Quyển 5 - Chương 178: Cơ duyên lớn của Tham Lang Vương (hạ)
Cổ Chân Nhân
28/08/2013
Không thể tiếp tục chỉ huy chiến đấu. Trong lúc này, hắn chỉ có thể dựa vào Yêu thú hộ chủ - Thao Thiết.
- Linh quang sắp không áp chế được. Sao, ngõ cụt kia là địa phương tốt, dễ thủ khó công. Quyết định ở chỗ này ngộ đạo!
Tham Lang Vương cắn chặt răng, đạo pháp trinh trắc lại vội vàng xẹt qua chỗ của Sở Vân.
Ngộ đạo không thể kéo dài. Đây là một cơ duyên. Bỏ lỡ, rất có thể chính là cả đời tiếc nuối.
Tham Lang Vương cũng không dự đoán được, lúc này ở nơi đây, gặp được cơ duyên.
Lúc này phần lớn tâm thần của hắn đều đưa vào bên trong linh quang, cực lực áp chế.
Vừa rồi, hắn dùng đạo pháp trinh trắc quét qua ngõ cụt kia hai lần. Hiển nhiên thật sự an toàn.
Quyết tâm một chút, hắn lập tức lắc mình đi vào. Một đoạn đường ngắn ngủi, linh quang màu trắng trên người hắn, càng lúc càng thịnh. Khi hắn tới sâu trong ngõ cụt, linh quang gần như bao phủ trong toàn thân.
Phải ngộ đạo!
Ở thời điểm cuối cùng, Tham Lang Vương cho Thao Thiết, Bạch Nhãn Lang và một vài Yêu thú, ra lệnh khẩn cấp tạo một động. Thấy cũng không áp chế được linh quang trong cơ thể, tâm thần không còn, tiến vào trạng thái ngộ đạo Thiên Nhân Hợp Nhất.
Trong Bát Quái Chiến Trận, xuyên qua bình phong trinh trắc của Nhị Lang Thiên Quân, bốn người nhìn nhau, khiếp sợ không hiểu.
Ai cũng không lường trước, lại xuất hiện tình cảnh như vậy!
Tham Lang Vương không ngờ chạy đến ngõ cụt này đến, tiến hành ngộ đạo.
- Tham Lang Vương không phát hiện chúng ta, thật sự là may mắn trong hy vọng!
Nhưng một khi để hắn ngộ đạo xong, lĩnh ngộ ra đạo pháp thần thông của bản thân.
Hắn chiếm Vương cấp đỉnh phong, che trời ngộ địa, nhất định sẽ phát giác giao điểm chiến trận không gian của chúng ta!
Tiếu Tiểu Hiền nắm tay rất chặt, hai mắt đỏ đậm, giống như dã thú bị dồn vào đường cùng.
- Thời gian ngộ đạo, nhân duyên của con người khác thường, nhưng cũng không dễ gặp.
Theo điển tịch ghi lại, nhiều nhất cũng không quá sáu mươi lần hít thở.
Giọng điệu Kim Bích Hàm trầm trọng, nói xong, nhìn về phía Sở Vân.
Sở Vân biết nàng muốn hỏi gì, mí mắt hạ xuống, nói:
- Cách thời gian thế giới Long Môn đóng cửa, còn thời gian nửa chén trà nhỏ.
Tâm trạng của ba người, nhất thời chìm vào đáy cốc.
Thời gian một chén trà nhỏ, ước chừng một khắc. Trong nửa chén trà nhỏ, Tham Lang Vương chắc chắn đã hoàn thành lĩnh ngộ đạo.
Một khi hắn lĩnh ngộ tới đạo pháp thần thông, tu vi bản thân tới Vương giả đỉnh phong, nhất định sẽ phát hiện giao điểm không gian ở gần trong gang tấc. Đến lúc đó, cho dù Tửu Hào Vương đích thân tới, cũng đánh không lại hắn, phải lâm vào thế hạ phong.
Trên mặt Tiếu Tiểu Hiền xám như tro. Lúc này phán đoán bọn họ chắc chắn sẽ chết!
- Trong trạng thái ngộ đạo, Vương giả hết sức chăm chú, tất cả chú ý đều tập trung vào đó, tiến hành ngộ đạo. Chúng ta có thể từ tuyệt địa phản kích!
Trong mắt Kim Bích Hàm hiện lên một đạo ánh sáng quật cường.
- Vô ích. Vương giả ngộ đạo, giống như cùng thiên địa hợp nhất. Linh áp toàn thân đã sung thiên triệt địa, đạt tới giới hạn lớn nhất. Bất kỳ yêu vật gì, chỉ cần tu vi không vượt quá nghìn vạn năm, tứ chi đều như nhũn ra, không thể chiến đấu. Các ngươi nhìn xem Bát
Quái Chiến Trận này.
Giọng điệu Nhị Lang Thiên Quân trầm thấp nói.
Tiếu Tiểu Hiền, Kim Bích Hàm nhất thời lộ ra vẻ sợ hãi xúc động, kêu lên một tiếng kinh hãi:
- Không gian trận pháp bị vặn vẹo kịch liệt, sợ là có thể sụp đổ bất kỳ lúc nào!
- Tám vị trí tạo thành chiến trận này đều là Linh yêu đỉnh phong. Nhưng cho dù khác không gian với Tham Lang Vương, linh áp của hắn vẫn ảnh hưởng đến nơi đây. Thành thật mà nói, Bát Quái Chiến Trận không sụp đổ đã làm ta vô cùng bất ngờ. Mặc dù là cấp Vương giả bình thường nhất, tới lúc này Tham Lang Vương cũng sẽ nhận ra linh quang áp chế.
Nhị Lang Thiên Quân nói tới đây, lắc đầu, cười khổ một tiếng.
- Không thể tưởng tượng được Nhị Lang ta phải ngã xuống ở trong này. Ha hả, tuy nhiên cũng không có gì. Sinh tử đều vô nghĩa, cả đời ta thoải mái tự do, chết cũng không có gì hối tiếc.
- Linh quang sắp không áp chế được. Sao, ngõ cụt kia là địa phương tốt, dễ thủ khó công. Quyết định ở chỗ này ngộ đạo!
Tham Lang Vương cắn chặt răng, đạo pháp trinh trắc lại vội vàng xẹt qua chỗ của Sở Vân.
Ngộ đạo không thể kéo dài. Đây là một cơ duyên. Bỏ lỡ, rất có thể chính là cả đời tiếc nuối.
Tham Lang Vương cũng không dự đoán được, lúc này ở nơi đây, gặp được cơ duyên.
Lúc này phần lớn tâm thần của hắn đều đưa vào bên trong linh quang, cực lực áp chế.
Vừa rồi, hắn dùng đạo pháp trinh trắc quét qua ngõ cụt kia hai lần. Hiển nhiên thật sự an toàn.
Quyết tâm một chút, hắn lập tức lắc mình đi vào. Một đoạn đường ngắn ngủi, linh quang màu trắng trên người hắn, càng lúc càng thịnh. Khi hắn tới sâu trong ngõ cụt, linh quang gần như bao phủ trong toàn thân.
Phải ngộ đạo!
Ở thời điểm cuối cùng, Tham Lang Vương cho Thao Thiết, Bạch Nhãn Lang và một vài Yêu thú, ra lệnh khẩn cấp tạo một động. Thấy cũng không áp chế được linh quang trong cơ thể, tâm thần không còn, tiến vào trạng thái ngộ đạo Thiên Nhân Hợp Nhất.
Trong Bát Quái Chiến Trận, xuyên qua bình phong trinh trắc của Nhị Lang Thiên Quân, bốn người nhìn nhau, khiếp sợ không hiểu.
Ai cũng không lường trước, lại xuất hiện tình cảnh như vậy!
Tham Lang Vương không ngờ chạy đến ngõ cụt này đến, tiến hành ngộ đạo.
- Tham Lang Vương không phát hiện chúng ta, thật sự là may mắn trong hy vọng!
Nhưng một khi để hắn ngộ đạo xong, lĩnh ngộ ra đạo pháp thần thông của bản thân.
Hắn chiếm Vương cấp đỉnh phong, che trời ngộ địa, nhất định sẽ phát giác giao điểm chiến trận không gian của chúng ta!
Tiếu Tiểu Hiền nắm tay rất chặt, hai mắt đỏ đậm, giống như dã thú bị dồn vào đường cùng.
- Thời gian ngộ đạo, nhân duyên của con người khác thường, nhưng cũng không dễ gặp.
Theo điển tịch ghi lại, nhiều nhất cũng không quá sáu mươi lần hít thở.
Giọng điệu Kim Bích Hàm trầm trọng, nói xong, nhìn về phía Sở Vân.
Sở Vân biết nàng muốn hỏi gì, mí mắt hạ xuống, nói:
- Cách thời gian thế giới Long Môn đóng cửa, còn thời gian nửa chén trà nhỏ.
Tâm trạng của ba người, nhất thời chìm vào đáy cốc.
Thời gian một chén trà nhỏ, ước chừng một khắc. Trong nửa chén trà nhỏ, Tham Lang Vương chắc chắn đã hoàn thành lĩnh ngộ đạo.
Một khi hắn lĩnh ngộ tới đạo pháp thần thông, tu vi bản thân tới Vương giả đỉnh phong, nhất định sẽ phát hiện giao điểm không gian ở gần trong gang tấc. Đến lúc đó, cho dù Tửu Hào Vương đích thân tới, cũng đánh không lại hắn, phải lâm vào thế hạ phong.
Trên mặt Tiếu Tiểu Hiền xám như tro. Lúc này phán đoán bọn họ chắc chắn sẽ chết!
- Trong trạng thái ngộ đạo, Vương giả hết sức chăm chú, tất cả chú ý đều tập trung vào đó, tiến hành ngộ đạo. Chúng ta có thể từ tuyệt địa phản kích!
Trong mắt Kim Bích Hàm hiện lên một đạo ánh sáng quật cường.
- Vô ích. Vương giả ngộ đạo, giống như cùng thiên địa hợp nhất. Linh áp toàn thân đã sung thiên triệt địa, đạt tới giới hạn lớn nhất. Bất kỳ yêu vật gì, chỉ cần tu vi không vượt quá nghìn vạn năm, tứ chi đều như nhũn ra, không thể chiến đấu. Các ngươi nhìn xem Bát
Quái Chiến Trận này.
Giọng điệu Nhị Lang Thiên Quân trầm thấp nói.
Tiếu Tiểu Hiền, Kim Bích Hàm nhất thời lộ ra vẻ sợ hãi xúc động, kêu lên một tiếng kinh hãi:
- Không gian trận pháp bị vặn vẹo kịch liệt, sợ là có thể sụp đổ bất kỳ lúc nào!
- Tám vị trí tạo thành chiến trận này đều là Linh yêu đỉnh phong. Nhưng cho dù khác không gian với Tham Lang Vương, linh áp của hắn vẫn ảnh hưởng đến nơi đây. Thành thật mà nói, Bát Quái Chiến Trận không sụp đổ đã làm ta vô cùng bất ngờ. Mặc dù là cấp Vương giả bình thường nhất, tới lúc này Tham Lang Vương cũng sẽ nhận ra linh quang áp chế.
Nhị Lang Thiên Quân nói tới đây, lắc đầu, cười khổ một tiếng.
- Không thể tưởng tượng được Nhị Lang ta phải ngã xuống ở trong này. Ha hả, tuy nhiên cũng không có gì. Sinh tử đều vô nghĩa, cả đời ta thoải mái tự do, chết cũng không có gì hối tiếc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.