Chương 54: Chương 42.1
Cá Trong Nước Đá
19/12/2015
Không gặp phu thê Thạch Hữu lương, nhưng lại gặp huynh đệ Dương Khang An, tâm Dương thị liền trầm xuống, mất đi vui sướng khi mới tới phủ Thứ sử. Cúi đầu, Dương thị không dám nói gì, liền đi theo Thạch Hữu Lương tới phòng khách nghỉ ngơi.
Dọc theo đường đi, không thiếu nha hoàn xinh đẹp ăn mặc hoa lệ, cúi chào Thạch Hữu Lương và kêu một tiếng “biểu cô gia”, Dương thị càng như bị ăn hoàng liên, cúi đầu nhìn nàng tuy không ăn mặc rách, nhưng trang phục quá ư là quê mùa, mà mấy ngày đi trên đường nàng còn chưa có gội đầu, Dương thị có chút xấu hổ không đất dung thân.
Không gặp Dương thị làm cho Tử Lan thở phào nhẹ nhõm, sau khi Dương thị gả tới Thạch gia, nàng đối Dương thị cũng không tệ, nhưng khi Dương thị nói nàng là yêu tinh hại người, điều này làm cho Tử Lan thật không biết đối mặt với mẹ kế này như thế nào.
Dương Dật An dù cơ thể yếu, nhưng cũng thông minh không kém Thạch Lâm, cộng thêm hắn biết nhìn thần sắc của huynh trưởng và tẩu tẩu, trong mắt ẩn chứa ân cần, Trần La thị hài lòng gật đầu một cái, tỉ mỉ dặn dò nha hòan chiếu cố hắn thật tốt, không thể chậm trễ.
“Tuy nói gia cảnh không tốt, nhưng nhìn rất sáng sủa, chính trực.” Sau khi nhóm người Tử Lan rời đi, Trần La thị liền nói với nhi tử.
Trần Văn Thanh gật đầu, chỉ cần không phải người gian tà linh tinh, có một người thân nông thôn cũng không ngại. Đột nhiên vừa rồi nghe Lưu Quý nói Thạch Hữu Lương cùng Dương Khang An đưa lễ, liền cười nói:
“Nhìn nhà chúng ta thật lâu không mua lương thực, gạo và mì cũng không thiếu món ăn, tỷ phu quả là người thành thật.”
“Nhưng thê tử của Thạch Hữu Lương kia thật là nhìn không được, mới vừa rồi… sao lại có mùi thối như vậy?”
Đang nói chuyện, Trần La thị liền ngửi thấy trên người mình có mùi chua, không chỉ nhíu chân mày, sai người chuẩn bị cho bà tắm rửa thay quần áo.
Mẫu thân vừa nói, đột nhiên Trần Văn Thanh cũng cảm thấy trên người hắn có chút mùi chua, như thể hai ngày không tắm rửa, cũng vội vàng trở về phòng tắm rửa thay quần áo.
Lúc này Tử Lan còn không biết, nàng dùng bột sen cho vào canh khai thủy Bạch Thái đã có tác dụng, cho nên cũng không để ở trong lòng, chẳng qua là trở về cười nói ôm tướng công, hỏi phản ứng của người trong nhà.
(muanhobaybay: hóa ra Trần La thị và Trần Văn Thanh ăn canh có bột sen nên ra mồ hôi , đào thải chất độc… => mùi hôi…. Chua chua…)
“Tuy nói là thân thích, mỗ mỗ cữu cữu cũng là vì thế mà cất nhắc chúng ta, nhưng thiếp sẽ không dựa vào bọn họ mà làm cái gì.”
Chuyện này cần nói rõ ràng, chuyện là thân thích với Thứ sử phủ đã bị truyền ra, cho nên đến lúc đó nhất định không ít người sẽ đến cầu nhà nàng làm việc, loại chuyện như vậy vạn vạn không thể đáp ứng.
Dương Khang An gật đầu một cái, sau đó cau mày nói: “Hôm nay cái Thứ sử… Cữu cữu đột nhiên nói muốn cho ta đi theo Văn thị vệ học võ, nói thể chất tốt, có thể lên chiến trường, cho nên cần luyện tập một chút.”
“Vậy tướng công nghĩ sao?” Tất nhiên Tử Lan biết ý định của mỗ mỗ cùng cữu cữu, cho nên muốn hỏi tính tóan của Dương Khang An.
Dương Khang An cau mày, suy nghĩ một chút nói: “Ta muốn học, chẳng qua là không muốn học ở nơi này. Cuối cũng đây vẫn không phải là nhà của chúng ta, ở đây không thỏa đáng.”
“Cái này không là vấn đềm học võ cần kiên trì, chỉ cần học chiêu thức, trở về mình luyện thêm là được. Thiếp hiện tại chỉ mong sáng mai Tần ngự y coi bệnh của tiểu thúc, để cho hắn khỏe mạnh an khang, như vậy cũng coi như đạt được tâm nguyện của chàng, tiểu thúc có thể cùng đọc sách với tiểu Lâm, không cần cả ngày ở trong nhà.”
Tử Lan nghĩ tới bởi vì bôn ba trên đường, khuôn mặt Dương Dật An tái nhợt, so với khuôn mặt hồng hào khỏe khoắn của Thạch Lâm, đúng là đau lòng.
Dọc theo đường đi, không thiếu nha hoàn xinh đẹp ăn mặc hoa lệ, cúi chào Thạch Hữu Lương và kêu một tiếng “biểu cô gia”, Dương thị càng như bị ăn hoàng liên, cúi đầu nhìn nàng tuy không ăn mặc rách, nhưng trang phục quá ư là quê mùa, mà mấy ngày đi trên đường nàng còn chưa có gội đầu, Dương thị có chút xấu hổ không đất dung thân.
Không gặp Dương thị làm cho Tử Lan thở phào nhẹ nhõm, sau khi Dương thị gả tới Thạch gia, nàng đối Dương thị cũng không tệ, nhưng khi Dương thị nói nàng là yêu tinh hại người, điều này làm cho Tử Lan thật không biết đối mặt với mẹ kế này như thế nào.
Dương Dật An dù cơ thể yếu, nhưng cũng thông minh không kém Thạch Lâm, cộng thêm hắn biết nhìn thần sắc của huynh trưởng và tẩu tẩu, trong mắt ẩn chứa ân cần, Trần La thị hài lòng gật đầu một cái, tỉ mỉ dặn dò nha hòan chiếu cố hắn thật tốt, không thể chậm trễ.
“Tuy nói gia cảnh không tốt, nhưng nhìn rất sáng sủa, chính trực.” Sau khi nhóm người Tử Lan rời đi, Trần La thị liền nói với nhi tử.
Trần Văn Thanh gật đầu, chỉ cần không phải người gian tà linh tinh, có một người thân nông thôn cũng không ngại. Đột nhiên vừa rồi nghe Lưu Quý nói Thạch Hữu Lương cùng Dương Khang An đưa lễ, liền cười nói:
“Nhìn nhà chúng ta thật lâu không mua lương thực, gạo và mì cũng không thiếu món ăn, tỷ phu quả là người thành thật.”
“Nhưng thê tử của Thạch Hữu Lương kia thật là nhìn không được, mới vừa rồi… sao lại có mùi thối như vậy?”
Đang nói chuyện, Trần La thị liền ngửi thấy trên người mình có mùi chua, không chỉ nhíu chân mày, sai người chuẩn bị cho bà tắm rửa thay quần áo.
Mẫu thân vừa nói, đột nhiên Trần Văn Thanh cũng cảm thấy trên người hắn có chút mùi chua, như thể hai ngày không tắm rửa, cũng vội vàng trở về phòng tắm rửa thay quần áo.
Lúc này Tử Lan còn không biết, nàng dùng bột sen cho vào canh khai thủy Bạch Thái đã có tác dụng, cho nên cũng không để ở trong lòng, chẳng qua là trở về cười nói ôm tướng công, hỏi phản ứng của người trong nhà.
(muanhobaybay: hóa ra Trần La thị và Trần Văn Thanh ăn canh có bột sen nên ra mồ hôi , đào thải chất độc… => mùi hôi…. Chua chua…)
“Tuy nói là thân thích, mỗ mỗ cữu cữu cũng là vì thế mà cất nhắc chúng ta, nhưng thiếp sẽ không dựa vào bọn họ mà làm cái gì.”
Chuyện này cần nói rõ ràng, chuyện là thân thích với Thứ sử phủ đã bị truyền ra, cho nên đến lúc đó nhất định không ít người sẽ đến cầu nhà nàng làm việc, loại chuyện như vậy vạn vạn không thể đáp ứng.
Dương Khang An gật đầu một cái, sau đó cau mày nói: “Hôm nay cái Thứ sử… Cữu cữu đột nhiên nói muốn cho ta đi theo Văn thị vệ học võ, nói thể chất tốt, có thể lên chiến trường, cho nên cần luyện tập một chút.”
“Vậy tướng công nghĩ sao?” Tất nhiên Tử Lan biết ý định của mỗ mỗ cùng cữu cữu, cho nên muốn hỏi tính tóan của Dương Khang An.
Dương Khang An cau mày, suy nghĩ một chút nói: “Ta muốn học, chẳng qua là không muốn học ở nơi này. Cuối cũng đây vẫn không phải là nhà của chúng ta, ở đây không thỏa đáng.”
“Cái này không là vấn đềm học võ cần kiên trì, chỉ cần học chiêu thức, trở về mình luyện thêm là được. Thiếp hiện tại chỉ mong sáng mai Tần ngự y coi bệnh của tiểu thúc, để cho hắn khỏe mạnh an khang, như vậy cũng coi như đạt được tâm nguyện của chàng, tiểu thúc có thể cùng đọc sách với tiểu Lâm, không cần cả ngày ở trong nhà.”
Tử Lan nghĩ tới bởi vì bôn ba trên đường, khuôn mặt Dương Dật An tái nhợt, so với khuôn mặt hồng hào khỏe khoắn của Thạch Lâm, đúng là đau lòng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.