Chương 17
Thẩm Hạ
04/09/2024
Năm năm sau ngày cậu mất, hắn đến nghĩ trang, tay dắt theo hai đứa trẻ song sinh, đứng trước mộ cậu nói:”Tiểu Quân, em nhìn xem, đây là con của chúng ta”
Hai đứa trẻ ngẩng đầu nhìn hắn hỏi:”Cha, đây là ai?”
Hắn cúi đầu, xoa đầu cả hai đứa trẻ rồi chỉ mộ cậu nói:”Đó là cha nhỏ của hai đứa”
Hắn sau đó chỉ sang hai phần mộ bên cạnh cậu rồi nói:”Còn đó là ông ba ngoại của hai đứa”
Hai đứa trẻ vẫn còn nhỏ vẫn chưa hiểu ý hắn nhưng vẫn cúi đầu, giống như đang chào hỏi người sống:”Con chào cha nhỏ, con chào ông bà”
Ba bóng trắng mờ mờ ảo ảo xuất hiện bên cạnh họ, cả ba xoa đầu hai đứa trẻ.
Con trai lớn của hai người nói:”Cha, con nhìn thấy một người”
Hắn hỏi:”Con thấy ai?”
Con trai hai người đáp:”Một người bằng tuổi con, cậu ấy giống cha nhỏ ở bức hình cha từng cho con xem mấy ngày trước, cha bảo đó là cha nhỏ lúc năm tuổi”
Hắn nghe lời này mà giật mình, sau đó mỉm cười nói:”Nếu vậy con không được chọc giận người đó, cha nhỏ con khi nhỏ rất mít ướt, nếu bị con chọc sẽ khóc một trận đấy”
Hắn mỉm cười, nụ cười dịu dàng, trước khi rời đi từ trong túi áo lấy ra một bông hồng đỏ và một bông hồng trắng, bông hồng trắng là loài hoa yêu thích của mẹ cậu, hắn đặt lên mộ bà rồi nói:”Tiểu Quân nói với con mẹ thích loài hoa này, tiểu Quân đã mua tặng mẹ hai chậu hoa hồng trắng vậy nên con tặng mẹ một bông hồng trắng”
Hắn đặt hoa hồng đỏ lên mộ cậu rồi nói:”Hoa hồng này tặng em, anh biết em không thích hoa lắm, em thích đồ ăn hơn nhưng anh muốn tặng nó...tiểu Quân....anh nhớ em”
Hai đứa trẻ túm lấy vạt áo hắn nói:”Cha, cha không được khóc đâu, cha nhỏ từng để lại một cuốn nhật kí, con không biết đọc nên đưa nó cho quản gia nhờ ông ấy đọc cho con nghe, ông ấy nói cha nhỏ dặn bọn con không được để cha khóc, nếu cha khóc cha nhỏ sẽ hiện hồn về đánh cha”
Diệp Hàn nghe lời này không nhịn được mà bật cười, hắn nói:”Nếu cha nhỏ con thực sự quay lại đánh ta, ta thực sự muốn khóc một trận, để cha nhỏ con quay về đánh ta một trận, cho dù là đánh thì chí ít ta có thể gặp cha nhỏ con một chút”
Hắn đưa hai đứa trẻ về nhà, cả hai sau đó nhảy lên ghế so-fa một đứa vớ lấy remote TV một đứa vớ lấy máy tính, nhìn một màn này hắn bật cười, thầm nghĩ:”Thật giống”
Mười mấy năm sau, hai đứa trẻ giờ đã là học sinh cấp ba. Hai đứa cùng đám bạn học tụ tập trong lớp kể về mẹ của mình. Đến cả hai, con trai lớn của cậu Diệp Mộ Thanh nói:”Cha nhỏ tớ sao? Cha tớ chính là Bạch Nguyệt Quang và cũng là Nốt Chu Sa trong lòng cha lớn tớ”
Con trai nhỏ Mộ Diệp Hiên cũng nói:”Cha nhỏ tớ là người hiền lành, cha tớ nói nụ cười của người hệt như mặt trời vậy, rất ấm áp, cha tớ nói người rất đẹp, rất khả ái”
Cả hai đồng thanh cười bảo:”Cha tớ nói, cha nhỏ tớ là người cha tớ yêu nhất trong cả cuộc đời ông ấy”
Bạn học của cả hai Cố Giản liền nói:”Nghe nói Diệp tổng yêu phu nhân mình như mạng sau khi phu nhân mất không kết hôn cũng không yêu ai”
Bạn học của cả hai Giang Huyền cũng nói:”Phu nhân của Diệp tổng là mối tình đầu của ngài ấy, thích đến điên cuồng nhưng lại không dám bày tỏ mất rồi mới hối hận, sau này phu nhân chia tay tra nam quay lại, là Diệp tổng theo đuổi ngài ấy nên mới có được”
Bạn học của cả hai Dương Kiều Nguyệt hỏi:”Nói như vậy, Diệp phu nhân là Bạch Nguyệt Quang từng không với tới của Diệp tổng sau này Diệp tổng có được thì phu nhân sau đó lại mất trở thành Nốt Chu Sa có được nhưng đánh mất trong lòng Diệp tổng sao?”
