Chương 13
Xuân Thụ
06/11/2014
"A a. . . . . . Thật thoải mái. . . . . . Mạnh hơn một chút. . . . . ."
Khoái cảm mãnh liệt không giống như tự mình sờ soạng, làm cho cô hưng
phấn rên rỉ cầu xin.
Thần trí anh mơ màng nghe theo lời cô, càng ra sức sờ soạng bộ ngực của cô, nụ hoa đã cao nhọn của cô cọ xát vào lòng bàn tay của anh, mang đến cho anh một luồng tê dại, khiến cho anh không nhịn được dùng tay xoa nắn kẹp lấy. . . . . .
"A!" Cô phát ra tiếng kêu chói tai. Cơ thể không tự chủ được nâng lên.
Hành động này, khiến cho cả bộ ngực của cô gần như đưa đến tận môi anh. Anh lập tức dùng môi thay tay, há miệng ngậm chặt nơi đầy đặn khiến anh điên cuồng của cô mà bú mút gặm cắn, đồng thời tay phải cũng trượt xuống dưới dừng ở nơi tư mật của cô, khiến cho thân thể cô run rẩy mãnh liệt một hồi . . . . . .
". . . . . . Mới chạm vào mà đã nhạy cảm như vậy . . . . . Chết tiệt, em cần phải thỏa mãn ngay lập tức. . . . . ."
"Em muốn. . . . . . Cho em cho em. . . . . ." Cô khó chịu đưa tay vuốt ve khuôn ngực trần của anh.
Chiết tiệt! Cô thật sự là một tiểu yêu tinh!
"Được được. . . . . . Đừng nóng vội. . . . . ."
Anh cười khổ vội cởi quần áo trên người ra, giờ khắc này, coi như lý trí của anh đã quay trở lại, nhưng cơ thể anh cũng không thể dừng lại được. Anh muốn cô, khẩn cấp muốn cô.
"Cho em cho em. . . . . ." Giống như chê động tác của anh quá chậm, cô vươn mình ngồi dậy, anh đã cởi chiếc quần tây được một nửa, thì bị cô cho đè ngược lên thảm.
Người nào đó còn chưa kịp phản ứng, hai tay cô đã thô lỗ kéo quần lót của anh xuống, lộ ra vật cương cứng nóng bỏng của anh--
"Khoan đã. . . . . ."
Tâm trí Hài Lòng đã bị thuốc khống chế, đâu thể nào chú ý đến sự ngăn cản của anh, dang hai chân ra, cơ thể dùng sức đi xuống -- ngồi xuống --
"A!" Cô hét lên một tiếng, đau đau đau quá, giống như cơ thể bị xé thành hai mảnh, khiến cho cô không ngừng run rẩy mãnh liệt.
"Hừm!" Anh rên lên một tiếng, cơ thể cô đặc biệt chặt khít, nhưng vì đau đớn mà không ngừng co thắt, gần như xoắn đứt phần cơ thể này của anh. Nhưng cũng mang đến loại khoái cảm mãnh liệt mà trước nay chưa từng có .
"Ôn. . . . . . Ôn Đại. . . . . ." Thần trí của cô vì đau đớn mãnh liệt, mà có chút tỉnh táo, chỉ là cảnh tượng trước mắt lại làm cho cô có cảm giác như đang nằm mơ-- người đàn ông mà cô yêu say đắm đang nằm trên mặt đất, và cô thì đang ngồi trên người anh. Thậm chí, có một phần cơ thể của bọn họ đang kết nối ở cùng một chỗ với nhau. . . . . .
"Hài Lòng. . . . . ." Anh nhìn thẳng vào đôi mắt nửa mê nửa tỉnh của cô. Biết được thần trí của cô chỉ vì đau đớn trong 'lần đầu tiên' mà thoáng hồi tỉnh.
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
"Em. . . . . . Em làm sao vậy. . . . . . Có phải em đã chết rồi không. . . . . ." Cô sợ hãi muốn đứng lên, né tránh tất cả mọi thứ, nhưng anh lại bắt lấy hông cô, khiến cô hoàn toàn không thể di chuyển được.
"Em chưa chết, chỉ có điều có lẽ chút nữa sẽ “chết”." Anh nở nụ cười tà mị, chống người lên, khẽ liếm đôi môi mềm mại của cô.
