Chí Tôn Hắc Y: Nghịch Thiên Cuồng Phi, Đến Đấu Một Trận

Chương 37: Lại thêm một người 1

Nhất Thế An Nhiên

22/01/2019

Vào Thi Điện, Thiển Ly mới thở phào nhẹ nhõm một hơi, buông đứa bé lau lau mồ hôi trên trán, vừa rồi phía sau có một hơi thở kỳ cường hãn lướt qua, cũng may khả năng khống chế hơi thở và hành tung của nàng là nhất lưu, nếu không nói không chừng hôm nay đã phải chịu khổ một phen.

“Được rồi, đã về đến nhà.” Buông đứa bé xuống, Thiển Ly vươn tay xoa xoa đầu nó: “Không cần sợ, tùy thoạt nhìn nơi này có chút u ám, nhưng thật ra là một nơi rất tốt.”

Trong mắt đứa bé không có thứ gì gọi là gì sợ hãi, chỉ nhìn thoáng qua Thi Điện đen như mực, sau đó liền vươn tay ôm lấy đùi Thiển Ly, trực tiếp bám lên chân nàng, tư thế như một con gấu koala.

Thiển Ly thấy vậy dở khóc dở cười, lại đành phải cực kỳ tốt tính bế đứa bé lên, một bên đi về phòng của nàng, một bên ôn hòa nói: “Đừng sợ, đừng sợ, nơi này thật sự không đáng sợ chút nào đâu, nơi này nha, cũng chỉ có hai người là tỷ tỷ và một lão gia gia, hơn nữa lão gia gia kia đặc biệt lợi hại, cho nên đệ không cần sợ có người xấu đuổi đến đây. Bây giờ tỷ tỷ sẽ tìm cho đệ mấy viên dược hoàn, vết thương trên người đệ quá nhiều, chúng ta trị liệu nó cho tốt trước có được không?”

Ôn hòa, ôn hòa chưa từng có, Thiển Ly ôm đứa bé trong lòng, quả thực ôn nhu gần như có thể chảy ra nước.

Không phải bởi vì trượng nghĩa mà cứu giúp đứa bé này, mà là, đây là một đứa bé, một đứa bé mềm mại đáng yêu, hy vọng tương lai nha.

Ở mạt thế, trẻ nhỏ và phụ nữ là đối tượng vô cùng khó sống sót, đặc biệt là trẻ nhỏ, nàng nhớ rất rõ ở căn cứ của bọn họ phải qua rất nhiều năm mới có một đứa bé được sinh ra, nhưng không bao lâu lại chết đói vì không đủ lương thực. Cho nên trong lòng nàng và người mạt thế, trẻ nhỏ là báu vật vô cùng trân quý, cần đặc biệt che chở. Đồng thời đối với tất cả mọi người tương lai, nếu không có trẻ nhỏ, như vậy cho dù bọn họ bình định được đám tang thi kia thì có ý nghĩa gì, nhân loại sớm hay muộn đều phải diệt vong, cho nên, trẻ con là bảo vật tran quý nhất.

“Đến đây, chúng ta ăn một ít khô bò được không, đây là món tỷ tỷ làm, ăn rất ngon, đệ yên tâm không có độc, tỷ tỷ có thể ăn trước cho đệ xem, đệ……”

“Cố Thiển Ly, rốt cuộc ngươi cũng biết trở về, ta còn tưởng rằng ngươi chết ở bên ngoài rồi.” Đúng lúc này, âm thanh tức giận của Lệ Vô Tình truyền đến.

Thiển Ly dừng chân, một bên an ủi đứa bé trong lòng đừng sợ, một bên quay đầu nhìn về phía Lệ Vô Tình râu tóc bay bay, ha ha cười nói: “Hiệu trưởng, không phải chỉ muộn một chút thôi sao, lão không nên nguyền rủa ta như thế, hơn nữa, lão xem, ta vừa cứu về một tiểu hài khả ái xinh đẹp, nó là đứa bé xinh đẹp nhất ta từng nhìn thấy đó.” Tuy rằng nàng chưa thấy qua được bao nhiêu đứa trẻ.



Lệ Vô Tình liếc nhìn đứa bé đang rụt đầu vào cổ Thiển Ly đối mắt với lão, một chút biểu cảm sợ hãi cũng không có, khóe mắt giật khẽ một cái, sau đó chuyển tầm mắt qua tiếp tục trừng Thiển Ly: “Ngươi lại còn mang cả con chồng trước trở về, ngươi có biết Thi Điện ta không phải là nơi mà người khác có thể tùy tiện tiến vào hay không.”

Thiển Ly nghe vậy kinh ngạc nói: “Chẳng lẽ ta không phải tùy tiện tiến vào sao?”

Lệ Vô Tình lập tức cảm thấy ngứa tay muốn đánh người.

Nhưng nếu đã vào Thi Điện của lão, như vậy……

Lệ Vô Tình đột nhiên vung tay lên, có vật gì đó vèo một cái bay về phía đứa bé trong lòng nàng.

Thiển Ly thấy vậy sửng sốt, hiệu trưởng làm như thế là?

Đứa bé vươn tay trực tiếp bắt lấy vật kia, cúi đầu nhìn, đúng là ngọc thư ghi danh sách Thi Điện.

Giờ phút này, ngay lúc đứa bé bắt lấy lqd ngọc thư, phía dưới tên Lệ Vô Tình và Thiển Ly, nhanh chóng hiện lên cái tên thứ ba, Huyền Đại Bàn*.

“Huyền Đại Bàn?” Thiển Ly có nghĩ thế nào cũng không nghĩ đến đứa bé nàng ôm trong lòng, lớn lên xinh đẹp tinh xảo, toàn thân trên dưới cho dù nhìn thế nào cũng đều là người xuất thân phú quý, lại có cái tên bình dân như vậy, không nhịn được, phụt một tiếng bật cười.

*”Huyền Đại Bàn” có nghĩa là “Huyền Mập Mạp” :sofunny:

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Chí Tôn Hắc Y: Nghịch Thiên Cuồng Phi, Đến Đấu Một Trận

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook