Quyển 5 - Chương 15: Điều tra nữ hài kia (hạ)
Cổ Chân Nhân
27/08/2013
- Hình như là vậy đi. Tuy thống lĩnh đại nhân đã có hai trăm tám mươi
mốt tuổi, nhưng thoạt nhìn lại chỉ giống đại tỷ tỷ, thành thục vững
vàng, hơn nữa bộ dạng thướt tha. Đây chẳng phải là dáng vẻ mà rất nhiều
nam tử thích sao.
- Nói cái gì vậy? Cấm vệ quân chúng ta nghiêm cấm kết hôn, phải là tấm thân xử nữ. Thống lĩnh đại nhân vì sao có thể có tình nhân được? Im miệng.
Lão binh trách mắng.
Tân binh thè lưỡi, trong lúc nhất thời cũng không dám bàn luận thêm nữa.
Nếu thực sự truy cứu xuống, nếu tình hình đúng như vậy thì đây không chỉ là chuyện của Thống lĩnh cấm vệ quân Bạch Toa Toa, mà là chuyện của Đôn Hoàng công chúa rồi.
Trong tay Bạch Toa Toa nắm chặt một lá thư. Đó chính là thư của chủ quán trọ Tơ Lụa đích thân viết.
Trong thư thông báo Sở Vân đã vào ở trong quán trọ Tơ Lụa.
Bạch Toa Toa là nữ kỵ sĩ rất trung thành và tận tâm, từ nhỏ đã là lão sư võ thuật của Kim Bích Hàm, nhìn Kim Bích Hàm lớn lên. Nàng là người thân cận nhất của Kim Bích Hàm, nửa giống như mẫu thân, cũng là lão sư được tín nhiệm nhất, và càng là thuộc hạ đắc lực nhất.
Nàng đi một mạch không dừng, tiến vào thư phòng, lại không thấy bóng dáng của Kim Bích Hàm trên giường trong thư phòng.
- Thật kỳ lạ, từ trước tới giờ, khi Bích Hàm xử lý công vụ mệt nhọc, đều nằm ở chỗ đây nghỉ ngơi cơ mà?
Nàng lẩm bẩm trong miệng một câu.
Thị nữ đứng ở cửa thư phòng liền bẩm báo:
- Bẩm báo thống lĩnh đại nhân, công chúa điện hạ vốn là ngủ trong này, đang ngủ chợt đứng lên, sắc mặt u buồn, nói muốn đến sau hoa viên bắn tên, cố gắng thư giãn một chút.
Bạch Toa Toa nghe vậy, nhất thời lộ ra vẻ bừng tỉnh.
Nàng đi tới hoa viên phía sau. Nơi đó đã làm một sân tập bắn đơn giản. Toàn thân Kim Bích Hàm mặc bộ váy bằng lụa trắng, lộ ra chân nhỏ và cánh tay trắng ngà. Đầu nàng quấn kiểu tóc Kim Diệp, đang gài tên, giương cung, hai mắt cũng đang mơ màng.
Hiển nhiên, nàng đang chìm trong hồi ức, cũng không thật sự để tâm vào chuyện bắn tên.
Kỳ quái nhất chính là tư thế bắn tên nàng, cũng không phải là tư thế đứng theo hình chữ thập của vương thất Đôn Hoàng, mà là một chân phía trước, một chân ở phía sau, tư thế như một con sư tử. Thế đứng này thiếu một phần trang nhã cao quý, mà có phần dũng mãnh
gan dạ.
Đây là tư thế mà Sở Vân dạy cho Kim Bích Hàm khi bắn tên.
- Nha đầu kia...
Bạch Toa Toa thấy vậy, bèn khẽ thở dài.
Từ lúc Kim Bích Hàm trở về, có đôi khi lại có biểu hiện rất cổ quái, buồn bực không vui. Sau đó lại ra sau hoa viên lập một bãi bắn cung đơn giản, bình thường đều một mình bắn tên ở đây.
Bạch Toa Toa là lão sư võ thuật Kim Bích Hàm, tất nhiên cảm thấy rất kỳ quái. Lúc mới đầu khi hỏi Kim Bích Hàm, nàng còn có chút che giấu. Thế nhưng sau khi truy hỏi mãi, Kim Bích Hàm liền thổ lộ lòng mình với nàng.
Tuy rằng Bạch Toa Toa chưa bao giờ trải qua chuyện tình ái, nhưng nàng đã sống mấy trăm năm, kinh nghiệm sống phong phú, đối với tình yêu của Kim Bích Hàm lại lực bất tòng tâm.
Tuy rằng sức chiến đấu của nàng rất mạnh, nhưng đối với chuyện tình cảm này, mạnh mẽ cũng không giải quyết được vấn đề.
- Bây giờ thì tốt rồi.
Bạch Toa Toa cảm thấy mềm lòng, thoáng nhìn lá thư đang cầm trong tay, tinh thần liền rung lên.
- Bích Hàm, lại bắn tên lên trời rồi.
Nàng đi qua chỗ rẽ, đi tới bên cạnh Kim Bích Hàm.
- Lão sư.
Kim Bích Hàm buông cung tên xuống, trên mặt chợt đỏ ửng.
- Lại đang suy nghĩ tới một người nào đó sao?
Bạch Toa Toa cười mà như không cười, trêu ghẹo Kim Bích Hàm.
- Lão sư...
Giọng Kim Bích Hàm kéo dài ra, hờn dỗi liếc mắt nhìn Bạch Toa Toa.
- Ha ha. Nơi này có một phần lễ vật tặng cho ngươi.
Bạch Toa Toa đưa lá thư qua.
- Là cái gì... A!
Kim Bích Hàm vừa mở lá thư ra nhìn, nhất thời kinh ngạc, vui mừng mà kêu lên.
Thế nhưng đầu lông mày của nàng chợt khẽ nhăn lại, trong ánh mắt dần hiện ra vẻ bối rối.
Nàng cắn hàm răng, cuối cùng mở miệng nói:
- Lão sư, van người, người có thể giúp ta điều tra về một nữ hài tử không?
Nàng đưa lá thư trở lại.
- Nữ hài tử nào vậy?
Bạch Toa Toa cảm thấy lẫn lộn, nhận lá thư xem kỹ, nhất thời giận tím mặt.
- Tiểu tử thối này, lại có thể dẫn theo một nữ hài. Còn ở chung trong một phòng!
Bạch Toa Toa nghiến răng nghiến lợi. Sở Vân này thật chẳng ra sao. Uổng phí Bích Hàm của nhà ta nóng ruột nóng gan trông ngóng hắn như vậy. Hắn lại qua lại với kẻ khác.
- Nói cái gì vậy? Cấm vệ quân chúng ta nghiêm cấm kết hôn, phải là tấm thân xử nữ. Thống lĩnh đại nhân vì sao có thể có tình nhân được? Im miệng.
Lão binh trách mắng.
Tân binh thè lưỡi, trong lúc nhất thời cũng không dám bàn luận thêm nữa.
Nếu thực sự truy cứu xuống, nếu tình hình đúng như vậy thì đây không chỉ là chuyện của Thống lĩnh cấm vệ quân Bạch Toa Toa, mà là chuyện của Đôn Hoàng công chúa rồi.
Trong tay Bạch Toa Toa nắm chặt một lá thư. Đó chính là thư của chủ quán trọ Tơ Lụa đích thân viết.
Trong thư thông báo Sở Vân đã vào ở trong quán trọ Tơ Lụa.
Bạch Toa Toa là nữ kỵ sĩ rất trung thành và tận tâm, từ nhỏ đã là lão sư võ thuật của Kim Bích Hàm, nhìn Kim Bích Hàm lớn lên. Nàng là người thân cận nhất của Kim Bích Hàm, nửa giống như mẫu thân, cũng là lão sư được tín nhiệm nhất, và càng là thuộc hạ đắc lực nhất.
Nàng đi một mạch không dừng, tiến vào thư phòng, lại không thấy bóng dáng của Kim Bích Hàm trên giường trong thư phòng.
- Thật kỳ lạ, từ trước tới giờ, khi Bích Hàm xử lý công vụ mệt nhọc, đều nằm ở chỗ đây nghỉ ngơi cơ mà?
Nàng lẩm bẩm trong miệng một câu.
Thị nữ đứng ở cửa thư phòng liền bẩm báo:
- Bẩm báo thống lĩnh đại nhân, công chúa điện hạ vốn là ngủ trong này, đang ngủ chợt đứng lên, sắc mặt u buồn, nói muốn đến sau hoa viên bắn tên, cố gắng thư giãn một chút.
Bạch Toa Toa nghe vậy, nhất thời lộ ra vẻ bừng tỉnh.
Nàng đi tới hoa viên phía sau. Nơi đó đã làm một sân tập bắn đơn giản. Toàn thân Kim Bích Hàm mặc bộ váy bằng lụa trắng, lộ ra chân nhỏ và cánh tay trắng ngà. Đầu nàng quấn kiểu tóc Kim Diệp, đang gài tên, giương cung, hai mắt cũng đang mơ màng.
Hiển nhiên, nàng đang chìm trong hồi ức, cũng không thật sự để tâm vào chuyện bắn tên.
Kỳ quái nhất chính là tư thế bắn tên nàng, cũng không phải là tư thế đứng theo hình chữ thập của vương thất Đôn Hoàng, mà là một chân phía trước, một chân ở phía sau, tư thế như một con sư tử. Thế đứng này thiếu một phần trang nhã cao quý, mà có phần dũng mãnh
gan dạ.
Đây là tư thế mà Sở Vân dạy cho Kim Bích Hàm khi bắn tên.
- Nha đầu kia...
Bạch Toa Toa thấy vậy, bèn khẽ thở dài.
Từ lúc Kim Bích Hàm trở về, có đôi khi lại có biểu hiện rất cổ quái, buồn bực không vui. Sau đó lại ra sau hoa viên lập một bãi bắn cung đơn giản, bình thường đều một mình bắn tên ở đây.
Bạch Toa Toa là lão sư võ thuật Kim Bích Hàm, tất nhiên cảm thấy rất kỳ quái. Lúc mới đầu khi hỏi Kim Bích Hàm, nàng còn có chút che giấu. Thế nhưng sau khi truy hỏi mãi, Kim Bích Hàm liền thổ lộ lòng mình với nàng.
Tuy rằng Bạch Toa Toa chưa bao giờ trải qua chuyện tình ái, nhưng nàng đã sống mấy trăm năm, kinh nghiệm sống phong phú, đối với tình yêu của Kim Bích Hàm lại lực bất tòng tâm.
Tuy rằng sức chiến đấu của nàng rất mạnh, nhưng đối với chuyện tình cảm này, mạnh mẽ cũng không giải quyết được vấn đề.
- Bây giờ thì tốt rồi.
Bạch Toa Toa cảm thấy mềm lòng, thoáng nhìn lá thư đang cầm trong tay, tinh thần liền rung lên.
- Bích Hàm, lại bắn tên lên trời rồi.
Nàng đi qua chỗ rẽ, đi tới bên cạnh Kim Bích Hàm.
- Lão sư.
Kim Bích Hàm buông cung tên xuống, trên mặt chợt đỏ ửng.
- Lại đang suy nghĩ tới một người nào đó sao?
Bạch Toa Toa cười mà như không cười, trêu ghẹo Kim Bích Hàm.
- Lão sư...
Giọng Kim Bích Hàm kéo dài ra, hờn dỗi liếc mắt nhìn Bạch Toa Toa.
- Ha ha. Nơi này có một phần lễ vật tặng cho ngươi.
Bạch Toa Toa đưa lá thư qua.
- Là cái gì... A!
Kim Bích Hàm vừa mở lá thư ra nhìn, nhất thời kinh ngạc, vui mừng mà kêu lên.
Thế nhưng đầu lông mày của nàng chợt khẽ nhăn lại, trong ánh mắt dần hiện ra vẻ bối rối.
Nàng cắn hàm răng, cuối cùng mở miệng nói:
- Lão sư, van người, người có thể giúp ta điều tra về một nữ hài tử không?
Nàng đưa lá thư trở lại.
- Nữ hài tử nào vậy?
Bạch Toa Toa cảm thấy lẫn lộn, nhận lá thư xem kỹ, nhất thời giận tím mặt.
- Tiểu tử thối này, lại có thể dẫn theo một nữ hài. Còn ở chung trong một phòng!
Bạch Toa Toa nghiến răng nghiến lợi. Sở Vân này thật chẳng ra sao. Uổng phí Bích Hàm của nhà ta nóng ruột nóng gan trông ngóng hắn như vậy. Hắn lại qua lại với kẻ khác.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.