Chí Tôn Nữ Hoàng Quật Khởi Ở Mạt Thế

Chương 136

Công Tử Khinh Cuồng

06/12/2018

Nhìn mái tóc bạc tung bay phía sau cô, trên mặt Mặc phỉ lộ vẻ kích động, giờ phút này, anh cảm thấy thế giới vốn đã sụp đổ lại trở lại như trước, A Thanh không có chuyện gì, thật tốt, quá, A Thanh không có chuyện gì…

Ngay sau đó, con tang thi sói kia lại có một cảm giác như tai họa sắp ập đến, rõ ràng vừa rồi còn để mặc làm thức ăn ngon cho mình, tại sao chỉ nháy mắt một cái đã biến thành dáng vẻ kia, nó không cam lòng, không cam lòng!

Nhưng bây giờ dù có không cam lòng, thì một số chuyện cũng không có cách nào thay đổi được, nó cảm thấy có thứ gì đó đâm vào trong cơ thể mình, từ từ cắt xẻ cơ thể kim loại của nó, trong nháy mắt, dường như có chút gì đó nóng hổi từ trong cơ thể nó rơi xuống chỗ của Sở Thanh, ngay sau đó, nó không còn biết được gì nữa.

Mà lúc này ở trong mắt Mặc Phỉ, con tang thi sói vốn gây khó dễ cho Sở Thanh, đã bị cô xẻ tung lồng ngực.

Nhìn con tang thi sói đã chết ngã trên người mình, Sở Thanh khẽ mỉm cười, cầm dao găm trong tay dùng sức đâm vào đầu nó, lấy ra một viên tinh hạch, thoạt nhìn vô cùng sáng ngời, hình như không hề có điểm gì khác với tinh hạch của T1, nhưng Sở Thanh lại có thể cảm thấy năng lượng trong viên tinh hạch này vô cùng khổng lồ, khiến Sở Thanh có thể cảm giác năng lượng tích cực vào trong cơ thể.

“A Thanh, cô không sao chứ?” Nhìn vết thương dữ tợn trên cổ Sở Thanh, Mặc Phỉ có chút bận tâm, anh cẩn thận chạm vào vết thương, nghiêm túc mà lại đau lòng, vết thương nghiêm trọng như vậy, không biết vừa rồi phải đau nhiều thế nào: “Vừa rồi cô là thế nào?”

Sở Thanh sờ cổ của mình một cái, lại biến về dáng vẻ thiếu niên tóc đen, lúc này cô không biết nên hình dung tình huống của mình cùng loại cảm giác không tốt đó như thế nào: ”Lúc đó tôi thật sự muốn tránh thoát, nhưng không biết tại sao trong nháy mắt tim của tôi lại nhói lên một cái, như bị cái gì đó đâm vào vậy, sau đó liền bị tang thi sói cắn vào cổ, có điều ngay sau đó, tôi liền cảm nhận được lực lượng bị biến mất đã quay lại.”

Hai người cũng không biết chuyện vừa xảy ra là như thế nào, trong nháy mắt toàn bộ lực lượng đã mất của Sở Thanh chợt quay lại là lần đầu tiên, chẳng lẽ vừa rồi nguy hiểm đã kích thích cô sao?

Thật ra hai người không biết rằng, trong giây phút tim của Sở Thanh nhói lên, trên cổ của cô cũng hiện ra hai chấm tròn màu đỏ, một luồng khói màu đen men theo cổ cô chạy quanh thân, cuối cùng chạy đến đan điền của cô, phá vỡ cấm chế, cũng vì thế Sở Thanh mới có thể sử dụng sức mạnh của mình.

“Hiện giờ thì tốt rồi, chúng ta nghỉ ngơi một chút rồi trở về thôi, tôi đoán bọn họ cũng đang rất sốt ruột.” Hai người vừa đi liền mất 3 4 tiếng, như vậy thật sự không bình thường, hơn nữa Mặc Phỉ lại xuất hiện ở đây, đại biểu tất cả mọi người cũng biết cô hẳn đã xảy ra chuyện gì đó, nếu thật sự không quay lại, có lẽ tát cả mọi người sẽ cho rằng cô gặp nạn.

“Cái này cho anh, còn có cái này nữa.” Bởi vì lúc này tu vi đã khôi phục hơn phân nửa, cho nên Sở Thanh đã có thể mở ra Tử Phủ lấy đan dược ở bên trong ra để chữa thương, hơn nữa cô cũng đưa tinh hạch cho Mặc Phỉ: “Bây giờ tôi không thể lộn xộn, có lẽ một lát nữa anh còn phải dắt tôi đi về.”

Mặc dù bây giờ cổ của Sở Thanh đã được cô dùng quần áo băng bó kĩ, cũng đổi lại quần áo trên người, có vẻ đã không còn vẻ nhếch nhác ban nãy, nhưng tình huống của cô dường như cũng không tốt như vậy, vết thương trên cổ đang rướm máu thấm ra bên ngoài, có vẻ cực kì thê thảm.



“Ừ, tôi hiểu rồi, cô nghỉ ngơi một chút đi, tôi khôi phục lại liền dẫn cô lên trên.” Nhìn vách núi chưa tính là quá dốc này, nếu cơ thể của anh khôi phục thì muốn mang Sở Thanh lên cũng không có vấn đề gì.

“Ừ, tôi nghỉ ngơi trước.” Sở Thanh hết sức điều chỉnh hô hấp của mình, khiến tim đập chậm lại, chỉ có làm tuần hoàn máu chậm lại mới có thể cầm máu, hiện giờ cơ thể của cô cũng không còn là cơ thể trái qua Thiên Chuy Bách Luyện có khả năng hồi phục nghịch thiên kia, nên cô chỉ có thể cẩn thận một chút.

Không tới một phút sau, vết thương của Sở Thanh dần dần giảm rớm máu, hình như trạng thái đã khá hơn nhiều.

Mà Mặc Phỉ trải qua nửa giờ nghỉ ngơi và hồi phục, sắc mặt đã dễ nhìn hơn, ánh mắt của anh nhìn Sở Thanh có chút phức tạp, chỉ cần nửa giờ đã có thể chữa vết thương nghiêm trọng như vậy của anh cũng không phải là dược vật đơn giản gì, Sở Thanh lại không chút do dự đưa cho anh, khiến lòng anh cảm thấy ấm áp, đồng thời tình cảm của mình với cô cũng càng nồng đậm hơn.

A Thanh, em có biết đối xử với tôi như thế, sẽ chỉ làm tôi càng thêm hãm sâu hơn không?

Mặc kệ như thế nào, Mặc Phỉ ôm lấy Sở Thanh, chạy về doanh trại của bọn họ. Khi trở lại doanh trại, liền phát hiện mọi người không có tin tức nên lo lắng cùng chờ đợi, thấy hai người trở về rồi, tất cả mọi người liền thả lỏng xuống, nhưng khi thấy vải vóc quấn trên cổ Sở Thanh đã bị máu nhuộm đỏ, tất cả mọi người đều hồng vành mắt.

Lúc này mọi người suy nghĩ đã hiểu rõ, hôm nay Sở Thanh sẽ rời đi hoàn toàn là vì dụ kẻ địch ra, nếu không, cô căn bản cũng không cần phải rời đi.

“Đều là anh, Mặc Phỉ, không phải anh nói sẽ đem Sở Thanh an toàn trở về hay sao, tại sao cậu ấy bị tổn thương nặng như vậy!?” Mạc Phỉ Phỉ nhìn sắc mặt trắng bệch của Sở Thanh, liền trút tất cả lửa giận lên người của Mặc Phỉ, đều là do người đàn ông này, nếu không phải anh ta vô dụng, làm sao Sở Thanh có thể bị thương nghiêm trọng như vậy?

“Không phải lỗi của anh ấy, vì cứu tôi mà Mặc Phỉ đã bị thương.” Đang lúc Mạc Phỉ Phỉ còn muốn nói gì đó, Sở Thanh từ từ mở mắt ra, dùng chất giọng khàn khàn kể lại chuyện đã xảy ra ngày hôm nay: “Khi tôi bị buộc phải nhảy xuống vách núi, là Mặc Phỉ đã chạy tới cứu tôi, nếu không phải anh ấy dùng người để giúp tôi, có lẽ bây giờ xương cốt trên người tôi đã nát bấy một nửa rồi.”

Lời nói này của Sở Thanh vô cùng chân thành, làm cho ở đây người đều hiểu được lời này của cô cũng không phải vì muốn giúp Mặc Phỉ tránh bị trách cứ, trong nháy mắt,

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Chí Tôn Nữ Hoàng Quật Khởi Ở Mạt Thế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook