Chí Tôn Nữ Hoàng Quật Khởi Ở Mạt Thế

Chương 102: Quân đội dị năng 2

Công Tử Khinh Cuồng

06/05/2018

"Nếu như có chuyện thì mời nói, không có chuyện xin rời đi, thời giờ của tôi rất quý giá, không dùng để lãng phí." Liếc mắt nhìn người đàn ông kia, ánh mắt của Sở Thanh như thế lạnh nhạt, giống như không có chút nào để ý đến thái độ của đối phương, cũng không để ý đối phương muốn nói gì.

Rốt cuộc, người đàn ông có chút không chịu nổi, lạnh lùng nhìn Sở Thanh, "Quân đội để cho cậu gia nhập tổ Dị Năng, theo ta trở về đi." Giọng nói cứng rắn lạnh lẽo, làm cho người ta cảm giác tâm tình của anh ta, hơn nữa trên người của Sở Thanh làm người ta cảm giác thật sâu.

"Xin lỗi, ta cự tuyệt." Sở Thanh nhàn nhạt nói xong, còn ngáp một, hiển nhiên là đối với lời nói của đối phương xin miễn thứ cho kẻ bất tài, thậm chí cũng không thèm suy tính liền trả lời.

"Đây là quân đội ra lệnh, cậu không có tư cách cự tuyệt." người đàn ông nói xong trực tiếp đi tới trước mặt của Sở Thanh muốn đem cậu ta lôi đi, chuyện này gặp cũng nhiều không phải là lần đầu tiên, dù là cô không muốn, anh ta cũng có là biện pháp làm cho cô nguyện ý!

Nhưng là lần này anh ta lại đoán sai thực lực của đối thủ, đang lúc suy nghĩ muốn dùng bạo lực để bắt, lại bị Sở Thanh hung hăng đạp một cước, một cước này làm cho cả người của anh ta đau gập d.đ.l/quydon người, giật mình nhìn Sở Thanh, trong mắt của anh ta Sở Thanh cũng chỉ là một thiếu niên gầy yếu, làm sao có thể có lực lượng lớn như vậy.

"Ừ, tôi đại khái quên nói cho anh biết, bản lĩnh của tôi là do bộ đội đặc chủng huấn luyện ra, anh cảm thấy tôi sẽ không phải là đối thủ của anh sao?" Nói đến đây, Sở Thanh nhẹ nhàng thổi thổi móng tay của mình, sau đó trên mặt xuất hiện nụ cười, một luồng điện quang ở đầu ngón tay của cô từ từ chớp động, hiển nhiên đây là dấu hiệu của dị năng, hiển nhiên ý tứ của Sở Thanh đã rất rõ ràng, nếu như không muốn nói chuyện thật tốt, như vậy thì không cần nói!

Hiển nhiên người đàn ông cũng hiểu ý tứ của Sở Thanh, cuối cùng phải nhường nhịn mấy phần, mặc dù anh ta cũng được huấn luyện nhất định, nhưng so với phương thức huấn luyện của bộ đội đặc chủng có chỗ không giống, hơn nữa đối phương là dị năng lôi hệ lực công kích lớn nhất, bản thân mình không có sức lực có thể cùng cậu ta đối kháng.

Nói cho cùng người đàn ông này cũng chỉ là một người bắt nạt kẻ yếu.

"Này đã đi rồi, tôi cho là còn có thể kiên trì một đoạn thời gian nữa, cũng chỉ là một cước mà thôi thật sự là kinh sợ!" Nhìn người đàn ông rời đi, Cận Hi khinh thường hừ lạnh một tiếng, trong giọng nói rõ ràng là giễu cợt, hiển nhiên anh cũng là hết sức xem thường người đàn ông kia.d.đ.l/quydon

Sở Thanh cười cười, không trả lời, nhàn nhạt hỏi ngược một câu, "Một cước mà thôi, như vậy cậu có muốn thử một chút cái gọi là một cước mà thôi không." Mới vừa rồi một cước kia cũng không nhẹ, nếu như cô dùng thêm mấy phần lực người đàn ông kia tuyệt đối sẽ bị thương.

Nhìn dáng vẻ nghiêm túc của Sở Thanh, Cận Hi lắc đầu một, trực giác nói cho anh biết nếu như anh nhận phải một cước như vậy, đoán chừng nửa ngày cũng sẽ không đứng dậy nổi, cho nên vẫn là không nên đi tìm đường chết!

"Người thông minh, " Mạc Phỉ chợt cảm thán một câu, sau đó nhàn nhạt nói ra khiến Cận Hi cảm thấy mồ hôi lạnh toát ra, "A Thanh dụng hết toàn lực, tấm thép 10 cm có thể trực tiếp đá gảy." Là đá gảy mà không phải đá cong, sức lực này so cùng quái thú tuyệt đối không có gì khác biệt.

