Chương 19
Mon
07/02/2021
Ngồi trên xe bus … lòng tôi suy nghĩ linh tinh cả lên. Mới lên Sài Gòn mà đã vướng quá nhiều mối quan hệ khá phức tạp. Lúc quyết định lên đây tôi đã cắt đứt mọi quan hệ trai gái này nọ … đã đời cái vòng lẩn quẩn ấy vẫn đeo lấy tôi và mức độ phức tap cũng tăng lên theo sắc đẹp của đối phương … dù sao tôi cũng chỉ mới là thằng nhóc con … liệu tôi theo được dài lâu với những mối quan hệ có dấu hiệu của người lớn này không nửa.
Café window hôm nay vẫn như mọi ngày, dòng người tấp nập trước café là dấu hiệu cho thấy Sài Gòn đang bình yên trong buổi sáng chủ nhật … Một chiếc xe màu đen dừng lại, người đàn ông khá đẹp trai, cao khoảng 1m8 bước xuống xe vòng qua mở cửa … lại như một nữ hoàng … chỉ bước xuống xe nhìn quanh kiếm tôi … . lòng tôi bỗng cảm thấy hụt hẫng và sợ sợ … chị đi với ai vậy..đẹp trai, cao to quá … chắc là người yêu chị … 2 người xứng quá.
– Hi nhox con … tới sớm quá hen … .- tôi cười, chị vội tháo kính xuống hét lên
– Á … nè nèeeeeeeeeeee nhox bị sao vậy … sao mặt mũi sưng tùm lum rùi … .nhox..hai tay nhox … sao băng kín mết vậy nè … có chuyện gì vậy … – chị rơm rớm nước lay lay cái vai tôi … gắng gượng chịu đau tôi nói nhỏ.
– ..không sao..chị từ từ buông vai nhox ra đi..đau …
– Hix hức hức … sao vậy nè … vai cũng bị nữa hả …
– Chị..ngồi xuống đi..nói nhỏ nhỏ người ta nhìn mình kia..
Chị chẳng thèm nhìn xung quanh … mắt ướt vì nước mắt …
Anh đi cùng chị cũng vào tới chẳng hiểu đầu cua tai nheo gì nên đứng im ru nhìn chị khóc
– Chị anh này là …
– Hix là anh Phong bạn thân của chị … huhu nhox nói đi … sao ra nông nổi này …
– Anh ngồi đi – tôi nhìn anh cười – … thui mà đừng có khóc … người lớn gì..mít ướt vậy
– Kệ chị … huhu nói lẹ đi … .bi sao vậy … đưa chị coi coi … băng kín hai tay lun rùi nè … hức hức …
– À nhox không may bị ngã ly bể nó đâm …
– Bị hồi nào..hix hix …
– Hồi thứ 2 … tại bị nên không đi gặp chị được đó … nhoxx sorry …
– không tin không tin … bị té sao mặt mũi sưng nè..cái này mới bị mà – vừa nói chị vừa xăm soi cái mặt của tôi, mắt vẫn không thôi rớt nước mắt mắt.
– Hì hì tại hum qua quán bị mấy thằng du côn tôi quậy … nhox của chị hiền lành nhỏ con dễ thương quá nên tụi nó ghét thụi cho mấy quả … .hè hè
– Đó đó..lại giỡn nửa đó..đang nghiêm túc mà … ..bị vậy còn ra đây chi … huhu sao không điện thoại cho người ta hay …
– Tại sợ chị lo … nhox xin lỗi
– Xin xin xin … lỗi lỗi lỗi … đồ đáng ghét … đồ đáng ghét … – rùi chị đứng dậy bỏ chạy ra ngoài leo lên xe ngồi.
Tôi ngớ người ra … .nhìn theo … rồi nhìn qua anh Phong bạn chị … Anh Phong lắc đầu cười.
– Kệ chị ấy đi em … chút là hết giận liền
– Thiệt không anh
– Haha chờ đi … giờ anh em mình làm quen..anh là Phong..bạn thân của Phương từ hồi cấp 2 lận..còn em …
– Dạ gọi em M được rồi … em mới quen chị Phương được mấy tháng thôi
– Mấy tháng sao thấy lo lắng cho em dzữ vậy … đó giờ chưa lần nào Phương khóc vì anh hết à … ganh tị nha …
Tôi lúng túng chẳng biết nói sao nửa
– Em … em cũng không biết nữa …
– Không sao..anh với Phương là bạn thân, xem như em cũng là em trai anh..ok
– Dạ … vậy thì em cũng vui …
2 anh em ngồi hỏi nhau thêm một số chuyện thì
Tiếng nhạc chuông điện thoại anh Phong … .cầm điên thoại lên..anh Phong bật cười nói chỉ vào cái điện thoại.