Tệ quá, dĩ nhiên đã bị người con gái thẹn thùng bảo thủ này ăn đậu hủ trước. Vậy bây giờ, anh hiển nhiên không cần khách sáo nữa hưởng thụ cơ thể nóng bỏng đầy nhục cảm của cô.
Chết?
Hóa ra cô thật sự sắp chết, như vậy tất cả mọi thứ trước mắt, chắc chắn đều là hồi quang phản chiếu trước khi chết của cô.
Không biết đã bao nhiêu đêm, cô đã từng mơ tưởng đến cảnh tượng này. Chỉ là trong những giấc mơ ấy cũng chưa từng mang đến cho cô loại cảm giác đau đớn và chân thật mãnh liệt như thế này. . . . . .
"Ôn Đại, em yêu anh. . . . . ." Cô chật vật ôm lấy anh, khóc lóc thổ lộ tình yêu.
"Anh biết." Tim anh run lên, không kìm được lộ vẻ xúc động, dễ dàng ôm lấy cô.
"Ôn Đại. . . . . . Em yêu anh. . . . . ." Anh biết, anh mà lại biết? Xem ra cô thật sự cách cái chết không xa, nếu không Ôn Đại sao có thể biết cô yêu anh.
"Haizz. . . . . ." Anh thở dài một tiếng. Anh cũng không hề muốn chạm vào người con gái e lệ bảo thủ này, chỉ muốn bảo vệ cô để cô không bị anh làm tổn thương, không ngờ kết quả lại không như mong muốn, càng không thể ngờ đến chính là lời tỏ tình sâu đậm đầy thâm tình của cô . Thật khiến cho anh có chút cảm động. . . . . .
"Ôn Đại, em thật sự rất yêu anh, thật sự rất yêu anh. . . . . ." Cảm thấy có một nguồn nhiệt quen thuộc lại bắt đầu thiêu đốt trong cơ thể, cô chật vật cố sức ghì chặt lấy anh. Chắc là cô sắp chết rồi, cô cảm thấy rất nóng thật sự rất nóng ---
Đủ rồi!
Anh kích động hôn lên đôi môi cô, hôn cô như thể không có ngày mai, "Nếu như em thật lòng yêu tôi, tôi có thể cho em tất cả những gì mà em mong muốn, kể cả trái tim của tôi."
"Ưhm ưm. . . . . ." Cô không thể thở được nóng bức, khó chịu vặn vẹo cơ thể, muốn đẩy anh ra.
"Đừng nhúc nhích. . . . . ." Anh gầm nhẹ ôm lấy cô, chỉ tiếc thần trí của cô một lần nữa lại bị thuốc khống chế, đâu thể nào ngoan ngoãn nghe lời anh. Thậm chí càng vặn vẹo giãy dụa dữ dội hơn, vật cương cứng của anh lập tức cảm nhận được một trận co rút dồn ép mãnh liệt, khiến anh kích động giữ chặt hông cô, bắt đầu lao tới đích.
"A. . . . . . Thật tuyệt vời. . . . . . A. . . . . . Thật tê dại. . . . . ." Anh bất ngờ tăng cường kéo ra đâm vào, khiến cho cô cảm thấy một loại khoái cảm mà trước nay chưa từng cảm thấy, đôi tay không kìm được mà nắm lấy bộ ngực đang lắc lư dữ dội, ra sức vuốt ve xoa nắn . . . . .
"Để cho anh. . . . . ." Ôn Đại vì hai làn sóng trước ngực cô mà miệng đắng lưỡi khô, không kìm được há lớn miệng. Miệng ngậm chặt một bên ngực đang lắc lư không ngừng ngay trước mặt, bắt đầu bú mút giống như trẻ sơ sinh, phát ra tiếng chụt chụt ". . . . . . Thật ngọt, thật thơm. . . . . ."
"A hừ. . . . . Mạnh hơn một chút. . . . . . Em muốn. . . . . Ưhm. .Ưm . . . . Thật tuyệt. . . . . ." Bộ ngực của cô được anh ra sức bú mút ngậm ở trong miệng, khiến sống lưng của cô dâng lên một loại cảm giảm run rẩy tê dại, cả người khoan khoái dễ chịu, vui sướng như thể sắp bay lên trời, đôi chân cũng theo bản năng mà kẹp chặt. . . . . .
"Ôi. . . . . . Trời, cơ thể em thật tuyệt. . . . . . Chặt khít như vậy, ẩm ướt như vậy lại nóng bỏng như vậy. . . . . . Như muốn đem tôi hòa tan vào. . . . . ." Cô đột nhiên kẹp chặt hai chân, khiến cho nơi chặt khít của cô lập tức thít chặt mãnh liệt, trong nháy mắt xoắn chặt co bóp vật cương cứng của anh, khiến cho anh mãnh liệt không ngừng lao về phía trước.
"A a. . . . . . Thật nhanh. . . . . . Thật tê dại. . . . . . A, A..,hự. . . . . . Em thật sự khó chịu. . . . . . Thật tuyệt. . . . . . Ôn Đại. . . . . .Mạnh hơn một chút. . . . . ." Sự va chạm mãnh liệt của anh mang đến cho cơ thể của cô từng đợt từng đợt khoái cảm ngày càng mãnh liệt hơn. Sự vui sướng mãnh liệt này, khiến cô không thể chịu đựng nổi nhưng lại không nỡ kết thúc.
"Gọi anh là Đại." Tiếng rên rỉ quyến rũ của cô khiến cho tâm thần* anh nhộn nhạo. (*: trái tim và tinh thần)
"Đại. . . . . . Đại. . . . . . Yêu em yêu em. . . . . ."
"Anh sẽ như thế. . . . . ." Làm sao anh có thể không yêu cô? Người con gái thẹn thùng bảo thủ này, cơ thể thật sự khiến cho anh hài lòng đến cực điểm. Hông anh chuyển động điên cuồng mãnh liệt, càng đâm vào mãnh liệt hơn nữa, cảm nhận nơi nữ tính của cô thít chặt khác thường khiến anh vui vẻ khó nói lên lời.
"A a. . . . . . Đại, em rất khó chịu. . . . . . Nhanh quá. . . . . . A. . . . . . Em sắp chết rồi. . . . . . Em sắp chết rồi. . . . . . Dừng dừng lại . . . . ." Có quá nhiều khoái cảm bùng lên khi anh càng lúc càng tăng nhanh tốc độ, khiến cho các giác quan của cô cuối cùng cũng không thể chịu nổi cái cảm giác vui sướng cực hạn này, sợ hãi tóm chặt lấy tay anh, cả người lại càng không ngừng run rẩy dữ dội.
Bây giờ cho dù có người cầm súng chỉa vào đầu anh, anh cũng không dừng lại được!
"Không thể. Nắm chặt anh...Chúng ta. . . Bắt đầu tiến lên thiên đường." Anh giữ chặt vòng eo nhỏ nhắn của cô, không để cho cô bởi vì chịu không nổi sự vui sướng mà yếu đuối vô lực nằm xuống, thân dưới lại không ngừng chuyển động thần tốc, bị từng đợt sóng khoái cảm ngày càng mạnh mẽ hơn cuốn lấy toàn thân.
"A. . . . . ." Hài Lòng thét chói tai, tóm chặt lấy vai anh, trong lúc anh đang rút ra đâm vào với tốc độ cực kỳ nhanh, cảm thấy cơ thể như muốn bay lên không trung . . . . .
"Hừ!" Anh rên lên một tiếng, đem toàn bộ hạt giống quý giá phun vào chỗ sâu nhất của cô, sau đó mới ôm chặt cơ thể mềm nhũn của cô, cẩn thận để cô nằm sấp lên ngực anh. Nghe thấy hơi thở gấp gáp hỗn loạn của cô thở hòa lẫn vào hơi thở của anh.
Một hồi lâu. Lúc cô đang nằm trước ngực anh, lại bắt đầu nóng ran bắt đầu vặn vẹo --
"Sao vậy, lại muốn rồi sao?" Anh lập tức nhận thấy phản ứng của cô, dịu dàng khẽ vuốt mái tóc đen nhánh bóng đẹp của cô.
". . . . . . Ôn, Ôn Đại. . . . . ." Cô nghi ngờ ngước mắt, liền thấy đôi mắt đen lay láy thâm thúy của Ôn Đại, cô hoảng sợ hết nhìn đông rồi lại nhìn tây.
Không phải đây là nơi cô đã mơ thấy trước khi cô chết sao? Huống hồ cô đã lên thiên đường? Nhưng mà nếu như cô đã lên thiên đường, thì người đàn ông cô yêu say đắm không cần cũng lên thiên đường chứ. . . . . .
"Gọi anh là Đại." Anh hơi nhíu mày sửa lời cô. Vừa mới trải qua một lần yêu đương cuồng nhiệt cùng cô, rõ ràng thần trí của cô đã tạm thời tỉnh táo.
Đại?
Cô chấn động trợn to mắt, vẻ mặt kia, giống như nghe thấy trời sắp sập xuống.
Ôn Đại không vui giận tái mặt. Đây là vẻ mặt gì? Hoàn toàn giống như gặp quỷ --
"Em hẳn không quên hết toàn bộ chứ!" Mới vừa rồi còn luôn miệng nói yêu anh, tại sao, bây giờ khi ý thức đã quay trở lại, thì cô liền không dám yêu anh rồi ư?
"Không phải tôi đã chết rồi sao?" Cô ngây ngốc hỏi.
Tất cả những thứ này đều là ảo giác đúng không? Nếu không người đàn ông cô yêu say đắm, sao lại có thể ở cùng một chỗ với cô, ôm cô. . . . . .
"Em chỉ giả chết, lại càng không phải chết thật." Ôn Đại cảm thấy vừa bực mình vừa buồn cười. Thì ra cô thật sự cho rằng bản thân mình sắp được chúa (yêu mến) gọi về trời, cho nên mới tỏ tình với anh --
Chậc, với tính tình của cô, chắc chắn có khả năng này, nếu không e rằng có giết chết cô, cô cũng không dám tỏ tình với anh. Nhưng trọng điểm là, anh đã chuẩn bị sẵn sàng muốn chấp nhận tình yêu của cô. Cho nên anh sao có thể cho phép cô lại hèn nhát lui về điểm xuất phát chứ.
Giả chết?
"Không phải chứ!" Cô hoảng sợ nhìn anh chằm chằm.
Nếu cô không chết thật, mà chỉ giả chết, vậy có nghĩa là tất cả mọi thứ, tất cả mọi thứ ở trước mặt đều là thật, không phải là ảo giác. Như vậy, lời tỏ tình của cô với anh, cảnh tượng anh và cô yêu đương cuồng nhiệt, chẳng lẽ tất cả mọi thứ đều là thật. . . . . .
Không!
Cô lắc đầu, điều này sao có thể là sự thật, tất cả, nhất định tất cả đều là ảo giác của cô!
Thần trí anh mơ màng nghe theo lời cô, càng ra sức sờ soạng bộ ngực của cô, nụ hoa đã cao nhọn của cô cọ xát vào lòng bàn tay của anh, mang đến cho anh một luồng tê dại, khiến cho anh không nhịn được dùng tay xoa nắn kẹp lấy. . . . . .
"A!" Cô phát ra tiếng kêu chói tai. Cơ thể không tự chủ được nâng lên.
Hành động này, khiến cho cả bộ ngực của cô gần như đưa đến tận môi anh. Anh lập tức dùng môi thay tay, há miệng ngậm chặt nơi đầy đặn khiến anh điên cuồng của cô mà bú mút gặm cắn, đồng thời tay phải cũng trượt xuống dưới dừng ở nơi tư mật của cô, khiến cho thân thể cô run rẩy mãnh liệt một hồi . . . . . .
". . . . . . Mới chạm vào mà đã nhạy cảm như vậy . . . . . Chết tiệt, em cần phải thỏa mãn ngay lập tức. . . . . ."
"Em muốn. . . . . . Cho em cho em. . . . . ." Cô khó chịu đưa tay vuốt ve khuôn ngực trần của anh.
Chiết tiệt! Cô thật sự là một tiểu yêu tinh!
"Được được. . . . . . Đừng nóng vội. . . . . ."
Anh cười khổ vội cởi quần áo trên người ra, giờ khắc này, coi như lý trí của anh đã quay trở lại, nhưng cơ thể anh cũng không thể dừng lại được. Anh muốn cô, khẩn cấp muốn cô.
"Cho em cho em. . . . . ." Giống như chê động tác của anh quá chậm, cô vươn mình ngồi dậy, anh đã cởi chiếc quần tây được một nửa, thì bị cô cho đè ngược lên thảm.
Người nào đó còn chưa kịp phản ứng, hai tay cô đã thô lỗ kéo quần lót của anh xuống, lộ ra vật cương cứng nóng bỏng của anh--
"Khoan đã. . . . . ."
Tâm trí Hài Lòng đã bị thuốc khống chế, đâu thể nào chú ý đến sự ngăn cản của anh, dang hai chân ra, cơ thể dùng sức đi xuống -- ngồi xuống --
"A!" Cô hét lên một tiếng, đau đau đau quá, giống như cơ thể bị xé thành hai mảnh, khiến cho cô không ngừng run rẩy mãnh liệt.
"Hừm!" Anh rên lên một tiếng, cơ thể cô đặc biệt chặt khít, nhưng vì đau đớn mà không ngừng co thắt, gần như xoắn đứt phần cơ thể này của anh. Nhưng cũng mang đến loại khoái cảm mãnh liệt mà trước nay chưa từng có .
"Ôn. . . . . . Ôn Đại. . . . . ." Thần trí của cô vì đau đớn mãnh liệt, mà có chút tỉnh táo, chỉ là cảnh tượng trước mắt lại làm cho cô có cảm giác như đang nằm mơ-- người đàn ông mà cô yêu say đắm đang nằm trên mặt đất, và cô thì đang ngồi trên người anh. Thậm chí, có một phần cơ thể của bọn họ đang kết nối ở cùng một chỗ với nhau. . . . . .
"Hài Lòng. . . . . ." Anh nhìn thẳng vào đôi mắt nửa mê nửa tỉnh của cô. Biết được thần trí của cô chỉ vì đau đớn trong 'lần đầu tiên' mà thoáng hồi tỉnh.
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
"Em. . . . . . Em làm sao vậy. . . . . . Có phải em đã chết rồi không. . . . . ." Cô sợ hãi muốn đứng lên, né tránh tất cả mọi thứ, nhưng anh lại bắt lấy hông cô, khiến cô hoàn toàn không thể di chuyển được.
"Em chưa chết, chỉ có điều có lẽ chút nữa sẽ “chết”." Anh nở nụ cười tà mị, chống người lên, khẽ liếm đôi môi mềm mại của cô.
Tệ quá, dĩ nhiên đã bị người con gái thẹn thùng bảo thủ này ăn đậu hủ trước. Vậy bây giờ, anh hiển nhiên không cần khách sáo nữa hưởng thụ cơ thể nóng bỏng đầy nhục cảm của cô.
Chết?
Hóa ra cô thật sự sắp chết, như vậy tất cả mọi thứ trước mắt, chắc chắn đều là hồi quang phản chiếu trước khi chết của cô.
Không biết đã bao nhiêu đêm, cô đã từng mơ tưởng đến cảnh tượng này. Chỉ là trong những giấc mơ ấy cũng chưa từng mang đến cho cô loại cảm giác đau đớn và chân thật mãnh liệt như thế này. . . . . .
"Ôn Đại, em yêu anh. . . . . ." Cô chật vật ôm lấy anh, khóc lóc thổ lộ tình yêu.
"Anh biết." Tim anh run lên, không kìm được lộ vẻ xúc động, dễ dàng ôm lấy cô.
"Ôn Đại. . . . . . Em yêu anh. . . . . ." Anh biết, anh mà lại biết? Xem ra cô thật sự cách cái chết không xa, nếu không Ôn Đại sao có thể biết cô yêu anh.
"Haizz. . . . . ." Anh thở dài một tiếng. Anh cũng không hề muốn chạm vào người con gái e lệ bảo thủ này, chỉ muốn bảo vệ cô để cô không bị anh làm tổn thương, không ngờ kết quả lại không như mong muốn, càng không thể ngờ đến chính là lời tỏ tình sâu đậm đầy thâm tình của cô . Thật khiến cho anh có chút cảm động. . . . . .
"Ôn Đại, em thật sự rất yêu anh, thật sự rất yêu anh. . . . . ." Cảm thấy có một nguồn nhiệt quen thuộc lại bắt đầu thiêu đốt trong cơ thể, cô chật vật cố sức ghì chặt lấy anh. Chắc là cô sắp chết rồi, cô cảm thấy rất nóng thật sự rất nóng ---
Đủ rồi!
Anh kích động hôn lên đôi môi cô, hôn cô như thể không có ngày mai, "Nếu như em thật lòng yêu tôi, tôi có thể cho em tất cả những gì mà em mong muốn, kể cả trái tim của tôi."
"Ưhm ưm. . . . . ." Cô không thể thở được nóng bức, khó chịu vặn vẹo cơ thể, muốn đẩy anh ra.
"Đừng nhúc nhích. . . . . ." Anh gầm nhẹ ôm lấy cô, chỉ tiếc thần trí của cô một lần nữa lại bị thuốc khống chế, đâu thể nào ngoan ngoãn nghe lời anh. Thậm chí càng vặn vẹo giãy dụa dữ dội hơn, vật cương cứng của anh lập tức cảm nhận được một trận co rút dồn ép mãnh liệt, khiến anh kích động giữ chặt hông cô, bắt đầu lao tới đích.
"A. . . . . . Thật tuyệt vời. . . . . . A. . . . . . Thật tê dại. . . . . ." Anh bất ngờ tăng cường kéo ra đâm vào, khiến cho cô cảm thấy một loại khoái cảm mà trước nay chưa từng cảm thấy, đôi tay không kìm được mà nắm lấy bộ ngực đang lắc lư dữ dội, ra sức vuốt ve xoa nắn . . . . .
"Để cho anh. . . . . ." Ôn Đại vì hai làn sóng trước ngực cô mà miệng đắng lưỡi khô, không kìm được há lớn miệng. Miệng ngậm chặt một bên ngực đang lắc lư không ngừng ngay trước mặt, bắt đầu bú mút giống như trẻ sơ sinh, phát ra tiếng chụt chụt ". . . . . . Thật ngọt, thật thơm. . . . . ."
"A hừ. . . . . Mạnh hơn một chút. . . . . . Em muốn. . . . . Ưhm. .Ưm . . . . Thật tuyệt. . . . . ." Bộ ngực của cô được anh ra sức bú mút ngậm ở trong miệng, khiến sống lưng của cô dâng lên một loại cảm giảm run rẩy tê dại, cả người khoan khoái dễ chịu, vui sướng như thể sắp bay lên trời, đôi chân cũng theo bản năng mà kẹp chặt. . . . . .
"Ôi. . . . . . Trời, cơ thể em thật tuyệt. . . . . . Chặt khít như vậy, ẩm ướt như vậy lại nóng bỏng như vậy. . . . . . Như muốn đem tôi hòa tan vào. . . . . ." Cô đột nhiên kẹp chặt hai chân, khiến cho nơi chặt khít của cô lập tức thít chặt mãnh liệt, trong nháy mắt xoắn chặt co bóp vật cương cứng của anh, khiến cho anh mãnh liệt không ngừng lao về phía trước.
"A a. . . . . . Thật nhanh. . . . . . Thật tê dại. . . . . . A, A..,hự. . . . . . Em thật sự khó chịu. . . . . . Thật tuyệt. . . . . . Ôn Đại. . . . . .Mạnh hơn một chút. . . . . ." Sự va chạm mãnh liệt của anh mang đến cho cơ thể của cô từng đợt từng đợt khoái cảm ngày càng mãnh liệt hơn. Sự vui sướng mãnh liệt này, khiến cô không thể chịu đựng nổi nhưng lại không nỡ kết thúc.
"Gọi anh là Đại." Tiếng rên rỉ quyến rũ của cô khiến cho tâm thần* anh nhộn nhạo. (*: trái tim và tinh thần)
"Đại. . . . . . Đại. . . . . . Yêu em yêu em. . . . . ."
"Anh sẽ như thế. . . . . ." Làm sao anh có thể không yêu cô? Người con gái thẹn thùng bảo thủ này, cơ thể thật sự khiến cho anh hài lòng đến cực điểm. Hông anh chuyển động điên cuồng mãnh liệt, càng đâm vào mãnh liệt hơn nữa, cảm nhận nơi nữ tính của cô thít chặt khác thường khiến anh vui vẻ khó nói lên lời.
"A a. . . . . . Đại, em rất khó chịu. . . . . . Nhanh quá. . . . . . A. . . . . . Em sắp chết rồi. . . . . . Em sắp chết rồi. . . . . . Dừng dừng lại . . . . ." Có quá nhiều khoái cảm bùng lên khi anh càng lúc càng tăng nhanh tốc độ, khiến cho các giác quan của cô cuối cùng cũng không thể chịu nổi cái cảm giác vui sướng cực hạn này, sợ hãi tóm chặt lấy tay anh, cả người lại càng không ngừng run rẩy dữ dội.
Bây giờ cho dù có người cầm súng chỉa vào đầu anh, anh cũng không dừng lại được!
"Không thể. Nắm chặt anh...Chúng ta. . . Bắt đầu tiến lên thiên đường." Anh giữ chặt vòng eo nhỏ nhắn của cô, không để cho cô bởi vì chịu không nổi sự vui sướng mà yếu đuối vô lực nằm xuống, thân dưới lại không ngừng chuyển động thần tốc, bị từng đợt sóng khoái cảm ngày càng mạnh mẽ hơn cuốn lấy toàn thân.
"A. . . . . ." Hài Lòng thét chói tai, tóm chặt lấy vai anh, trong lúc anh đang rút ra đâm vào với tốc độ cực kỳ nhanh, cảm thấy cơ thể như muốn bay lên không trung . . . . .
"Hừ!" Anh rên lên một tiếng, đem toàn bộ hạt giống quý giá phun vào chỗ sâu nhất của cô, sau đó mới ôm chặt cơ thể mềm nhũn của cô, cẩn thận để cô nằm sấp lên ngực anh. Nghe thấy hơi thở gấp gáp hỗn loạn của cô thở hòa lẫn vào hơi thở của anh.
Một hồi lâu. Lúc cô đang nằm trước ngực anh, lại bắt đầu nóng ran bắt đầu vặn vẹo --
"Sao vậy, lại muốn rồi sao?" Anh lập tức nhận thấy phản ứng của cô, dịu dàng khẽ vuốt mái tóc đen nhánh bóng đẹp của cô.
". . . . . . Ôn, Ôn Đại. . . . . ." Cô nghi ngờ ngước mắt, liền thấy đôi mắt đen lay láy thâm thúy của Ôn Đại, cô hoảng sợ hết nhìn đông rồi lại nhìn tây.
Không phải đây là nơi cô đã mơ thấy trước khi cô chết sao? Huống hồ cô đã lên thiên đường? Nhưng mà nếu như cô đã lên thiên đường, thì người đàn ông cô yêu say đắm không cần cũng lên thiên đường chứ. . . . . .
"Gọi anh là Đại." Anh hơi nhíu mày sửa lời cô. Vừa mới trải qua một lần yêu đương cuồng nhiệt cùng cô, rõ ràng thần trí của cô đã tạm thời tỉnh táo.
Đại?
Cô chấn động trợn to mắt, vẻ mặt kia, giống như nghe thấy trời sắp sập xuống.
Ôn Đại không vui giận tái mặt. Đây là vẻ mặt gì? Hoàn toàn giống như gặp quỷ --
"Em hẳn không quên hết toàn bộ chứ!" Mới vừa rồi còn luôn miệng nói yêu anh, tại sao, bây giờ khi ý thức đã quay trở lại, thì cô liền không dám yêu anh rồi ư?
"Không phải tôi đã chết rồi sao?" Cô ngây ngốc hỏi.
Tất cả những thứ này đều là ảo giác đúng không? Nếu không người đàn ông cô yêu say đắm, sao lại có thể ở cùng một chỗ với cô, ôm cô. . . . . .
"Em chỉ giả chết, lại càng không phải chết thật." Ôn Đại cảm thấy vừa bực mình vừa buồn cười. Thì ra cô thật sự cho rằng bản thân mình sắp được chúa (yêu mến) gọi về trời, cho nên mới tỏ tình với anh --
Chậc, với tính tình của cô, chắc chắn có khả năng này, nếu không e rằng có giết chết cô, cô cũng không dám tỏ tình với anh. Nhưng trọng điểm là, anh đã chuẩn bị sẵn sàng muốn chấp nhận tình yêu của cô. Cho nên anh sao có thể cho phép cô lại hèn nhát lui về điểm xuất phát chứ.
Giả chết?
"Không phải chứ!" Cô hoảng sợ nhìn anh chằm chằm.
Nếu cô không chết thật, mà chỉ giả chết, vậy có nghĩa là tất cả mọi thứ, tất cả mọi thứ ở trước mặt đều là thật, không phải là ảo giác. Như vậy, lời tỏ tình của cô với anh, cảnh tượng anh và cô yêu đương cuồng nhiệt, chẳng lẽ tất cả mọi thứ đều là thật. . . . . .
Không!
Cô lắc đầu, điều này sao có thể là sự thật, tất cả, nhất định tất cả đều là ảo giác của cô!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.