Quyển 3 - Chương 166: Chiến hạm Phi Thiên (thượng)
Cổ Chân Nhân
11/04/2013
- Xem ra lão trượng đối với Hoàng Hiếu hiểu biết rất sâu, mời chỉ giáo!
Sở Vân nghe vậy ngây ra một lúc, chợt thái độ thành khẩn, thỉnh giáo Khương lão hán.
- Khi mẫu thân Hoàng Hiếu còn trên đời, lão hủ và gia đình hắn là láng giềng. Sau khi mẫu thân hắn qua đời, Hoàng Hiếu mới chuyển đến đây thủ mộ.
Khương lão hán nói.
Thần tình Sở Vân nhất thời rung động, biết đã hỏi đúng người rồi.
- Hoàng Hiếu là một hài tử rất đáng thương. Vì nguyên nhân khó sinh, dẫn đến Tiên Thiên của hắn không đủ, tư chất thấp kém, tướng mạo xấu xí. Bởi vậy khi còn nhỏ, hắn vô cùng tự ti, tự bế. Mà mẹ của hắn, lại là một người rất vĩ đại. Chính nhờ nàng toàn lực cổ vũ và ủng hộ mới khiến Hoàng Hiếu thoát khỏi bóng ma ám ảnh…
Khương lão hán chậm rãi nói, nói ra từng chuyện, từng chuyện ngày xưa. Một hình tượng mẫu thân vĩ đại, còn có hình ảnh Hoàng Hiếu từng bước từng bước vượt qua, dần dần hình thành rõ ràng trong lòng Sở Vân.
Khương lão hán nói xong, mọi người đều im lặng.
- Sở Thiếu đảo chủ, Hoàng Hiếu đọc thuộc làu làu binh thư. Từ hơn ba mươi năm trước đã xưng hùng Thải Hồng Đảo, chỉ huy chiến hạm không ai bằng. Chỉ là thái độ làm người của hắn cao ngạo, cũng không khoe ra. Có rất ít người biết được bản lĩnh của hắn. Tuy rằng trong tay có một đầu Hồng Yêu hoàng quan cấp số Linh Yêu, cũng là lão hủ ngẫu nhiên mà thấy được. Sở Thiếu đảo chủ thiếu niên anh hùng, lòng dạ rộng, có thể bỏ qua bảo vật trên Hồng Kiều, tự mình chờ ở chỗ này, đủ thấy tâm tha thiết cầu hiền.
Lão hủ thực sự hy vọng, ngày mai Sở Thiếu đảo chủ có thể trở lại. Ba lần đến mời, đối với Hoàng Hiếu mà nói, ý nghĩa không tầm thường như vậy.
Cuối cùng, Khương lão hán gửi gắm hy vọng khẩn thiết lên người Sở Vân.
Sở Vân gật đầu. Sau khi hiểu rõ về Hoàng Hiếu, ánh mắt đối với hắn đã hoàn toàn khác trước. Mang theo tia thưởng thức và bội phục.
Mỗi một cường giả, đều có một cố sự đặc sắc.
…
- Bẩm Thiếu đảo chủ, sau khi Hoàng Hiếu tảo mộ trở về, cũng không gặp Sở Vân, mà chỉ hẹn hắn ngày mai lại tới. Sau đó lại tự nhốt mình bên trong nhà tranh.
Một vị thân binh hướng Thiết Ngao bẩm báo.
- Ừ…
Thiết Ngao trầm ngâm một chút, sau đó nói.
- Sáng sớm ngày mai chúng ta cũng đi.
Ngày hôm nay, hắn thu hoạch được không ít bên trên hồng kiều. Nhưng càng nghĩ, hắn lại càng cảm thấy không cam tâm buông tha cho Hoàng Hiếu. Không bằng ngày mai lại tranh thủ thêm một lần nữa.
- Không phải hắn muốn học theo Gia Cát Minh, muốn được "tam cố mao lư" sao? Ta sẽ thành toàn cho hắn. Cho dù không chiếm được, cũng không thể thành toàn cho Sở Vân!
Nghĩ tới đây, trong mắt Thiết Ngao chợt hiện lên vẻ âm hàn. Ăn cơm tối xong, hắn nắm chắc thời gian, nghỉ ngơi một, hai canh giờ. Sau đó, hóa thân thành Kim Đức chân thân, phi thân lên không trung, hoành bá nhất phương. Xích, chanh, hoàng, lục, thanh, lam,
tử (đỏ thẫm-da cam-vàng-xanh lá-xanh thẫm-xanh da trời-tím), lúc này thất thải hồng kiều đã qua ba đạo. Dưới trời đêm, một đạo hồng kiều lục sắc vắt ngang qua thương khung, từ phía chân trời hạ xuống Thải Hồng Đảo, chiếu rọi toàn bộ những hải đảo xung quanh tỏa ra một màu xanh biếc, đẹp không tả xiết.
Mỗi năm Thải Hồng Đảo chỉ mở ra ba ngày. Trong ba ngày này, hồng kiều sẽ trải qua bảy lần biến hóa, cuối cùng lại hóa thành hà vụ (biển sương mù). Hà vụ tích lũy đến một trình độ nhất định, sẽ một lần nữa bao trùm toàn bộ hải đảo, hình thành một mảnh tịnh thổ trong loạn thế. Đây chính là nguyên nhân vì sao Thải Hồng Đảo luôn bảo trì trung lập.
Không thông thương và trao đổi, Thải Hồng Đảo chỉ là một hoang đảo. Bản thân nó lại có đủ lợi ích lớn đến mức một thế lực đơn độc căn bản không thể độc chiếm. Ba ngày Thải Hồng Đảo mở ra là ba ngày toàn đảo hoan nhạc nhất, huyên náo nhất. Tuyệt đại đa số mọi người đều không nghỉ ngơi, đau khổ tìm kiếm cơ duyên của bản thân trong hà vụ hoặc là trên hồng kiều. Nếu như gặp được một kiện bảo vật hiếm thấy, cả cuộc đời sẽ có chuyển biến. Loại tâm lý đào bảo cuồng nhiệt này, hừng hực thiêu đốt trong trái tim mỗi người.
Ban ngày Sở Vân ngồi chờ đợi Hoàng Hiếu, buổi tối cũng chỉ nghỉ ngơi một canh giờ. Sau đó khu động Thiên Hồ chiếm lấy một vị trí tốt nhất trên Lục hồng kiều, chờ đợi kỳ trân dị bảo hạ xuống. Đương nhiên đến bây giờ, trong mắt hắn, đại đa số bảo vật đều đã trở
nên tầm thường. Bất quá nếu đoạt được số lượng nhiều một ít vẫn có trợ giúp cự lớn cho thế lực Thư gia. Sở Vân đã có ý định ly khai Chư Tinh Quần Đảo. Trong trí nhớ của hắn, một mật tàng sẽ mở ra trong vài tháng tới. Hắn nhất định phải sớm tiến tới làm thật tốt công tác chuẩn bị. Hắn không muốn sau khi trở về, lại phát hiện ra Thư gia bị người diệt đảo. Bởi vậy mỗi một phần bảo vật, mời chào Hoàng Hiếu đều là một phần đảm bảo an toàn, hơn nữa thế lực Thư gia đảo càng lớn, đối với cá nhân hắn cũng có trợ giúp càng lớn.
Nửa đêm qua đi, Lục hồng kiều đã dần dần chuyển thành Thanh hồng kiều.
- Đây là luyện binh thủ trát?
Sở Vân bắt được một kiện yêu giản, đưa thần thức vào bên trong thăm dò, lập tức cảm thấy vui vẻ. Thủ trát này ghi lại kinh nghiệm cùng tâm đắc của một vị luyện binh đại sư, đối với luyện binh sư có giá trị rất lớn. Ý nghĩa của nó đối với luyện binh sư giống như là ý nghĩa của đan phương thượng đẳng Thăng Long Đan đối với Sở Vân.
- Trước khi đi, Du Nha đại thúc từng nhắc ta chú ý đến những tư liệu luyện binh. Hôm nay có được bản thủ trát này, tin tưởng khi nhìn thấy hắn sẽ cười không ngậm miệng được.
Sở Vân không tự giác được nở một nụ cười, thu yêu giản lại.
- Mau nhìn! Bóng đen kia là cái gì?
- Trời ạ! Ta đến Thải Hồng Đảo tám năm rồi, cho tới bây giờ chưa từng nhìn thấy qua vật nào lớn đến như vậy.
- Rốt cục là cái gì? Là một đầu cự thú sao?
Khi trời tảng sáng, trên Thanh hồng kiều chợt xuất hiện một bóng đen cực lớn, khiến cho mọi người phát ra vô số tiếng kinh hô. Không đến một khắc sau, toàn bộ ánh mắt người trên đảo đều bị hấp dẫn về phía đó. Bảo vật tầm thường, hình thể đều rất nhỏ.
Bóng đen kia hình thể lớn như vậy, cũng khó mà không gây chú ý cho được.
Rất nhanh khi nó tới gần, lập tức có người hô lớn.
- Trời ạ! Là một chiến hạm!
Bóng đen lộ ra hình dáng, đây là một chiếc thuyền có thể tích gấp đôi một chiếc bảo thuyền, nó lơ lửng trên không trung, thân thuyền rộng lớn bằng thanh ngọc, cột buồm bảy màu, mũi thuyền có gắn bức tượng một đầu Ngân Thiên Mã đang tung cánh bay lượn.
- Mũi tàu có gắn tượng Thiên mã?
Người người kiến thức rộng rãi, lập tức ôm đầu, gào lên đầy vẻ không thể tin tưởng nổi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.