Chí Tôn

Quyển 4 - Chương 43: Hợp tác chặt chẽ (thượng)

Cổ Chân Nhân

11/04/2013



Nghiền áp, thổi quét, thôn tính.

Sở Vân bộc phát ra lực công kích cực hạn trước mắt. Đạo Pháp Hồng Lưu khổng lồ như quét sạch thiên địa, san bằng tất cả.

Công kích qua đi, quang mang tiêu tán, Chiến Kỳ Sứ trẻ tuổi nhất trong lịch sử Thiết Huyết Minh, có tiền đồ vô lượng, tuấn kiệt xuất chúng --- Lệ Chinh, đã bị công kích thành tro, hóa thành hạt bụi nhỏ bé nhất.

Trên bầu trời rớt xuống mấy viên yêu tinh, một ngự yêu sư ngoại trừ yêu thú chủ chiến, lúc nào cũng phải có một số yêu thú phụ trợ khác.

Thiên Hồ quét đuôi đến, nhất thời tạo ra một luồng gió, giống như một bàn tay vô hình, tóm lấy những viên yêu tinh, giao cho Sở Vân.

- Hay lắm! Có những viên yêu tinh này, có thể khiến mỗi tu vi Linh Yêu của ta, đều có thể đề thăng gần nghìn năm. Cứ như vậy Kiếp Yêu tinh của ta, có thể đủ cho những yêu vật khác như Nguyệt Thỏ đề thăng tu vi.

Mười năm Tiểu Yêu, trăm năm Đại Yêu, nghìn năm Linh Yêu, vạn năm Kiếp Yêu.

Một con Linh Yêu, chí ít cũng có tu vi một nghìn năm. Mà Lệ Chinh sở hữu ba con Linh Yêu, hai con chủ chiến, một con phụ trợ, đều có tu vi trên năm nghìn năm.

Bởi vậy Sở Vân thu hoạch những yêu tinh này trong tay, đủ khiến tu vi Linh Yêu trong tay hắn, lại một lần nữa đề thăng thêm một đẳng cấp.

Mặc dù nói, cùng với sự đề thăng tu vi của yêu vật, linh quang của bọn chúng cũng sẽ tăng trưởng, gây cho ngự yêu sư gánh nặng linh quang rất lớn.

Thế nhưng linh quang của Sở Vân, cũng rất đầy đủ. Sau khi nuốt ba viên Tạo Hóa Đan, hắn có thể tăng thêm bốn con Linh Yêu mới, và một con Đại Yêu mới. Đây là thứ được thành lập dựa trên cơ sở toàn bộ yêu vật lưu lại trong tay hắn.

Hiện nay chỉ là Đại Yêu trong tay hắn, tấn chức thành Linh Yêu. Bởi vậy linh quang trong cơ thể hắn, rất dồi dào đầy đủ, có thể chống đỡ yêu vật tăng trưởng tu vi.

- Vô lực chống lại, ngay cả phó thủ lĩnh Lệ Chinh cũng vô lực chống lại Đạo Pháp Hồng Lưu.

- Tại sao có thể như vậy? Tên Sở Vân này, quả thực không phải con người.

Đám tù binh Thiết Huyết Minh đều ngây người kinh hãi, sắc mặt trắng bệch. Nhìn Sở Vân từ trên cao hạ xuống mặt đất, bọn chúng bất giác đều run rẩy.

Hy vọng của bọn chúng đã tan biến, Sở Vân với chiến lực hùng hồn đã giết chết Lệ Chinh trước mặt bọn chúng, khiến bọn chúng không còn ý chí chiến đấu.



- Xem ra ngươi đã đúng, kiên trì ở lại, chiếm được truyền thừa chân chính của Vạn Thú Vương.

Hoa Mai nhìn Sở Vân ca thán:

- Biết sớm như vậy, ta cũng nên lưu lại, chí ít cũng không để Yên Chi Môn rơi vào khốn cảnh như vậy.

- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tại sao Thiết Huyết Minh lại công kích ngươi? Hơn nữa đám người Dịch Yên, Phi Yến đi đâu rồi?

Sở Vân không nhịn được đặt câu hỏi, đám nữ tử trước mắt, chỉ có hơn hai mươi người. Cũng không phải là toàn bộ thành viên trong chuyến đi lần này của Yên Chi Môn.

- Tin tức Yên Chi Môn chúng ta gặp được đại vận, thu được tài phú truyền thừa của Vạn Thú Vương, không biết tại sao lại lộ ra ngoài. Chúng ta vừa mới đi ra đã rơi vào trong vòng vây khảo vấn, không thể không chạy trốn. Chúng ta chia binh làm hai đường, một đường do ta thu hút lực chú ý, một đường do Dịch Yên, Phi Yến bảo quản thu hoạch lần này, bí mật trốn đi, bảo tồn thành quả.

Hoa Mai vô cùng tín nhiệm Sở Vân, không hề giấu diếm, nói ra kế hoạch quan hệ đến tồn vong của Yên Chi Môn.

- Để lộ tin tức?

Sở Vân nghe vậy, nhướng mày.

Thiên hạ không có bức tường nào kín gió, trên góc độ của ngữ yêu sư, sở hữu một loại yêu vật trinh sát, thu hoạch tin tức bí mật, cũng không phải chuyện gì quá khó khăn.

Yêu vật nghe ngóng tin tức nổi tiếng nhất, chính là Lưu Ngôn Phong Ngữ Đằng. Nó sở hữu đạo pháp thiên phú, cành lá tươi tốt, có thể thám thính tin tức trong mưu gió.

Thế nhân nói chuyện với nhau, thanh âm đương nhiên sẽ khuếch tán ra ngoài, hòa vào không trung, hòa xuống dưới đất, tan vào trong nước. Những thanh âm càng ngày càng nhỏ, khi con người vượt qua khoảng cách sẽ không nghe thấy.

Thế như Lưu Ngôn Phong Ngữ Đằng lại không như vậy, trời sinh nó đã khác loại, có thể nghe được tin tức trong mưu gió đại địa.

- Thủ đoạn có thể thám thính tin tức nhiều lắm, ngoại trừ Lưu Ngôn Phong Ngữ Đằng, toán sư có thể dựa vào bốc quẻ, có thể ăn cắp được tin tức tương lai, đây chính là tiên đoán biết trước. Nhưng trong lòng ta có một loại trực giác, chuyện này rất có thể liên quan đến Bắc Quang Quang. Hắn sỡ hữu một môn đạo pháp Triêu Tư Mộ Tưởng, có thể ở ngoài nghìn dặm, quan sát được nhất cử nhất động của mục tiêu. Phi Yến đã từng là mục tiêu của hắn…

Những lời Sở Vân vừa nói, nhất thời khiến Hoa Mai biến sắc.

Nói như vậy, tình cảnh của đoàn người Dịch Yên chẳng phải còn nguy hiểm hơn Hoa Mai sao?



- Triêu Tư Mộ Tưởng, Bắc Quang Quang lại có một môn đạo pháp như vậy sao…

Cho dù là người trầm ổn như Hoa Mai, lúc này trong mắt cũng hiện lên, một tia kinh hoảng.

- Hoa môn chủ, ta kính phục thái độ làm người của nàng, càng yêu quý Dịch Yên, Phi Yến cô nương ngây thơ trong sáng, khả ái vô cùng. Để ta xuất chút lực, phối hợp với nàng đi cứu người.

Sở Vân bỗng nhiên mở miệng, chủ động xin đi giết giặt.

- Sở Vân công tử…

Trong lòng chúng nữ Yên Chi Môn nhất thời mừng rỡ, có Sở Vân bên cạnh, khiến các nàng đều thấy được ánh sáng của hy vọng.

Trong lúc nhất thời, rất nhiều người đều không kìm được nước mắt xúc động. Sở Vân và các nàng như bèo nước tương phùng, nhưng hắn lại nhiều lần giúp đỡ các nàng. Theo lý mà nói, quan hệ hợp tác giữa Sở Vân và Yên Chi Môn đã kết thúc, trong thế giới du hiệp hiện thực tàn khốc, mỗi người đi một ngã, thờ ơ lạnh nhạt cũng là chuyện vô cùng bình thường.

Thế nhưng Sở Vân lại không làm như vậy.

Hắn gặp chuyện bất bình rút đao tương trợ, nhìn thấy Yên Chi Môn rơi vào hiểm cảnh, không nói nhiều lời, liên tiếp giết chết hai vị thủ lĩnh Thiết Huyết Minh, dẫm đám người kiêu ngạo Thiết Huyết Minh xuống dưới đất.

Sau đó hắn chủ động mở miệng, muốn tiếp tục hỗ trợ. Tấm chân tình trượng nghĩa này, giống như là một tàng ánh sáng, bao phủ lên người vị thiếu niên cường giả đang vô cùng nổi tiếng này.

Tay hắn cầm Túy Tuyết Đao bá đạo lãnh khốc…

Thân dắt Hồng Yêu không màu, tự nhiên tiêu sái…

Đối mặt với thế lực nhất lưu Thiết Huyết Minh lại không hề sợ hãi, ngảng cao đầu, tư thế hào hùng…

Nghe nói Yên Chi Môn gặp nguy hiểm, không nói nhiều, trượng nghĩa rút đao tương trợ…

Lúc này lại chủ động xin đi giết giặt, muốn ra tay giúp bọn họ giải quyết khó khăn.

- Anh hùng! Anh hùng!

- Đây mới là thiếu niên anh hùng chân chính.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Chí Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook