Quyển 4 - Chương 97: Cuồng Nho tướng quân
Cổ Chân Nhân
27/08/2013
Hắn hiểu rằng, đối phương nhất định sẽ biết chiến lực hùng hậu của thiếu chủ, nếu thực sự phát động ám sát, chắc chắn sẽ tăng sát thủ, điều
chỉnh thích hợp.
- Vệ gia đảo...
Con mắt Hoàng Hiếu nheo lại, dừng chân trước bàn, tỉ mỉ nghiên cứu bản đồ quân sự trước mặt.
Hiện tại hai đường đại quân đã lui, chiến thuật ba đường tương hỗ đã thất bại một bước.
- Không lo thắng, ắt sẽ bại. Nếu thiếu chủ bị thích khách ám sát, đại quân sẽ hỗn loạn, ta ở chỗ này lên làm thế nào để tiếp ứng, giảm thiểu tổn thất, cứu viện thiếu chủ?
Trong đầu Hoàng Hiếu bất hiện lên dòng suy nghĩ cấp bách.
Lúc này ám sát, giống như bàn tay nắm vào lại nhả ra, rõ ràng thế cục đánh thành bị hòng bét.
Hoàng Hiếu hiểu rằng, hắn cần dùng ánh mắt sắc bén nhìn thấu tầng sương mù dày đặc này, để điều chinh một cách hợp lý.
- Lúc này, cho dù Sở Vân không chết cũng sẽ bị lột da. Điều này không cần bàn cãi.
Trong thành Thiết gia, Thiết Ngao nhìn tấm hải đồ trước mắt, ánh mắt lóe ra hàn quang, khí thế lẫm liệt.
Bên cạnh hắn là các võ tướng đứng quanh bàn quân sự.
- Việc mai phục lần này, chúng ta có được thêm nhiều thời gian, có thể nói là hoàn toàn thành công.
- Đúng vậy, Vệ gia chính là cầu nối tốt nhất để tấn công Thiết gia ta. Nếu như Thư gia phản công, tất nhiên sẽ lấy đây trước. Đảo chủ thật anh minh, mấy tháng trước đã phát hiện được điều này. Bởi vậy mới có được cục diện tốt như bây giờ.
- Vì kế hoạch mai phục lần này, chúng ta đã hao tổn không biết bao nhiêu tâm huyết. m thầm tăng thêm từng chiến hạm một, chuyện này đúng là thần không biết quỷ không hay. Toàn bộ đội mai phục đứng cách Vệ gia 13 hải lý. Thế nhưng ngay cả Vệ gia đảo cũng không hề hay biết.
- Sau khi Vệ gia đảo bị Sở Vân dẫn binh cướp sạch, không sao ngóc đầu lên được. Nếu không dùng nó làm mồi nhử, cũng đã sớm chiếm đoạt rồi. Chỉ cần rút ra một phần mười đội quân mai phục, trong một đêm có thể san bằng đảo này rồi.
Đông đảo võ tướng cùng thốt lên một lời, nói xong rất cao hứng, mặt rặng rỡ như hoa nỡ.
Tất thảy chỉ có Thiết Ngao, sắc mặt vẫn bình tĩnh như trước.
Mọi người còn biến đổi, huống chi một nhân tài xuất chúng như Thiết Ngao?
Thiên Ngao không chỉ là thiên tài, mà ngày sau trở thành kiêu hùng chiếm giữ nửa giang sơn. Đối với kiêu hùng mà nói, thất bại chính là tài phú. Với một thiên tài kiêu hùng, hấp thụ dinh dưỡng từ trong thất bại còn hơn rất nhiều so với thành công.
Thiết Ngao trường thành.
Không chỉ có chiến lực của hắn, vốn có hai đầu Linh Yêu đã đề thăng thành ba đầu. Hơn nữa trải qua nhiều biến cố tôi luyện, khiến cho tâm tính hắn trở nên dũng mãnh không biết sợ hãi, dưỡng thành khí độ bày mưu tính kế.
Mấy ngày nữa, hắn đã không còn là thiếu đảo chủ Thiết gia, mà chân chính trở thành đảo chủ. Đồng thời hắn cũng cưới Trừ Y Y. Tuy rằng tài phú của Trừ gia vì Sở Vân đã bị tổn thất rất nhiều, thế nhưng người và tiền của còn lưu lại bám diết lấy Thiết gia, nhanh chóng trở thành công cụ kiếm tiền rất quan trọng của Thiết gia.
Tình hình phát triển ngày càng tốt, thế nhưng Thiết Ngao không lúc nào buông lông. Kiều thê xinh đẹp có tiếng, nhưng mà hắn chẳng bao giờ chạm vào, vẫn nỗ lực tu hành, lo lắng hết lòng. Chính là vì âm thầm tích lũy để sau này rửa nhục.
Sở Vân, Thư gia chính là mục tiêu rửa nhục của hắn.
Kế mai phục này, chính là hắn một mực an bài, từng chi tiết nhỏ hắn đều tự mình xem qua, sắp xếp toàn bộ.
- Sở Vân, tuy ngươi có năm đầu Linh Yêu trong tay, lại có kỳ ngộ. Nếu như đơn đấu, ta thừa nhận tạm thời không bằng ngươi. Thế nhưng bây giờ, ta đã chuẩn bị thấu đáo, sớm đã an bài. Chỉ cần ngươi vào trận địa mai phục của ta, dù ngươi không chết cùng phải thương nặng. Hạm đội của ngươi nhất định sẽ bị tiêu diệt toàn bộ. Đồng thời chiến tích bất bại của ngươi sẽ bị hủy hoại trong tay ta. Đây cũng là bước đệm đầu tiên của Thiết gia ta tiến tới đỉnh cao vinh quang.
Trong lòng Thiết Ngao hưng phấn kêu lớn, thế nhưng vẻ mặt hắn vẫn vô cùng bình tĩnh.
- Quân đội của Tiểu Bá Vương, bây giờ tiến tới đâu rồi?
Hắn vừa hỏi, lập tức có một lính tình báo tới bẩm.
- Dạ. vốn đang hành quân tới đây. Tốc độ hành quân của hắn thực ra rất chậm.
Thiết Ngao nghe xong hội báo, liền chỉ nên vị trí hoạt động trên sa bàn.
- Khà khà, tốc độ chậm nữa cũng được.
- Hiện nay hạm đội của Tiểu Bá Vương, còn cách Vệ gia đảo khoảng 50 hải lý.
Chúng võ tướng cười khà khà, vô cùng hưng phấn. Ánh mắt nhìn về phía địa đồ trên sa bàn. đều mang theo màu máu. Hy vọng thời gian trôi đi thật nhanh, tốc độ hành quân của Sở Vân nhanh hơn nữa.
- Báo! Có một ngự yêu sư đến đây, muốn bái kiến đảo chủ, nói có chuyện quân tình cần thương lượng. Đây chính là danh thiếp của hắn.
Đúng lúc này, bỗng nhiên có một gia phó vào bẩm báo, đồng thời dâng lên danh thiếp vô cùng tinh xảo hoa mỳ.
- Hả?
Thiết Ngao trông thấy danh thiếp cảm thấy rất hứng thú. Danh thiếp này không phải danh thiếp bình thường, rõ ràng là một Tiểu Yêu binh! Loại danh thiếp này ngoài trừ nhân thủ tự tay giao cho bằng không thể mở ra.
- Đây là?
Khi hắn vừa nhìn qua danh thiếp đã xác định được thân phận của người kia, nhất thời sắc mặt thay đổi.
- Mau mời người này tới đây gặp ta, dùng trà hảo hạng chiêu đài.
Thiết Ngao cất danh thiếp đi, lập tức dùng ngữ khí nghiêm túc dặn dò.
Cho tới khi hắn đi rồi, tất cả các võ tướng đều nhao nhao suy đoán người này là ai, khẩu khí lớn như vậy, lai lịch lại thần bí như vậy. Lại có thể khiến Thiết Ngao ngưng trệ quân tình cơ mật, lập tức tới tiếp kiến hắn.
- Cuồng Nho Tướng Quân, người là tướng quân của Giang Hán Quốc, lúc này cải trang đến đây là có chuyện gì?
Đi tới phòng nghị sự, trông thấy người này. Thiết Ngao cũng không khách khí, trực tiếp chất vấn.
Toàn thân người này mặc một bộ đồ thư sinh màu huyền bạch, tuy rằng đang ngồi ở trên ghế nhưng người ta nhận ra được vóc dáng cao lớn của hắn. Bộ dáng hắn giống một thanh niên, mũi cao mắt sâu, da trắng môi đỏ mọng, thế nhưng hắn đã sống hơn trăm năm.
Toàn thân hắn tản ra một luồng ngạo khí nhìn người đời bằng nửa con mắt, cho dù ngồi ngay ngắn trên ghế, lặng lẽ uống trà, cũng điều khiến người ta cảm giác được ngạo khí trong đáy lòng hắn.
Hắn chính là Cuồng Nho Tướng Quân, thậm chí bài vị trên Kỳ Nhân bảng còn hơn cả Thụy lão nhân. Hắn cùng là thiên tài xuất chúng, tuổi trẻ danh tiếng không ai sánh bằng, là đệ nhất hậu sinh thời bấy giờ. 30 tuổi, hắn đã nắm giữ 10 đầu Linh Yêu trong tay. Tới khi 50 tuổi có hơn hai mươi đầu chiến lực cấp Linh Yêu. Hiện tại đã hơn một 100 tuổi, không ai biết được thưc lưc của hắn cao thâm tới mức nào.
- Vệ gia đảo...
Con mắt Hoàng Hiếu nheo lại, dừng chân trước bàn, tỉ mỉ nghiên cứu bản đồ quân sự trước mặt.
Hiện tại hai đường đại quân đã lui, chiến thuật ba đường tương hỗ đã thất bại một bước.
- Không lo thắng, ắt sẽ bại. Nếu thiếu chủ bị thích khách ám sát, đại quân sẽ hỗn loạn, ta ở chỗ này lên làm thế nào để tiếp ứng, giảm thiểu tổn thất, cứu viện thiếu chủ?
Trong đầu Hoàng Hiếu bất hiện lên dòng suy nghĩ cấp bách.
Lúc này ám sát, giống như bàn tay nắm vào lại nhả ra, rõ ràng thế cục đánh thành bị hòng bét.
Hoàng Hiếu hiểu rằng, hắn cần dùng ánh mắt sắc bén nhìn thấu tầng sương mù dày đặc này, để điều chinh một cách hợp lý.
- Lúc này, cho dù Sở Vân không chết cũng sẽ bị lột da. Điều này không cần bàn cãi.
Trong thành Thiết gia, Thiết Ngao nhìn tấm hải đồ trước mắt, ánh mắt lóe ra hàn quang, khí thế lẫm liệt.
Bên cạnh hắn là các võ tướng đứng quanh bàn quân sự.
- Việc mai phục lần này, chúng ta có được thêm nhiều thời gian, có thể nói là hoàn toàn thành công.
- Đúng vậy, Vệ gia chính là cầu nối tốt nhất để tấn công Thiết gia ta. Nếu như Thư gia phản công, tất nhiên sẽ lấy đây trước. Đảo chủ thật anh minh, mấy tháng trước đã phát hiện được điều này. Bởi vậy mới có được cục diện tốt như bây giờ.
- Vì kế hoạch mai phục lần này, chúng ta đã hao tổn không biết bao nhiêu tâm huyết. m thầm tăng thêm từng chiến hạm một, chuyện này đúng là thần không biết quỷ không hay. Toàn bộ đội mai phục đứng cách Vệ gia 13 hải lý. Thế nhưng ngay cả Vệ gia đảo cũng không hề hay biết.
- Sau khi Vệ gia đảo bị Sở Vân dẫn binh cướp sạch, không sao ngóc đầu lên được. Nếu không dùng nó làm mồi nhử, cũng đã sớm chiếm đoạt rồi. Chỉ cần rút ra một phần mười đội quân mai phục, trong một đêm có thể san bằng đảo này rồi.
Đông đảo võ tướng cùng thốt lên một lời, nói xong rất cao hứng, mặt rặng rỡ như hoa nỡ.
Tất thảy chỉ có Thiết Ngao, sắc mặt vẫn bình tĩnh như trước.
Mọi người còn biến đổi, huống chi một nhân tài xuất chúng như Thiết Ngao?
Thiên Ngao không chỉ là thiên tài, mà ngày sau trở thành kiêu hùng chiếm giữ nửa giang sơn. Đối với kiêu hùng mà nói, thất bại chính là tài phú. Với một thiên tài kiêu hùng, hấp thụ dinh dưỡng từ trong thất bại còn hơn rất nhiều so với thành công.
Thiết Ngao trường thành.
Không chỉ có chiến lực của hắn, vốn có hai đầu Linh Yêu đã đề thăng thành ba đầu. Hơn nữa trải qua nhiều biến cố tôi luyện, khiến cho tâm tính hắn trở nên dũng mãnh không biết sợ hãi, dưỡng thành khí độ bày mưu tính kế.
Mấy ngày nữa, hắn đã không còn là thiếu đảo chủ Thiết gia, mà chân chính trở thành đảo chủ. Đồng thời hắn cũng cưới Trừ Y Y. Tuy rằng tài phú của Trừ gia vì Sở Vân đã bị tổn thất rất nhiều, thế nhưng người và tiền của còn lưu lại bám diết lấy Thiết gia, nhanh chóng trở thành công cụ kiếm tiền rất quan trọng của Thiết gia.
Tình hình phát triển ngày càng tốt, thế nhưng Thiết Ngao không lúc nào buông lông. Kiều thê xinh đẹp có tiếng, nhưng mà hắn chẳng bao giờ chạm vào, vẫn nỗ lực tu hành, lo lắng hết lòng. Chính là vì âm thầm tích lũy để sau này rửa nhục.
Sở Vân, Thư gia chính là mục tiêu rửa nhục của hắn.
Kế mai phục này, chính là hắn một mực an bài, từng chi tiết nhỏ hắn đều tự mình xem qua, sắp xếp toàn bộ.
- Sở Vân, tuy ngươi có năm đầu Linh Yêu trong tay, lại có kỳ ngộ. Nếu như đơn đấu, ta thừa nhận tạm thời không bằng ngươi. Thế nhưng bây giờ, ta đã chuẩn bị thấu đáo, sớm đã an bài. Chỉ cần ngươi vào trận địa mai phục của ta, dù ngươi không chết cùng phải thương nặng. Hạm đội của ngươi nhất định sẽ bị tiêu diệt toàn bộ. Đồng thời chiến tích bất bại của ngươi sẽ bị hủy hoại trong tay ta. Đây cũng là bước đệm đầu tiên của Thiết gia ta tiến tới đỉnh cao vinh quang.
Trong lòng Thiết Ngao hưng phấn kêu lớn, thế nhưng vẻ mặt hắn vẫn vô cùng bình tĩnh.
- Quân đội của Tiểu Bá Vương, bây giờ tiến tới đâu rồi?
Hắn vừa hỏi, lập tức có một lính tình báo tới bẩm.
- Dạ. vốn đang hành quân tới đây. Tốc độ hành quân của hắn thực ra rất chậm.
Thiết Ngao nghe xong hội báo, liền chỉ nên vị trí hoạt động trên sa bàn.
- Khà khà, tốc độ chậm nữa cũng được.
- Hiện nay hạm đội của Tiểu Bá Vương, còn cách Vệ gia đảo khoảng 50 hải lý.
Chúng võ tướng cười khà khà, vô cùng hưng phấn. Ánh mắt nhìn về phía địa đồ trên sa bàn. đều mang theo màu máu. Hy vọng thời gian trôi đi thật nhanh, tốc độ hành quân của Sở Vân nhanh hơn nữa.
- Báo! Có một ngự yêu sư đến đây, muốn bái kiến đảo chủ, nói có chuyện quân tình cần thương lượng. Đây chính là danh thiếp của hắn.
Đúng lúc này, bỗng nhiên có một gia phó vào bẩm báo, đồng thời dâng lên danh thiếp vô cùng tinh xảo hoa mỳ.
- Hả?
Thiết Ngao trông thấy danh thiếp cảm thấy rất hứng thú. Danh thiếp này không phải danh thiếp bình thường, rõ ràng là một Tiểu Yêu binh! Loại danh thiếp này ngoài trừ nhân thủ tự tay giao cho bằng không thể mở ra.
- Đây là?
Khi hắn vừa nhìn qua danh thiếp đã xác định được thân phận của người kia, nhất thời sắc mặt thay đổi.
- Mau mời người này tới đây gặp ta, dùng trà hảo hạng chiêu đài.
Thiết Ngao cất danh thiếp đi, lập tức dùng ngữ khí nghiêm túc dặn dò.
Cho tới khi hắn đi rồi, tất cả các võ tướng đều nhao nhao suy đoán người này là ai, khẩu khí lớn như vậy, lai lịch lại thần bí như vậy. Lại có thể khiến Thiết Ngao ngưng trệ quân tình cơ mật, lập tức tới tiếp kiến hắn.
- Cuồng Nho Tướng Quân, người là tướng quân của Giang Hán Quốc, lúc này cải trang đến đây là có chuyện gì?
Đi tới phòng nghị sự, trông thấy người này. Thiết Ngao cũng không khách khí, trực tiếp chất vấn.
Toàn thân người này mặc một bộ đồ thư sinh màu huyền bạch, tuy rằng đang ngồi ở trên ghế nhưng người ta nhận ra được vóc dáng cao lớn của hắn. Bộ dáng hắn giống một thanh niên, mũi cao mắt sâu, da trắng môi đỏ mọng, thế nhưng hắn đã sống hơn trăm năm.
Toàn thân hắn tản ra một luồng ngạo khí nhìn người đời bằng nửa con mắt, cho dù ngồi ngay ngắn trên ghế, lặng lẽ uống trà, cũng điều khiến người ta cảm giác được ngạo khí trong đáy lòng hắn.
Hắn chính là Cuồng Nho Tướng Quân, thậm chí bài vị trên Kỳ Nhân bảng còn hơn cả Thụy lão nhân. Hắn cùng là thiên tài xuất chúng, tuổi trẻ danh tiếng không ai sánh bằng, là đệ nhất hậu sinh thời bấy giờ. 30 tuổi, hắn đã nắm giữ 10 đầu Linh Yêu trong tay. Tới khi 50 tuổi có hơn hai mươi đầu chiến lực cấp Linh Yêu. Hiện tại đã hơn một 100 tuổi, không ai biết được thưc lưc của hắn cao thâm tới mức nào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.