Quyển 3 - Chương 12: Cưỡi Thiên Hồ, đại chiến trên không (thượng)
Cổ Chân Nhân
11/04/2013
Nếu như lần này để hắn đánh trúng, mặc kệ là chiến thuyền như thế nào cũng đều bị hắn chọc thủng.
- Phương Toái Không xông tới, ‘Ưng Tường’ của hắn đánh xuống bảo thuyền, sau đó ắt sẽ quấy rầy. Các ngươi hãy từ từ lui lại về phía sau tới Song Tử Hạp. Ta sẽ ngăn cản một lúc, sau đó rời ra.
Đối mặt thế công kích hung mãnh như vậy, thần sắc Sở Vân vẫn không biến đổi, nhẹ giọng căn dặn.
- Tên Sở Vân này cũng chẳng có gì đáng chú ý. Rõ ràng bị ta dọa choáng váng, Trĩ Hổ gì chứ? Cũng chỉ là hư danh!
Phương Toái Không cưỡi Bạch Mi Điêu xông tới, mắt trông thấy Sở Vân sẽ chết dưới thương của hắn, nhếch mép cười nhạt đầy vẻ coi thường.
Keng!
Trước mắt bị công kích tới, Sở Vân mạnh mẽ rút Túy Tuyết Đao ra. Ánh đao sáng như tuyết, chiếu sáng cả một vùng trời.
Đao này đột nhiên vung ra, khiến Phương Toái Không nheo mắt lại, khí thế mãnh liệt liền bị kìm hãm.
- Đại Long Văn!
Sở Vân khẽ kêu lên một tiếng, mạnh mẽ vung Túy Tuyết Đao lên, ánh đao phát ra càng mãnh liệt.
Ngang rống!
Một âm thanh vang lên như rồng rống, ánh đao như tuyết hóa thành một vòi nước cực đại. Long giác dữ tợn, long nha sắc bén, mang theo khí lực hung bạo mãnh liệt, bay ngược lên trời.
- Quả nhiên là đao pháp đại thành! Vì sao còn hung mãnh hơn so với nhị ca!
Phương Toái Không cả kinh, biến sắc.
Đao thuật cũng chỉ là là một phần của đạo pháp, chỉ cần là ngự yêu sư đều có thể sử dụng. Thế những người khác nhau công hiệu sử dụng cũng khác nhau.
Đao pháp có chút thành tựu hoàn chuyển như ý tự nhiên nối tiếp nhau không có kẽ hở.
Đao pháp đại thành thì mang theo tác phong cường liệt riêng.
Phương Thiên cũng có đao pháp đại thành, đao thuật xuất ra âm ngoan thảm liệt khiến cho người ta cảm thấy dợn tóc gáy. Mà đao pháp của Sở Vân hung mãnh kiên cường từ trước tới nay chưa từng có.
Tuyết Quang Long Đầu kéo tới uy thế lẫm liệt. Đổi lại là những người khác, ắt sẽ hoảng loạn. Nhưng Phương Toái Không không chút sợ hãi, hét lớn một tiếng:
- Kim Hoa Loạn Vũ!
Nhất thời Phi Sí thương trong tay phát ra kim quang cường liệt. Trong lúc đó tung hoành ngang dọc, vẽ lên từng đạo Kim Hồng vừa lớn vừa đẹp mắt. Tích cách của hắn cường ngạnh và Sở Vân cũng vậy. Dĩ nhiên đều lấy công đối, mảy may không nghĩ tới phòng thủ.
Từng đạo Kim Hồng và Tuyết Quang Long Đầu chạm vào nhau phát ra tiếng nổ vang dội như sấm. Đạo ánh cường liệt khiến người ta không mở mắt ra được.
Sở Vân ngẩng đầu nhìn lên, hai mắt nheo lại thành một tuyến. Nhưng ánh Tuyết Quang Long Đầu dần dần yếu đi, một đạo Kim Hồng giống như từ trên chín tầng mây rơi xuống, tốc độ như thiểm địa, đâm về phía hắn.
Sở Vân giơ cao Túy Tuyết Đao đón đỡ.
Một âm thanh giòn tan ‘keng’, chấn động trăm dặm xung quanh.
Thân đao chống đỡ trước mặt, lập tức một đạo thế lực vọt tới. Sở Vân cắn chặt răng, hai chân chùn xuống, trong nháy mắt boong thuyền bảo thuyền kiên cố liền nát vụn.
Không chỉ có như vậy, toàn bộ bảo thuyền to lớn cũng trầm xuống, đuôi thuyền nhếch lên cao, thân thuyền phát ra tiếng kêu ‘cọt kẹt, cọt kẹt…’ âm thanh này khiến kẻ khác tim đập thình thịch.
Soạt!
Từng cơn sóng trên biển vỗ vào thuyền làm cho đuôi thuyền làm cho đuôi thuyền hạ xuống.
Bất quá, Phương Toái Không cũng không được dễ chịu. Cả người lẫn chim quay cuồng lăn mấy vòng trên không, lúc này mới dừng lại.
Lúc này đây, so ra cũng là kẻ tám lạng người nửa cân, sàn sàn như nhau.
- Ta xem ngươi có thể chống đỡ được ta mấy chiêu?
Phương Toái Không vung kiếm lên, cầm Phi Sí Thương trong tay hướng tới Sở Vân.
Từ trên cao nhìn xuống, oán khí dâng trào.
Lúc trước, hắn cũng nghe qua về Sở Vân. Biết hắn sở hữu Túy Tuyết Đao cấp số Đại Yêu, Định Tinh Cung cấp số Đại Yêu. Bất quá hắn lại sở hữu đại yêu binh Phi Sí
Thương, đại yêu thú Bạch Mi Điêu, đại yêu binh Kim Lân Giáp. Tạo thành một người chiến lực cấp số Đại Yêu, tuyệt đối chiếm ưu thế rất lớn.
- Nghe nói ngươi là nhân vật có tiếng tăm tại Thiên Ca Thư Viện, thậm chỉ còn có trong truyền thuyết Lưu Tinh Tiễn Thuật. Ha ha, ta đây cũng đã từng tốt nghiệp tại Thiên Ca Thư Viện. Ngươi muốn biết cái gì, hãy để ta chỉ dạy cho ngươi.
Hắn tràn đầy tự tin, nhìn chằm chằm Sở Vân, nhếch mép cười.
- Không để cho địch nhân trốn thoát, mọi người cùng Tam Tướng Quân xông lên!
Lúc này, rốt cục hạm đội của Phương Toái Không cũng đã tới. Một chiếc bảo thuyền dẫn đầu phát ra uy thế mãnh liệt. Mũi thuyền giống như một con chim ưng khổng lồ giương cánh, khiến mọi người nhìn chằm chằm.
- Ưng Tường!
Trong mắt Sở Vân ngưng đọng lại, bấy giờ mới nhận ra trên bảo thuyền Ưng Tường cấp số Đại Yêu nổi tiếng khắp Tinh Châu trong tương lai. Nó rất cơ động, tại Tinh Châu nó được xếp vào hạng nhất lưu. Ngày sau Phương Toái Không xưng hào trên biển Hùng Ưng, phần lớn công lao cũng là nhờ vào nó.
- Theo kế hoạch hành sự.
Hắn nhìn về phía đám người Nham Khuyết nói một tiếng, lập tức vỗ Tiên Nang bên hông. Một đạo kỳ quang lóe lên, một con Thiên Hồ to lớn hiện ra.
Lông trắng như tuyết, bốn cái đuôi to mọng, xõa tung thon dài, khẽ đung đưa theo gió. Đôi mắt đen như bảo thạch lóe sáng, thần khí phi phàm.
- Một đầu Đại Yêu thú?
Sắc mặt Phương Toái Không khẽ biến sắc, trông thấy Thiên Hồ lấy làm kinh hãi, chỉ vào Thiên Hồ quát hỏi:
- Đây là loại yêu thú gì?
Hắn biết Thiên Hồ là một loại yêu thú tuyệt phẩm, thế nhưng trong lúc này nhất thời không nghĩ ra.
Sở Vân cũng không trả lời, ngồi lên Thiên Hồ, đọc đạo pháp ‘Tẩu Hỏa Phi Thiên’.
Bỗng nhiên bốn chân của Thiên Hồ bốc cháy, ngọn lửa bao quanh bốn móc vuốt, giống như chiếc đèn ***g lớn, cũng không lan ra ngoài, hừng hực thiêu đốt.
Thân hình con Thiên Hồ kéo dài ra, từ trên boong thuyền nhảy vọt lên. Chạy trên không trung như giẫm trên đất bằng. Sở Vân cưỡi trên lưng Thiên Hồ, hướng tới Phương Toái Không chém giết.
- Tuổi trẻ quả thực có phần nông nổi. Bất quá muốn khiêu chiến với bậc tiền bối như ta, ngươi còn quá non!
Phương Toái Không cười hung tợn, duỗi thẳng Phi Sí Thương thách thức Sở Vân.
Hai người bắt đầu đại chiến trên bầu trời.
Ánh đao thương ảnh liên tiếp. Các loại đạo pháp sáng lạn nhiều vẻ. Không chỉ có như vậy, hai vật cưỡi cũng không chịu lép vế, phụ trợ chủ nhân của mình tác chiến.
Bốn cái đuôi của con Thiên Hồ lắc lư liền phát ra bốn đạo pháp hỏa thổ kim thủy, liên miên không dứt, quang mang lưu chuyển bất định. Bạch Mi Điêu cũng có địa vị, tư chất thượng đẳng, có người nói nó chính là hậu duệ của Thần Thú Côn Bằng, có đủ hai loại Kim, Thủy.
Thuộc tính của Thiên Hồ rất phong phú, yêu nguyên viễn siêu yêu thú cùng cấp. Bạch Mi Điêu vượt tu vi trăm năm, chiến lực không thua kém Thiên Hồ chút nào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.