Chương 86: Chém ngược Thiên Nhất môn (1)
Độc Tôn
25/07/2022
- Cần thận, có tập kích.
Đám đệ tử Thiên Nhất môn vội nói.
Tên mắt híp liếc tới khu vực bắn tiên, khoảng khắc vừa nãy hắn tuy hắn không để ý. Có điều kinh nghiệm của hắn cảm thấy mũi tến bắn từ hướng đông, cách vào mười lăm thước. Hắn lập tức chỉ huy:
- Ở vị trí đó, các ngươi mau lên bắt tên khốn đang ẩn nấp đó.
Mấy tên đệ tử dẫn đầu là tên mập mạp chậm rãi tiến tới.
Vù...
Đúng lúc này, lại một mũi tên phá không mà đến, bay sượt qua quần áo của tên mập mạp.
Nguy hiểm thật!
Tên mập mạp lăn một vòng miễn cưỡng tránh thoát một tiễn, tên này đã xác định được chính xác vị trí vừa bắn tên, đang tính gọi đồng bọn tiến lên thì đã thấy tên đồng bọn ôm chân mà đầm đìa máu.
Thì ra mũi tên căn chuẩn khi hắn cùng đồng bọn hắn gần sát nhau, dù tên mập mạp tránh được thì đồng bọn ở sau hắn sẽ không kịp phản ứng mà trúng tên.
- Tên khốn kiếp, ngươi chạy đi đâu.
Tên mập mạp bùng nổ thực lực thật sự, Hoàng Nguyên đỉnh phong. Loan đao sẵn sàng bổ tới một đòn mạnh mẽ.
Từ trong rừng một nữ tử xinh đẹp nhảy ra hóa thành một đạo tàn ảnh màu đỏ. Tay ngọc vung lên, lạnh lùng chém nát đầu tên mập mạp.
Linh Nguyên Trảm!
- Ngươi, dám giết người của Thiên Nhất môn!
Tên mắt híp nhìn Vân Uyên dáng thướt tha nhưng không dám nổi lên dâm tà, vì thực lực của nữ nhân này ngang với hắn, đều là Bán Bộ Huyền Nguyên.
Vân Uyên bộ dáng lạnh nhạt nói:
- Giết thì giết chứ có gì mà dám hay không?
Tên mắt híp nhìn Vân Uyên giống như một kẻ sắp chết nói:
- Trang phục của ngươi là đệ tử của Kiếm Trảm tông. Hành động của ngươi ngày hôm nay chính là trâm ngòi cho lưỡng đại tông môn khai chiến. Điều đó xảy ra ngươi chính là tội nhân, nếu biết điều thì buông bỏ vũ khí xuống, bằng không….
- Các ngươi giết đệ tử Kiếm Trảm tông ta thì được, nhưng Kiếm Trảm tông ta phản sát thì lại không được thật nực cười, lùi lại một vạn bước mà nói hôm nay tất cả các ngươi ở đây đều sẽ chết ai biết được sự tình này lỗi tại ai mà truy cứu. Đúng không.
Vân Uyên mỉm cười ma mị nhưng lời nói tràn ngập máu tinh.
- Thật ngông cuồng, khi bọn ta bắt được ngươi sẽ đem nguyên khí ngươi phế sau đó lần lượt lăng nhục, khiến ngươi muốn sống không được chết không xong.
Tên mắt híp cuối cùng cũng không chống nổi tà tâm, nói:
- Các ngươi lên cho ta.
Tiếng giết nổi lên khắp bốn phía.
Vân Uyên lao thẳng đến những tên lâu la Hoàng Nguyên trung kì.
Dựa theo kế hoạch phải nhanh chóng chém giết những tên lâu la này, một khi bị dây dưa thì nhất định sẽ chết không phải nghi ngờ.
A...
Vừa giao thủ, hai tên đệ tử Hoàng Nguyên trung kì lập tức bị đánh chết.
Vèo.
Cùng lúc đó, Hoàng Phủ Thiên đứng ở trên tảng đá lớn, dây cung run lên, một mũi tên nhọn phá nát hư không phát ra kình phong rít gào.
Phịch.
Một tên đệ tử Hoàng Nguyên hậu kì hét lên rồi ngã gục. Mà một tiễn này còn vừa vặn phá giải thể trước sau giáp kích mà Vân Uyên sắp gặp phải.
- Đám phế vật của Kiếm Trảm chỉ dám đến đánh lén, các ngươi đừng hòng trốn!
Tên mắt híp tay cầm một thanh đại kiếm màu vàng, dẫn đầu hai gã Hoàng Nguyên đỉnh phong lao ra.
Vù vù vù.
Ba mũi tiễn ảnh ầm ầm bắn đến, xẹt qua một đường vòng cung quỷ dị, phân biệt bắn về phía tên mắt híp và hai gã Hoàng Nguyên đỉnh phong.
Keng.
Tên mắt híp kinh nghiệm không ít, một kiếm cản phá mũi tên phá không bay đến. Hai tên Hoàn Nguyên đỉnh phong ở bên cạnh hắn lại bị thất thế trên người lưu lại một đạo vết máu.
Vân Uyên lập tức đạp bộ pháp xuất hiện khoảng khắc hai tên Hoàng Nguyên đỉnh phong đình trệ, vung kiếm cắt đầu hai tên đó xuống.
- Khốn kiếp.
Tên mắt híp thấy lại có hai thuộc hạ của mình bị chết, tức giận vung đại kiếm bổ về hướng Vân Uyên, nhưng lúc này nàng ta đã lui ra xa nhắm những kẻ yếu hơn mà chém giết.
Vân Uyên giống như chiến thần, mỗi lần vung kiếm là lại gặt hái được không ít tính mạng của đệ tử Thiên Nhất môn. Nàng không lo lắng sẽ bị rơi sự vây công của mấy tên đệ tử Thiên Nhất môn. Vì ở phía xa, Hoàng Phủ Thiên không ngừng trợ giúp, hóa giải hết tất cả nguy hiểm cho nàng.
Nàng dùng bộ pháp làm cho người cảm giác mơ hồ không thể nắm bắt. Nguyên khí lạnh thấu xương khuếch tán từ người, chớp mắt đông thành băng vụn lóng lánh trong không khí ngưng thành hàng trăm bông hoa tuyết rít gào đầy trời đông cứng lại hành động của đối thủ, rất khó phòng bị.
Đợt hoa tuyết lấp lánh tiếp tục vạch đường cong quái dị xé gió bay hướng đệ tử Thiên Nhất môn, như tinh linh trắng công kích bọn chúng.
Tên mắt híp sau một hồi quan sát vị trí bắng tên liền nhìn ra nơi ẩn nấp của Hoàng Phủ Thiên. Hắn cũng biết kẻ đang bắn tên chính là có uy hiếp lớn nhất.
Hắn hét lớn một tiếng đại kiếm trong tay giống như đại bàng giương cánh, đánh về phía Hoàng Phủ Thiên ẩn nấp bổ xuống.
- Cực Lãng Phách.
Tên mắt híp bổ ra một trảm như sấm sét, món vũ kĩ này e rằng phải luyện tới đại thành mới phát ra được uy lực mạnh mẽ tới vậy.
Đối với đòn tập kích bất ngờ của tên mắt híp, Hoàng Phủ Thiên sớm có đề phòng, lập tức vung cây cung trong tay quật về đại kiếm bổ tới đầu.
Keng. Phanh!
Trong khoảnh khắc kim quang bắn đầy, tên mắt híp lập tức bị một luồng cự lực đẩy lui xa mấy trượng, kinh hãi không thôi.
Đáng tiếc cây cung vốn không còn nguyên vẹn, giờ va chạm cực mạnh khiến toàn bộ cây cung đứt thành mấy đoạn.
- Mẹ kiếp, cung tên đã đứt giờ không thể bắn nữa, xem ta xử lý tên khốn nhà ngươi như nào.
Đem cung của Hoàng Phủ Thiên đánh nát, tên mắt híp vô cùng tự tin. Chắc hắn quên vừa rồi bản thân bị Hoàng Phủ Thiên đánh lùi với một cây cung rồi.
Hoàng Phủ Thiên cũng không nói gì bắt đầu giáp lá cà với tên mắt híp.
Thực lực của tên này giống hệt với con yêu lang thủ lĩnh bọn họ đối đầu, thêm cả thủ đoạn vô cùng ác độc, các loại vũ kĩ dùng thuần thục linh hoạt. Đệ tử Bán Bộ Huyền Nguyên bình thường ở trước mặt hắn này, sợ còn không cầm cự nổi mấy chiêu.
Hoàng Phủ Thiên phát huy Mãnh Long Kính tới bốn thức vậy mà vẫn không làm gì được đối phương. Chẳng qua, ưu thể của hắn cũng rất rõ ràng Minh Vương Cực Thể tầng thứ năm, có lực lượng lớn vô cùng công kích va chạm còn có thể sinh ra lực phản chấn.
Đại đao của tên mắt híp so ra là cực phẩm của phàm khí có điều xa xa không bằng vuốt hay răng của yêu lang thủ lĩnh, nên khi quét qua người Hoàng Phủ Thiên chỉ để lại vết thương nông không có vấn đề gì.
Tên mắt híp cảm thấy không thể dây dưa với Hoàng Phủ Thiên liền tung chiêu. Sử dụng vũ kĩ kình phong ép đến, võ giả thông thường không thở nổi.
