến khuy măng sét, từng cái một đều lộ ra sự nghiêm túc kiêu ngạo không giống trước kia.
Mái tóc trước trán được chải gọn gàng lộ ra vầng trán đầy đặn, có lẽ là do trang điểm nên đường nét khuôn mặt sâu hơn bình thường, đuôi lông mày kéo dài đến đúng chỗ tóc mai thích hợp, lông mày sắc nét rõ ràng, đôi mắt đen láy sáng ngời.
Nhiếp ảnh gia am hiểu nhất là bắt được thần thái của người được chụp.
Trì Uyên trong ảnh chụp tác phong nhanh nhẹn, vẻ mặt ngược lại lạnh nhạt, dưới sống mũi cao thẳng là môi mỏng hơi cong, nụ cười mang theo sự lịch sự khéo léo, khí chất tao nhã.
Cuối bài viết là một gợi ý nhỏ của biên tập.
Video ngoài lề của cuộc phỏng vấn này có trên trang đầu Weibo chính thức. @Tuần san nhân vật thời đại.
Văn Tưởng nhìn thấy dòng này ma xui quỷ khiến mà mở Weibo.
Cuộc phỏng vấn đã diễn ra cách đây một tuần và trên trang Weibo chính thức có video ngoài lề trên cùng. Trì Uyên ở trong video phóng khoáng hơn những bức ảnh rập khuôn, mọi cử chỉ đều mang theo hơi thở khiến người ta mê muội.
Ngoại hình quá nổi bật nhanh chóng khiến fan trên Weibo bắt đầu chú ý đến Trì Uyên, dưới đoạn video ngoài lề đó còn có một số fan thậm chí kêu ý nghĩa của việc không ngủ trong cuộc đời của Trì tổng.
Văn Tưởng kéo thanh tiến trình, 3 phút 16 giây liền nhìn thấy Trì Uyên cầm điện thoại đứng trước bàn trang điểm, xung quanh có người đang tạo kiểu cho anh.
Cảnh ở chỗ này có hơi quen thuộc.
Văn Tưởng cầm lấy điện thoại mở khung nói chuyện với Trì Uyên, dựa theo ngày phỏng vấn để tìm nội dung trò chuyện của hai người bọn họ trong ngày hôm đó.
Trong Wechat, Trì Uyên đang than phiền phỏng vấn vừa nhàm chán lại buồn tẻ với cô, nội dung câu hỏi cũng rất ngây thơ, còn nghi ngờ chuyên viên trang điểm lúc tạo kiểu cho anh có ý chiếm tiện nghi của anh nữa...
So với Trì Uyên đội một lớp mặt nạ không dễ gần trong video, Trì Uyên ở trước mặt Văn Tưởng càng thêm chân thật hơn, thậm chí còn có hơi đáng yêu hơn dự đoán.
Một tuần sau, Trì Uyên kết thúc công việc bên Anh, trên đường về nước, anh đến đi một cách nhẹ nhàng. Lúc xuất ngoại, bên cạnh chỉ có Châu Trình, giám đốc tài vụ và giám đốc pháp lý của công ty đi cùng, trong nước cũng không có người biết tin anh về nước.
Trì Uyên cũng không nói cho Văn Tưởng biết trước chuyện mình về nước. Vốn dĩ muốn cho cô một bất ngờ nhưng không ngờ lúc xuống máy bay lại ồn ào.
Anh và nữ nghệ sĩ tuyến 1 nổi tiếng nào đó trong nước đi cùng chuyến bay, đúng lúc đoàn đội của nữ nghệ sĩ này hẹn cho nghệ sĩ nhà mình chụp ảnh đường phố sân bay hôm đấy. Do nhầm lẫn, Trì Uyên đã bị nhận nhầm thành bạn trai bí mật ngoài giới của nữ nghệ sĩ đấy và cùng nhau lên hotsearch. Tin tức anh về nước cũng vì vậy mà ai ai cũng biết.
Tốc độ lan truyền tin đồn trong giới giải trí vượt quá sức tưởng tượng, hơn nữa nghệ sĩ nữ đó còn hiểu biết về thân phận xuất thân của Trì Uyên nên có ý muốn cọ nhiệt, bèn dứt khoát để đoàn đội công ty đập tiền vào hotsearch của hai người. Thế cho nên người ngoài giới giải trí là Trì Uyên đây vinh hạnh có cơ hội trải nghiệm độ nổi tiếng.
Sau đó Văn Tưởng cũng thấy tin tức ở trên mạng, đương nhiên cũng không tránh được mà thấy được hotsearch có liên quan đến Trì Uyên và nữ nghệ sĩ kia.
#Hé lộ tình yêu của Nguyên Ý#
#Nguyên Ý Trì Uyên#
#Trì Uyên là ai#
"......"
À.
Thật đúng là trùng hợp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.