– Haha anh nói có sai đâu, để anh mở loa ngoài cho em nghe nha..suỵt suỵt
A phong mở máy … tiếng chị vừa nghe như con nít đang nũng nịu đòi kẹo
– Nè Phong làm cho thằng nhox đó ra năn nỉ Phương hết giận đi … huhu..mà đừng nói nhox M biết nha … huhu
Hai anh em nghe tới đây … suýt cười lộn ruột ra ngoài … .trời à chị ngố của tôi … thiệt hết nói nổi … giận mà còn gọi kêu người khác dụ tôi ra năn nỉ mới ghê chứ … ..Ráng làm vẻ mặt bình tĩnh đến mức có thể … anh Phong quay mặt vô trong vừa phì cười vừa nói
– Thôi thôi … .nghe rồi đó … em ra năn nỉ bà cô đó vô đi.. khặc khặc … nè nè..đừng có cười đó … em ơi mang nước ra cho anh nhanh lên – vừa cười anh Phong vừa ngoắt nhỏ phục vụ (nhỏ phục vụ mà đem nước ra trễ dám chừng có án mạng à :)) )
Uống 1 ly café lấy tin thần … tôi ráng lê cái thân ra ngoài chui vô xe ngồi kế chị … Chị quay mặt đi chỗ khác không thèm nhìn tôi
– Nè … chị … giận hả
– Hứ
– Sao vậy..giận thiệt hả
– Ra đây chi … ai cần …
Tôi cười thầm.
– Hix thôi xin lỗi … mai mốt không dám nữa … hứa đó
– Ai tin được … tui có liên quan gì đâu mà hứa hẹn …
– Nè quay qua đây coi … thấy không..nhox te tua dzậy rùi còn giận chi..tội nghiệp nhox đi
– Ai bỉu … ai bỉu …
– Rùi rùi … mai mốt có chuyện gì … gọi cho chị đầu tiên …
– Nhớ nha … không là ghét luôn đó
– Nhớ mà … hết giận đi … mà nè mai mốt chị có gì cũng phải nói nhox biết … nghen..
– Uhm … vậy cụng mũi …
– Sax … cụng mũi hả …
– Ừ cụng mũi … ai thất hứa sẽ cụt cái mũi … đưa đầu đây …
– Hix uhm nè..cụng đi … .
Tôi ngập ngừng … đưa cái đầu ra … Chị cười tít mắt quay qua..từ từ đưa mặt lại gần tôi … hơi thở của chị nhẹ nhàng phả vào mặt tôi … chị thơm quá … Rùi hai cái mũi chạm vào nhau … chị lắc lắc nhẹ cái đầu … Ôi … phải chi có đứa nào chơi ác đẩy nhẹ cái đầu tôi 1 cái thì môi kề môi lun rồi … cách có mấy milimet à … ..
Xong..chị rời tôi ra..cười …
– Vậy … giờ sao..chịu vô uống nước chưa …
– Không … kiu Phong ra đi..mình đi qua Đầm Sen chơi
– Hả … Đầm Sen hả … .
– Uhm..nhox không thích hả … ý chị quen..nhox còn bị đau mà … thui mình đi chỗ khác hen..
– Thôi không sao..cứ đi Đầm Sen..trò nào không chơi được nhox nói với chị …
– Thui thui..nhox đau mà..
– Mệt ghê..nhox hôm qua còn đi làm bình thường rồi … thiệt
– Đau thì nói nha …
– Ừ … hứa..cụng mũi không … .
– Xí..đừng có ham..cụng hoài..để chị gọi Phong.
Chị gọi cho anh Phong rồi kéo tôi ra băng sau ngồi
– Sao rồi..hết giận chưa Phương
– Ai thèm giận … Phong mình qua Đầm Sen chơi nha.
– Tuân lệnh Phương.
Xe lăn bánh … (tôi xin được giấu hết tên cái loại xe … chỉ biết rằng đây là những chiếc xe theo tôi biết là thuộc hạng hơi sang @@) … lần đâu tiên tôi ngồi trong xe chạy êm như thế này … bên cạnh là chị nữ hoàng ngồi hết xem tay này đến tay kia của tôi với vẻ mặt in đậm 2 chữ … xót và lo … chợt chị gọi anh Phong
– Phong..ghé qua nhà bác sĩ của Phương đi.
– Ừ.
Xe vòng lại một đoạn … tôi có biết đường xá gì đâu … .chỉ biết ngồi im … có anh Phong … có vẻ 2 chị em khó kiếm chuyện cãi nhau hơn thì phải … . Xe dừng lại ở một phòng mạch … chị bước vào trong … khoản 15phút sau chị bước ra với 1 bọc trắng … vào xe chị mở ra bọc lấy ra một chai thuốc bắt tôi ngồi yên xịt thuốc ra thoa lên mặt tôi nơi có mấy vết sưng … .
– Cái này là thuốc thoa bên ngoài khi nào muốn thoa nhox cứ lấy ra thoa, càng nhìu lần càng tốt … còn cái này cái này cái này – vừa nói chị vừa đem ra đâu 3-4 hộp thuốc … mỗi thứ 1 viên ngày 3 lần … nhớ chưa … vậy mới mau lành vết thương. Còn thuốc làm liền sẹo … chừng nào nhox sắp lành chị cho nhox
– Mua chi dữ vậy … phiền chị quá
– Xì xì … đừng có linh tinh..lệnh của nữ hoàng phải nghe biết chưa … mà ngồi im coi để ta thoa thuốc cho
– Thoa cho Phong với … – anh Phong quay mặt lại trêu … chị dứ dứ nấm đấm trước mặt.
– ..Đưa đây Phương đục cho mấy cú rùi mới thoa được hen..chạy xe điii nhìu chiện.
Chưa tới Đầm Sen, chị lại bắt anh Phong dừng xe … .Để xuống mua 3 đôi giày bata màu giống nhau, 2 cái áo thun màu xanh lá cây và 1 cái màu đen cho 3 người … chị tháo đôi giày cao gót quăng vô xe, mặc luôn cái áo xanh vào, chị bắt anh Phong mặc áo đen, tôi mặc áo xanh giống chị, 3 đứa đều mang 3 đôi giày bata …
– Xong mang giày bata mặc áo này đi chơi mới thoải mái :x
– Tại sao Phong hổng được mặc áo xanh
– Ai cho … đây là áo của chị em Phương … người dưng mặc áo đen được rùi
– Nhưng Phong là …
– Cấm cãi … lên xe đi …
Anh Phong lắc đầu nhìn tôi nhún vai (vâng em cũng bó tay rồi anh) Cuối cùng cũng tới Đầm Sen. Cất xe xong anh Phong mua vé cho 3 đứa vào cổng … Chị tung tăng đi trước … anh Phong với tôi đi sau nhìn theo chị … Nè hai người chơi trò tàu lượn đi
– Em đi được không M – anh Phong cười hỏi tôi
– Dạ được..không sao anh – thực ra vào lúc này dù chị có muốn chơi trò gì tôi cũng sẽ gật đầu hết..chị đang vui như vậy kia mà.
– Rồi hôm nay tuyên bố 2 chị em chơi gì ăn gì thoải mái … tài xế tui tình nguyện làm chủ chi hết
– Hoan hô … tinh thần dũng cảm … đi mua vé đi tài xế – chị vỗ tay cười
Vậy là cả 3 đứa kéo nhau đi chơi đủ thứ trò chơi, xem phim, xem xiếc, đạp vịt, gắp thú, chơi điện tử, ăn kem, ăn cá viên chiên, ăn nhà hàng … .chơi đã rồi nghĩ … nghĩ đã rồi lại kéo nhau đi chơi tiếp … suốt cả buổi chơi, chị với tôi luôn đi song song nhau như 2 chị em ruột vậy, cãi nhau chí chóe, tranh giành đồ ăn … hễ 3 đứa có mặt ở chỗ nào là chỗ đó ầm ĩ cả lên, nổi bật nhất luôn vì nghịch cũng nhiều và vì chị thực sự đẹp, đôi giày bata và chiếc áo rộng thùng thình làm chị có vẻ thấp hơn, giản dị hơn nhưng vẫn thu hút … bằng chứng là luôn có nhiều anh photographer đi theo xin chụp hình chị, nếu bị từ chối … họ vẫn cố gắng đi theo để chụp hình chị từ xa … .và tất nhiên cái mặt ngố tồ của tôi chắc chắn sẽ xuất hiện khá nhiều trong hình.
Café window hôm nay vẫn như mọi ngày, dòng người tấp nập trước café là dấu hiệu cho thấy Sài Gòn đang bình yên trong buổi sáng chủ nhật … Một chiếc xe màu đen dừng lại, người đàn ông khá đẹp trai, cao khoảng 1m8 bước xuống xe vòng qua mở cửa … lại như một nữ hoàng … chỉ bước xuống xe nhìn quanh kiếm tôi … . lòng tôi bỗng cảm thấy hụt hẫng và sợ sợ … chị đi với ai vậy..đẹp trai, cao to quá … chắc là người yêu chị … 2 người xứng quá.
– Hi nhox con … tới sớm quá hen … .- tôi cười, chị vội tháo kính xuống hét lên
– Á … nè nèeeeeeeeeeee nhox bị sao vậy … sao mặt mũi sưng tùm lum rùi … .nhox..hai tay nhox … sao băng kín mết vậy nè … có chuyện gì vậy … – chị rơm rớm nước lay lay cái vai tôi … gắng gượng chịu đau tôi nói nhỏ.
– ..không sao..chị từ từ buông vai nhox ra đi..đau …
– Hix hức hức … sao vậy nè … vai cũng bị nữa hả …
– Chị..ngồi xuống đi..nói nhỏ nhỏ người ta nhìn mình kia..
Chị chẳng thèm nhìn xung quanh … mắt ướt vì nước mắt …
Anh đi cùng chị cũng vào tới chẳng hiểu đầu cua tai nheo gì nên đứng im ru nhìn chị khóc
– Chị anh này là …
– Hix là anh Phong bạn thân của chị … huhu nhox nói đi … sao ra nông nổi này …
– Anh ngồi đi – tôi nhìn anh cười – … thui mà đừng có khóc … người lớn gì..mít ướt vậy
– Kệ chị … huhu nói lẹ đi … .bi sao vậy … đưa chị coi coi … băng kín hai tay lun rùi nè … hức hức …
– À nhox không may bị ngã ly bể nó đâm …
– Bị hồi nào..hix hix …
– Hồi thứ 2 … tại bị nên không đi gặp chị được đó … nhoxx sorry …
– không tin không tin … bị té sao mặt mũi sưng nè..cái này mới bị mà – vừa nói chị vừa xăm soi cái mặt của tôi, mắt vẫn không thôi rớt nước mắt mắt.
– Hì hì tại hum qua quán bị mấy thằng du côn tôi quậy … nhox của chị hiền lành nhỏ con dễ thương quá nên tụi nó ghét thụi cho mấy quả … .hè hè
– Đó đó..lại giỡn nửa đó..đang nghiêm túc mà … ..bị vậy còn ra đây chi … huhu sao không điện thoại cho người ta hay …
– Tại sợ chị lo … nhox xin lỗi
– Xin xin xin … lỗi lỗi lỗi … đồ đáng ghét … đồ đáng ghét … – rùi chị đứng dậy bỏ chạy ra ngoài leo lên xe ngồi.
Tôi ngớ người ra … .nhìn theo … rồi nhìn qua anh Phong bạn chị … Anh Phong lắc đầu cười.
– Kệ chị ấy đi em … chút là hết giận liền
– Thiệt không anh
– Haha chờ đi … giờ anh em mình làm quen..anh là Phong..bạn thân của Phương từ hồi cấp 2 lận..còn em …
– Dạ gọi em M được rồi … em mới quen chị Phương được mấy tháng thôi
– Mấy tháng sao thấy lo lắng cho em dzữ vậy … đó giờ chưa lần nào Phương khóc vì anh hết à … ganh tị nha …
Tôi lúng túng chẳng biết nói sao nửa
– Em … em cũng không biết nữa …
– Không sao..anh với Phương là bạn thân, xem như em cũng là em trai anh..ok
– Dạ … vậy thì em cũng vui …
2 anh em ngồi hỏi nhau thêm một số chuyện thì
Tiếng nhạc chuông điện thoại anh Phong … .cầm điên thoại lên..anh Phong bật cười nói chỉ vào cái điện thoại.
– Haha anh nói có sai đâu, để anh mở loa ngoài cho em nghe nha..suỵt suỵt
A phong mở máy … tiếng chị vừa nghe như con nít đang nũng nịu đòi kẹo
– Nè Phong làm cho thằng nhox đó ra năn nỉ Phương hết giận đi … huhu..mà đừng nói nhox M biết nha … huhu
Hai anh em nghe tới đây … suýt cười lộn ruột ra ngoài … .trời à chị ngố của tôi … thiệt hết nói nổi … giận mà còn gọi kêu người khác dụ tôi ra năn nỉ mới ghê chứ … ..Ráng làm vẻ mặt bình tĩnh đến mức có thể … anh Phong quay mặt vô trong vừa phì cười vừa nói
– Thôi thôi … .nghe rồi đó … em ra năn nỉ bà cô đó vô đi.. khặc khặc … nè nè..đừng có cười đó … em ơi mang nước ra cho anh nhanh lên – vừa cười anh Phong vừa ngoắt nhỏ phục vụ (nhỏ phục vụ mà đem nước ra trễ dám chừng có án mạng à :)) )
Uống 1 ly café lấy tin thần … tôi ráng lê cái thân ra ngoài chui vô xe ngồi kế chị … Chị quay mặt đi chỗ khác không thèm nhìn tôi
– Nè … chị … giận hả
– Hứ
– Sao vậy..giận thiệt hả
– Ra đây chi … ai cần …
Tôi cười thầm.
– Hix thôi xin lỗi … mai mốt không dám nữa … hứa đó
– Ai tin được … tui có liên quan gì đâu mà hứa hẹn …
– Nè quay qua đây coi … thấy không..nhox te tua dzậy rùi còn giận chi..tội nghiệp nhox đi
– Ai bỉu … ai bỉu …
– Rùi rùi … mai mốt có chuyện gì … gọi cho chị đầu tiên …
– Nhớ nha … không là ghét luôn đó
– Nhớ mà … hết giận đi … mà nè mai mốt chị có gì cũng phải nói nhox biết … nghen..
– Uhm … vậy cụng mũi …
– Sax … cụng mũi hả …
– Ừ cụng mũi … ai thất hứa sẽ cụt cái mũi … đưa đầu đây …
– Hix uhm nè..cụng đi … .
Tôi ngập ngừng … đưa cái đầu ra … Chị cười tít mắt quay qua..từ từ đưa mặt lại gần tôi … hơi thở của chị nhẹ nhàng phả vào mặt tôi … chị thơm quá … Rùi hai cái mũi chạm vào nhau … chị lắc lắc nhẹ cái đầu … Ôi … phải chi có đứa nào chơi ác đẩy nhẹ cái đầu tôi 1 cái thì môi kề môi lun rồi … cách có mấy milimet à … ..
Xong..chị rời tôi ra..cười …
– Vậy … giờ sao..chịu vô uống nước chưa …
– Không … kiu Phong ra đi..mình đi qua Đầm Sen chơi
– Hả … Đầm Sen hả … .
– Uhm..nhox không thích hả … ý chị quen..nhox còn bị đau mà … thui mình đi chỗ khác hen..
– Thôi không sao..cứ đi Đầm Sen..trò nào không chơi được nhox nói với chị …
– Thui thui..nhox đau mà..
– Mệt ghê..nhox hôm qua còn đi làm bình thường rồi … thiệt
– Đau thì nói nha …
– Ừ … hứa..cụng mũi không … .
– Xí..đừng có ham..cụng hoài..để chị gọi Phong.
Chị gọi cho anh Phong rồi kéo tôi ra băng sau ngồi
– Sao rồi..hết giận chưa Phương
– Ai thèm giận … Phong mình qua Đầm Sen chơi nha.
– Tuân lệnh Phương.
Xe lăn bánh … (tôi xin được giấu hết tên cái loại xe … chỉ biết rằng đây là những chiếc xe theo tôi biết là thuộc hạng hơi sang @@) … lần đâu tiên tôi ngồi trong xe chạy êm như thế này … bên cạnh là chị nữ hoàng ngồi hết xem tay này đến tay kia của tôi với vẻ mặt in đậm 2 chữ … xót và lo … chợt chị gọi anh Phong
– Phong..ghé qua nhà bác sĩ của Phương đi.
– Ừ.
Xe vòng lại một đoạn … tôi có biết đường xá gì đâu … .chỉ biết ngồi im … có anh Phong … có vẻ 2 chị em khó kiếm chuyện cãi nhau hơn thì phải … . Xe dừng lại ở một phòng mạch … chị bước vào trong … khoản 15phút sau chị bước ra với 1 bọc trắng … vào xe chị mở ra bọc lấy ra một chai thuốc bắt tôi ngồi yên xịt thuốc ra thoa lên mặt tôi nơi có mấy vết sưng … .
– Cái này là thuốc thoa bên ngoài khi nào muốn thoa nhox cứ lấy ra thoa, càng nhìu lần càng tốt … còn cái này cái này cái này – vừa nói chị vừa đem ra đâu 3-4 hộp thuốc … mỗi thứ 1 viên ngày 3 lần … nhớ chưa … vậy mới mau lành vết thương. Còn thuốc làm liền sẹo … chừng nào nhox sắp lành chị cho nhox
– Mua chi dữ vậy … phiền chị quá
– Xì xì … đừng có linh tinh..lệnh của nữ hoàng phải nghe biết chưa … mà ngồi im coi để ta thoa thuốc cho
– Thoa cho Phong với … – anh Phong quay mặt lại trêu … chị dứ dứ nấm đấm trước mặt.
– ..Đưa đây Phương đục cho mấy cú rùi mới thoa được hen..chạy xe điii nhìu chiện.
Chưa tới Đầm Sen, chị lại bắt anh Phong dừng xe … .Để xuống mua 3 đôi giày bata màu giống nhau, 2 cái áo thun màu xanh lá cây và 1 cái màu đen cho 3 người … chị tháo đôi giày cao gót quăng vô xe, mặc luôn cái áo xanh vào, chị bắt anh Phong mặc áo đen, tôi mặc áo xanh giống chị, 3 đứa đều mang 3 đôi giày bata …
– Xong mang giày bata mặc áo này đi chơi mới thoải mái :x
– Tại sao Phong hổng được mặc áo xanh
– Ai cho … đây là áo của chị em Phương … người dưng mặc áo đen được rùi
– Nhưng Phong là …
– Cấm cãi … lên xe đi …
Anh Phong lắc đầu nhìn tôi nhún vai (vâng em cũng bó tay rồi anh) Cuối cùng cũng tới Đầm Sen. Cất xe xong anh Phong mua vé cho 3 đứa vào cổng … Chị tung tăng đi trước … anh Phong với tôi đi sau nhìn theo chị … Nè hai người chơi trò tàu lượn đi
– Em đi được không M – anh Phong cười hỏi tôi
– Dạ được..không sao anh – thực ra vào lúc này dù chị có muốn chơi trò gì tôi cũng sẽ gật đầu hết..chị đang vui như vậy kia mà.
– Rồi hôm nay tuyên bố 2 chị em chơi gì ăn gì thoải mái … tài xế tui tình nguyện làm chủ chi hết
– Hoan hô … tinh thần dũng cảm … đi mua vé đi tài xế – chị vỗ tay cười
Vậy là cả 3 đứa kéo nhau đi chơi đủ thứ trò chơi, xem phim, xem xiếc, đạp vịt, gắp thú, chơi điện tử, ăn kem, ăn cá viên chiên, ăn nhà hàng … .chơi đã rồi nghĩ … nghĩ đã rồi lại kéo nhau đi chơi tiếp … suốt cả buổi chơi, chị với tôi luôn đi song song nhau như 2 chị em ruột vậy, cãi nhau chí chóe, tranh giành đồ ăn … hễ 3 đứa có mặt ở chỗ nào là chỗ đó ầm ĩ cả lên, nổi bật nhất luôn vì nghịch cũng nhiều và vì chị thực sự đẹp, đôi giày bata và chiếc áo rộng thùng thình làm chị có vẻ thấp hơn, giản dị hơn nhưng vẫn thu hút … bằng chứng là luôn có nhiều anh photographer đi theo xin chụp hình chị, nếu bị từ chối … họ vẫn cố gắng đi theo để chụp hình chị từ xa … .và tất nhiên cái mặt ngố tồ của tôi chắc chắn sẽ xuất hiện khá nhiều trong hình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.