Cả đám gật gù, Diệp Mộ Thanh nói:”Cha tớ đơn giản lắm, ông ấy không yêu cha nhỏ tớ vì nhan sắc, cũng không yêu vì tiền”
Mộ Diệp Hiên:”Cha nhỏ tớ cũng rất đơn giản, người không yêu cha tớ vì sắc cũng không phải vì tiền, giữa hai người cũng không phải liên hôn chính trị”
Cố Giản liền nói:”Ồ, nhưng hai cha của cậu là thanh mai trúc mã, môn đăng hộ đối mà, hơn nữa gia đình không cấm cản chuyện này, chú của tớ trước đây còn bị đe doạ chặt chân nếu dám yêu thím tớ may mắn là sau đó ông nội tớ mất rồi cha tớ đồng ý cho hai người kết hôn. Mặc dù không môn đăng hộ đối nhưng hai người là thật lòng yêu nhau bù trừ khuyết điểm của đối phương, có một gia đình hạnh phúc”
Giang Huyền nói:”Cha mẹ tớ thì khác, giữa họ không có tình yêu, mối quan hệ không tốt lắm cả hai chỉ tôn trọng nhau chứ không yêu nhau, thường xuyên tránh mặt nhau, nhiều lúc còn cãi nhau cơ, nhưng mẹ tớ không phải xấu, mẹ tớ vẫn yêu thương con mình, bố tớ không mấy quan tâm mẹ nhưng vẫn để ý bọn tớ”
Cố Giản nói:”Ít nhất là còn chú ý, cha tớ không yêu mẹ tớ đâu, trong lòng ông ấy có một Bạch Nguyệt Quang không thể thay thế được, mẹ tớ không giống người đó mặc dù không phải thế thân nhưng quan hệ của hai người luôn không tốt hay cãi nhau, mẹ tớ luôn bảo cha tớ trong lòng có một Bạch Nguyệt Quang không thể xoá nhưng đối phương đã chết rồi”
Hai đứa trẻ ngẩng đầu nhìn hắn hỏi:”Cha, đây là ai?”
Hắn cúi đầu, xoa đầu cả hai đứa trẻ rồi chỉ mộ cậu nói:”Đó là cha nhỏ của hai đứa”
Hắn sau đó chỉ sang hai phần mộ bên cạnh cậu rồi nói:”Còn đó là ông ba ngoại của hai đứa”
Hai đứa trẻ vẫn còn nhỏ vẫn chưa hiểu ý hắn nhưng vẫn cúi đầu, giống như đang chào hỏi người sống:”Con chào cha nhỏ, con chào ông bà”
Ba bóng trắng mờ mờ ảo ảo xuất hiện bên cạnh họ, cả ba xoa đầu hai đứa trẻ.
Con trai lớn của hai người nói:”Cha, con nhìn thấy một người”
Hắn hỏi:”Con thấy ai?”
Con trai hai người đáp:”Một người bằng tuổi con, cậu ấy giống cha nhỏ ở bức hình cha từng cho con xem mấy ngày trước, cha bảo đó là cha nhỏ lúc năm tuổi”
Hắn nghe lời này mà giật mình, sau đó mỉm cười nói:”Nếu vậy con không được chọc giận người đó, cha nhỏ con khi nhỏ rất mít ướt, nếu bị con chọc sẽ khóc một trận đấy”
Hắn mỉm cười, nụ cười dịu dàng, trước khi rời đi từ trong túi áo lấy ra một bông hồng đỏ và một bông hồng trắng, bông hồng trắng là loài hoa yêu thích của mẹ cậu, hắn đặt lên mộ bà rồi nói:”Tiểu Quân nói với con mẹ thích loài hoa này, tiểu Quân đã mua tặng mẹ hai chậu hoa hồng trắng vậy nên con tặng mẹ một bông hồng trắng”
Hắn đặt hoa hồng đỏ lên mộ cậu rồi nói:”Hoa hồng này tặng em, anh biết em không thích hoa lắm, em thích đồ ăn hơn nhưng anh muốn tặng nó...tiểu Quân....anh nhớ em”
Hai đứa trẻ túm lấy vạt áo hắn nói:”Cha, cha không được khóc đâu, cha nhỏ từng để lại một cuốn nhật kí, con không biết đọc nên đưa nó cho quản gia nhờ ông ấy đọc cho con nghe, ông ấy nói cha nhỏ dặn bọn con không được để cha khóc, nếu cha khóc cha nhỏ sẽ hiện hồn về đánh cha”
Diệp Hàn nghe lời này không nhịn được mà bật cười, hắn nói:”Nếu cha nhỏ con thực sự quay lại đánh ta, ta thực sự muốn khóc một trận, để cha nhỏ con quay về đánh ta một trận, cho dù là đánh thì chí ít ta có thể gặp cha nhỏ con một chút”
Hắn đưa hai đứa trẻ về nhà, cả hai sau đó nhảy lên ghế so-fa một đứa vớ lấy remote TV một đứa vớ lấy máy tính, nhìn một màn này hắn bật cười, thầm nghĩ:”Thật giống”
Mười mấy năm sau, hai đứa trẻ giờ đã là học sinh cấp ba. Hai đứa cùng đám bạn học tụ tập trong lớp kể về mẹ của mình. Đến cả hai, con trai lớn của cậu Diệp Mộ Thanh nói:”Cha nhỏ tớ sao? Cha tớ chính là Bạch Nguyệt Quang và cũng là Nốt Chu Sa trong lòng cha lớn tớ”
Con trai nhỏ Mộ Diệp Hiên cũng nói:”Cha nhỏ tớ là người hiền lành, cha tớ nói nụ cười của người hệt như mặt trời vậy, rất ấm áp, cha tớ nói người rất đẹp, rất khả ái”
Cả hai đồng thanh cười bảo:”Cha tớ nói, cha nhỏ tớ là người cha tớ yêu nhất trong cả cuộc đời ông ấy”
Bạn học của cả hai Cố Giản liền nói:”Nghe nói Diệp tổng yêu phu nhân mình như mạng sau khi phu nhân mất không kết hôn cũng không yêu ai”
Bạn học của cả hai Giang Huyền cũng nói:”Phu nhân của Diệp tổng là mối tình đầu của ngài ấy, thích đến điên cuồng nhưng lại không dám bày tỏ mất rồi mới hối hận, sau này phu nhân chia tay tra nam quay lại, là Diệp tổng theo đuổi ngài ấy nên mới có được”
Bạn học của cả hai Dương Kiều Nguyệt hỏi:”Nói như vậy, Diệp phu nhân là Bạch Nguyệt Quang từng không với tới của Diệp tổng sau này Diệp tổng có được thì phu nhân sau đó lại mất trở thành Nốt Chu Sa có được nhưng đánh mất trong lòng Diệp tổng sao?”
Cả đám gật gù, Diệp Mộ Thanh nói:”Cha tớ đơn giản lắm, ông ấy không yêu cha nhỏ tớ vì nhan sắc, cũng không yêu vì tiền”
Mộ Diệp Hiên:”Cha nhỏ tớ cũng rất đơn giản, người không yêu cha tớ vì sắc cũng không phải vì tiền, giữa hai người cũng không phải liên hôn chính trị”
Cố Giản liền nói:”Ồ, nhưng hai cha của cậu là thanh mai trúc mã, môn đăng hộ đối mà, hơn nữa gia đình không cấm cản chuyện này, chú của tớ trước đây còn bị đe doạ chặt chân nếu dám yêu thím tớ may mắn là sau đó ông nội tớ mất rồi cha tớ đồng ý cho hai người kết hôn. Mặc dù không môn đăng hộ đối nhưng hai người là thật lòng yêu nhau bù trừ khuyết điểm của đối phương, có một gia đình hạnh phúc”
Giang Huyền nói:”Cha mẹ tớ thì khác, giữa họ không có tình yêu, mối quan hệ không tốt lắm cả hai chỉ tôn trọng nhau chứ không yêu nhau, thường xuyên tránh mặt nhau, nhiều lúc còn cãi nhau cơ, nhưng mẹ tớ không phải xấu, mẹ tớ vẫn yêu thương con mình, bố tớ không mấy quan tâm mẹ nhưng vẫn để ý bọn tớ”
Cố Giản nói:”Ít nhất là còn chú ý, cha tớ không yêu mẹ tớ đâu, trong lòng ông ấy có một Bạch Nguyệt Quang không thể thay thế được, mẹ tớ không giống người đó mặc dù không phải thế thân nhưng quan hệ của hai người luôn không tốt hay cãi nhau, mẹ tớ luôn bảo cha tớ trong lòng có một Bạch Nguyệt Quang không thể xoá nhưng đối phương đã chết rồi”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.