- Tiểu quỷ! Chết đi... Nhật cấp thượng phẩm vũ kĩ Cực Phá Sơn Trảm.
Một trảm nổ vang phá nát hư không, khí tức của đạo trảm màu vàng liền bổ thẳng vào đầu Hoàng Phủ Thiên.
- Du Tẩu Thiên Long.
Hoàng Phủ Thiên cũng mình hét lên, chỉ nghe thấy một tiếng Long Ngâm, không khí xung quanh ba trượng liền nổ tung, một luồng sóng không khí như mặt nước đang rung chuyển, phát ra một lực lượng hấp dẫn cường đại.
Phanh! Phanh. Ầm.
Tiếng nổ kinh hồn vang lên.
Từng đột nổ vang chấn nhiếp toàn trường mang theo sóng khí và kình phong cuốn xa hơn mười thước. Mấy tên đệ tử xui vẻo của Thiên Nhất môn bị quấn bay ra chỗ Vân Uyên, đúng là tìm đường chết.
Hoàng Phủ Thiên và tên mắt híp va chạm đồng loạt không tự chủ được bị đánh bật về sau.
Tên mắt híp khó tin nhìn Hoàng Phủ Thiên, rõ ràng chỉ là một tên Hoàng Nguyên hậu kì nhỏ bé nhưng lại bất phân cao thấp với hắn, không lẽ đối phương che dấu thực lực chân chính!
Đúng lúc này tiếng hét thảm của đệ tử Thiên Nhất môn trở nên to hơn kéo theo sự chú ý của tên mắt híp, không biết từ lúc nào mà đám thuộc hạ của bọn hắn bị ép tới không ngóc đầu lên được.
Các đệ tử Kiếm Trảm tông vốn còn thoi thóp như Lý Hiên, Diệp Phong, vậy mà từ lúc nào đã hội phục thương thế lao tới đàn áp từng tên đệ tử. Kiếm quang chớp lóe, từng đệ tử Thiên Nhất môn mất mạng.
Bên tai ghe một chuỗi tiếng hét thê thảm. Tên mắt híp giống như phát điên liếc nhìn Hoàng Phủ Thiên hét lên:
- Ngươi đã dùng cái thứ tà đạo gì có thể khiến bọ phế vật kia hồi phục được hả!
Hoàng Phủ Thiên nhếch miệng cười thầm, tất cả theo đúng như kế hoạch.
Việc Vân Uyên xông ra làm mồi dụ chỉ là bề ngoài, mồi dụ chân chính là hắn. Việc ở đằng sau hỗ trợ bằng cung cho Vân Uyên khiến cho sự chú ý của những kẻ lão luyện như tên mắt híp sẽ đổ dồn vào hắn. Với kĩ năng bắn cung của Hoàng Phủ Thiên thì tên mắt híp sẽ nhận định việc xử lý xạ thủ là ưu tiên.
Chưa kể cảnh giới của Vân Uyên và tên mắt híp ngang nhau, nếu dây dưa thì nhất thời khó phân thắng bại, chưa kể phối hợp với xạ thủ sau lưng thì ưu thế của bọn hắn là lớn hơn.
Nên khi tên mắt híp rời sân khấu ra hậu trường, thì chính là cơ hội.
Trước khi Vân Uyên xuất hiện trực tiếp Hoàng Phủ Thiên đã đưa cho nàng ta đan dược của Lâm Lộ cùng các loại đan khác. Bản thân chỉ giữ lại một viên bên trong vẫn còn đủ cho mấy tên Diệp Phong, Lý Hiên, Lý Kiếm khôi phục lại trạng thái tốt.
Vân Uyên một mặt chém giết đệ thử Thiên Nhất môn, đồng thời đưa bình dược đám Diệp Phong, Lý Hiên, Lý Kiếm hồi phục thực lực. Sau đó cả đám đứng lên đuổi giết lại đệ tử Thiên Nhất môn.
- Là ta thì sao?
Hoàng Phủ Thiên cười như không cười đáp.
- Là ngươi ép ta.
Tên mắt híp lóe lên tia điên cuồng, không nghĩ tới hắn dẫn đội trước bị Tiêu Mục áp chế, sau bị kẻ khác trảm sát. Lần này về sư môn không những bị trưởng lão trách phạt có khi còn bị Tiêu Vô Địch chèn ép tới chết.
Không! Không thể như thế, tất cả tại đám Kiếm Trảm tông này. Hắn phải đem đầu bọn chúng về thế tội.
Tên mắt híp tròng mắt đỏ lừ, lấy ra một bình đan dược, theo động tác có lẽ tên này định đưa vào miệng để uống.
Vào lúc này Hoàng Phủ Thiên bắt đầu cảm thấy không ổn, ai lại uống thuốc vào lúc này bao giờ? Không lẽ tên này định cắn thuốc tăng cường lực lượng hay sao! Chơi hèn vậy!
Hoàng Phủ Thiên mặt đen như đít nồi, hiện nay chắc chắn hắn sẽ không kịp ngăn cản tên khốn này dùng thuốc. Nếu dùng thực lực của hắn sẽ bước vào Huyền Nguyên cảnh, khoan nói có đánh thắng được hắn không nhưng nếu hắn muốn chạy thì khó ai ăn cản được.
Cung của hắn đã vỡ thành mấy mảnh rồi, Tật Phong Bộ trong với vài giây cũng không kịp ngăn cản hắn mất. Hoàng Phủ Thiên tính cắn răng lao lên, biết đâu còn một cơ may rằng có thể ngăn tên đó uống đan dược.
Ngay lúc tên mắt híp kia tính uống… chính lúc này lại một tiếng rít xé gió chói tai vang lên. Một mũi tên như sao băng rạch phá không gian bắn vào giữa bắp tay tên mắt híp.
- A.
Tên mắt híp hét lên một tiếng, cảm thấy cánh tay mình tê rần. Mũi tên kia bắn trúng huyệt vị trên cánh tay hắn, đau đớn làm rơi mất lọ đan dược.. Hắn không ngờ vẫn còn một tên tiễn thủ ẩn nấp nữa.
Hoàng Phủ Thiên nhận ra mũi tên đó, là của Trần Thập Nhất!
Hắn cười trong lòng, thầm nghĩ không ngờ đã đuổi kịp tới đây rồi.
Vù vù.
Đằng sau rất nhanh kéo động cung tên, một lần bắn ra hai tiễn, trong hư không phảng phất xẹt qua hai đạo sấm chớp. Không chỉ như vậy, mỗi một mũi tên đều bay theo một quỹ tích, phương vị, thời gian khác nhau.
Ngay khi tên mắt híp đang muốn nhặt lấy đan dược thì mũi tên thứ hai bắn tới, hắn lập tức rụt tay vào. Nhưng mũi tên va vào bình đan, đem nó nẩy đi cách xa vị trí tên mắt híp.
Mũi tên cuối cùng bắn thẳng vào tim của gã.
Tên mắt híp cưỡng chế nén lại thương thế gầm lên nói:
- Các ngươi đã muốn ép ta chết, đã như vậy thì cùng chết đi.
Không biết có phải bị ép tới đường cùng hay không gì nguyên khí toàn thân tên mắt híp đột nhiên tăng vọt, cuồng bạo kinh người. Trong mắt tên mắt híp lóe lên lệ quang, hít sâu một hơi gầm lên.
- Tiểu tử chết đi... Khai Sơn Hoang Địa!
Tên mắt híp bộc phát toàn bộ không giữ lại chút nào, đánh ra một kiếm mạnh mẽ, nguyên khí cuồng bạo như núi lửa nổ tung sinh ra một tầng sóng quấn mạnh mẽ.
Cú bổ này uy lực đem mũi tên thứ ba cường ngạnh đánh gãy thành mảnh nhỏ, sau đó cứ thế mà lao tới Hoàng Phủ Thiên.
Hoàng Phủ Thiên mặt không kinh sợ, còn mang theo tiếu ý kinh thường nói:
- Ngươi có tuyệt chiêu, không lẽ ta không có. Tức Long Lưu Ly kiếm pháp thức nhứ nhất Long Tức.
Thiểm Lôi Kiếm chớp lóe hồng quang, nhiệt khí tỏa ra. Trên không trung kiếm quang vẽ ra hình vuốt thần long vô cùng huyền ảo, phản phất mang theo khí tức uy nghiêm của rồng.
Lần này Hoàng Phủ Thiên không cần dùng Khai Thiên nhất thức mà dùng Tức Long Lưu Ly kiếm.
Lần đầu tiên thi triển Hoàng Phủ Thiên đã nắm được áo nghĩa trong Tức Long Lưu Ly kiếm pháp. Tất cả là nhờ sự lĩnh ngộ của Khai Thiên nhất thức trọn vẹn cùng với bộ Mãnh Long Kính khiến hắn thông suốt nhiều thứ trong chớp mắt.
Vào phút này Hoàng Phủ Thiên chỉ cảm thấy cả người thoải mái, rơi vào trạng thái kỳ lạ.
Ầm ầm!
Thoáng chốc khi hai chiêu va vào với nhau nhiều người mơ hồ thấy thấy một cuộc chiến giữa rồng cùng đại sơn to lớn. Va chạm ngắn ngủi chỉ kịp thoáng qua đại sơn khổng lồ chớp mắt bị con rồng xé toạc thành vô số mảnh vụn sau đó đánh thẳng lên trên người của tên mắt híp.
Tên mắt híp chấn động, khóe miệng tràn ra máu tươi, giống như diều đứt dây, bay ra xa hơn mười trước lăn tròn trên đất.
Đám đệ tử Thiên Nhất môn vội nói.
Tên mắt híp liếc tới khu vực bắn tiên, khoảng khắc vừa nãy hắn tuy hắn không để ý. Có điều kinh nghiệm của hắn cảm thấy mũi tến bắn từ hướng đông, cách vào mười lăm thước. Hắn lập tức chỉ huy:
- Ở vị trí đó, các ngươi mau lên bắt tên khốn đang ẩn nấp đó.
Mấy tên đệ tử dẫn đầu là tên mập mạp chậm rãi tiến tới.
Vù...
Đúng lúc này, lại một mũi tên phá không mà đến, bay sượt qua quần áo của tên mập mạp.
Nguy hiểm thật!
Tên mập mạp lăn một vòng miễn cưỡng tránh thoát một tiễn, tên này đã xác định được chính xác vị trí vừa bắn tên, đang tính gọi đồng bọn tiến lên thì đã thấy tên đồng bọn ôm chân mà đầm đìa máu.
Thì ra mũi tên căn chuẩn khi hắn cùng đồng bọn hắn gần sát nhau, dù tên mập mạp tránh được thì đồng bọn ở sau hắn sẽ không kịp phản ứng mà trúng tên.
- Tên khốn kiếp, ngươi chạy đi đâu.
Tên mập mạp bùng nổ thực lực thật sự, Hoàng Nguyên đỉnh phong. Loan đao sẵn sàng bổ tới một đòn mạnh mẽ.
Từ trong rừng một nữ tử xinh đẹp nhảy ra hóa thành một đạo tàn ảnh màu đỏ. Tay ngọc vung lên, lạnh lùng chém nát đầu tên mập mạp.
Linh Nguyên Trảm!
- Ngươi, dám giết người của Thiên Nhất môn!
Tên mắt híp nhìn Vân Uyên dáng thướt tha nhưng không dám nổi lên dâm tà, vì thực lực của nữ nhân này ngang với hắn, đều là Bán Bộ Huyền Nguyên.
Vân Uyên bộ dáng lạnh nhạt nói:
- Giết thì giết chứ có gì mà dám hay không?
Tên mắt híp nhìn Vân Uyên giống như một kẻ sắp chết nói:
- Trang phục của ngươi là đệ tử của Kiếm Trảm tông. Hành động của ngươi ngày hôm nay chính là trâm ngòi cho lưỡng đại tông môn khai chiến. Điều đó xảy ra ngươi chính là tội nhân, nếu biết điều thì buông bỏ vũ khí xuống, bằng không….
- Các ngươi giết đệ tử Kiếm Trảm tông ta thì được, nhưng Kiếm Trảm tông ta phản sát thì lại không được thật nực cười, lùi lại một vạn bước mà nói hôm nay tất cả các ngươi ở đây đều sẽ chết ai biết được sự tình này lỗi tại ai mà truy cứu. Đúng không.
Vân Uyên mỉm cười ma mị nhưng lời nói tràn ngập máu tinh.
- Thật ngông cuồng, khi bọn ta bắt được ngươi sẽ đem nguyên khí ngươi phế sau đó lần lượt lăng nhục, khiến ngươi muốn sống không được chết không xong.
Tên mắt híp cuối cùng cũng không chống nổi tà tâm, nói:
- Các ngươi lên cho ta.
Tiếng giết nổi lên khắp bốn phía.
Vân Uyên lao thẳng đến những tên lâu la Hoàng Nguyên trung kì.
Dựa theo kế hoạch phải nhanh chóng chém giết những tên lâu la này, một khi bị dây dưa thì nhất định sẽ chết không phải nghi ngờ.
A...
Vừa giao thủ, hai tên đệ tử Hoàng Nguyên trung kì lập tức bị đánh chết.
Vèo.
Cùng lúc đó, Hoàng Phủ Thiên đứng ở trên tảng đá lớn, dây cung run lên, một mũi tên nhọn phá nát hư không phát ra kình phong rít gào.
Phịch.
Một tên đệ tử Hoàng Nguyên hậu kì hét lên rồi ngã gục. Mà một tiễn này còn vừa vặn phá giải thể trước sau giáp kích mà Vân Uyên sắp gặp phải.
- Đám phế vật của Kiếm Trảm chỉ dám đến đánh lén, các ngươi đừng hòng trốn!
Tên mắt híp tay cầm một thanh đại kiếm màu vàng, dẫn đầu hai gã Hoàng Nguyên đỉnh phong lao ra.
Vù vù vù.
Ba mũi tiễn ảnh ầm ầm bắn đến, xẹt qua một đường vòng cung quỷ dị, phân biệt bắn về phía tên mắt híp và hai gã Hoàng Nguyên đỉnh phong.
Keng.
Tên mắt híp kinh nghiệm không ít, một kiếm cản phá mũi tên phá không bay đến. Hai tên Hoàn Nguyên đỉnh phong ở bên cạnh hắn lại bị thất thế trên người lưu lại một đạo vết máu.
Vân Uyên lập tức đạp bộ pháp xuất hiện khoảng khắc hai tên Hoàng Nguyên đỉnh phong đình trệ, vung kiếm cắt đầu hai tên đó xuống.
- Khốn kiếp.
Tên mắt híp thấy lại có hai thuộc hạ của mình bị chết, tức giận vung đại kiếm bổ về hướng Vân Uyên, nhưng lúc này nàng ta đã lui ra xa nhắm những kẻ yếu hơn mà chém giết.
Vân Uyên giống như chiến thần, mỗi lần vung kiếm là lại gặt hái được không ít tính mạng của đệ tử Thiên Nhất môn. Nàng không lo lắng sẽ bị rơi sự vây công của mấy tên đệ tử Thiên Nhất môn. Vì ở phía xa, Hoàng Phủ Thiên không ngừng trợ giúp, hóa giải hết tất cả nguy hiểm cho nàng.
Nàng dùng bộ pháp làm cho người cảm giác mơ hồ không thể nắm bắt. Nguyên khí lạnh thấu xương khuếch tán từ người, chớp mắt đông thành băng vụn lóng lánh trong không khí ngưng thành hàng trăm bông hoa tuyết rít gào đầy trời đông cứng lại hành động của đối thủ, rất khó phòng bị.
Đợt hoa tuyết lấp lánh tiếp tục vạch đường cong quái dị xé gió bay hướng đệ tử Thiên Nhất môn, như tinh linh trắng công kích bọn chúng.
Tên mắt híp sau một hồi quan sát vị trí bắng tên liền nhìn ra nơi ẩn nấp của Hoàng Phủ Thiên. Hắn cũng biết kẻ đang bắn tên chính là có uy hiếp lớn nhất.
Hắn hét lớn một tiếng đại kiếm trong tay giống như đại bàng giương cánh, đánh về phía Hoàng Phủ Thiên ẩn nấp bổ xuống.
- Cực Lãng Phách.
Tên mắt híp bổ ra một trảm như sấm sét, món vũ kĩ này e rằng phải luyện tới đại thành mới phát ra được uy lực mạnh mẽ tới vậy.
Đối với đòn tập kích bất ngờ của tên mắt híp, Hoàng Phủ Thiên sớm có đề phòng, lập tức vung cây cung trong tay quật về đại kiếm bổ tới đầu.
Keng. Phanh!
Trong khoảnh khắc kim quang bắn đầy, tên mắt híp lập tức bị một luồng cự lực đẩy lui xa mấy trượng, kinh hãi không thôi.
Đáng tiếc cây cung vốn không còn nguyên vẹn, giờ va chạm cực mạnh khiến toàn bộ cây cung đứt thành mấy đoạn.
- Mẹ kiếp, cung tên đã đứt giờ không thể bắn nữa, xem ta xử lý tên khốn nhà ngươi như nào.
Đem cung của Hoàng Phủ Thiên đánh nát, tên mắt híp vô cùng tự tin. Chắc hắn quên vừa rồi bản thân bị Hoàng Phủ Thiên đánh lùi với một cây cung rồi.
Hoàng Phủ Thiên cũng không nói gì bắt đầu giáp lá cà với tên mắt híp.
Thực lực của tên này giống hệt với con yêu lang thủ lĩnh bọn họ đối đầu, thêm cả thủ đoạn vô cùng ác độc, các loại vũ kĩ dùng thuần thục linh hoạt. Đệ tử Bán Bộ Huyền Nguyên bình thường ở trước mặt hắn này, sợ còn không cầm cự nổi mấy chiêu.
Hoàng Phủ Thiên phát huy Mãnh Long Kính tới bốn thức vậy mà vẫn không làm gì được đối phương. Chẳng qua, ưu thể của hắn cũng rất rõ ràng Minh Vương Cực Thể tầng thứ năm, có lực lượng lớn vô cùng công kích va chạm còn có thể sinh ra lực phản chấn.
Đại đao của tên mắt híp so ra là cực phẩm của phàm khí có điều xa xa không bằng vuốt hay răng của yêu lang thủ lĩnh, nên khi quét qua người Hoàng Phủ Thiên chỉ để lại vết thương nông không có vấn đề gì.
Tên mắt híp cảm thấy không thể dây dưa với Hoàng Phủ Thiên liền tung chiêu. Sử dụng vũ kĩ kình phong ép đến, võ giả thông thường không thở nổi.
- Tiểu quỷ! Chết đi... Nhật cấp thượng phẩm vũ kĩ Cực Phá Sơn Trảm.
Một trảm nổ vang phá nát hư không, khí tức của đạo trảm màu vàng liền bổ thẳng vào đầu Hoàng Phủ Thiên.
- Du Tẩu Thiên Long.
Hoàng Phủ Thiên cũng mình hét lên, chỉ nghe thấy một tiếng Long Ngâm, không khí xung quanh ba trượng liền nổ tung, một luồng sóng không khí như mặt nước đang rung chuyển, phát ra một lực lượng hấp dẫn cường đại.
Phanh! Phanh. Ầm.
Tiếng nổ kinh hồn vang lên.
Từng đột nổ vang chấn nhiếp toàn trường mang theo sóng khí và kình phong cuốn xa hơn mười thước. Mấy tên đệ tử xui vẻo của Thiên Nhất môn bị quấn bay ra chỗ Vân Uyên, đúng là tìm đường chết.
Hoàng Phủ Thiên và tên mắt híp va chạm đồng loạt không tự chủ được bị đánh bật về sau.
Tên mắt híp khó tin nhìn Hoàng Phủ Thiên, rõ ràng chỉ là một tên Hoàng Nguyên hậu kì nhỏ bé nhưng lại bất phân cao thấp với hắn, không lẽ đối phương che dấu thực lực chân chính!
Đúng lúc này tiếng hét thảm của đệ tử Thiên Nhất môn trở nên to hơn kéo theo sự chú ý của tên mắt híp, không biết từ lúc nào mà đám thuộc hạ của bọn hắn bị ép tới không ngóc đầu lên được.
Các đệ tử Kiếm Trảm tông vốn còn thoi thóp như Lý Hiên, Diệp Phong, vậy mà từ lúc nào đã hội phục thương thế lao tới đàn áp từng tên đệ tử. Kiếm quang chớp lóe, từng đệ tử Thiên Nhất môn mất mạng.
Bên tai ghe một chuỗi tiếng hét thê thảm. Tên mắt híp giống như phát điên liếc nhìn Hoàng Phủ Thiên hét lên:
- Ngươi đã dùng cái thứ tà đạo gì có thể khiến bọ phế vật kia hồi phục được hả!
Hoàng Phủ Thiên nhếch miệng cười thầm, tất cả theo đúng như kế hoạch.
Việc Vân Uyên xông ra làm mồi dụ chỉ là bề ngoài, mồi dụ chân chính là hắn. Việc ở đằng sau hỗ trợ bằng cung cho Vân Uyên khiến cho sự chú ý của những kẻ lão luyện như tên mắt híp sẽ đổ dồn vào hắn. Với kĩ năng bắn cung của Hoàng Phủ Thiên thì tên mắt híp sẽ nhận định việc xử lý xạ thủ là ưu tiên.
Chưa kể cảnh giới của Vân Uyên và tên mắt híp ngang nhau, nếu dây dưa thì nhất thời khó phân thắng bại, chưa kể phối hợp với xạ thủ sau lưng thì ưu thế của bọn hắn là lớn hơn.
Nên khi tên mắt híp rời sân khấu ra hậu trường, thì chính là cơ hội.
Trước khi Vân Uyên xuất hiện trực tiếp Hoàng Phủ Thiên đã đưa cho nàng ta đan dược của Lâm Lộ cùng các loại đan khác. Bản thân chỉ giữ lại một viên bên trong vẫn còn đủ cho mấy tên Diệp Phong, Lý Hiên, Lý Kiếm khôi phục lại trạng thái tốt.
Vân Uyên một mặt chém giết đệ thử Thiên Nhất môn, đồng thời đưa bình dược đám Diệp Phong, Lý Hiên, Lý Kiếm hồi phục thực lực. Sau đó cả đám đứng lên đuổi giết lại đệ tử Thiên Nhất môn.
- Là ta thì sao?
Hoàng Phủ Thiên cười như không cười đáp.
- Là ngươi ép ta.
Tên mắt híp lóe lên tia điên cuồng, không nghĩ tới hắn dẫn đội trước bị Tiêu Mục áp chế, sau bị kẻ khác trảm sát. Lần này về sư môn không những bị trưởng lão trách phạt có khi còn bị Tiêu Vô Địch chèn ép tới chết.
Không! Không thể như thế, tất cả tại đám Kiếm Trảm tông này. Hắn phải đem đầu bọn chúng về thế tội.
Tên mắt híp tròng mắt đỏ lừ, lấy ra một bình đan dược, theo động tác có lẽ tên này định đưa vào miệng để uống.
Vào lúc này Hoàng Phủ Thiên bắt đầu cảm thấy không ổn, ai lại uống thuốc vào lúc này bao giờ? Không lẽ tên này định cắn thuốc tăng cường lực lượng hay sao! Chơi hèn vậy!
Hoàng Phủ Thiên mặt đen như đít nồi, hiện nay chắc chắn hắn sẽ không kịp ngăn cản tên khốn này dùng thuốc. Nếu dùng thực lực của hắn sẽ bước vào Huyền Nguyên cảnh, khoan nói có đánh thắng được hắn không nhưng nếu hắn muốn chạy thì khó ai ăn cản được.
Cung của hắn đã vỡ thành mấy mảnh rồi, Tật Phong Bộ trong với vài giây cũng không kịp ngăn cản hắn mất. Hoàng Phủ Thiên tính cắn răng lao lên, biết đâu còn một cơ may rằng có thể ngăn tên đó uống đan dược.
Ngay lúc tên mắt híp kia tính uống… chính lúc này lại một tiếng rít xé gió chói tai vang lên. Một mũi tên như sao băng rạch phá không gian bắn vào giữa bắp tay tên mắt híp.
- A.
Tên mắt híp hét lên một tiếng, cảm thấy cánh tay mình tê rần. Mũi tên kia bắn trúng huyệt vị trên cánh tay hắn, đau đớn làm rơi mất lọ đan dược.. Hắn không ngờ vẫn còn một tên tiễn thủ ẩn nấp nữa.
Hoàng Phủ Thiên nhận ra mũi tên đó, là của Trần Thập Nhất!
Hắn cười trong lòng, thầm nghĩ không ngờ đã đuổi kịp tới đây rồi.
Vù vù.
Đằng sau rất nhanh kéo động cung tên, một lần bắn ra hai tiễn, trong hư không phảng phất xẹt qua hai đạo sấm chớp. Không chỉ như vậy, mỗi một mũi tên đều bay theo một quỹ tích, phương vị, thời gian khác nhau.
Ngay khi tên mắt híp đang muốn nhặt lấy đan dược thì mũi tên thứ hai bắn tới, hắn lập tức rụt tay vào. Nhưng mũi tên va vào bình đan, đem nó nẩy đi cách xa vị trí tên mắt híp.
Mũi tên cuối cùng bắn thẳng vào tim của gã.
Tên mắt híp cưỡng chế nén lại thương thế gầm lên nói:
- Các ngươi đã muốn ép ta chết, đã như vậy thì cùng chết đi.
Không biết có phải bị ép tới đường cùng hay không gì nguyên khí toàn thân tên mắt híp đột nhiên tăng vọt, cuồng bạo kinh người. Trong mắt tên mắt híp lóe lên lệ quang, hít sâu một hơi gầm lên.
- Tiểu tử chết đi... Khai Sơn Hoang Địa!
Tên mắt híp bộc phát toàn bộ không giữ lại chút nào, đánh ra một kiếm mạnh mẽ, nguyên khí cuồng bạo như núi lửa nổ tung sinh ra một tầng sóng quấn mạnh mẽ.
Cú bổ này uy lực đem mũi tên thứ ba cường ngạnh đánh gãy thành mảnh nhỏ, sau đó cứ thế mà lao tới Hoàng Phủ Thiên.
Hoàng Phủ Thiên mặt không kinh sợ, còn mang theo tiếu ý kinh thường nói:
- Ngươi có tuyệt chiêu, không lẽ ta không có. Tức Long Lưu Ly kiếm pháp thức nhứ nhất Long Tức.
Thiểm Lôi Kiếm chớp lóe hồng quang, nhiệt khí tỏa ra. Trên không trung kiếm quang vẽ ra hình vuốt thần long vô cùng huyền ảo, phản phất mang theo khí tức uy nghiêm của rồng.
Lần này Hoàng Phủ Thiên không cần dùng Khai Thiên nhất thức mà dùng Tức Long Lưu Ly kiếm.
Lần đầu tiên thi triển Hoàng Phủ Thiên đã nắm được áo nghĩa trong Tức Long Lưu Ly kiếm pháp. Tất cả là nhờ sự lĩnh ngộ của Khai Thiên nhất thức trọn vẹn cùng với bộ Mãnh Long Kính khiến hắn thông suốt nhiều thứ trong chớp mắt.
Vào phút này Hoàng Phủ Thiên chỉ cảm thấy cả người thoải mái, rơi vào trạng thái kỳ lạ.
Ầm ầm!
Thoáng chốc khi hai chiêu va vào với nhau nhiều người mơ hồ thấy thấy một cuộc chiến giữa rồng cùng đại sơn to lớn. Va chạm ngắn ngủi chỉ kịp thoáng qua đại sơn khổng lồ chớp mắt bị con rồng xé toạc thành vô số mảnh vụn sau đó đánh thẳng lên trên người của tên mắt híp.
Tên mắt híp chấn động, khóe miệng tràn ra máu tươi, giống như diều đứt dây, bay ra xa hơn mười trước lăn tròn trên đất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.