Chí Tôn

Quyển 8 - Chương 2: Càng đánh càng mạnh (thượng)

Cổ Chân Nhân

28/08/2013

Rầm rầm rầm..

Tiếng nổ mạnh đinh tai nhức óc, vùng ánh sáng cùng Thần Ma Vương quấn vào nhau. Tràng diện kinh thiên khiến cho chúng Đại Đế trợn mắt há hốc mồm, chúng

Hoàng giả nuốt từng ngụm nước miếng, nội tâm không rét mà run.

Thì ra lúc trước, phân thân Đan Thánh chưa bao giờ bị bức vào tuyệt cảnh, hắn còn thủ đoạn như vậy.....

Bất kể là Ngân Dực Thần Ma Vương hay là quang cự nhân Á Thánh đều xứng với bốn chữ đỉnh thiên lập địa.

Chỉ cần là ở bên trong Đan Châu, bất kể là ở địa phương nào, ngẩng đầu nhìn lên đều thấy được tràng cảnh chém giết giữa hai cự nhân.

Mỗi một chiêu của Ngân Dực Thần Ma Vương đều tàn nhẫn hung lệ, móng vuốt sắc bén chộp lên trên thân thể quang cự nhân, một mảnh bạch quang lập tức bùng lên. Chiêu thức của quang cự nhân thì công chính thuần hậu, nặng tựa vạn quân. Mỗi kích đánh lên người Ngân Dực Thần Ma Vương đều khiến cho nó lui về đằng sau một bước dài, đồng thời tróc ra vô số vảy cá.

Song phương cân bằng, mỗi lần ảnh hưởng đều bộc phát ra sóng xung kích cường liệt.

Theo việc chiến đấu leo thang, sóng xung kích quét ngang thiên địa, uy lực càng lúc càng lớn. Không nói đến việc sinh linh phụ cận chiến trường đã sớm diệt sạch, sơn băng địa liệt, coi như là chúng Đế Hoàng cũng lần lượt lui về phía sau, e sợ bản thân bị cuốn

vào trận chiến kinh thiên động địa này.

Nhưng bọn họ cũng không rời đi.

Mỗi chiêu mỗi thức của quang cự nhân đều mang theo đại đạo huyền diệu. Mỗi quyền mỗi cước đều có thể dẫn phát toàn bộ lưới pháp tắc Đan Châu hô ứng cộng minh. Sau hợp đạo, Thánh nhân trong thuyền thuyết mỗi câu mỗi chứ đều là đại đạo chí lý. Mỗi một cử chỉ ngôn hành đều biểu hiện thiên địa pháp tắc. Người có ngộ tính có trí tuệ, không cần nghe Thánh nhân thuyết giáo, chỉ cần nhìn ngôn hành cử chỉ của Thánh nhân. Sau một thời gian đều có thể lĩnh ngộ được quỹ tích vận chuyển của thiên địa. Phân thân Đan Thánh vốn chính là Đan Thánh vận dụng tam đại mẫu đan tâm chế tạo ra. Có thể nói cùng Đan Thánh đồng nguyên. Hôm nay lại thôn phệ toàn bộ đan tâm của luyện đan sư trong Đan Châu, thực lực bạo trướng, đã vượt qua Á Thánh đạt đến cấp độ Ngụy Thánh.

Á Thánh chỉ cao hơn Hoàng cấp đỉnh phong một chút, mới chạm vào được cánh cửa thánh cấp. Mà Ngụy Thánh đã được coi như là thánh cấp rồi, chỉ còn kém thánh cấp một bước nhỏ nữa. Quan sát Ngụy Thánh cấp chiến đấu, đối với các cường giả Đế Hoàng mà nói, là một hồi kỳ ngộ cực lớn.

Vô số cường giả Hoàng cấp, trong mắt bùng lên tinh quang, trong nội tâm linh quang đại phóng, trí tuệ bộc phát. Chỉ sau nửa ngày, bọn hắn đều có thu hoạch lớn, lĩnh ngộ được vài chục sợi sợi pháp tắc hoàn chỉnh.

Cường giả Đế cấp cũng thu hoạch được tương đối khá, Huyết Đế, Thú đế đã đạt đến Đế cấp đỉnh phong đều thu hoạch được mười tám đạo pháp tắc. Bạch Đế, Vũ Đế đạt đến Đế cấp cao đoạn cũng lĩnh ngộ được mười đạo pháp tắc. Pháp tắc bọn hắn lĩnh ngộ, trên cơ bản là không giống nhau, bởi vì có quan hệ cùng với tích lũy

cá nhân, con đường lựa chọn cùng với trạng thái hiện tại của bản thân. Sở Vân xem như là dị loại bên trong Đại Đế. Sau khi thoát khỏi ánh mắt giảo sát của Ngân Dực Thần Ma Vương, thân thể vốn đã chịu trọng thương, nhưng bởi vì lực khôi phục của tiên thiên đạo thể thực sự quá kinh người. Chỉ ngắn ngủi một lát công phu, đã từ trạng thái trọng thương khôi phục thành chỉ bị thương nhẹ.



Càng khiến cho Sở Vân kinh hỷ chính là tiên thiên đạo thể còn có thể trợ giúp hắn lĩnh ngộ pháp tắc càn khôn. Linh quang của hắn chỉ đạt đến Đế cấp đỉnh phong, theo lý thuyết số lượng pháp tắc lĩnh ngộ ra phải tương đương cùng đám người Huyết Đế.

Nhưng trong quá trình lĩnh ngộ, tiên thiên đạo thể không ngừng tản ra tinh quang yếu ớt, chiếu rọi anh quang bạch nhũ của hắn khiến hắn tiến vào một trạng thái giác ngộ huyền diệu khó giải thích.

Chỉ trong chốc lát, hắn thu hoạch được ba mươi tám đạo pháp tắc. Những đạo pháp tắc của Đan Châu này cũng không bình thường, mỗi đạo đều tương đương với một bản mệnh thần thông của Đại Đế. Ba mươi tám sợi lý tuyến, không ngừng hiển hiện ra bên trong tiên nang

lưới pháp tắc của Sở Vân, gia trì thêm vùng trung ương lưới pháp tắc, bảo vệ xung quanh chủ pháp tắc --- Nhân Đạo Vô Lượng của Sở Vân.

- Đáng giận!

Đúng lúc này Ngân Dược Thần Ma Vương chợt lui lại một bước, phát ra tiếng gầm tràn đầy không kiên nhẫn.

- Tiến công, tiến công toàn diện! Đan Thánh ngươi có thể ngăn cản được ta, nhưng có thể ngăn cản được đại quân của ta sao?

Giờ phút này, toàn bộ người Đan Châu mang theo khủng hoảng cùng tuyệt vọng ngửa đầu nhìn lên trời, chỉ thấy vô tận Ngân Dực Thần Ma tựa như là hải dương nhỏ sắp đổ ập xuống. Ngọn lửa hủy diệt cùng hỗn loạn sắp thiêu đốt toàn bộ Đan Châu. Quang cự nhân vừa sợ vừa giận, thét lên một tiếng, tỏa ra ánh sáng chói mắt không gì so sánh nổi.

Trong chốc lát, toàn bộ Đan Châu đều bị bao phủ bởi bạch quang. Sau khi bạch quang tản đi, đại quân Ngân Dực Thần Ma đã trở nên vô cùng thưa thớt.

Chúng Đế Hoàng thấy vậy tặc lưỡi không thôi, chỉ cần một kích đã tiêu diệt mấy vạn đầu Ngân Dực Thần Ma!

Một kích thực khủng bố!

Lực lượng thực khủng bố.

Nhưng Ngân Dực Thần Ma Vương lại cười ha hả, nó lại nhào tới, lúc này đây rất nhanh Ngân Dực Thần Ma Vương đã chiếm cứ thế thượng phong. Trái lại quang cự nhân sau khi đánh ra một kích kia, nguyên khí đại thương, quang huy ảm đạm, bất kể là lực lượng hay là tốc độ đều không bằng được lúc trước.

Hai đại chiến lực cấp ngụy thánh kiềm chế lẫn nhau, còn lại hơn vạn đầu Ngân Dực Thần Ma, đồng loạt đổ bộ xuống đại địa Đan Châu, hung uy ngập trời, hủy diệt hết thảy vạn vật trong tầm mắt. Bất kể là người hay là yêu, bất kể núi hay là sông.

Cứ ba ngàn đầu Ngân Dực Thần Ma lại kết thành một quân đoàn, vô số thanh âm cuồng tiếu mang theo khí diễm hung tàn, hướng thẳng đến chỗ Sở Vân cùng chúng cường giả Đế Hoàng. Chúng Đế Hoàng đồng thanh gầm lên, đồng loạt thi triển ra kỹ năng của mình.

Nguyên bản đấu chiến thắng kỹ, đủ loại thủ đoạn công kích thần thông bản mạng, bắt đầu giao hội hình thành lên một vòng sáng ngũ quang thập sắc.

Mấy trăm đầu Thần Ma gặp phải đả kích, không chịu nổi lực công kích, trực tiếp bị đánh thành yêu tinh hỗn độn, thế công của quân đoàn Ngân Dực Thần Ma lập tức đình trệ.



Ngay sau đó, chúng Đế Hoàng chỉ huy hàng trăm hàng ngàn yêu vật tiên thiên, đồng loạt xông đến.

Trận thế của Ngân Dực Thần Ma vốn đã rời rạc, chỉ cần một kích đã bị xuyên thủng. Một trận không chiến hỗn loạn bắt đầu được triển khai, bất kể là Ngân Dực Thần Ma hay là cường giả Đế Hoàng đều riêng phần mình bắt đầu đơn đả độc đấu.

Cửu vĩ Thiên Hồ cuồng loạn, đạo pháp chín hành cuồn cuộn như sóng triều, mang theo Sở Vân mạnh mẽ đánh thẳng vào bên trong chiến trường. Sở Vân từng dùng Cực Đạo Đại Thôi Thủ, đề thăng tu vi Thiên Hồ lên hơn ức năm. Đám Ngân Dực Thần Ma trước mắt, phần lớn đều có tu vi thấp hơn mười ức năm, cộng thêm việc bị lưới pháp tắc của Đan Châu áp chế, khiến ba bốn đầu Ngân Dực Thần Ma liên thủ cũng không không ngăn nổi trùng kích mạnh mẽ của Thiên Hồ!

- Lại là một khối yêu tinh hỗn độn, qua bên kia!

Thiên Hồ lớn như một ngọn tuyết sơn, Sở Vân đứng trên đỉnh đầu Thiên Hồ, quan sát bốn phía. Mục tiêu trọng điểm của hắn là thu thập yêu tinh, số lần chân chính chiến đấu có thể đếm được trên đầu ngón tay. Tràng diện hỗn loạn, mở cho hắn cơ hội đục nước

béo cò. Người khác lâm vào khổ chiến, hắn lại đại phát tài. Chỉ trong chốc lát, hắn đã thu thập được một trăm bảy mươi hai khối yêu tinh hỗn độn.

Một khi bắt được viên hỗn độn yêu tinh nào, hắn lập tức ném vào thế giới bên trong tiên nang.

Thế giới tiên nang của Sở Vân so với trước kia đã cường đại hơn mấy chục lần, năng lực tiêu hóa cũng được đề thăng theo.

Trước kia phải mất một ngày mới có thể tiêu hóa hết Yêu tinh hỗn độn, hiện tại chỉ cần mười mấy phút đồng hồ đã có thể tiêu hóa sạch sẽ. Sở Vân cảm thấy một cỗ thế giới lực mới được chuyển hóa ra.

- Cực Đạo Đại Thôi Thủ!

Hắn hét lớn một tiếng, triệu toàn bộ thế giới lực, hóa thành một bàn tay khổng lồ lớn bằng một căn phòng nhỏ, tiến vào bên trong cơ thể Thiên Hồ. Tu vi Thiên Hồ vốn chỉ đạt tới hơn ức năm dưới tác dụng của Cực Đạo Đại Thôi Thủ, từ từ được đề cao.

Hai ức năm, ba ức năm...

Mười ức năm, hai mươi ức năm.

Mãi cho đến khi đạt tới tám mươi ức năm mới ngừng lại.

Một vài Đế Hoàng may mắn thấy được cảnh này không khỏi tràn đầy kinh dị. Chỉ trong nháy mắt, tu vi Thiên Hồ đã có thể so sánh cùng yêu vật trận nhãn Đan Châu.

Thân hình Thiên Hồ không ngừng bành trướng, rất nhanh từ một tòa núi cỡ trung biến thành một dãy núi cỡ lớn. Hồ vĩ trước kia chỉ dài vài trăm trượng, hiện tại đã hơn ngàn trượng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ngôn tình full
Vạn Cổ Thần Đế

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Chí Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook