Chương 99: Tin tốt liên tiếp
Độc Tôn
11/08/2022
Nghỉ ngơi xong, Hoàng Phủ Thiên và thiếu nữ nhìn nhau chậm rãi tiếp cận vòng ngoài cùng của bộ xương xa nhất.
Ong! Ong! Ong! Ong!
Đúng lúc này, chữ trên cánh cửa màu máu đột nhiên run lên, phóng ra một đạo huyết vụ. Huyết vụ mang theo một loại cảm giác lạnh lẽo tới xương tủy từ từ mà tràn ra, khiến lông tơ người khác dựng thẳng.
Trong lòng Hoàng Phủ Thiên lập tức dâng lên một cảm giác uy hiếp mãnh liệt.
- Lùi lại.
Thiếu nữ tức khắc hét lên.
Cả hai ngay tức khắc lùi lại vài chục bước, ánh mắt thập phần đề phòng.
Cửa đá màu đỏ lại phát ra khí tức tản ra bốn phương tám hướng. Huyết vụ cuồn cuộn liên tiếp trào ra, giống như sóng nước bao trùm phạm vi đám khô cốt.
Bên trong huyết vụ thỉnh thoảng quang mang xuất hiện, bên tong phát ra những tiếng rống dựng tóc gáy. Âm thanh thê lương, quanh quẩn không ngớt trong sơn cốc, giống như tiếng ác ma trong đêm, tình huống này có vẻ vô cùng âm trầm.
Một màn càng quỷ dị xuất hiện, những bộ xương khô đứng dậy bò từ trong huyết vụ ra. Quỷ dị vô cùng.
Võ giả tâm cảnh cường đại, đương nhiên không tin quỷ thần! Nhưng mà xác chết sớm đã còn là xương trắng rồi, giờ đây đứng dậy di chuyển được hoàn toàn lật đổ suy nghĩ của Hoàng Phủ Thiên.
Ầm! Ầm!
Mỗi một bộ xương hốc mắt chớp động một ngọn lửa xanh biếc, ngoài ra còn bao trùm lớp khí đỏ như máu, miệng phát ra tiếng gầm.
- Đây là sự việc gì!
Hoàng Phủ Thiên thấp giọng hỏi.
- Không tốt! Đây là những âm hồn quán thể. Nhưng đầy này không thể xảy ra được!
Thiếu nữ nói nhanh:
- Khi võ giả thực lực cường đại ngã xuống, trừ phi mang theo oán niệm sâu nặng, nếu không tuyệt đối không thể hình thành sự tồn tại này.
Sắc mặt Hoàng Phủ Thiên chợt biến, sau đó thất thanh:
- Lẽ nào, là do trò quỷ của huyết vụ kia.
- Có lẽ vậy, ta biết một trận pháp sau khi người ta chết liền phong ấn đi linh hồn của những người đó vào trận pháp biến thành âm hồm hay lệ quỷ. Nếu kích hoạt thì sẽ ngàn vạn linh hồn thôn phệ.
Thiếu nữ sắc mặt không tốt lắm.
Những bộ xương này chậm rãi chuyển động, vây quanh hai người.
- Bọn chúng tới đó.
Hoàng Phủ Thiên gào to một tiếng, Thiểm Lôi Kiếm liên tục chém ra.
- Keng keng!
Thiểm Lôi Kiếm chém lên xương cốt, mấy bộ xương lập tức bị chém vỡ hóa thành bột phấn. Cho dù là xương cốt những kẻ này không biết bao nhiêu niên kỉ rồi. Dù là xương cốt của Thiên Nguyên cảnh cường giả cũng giòn tan mất rồi. Sao còn đủ khả năng ngạnh khác Bảo Khí.
Hoàng Phủ Thiên bắt dầu vũ động thân pháp cùng kiếm pháp cường hãn chém nát không ít bộ xương. Dưới kiếm tất cả đều bị nghiền nát, từng khối từng khối gục xuống. — QUẢNG CÁO —
May mắn đám xương này tuy nhìn đáng sợ nhưng lại không có bao nhiêu chiến lực, tới nguyên khí cũng không thể dùng.
Phối hợp cùng thiếu nữ kia chỉ vài chục khắc sau, mấy trăm cổ xương cốt bị đánh ngã hết. Cả hai ngừng lại, ánh mắt Hoàng Phủ Thiên nhìn về phía cánh cửa đá kia.
Vốn cứ nghĩ là kết thúc, ai ngờ cửa đá lại doanh động thêm một cái nữa. Những bộ xương khô bị chém nát đó liền chấn động không ngừng.
Những tia lửa xanh đó chốc lát thoát ra khỏi những cái đống bột vụn, ở trên hư không biến hóa thành hình người, nhưng lại mơ hồ. Đại khái đây chính là âm hồn thể đi.
- Mẹ nó, cho bọn ta dễ ăn một lần không được à.
Nhìn đám âm hồn thể bay bay kia, Hoàng Phủ Thiên chán nản chửi ầm lên. Từ lúc vào trong Vạn Nguyên lâm hình như chỉ có khó khăn trồng khó khăn, chưa thấy có dễ thở lần nào cả.
Những âm hồn không ngừng phát ra tiếng kêu. Huyết vụ chậm rãi truyền và khí âm hồn, ngay sau đó các âm hồn tràn đầy khí tức hung hãn, lao xuống tấn công.
- Động thủ!
Thiếu nữ quát khẽ một tiếng, cũng không quản Hoàng Phủ Thiên đang nhuyễn kiếm vung ra, đã thấy hai đạo thủy nguyên khí quét ngang hung hăng đánh vào trước những âm hồn!
Binh.
Cùng với thủy nguyên khí vung ra, những âm hồn vừa tiếp xúc, đều bị biến thành bột phấn, chớp mắt đã bị biến thành một làn khói đen.
Vào lúc thiếu nữ đang thở phào, làn khói đen kia đã ngưng tụ lại hình thành bộ dạng càng điên cuồng hơn mà lao đến.
- Nguyên khí quả nhiên không có tác dụng.
Sắc mặt thiếu nữ cũng tái nhợt vài phần.
Lúc này, những âm hồn cuồng bạo đã lao đến trước mặt hai người.
Hoàng Phủ Thiên đang tính phản kháng, chợt cảm nhận được tiểu khô lâu nhìn nó đánh mắt thèm thuồng trong lòng chợt chấn động. Phải ha, Minh Ngục Thần quyết lấy bản thân làm địa ngục, tiểu khô lâu của hắn chính là trấn áp vạn hồn. Những âm hồn được cửa đá thu vào bên trong cũng chỉ là âm hồn.
Hắn đứng ra phía trước thiếu nữ chắn lấy, ngay tức khắc âm hồn áp xuống, nguyên khí từ Minh Ngục Thần Quyết xuất hiện, điều kì lạ phát sinh ngay khắc này.
- Ngươi làm gì vậy.
Thiếu nữ kêu lên tiếng thất thanh.
- Ta có cách giúp đỡ, cô tạm thời đừng xuất thủ.
Vài âm hồn lao xuống cào lên người Hoàng Phủ Thiên, ai ngời chưa kịp chạm vào thì bàn tay ngưng tụ nguyên khí của Hoàng Phủ Thiên đã đâm tới trước.
Cả bàn tay đánh xuyên cả âm hồn cũng không có gì ngoài dự đoán.
Xuy! Xuy!
Vào lúc này một thanh âm cổ quái phát ra từ âm hồn phát ra. Những âm hồn lúc này như gặp phải khắc tinh, thất thanh kêu lên. Sau cùng thân ảnh hư huyễn biến thành một tinh khí, chui vào trong người của Hoàng Phủ Thiên nhanh chóng.
Mà cùng với sự biến mất của âm hồn, cả người thiếu nữ chợt chấn động lộ ra thần sắc không thể tin được. Việc Hoàng Phủ Thiên tùy tiện vung lên cánh tay liền diệt được một âm hồn, đến bản thân nàng lại không làm được.
Lần đầu tiên thiếu nữ khuôn mặt vẫn luôn lạnh lùng như chợt hiện lên sự hoang mang, chấn động thể này. Đáng tiếc Hoàng Phủ Thiên còn đang tận hưởng cảm giác tinh khí từ âm hồn kia.
Nguyên khí trên người của hắn cũng tăng lên ít phần.
— QUẢNG CÁO —
Hoàng Phủ Thiên biểu hiện giống hệt với tiểu khô lâu trong Khí Hải, nhắn cảm thấy các âm hôm hiện nay vô cùng đáng yêu, khả ái. Nguyên khí vận chuyển theo lộ tuyến hấp thú âm hồn trên tay.
- Đến đây với ta nào.
Hắn thân pháp vừa động lao tới, cánh tay không ngừng vung lên các âm hôm, sau đó âm hồn mau chóng tiêu thất.
Những âm hồn đang lơ lửng trên không trung hoảng loạn. Bộ dáng hung thần sát phạt lúc đầy nay trầm hẳn lại, tựa hồ, tất cả đều có thể cảm nhận được uy hiếp tới bọn chúng.
Xào xào.
Hoàng Phủ Thiên điên cuồng thảm sát âm hồn, hắn cảm nhận được tinh khí cứ như vậy ngưng tụ lại trong Khí Hải của hắn, từng cái âm hồn bị tiểu khôi lỗi nuốt vô trong.
Nguyên khí ngưng tu ra không nhiều lắm, nhưng ở đây vẫn còn rất nhiều âm hồm. Hắn tự tin rằng chỉ cần đem đống âm hồn này thu hết vào trong tiểu khô lâu liền sẽ đột phá Huyền Nguyên cảnh.
Chỉ nghe một trận cười dài, với một bóng người đang đuổi giết âm hồn.
Những âm hồn thể chạy tiêu tán còn mơ hồ thấy kinh hãi.
Cục diện chốc lát nghiên về một bên khiến sắc mặt thiếu nữ cũng trở nên ngoài ý muốn, còn có phần cổ quái. Cũng đúng, thiếu nữ chỉ nhìn qua sự quái dị này không biết nguyên nhân trong đó. Bản thân chỉ có thể chứng kiến Hoàng Phủ Thiên nguyên khí bạo tăng, tăng đến độ Hoàng Nguyên đỉnh phong rồi.
- Uy, uy đừng quay lại cửa đá chứ, ta còn chưa xong đâu. Mau lại đây.
Các âm hồn quay đầu chui vào huyết vụ, huyết vụ từ từ co lại bên trong cửa đá, biến mất như chưa từng xuất hiện. Khiến Hoàng Phủ Thiên lòng đau như cắt, vội vớt vát một chút ít. Cuối cùng lòng vẫn quyến luyến không thôi.
Hoàng Phủ Thiên nhìn chằm chằm vào cửa đá máu, chắc chắn các âm hồn đang trú ngụ trong đó. Hắn nhất có lẽ sẽ thật sự độ phá được nếu hấp thụ hết các âm hồn.
Hoàng Phủ Thiên đi về phía trước, dừng ở trước mặt cửa đá này, áp tay lên cửa đá, mơ hồ nghe được âm phong kêu gào.
Bàn tay vừa chụp xuống.
- Ầm!
Một đạo huyết quang ở trên cửa đá hiện lên, dọc theo tay hắn nhằm về phía cơ thể hắn, huyết chạy tán loạn tiến vào trong máu thịt, kinh mạch. Lập tức Minh Ngục Thần quyết chủ động vận chuyển, đem các đạo huyết quang đó luyện hóa.
Huyết quang ngoan cường dây dưa với Hoàng Phủ Thiên, không cho hắn luyện hóa, nhưng mà trong cơ thể Hoàng Phủ Thiên lại có tiểu khô lâu tồn tại, tiểu khô lâu đưa cánh tay xương của mình kéo từng đạo huyết quang vào trong Khí Hải.
Từng đạo từng đạo bị nó cường thế kéo vào địa bàn của nó. Sau đó tiểu khô lâu há mồm nuốt các đạo huyết quang đó vào bụng. Mơ hồ huyết quang truyền tới tiếng rất nhiều âm hồn gào thết, sau đó hóa thành tinh quang nhập vào Khí Hải bên dưới.
Tinh quang thuần thúy không ngừng gia tăng lực lượng đột phá cảnh giới cho Hoàng Phủ Thiên. Nguyên khí trên người Hoàng Phủ Thiên còn tràn ra bên ngoài, y phục bay phấp phới.
Nguyên khí thoáng chốc tăng vọt, Hoàng Phủ Thiên mất một phen khí lực khá lớn mới nguyên khí vận chuyển được một cái chu thiên.
Như thế chưa xong, hăn lại một lần lại một lần vận chuyển Minh Ngục Thần quyết, mỗi lần chuyển được một cái chu thiên thì nguyên khí liền bị áp súc biến thành tinh túy.
Trong chiến đấu, mức độ tinh túy của nguyên khí rất quan trọng.
Người bình thường muốn đạt được tinh túy của nguyên khí sẽ tốn thiên nan vạn khổ, nay Hoàng Phủ Thiên lại có khả năng đó.
…..
Bên ngoài thiếu nữ nhìn Hoàng Phủ Thiên nguyên khí đang không ngừng tràn ra ngoài giống cuồng phong khiến thiếu nữ có chút khó lại gần.
Mà dòng chữ đỏ như máu bắt đầu càng ngày càng mờ nhạt, dấu hiệu cạn kiệt.
Thiếu nữ vẫn nhìn Hoàng Phủ Thiên chằm chằm. Hiện tại nàng ta phỏng đoán là Hoàng Phủ Thiên có thể tu luyện một cái công pháp có thể hấp thụ âm hồn tăng thực lực. Người đời tương chuyên là Ma công.
- Công pháp thiên hạ quả nhiên cái gì cũng có thể xuất hiện.
— QUẢNG CÁO —
Thiếu nữ ngoài khảm khái ra thì chẳng có hứng thú trừ ma vệ đạo hay gì.
Nàng nhờ lời sư phụ từng nói, Ma công cũng chỉnh là một con đường khác với phần đồng, vì thế không nên qua cậu nệ. Đại đạo ba nghìn, ai dám nói trong ba nghìn đại đạo đó toàn chính đạo. Chỉ cầng người đó không làm hại tới bản thân thì quản người ta tu luyện cái gì mà Ma công.
Phía Hoàng Phủ Thiên thì vận chuyển trọn vẹn một trăm chu thiên, Hoàng Phủ Thiên phát hiện ra tinh khí chỉ suy giảm một nửa.
Ở cửa đá trong đó ít nhất chứa vài trăm âm hồn, có thể tưởng tượng được tinh khí nó mang về lớn cỡ nào. Với tốc độ thế này, chỉ sợ chưa áp súc hết tinh khí trong kinh mạch thì mình đã bị bạo nổ rồi.
Hoàng Phủ Thiên bỗng cho ra một ý niệm kinh người, có thề dùng những năng lượng còn lại rèn luyện cơ thể để đột phá Minh Vương Cực thể quyết tầng thứ sáu.
Chuyện lần này lại đưa tới cho hắn cơ hội tốt nhất, nhiều tinh khí như vậy hắn cũng khó mà đưa vào Khí Hải được nếu chưa đột phá, thay đó chi bằng dùng nguyên khí tôi luyện thân thân thể. Đúng là nghìn năm có một.
Hoàng Phủ Thiên tranh thủ thời gian điều động ra một phần tinh khí, muộn những tinh khí này rèn luyện cơ thể.
Cả quá trình tinh khí luyện thể này chỉ dùng từ thê thảm để hình dung.
Tinh khí đi xuyên vào ngũ tạng toàn thân vô cùng đau đớn, hắn có thể cảm giác được thân thể như bị thiên quân vạn mã giằng xé. Đau đớn giống như cao kiếm đâm thủng cơ thể, vạn kim đâm vào xương cốt.
Vô cùng đau đớn!
Khi tinh khí khổng lồ tiến nhập vào ngũ tạng và xương cốt cải tạo. Thì đau đớn càng nó cải tạo càng khiến người ta như bị ngàn vạn vết dao cắt qua da thịt.
- Gừ… gừ….
Thỉnh thoảng có tiếng gầm gừ khiến thiếu nữ bị thu hút.
Nhìn người Hoàng Phủ Thiên tràn đầy gân xanh, thiếu nữ suy nghĩ không phải tên này tẩu hỏa nhập ma rồi đó chứ.
- Nếu ngươi mà tẩu hỏa nhập ma thì ít nhất ta sẽ kết liễu cuộc đời ngươi. Dù sao ngươi đi đến bước đường này phần lỗi của ta cũng có.
Thiếu nữ lẩm bẩm, ý tứ có chút quái lạ.
Mà Hoàng Phủ Thiên còn đau tới nỗi không nghe được ái gì.
Đau đớn là vậy nhưng Hoàng Phủ Thiên mỗi lần đều điều động một lượng tinh khí rất lớn, dù sao với mức hiện tại thì cơ hồ có thể nói khoa chương là là lấy bao nhiêu cũng không hết.
Cái sự đau đớn này cũng kéo dài tới nửa canh giờ, cảm giác muốn chết đi sống lại làm tâm hồn người ta phải vỡ nát. May mắn tuy đau đớn này không phải thói quen nhưng cũng diễn ra vài lần, nên Hòang Phủ Thiên cũng làm quen căn bản rồi, vẫn có thể duy trì tỉnh táo.
Đau đón tuy làm người ta chật vật nhưng thành quả thu lại khiến người ta cảm thấy thực đáng, một cảm giác tuôn trào trong lục phủ ngũ tạng của hắn. Khí thế bừng bừng giống như thiên quân vạn mã, từng lỗ chân lông đều phát ra cảm giác kinh người.
Minh Vương Cực Thể tầng thứ sáu, đã thành.
Sau cùng khi toàn bộ tinh khí bị đem vào luyện thể hết rồi, chỉ còn xót lại một vần đem tinh khí đó vận chuyển nốt vào khí hải. Lượng tinh khí cuối cùng đó đem thân thể Hoàng Phủ Thiên bỗng nhiên chấn động.
Nguyên khí cả động này bắt đầu co rút vào người của Hoàng Phủ Thiên, dấu hiệu muốn đột phá. Trong thân thể hắn phát ra tiếng động như tiếng sấm nổ.
Hắn như hóa thành hắc động tham lam tiếp thục hấp thu nguyên khí trong sơn cốc.
Khí Hải của hắn lúc trước to hơn người bình thường dưới trợ giúp của một dị quả nay liền mở rộng gấp đôi trước kia.
Tuy hắn vẫn gọi là Khí Hải nhưng đó là cái tên chung mà thôi. Mở đở của hắn chỉ là một cái khí trì bé nhỏ, tiếp tới cũng chỉ là một cái ao hơi to thôi. Hiện nay cái ao đó hóa thành một cái hồ khổ khổng lồ. Cái hồ này chính là biểu tượng đột phá Huyền Nguyên cảnh, hồ này so với hồ của Huyền Nguyên cảnh thông thường chính là hơn nhiều. Cộng thêm nguyên khí tinh thuần gột rửa, có lẽ trong Huyền Nguyên cảnh cũng có thể coi là tồn tại vô địch đi.
Điều cuối cùng là đột nhiên trong đầu hắn truyền tới một đoạn văn tư, chính là văn tự của Minh Ngục Thần quyết. Hóa ra Minh Ngục Thần quyết không chỉ có duy nhất một tầng, còn tầng thứ hai nữa.
Ong! Ong! Ong! Ong!
Đúng lúc này, chữ trên cánh cửa màu máu đột nhiên run lên, phóng ra một đạo huyết vụ. Huyết vụ mang theo một loại cảm giác lạnh lẽo tới xương tủy từ từ mà tràn ra, khiến lông tơ người khác dựng thẳng.
Trong lòng Hoàng Phủ Thiên lập tức dâng lên một cảm giác uy hiếp mãnh liệt.
- Lùi lại.
Thiếu nữ tức khắc hét lên.
Cả hai ngay tức khắc lùi lại vài chục bước, ánh mắt thập phần đề phòng.
Cửa đá màu đỏ lại phát ra khí tức tản ra bốn phương tám hướng. Huyết vụ cuồn cuộn liên tiếp trào ra, giống như sóng nước bao trùm phạm vi đám khô cốt.
Bên trong huyết vụ thỉnh thoảng quang mang xuất hiện, bên tong phát ra những tiếng rống dựng tóc gáy. Âm thanh thê lương, quanh quẩn không ngớt trong sơn cốc, giống như tiếng ác ma trong đêm, tình huống này có vẻ vô cùng âm trầm.
Một màn càng quỷ dị xuất hiện, những bộ xương khô đứng dậy bò từ trong huyết vụ ra. Quỷ dị vô cùng.
Võ giả tâm cảnh cường đại, đương nhiên không tin quỷ thần! Nhưng mà xác chết sớm đã còn là xương trắng rồi, giờ đây đứng dậy di chuyển được hoàn toàn lật đổ suy nghĩ của Hoàng Phủ Thiên.
Ầm! Ầm!
Mỗi một bộ xương hốc mắt chớp động một ngọn lửa xanh biếc, ngoài ra còn bao trùm lớp khí đỏ như máu, miệng phát ra tiếng gầm.
- Đây là sự việc gì!
Hoàng Phủ Thiên thấp giọng hỏi.
- Không tốt! Đây là những âm hồn quán thể. Nhưng đầy này không thể xảy ra được!
Thiếu nữ nói nhanh:
- Khi võ giả thực lực cường đại ngã xuống, trừ phi mang theo oán niệm sâu nặng, nếu không tuyệt đối không thể hình thành sự tồn tại này.
Sắc mặt Hoàng Phủ Thiên chợt biến, sau đó thất thanh:
- Lẽ nào, là do trò quỷ của huyết vụ kia.
- Có lẽ vậy, ta biết một trận pháp sau khi người ta chết liền phong ấn đi linh hồn của những người đó vào trận pháp biến thành âm hồm hay lệ quỷ. Nếu kích hoạt thì sẽ ngàn vạn linh hồn thôn phệ.
Thiếu nữ sắc mặt không tốt lắm.
Những bộ xương này chậm rãi chuyển động, vây quanh hai người.
- Bọn chúng tới đó.
Hoàng Phủ Thiên gào to một tiếng, Thiểm Lôi Kiếm liên tục chém ra.
- Keng keng!
Thiểm Lôi Kiếm chém lên xương cốt, mấy bộ xương lập tức bị chém vỡ hóa thành bột phấn. Cho dù là xương cốt những kẻ này không biết bao nhiêu niên kỉ rồi. Dù là xương cốt của Thiên Nguyên cảnh cường giả cũng giòn tan mất rồi. Sao còn đủ khả năng ngạnh khác Bảo Khí.
Hoàng Phủ Thiên bắt dầu vũ động thân pháp cùng kiếm pháp cường hãn chém nát không ít bộ xương. Dưới kiếm tất cả đều bị nghiền nát, từng khối từng khối gục xuống. — QUẢNG CÁO —
May mắn đám xương này tuy nhìn đáng sợ nhưng lại không có bao nhiêu chiến lực, tới nguyên khí cũng không thể dùng.
Phối hợp cùng thiếu nữ kia chỉ vài chục khắc sau, mấy trăm cổ xương cốt bị đánh ngã hết. Cả hai ngừng lại, ánh mắt Hoàng Phủ Thiên nhìn về phía cánh cửa đá kia.
Vốn cứ nghĩ là kết thúc, ai ngờ cửa đá lại doanh động thêm một cái nữa. Những bộ xương khô bị chém nát đó liền chấn động không ngừng.
Những tia lửa xanh đó chốc lát thoát ra khỏi những cái đống bột vụn, ở trên hư không biến hóa thành hình người, nhưng lại mơ hồ. Đại khái đây chính là âm hồn thể đi.
- Mẹ nó, cho bọn ta dễ ăn một lần không được à.
Nhìn đám âm hồn thể bay bay kia, Hoàng Phủ Thiên chán nản chửi ầm lên. Từ lúc vào trong Vạn Nguyên lâm hình như chỉ có khó khăn trồng khó khăn, chưa thấy có dễ thở lần nào cả.
Những âm hồn không ngừng phát ra tiếng kêu. Huyết vụ chậm rãi truyền và khí âm hồn, ngay sau đó các âm hồn tràn đầy khí tức hung hãn, lao xuống tấn công.
- Động thủ!
Thiếu nữ quát khẽ một tiếng, cũng không quản Hoàng Phủ Thiên đang nhuyễn kiếm vung ra, đã thấy hai đạo thủy nguyên khí quét ngang hung hăng đánh vào trước những âm hồn!
Binh.
Cùng với thủy nguyên khí vung ra, những âm hồn vừa tiếp xúc, đều bị biến thành bột phấn, chớp mắt đã bị biến thành một làn khói đen.
Vào lúc thiếu nữ đang thở phào, làn khói đen kia đã ngưng tụ lại hình thành bộ dạng càng điên cuồng hơn mà lao đến.
- Nguyên khí quả nhiên không có tác dụng.
Sắc mặt thiếu nữ cũng tái nhợt vài phần.
Lúc này, những âm hồn cuồng bạo đã lao đến trước mặt hai người.
Hoàng Phủ Thiên đang tính phản kháng, chợt cảm nhận được tiểu khô lâu nhìn nó đánh mắt thèm thuồng trong lòng chợt chấn động. Phải ha, Minh Ngục Thần quyết lấy bản thân làm địa ngục, tiểu khô lâu của hắn chính là trấn áp vạn hồn. Những âm hồn được cửa đá thu vào bên trong cũng chỉ là âm hồn.
Hắn đứng ra phía trước thiếu nữ chắn lấy, ngay tức khắc âm hồn áp xuống, nguyên khí từ Minh Ngục Thần Quyết xuất hiện, điều kì lạ phát sinh ngay khắc này.
- Ngươi làm gì vậy.
Thiếu nữ kêu lên tiếng thất thanh.
- Ta có cách giúp đỡ, cô tạm thời đừng xuất thủ.
Vài âm hồn lao xuống cào lên người Hoàng Phủ Thiên, ai ngời chưa kịp chạm vào thì bàn tay ngưng tụ nguyên khí của Hoàng Phủ Thiên đã đâm tới trước.
Cả bàn tay đánh xuyên cả âm hồn cũng không có gì ngoài dự đoán.
Xuy! Xuy!
Vào lúc này một thanh âm cổ quái phát ra từ âm hồn phát ra. Những âm hồn lúc này như gặp phải khắc tinh, thất thanh kêu lên. Sau cùng thân ảnh hư huyễn biến thành một tinh khí, chui vào trong người của Hoàng Phủ Thiên nhanh chóng.
Mà cùng với sự biến mất của âm hồn, cả người thiếu nữ chợt chấn động lộ ra thần sắc không thể tin được. Việc Hoàng Phủ Thiên tùy tiện vung lên cánh tay liền diệt được một âm hồn, đến bản thân nàng lại không làm được.
Lần đầu tiên thiếu nữ khuôn mặt vẫn luôn lạnh lùng như chợt hiện lên sự hoang mang, chấn động thể này. Đáng tiếc Hoàng Phủ Thiên còn đang tận hưởng cảm giác tinh khí từ âm hồn kia.
Nguyên khí trên người của hắn cũng tăng lên ít phần.
— QUẢNG CÁO —
Hoàng Phủ Thiên biểu hiện giống hệt với tiểu khô lâu trong Khí Hải, nhắn cảm thấy các âm hôm hiện nay vô cùng đáng yêu, khả ái. Nguyên khí vận chuyển theo lộ tuyến hấp thú âm hồn trên tay.
- Đến đây với ta nào.
Hắn thân pháp vừa động lao tới, cánh tay không ngừng vung lên các âm hôm, sau đó âm hồn mau chóng tiêu thất.
Những âm hồn đang lơ lửng trên không trung hoảng loạn. Bộ dáng hung thần sát phạt lúc đầy nay trầm hẳn lại, tựa hồ, tất cả đều có thể cảm nhận được uy hiếp tới bọn chúng.
Xào xào.
Hoàng Phủ Thiên điên cuồng thảm sát âm hồn, hắn cảm nhận được tinh khí cứ như vậy ngưng tụ lại trong Khí Hải của hắn, từng cái âm hồn bị tiểu khôi lỗi nuốt vô trong.
Nguyên khí ngưng tu ra không nhiều lắm, nhưng ở đây vẫn còn rất nhiều âm hồm. Hắn tự tin rằng chỉ cần đem đống âm hồn này thu hết vào trong tiểu khô lâu liền sẽ đột phá Huyền Nguyên cảnh.
Chỉ nghe một trận cười dài, với một bóng người đang đuổi giết âm hồn.
Những âm hồn thể chạy tiêu tán còn mơ hồ thấy kinh hãi.
Cục diện chốc lát nghiên về một bên khiến sắc mặt thiếu nữ cũng trở nên ngoài ý muốn, còn có phần cổ quái. Cũng đúng, thiếu nữ chỉ nhìn qua sự quái dị này không biết nguyên nhân trong đó. Bản thân chỉ có thể chứng kiến Hoàng Phủ Thiên nguyên khí bạo tăng, tăng đến độ Hoàng Nguyên đỉnh phong rồi.
- Uy, uy đừng quay lại cửa đá chứ, ta còn chưa xong đâu. Mau lại đây.
Các âm hồn quay đầu chui vào huyết vụ, huyết vụ từ từ co lại bên trong cửa đá, biến mất như chưa từng xuất hiện. Khiến Hoàng Phủ Thiên lòng đau như cắt, vội vớt vát một chút ít. Cuối cùng lòng vẫn quyến luyến không thôi.
Hoàng Phủ Thiên nhìn chằm chằm vào cửa đá máu, chắc chắn các âm hồn đang trú ngụ trong đó. Hắn nhất có lẽ sẽ thật sự độ phá được nếu hấp thụ hết các âm hồn.
Hoàng Phủ Thiên đi về phía trước, dừng ở trước mặt cửa đá này, áp tay lên cửa đá, mơ hồ nghe được âm phong kêu gào.
Bàn tay vừa chụp xuống.
- Ầm!
Một đạo huyết quang ở trên cửa đá hiện lên, dọc theo tay hắn nhằm về phía cơ thể hắn, huyết chạy tán loạn tiến vào trong máu thịt, kinh mạch. Lập tức Minh Ngục Thần quyết chủ động vận chuyển, đem các đạo huyết quang đó luyện hóa.
Huyết quang ngoan cường dây dưa với Hoàng Phủ Thiên, không cho hắn luyện hóa, nhưng mà trong cơ thể Hoàng Phủ Thiên lại có tiểu khô lâu tồn tại, tiểu khô lâu đưa cánh tay xương của mình kéo từng đạo huyết quang vào trong Khí Hải.
Từng đạo từng đạo bị nó cường thế kéo vào địa bàn của nó. Sau đó tiểu khô lâu há mồm nuốt các đạo huyết quang đó vào bụng. Mơ hồ huyết quang truyền tới tiếng rất nhiều âm hồn gào thết, sau đó hóa thành tinh quang nhập vào Khí Hải bên dưới.
Tinh quang thuần thúy không ngừng gia tăng lực lượng đột phá cảnh giới cho Hoàng Phủ Thiên. Nguyên khí trên người Hoàng Phủ Thiên còn tràn ra bên ngoài, y phục bay phấp phới.
Nguyên khí thoáng chốc tăng vọt, Hoàng Phủ Thiên mất một phen khí lực khá lớn mới nguyên khí vận chuyển được một cái chu thiên.
Như thế chưa xong, hăn lại một lần lại một lần vận chuyển Minh Ngục Thần quyết, mỗi lần chuyển được một cái chu thiên thì nguyên khí liền bị áp súc biến thành tinh túy.
Trong chiến đấu, mức độ tinh túy của nguyên khí rất quan trọng.
Người bình thường muốn đạt được tinh túy của nguyên khí sẽ tốn thiên nan vạn khổ, nay Hoàng Phủ Thiên lại có khả năng đó.
…..
Bên ngoài thiếu nữ nhìn Hoàng Phủ Thiên nguyên khí đang không ngừng tràn ra ngoài giống cuồng phong khiến thiếu nữ có chút khó lại gần.
Mà dòng chữ đỏ như máu bắt đầu càng ngày càng mờ nhạt, dấu hiệu cạn kiệt.
Thiếu nữ vẫn nhìn Hoàng Phủ Thiên chằm chằm. Hiện tại nàng ta phỏng đoán là Hoàng Phủ Thiên có thể tu luyện một cái công pháp có thể hấp thụ âm hồn tăng thực lực. Người đời tương chuyên là Ma công.
- Công pháp thiên hạ quả nhiên cái gì cũng có thể xuất hiện.
— QUẢNG CÁO —
Thiếu nữ ngoài khảm khái ra thì chẳng có hứng thú trừ ma vệ đạo hay gì.
Nàng nhờ lời sư phụ từng nói, Ma công cũng chỉnh là một con đường khác với phần đồng, vì thế không nên qua cậu nệ. Đại đạo ba nghìn, ai dám nói trong ba nghìn đại đạo đó toàn chính đạo. Chỉ cầng người đó không làm hại tới bản thân thì quản người ta tu luyện cái gì mà Ma công.
Phía Hoàng Phủ Thiên thì vận chuyển trọn vẹn một trăm chu thiên, Hoàng Phủ Thiên phát hiện ra tinh khí chỉ suy giảm một nửa.
Ở cửa đá trong đó ít nhất chứa vài trăm âm hồn, có thể tưởng tượng được tinh khí nó mang về lớn cỡ nào. Với tốc độ thế này, chỉ sợ chưa áp súc hết tinh khí trong kinh mạch thì mình đã bị bạo nổ rồi.
Hoàng Phủ Thiên bỗng cho ra một ý niệm kinh người, có thề dùng những năng lượng còn lại rèn luyện cơ thể để đột phá Minh Vương Cực thể quyết tầng thứ sáu.
Chuyện lần này lại đưa tới cho hắn cơ hội tốt nhất, nhiều tinh khí như vậy hắn cũng khó mà đưa vào Khí Hải được nếu chưa đột phá, thay đó chi bằng dùng nguyên khí tôi luyện thân thân thể. Đúng là nghìn năm có một.
Hoàng Phủ Thiên tranh thủ thời gian điều động ra một phần tinh khí, muộn những tinh khí này rèn luyện cơ thể.
Cả quá trình tinh khí luyện thể này chỉ dùng từ thê thảm để hình dung.
Tinh khí đi xuyên vào ngũ tạng toàn thân vô cùng đau đớn, hắn có thể cảm giác được thân thể như bị thiên quân vạn mã giằng xé. Đau đớn giống như cao kiếm đâm thủng cơ thể, vạn kim đâm vào xương cốt.
Vô cùng đau đớn!
Khi tinh khí khổng lồ tiến nhập vào ngũ tạng và xương cốt cải tạo. Thì đau đớn càng nó cải tạo càng khiến người ta như bị ngàn vạn vết dao cắt qua da thịt.
- Gừ… gừ….
Thỉnh thoảng có tiếng gầm gừ khiến thiếu nữ bị thu hút.
Nhìn người Hoàng Phủ Thiên tràn đầy gân xanh, thiếu nữ suy nghĩ không phải tên này tẩu hỏa nhập ma rồi đó chứ.
- Nếu ngươi mà tẩu hỏa nhập ma thì ít nhất ta sẽ kết liễu cuộc đời ngươi. Dù sao ngươi đi đến bước đường này phần lỗi của ta cũng có.
Thiếu nữ lẩm bẩm, ý tứ có chút quái lạ.
Mà Hoàng Phủ Thiên còn đau tới nỗi không nghe được ái gì.
Đau đớn là vậy nhưng Hoàng Phủ Thiên mỗi lần đều điều động một lượng tinh khí rất lớn, dù sao với mức hiện tại thì cơ hồ có thể nói khoa chương là là lấy bao nhiêu cũng không hết.
Cái sự đau đớn này cũng kéo dài tới nửa canh giờ, cảm giác muốn chết đi sống lại làm tâm hồn người ta phải vỡ nát. May mắn tuy đau đớn này không phải thói quen nhưng cũng diễn ra vài lần, nên Hòang Phủ Thiên cũng làm quen căn bản rồi, vẫn có thể duy trì tỉnh táo.
Đau đón tuy làm người ta chật vật nhưng thành quả thu lại khiến người ta cảm thấy thực đáng, một cảm giác tuôn trào trong lục phủ ngũ tạng của hắn. Khí thế bừng bừng giống như thiên quân vạn mã, từng lỗ chân lông đều phát ra cảm giác kinh người.
Minh Vương Cực Thể tầng thứ sáu, đã thành.
Sau cùng khi toàn bộ tinh khí bị đem vào luyện thể hết rồi, chỉ còn xót lại một vần đem tinh khí đó vận chuyển nốt vào khí hải. Lượng tinh khí cuối cùng đó đem thân thể Hoàng Phủ Thiên bỗng nhiên chấn động.
Nguyên khí cả động này bắt đầu co rút vào người của Hoàng Phủ Thiên, dấu hiệu muốn đột phá. Trong thân thể hắn phát ra tiếng động như tiếng sấm nổ.
Hắn như hóa thành hắc động tham lam tiếp thục hấp thu nguyên khí trong sơn cốc.
Khí Hải của hắn lúc trước to hơn người bình thường dưới trợ giúp của một dị quả nay liền mở rộng gấp đôi trước kia.
Tuy hắn vẫn gọi là Khí Hải nhưng đó là cái tên chung mà thôi. Mở đở của hắn chỉ là một cái khí trì bé nhỏ, tiếp tới cũng chỉ là một cái ao hơi to thôi. Hiện nay cái ao đó hóa thành một cái hồ khổ khổng lồ. Cái hồ này chính là biểu tượng đột phá Huyền Nguyên cảnh, hồ này so với hồ của Huyền Nguyên cảnh thông thường chính là hơn nhiều. Cộng thêm nguyên khí tinh thuần gột rửa, có lẽ trong Huyền Nguyên cảnh cũng có thể coi là tồn tại vô địch đi.
Điều cuối cùng là đột nhiên trong đầu hắn truyền tới một đoạn văn tư, chính là văn tự của Minh Ngục Thần quyết. Hóa ra Minh Ngục Thần quyết không chỉ có duy nhất một tầng, còn tầng thứ hai nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.