Quyển 4 - Chương 115: Hoạt Bảo Thỏ Tử Tướng Quân (hạ)
Cổ Chân Nhân
27/08/2013
Sơ lược về loài này, quá trình phát triển của bọn chúng tương tự nhau,
thế nhưng vận mệnh lại hoàn toàn khác biết. Kiếp trước, Sở Vân cũng có
một đầu yêu thú tuyệt phẩm, nhưng ấp trứng không thích hợp, phát dục
không hoàn toàn, cuối cùng Thiên Hồ chết non. Mà Thỏ Tướng Quân đánh bậy đánh bạ, cũng chậm rãi phát hiện ra thực lực của Phong Lôi Hống, cuối
cùng thăng chức rất nhanh, trở thành dũng tướng Tinh Châu.
Chỉ là trời đất xoay chuyển, hiện tại vị dũng tướng mặt trắng này đang quỳ dưới chân Sở Vân, gọi ra Phong Lôi Hống, mà căng thẳng nhìn về phía Sở Vân.
- Đúng là một yêu thú tuyệt phẩm.
Sở Vân gật đầu, Phong Lôi Hống này cũng không có gì khác biết trong truyền thuyết.
- Tốt tốt, hãy đào tạo nó cho tốt. Mặt khác hãy thu thập đồ đạc, ngày mai theo ta xuất chinh.
- Xuất chinh? Thuộc hạ có thể hỏi một chút được không? Chúng ra muốn trợ giúp Thiết gia sao?
Hai mắt Thỏ Tướng Quân bỗng nhiên lóe sáng.
- Tất nhiên. Chỉ là lần này chúng ta không cần đi tới Thiết gia chủ đảo, mà là tấn công địch giải nguy, chạy thẳng tới Thư gia chủ thành.
Sở Vân thản nhiên nói.
- A!
Nhất thời Thỏ Tướng Quân cảm thấy sợ hãi, toàn thân mềm nhũn, ngồi bất động trên mặt đất.
Tháng 10 năm 754 Tinh Lịch, Thư gia kết minh cùng Thiết gia, Thư gia điều động hai đường đại quân, một đường do Hoàng Hiếu làm thống lĩnh trợ giúp Thiết gia. Một đường do đích thân Sở Vân thống lĩnh, khua chiêng gióng chống, tiến vào hải vực Thủy gia thi hành kế sách vây Ngụy cứu Triệu.
Sau vài trận hải chiến, song phương vẫn chưa thể phân thắng bại. Tại chiến trường Thiết gia, đại quân Thủy gia vẫn nắm được ưu thế. Thế nhưng tại chiến trường Thủy gia, Sở Vân liên tục chiếm được ưu thế. Hắn lấy ra 8 đầu Linh Yêu mở đường, biến hóa không lường, đánh cho các đội quân trấn thủ của Thủy gia khó lòng phòng thủ, đau đớn không gì sánh bằng.
Phía sau trận chiến, Cuồng Nho Tướng Quân vì thế mà đau đầu nhức óc, Nhưng Sở Vân cũng không khác là bao.
Thỏ Tướng Quân này, quả thực quá nhát gan. Nhiều lần Sở Vân cố ý dựng lên tình cảnh xấu, ý đồ muốn Thỏ Tướng Quân mau chóng gạt bỏ đi bản tính hèn nhát. Thế nhưng cũng không thành công.
Chiến lực của Thỏ Tướng Quân rất kém, nhưng lại rất giỏi chạy trốn. Bay lên không trung, địch tướng truy sát phía sau chửi bới không ngớt.
Thế nhưng Thỏ Tướng Quân vẫn không hề để ý tới, khuôn mặt trắng đản thờ ơ như không. Sở Vân lại phỏng đoán nó giống như bức tường thành rất dày.
- Từ phương diện đó mà nó, xem ra Thỏ Tướng Quân này là một người tài ẩn nhẫn sao? Phát hiện được điểm ấy, rốt cục cũng không phải không có thu hoạch.
Sở Vân không thể làm gì khác, cũng chỉ có thẻ tự an ủi chính mình.
- Tiểu Bá Vương, rốt cục Yến Đông Lưu ta đã đuổi được ngươi. Ngày hôm nay chính là ngày tận thế của ngươi.
Trong một ngày trời êm biển lặng, mây trắng bay lượn, chim biển khẽ bay. Vốn là một ngày tốt khí, nhưng khi đó lại xuất hiện hạm đội Phương gia, bị đánh tơi bời.
- Kiếm Khách trên chiến trường, Yến Đông Lưu? Thỏ Tướng Quân, ngươi mau đến nghênh chiến.
Sở Vân bất ngờ hạ lệnh.
- A?
Hai mắt Thỏ Tướng Quân trừng lớn, thiếu chút nữa òa khóc.
- Thiếu chủ, trước mắt là một cường giả trên Dị Sĩ bảng, ta, ta chỉ là một tiểu tướng bình thường không có tiếng tăm gì, ắt không thể đánh lại hắn.
Đối mặt với Yến Lưu Đông, lập tức Thỏ Tướng Quân cảm thấy lúng túng.
- Sợ cái gì? Có ta ở đây, hãy giao chiến cùng hắn.
Sở Vân động viên hắn.
- Có thiếu chủ ở đây, ta có gì phải sợ. Có thiếu chủ ở đây, ta có gì phải sợ...
Thỏ Tướng Quân lẩm bẩm, giống như đang thôi miên chính mình. Rốt cục hắn ngẩng đầu lên kêu lớn.
- Thiếu chủ, ta đi đây!
- Đi thôi. Di? Vì sao ngươi còn không đi?
Hai chân Thỏ Tướng Quân run lên lẩy bẩy, như đang đá vào nhau, giọng nói của hắn như đang khóc:
- Thiếu chủ, không biết tại sao nữa. Toàn thân ta như nhũn ra, muốn đi mà không thể đi được.
Sở Vân nheo mắt, giơ chân đá một cước vào mông Thỏ Tướng Quân, khiến hắn ngã mạnh xuống đất, lạnh lùng nói:
- Ngươi là một tên nhát gan, hãy nhìn ta thật kỹ!
Đột nhiên, hắn sử dụng Tật Phong Kính Thảo Hài bay thẳng lên không trung.
- Ngươi chính là Tiểu Bá Vương? Tên tiểu tử gây cho chúng ta không ít phiền toái? Rõ ràng Trinh Quân Sư không tính được hình bóng của ngươi, xem ra ngươi có được truyền thừa của Vạn Thú Vương, trên người có không ít bảo vật tốt a! Hôm nay có thể được chết dưới kiếm của ta, chính là vinh hạnh của ngươi.
Tướng mạo của Yến Đông Lưu uy vũ phóng thoáng, cao tới 8 thước 8, cơ bắp cuồn cuộn, toàn thân bao phủ bởi Xích Đồng Khải Giáp. Mũi hắn giống như mũi sư tử, bộ râu quai nón trên mặt trông rất dữ tợn, đôi mắt dài tinh tường. Lúc này ánh mắt lóe ra giống như kiếm quang, hung hăng, lẫm liệt.
Bài danh của hắn đứng thứ 11 trên Dị Sĩ bảng, đứng trên cả Sở Vân. Từ khi Sở Vân đại náo hải vực Thủy gia, lúc này hắn đảm nhiệm nhiệm vụ phụ trợ đột kích hạm đội của Sở Vân. Rất nhiều lần phải theo sau Sở Vân, khí tức trong lòng đã sớm bị dồn nén.
Lúc này, rốt cục đã đuổi kịp hạm đội của Sở Vân, đương nhiên hắn sẽ không bỏ qua cơ hội tốt này. Bấy giờ ý chí hừng hực, sát khí dày đặc, trong tận đáy lòng muốn giết chết Sở Vân.
- Thiếu niên trẻ tuổi, nguyên bản tiền đồ của ngươi rất sáng lạ. Thế nhưng không gặp thời, vả lại dám chống đối chúng ta. Trong vòng mười chiêu, nhất định ngươi sẽ chết dưới kiếm của ta. Hãy tiếp chiêu này của ta, Trường Hồng Quán Nhật!
Yến Đông Lưu thách thức mà rống lớn, hắn đã là cao thủ thành danh từ rất lâu, cho nên rất coi thường Sở Vân. Hắn còn chưa nói hết lời, từ Tiên Nang dắt tại thắt lưng liền bay ra một đạo kỳ quang.
Trong nhát mắt, kỳ quang tăng vọt, biết thành một đạo ánh sáng dài tới trăm trượng, Xích Huyết Quang Hồng vừa to lại vừa rộng, xoạt một tiếng liền bắn tới trước mặt Sở Vân.
- Hừ! Tới tốt!
Sở Vân đã sớm cầm Túy Tuyết Đao trong tay, không hề tránh né, mà mạnh mẽ chém xuống.
Trong nháy mắt, Túy Tuyết Đao mạnh mẽ phát ra ánh đao sáng như tuyết, lập tức trấn áp Xích Huyết Quang Hồng, ầm một tiếng Quang Hồng tan thành mây khói hóa thành một thanh Huyết Kiếm, bay ra phía xa. Nhân cơ hội này, Sở Vân mạnh mẽ triển khai tấn công Yến Đông Lưu.
- Cũng có chút thú vị, rõ ràng dám cả gan tấn công ta. Có dũng khí, nhưng quả thực ngu ngộc.
Yến Đông Lưu cười lạnh một tiếng, thoáng chốc thu hồi Huyết Kiếm.
Huyết Triều Già Thiên!
Cổ tay hắn vừa mới cử động, lập tức kiếm quang tăng vọt, huyết khí dày đặc, trải dài trăm dặm. Chiêu thức công kích vừa rồi chính là một chiêu kiếm pháp thượng đẳng.
Tăng Quang Thiểm Thải Đại Long Văn!
Chỉ là trời đất xoay chuyển, hiện tại vị dũng tướng mặt trắng này đang quỳ dưới chân Sở Vân, gọi ra Phong Lôi Hống, mà căng thẳng nhìn về phía Sở Vân.
- Đúng là một yêu thú tuyệt phẩm.
Sở Vân gật đầu, Phong Lôi Hống này cũng không có gì khác biết trong truyền thuyết.
- Tốt tốt, hãy đào tạo nó cho tốt. Mặt khác hãy thu thập đồ đạc, ngày mai theo ta xuất chinh.
- Xuất chinh? Thuộc hạ có thể hỏi một chút được không? Chúng ra muốn trợ giúp Thiết gia sao?
Hai mắt Thỏ Tướng Quân bỗng nhiên lóe sáng.
- Tất nhiên. Chỉ là lần này chúng ta không cần đi tới Thiết gia chủ đảo, mà là tấn công địch giải nguy, chạy thẳng tới Thư gia chủ thành.
Sở Vân thản nhiên nói.
- A!
Nhất thời Thỏ Tướng Quân cảm thấy sợ hãi, toàn thân mềm nhũn, ngồi bất động trên mặt đất.
Tháng 10 năm 754 Tinh Lịch, Thư gia kết minh cùng Thiết gia, Thư gia điều động hai đường đại quân, một đường do Hoàng Hiếu làm thống lĩnh trợ giúp Thiết gia. Một đường do đích thân Sở Vân thống lĩnh, khua chiêng gióng chống, tiến vào hải vực Thủy gia thi hành kế sách vây Ngụy cứu Triệu.
Sau vài trận hải chiến, song phương vẫn chưa thể phân thắng bại. Tại chiến trường Thiết gia, đại quân Thủy gia vẫn nắm được ưu thế. Thế nhưng tại chiến trường Thủy gia, Sở Vân liên tục chiếm được ưu thế. Hắn lấy ra 8 đầu Linh Yêu mở đường, biến hóa không lường, đánh cho các đội quân trấn thủ của Thủy gia khó lòng phòng thủ, đau đớn không gì sánh bằng.
Phía sau trận chiến, Cuồng Nho Tướng Quân vì thế mà đau đầu nhức óc, Nhưng Sở Vân cũng không khác là bao.
Thỏ Tướng Quân này, quả thực quá nhát gan. Nhiều lần Sở Vân cố ý dựng lên tình cảnh xấu, ý đồ muốn Thỏ Tướng Quân mau chóng gạt bỏ đi bản tính hèn nhát. Thế nhưng cũng không thành công.
Chiến lực của Thỏ Tướng Quân rất kém, nhưng lại rất giỏi chạy trốn. Bay lên không trung, địch tướng truy sát phía sau chửi bới không ngớt.
Thế nhưng Thỏ Tướng Quân vẫn không hề để ý tới, khuôn mặt trắng đản thờ ơ như không. Sở Vân lại phỏng đoán nó giống như bức tường thành rất dày.
- Từ phương diện đó mà nó, xem ra Thỏ Tướng Quân này là một người tài ẩn nhẫn sao? Phát hiện được điểm ấy, rốt cục cũng không phải không có thu hoạch.
Sở Vân không thể làm gì khác, cũng chỉ có thẻ tự an ủi chính mình.
- Tiểu Bá Vương, rốt cục Yến Đông Lưu ta đã đuổi được ngươi. Ngày hôm nay chính là ngày tận thế của ngươi.
Trong một ngày trời êm biển lặng, mây trắng bay lượn, chim biển khẽ bay. Vốn là một ngày tốt khí, nhưng khi đó lại xuất hiện hạm đội Phương gia, bị đánh tơi bời.
- Kiếm Khách trên chiến trường, Yến Đông Lưu? Thỏ Tướng Quân, ngươi mau đến nghênh chiến.
Sở Vân bất ngờ hạ lệnh.
- A?
Hai mắt Thỏ Tướng Quân trừng lớn, thiếu chút nữa òa khóc.
- Thiếu chủ, trước mắt là một cường giả trên Dị Sĩ bảng, ta, ta chỉ là một tiểu tướng bình thường không có tiếng tăm gì, ắt không thể đánh lại hắn.
Đối mặt với Yến Lưu Đông, lập tức Thỏ Tướng Quân cảm thấy lúng túng.
- Sợ cái gì? Có ta ở đây, hãy giao chiến cùng hắn.
Sở Vân động viên hắn.
- Có thiếu chủ ở đây, ta có gì phải sợ. Có thiếu chủ ở đây, ta có gì phải sợ...
Thỏ Tướng Quân lẩm bẩm, giống như đang thôi miên chính mình. Rốt cục hắn ngẩng đầu lên kêu lớn.
- Thiếu chủ, ta đi đây!
- Đi thôi. Di? Vì sao ngươi còn không đi?
Hai chân Thỏ Tướng Quân run lên lẩy bẩy, như đang đá vào nhau, giọng nói của hắn như đang khóc:
- Thiếu chủ, không biết tại sao nữa. Toàn thân ta như nhũn ra, muốn đi mà không thể đi được.
Sở Vân nheo mắt, giơ chân đá một cước vào mông Thỏ Tướng Quân, khiến hắn ngã mạnh xuống đất, lạnh lùng nói:
- Ngươi là một tên nhát gan, hãy nhìn ta thật kỹ!
Đột nhiên, hắn sử dụng Tật Phong Kính Thảo Hài bay thẳng lên không trung.
- Ngươi chính là Tiểu Bá Vương? Tên tiểu tử gây cho chúng ta không ít phiền toái? Rõ ràng Trinh Quân Sư không tính được hình bóng của ngươi, xem ra ngươi có được truyền thừa của Vạn Thú Vương, trên người có không ít bảo vật tốt a! Hôm nay có thể được chết dưới kiếm của ta, chính là vinh hạnh của ngươi.
Tướng mạo của Yến Đông Lưu uy vũ phóng thoáng, cao tới 8 thước 8, cơ bắp cuồn cuộn, toàn thân bao phủ bởi Xích Đồng Khải Giáp. Mũi hắn giống như mũi sư tử, bộ râu quai nón trên mặt trông rất dữ tợn, đôi mắt dài tinh tường. Lúc này ánh mắt lóe ra giống như kiếm quang, hung hăng, lẫm liệt.
Bài danh của hắn đứng thứ 11 trên Dị Sĩ bảng, đứng trên cả Sở Vân. Từ khi Sở Vân đại náo hải vực Thủy gia, lúc này hắn đảm nhiệm nhiệm vụ phụ trợ đột kích hạm đội của Sở Vân. Rất nhiều lần phải theo sau Sở Vân, khí tức trong lòng đã sớm bị dồn nén.
Lúc này, rốt cục đã đuổi kịp hạm đội của Sở Vân, đương nhiên hắn sẽ không bỏ qua cơ hội tốt này. Bấy giờ ý chí hừng hực, sát khí dày đặc, trong tận đáy lòng muốn giết chết Sở Vân.
- Thiếu niên trẻ tuổi, nguyên bản tiền đồ của ngươi rất sáng lạ. Thế nhưng không gặp thời, vả lại dám chống đối chúng ta. Trong vòng mười chiêu, nhất định ngươi sẽ chết dưới kiếm của ta. Hãy tiếp chiêu này của ta, Trường Hồng Quán Nhật!
Yến Đông Lưu thách thức mà rống lớn, hắn đã là cao thủ thành danh từ rất lâu, cho nên rất coi thường Sở Vân. Hắn còn chưa nói hết lời, từ Tiên Nang dắt tại thắt lưng liền bay ra một đạo kỳ quang.
Trong nhát mắt, kỳ quang tăng vọt, biết thành một đạo ánh sáng dài tới trăm trượng, Xích Huyết Quang Hồng vừa to lại vừa rộng, xoạt một tiếng liền bắn tới trước mặt Sở Vân.
- Hừ! Tới tốt!
Sở Vân đã sớm cầm Túy Tuyết Đao trong tay, không hề tránh né, mà mạnh mẽ chém xuống.
Trong nháy mắt, Túy Tuyết Đao mạnh mẽ phát ra ánh đao sáng như tuyết, lập tức trấn áp Xích Huyết Quang Hồng, ầm một tiếng Quang Hồng tan thành mây khói hóa thành một thanh Huyết Kiếm, bay ra phía xa. Nhân cơ hội này, Sở Vân mạnh mẽ triển khai tấn công Yến Đông Lưu.
- Cũng có chút thú vị, rõ ràng dám cả gan tấn công ta. Có dũng khí, nhưng quả thực ngu ngộc.
Yến Đông Lưu cười lạnh một tiếng, thoáng chốc thu hồi Huyết Kiếm.
Huyết Triều Già Thiên!
Cổ tay hắn vừa mới cử động, lập tức kiếm quang tăng vọt, huyết khí dày đặc, trải dài trăm dặm. Chiêu thức công kích vừa rồi chính là một chiêu kiếm pháp thượng đẳng.
Tăng Quang Thiểm Thải Đại Long Văn!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.