Chí Tôn Nữ Hoàng Quật Khởi Ở Mạt Thế
Chương 30: T1 Xuất Hiện
Công Tử Khinh Cuồng
30/09/2016
"Không! Mau rời đi chỗ này! Nhanh lên, mau nhanh rời khỏi chỗ này!" Cuối cùng, Sở Nghiên đã nhớ lại cái gì đó, hoảng sợ, lôi kéo Lục Trạch đứng bên cạnh mà hướng ra ngoài chạy đi.
Nhanh một chút! Mau nhanh lên chút nữa! Nếu như chậm thì sẽ không còn kịp, bọn họ đang gặp nguy cơ toàn quân bị diệt!
"Nghiên nhi, sao thế?" Thấy dáng vẻ hoảng sợ của con gái, Sở ba lo lắng, con gái ông luôn bình tĩnh, bây giờ lại như vậy thật sự làm cho người ta lo lắng.
"Ba ba, đi mau, nhanh lên một chút nữa, chỗ này rất nguy hiểm!" Sở Nghiên không thể quên được tất cả mọi việc xảy ra ở chỗ này, khi đó các cô không chỉ có mấy người như vậy, mà là một nhóm hai mươi người, trong đó phần lớn là người dị năng, lúc đó bởi vì Sở Thanh, mà bọn họ mới tới chỗ này tìm xăng.
Vốn là thấy trạm xăng không có gì cả (*tức là không có tang thi ak - Nuy), mọi người còn vui mừng, không nghĩ tới, chuyện kế tiếp gặp phải chính là một cơn ác mộng không thể tưởng tượng được!
Sau khi lấy được phần lớn xăng trong trạm, thì phát hiện chỗ này còn có một siêu thị loại nhỏ, khi đó, mặc dù chỉ là thời kỳ đầu của mạt thế, nhưng thức ăn đã bắt đầu khẩn trương, nhìn thấy một siêu thị không chút tổn hao gì, bất kể là ai cũng muốn đi vào lấy vật tư trong đó.
Nhưng sau khi đi vào, cơ hồ không có người nào có thể sống sót trở ra, bởi vì nơi đó có một con tang thi T1, ở thời kỳ đầu mạt thế căn bản không thể xuất hiện.
Khi đó, tất cả mọi người vẫn chỉ là người dị năng cấp 1, căn bản không có đường sống nào, mà cuối cùng bởi vì con T1 kia công kích Sở Thanh, Lục Thần dưới cơn tức giận đã làm dị năng mạnh mẽ thăng cấp, liều mạng lấy thân thể trọng thương đánh chết T1.
"Không còn kịp nữa rồi." Sở Thanh cụp mí mắt xuống, khóe miệng nên lên nụ cười giễu cợt.
Sở Nghiên biết rất rõ trong đó có cái gì, lại cái gì cũng không nói, chỉ biết chạy trốn, mặc dù chỉ là biểu hiện theo bản năng, nhưng lại có thể làm cho người khác biết cô ta ích kỷ cỡ nào.
Lúc Sở Nghiên còn chưa biết ý nghĩ của câu "không còn kịp nữa rồi", thì một cỗ mùi thối rữa nồng nặc xông vào mũi, sắc mặt Sở Nghiên càng thêm khó coi.
Không biết tại sao, cô cảm thấy mùi hôi trên người T1 càng ngày nồng nặc thêm.
Quả nhiên, một con quái vật khổng lồ từ trong siêu thị bò ra, thịt trên người đã có một phần thối nát trong trạng thái thể lưu (*không định hình, luôn luôn di chuyển như hơi nước - Nuy), đem tứ chi (*hai tay và hai chân - Nuy) và thân thể dính vào nhau, làm cho tang thi có thể đứng lại bò sát dưới đất.
Mặc dù tang thi này bò sát dưới đất, nhưng tốc độ của nó lại càng ngày nhanh hơn, thậm chí còn nhanh hơn mấy phần so với tốc độ của con người.
"Sở Thanh, cẩn thận, cái này không đơn thuần là T1 nữa, nó đã sắp đến gần T2 rồi, e rằng chỉ cần thêm một chút năng lượng nữa là nó thành công tiến hóa thành T2." Âm thanh Mặc Phỉ mang theo tia khẩn trương hiếm có, nếu như là trước kia, hắn sẽ không bận tâm loại sinh vật cấp thấp này, nhưng dù sao hiện tại Sở Thanh cũng chỉ là người bình thường, coi như trong thân thể cô cũng có một loại năng lượng mà hắn không biết được là gì, nhưng để đối phó với loại này cũng sẽ phải cố gắng mấy phần.
"Tôi biết!" Sau khi nói một câu với Mặc Phỉ xong, Sở Thanh liền chặt đứt liên hệ một phía, bởi vì cô thấy T1 đang đánh về phía mình, nhanh chóng tránh ra, ở thời điểm này mà phân tâm, cô không xác định được mình sẽ vẹn toàn.
T1 đánh một kích không trúng bèn nhanh chóng truy kích, mới vừa rồi ở trong siêu thị, nó cảm giác có một hơi thở làm nó rục rịt ngóc đầu dậy, cảm giác trong đầu của nó chỉ có một một, chỉ cần ăn cái tên đang ở bên ngoài kia, nó nhất định sẽ càng mạnh thêm.
Hơn nữa, với bản năng luôn đói bụng làm nó không cách nào khắc chế nhu cầu thức ăn, trong mắt của nó, Sở Thanh chính là thức ăn ngon nhất, không ngừng hấp dẫn lấy nó, để cho nó đi tới ăn thịt!
Sau khi tránh được một kích, Sở Thanh lại phát hiện tốc độ của mình cũng không có làm đối phương hất ra, mà một lần nữa rượt theo, Sở Thanh cũng không có hoảng hốt, mà lại một cước đá một con tang thi đang nhào tới cô.
Tang thi bị cô một cước đá văng, nhưng một khắc khi chân cô rơi xuống thì không tự chủ nhíu mày, cúi đầu, tất cả mọi người đều thấy được, vốn đế giày cao su cao gần một tấc đã bị hủ thực (*ăn mòn - Nuy) rớt xuống một nửa, đoán chừng nếu lúc nãy Sở Thanh không thu chân nhanh, nói không chừng ngay cả lòng bàn chân của cô cũng sẽ dính chất lỏng hủ thực.
Sở Thanh nheo mắt lại, lắc đầu nhìn tang thi, một con Thủy Long xuất hiện, bay quanh thân thể Sở Thanh, phòng bị công kích bất ngờ.
Mà ở bên cạnh, Lục Thần và Mộ Hi cùng Sở Thanh nhìn T1, ngay cả Sở Nghiên vốn muốn bỏ chạy cũng khẩn trương nhìn, mặc dù cô hận không thể độc chết Sở Thanh, nhưng vào giờ phút này cô lại mong bọn Sở Thanh có thể giành thắng lợi cuối cùng, nếu không, tất cả bọn họ đều phải bỏ mạng lại.
"Ngao ----" Gầm rú điên cuồng, tang thi kia vốn màu xanh đậm, trong nháy mắt biến thành màu đỏ máu, thân thể giống như có biến hóa rất lớn.
"Mau giết nó, hiện tại nó đang mạnh mẽ tiến hóa, nếu tiến hóa thành công, tất cả mọi người chúng ta đều chết ở chỗ này!" Người khác không hiểu đây là xảy ra chuyện gì, nhưng Sở Nghiên hiểu rất rõ, mặc dù trước kia cơ hội như thế không nhiều lắm, nhưng cô cũng đã xem qua toàn bộ quá trình tiến hóa của tang thi, mà bây giờ rõ ràng T1 đang mạnh mẽ tiến hóa, nếu như ngăn cản trễ, như vậy một chút hi vọng cuối cùng cũng sẽ biến thành tuyệt vọng.
Mặc dù Sở Thanh vẫn luôn không thích Sở Nghiên, nhưng vào giờ khắc này phải lựa chọn tin tưởng Sở Nghiên, dù sao cô ta rất yêu mạng mình, lúc này Sở Nghiên cũng không có lá gan đi sai khiến bọn họ!
Ba người trao đổi ánh mắt một cái, Mộ Hi thu liễm hơi thở của mình từ từ đi về phía sau T1, hy vọng ở thời khắc mấu chốt có thể cho nó một kích trí mạng.
Mà Sở Thanh lại lực chọn đánh chính diện, Lục Thần và Hỏa Long thì ở một bên hỗ trợ, toàn thân Lục Thần cũng căng cứng lên, tùy thời chuẩn bị ra tay.
Theo tiếng hô ngày càng dồn dập, mùi hôi thối trong không khí ngày càng mồng, không khí lúc này giống như bị đông đặc, làm cho mọi người đều cảm thấy nôn mửa khó chịu.
"Sở Thanh, mau lên, nó sắp tiến hóa thành công!" Đột nhiên, lúc Sở Thanh chuẩn bị ra tay, âm thanh Mặc Phỉ mạnh mẽ truyền vào trong đầu cô: "Mau rời đi đi, nếu không các người sẽ mất mạng!"
"Mộ Hi, mau trở lại!" Nói xong, con Thủy Long đang bay quanh tay cô nhanh chóng bay về phía T1, cuốn đi vòng qua nó bay về phía sau lưng Mộ Hi, nhanh chóng kéo Lục Thần lui về phía sau, nhìn mọi người nhanh chóng chạy về phía cô, cũng không nói gì, sau đó một bức tường nước và lửa bao lấy tất cả mọi người.
Xuyên qua bức màn mỏng màu đỏ và màu xanh lam, tất cả mọi người giật mình nhìn một màn khó tin bên ngoài, vốn toàn thân T1 co quắp chợt ngừng lại, trong nháy mắt cả người nổ tung, dịch chất màu xanh biếc bay khắp nơi, tất cả mọi thứ bị dính và đều nhanh chóng bị ăn mòn, nếu như vừa rồi bọn họ không có lùi lại, đoán chừng cả ba người đã bị hủ thực ngay cả cặn bã cũng không còn.
Nhanh một chút! Mau nhanh lên chút nữa! Nếu như chậm thì sẽ không còn kịp, bọn họ đang gặp nguy cơ toàn quân bị diệt!
"Nghiên nhi, sao thế?" Thấy dáng vẻ hoảng sợ của con gái, Sở ba lo lắng, con gái ông luôn bình tĩnh, bây giờ lại như vậy thật sự làm cho người ta lo lắng.
"Ba ba, đi mau, nhanh lên một chút nữa, chỗ này rất nguy hiểm!" Sở Nghiên không thể quên được tất cả mọi việc xảy ra ở chỗ này, khi đó các cô không chỉ có mấy người như vậy, mà là một nhóm hai mươi người, trong đó phần lớn là người dị năng, lúc đó bởi vì Sở Thanh, mà bọn họ mới tới chỗ này tìm xăng.
Vốn là thấy trạm xăng không có gì cả (*tức là không có tang thi ak - Nuy), mọi người còn vui mừng, không nghĩ tới, chuyện kế tiếp gặp phải chính là một cơn ác mộng không thể tưởng tượng được!
Sau khi lấy được phần lớn xăng trong trạm, thì phát hiện chỗ này còn có một siêu thị loại nhỏ, khi đó, mặc dù chỉ là thời kỳ đầu của mạt thế, nhưng thức ăn đã bắt đầu khẩn trương, nhìn thấy một siêu thị không chút tổn hao gì, bất kể là ai cũng muốn đi vào lấy vật tư trong đó.
Nhưng sau khi đi vào, cơ hồ không có người nào có thể sống sót trở ra, bởi vì nơi đó có một con tang thi T1, ở thời kỳ đầu mạt thế căn bản không thể xuất hiện.
Khi đó, tất cả mọi người vẫn chỉ là người dị năng cấp 1, căn bản không có đường sống nào, mà cuối cùng bởi vì con T1 kia công kích Sở Thanh, Lục Thần dưới cơn tức giận đã làm dị năng mạnh mẽ thăng cấp, liều mạng lấy thân thể trọng thương đánh chết T1.
"Không còn kịp nữa rồi." Sở Thanh cụp mí mắt xuống, khóe miệng nên lên nụ cười giễu cợt.
Sở Nghiên biết rất rõ trong đó có cái gì, lại cái gì cũng không nói, chỉ biết chạy trốn, mặc dù chỉ là biểu hiện theo bản năng, nhưng lại có thể làm cho người khác biết cô ta ích kỷ cỡ nào.
Lúc Sở Nghiên còn chưa biết ý nghĩ của câu "không còn kịp nữa rồi", thì một cỗ mùi thối rữa nồng nặc xông vào mũi, sắc mặt Sở Nghiên càng thêm khó coi.
Không biết tại sao, cô cảm thấy mùi hôi trên người T1 càng ngày nồng nặc thêm.
Quả nhiên, một con quái vật khổng lồ từ trong siêu thị bò ra, thịt trên người đã có một phần thối nát trong trạng thái thể lưu (*không định hình, luôn luôn di chuyển như hơi nước - Nuy), đem tứ chi (*hai tay và hai chân - Nuy) và thân thể dính vào nhau, làm cho tang thi có thể đứng lại bò sát dưới đất.
Mặc dù tang thi này bò sát dưới đất, nhưng tốc độ của nó lại càng ngày nhanh hơn, thậm chí còn nhanh hơn mấy phần so với tốc độ của con người.
"Sở Thanh, cẩn thận, cái này không đơn thuần là T1 nữa, nó đã sắp đến gần T2 rồi, e rằng chỉ cần thêm một chút năng lượng nữa là nó thành công tiến hóa thành T2." Âm thanh Mặc Phỉ mang theo tia khẩn trương hiếm có, nếu như là trước kia, hắn sẽ không bận tâm loại sinh vật cấp thấp này, nhưng dù sao hiện tại Sở Thanh cũng chỉ là người bình thường, coi như trong thân thể cô cũng có một loại năng lượng mà hắn không biết được là gì, nhưng để đối phó với loại này cũng sẽ phải cố gắng mấy phần.
"Tôi biết!" Sau khi nói một câu với Mặc Phỉ xong, Sở Thanh liền chặt đứt liên hệ một phía, bởi vì cô thấy T1 đang đánh về phía mình, nhanh chóng tránh ra, ở thời điểm này mà phân tâm, cô không xác định được mình sẽ vẹn toàn.
T1 đánh một kích không trúng bèn nhanh chóng truy kích, mới vừa rồi ở trong siêu thị, nó cảm giác có một hơi thở làm nó rục rịt ngóc đầu dậy, cảm giác trong đầu của nó chỉ có một một, chỉ cần ăn cái tên đang ở bên ngoài kia, nó nhất định sẽ càng mạnh thêm.
Hơn nữa, với bản năng luôn đói bụng làm nó không cách nào khắc chế nhu cầu thức ăn, trong mắt của nó, Sở Thanh chính là thức ăn ngon nhất, không ngừng hấp dẫn lấy nó, để cho nó đi tới ăn thịt!
Sau khi tránh được một kích, Sở Thanh lại phát hiện tốc độ của mình cũng không có làm đối phương hất ra, mà một lần nữa rượt theo, Sở Thanh cũng không có hoảng hốt, mà lại một cước đá một con tang thi đang nhào tới cô.
Tang thi bị cô một cước đá văng, nhưng một khắc khi chân cô rơi xuống thì không tự chủ nhíu mày, cúi đầu, tất cả mọi người đều thấy được, vốn đế giày cao su cao gần một tấc đã bị hủ thực (*ăn mòn - Nuy) rớt xuống một nửa, đoán chừng nếu lúc nãy Sở Thanh không thu chân nhanh, nói không chừng ngay cả lòng bàn chân của cô cũng sẽ dính chất lỏng hủ thực.
Sở Thanh nheo mắt lại, lắc đầu nhìn tang thi, một con Thủy Long xuất hiện, bay quanh thân thể Sở Thanh, phòng bị công kích bất ngờ.
Mà ở bên cạnh, Lục Thần và Mộ Hi cùng Sở Thanh nhìn T1, ngay cả Sở Nghiên vốn muốn bỏ chạy cũng khẩn trương nhìn, mặc dù cô hận không thể độc chết Sở Thanh, nhưng vào giờ phút này cô lại mong bọn Sở Thanh có thể giành thắng lợi cuối cùng, nếu không, tất cả bọn họ đều phải bỏ mạng lại.
"Ngao ----" Gầm rú điên cuồng, tang thi kia vốn màu xanh đậm, trong nháy mắt biến thành màu đỏ máu, thân thể giống như có biến hóa rất lớn.
"Mau giết nó, hiện tại nó đang mạnh mẽ tiến hóa, nếu tiến hóa thành công, tất cả mọi người chúng ta đều chết ở chỗ này!" Người khác không hiểu đây là xảy ra chuyện gì, nhưng Sở Nghiên hiểu rất rõ, mặc dù trước kia cơ hội như thế không nhiều lắm, nhưng cô cũng đã xem qua toàn bộ quá trình tiến hóa của tang thi, mà bây giờ rõ ràng T1 đang mạnh mẽ tiến hóa, nếu như ngăn cản trễ, như vậy một chút hi vọng cuối cùng cũng sẽ biến thành tuyệt vọng.
Mặc dù Sở Thanh vẫn luôn không thích Sở Nghiên, nhưng vào giờ khắc này phải lựa chọn tin tưởng Sở Nghiên, dù sao cô ta rất yêu mạng mình, lúc này Sở Nghiên cũng không có lá gan đi sai khiến bọn họ!
Ba người trao đổi ánh mắt một cái, Mộ Hi thu liễm hơi thở của mình từ từ đi về phía sau T1, hy vọng ở thời khắc mấu chốt có thể cho nó một kích trí mạng.
Mà Sở Thanh lại lực chọn đánh chính diện, Lục Thần và Hỏa Long thì ở một bên hỗ trợ, toàn thân Lục Thần cũng căng cứng lên, tùy thời chuẩn bị ra tay.
Theo tiếng hô ngày càng dồn dập, mùi hôi thối trong không khí ngày càng mồng, không khí lúc này giống như bị đông đặc, làm cho mọi người đều cảm thấy nôn mửa khó chịu.
"Sở Thanh, mau lên, nó sắp tiến hóa thành công!" Đột nhiên, lúc Sở Thanh chuẩn bị ra tay, âm thanh Mặc Phỉ mạnh mẽ truyền vào trong đầu cô: "Mau rời đi đi, nếu không các người sẽ mất mạng!"
"Mộ Hi, mau trở lại!" Nói xong, con Thủy Long đang bay quanh tay cô nhanh chóng bay về phía T1, cuốn đi vòng qua nó bay về phía sau lưng Mộ Hi, nhanh chóng kéo Lục Thần lui về phía sau, nhìn mọi người nhanh chóng chạy về phía cô, cũng không nói gì, sau đó một bức tường nước và lửa bao lấy tất cả mọi người.
Xuyên qua bức màn mỏng màu đỏ và màu xanh lam, tất cả mọi người giật mình nhìn một màn khó tin bên ngoài, vốn toàn thân T1 co quắp chợt ngừng lại, trong nháy mắt cả người nổ tung, dịch chất màu xanh biếc bay khắp nơi, tất cả mọi thứ bị dính và đều nhanh chóng bị ăn mòn, nếu như vừa rồi bọn họ không có lùi lại, đoán chừng cả ba người đã bị hủ thực ngay cả cặn bã cũng không còn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.