Mà hai người nghe nói như thế đều không tự chủ được lui về sau một bước, nói giỡn, thân thể của bọn họ nhỏ như vậy nếu như bị trúng phải một cước, ha ha,d.đ.l/quydon đoán chừng liền hoàn toàn mất mạng.

"A Thanh, cước lực này thế nào luyện ra được vậy, có thể hay không truyền thụ bí quyết?" Đoán chừng là đàn ông đều mơ tưởng lực chiến đấu cường đại như vậy, Cận Hi tự nhiên cũng không ngoại lệ.

Mà Sở Thanh cười cười hồi lâu không lên tiếng, nhớ tới ban đầu huấn luyện, khi đó mặc dù cô đã cường hóa thân thể, nhưng so với người bình thường cũng không mạnh tới đâu, thật không dám hồi tưởng lại a, "Tôi nghĩ cậu sẽ không muốn biết, dù sao đó cũng không phải là kinh nghiệm vui vẻ gì."

Sở Thanh cũng không có nói láo, không nói những thứ mang theo để chạy có sức nặng làm cho cô muốn hộc máu, đoán chừng thân thể của Cận Hi nhỏ như vậy mất mạng cũng không phải là không thể.

Nhìn ánh mắt của Sở Thanh, Cận Hi lạnh run một sau đó ngậm miệng, trực giác nói cho cậu biết, biết chân tướng tuyệt đối không phải tốt, biết kết quả sẽ làm mình muốn chết.

"A Thanh không có nói láo, cậu ta xác thực là chịu đựng huấn luyện của bộ đội đặc chủng." Mặc dù ban đầu Mạc Phỉ vẫn luôn ở bên trong, lúc ấy chuyện bên ngoài cũng không phải là không biết, anh còn có thể cảm thấy.

Huấn luyện bộ đội đặc chủng? Thân thể của Sở Thanh nhỏ như vậy?

Chỉ là nhớ tới một cước kia, hai người cũng phủ nhận ý nghĩ của mình, dù là thân thể nhỏ, thân thể của Sở Thanh nhỏ cũng không phải là người khác có thể so sánh.

Mà lúc này ở một nơi khác, người đàn ông kia trở lại trong quân bộ, gương mặt tức giận, trong lòng của d.đ.l/quydon anh ta đang bố trí Sở Thanh, hừ, dám không cho mình mặt mũi, xem cậu ta (ST) chết như thế nào!

"Thế nào chỉ có một mình anh trở lại, tôi bảo anh đi mời người nào?" Nhìn người đàn ông trở lại một mình, đội trưởng có chút ngoài ý muốn, mặc kệ như thế nào anh ta có thành ý phái người đi mời Sở Thanh, về tình về lý đối phương cũng nên tới xem một chút đi, hiện tại chỉ có một người trở lại là chuyện gì xảy ra.

"Đội trưởng, Sở Thanh không nguyện ý đi về cùng tôi, còn vô cùng khinh thường, không chỉ như thế còn đánh tôi, anh xem." người đàn ông nói xong vén y phục lên, ngay giữa ngực có một dấu chân thật sâu, xem ra bị thương không nhẹ.

Chỉ là càng như vậy anh ta càng cảm thấy bất ngờ, dù sao Sở Thanh cùng anh là người quen, không thể nào làm ra chuyện như vậy, có phải hay không trong đó có hiểu lầm gì, "Tiểu Lâm Tử, anh có nói rõ là tôi cho anh đi mời, anh không có nói lên tên của tôi sao?"

"Dĩ nhiên có nói, đội trưởng không biết, tên tiểu tử kia nhưng điên, một chút cũng xem thường quân bộ của chúng ta!" Tiểu Lâm Tử ở chỗ này bôi đen Sở Thanh, muốn đội trưởng trừng trị thật tốt tên tiểu tử kia, bản thân cho tới bây giờ cũng không có chịu loại tức giận này, hừ, tiểu tử đó dám xem thường hắn? Sở Thanh kia chết chắc!

Mà Đỗ đội trưởng nghe lời này về sau càng thêm nhăn mày lại, anh ta ngược lại không có hoài nghi Tiểu Lâm Tử nói láo, mà là đang nghĩ Sở Thanh này có phải là người mà anh biết hay không.

"Ừ, nói như vậy, tôi và anh cùng đi nhìn một chút." Nếu như không phải là Sở Thanh anh ta biết thì cái đó coi như xong, nhưng mà nếu nói là gia chủ nhà họ Sở như vậy phải là người kia a!

"Được, đội trưởng chúng ta cùng đi, hừ, tôi cũng không tin đội trưởng đi cậu ta còn dám xem thường không đi quân bộ của chúng ta!" Đi theo sau lưng của Đỗ đội trưởng Tiểu Lâm Tử làm d.đ.l/quydon một nét mặt dữ tợn, hừ, tiểu tử, dám đánh mình, hôm nay sẽ thu thập cậu ta thật tốt!

Mà bây giờ nội tâm của Tiểu Lâm Tử hưng phấn hoàn toàn không biết một hồi gặp được Sở Thanh, lời nói dối của mình bị phơi bày ra sẽ có kết quả gì.

Sau đó hai người đến nhà họ Cận, Đỗ đội trưởng vô cùng khách khí hướng đối phương nói rõ ý đồ đến, sau khi cùng bốn người nói chuyện, vẻ mặt của bốn người cũng có chút tế nhị, vốn cho là đánh nhỏ nên già đến, nhưng bây giờ xem ra hoàn toàn không giống như vậy a!

"Nếu không phải tới gây chuyện vậy xin mời hai vị vào đi." Cận Hi người này tính khí vẫn tính là không tệ, nếu đối phương không phải cố ý tìm đến gây xích mích, tự nhiên cũng không làm khó dễ, nếu như hai người là tới tra hỏi, vậy mình tự nhiên cũng có biện pháp đem hai người đuổi ra ngoài.

Mà khi thời điểm Sở Thanh nhìn người tới nhưng có chút ngoài ý muốn, vì vậy người tới nên tính là"người quen", bởi vì Sở Thanh đã từng thấy qua người này, "Đỗ đại ca?"

"A Thanh, ha ha, quả nhiên là cậu, khi tôi nghe nói gia chủ nhà họ Sở liền nghĩ đến là cậu rồi " nói xong, Đỗ đội trưởng đi tới trước mặt của Sở Thanh, dùng sức vỗ vỗ bả vai của cô, một bộ dạng anh trai tốt, "A Thanh, tiểu tử này học xấu, anh mời cậu lại không cho mặt mũi, còn muốn Đỗ đại ca đến gặp cậu!



Dáng vẻ quen thuộc của Đỗ đội trưởng khiến người khác đều ngẩn ra, đây là chuyện gì xảy ra, hai người thái độ tại sao không giống nhau, không phải tới tìm thù ở giữa hai cá nhân thì cũng không cần phải hòa khí như vậy chứ?

"Mời tôi? Đỗ đại ca lúc nào thì mời tôi?" Sở Thanh vô tội nháy nháy mắt, nhưng trong lòng thì hiểu được chuyện gì đã xảy ra, tên tiểu tử kia xem ra là muốn ỷ thế hiếp người nhưng không có nghĩ đến cuối cùng tự bê tảng đá đập vào chân mình.

"À? Mới vừa tôi để Tiểu Lâm Tử mời cậu a, A Thanh, cậu thật không đúng, bây giờ lại giả bộ ngu." Đỗ đội trưởng thế nào cũng không nghĩ đến Tiểu Lâm Tử ở chính giữa nói hưu nói vượn.

"Tiểu Lâm Tử? Là ai vậy?" Liếc mắt nhìn sau lưng của Đỗ đội trưởng, Sở Thanh chau mày lại, "Đỗ đại ca, anh nói Tiểu Lâm Tử không phải là người phía sau anh chứ?"

Nghe nói như thế Đỗ đội trưởng cũng cảm thấy có cái gì không đúng, tính khí của Sở Thanh luôn rất tốt, thời điểm nói chuyện không khách khí như vậy không phải là không có, nhưng lại rất ít, bình thường cậu ta mà nói như vậy liền đại biểu tâm tình củad.đ.l/quydon mình hết sức khó chịu, bởi vì cùng Lục Thần có quan hệ tốt, cho nên đối với đứa nhỏ này vẫn chăm sóc giống như đệ đệ.

"Tiểu Lâm Tử, nói, đây là chuyện gì xảy ra!" Nhìn về phía Tiểu Lâm Tử, sắc mặt của Đỗ đội trưởng vô cùng khó coi, bản thân trời sanh tính ngay thẳng cho nên đặc biệt ghét người khác nói láo, mà hôm nay Tiểu Lâm Tử liền phạm vào đại kỵ của anh!

"Đội trưởng, tôi không có nói láo, tôi làm việc cho anh đã gần một năm rồi, tôi là hạng người gì anh còn không biết, cậu ta đều là giả bộ, khi nãy cậu ta cũng không phải là như vậy, bộ dáng kia ngạo mạn muốn chết, căn bản là xem thường chúng ta!" Tiểu Lâm Tử lớn tiếng phản bác, anh cảm thấy đội trưởng nhất định sẽ tin tưởng mình, cho nên anh không có sợ hãi.

Mà Sở Thanh nhìn anh ta một chút, chỉ cảm thấy buồn cười, một năm này, "Vậy anh biết tôi cùng Đỗ đại ca biết bao nhiêu năm sao?" Nhìn Tiểu Lâm Tử, trong mắt của Sở Thanh rõ ràng thương hại, "Hơn nữa có một việc tôi muốn nói với anh, thật ra thì thời điểm anh đi vào nhà họ Cận, tất cả đều được giám sát rồi, anh có muốn xem lại biểu hiện khi nãy của mình hay không?"d.đ.l/quydon

Lúc này Tiểu Lâm Tử mới nhớ tới nơi này là nhà họ Cận, bên trong chung quanh đều có máy theo dõi, mặc kệ là ai vừa tiến đến đã làm chuyện gì cũng sẽ bại lộ tất cả trong tầm mắt mọi người.

Chỉ là Sở Thanh ngược lại cũng không có truy cứu tiếp, bởi vì cô biết tính tình của Đỗ đội trưởng, nếu như không có chuyện gì lớn anh ta sẽ không dễ dàng tới tìm mình, dựa vào quan hệ của anh ta cùng Thần ca, sẽ tuyệt đối không phiền toái cô, "Đỗ đại ca nói đi, tới tìm tôi đến tột cùng có chuyện gì, tôi cảm thấy được nếu như không phải là chuyện trọng đại Đỗ đại ca tuyệt đối sẽ không tới làm phiền tôi."

Những lời này củaSở Thanh nói làm Đỗ đội trưởng cười khổ, quả nhiên chung đụng thời gian dài đúng là hiểu rõ lẫn nhau, không chỉ là anh hiểu Sở Thanh cùng Lục Thần, bọn họ cũng hiểu biết anh, "Thật ra thì Đỗ đại ca vốn là không muốn làm phiền cậu, dù sao chuyện kia rất nguy hiểm, nhưng khi anh biết được chuyện của nhà họ Khổng cùng Khổng Phàm Dương là do cậu làm, khi đó anh biết ngay dị năng khẳng của cậu định rất lợi hại......"

"Nói điểm chính!" Sở Thanh nhăn mày lại, thấy vậy chuyện lần này không phải phiền phức bình thường, tính tình của Đỗ đội trưởng cô rất hiểu rõ, chuyện càng đơn giảnd.đ.l/quydon anh ta sẽ trực tiếp nói, cách nói vòng quanh như vậy dĩ nhiên là phiền toái, mà bây giờ Sở Thanh chợt có chút không muốn quản rồi.

"Cậu cũng biết, bây giờ là mạt thế rồi, cho nên......"

"Đỗ đại ca, làm phiền anh nói điểm chính, sẽ cho anh một cơ hội cuối cùng, nếu như không nói điểm chính tôi liền không nghe."

Quả nhiên lời này vừa nói ra Đỗ đội trưởng trực tiếp câm miệng, sau đó sắp xếp lại ngôn ngữ một phen rồi từ từ nói, "Tôi được tin tức có thể tin, hiện tại zombie phân tán khắp nơi hình như là bị lực lượng nào đó cho gọi, rối rít bắt đầu công thành, tôi cũng biết rõ hiện tại A Thần ở thành phố B, cậu nhất định sẽ nghĩ cách cùng đi với cậu ta, nhưng là cậu có thể hay không ở lại sau khi công thành mới trở về, ít nhất giúp chúng ta vượt qua cửa ải khó khăn kia."

Sở Thanh là Dị Năng Giả, cái này anh đã biết, mặc dù nói không biết cậu ta có bao nhiêu lợi hại, nhưng là có cậu ta và Khổng Phàm Dương hai người liền diệt Nhà họ Khổng nhiều Dị Năng Giả như vậy, tất nhiên cũng không yếu!

Sở Thanh cũng không có trả lời ngay, mà là nhìn mấy người bên cạnh mình, "Các anh cũng cùng nhau đi, không thành vấn đề chứ?"

Mà Đỗ đội trưởng nghe lời nói sau của Sở Thanh cả người cũng bắt đầu kích động, anh vốn cho là Sở Thanh có một tay giúp người, không nghĩ tới lại còn có người khác cũng cùng nhau giúp một tay."Đỗ đại ca yên tâm, thực lực của bọn họ đều không yếu, mặc dù không thể nói lấy một địch một trăm, nhưng là thực lực đều là thật tốt." Nhìn mấy người gật đầu Sở Thanh hướng về phía Đỗ đội trưởng giới thiệu đến, "Khổng Phàm Dương là Dị Năng Giả hệ Băng,d.đ.l/quydon Cận Hi là Dị Năng Giả hệ Tinh Thần, mà Mạc Phỉ là Dị Năng Giả hệ Hỏa."

Ba người mặc dù đều không phải là hệ công kích mạnh nhất, nhưng là lực công kích đều không yếu, như vậy......"A Thanh cậu thì sao?"

"Tôi? Ta là hệ Lôi a, Đỗ đại ca không biết sao?" Sở Thanh mở trừng hai mắt, mới vừa rồi Tiểu Lâm Tử không phải đã thấy được, chẳng lẽ trở về không có nói?

Đỗ đội trưởng nghe được Sở Thanh trả lời sau đó cả người bắt đầu kích động, thế nhưng thật sự có Dị Năng Giả hệ Lôi thật sự là thật tốt quá, Dị Năng Giả hệ Lôi có thể tính là khắc tinh của zombie, lần này chống đỡ công thành khả năng thắng lợi nhưng tăng lên rất nhiều!

"Đỗ đại ca không cần lo lắng, chúng ta là sẽ không thất bại!" Trong thành không chỉ có riêng bốn người bọn họ, chỉ cần nhiều người dĩ nhiên là không có vấn đề, dù sao mạt thế thời kỳ đầu chỉ có zombie sơ cấp công thành, không có đến zombie T1 chỉ dùng súng ống là có thể tiêu diệt, cũng không phải vấn đề lớn.

Lấy được câu trả lời hài lòng, Đỗ đội trưởng mang theo Tiểu Lâm Tử rời đi, dù sao kế tiếp bọn họ không có chuyện gì, trước khi đi tự d.đ.l/quydon nhiên dặn dò Sở Thanh một câu muốn hảo hảo giữ vững thể lực.

Mà sau khi Đỗ đội trưởng rời đi Sở Thanh đem mấy người dẫn tới sân huấn luyện phía trong, chăm chú nhìn ba người, "Mấy ngày kế tiếp tôi sẽ huấn luyện thật tốt các anh, mặc dù zombie công thành cũng sẽ không có nguy hiểm quá lớn, nhưng cẩn thận có thể dùng thuyền vạn dặm."

Sở Thanh từ trong Tử phủ lấy ra một đống tinh hạch, khiến những người ở đây trợn trắng mắt, cô lấy được những thứ này từ lúc nào?

“A Thanh, đây là…” Mặc Phỉ cũng vô cùng bất ngờ, thời điểm bọn họ giết tang thi không nhìn thấy tinh hạch, đây là chuyện gì xảy ra?

“Quên mất, khi đến thôn Dương gia, một nhóm tang thi cuối cùng đó, mặc dù thoạt nhìn chỉ mạnh hơn nhóm trước một xíu, nhưng xác xác thực thực lại là T1, tất nhiên sẽ có tinh hạch.” Sở Thanh nói xong Mặc Phỉ mới hiểu được tại sao ngày đó Sở Thanh nhất định phải dùng tay tiêu diệt tang thi, hóa ra là vì lí do này.

“Đúng rồi, Mặc Phỉ, cho anh cái này.” Sở Thanh lấy ra một khối tinh hạch khác, thể tích viên này khác so với lúc đầu rất nhiều, nhưng màu sắc cũng không phải trong suốt, mà còn xen lẫn sắc đỏ: “Đây là tinh hạch T2, hiếm khi còn có T2 hệ hỏa, có lợi không nhỏ đối với anh.”

Dứt lời, Sở Thanh cũng chưa lập tức đưa tinh hạch cực phẩm cho Mặc Phỉ, mà đặt trong lòng bàn tay hấp thụ hết ma khí màu đen trong tinh hạch, khiến màu sắc tinh hạch càng thêm sáng rực, năng lượng càng thêm dồi d.đ.l/quydon dào, làm mọi người ở đây đều sững sờ một hồi, đến tột cùng thì Sở Thanh có bao nhiêu bản lãnh, hình như tinh hạch nắm trong tay càng tinh khiết hơn rồi!

Thật ra hành động của Sở Thanh rất đơn giản, chỉ là hấp thu toàn bộ âm khí trong tinh hạch, dù sao tinh hạch lấy ra từ trong cơ thể tang thi, tự nhiên sẽ mang theo âm khí và uế khí của tang thi, hấp thu hết mấy loại này, đối với tu vi của Sở Thanh vẫn có nhiều chỗ tốt, hơn nữa còn có thể thanh lọc tinh hạch.

Ném vật trong tay cho Mặc Phỉ, sau đó thanh lọc một lần đống đầy tinh hạch cấp một trên mặt đất rồi giao cho ba người, để bọn họ an tâm tu luyện.

Nhìn ba người ở một góc lặng lẽ hấp thu tinh hạch, Sở Thanh gật đầu một, đi nhận một nhiệm vụ cấp độ khó cao rồi rời khỏi căn cứ.

Thật ra từ lúc bắt đầu Sở Thanh đã thấy nhiện vụ cấp S đó, nội dung của nhiệm vụ là phải đi lân cận giết một con tang thi, nghe nói nhiệm vụ kia đã có không ít người nhận rồi, nhưng cho tới giờ vẫn chưa có ai thành công, mà lúc vừa rồi thấy Sở Thanh nhận nhiệm vụ này, trên mặt người ghi danh nhiệm vụ lại hiện lên vẻ thương hại, tựa như cô nhất định sẽ một đi không trở lại, khiến cho cô có chút dở khóc dở cười.

Có điều nhiệm vụ kia đúng là nguy hiểm, thời điểm Sở Thanh xem xét địa điểm đánh dấu trên bản đồ có một loại cảm giác, cô cảm thấy đó chính là nơi mình tìm kiến lâu nay, nếu đến đó không chừng thực sự sẽ lấy được bảo bối!



Theo vị trí viếtd.đ.l/quydon trên bản đồ, Sở Thanh hướng mục tiêu chạy thẳng một đường, thậm chí còn phát hiện dấu vết con người ở đây rất ít. Sở Thanh dứt khoát huyễn hóa ra một đôi cánh, bay thẳng đến đích, dù sao tới chỗ đó nhanh một chút là tốt rồi, nếu bị người khác vượt lên trước thật sự có thể không bù nổi mất.

Chờ đến khi tiếp cận địa điểm, Sở Thanh cũng không đáp xuống thẳng mục đích mà bay xung quanh, dừng lại ở nơi gần đó, dù sao không ai biết được phía trước có nguy hiểm gì, vì để tránh chuyện không may xảy ra Sở Thanh vẫn quyết định từ từ đi bộ.

Mà khi đến nơi Sở Thanh phát hiện đã có người tới trước một bước, đang đánh nhau cùng tang thi.

Sở Thanh không lên tiếng, mà núp xa xa nhìn lén, dù sao xung quanh không có nguy hiểm gì, ở khoảng cách này dù là tang thi hay mọi người cũng không thể nhìn thấy cô, quan trọng hơn là, âm khí ở nơi này khiến cô cảm thấy vô cùng thoải mái.

Nơi này vốn là một huyệt đạo âm khí tự nhiên, đương nhiên âm khí sẽ dày đặc, thêm vào đó hình như đã có rất nhiều người chết ở đây, trở thành chỗ chất thi thể, khiến âm khí càng nồng đậm thêm mấy phần, thậm chí nuôi dưỡng thi ở đây cũng không thành vấn đề. Sở Thanh trong lòng thở dài, nếu biết có thể tìm được chỗ như thế, cô không nên trả xác Khổng Phàm Vũ lại cho nhà họ Khổng, nếu vậy cô còn có thể làm một thi khôi cường đại, mà bây giờ thì thật đáng tiếc.

Nghĩ tới những thứ này, Sở Thanh vừa hấp thu âm khí, vừa nhìn hai phe chiến đấu, nhưng thời điểm nhìn thấy tang thi trong mắt liền lóe lên vẻ kinh ngạc, bởi thứ đó vốn không phải là tang thi, mà nhìn giống như người sống, có điều sắc mặt hơi tái nhợt, đừng nói là mục nát, ngay cả cơ thể cứng ngắc cũng không có, d.đ.l/quydon tốc độ nhanh nhẹn căn bản cũng không phải là thứ tang thi T1, T2 có thể có được, ngoại trừ hai hàm răng bén nhọn trong miệng, căn bản không nhìn ra nó không phải đồng loại của mình.

Rốt cuộc đây là thứ gì, có lẽ người khác không rõ lắm, nhưng người có sở thích nuôi thi như Sở Thanh thì vô cùng hiểu – thứ này gọi là bất hóa cốt – cương thi, thứ chỉ có duy nhất một loại hình dáng không bao giờ thay đổi trên thế giới này.

Đúng vậy, thứ này là cương thi, không phải tang thi.

Do âm khí quá nặng lại thêm thây tích thành đống, nơi này tràn ngập oán khí, những xác chết bị chôn ở đây, nếu bị oán khí xâm nhiễm lại thêm hấp thụ âm khí sẽ biến thành bất hoán cốt.

Bất hoán cốt là một loại cương thi vô cùng đặc biệt, người sau khi chết oán khí ngất trời sẽ đều hóa hình, ví như lông tơ trên người dài ra, hoặc là xác chết sẽ xảy ra biến đổi màu sắc, nhưng bất hoán cốt sẽ không, nó sẽ giữ nguyên hình dạng ban đầu, nhưng lại càng tàn nhẫn khát máu.

Quả nhiên, hôm nay cô nhặt được bảo bối, nhìn dị năng giả xung quanh, Sở Thanh chau chau mày, ánh mắt mang d.đ.l/quydon theo vẻ đùa giỡn, thậm chí bây giờ cô thấy may mắn đã có người tới nơi này trước, nếu không cô muốn bắt được nó sẽ phải phiền toái một chút, dù sao không cho nó ăn no sẽ phải bỏ không ít hơi sức mới bắt được.

Lúc này những dị năng giả kia căn bản không biết đã nằm trong tầm mắt của Sở Thanh, bọn họ đã thành thức ăn của bất hóa cốt, chỉ chờ nó ăn hết toàn bộ rồi ra bắt.

Long tham luôn phải trả giá đắt, nếu vọng tưởng lấy được thứ không thuộc về mình, sẽ có lúc cái giá phải trả chính là sinh mạng. Hôm nay lời này vô cùng phù hợp với những người trước mắt.

Theo thời gian trôi qua, bởi vì những dị năng giả phối hợp thuần thục, nên không bị thương tổn gì, chỉ là tương tự bọn họ cũng không thể gây thương tổn bất hóa cốt, hai phe cứ như vậy giằng co.

Mà Sở Thanh lại chợt cười, nụ cười mang theo một luồng nhiệt không cách nào lờ đi, chỉ là ánh mắt của cô vẫn luôn rơi vào người bất hóa cốt, hiển nhiên ánh mắt nóng bỏng này không dành cho những dị năng giả kia, điều này cũng đại biểu cho việc bọn họ sẽ gặp xui xẻo!

Quả nhiên ngay sau đó, móng vuốt của bất hóa cốt đâm vào ngực của một người đàn ông, xé rách ngực của anh ta, lôi quả tim ra, thả vào miệng nhai, một vệt máu theo khóe miệng nó chảy xuống, nét mặt của nó sao mà say mê, giống như đang ăn một loại thức ăn hảo hạng.

Mà cảnh này trong mắt người khác không tốt đẹp như vậy rồi, tất cả mọi người nhìnd.đ.l/quydon rợn cả tóc gáy, bởi vì một mạng người sống sờ sờ cứ như vậy biến mất, hơn nữa còn bị một con quái vật ăn hết, vào giây phút này dù người có tố chất tâm lý tốt bao nhiêu đều cảm thấy sợ hãi!

Toàn bộ mọi người xoay người chạy như bay, mà Sở Thanh thấy cảnh này lại dùng sức lắc đầu một, lại có thể ngu xuẩn như vậy, đem sau lưng không chút phòng bị lộ ra cho kẻ địch, đó không phải là tự tìm đường chết sao?

Quả nhiên bất hóa cốt thấy mọi người chạy toán loạn trong mắt thoáng qua hồng quang, liên tục ra tay, không lâu sau cả mười quả tim cứ như vậy rơi vào tay của nó mà trên đất lại tràn đầy thi thể, mười mấy người vừa rồi không một ai may mắn sống sót.

Sở Thanh núp ở chỗ cách đó không xa, nhìn nó ăn tim người, cuối cùng khi nó đã ăn xong toàn bộ, khóe miệng Sở Thanh giương lên một nụ cười quỷ dị, cắn rách ngón tay phải, viết vào lòng bàn tay trái cái gì đó, lúc sau, một hình thù như triện phù xuất hiện trong tay Sở Thanh, ánh mắt của cô nhìn bất hóa cốt đầy vẻ kiên định.

Mà bất hóa cốt chợt cử động mũi, dường như ngửi thấy mùi ngon nào đó, vẻ mặt mang theo say mê, ngay sau đó Sở Thanh liền xuất hiện trước mặt nó, tại lúc nó còn chưa rõ chuyện gì xảy ra, tay phải Sở Thanh đã để lên trên trán của nó, trong tay cô tỏa ra một luồng sáng đỏ, sau đó một phù chú thoát khỏi tay Sở Thanh chui vào trong người bất hóa cốt.

Hài lòng nhìn bất hóa cốt ngã xuống mặt đất, Sở Thanh gật đầu một, nhược điểm của bất hóa cốt này chỉ có một, đó chính là sau khi ăn chán chê sẽ có một khoảng thời gian không thể động đậy, dù với phần lớn bùa chú nó có thể chống lại thì vào lúc đó nếu sử dụng bùa khống thi thì cũng phải ngoan ngoãn trúng chiêu!

