Quyển 6 - Chương 66: Không ngờ là? (thượng)
Cổ Chân Nhân
28/08/2013
Bỗng nhiên nàng hiểu được, nguyên nhân thực sự vì sao vừa rồi các thiếu nữ vội vàng cáo từ. Hóa ra muốn vào sớm, chiếm được vị trí dễ nhìn ở phía trước.
Nàng cũng không tức giận, khẽ cười một tiếng. Nàng ước gì mọi người bỏ qua, cuối cùng không được chọn mới tốt. Tuy rằng muốn báo đáp ân tình của Nhân Ngư Vương, tuân thủ truyền thống Nhân Ngư Quốc. Nhưng nếu không được chọn, cũng không thể trách nàng.
So sánh với tương lai khó lường được, nàng vẫn thích cuộc sống yên bình bây giờ.
Đi đến vị trí trong góc kia, nàng ngồi xuống giấu bóng mình trong bóng tối. Trong lòng thầm mừng, vận khí thật tốt. Toàn thân đều cảm thấy trầm tĩnh lại.
Đại hội chọn rể bắt đầu rồi.
Trong lúc nhất thời, thiếu niên từ khắp nơi, hoặc là nho nhã tuấn tú, hoặc là Hào Hùng uy vũ, hoặc là diêm dúa lẳng lơ, hoặc là ánh mặt trời rực rỡ, đều cùng thu hoạch.
Mỗi lần ra một đạo đề thi, trong bọn họ, liền phân cao thấp. Có khi ngay tại chỗ chỉ thi thư tranh họa, bụng đầy kinh luân; có khi chỉ ra sai sót, miệng lưỡi lưu loát; có khi thể hiện rõ ràng tài nghề về các hạng mục, luyện binh luyện đan chế túi; có khi vung đao múa kiếm, bày ra vũ lực hùng phong.
Đương nhiên, công chúa Vương tộc ở đây cũng sẽ không nhàn rỗi.
Sau khi nhà trai một đạo đề thi, chính là nhà gái một đạo đề thi. Nội dung cũng đủ loại, liên quan đến thiên văn địa lý thời cuộc ca múa. Trong các công chúa cũng cạnh tranh kịch liệt.
Trong đại sảnh khí thế ngất trời, Vũ Văn Uyển Nhi giống như mai danh ẩn tích, thành người ngoài cuộc. Nàng cũng không nóng lòng, không đếm xỉa đến, nâng cằm suy tư một vài vấn đề khó khăn trong nuôi trồng để giết thời gian.
Tới gần trưa, kén rể tạm dừng. Thiếu nam thiếu nữ lần lượt đi ra đại sảnh, lần lượt được đưa tới nhà ăn dùng cơm trưa.
- Công tử trẻ tuổi kia là ai vậy. Luyện binh, luyện đan đều là mây bay nước chảy lưu loát sinh động, thậm chí còn am hiểu phong ấn, đánh giá, tài trí hơn người khiến người ta khâm phục.
- Hắn và Lãnh Mạc Danh công tử so kiếm, ba kiếm đánh lui địch. Tôn Viêm công tử và hắn tỷ thí luyện binh, thua tới mức sắc mặt trắng bệch. Quỷ Lệ công tử tạo nghệ phong ấn, không bằng một nửa phần của hắn. Sau khi Tiểu vương tử Mông Phi biện luận với hắn về thời cuộc một phen, chủ động bái phục, vẻ mặt khâm phục.
- Tuy rằng bộ dạng hắn hơi bình thường một chút, nhưng quạt lông, khăn chít đầu, tao nhã. Quần áo thanh sam, tiêu sái tự nhiên, khiến người ta có ấn tượng sâu sắc. Ôi, cũng không biết hắn tên là gì.
- Điều này cũng không có cách nào. Trong những người kén rể, nữ tử chúng ta phải che khuất dung nhan, nam tử phải giấu tính danh. Tôn Viêm, Lãnh Mạc Danh, Mông Phi là những công tử nổi tiếng. Trước đó chúng ta đều xem qua bức họa, cho nên biết lai lịch của bọn họ. Nhưng vị công tử kia, thật giống như là tiên giáng trần đột nhiên hạ phàm. Cũng không ai biết lai lịch của hắn.
...
Bên cạnh từng đợt tiếng bàn tán vang lên, lọt vào tai Vũ Văn Uyển Nhi. Nàng vô cùng kinh sợ, tứ đại công tử đều thua trong tay một thiếu niên thần bí.
Đến tột cùng, thiếu niên này là ai?
Ngay cả Vũ Văn Uyển Nhi có tâm tính lãnh đạm, lúc này trong lòng nàng, cũng không khỏi nảy sinh một cảm giác hiếu kỳ.
Sau buổi trưa, các nàng lại trở lại đại sảnh, tiếp tục đại hội chọn rể.
Cạnh tranh càng thêm kịch liệt. Không khí trong đại sảnh cũng càng ngày càng khẩn trương. Các công chúa mạnh vì gạo, bạo vì tiền, cùng thi triển thế võ toàn thân, quả thật là vẻ tươi đẹp của tam công chủ dòng chính, lục công chúa cùng với thậm tam công chúa bắn ra bốn phía, thu hút sự chú ý của người khác.
Mà nhà trai, cũng một người duy nhất phong tao, sức ép quần hùng.
Người này, tất nhiên không phải ai khác, chính là Vô Song do Sở Vân ngụy trang diện mạo.
Tuy rằng Vô Song nổi danh ở đại hội Thư viện, nổi tiếng thiên hạ. Nhưng dù sao thời gian ngắn ngủi, cũng không có người nào dự đoán được hắn sẽ đến tham gia kén rể ở Nhân Ngư Đảo lần này. Bởi vậy trong tay các thiếu nữ cũng không có bức họa của hắn.
Trong thế giới Long Môn, Vũ Văn Uyển Nhi từng gặp Sở Vân. Ấn tượng của nàng đối với Sở Vân không tồi, nhưng chưa bao giờ từng có ý tưởng gì. Nàng biết, Sở Vân và Kim Bích Hàm là một đôi hữu tình, nàng tâm tính lương thiện tuyệt không muốn chen chân vào trong đó.
Nhưng đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy Vô Song.
Diện mạo Vô Song bình thường, tuyệt đối không thể so sánh với vẻ lãnh tuấn của Lãnh Mạc Danh, anh tuấn của Mông Phi, trông bệnh trạng mỹ của Quỷ Lệ, anh tuấn
hào khí của Tôn Viêm. Nhưng rất kỳ quái chính là, hắn cũng không vì vẻ ngoài mà biến mất khỏi sự chú ý của mọi người.
Toàn thân hắn tản mát ra một khí chất khác thường. Loại khí chất này rất đặc biệt, bao hàm rất nhiều thứ.
Vẻ nho nhã của thư sinh so sánh với hắn, có vẻ có chút nông cạn. Vẻ thanh nhàn của du hiệp so sánh với hắn có vẻ quá mức tục tằng.
Hắn ổn trọng mà lại hào phóng, trong ánh mắt không giấu được vẻ tiêu sái, lại lộ ra vẻ tang thương thấm nhuần. Tất cả những điều đó đều tổng hợp lại thành sức hấp dẫn độc đáo của hắn.
Lúc này, danh tiếng hắn đang nổi lên, có sức tấn công và khiêu chiến đối mặt tất cả nam tử bên cạnh. Vẻ ung dung bình tĩnh, thấy biến không sợ hãi, hóa giải từng thứ một, thể hiện tài hoa khôn cùng.
Trong mắt Vũ Văn Uyển Nhi, cũng không khỏi dần hiện ra vẻ kinh sợ.
Trên thế giới này, không ngờ có nam tử kỳ lạ như vậy! Về phương diện khác, Vũ Văn Uyển Nhi không rõ lắm, nhưng về phương diện giải thích nuôi trồng, quan điểm của hắn thật sự rất sâu sắc và độc đáo.
Trong lòng Vũ Văn Uyển Nhi không khỏi dâng lên một cảm giác kích động muốn tiến hành giao lưu cùng Vô Song.
Nhưng nàng cũng không muốn biểu hiện ở trong đại hội kén rể.
- Có lẽ có thể, có thể sau khi kén rể, nói chuyện với hắn, luận bàn một chút về phương diện kinh nghiệm nuôi trồng.
Uyển Nhi cố lấy dũng khí, lén lút đưa ra quyết định.
- Thật kỳ lạ, mình bị ảo giác hay sao? Vì sao hắn luôn thầm nhìn về hướng mình?
Trong lòng Vũ Văn Uyển Nhi cảm thấy buồn bực.
- Đây là tôn nữ của Vạn Độc Vương? A, quả thực như lời Vạn Độc Vương nói, thật sự không mang bất kỳ vật phẩm trang sức gì. Trong đại hội chọn rể, cũng chưa hề có một chút biểu hiện gì, giống như người bình thường. Trong sự dịu dàng của nàng mang theo sự cố chấp, là nữ tử rất có cá tính.
Sở Vân âm thầm đánh giá.
Hắn có các Cực Nhạc Tiên Phi trợ giúp xuất lực, lại có chiến lực đệ nhất so với những người cùng thế hệ, quét ngang tất cả người tới cạnh tranh cũng là bình thường.
Ban đầu, hắn có Hôn Ước ngọc giản Nhân Ngư Đảo trong truyền thừa của Hải Long Vương, có thể bỏ qua trình tự này, trực tiếp cưới Vũ Văn Uyển Nhi. Nhưng Vạn Độc Vương lại yêu cầu hắn, muốn hắn trong đại hội kén rể trong đoạt được khôi thủ, ở trước mắt bao nhiêu người đi đến trước mặt Vũ Văn Uyển Nhi, thổ lộ cõi lòng.
Sở Vân thực sự không thể hiểu nổi, hỏi Vạn Độc Vương lý do vì sao phải làm vậy.
Vạn Độc Vương quay lại trợn mắt, tức giận nói:
- Tuy rằng tính tình Uyển Nhi đạm bạc, không so đo. Nhưng lão thân cũng thực sự không quen nhìn những công chúa bên cạnh nàng. Ngươi cứ làm theo lời ta, không cần phải hỏi nhiều như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.