Quyển 6 - Chương 37: Gương Gỗ Bát quái huyễn hương (thượng)
Cổ Chân Nhân
28/08/2013
Khác với đại hội du hiệp khác, trong thế giới Long Môn, tràn ngập cảm
giác mãnh liệt như lửa, va chạm và tranh cãi. Nhưng trong đại hội Thư
viện, lại tao nhã. Cho dù tính tình có táo bạo cỡ nào, tới nơi này,
trong lòng cũng giống như uống được một hớp nước suối mát mẻ, làm nguội
cơn tức trong lòng, trở nên yên lặng bình thản.
Đây là truyền thừa của Thư Hoàng lưu lại, tràn ngập khí tức hòa bình, giáo hóa, văn minh.
- Đi mau, phía trước có có người trưng bày một quả trứng Phong Hỏa Yên Lang, đi nhanh tới xem một chút đi.
- Cái gì? Lại là công phòng nhất thể, là Phong Hỏa Yên Lang hệ yên và hệ hỏa sao? Loại Yêu thú này rất thú vị, không ngờ lại có người lấy ra trao đổi.
- Phong Hỏa Yên Lang? Trong tay ta đang cần một vài con Yêu thú như vậy!
- Tuy rằng ta không cần Phong Hỏa Yên Lang. Tuy nhiên trong đại hội Thư viện lần này, loại trao đổi không mục đích này cũng là vô cùng thông thường. Ta đi xem cũng tốt.
Mọi người xung quanh bỗng nhiên cuộn trào mãnh liệt. Tin tức nhanh chóng truyền ra. Mọi người theo những mục đích của mình dũng mãnh tiến về phía trước.
Đại hội Thư viện, và các đại hội du hiệp khác, người có nắm tay lớn chính là đạo lý.
Chỉ cần có chiến lực hùng hậu, có thể được hoan nghênh.
Nhưng ở trong đại hội Thư viện nghiêm cấm tất cả các trận đánh, chỉ chú trọng giao lưu, trao đổi. Giao lưu gì đó, liên quan đến các mặt, có trứng Yêu thú, hạt giống Yêu thực, yêu binh, còn có đan phương, tâm đắc luyện binh, đạo pháp hiếm thấy, bản đồ bảo tàng, thậm chí là tin tức bát quái.
Đại hội Thư viện, chính là một hội giao dịch giao lưu vô cùng lớn. Vào lúc này, các Ngự yêu sư dùng những bảo vật không thích hợp với mình đổi lấy vật gì đó mà mình đang cần.
Một đoạn đường phía trước chính là phố giao dịch. Nếu trong tay các ngươi có bảo vật gì không cần dùng đến, có thể tới lầu các trong đó, tìm nhân viên Thư Viện, nộp một lượng thiên cương thạch tệ nhất định, thuê một gian hàng, tiến hành giao dịch.
Tửu Hào Vương giải thích với Sở Vân và Nhị Lang Thiên Quân.
Tuy nhiên hắn cũng không biết, thật ra kiếp trước Sở Vân từng tới đây, đối với nơi này là ngựa quen đường cũ. Trong số những người này, thực sự chỉ có Nhị Lang Thiên Quân là người đầu tiên đến nơi đây.
- Đại hội Thư viện sẽ được tổ chức liên tục vào hai tuần. Hay đi tới đường phía đông xem.
Sở Vân từ chối cho ý kiến nói.
Còn chưa đi vào đường phía đông, đã thấy từng đợt nhân khí và sóng nhiệt, tiếng ồn ào huyên náo vang tới bên tai. Rõ ràng có thể cảm giác được dòng người đang tăng lên.
Sở Vân từ đầu phố nhìn lại, chỉ thấy đường phía đông rộng chừng mười trượng, hai cỗ xe mười ngựa kéo có thể đi song song. Hai bên đường, là một loạt những ngôi nhà cổ kính tường ngói xanh, mái cong như chiếc sừng. Phía trước dãy nhà, có treo đèn ***g đỏ thẫm, có cờ tung bay. Mặc kệ là đèn ***g, hay là cờ, đều là Tiểu Yêu binh, thuê từ bên Thư Viện, có thể hiện ra chiêu bài, quảng cáo.
Tiền thuê những Tiểu Yêu binh này, mỗi một con một ngày sẽ trả giá một Thiên cương thạch tệ. Tiền thuê một gian cửa hàng, mỗi ngày cần ba mươi Thiên cương thạch tệ.
Sở Vân nghĩ đến đây, trong lòng không khỏi có chút cảm khái.
Trong kiếp trước, với cái giá này, có thể khiến hắn chùn bước. Nhưng kiếp này, thông qua sự cố gắng tích lũy của mình, số Thiên cương thạch tệ này đối với hắn mà nói chỉ chín trâu mất sợi lông, hoàn toàn không đáng kể. Có toàn bộ Chư Tinh Quần Đảo làm hậu thuẫn, hắn bao hết toàn bộ chục hiệu cửa hàng trên đường phố này cũng không có vấn đề.
Tuy nhiên hiện nay hắn đến đây, cũng không phải chỉ vì trao đổi. Hiện số yêu vật trong tay hắn thật sự quá nhiều.
Bọn họ tới địa phương mọi người đã bàn luận vừa nãy, phát hiện địa điểm buôn bán Phong Hỏa Yên Lang, đều không phải là cửa hàng, mà là một quầy hàng nhỏ nhỏ bán ở vỉa hè.
Quầy hàng nhỏ nhỏ bán vỉa hè này rất náo nhiệt. Đám người vây quanh hai tầng. Rất nhiều người đều đang cò kè mặc cả với chủ quán, hỏi giá cả của trứng Phong Hỏa Yên Lang.
- Rất nhiều cửa hàng đều trống không. Vì sao những người này không đi thuê cửa hàng. Ngược lại đi bày hàng ở vỉa hè?
Nhị Lang Thiên Quân khó hiểu hỏi.
- Đây là bởi vì lượng giao dịch quá ít, đặt hàng vỉa hè như vậy là đủ rồi.
Tiên Nang Vương nói.
- Nhị Lang, ngươi ở lâu trong núi sâu, lâu không đi ra ngoài thiên hạ, không biết hiểu cách thức trong đó. Tiền thuê cửa hàng, đối với ngươi và ta mà nói, không đáng giá nhắc tới. Nhưng đối với những Ngự yêu sư ở tầng dưới chót mà nói, cũng một khoản chi phí lớn. Đừng nhìn ở đây còn nhiều cửa hàng trống. Thật ra sẽ nhanh chóng chật kín. Dù sao đây mới là ngày đầu tiên của đại hội Thư viện.
Tại phương diện này, Tửu Hào Vương cũng từ tầng dưới chót đi lên Vương giả, so với Tiên Nang Vương có rất nhiều kinh nghiệm.
- Thì ra là thế.
Nhị Lang Thiên Quân gật đầu, hiểu ra.
Trên thực tế, khoảng cách mỗi gian cửa hàng trong đường nhỏ, trước cửa hàng đều có quán nhỏ. Số lượng những quán hàng vỉa hè cực kỳ đông, phóng mắt nhìn qua, đầy một mảnh, kéo dài đến cuối tầm mắt. Không chỉ có ở đường đông, ở đường khác, cũng tương tự như vậy.
Kiếp trước, Sở Vân, từng là một thành viên trong đó, vì sinh kế phải bôn ba, giãy dụa ở tầng dưới chót, chỉ có thể ôm hy vọng nhìn lên trời cao, khát khao tương lai.
- Pháp tắc Tinh Châu khiến người ta không thể trực tiếp tích trữ được nguyên khí. Tu hành chỉ có thể mượn sức mạnh của vật bên ngoài, cuối cùng đường cộng tu hành, đạt thành chính quả. Cũng bởi vậy, chức nghiệp Ngự yêu sư này, thật sự là quá mức ỷ lại vào ngoại vật và tài nguyên. Nếu không phải kiếp này ta có rất nhiều vật tư và nhân lực của Chư Tinh Quần Đảo làm hậu thuẫn, làm sao có được thành tích và phóng khoáng như thế?
Trong lòng Sở Vân thở dài.
Đối lập như thế càng khiến hắn cảm nhận được tầm quan trọng của Chư Tinh Quần Đảo. Chính là có hậu thuẫn cường đại như vậy, mới khiến Sở Vân có thể đi được xa hơn, càng kiên định, tinh lực càng tập trung. Không thể khiến Lục Kình Vương thực hiện được mưu kế của mình!
- Vị bằng hữu này, trao đổi trứng Yêu thú Phong Hỏa Yên Lang của ngươi thế nào?
Sở Vân chen vào đám người, nhìn chủ quán tiểu hàng vỉa hè hỏi.
- Nếu ngươi là có một yêu vật luyện đan tư chất thượng đẳng, có thể trực tiếp đổi lấy. Đương nhiên, nếu có một hỏa lô dùng cho luyện binh cũng có thể đổi. Ngoài ra,
nếu ngươi có một phần da chế nang thượng đẳng, thêm năm mươi Thiên cương thạch tệ, cũng có thể đến đổi được trứng Yêu thú Phong Hỏa Yên Lang của.
Về vấn đề này, chủ quán hàng vỉa hè đã trả lời rất nhiều lượt, nhưng vẫn không cảm thấy phiền phức.
Sở Vân nghe xong, không khỏi liếc mắt đánh giá vị chủ quán này một cái. Đối phương yêu cầu phiền phức như thế, liên quan đến ba phương diện luyện đan, luyện binh, chế nang.
Rất rõ ràng vị chủ quán này tham khảo khá rộng. Yêu cầu của hắn, cũng cũng không quá đáng, dựa theo giá trị của trứng Yêu thú Phong Hỏa Yên Lang, thật sự là trao đổi đồng giá.
Nhưng tham khảo rộng như vậy cũng không thể nói rằng vị Ngự yêu sư ưu tú. Ngược lại, Ngự yêu sư trong tầng dưới chót của thế giới Tinh Châu, đều tham khảo rộng khắp, mỗi loại đều có một chút, nhưng tuyệt đối không kỹ càng.
Đây là bệnh chung của Ngự yêu sư ở trình độ này, cũng thật sự là bất đắc dĩ.
Ngự yêu sư tu hành, đối với nhu cầu ngoại vật có tính ỷ lại rất lớn. Nhất là loại tán tu không môn không phái này, cần tự lực cánh sinh, phàm là có thể kiếm tiền chức nghiệp, đều học tập một ít.
Chỉ có điều nội dung quan trọng thực sự tinh thâm, đều bị Thư Viện, hoặc là môn phái du hiệp nắm trong tay. Với tư cách bọn họ rất có thể cả đời cũng không tiếp xúc đến.
Nhìn chủ quán trước mắt này, bên ngoài bình thường, quần áo sạch sẽ mộc mạc, vừa thấy đã biết mặc rất lâu. Hơn nữa đầu lông mày nhăn lại, khiến người ta có cảm giác hết sức tang thương tiều tụy. Tuy nhiên sâu trong hai mắt vẫn cất giấu một phần hy vọng đối với tương lai.
Tất cả điều này đều khiến Sở Vân nhớ lại kiếp trước. Vị chủ quán hàng vỉa hè nho nhỏ này khiến hắn dâng lên chút đồng cảm. Lúc trước kiếp trước của mình không phải là như vậy sao?
- Chủ quán, yêu cầu của ngươi thật sự hơi cao. Có thể hạ bớt một chút hay không.
- Chỗ ta có một con Xích Viêm Đồng Lô tư chất trung đẳng, chủ yếu dùng để luyện binh, cũng có thể dùng để luyện đan. Ngươi đổi hay không đổi?
- Ta ra ba phần vật liệu chế nang trung đẳng, cộng thêm tám mươi Thiên cương thạch tệ, đổi hết trứng Yêu thú Phong Hỏa Yên Lang của ngươi!
Mọi người xung quanh đều ra giá, nhưng tuy người nhiều, nhưng không ai đạt tới mong muốn của chủ quán hàng vỉa hè. Hắn lắc đầu nói:
- Giá này đã là thấp nhất. Hẳn trong lòng các vị đều biết rõ ràng, lại hạ giá thấp như vậy, bản thân cũng mệt. Nói thực ra, ta cũng rất muốn bồi dưỡng Yêu thú Phong Hỏa Yên Lang này, nhưng vật tư cung cấp không đủ, ngược lại không bằng cho đứa trẻ chưa sinh này có một tương lai tốt hơn.
Nói tới đây, hắn sờ sờ trứng của Yêu thú Phong Hỏa Yên Lang, trong mắt rõ ràng lộ ra vẻ lưu luyến không rời.
- Đương nhiên, nếu các vị có một phần bí quyết luyện đan cơ sở chính thống. Cho dù là bản lẻ không trọn vẹn, ta không nói hai lời, lúc này trao đổi!
Cuối cùng hắn bổ sung thêm một câu, giọng điệu như đinh đóng cột.
Ngay lập tức trong đám người liền truyền đến tiếng cười:
- Bí quyết luyện đan chính thống, không phải bị Thư Viện nắm trong tay, thì cũng chính là bị các thế lực du hiệp lớn nắm chắc. Có bao nhiêu bản thật sự lưu truyền bên ngoài?
- Coi như là có, những thứ đó cũng sẽ không có ai lấy ra đổi đi?
- Chủ quán, ngươi nghĩ quá nhiều. Loại như vậy, bản thân họ coi trọng còn không kịp.
Đây là truyền thừa của Thư Hoàng lưu lại, tràn ngập khí tức hòa bình, giáo hóa, văn minh.
- Đi mau, phía trước có có người trưng bày một quả trứng Phong Hỏa Yên Lang, đi nhanh tới xem một chút đi.
- Cái gì? Lại là công phòng nhất thể, là Phong Hỏa Yên Lang hệ yên và hệ hỏa sao? Loại Yêu thú này rất thú vị, không ngờ lại có người lấy ra trao đổi.
- Phong Hỏa Yên Lang? Trong tay ta đang cần một vài con Yêu thú như vậy!
- Tuy rằng ta không cần Phong Hỏa Yên Lang. Tuy nhiên trong đại hội Thư viện lần này, loại trao đổi không mục đích này cũng là vô cùng thông thường. Ta đi xem cũng tốt.
Mọi người xung quanh bỗng nhiên cuộn trào mãnh liệt. Tin tức nhanh chóng truyền ra. Mọi người theo những mục đích của mình dũng mãnh tiến về phía trước.
Đại hội Thư viện, và các đại hội du hiệp khác, người có nắm tay lớn chính là đạo lý.
Chỉ cần có chiến lực hùng hậu, có thể được hoan nghênh.
Nhưng ở trong đại hội Thư viện nghiêm cấm tất cả các trận đánh, chỉ chú trọng giao lưu, trao đổi. Giao lưu gì đó, liên quan đến các mặt, có trứng Yêu thú, hạt giống Yêu thực, yêu binh, còn có đan phương, tâm đắc luyện binh, đạo pháp hiếm thấy, bản đồ bảo tàng, thậm chí là tin tức bát quái.
Đại hội Thư viện, chính là một hội giao dịch giao lưu vô cùng lớn. Vào lúc này, các Ngự yêu sư dùng những bảo vật không thích hợp với mình đổi lấy vật gì đó mà mình đang cần.
Một đoạn đường phía trước chính là phố giao dịch. Nếu trong tay các ngươi có bảo vật gì không cần dùng đến, có thể tới lầu các trong đó, tìm nhân viên Thư Viện, nộp một lượng thiên cương thạch tệ nhất định, thuê một gian hàng, tiến hành giao dịch.
Tửu Hào Vương giải thích với Sở Vân và Nhị Lang Thiên Quân.
Tuy nhiên hắn cũng không biết, thật ra kiếp trước Sở Vân từng tới đây, đối với nơi này là ngựa quen đường cũ. Trong số những người này, thực sự chỉ có Nhị Lang Thiên Quân là người đầu tiên đến nơi đây.
- Đại hội Thư viện sẽ được tổ chức liên tục vào hai tuần. Hay đi tới đường phía đông xem.
Sở Vân từ chối cho ý kiến nói.
Còn chưa đi vào đường phía đông, đã thấy từng đợt nhân khí và sóng nhiệt, tiếng ồn ào huyên náo vang tới bên tai. Rõ ràng có thể cảm giác được dòng người đang tăng lên.
Sở Vân từ đầu phố nhìn lại, chỉ thấy đường phía đông rộng chừng mười trượng, hai cỗ xe mười ngựa kéo có thể đi song song. Hai bên đường, là một loạt những ngôi nhà cổ kính tường ngói xanh, mái cong như chiếc sừng. Phía trước dãy nhà, có treo đèn ***g đỏ thẫm, có cờ tung bay. Mặc kệ là đèn ***g, hay là cờ, đều là Tiểu Yêu binh, thuê từ bên Thư Viện, có thể hiện ra chiêu bài, quảng cáo.
Tiền thuê những Tiểu Yêu binh này, mỗi một con một ngày sẽ trả giá một Thiên cương thạch tệ. Tiền thuê một gian cửa hàng, mỗi ngày cần ba mươi Thiên cương thạch tệ.
Sở Vân nghĩ đến đây, trong lòng không khỏi có chút cảm khái.
Trong kiếp trước, với cái giá này, có thể khiến hắn chùn bước. Nhưng kiếp này, thông qua sự cố gắng tích lũy của mình, số Thiên cương thạch tệ này đối với hắn mà nói chỉ chín trâu mất sợi lông, hoàn toàn không đáng kể. Có toàn bộ Chư Tinh Quần Đảo làm hậu thuẫn, hắn bao hết toàn bộ chục hiệu cửa hàng trên đường phố này cũng không có vấn đề.
Tuy nhiên hiện nay hắn đến đây, cũng không phải chỉ vì trao đổi. Hiện số yêu vật trong tay hắn thật sự quá nhiều.
Bọn họ tới địa phương mọi người đã bàn luận vừa nãy, phát hiện địa điểm buôn bán Phong Hỏa Yên Lang, đều không phải là cửa hàng, mà là một quầy hàng nhỏ nhỏ bán ở vỉa hè.
Quầy hàng nhỏ nhỏ bán vỉa hè này rất náo nhiệt. Đám người vây quanh hai tầng. Rất nhiều người đều đang cò kè mặc cả với chủ quán, hỏi giá cả của trứng Phong Hỏa Yên Lang.
- Rất nhiều cửa hàng đều trống không. Vì sao những người này không đi thuê cửa hàng. Ngược lại đi bày hàng ở vỉa hè?
Nhị Lang Thiên Quân khó hiểu hỏi.
- Đây là bởi vì lượng giao dịch quá ít, đặt hàng vỉa hè như vậy là đủ rồi.
Tiên Nang Vương nói.
- Nhị Lang, ngươi ở lâu trong núi sâu, lâu không đi ra ngoài thiên hạ, không biết hiểu cách thức trong đó. Tiền thuê cửa hàng, đối với ngươi và ta mà nói, không đáng giá nhắc tới. Nhưng đối với những Ngự yêu sư ở tầng dưới chót mà nói, cũng một khoản chi phí lớn. Đừng nhìn ở đây còn nhiều cửa hàng trống. Thật ra sẽ nhanh chóng chật kín. Dù sao đây mới là ngày đầu tiên của đại hội Thư viện.
Tại phương diện này, Tửu Hào Vương cũng từ tầng dưới chót đi lên Vương giả, so với Tiên Nang Vương có rất nhiều kinh nghiệm.
- Thì ra là thế.
Nhị Lang Thiên Quân gật đầu, hiểu ra.
Trên thực tế, khoảng cách mỗi gian cửa hàng trong đường nhỏ, trước cửa hàng đều có quán nhỏ. Số lượng những quán hàng vỉa hè cực kỳ đông, phóng mắt nhìn qua, đầy một mảnh, kéo dài đến cuối tầm mắt. Không chỉ có ở đường đông, ở đường khác, cũng tương tự như vậy.
Kiếp trước, Sở Vân, từng là một thành viên trong đó, vì sinh kế phải bôn ba, giãy dụa ở tầng dưới chót, chỉ có thể ôm hy vọng nhìn lên trời cao, khát khao tương lai.
- Pháp tắc Tinh Châu khiến người ta không thể trực tiếp tích trữ được nguyên khí. Tu hành chỉ có thể mượn sức mạnh của vật bên ngoài, cuối cùng đường cộng tu hành, đạt thành chính quả. Cũng bởi vậy, chức nghiệp Ngự yêu sư này, thật sự là quá mức ỷ lại vào ngoại vật và tài nguyên. Nếu không phải kiếp này ta có rất nhiều vật tư và nhân lực của Chư Tinh Quần Đảo làm hậu thuẫn, làm sao có được thành tích và phóng khoáng như thế?
Trong lòng Sở Vân thở dài.
Đối lập như thế càng khiến hắn cảm nhận được tầm quan trọng của Chư Tinh Quần Đảo. Chính là có hậu thuẫn cường đại như vậy, mới khiến Sở Vân có thể đi được xa hơn, càng kiên định, tinh lực càng tập trung. Không thể khiến Lục Kình Vương thực hiện được mưu kế của mình!
- Vị bằng hữu này, trao đổi trứng Yêu thú Phong Hỏa Yên Lang của ngươi thế nào?
Sở Vân chen vào đám người, nhìn chủ quán tiểu hàng vỉa hè hỏi.
- Nếu ngươi là có một yêu vật luyện đan tư chất thượng đẳng, có thể trực tiếp đổi lấy. Đương nhiên, nếu có một hỏa lô dùng cho luyện binh cũng có thể đổi. Ngoài ra,
nếu ngươi có một phần da chế nang thượng đẳng, thêm năm mươi Thiên cương thạch tệ, cũng có thể đến đổi được trứng Yêu thú Phong Hỏa Yên Lang của.
Về vấn đề này, chủ quán hàng vỉa hè đã trả lời rất nhiều lượt, nhưng vẫn không cảm thấy phiền phức.
Sở Vân nghe xong, không khỏi liếc mắt đánh giá vị chủ quán này một cái. Đối phương yêu cầu phiền phức như thế, liên quan đến ba phương diện luyện đan, luyện binh, chế nang.
Rất rõ ràng vị chủ quán này tham khảo khá rộng. Yêu cầu của hắn, cũng cũng không quá đáng, dựa theo giá trị của trứng Yêu thú Phong Hỏa Yên Lang, thật sự là trao đổi đồng giá.
Nhưng tham khảo rộng như vậy cũng không thể nói rằng vị Ngự yêu sư ưu tú. Ngược lại, Ngự yêu sư trong tầng dưới chót của thế giới Tinh Châu, đều tham khảo rộng khắp, mỗi loại đều có một chút, nhưng tuyệt đối không kỹ càng.
Đây là bệnh chung của Ngự yêu sư ở trình độ này, cũng thật sự là bất đắc dĩ.
Ngự yêu sư tu hành, đối với nhu cầu ngoại vật có tính ỷ lại rất lớn. Nhất là loại tán tu không môn không phái này, cần tự lực cánh sinh, phàm là có thể kiếm tiền chức nghiệp, đều học tập một ít.
Chỉ có điều nội dung quan trọng thực sự tinh thâm, đều bị Thư Viện, hoặc là môn phái du hiệp nắm trong tay. Với tư cách bọn họ rất có thể cả đời cũng không tiếp xúc đến.
Nhìn chủ quán trước mắt này, bên ngoài bình thường, quần áo sạch sẽ mộc mạc, vừa thấy đã biết mặc rất lâu. Hơn nữa đầu lông mày nhăn lại, khiến người ta có cảm giác hết sức tang thương tiều tụy. Tuy nhiên sâu trong hai mắt vẫn cất giấu một phần hy vọng đối với tương lai.
Tất cả điều này đều khiến Sở Vân nhớ lại kiếp trước. Vị chủ quán hàng vỉa hè nho nhỏ này khiến hắn dâng lên chút đồng cảm. Lúc trước kiếp trước của mình không phải là như vậy sao?
- Chủ quán, yêu cầu của ngươi thật sự hơi cao. Có thể hạ bớt một chút hay không.
- Chỗ ta có một con Xích Viêm Đồng Lô tư chất trung đẳng, chủ yếu dùng để luyện binh, cũng có thể dùng để luyện đan. Ngươi đổi hay không đổi?
- Ta ra ba phần vật liệu chế nang trung đẳng, cộng thêm tám mươi Thiên cương thạch tệ, đổi hết trứng Yêu thú Phong Hỏa Yên Lang của ngươi!
Mọi người xung quanh đều ra giá, nhưng tuy người nhiều, nhưng không ai đạt tới mong muốn của chủ quán hàng vỉa hè. Hắn lắc đầu nói:
- Giá này đã là thấp nhất. Hẳn trong lòng các vị đều biết rõ ràng, lại hạ giá thấp như vậy, bản thân cũng mệt. Nói thực ra, ta cũng rất muốn bồi dưỡng Yêu thú Phong Hỏa Yên Lang này, nhưng vật tư cung cấp không đủ, ngược lại không bằng cho đứa trẻ chưa sinh này có một tương lai tốt hơn.
Nói tới đây, hắn sờ sờ trứng của Yêu thú Phong Hỏa Yên Lang, trong mắt rõ ràng lộ ra vẻ lưu luyến không rời.
- Đương nhiên, nếu các vị có một phần bí quyết luyện đan cơ sở chính thống. Cho dù là bản lẻ không trọn vẹn, ta không nói hai lời, lúc này trao đổi!
Cuối cùng hắn bổ sung thêm một câu, giọng điệu như đinh đóng cột.
Ngay lập tức trong đám người liền truyền đến tiếng cười:
- Bí quyết luyện đan chính thống, không phải bị Thư Viện nắm trong tay, thì cũng chính là bị các thế lực du hiệp lớn nắm chắc. Có bao nhiêu bản thật sự lưu truyền bên ngoài?
- Coi như là có, những thứ đó cũng sẽ không có ai lấy ra đổi đi?
- Chủ quán, ngươi nghĩ quá nhiều. Loại như vậy, bản thân họ coi trọng còn không kịp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.