“Ừ, có lẽ tới thế giới này cũng không phải chuyện xấu, ít nhất đời này có thể lấy được những thứ đời trước vẫn muốn mà không có được.” Sở Thanh khẽ mỉm cười, nhanh chóng hấp thu âm khí ở nơi này, sau đó ôm bất hóa cốt vào trong ngực, bay về hướng căn cứ, sau đó trên đường chộp được con tang thi đáng thương đều dùng ma khí và âm khí hung hăng thôi hóa một lần liền đem nó thành bất hóa cốt nộp lên nhiệm vụ.

Khi Sở Thanh trở lại nhà họ Cận, mấy người kia đã hấp thu xong năng lượng tinh hạch, thời điểm nhìn thấy người trong ngực Sở Thanh, trên mặt đều hiện lên vẻ quái dị.

Sở Thanh vừa mới đi ra ngoài làm gì, không phải là đi bắt đàn ông chứ? Có điều nhớ lại khoảng thời gian này sống cùng Sở Thanh, mọi người cũng biết hình như Sở Thanh không coi trọng sắc đẹp, bất luận nam nữ, nhưng thiếu niên tuyệt mĩ trước mặt này là xảy ra chuyện gì?

‘Nó không phải là người, mà là cương thi.” Nhìn mắt mọi người hiện lên nghi ngờ, Sở Thanh liền hiểu rõ bọn họ đang suy nghĩ gì, nhưng nếu đã là bạn bè, có vài chuyện nói ra cũng không thành vấn đề.

Nhưng một tràng người ở đây nhận được đáp án lại cảm thấy có chút không tiếp thu nổi. Đây là ý gì? Cương thi? Ha ha, sau tang thi xuất hiện còn có cả cương thi xuất hiện sao? Bây giờ không phải bọn họ đang ở mạt thế, mà đang đóng phim kinh dị phải không?

“Yên tâm, tang thi và cương thi không giống nhau, tang thi là do người chuyển hóa thành, còn chỗ đặc biệt của cương thi là do xác chết biến thành, cũng sẽ không xuất hiện nhiều, điểm này các người có thể yên tâm.” Sở Thanh thuận miệng giải thích một chút, đặt bất hóa cốt lên trên bàn, từ trong không gian lấy ra một chai đan dược, đan dược này là Khống Thi đan, có điều muốn dùng bùa chú khống thi để khống chế hoàn toàn bất hóa cốt là điều bất khả thi, mặc dù có thể kiểm soát khi nó đang ăn no, nhưng lại không thể lâu dài, chỉ có thể dùng trong một thời gian ngắn, qua lúc đó sự khống chế sẽ biến mất, cho nên liền cần Khống Thi đan.

“Nếu như xử lý tốt, vào thời điểm tang thi công thành, nó sẽ là một trợ thủ đắc lực, ít nhất không cần lo lắng khi trở về nó sẽ trúng độc thi, đúng không?” Điểm này Sở Thanh cũng không nói láo, danh tiếng của bất hóa cốt đâu phải nói đùa, ít nhất độc thi trong cơ thể nó cũng đã rất lợi hại rồi, tang thi nho nhỏ tính là gì, đối mặt với bất hóa cốt chỉ có thể cúi đầu xưng thần!

Lời này khiến trên đầu mọi người chảy đầy vạch đen, để cương thi đối phó tang thi, loại chuyện như vậy đoán rằng toàn thế giới chỉ có Sở Thanh mới nghĩ ra được, bọn họ cũng không biết phải nói gì hơn nữa.

Sau khi cho ăn Khống Thi đan một lúc, bất hóa cốt tỉnh táo lại, ánh mắt của nó nhìn Sở Thanh đầy thân thiết, nhưng đồng thời, đáy mắt vẫn mang theo sự giãy giụa rõ ràng, nó không muốn thần phục người này chút nào, nhưng tác dụng của Khống Thi đan khiến nó không thể không thần phục, cảm giác mâu thuẫn ấy khiến nó thấy tức giận!

“Đừng kháng cự, dù làm thế cũng sẽ không thay đổi được gì đâu, Khống Thi đan của ta cũng không phải hàng thấp kém gì, ngoan ngoãn thần phục ta mới có lợi cho ngươi.” Nhìn Sở Thanh cười đến giống như một bà ngoại sói, mọi người ở đây đều hàng loạt phát rét, người này thật sự là Sở Thanh sao?

Nhưng bất hóa cốt nghe được lời của cô lại bắt đầu đấu tranh dữ dội, hơn nữa còn tức giận phát ra tiếng gầm nhẹ!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Chí Tôn Nữ Hoàng Quật Khởi Ở Mạt Thế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook